Tuyết vô tình luồn giữa khóm cỏ xanh Khẽ long lanh làm cỏ tươi lạnh buốt, Thân cỏ non âm thầm chịu rét mướt Chẳng một lời oán giận tuyết vô tâm. Cỏ lặng lẽ vắt kiệt tàn sức sống Cỏ vẫn cười vẫn hát nhưng âm thầm Cỏ chảy nhựa trong đêm đau cắt thịt Vẫn đứng thẳng để tuyết kia yên lòng Rồi cứ thế tuyết ôm cỏ bên trong, Ôm hết cả vết thương xưa của cỏ Vẳng bên ngoài,tiếng thì thầm của gió Tuyết lạnh thế,sao cỏ tươi ấm lòng.? Ngày nắng đến, nắng mang tuyết xa cỏ, Mang đi cả giá lạnh những ngày đông Cuốn theo hết những niềm đau ngày lạnh, Tuyết chẳng còn sao cỏ tươi buốt lòng.. Tuyết vô tình luồn giữa khóm cỏ xanh Khẽ long lanh làm cỏ tươi lạnh buốt, Thân cỏ non âm thầm chịu rét mướt Chẳng một lời oán giận tuyết vô tâm. Cỏ lặng lẽ vắt kiệt tàn sức sống Cỏ vẫn cười vẫn hát nhưng âm thầm Cỏ chảy nhựa trong đêm đau cắt thịt Vẫn đứng thẳng để tuyết kia yên lòng Rồi cứ thế tuyết ôm cỏ bên trong, Ôm hết cả vết thương xưa của cỏ Vẳng bên ngoài,tiếng thì thầm của gió Tuyết lạnh thế,sao cỏ tươi ấm lòng.? Ngày nắng đến, nắng mang tuyết xa cỏ, Mang đi cả giá lạnh những ngày đông Cuốn theo hết những niềm đau ngày lạnh, Tuyết chẳng còn sao cỏ tươi buốt lòng.. Tuyết vô tình luồn giữa khóm cỏ xanh Khẽ long lanh làm cỏ tươi lạnh buốt, Thân cỏ non âm thầm chịu rét mướt Chẳng một lời oán giận tuyết vô tâm. Cỏ lặng lẽ vắt kiệt tàn sức sống Cỏ vẫn cười vẫn hát nhưng âm thầm Cỏ chảy nhựa trong đêm đau cắt thịt Vẫn đứng thẳng để tuyết kia yên lòng Rồi cứ thế tuyết ôm cỏ bên trong, Ôm hết cả vết thương xưa của cỏ Vẳng bên ngoài,tiếng thì thầm của gió Tuyết lạnh thế,sao cỏ tươi ấm lòng.? Ngày nắng đến, nắng mang tuyết xa cỏ, Mang đi cả giá lạnh những ngày đông Cuốn theo hết những niềm đau ngày lạnh, Tuyết chẳng còn sao cỏ tươi buốt lòng..