-
Số bài viết
46 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi Vô Tình
-
Gió đã ngừng trôi mây biết không? Dư âm còn mỗi vết thương lòng Tình đã phai mờ ta tự hỏi Làm sao cho thỏa nỗi chờ mong? Tình đến nào ai trốn tránh đâu? Khẽ khàng lặng lẽ mối duyên đầu Người vô tình lắm vội chân bước Lặng lẽ mình ta hứng giọt sầu Trời đất quay cuồng tiễn bước chân Yêu em đau đớn biết bao lần Quên em mà đáy lòng thao thức Ánh mắt tiêu điều cửu khúc vân Phiêu diêu trong gió ta và mây Mỏng manh cỏ dại lướt vai gầy Tỉnh mộng trời kia đã hửng nắng Ngọn gió nào đưa tình lướt bay?
-
Bình minh ơi xin đừng đến đây Hãy để cho giấc mộng như bóng đêm kia còn mãi Hãy để cho phút giây của sự thật đi theo ánh sáng của tình yêu và dẫn dắt con tim... Bình minh ơi Xin mi đừng kiếm tìm ta và ngươi đã thành người xa lạ Vô tâm như một chiếc lá lìa cành đẫm lệ.. trên những lối đi riêng Mưa rơi làm chi ướt hàng mi Se sắt tuổi xuân thì Bình minh ơi xin mi đừng bao giờ trở lại Cảm xúc thơ mộng một thời đưa ta ra khỏi cái cõi đời sầm uất kia Sự ấm áp trong hơi thở hơi ấm từ con tim xuyên thấu cơn mưa, buốt giá sự chia lìa Bình minh ơi Hãy cứ để tình yêu lướt qua ánh dương kia xin đừng vô tình mà phai mờ giấc mộng này bầu trời đêm nay là của ta Dư âm cuộc tình lá bay sẽ không bao giờ thay đổi. Hãy cầu xin cho bình minh đừng ló dạng ! Hãy cầu cho thời gian ngừng trôi Những dư âm còn đọng lại trên môi Sẽ nhắc ta biết chẳng còn gì là mãi mãi..!
-
Người ở nơi đâu những lúc này? Lòng ta chết lặng với men say Nhớ nhung màu mắt ngàn thu đượm Gió trở tàn trăng khóe mắt cay Thao thức hằng đêm bên thực mộng Nhìn vào khoảng cách hai bàn tay Muôn trùng xa cách như trời đất Khóe mắt lệ tuôn người có hay? Khóe mắt lệ tuôn người có hay? Mong tìm ra một phút sum vầy Đêm xuân thần tiên kia gãy cánh Còn ta gãy cánh đêm này đây Tay anh không giữ được em nữa Men tình cay đắng dạ quắt quay Buôn lơi anh trầm mình anh chết Người ở nơi đâu những lúc này?
-
Có những lần tôi loay hoay vấp ngã Trước bộn bề cuộc sống những lo toan Để bây giờ tuổi thơ đã đi hoan Thay vào đó một con người ích kỷ Giọt sương rơi có còn trong không nhỉ Hay phủ đầy những lớp bụi mưu mô Đáng sợ thay những cơn sóng xô bồ Kéo ta vào góc cuộc đời hư ảo Men rượu say làm hồn ta chao đảo Nhưng men tình nào say được bao lâu Có đủ lâu chôn lấp mối tình đầu Làm phai mờ những đêm đông đẫm lệ Tôi là ai trong con tim em thế? Tôi là ai khi chẳng có hơi men? Tôi là ai những đêm đông tắt đèn? Một người điên hay tâm hồn câm lặng?..
-
Bài thơ cuối cùng anh viết tặng em Là bài thơ kể về người con gái Một tâm hồn ngây thơ khờ dại Mắt mơ hồ như suối ngọc đầu xuân..! Bài thơ này anh làm trong nỗi nhớ Với nỗi buồn hằng đêm anh lo sợ Một tấm lòng như hạt nắng hanh hao Len lỏi qua giữa những trận mưa rào Có phải tại anh nên mình chia hai ngã?! Chạnh lòng mình.. anh rẽ bước đơn côi Có phải tại mình đã hết yêu nhau rồi..! Nỗi niềm đau như mảnh trăng ngày khuyết.. Câu thơ này, chẳng còn là bất diệt Khi giọt lệ em thổn thức trên môi Người yêu ơi anh chốn nào xa xôi?! Nhớ gì không.. cái nắm tay thuở trước Mưa vẫn rơi.. con đường xưa ngập nước Ký ức ngày nào ta vững bước bên nhau Sao giờ đây chỉ còn mỗi niềm đau Môi mỉm cười mà lòng này.. chết lặng Anh thấy gì giữa những vầng mây trắng?! Cả trời xuân hay những giấc chiêm bao Anh thấy không giữa những tán lá cao! Có em đây vụn về cành sim tím.. Tình yêu xưa giờ đây đã tắt lịm Dư âm một thời chỉ còn vết lấm lem Những niềm đau ngày qua ngày chạm mặt Một người điên ẩn hiện mãi bên rèm.. Ngõ vắng hanh hao anh vô tình chạm mặt Một tình yêu ẩn hiện mãi bên rèm..!
-
Cuộc đời là một trò chơi ngắn ngủi Phù dung ta sớm mai nở tối tàn Thân rã rời theo gió mãi lang thang Kiếm tìm đâu một bình yên cứu rỗi Những yêu thương trôi qua đi thật vội Nén muộn phiền vào hạt nắng đi hoang Làm sao đây cho hết những lo toan Cho quên hết những niềm đau hoang dại Ta là ai giữa men say tình ái Ta là ai trong kiếp sống đa mang Ta là ai khi lệ đắng hai hàng Là trời đông hay rừng thu tĩnh lặng Phù dung ta thân mang một màu trắng Nhưng suốt đời chẳng có được bình yên Ngày lại đêm đối mặt những ưu phiền Biết khi nào được chìm vào cát bụi
-
Đêm nay, bao giờ sáng hả anh? Con chim tu hú đậu bên cành Cất tiếng u buồn như khẽ nói Cuộc tình này đã quá mong manh Đêm nay, bao giờ sáng anh ơi? Đôi môi nấc nghẹn chẵng nên lời Xung quanh em ngàn cây gió quật Ngàn nỗi đau thương, ngập đất trời Đêm nay hồn em lại mất ngủ Lang thang một mình dưới áng mưa Gió bấc kêu gào trong giá lạnh Lời em phải chăng quá dư thừa? Đêm nay anh có ngủ được không? Anh có thở dài trước gió đông Mà nghe từng lời yêu em gửi Nước mắt pha sương ngập trong lòng Em biết anh không hiểu gì đâu Mình em gom nhặt những giọt sầu Nước mắt chảy dài môi son đỏ Em còn đợi anh được bao lâu?
-
Ta đã quên đi bóng một người ! Lưng chừng ở giữa tuổi hai mươi Đẹp sao cô gái ngày xưa ấy Mắt tròn tựa nguyệt dáng xinh tươi Ẩn hiện theo gió dưới chiều tà Nơi rừng suối ngọc nở đầy hoa Nơi xung quanh trắng màu sương sớm Hình dáng mơ hồ em với ta ? Mưa rơi làm ướt những lời yêu Chữ tình nay đã phủ đầy rêu ! Vết khắc năm xưa không còn vẹn Người đâu còn thấm lạnh mưa chiều ? Lạc mất em rồi cả đời anh Tìm kiếm trong đêm ánh mắt buồn Quạnh chén tửu sầu vương khóe mắt Môi tìm làn khói trắng bâng khuâng Rượu nồng khói bạc chỉ nơi đây Gió thoảng xạc xào cả rừng cây Tình nồng, tình thắm, tình tan vỡ Tình rơi nước mắt, tình ta say Luyến thương nhung nhớ giờ xa vắng Cảm thấy buồn tênh khi vắng em Lưu bút năm xưa đầy kỉ niệm Dấu vết còn nguyên vẹn chưa phai Tình cũ trả nhau khỏi bẻ bàng Người đi để lỡ tuổi xuân sang Giờ đây em hỡi còn đâu nữa Những khúc nhạc lòng chẳng còn vang
-
Ta là con yêu tinh ngàn năm cô độc Suốt cuộc đời sẽ cứ mãi lang thang Suốt cuộc đời sẽ chẳng thấy xuân sang Vì ta đã coi cô đơn là bạn Những đêm khuya tâm hồn ta thanh thản Nhưng đáy lòng lại cảm thấy lệ rơi Đèn đã tắt, trăng thì mãi rong chơi Người còn đó nhưng làm sao thể với Một ngàn năm một ngàn năm chờ đợi Mỗi mình ta nếm vị đắng hoa tình Một ngàn năm sống trong sự lặng thinh Lòng thầm ước bóng dáng người trên phố Ta yêu nàng bất chấp mọi đau khổ Để được nhìn nàng hé mở môi xinh Cười với ta, như với một người tình Lòng ta sẽ ngập tràn những ánh lửa Hãy để ta họa thơ thêm lần nữa Thân yêu này sẽ chẳng mãi cô đơn Hãy để ta được nghe thấy tiếng đờn Rồi ta sẽ ngoảnh đi không dừng lại Áo trắng nàng bay, bay mãi bay mãi Lời thề non hẹn biển tan vào hư vô Những yêu thương như cơn sóng mơ hồ Dìm xuống biển cho lòng ta chết đuối Hãy để ta họa thơ thêm lần cuối Chỉ cần nàng ngoảnh lại nhìn ta thôi Chỉ cần nàng hé nụ cười trên môi Đất trời sẽ chôn vùi ta mãi mãi Áo trắng nàng bay, bay mãi bay mãi Thiên trường địa cửu bỗng hóa hư vô
-
Đừng xa anh, xin đừng xa anh vội Tháng ngày qua như một giấc chiêm bao Em đã quên mùa thu chết rồi sao Lá đã rụng trôi theo làn gió thổi Ở nơi đây một mình anh góc tối Đắm chìm mình trong hơi rượu men say Mặc kệ anh cho nỗi nhớ quắt quay Em hãy cứ ra đi tìm hạnh phúc Cho dù anh đau thương anh sắp gục Cũng chẳng cần em thương hại gì đâu Hãy đi đi đừng để lỡ nhịp cầu Quên anh đi cho hoa vàng chớm nở Anh ước gì mình thôi không còn sợ Khi gượng nhìn em cất bước sang ngang Nước mắt nhòe xé nát cả tâm can Anh lại ước con tim anh được chết Để trong lòng chẳng còn cảm xúc riêng Gió đêm đông xoa dịu những ưu phiền Và hồn anh trôi theo... mùa lá rụng !...
-
Cái bình yên cảm giác nó ra sao Có phải chăng tùy mỗi người cảm nhận Một cơn mưa hay một cơn địa chấn Có thể gọi đó là bình yên không ?! Cái không khí se sắt của gió đông Hòa vào trong từng hạt sương nho nhỏ Những ưu tư trên hàng cây ngọn cỏ Cũng cựa mình theo ngọn gió đi xa Bình yên thay một tối chiều chạy qua Những cánh đồng thơm nồng mùi nhựa sống Bình yên thay một khoảng trời lồng lộng Xa người tình mộng vỡ những màu mây Bình yên thay trao nhau những vòng tay Vai kề vai tay trong tay cùng bước Bình yên thay những ưu tư thuở trước Đã tan vào khoảng trống giữa hư không Bình yên thay góc tối giữa căn phòng Chôn vùi ta chìm sâu vào thương nhớ Bình yên thay những đêm đông ta sợ Mắt lệ nhòe ướt đẫm cả bờ môi...
-
Đừng nhớ nữa, tôi ơi đừng nhớ nữa Đừng để lòng se sắt tựa gió đông Con đò kia sẽ chẳng hoài nhớ mong Một dòng sông đắm chìm trong kí ức Cạnh mái chèo tim ai đang thổn thức Khi nghỉ về chút trống vắng ngày xưa Tôi và em cùng đi giữa cơn mưa Môi mỉm cười nhưng tim đầy vết sẹo Quên nhau đi hỡi tâm hồn lạnh lẽo Nhớ làm chi cho lòng lại buồn thêm Tôi cô đơn sợ hãi giữa màn đêm Cắn chặt môi mặn đắng! Ôi giọt lệ Tôi là ai khi ở bên em thế? Em là ai? Đưa tôi vào cơn mê Em là ai? Sao không đưa tôi về Chốn trần gian nơi hồn tôi lắng đọng Tiếng đàn ai như đưa tôi vào mộng Cứ ngân nga chất chứa bao ưu phiền Gió ghé qua làm cành trúc khẽ nghiêng Cứ như là đưa tôi vào vô định !
-
Làm sao tôi biết trái tim em hóa đá Khi nụ cười em cứ ẩn hiện trên môi Ôi em tôi ơi em giết chết tôi rồi Để bây giờ đây tôi hóa thân kẻ ngốc Những thương yêu xưa giờ đây nằm lăn lóc Trên góc vỉa hè chúng mình thường chung đôi Em nuối tiếc không dù chỉ chút chút thôi Đời anh đã bạc em còn phủ thêm xác lá Thế là giờ đây chúng mình thành người lạ Chạm mặt giả vờ lướt thật khẽ qua mau Ôi em tôi ơi trái tim này rất đau Ngày xưa rỉ máu nay hằn thêm vệt chém Đông lạnh vai gầy giật mình thiếu vắng em Mưa phùn bấc chợt lướt nhẹ lên vạt áo Men rượu năm nào làm hồn anh điên đảo Đất trời bao la người xưa có nào hay !
-
Đã bao lần anh nói em nghe Con tim anh không còn như xưa nữa Lạnh lùng thay một tâm hồn rực lửa Giọt lệ tình hóa đá phủ đời anh Cuộc đời anh đã chẳng còn màu xanh Khi lời thề năm xưa không còn vẹn Nụ cười em đã chẳng còn e thẹn Gió rùng mình nuối tiếc chuyện tình ta Em nhớ không lúc anh tuổi hai mươi Em một lòng thề bên anh mãi mãi Mùa thay lá và giờ đây em lại Dối bỏ lòng lặng lẽ bước mùa qua Tháng mười hai chỉ còn ta với ta Những đóa hoa bên kia đường sương phủ Trong giấc mơ anh cùng em im ngủ Sương phủ đầy nước mắt hóa thành mây
-
Hôm nay tôi nghe có con chim về gọi Về giữa trời về hót giữa đời tôị Hôm nay tôi nghe nụ cười ở trên môi Thầm nhắc nhở rồi ngày mai sẽ đến Hôm nay tôi nghe tâm hồn mình lắng đọng Cùng hạt sương trên những chiếc lá non Làm sao đây cái tuổi vẫn còn son Mà tâm hồn thì lâu nay đã chết Cuộc sống này chỉ còn là dấu lặng Khi con người e sợ những bon chen Giờ đây ta chỉ như một ngọn đèn Tim run rẩy trước muôn ngàn ngọn gió
-
Tình yêu ơi có bao giờ anh biết Anh đi rồi Mang mùa đông đi mất Em nơi này chật vật với đêm mưa Chỉ còn đây bóng dáng một người thừa Chìm vào đêm cùng cuộc tình ngang trái Anh đi rồi Em dường như hóa dại Hồn rã rời tìm mãi chốn bình yên Ngày tới đêm trốn tránh những ưu phiền Làm sao đây một mình em cô độc Anh đi rồi Em nơi đây thầm khóc Đắm tình mình trong những giấc chiêm bao Mặc kệ em đau thương em thét gào Đi kiếm tìm bình yên về trên lối Anh đi rồi Anh xa em thật vội Chẳng còn đâu những khoảnh khắc tỉ tê Chẳng còn đâu những đêm trắng đê mê Anh và em hòa chung làn hơi thở Giờ đây emTrầm mình trong nỗi nhớNghĩ về anh xuyên suốt những đêm thâuNgười ở đây mà hồn ở nơi đâuĐể em mãi chìm sâu vào ảo mộng..!
-
Tôi là con đò lang thang không bến đỗ Ngọn sóng nào chao đao lối tôi đi Tôi đã vượt hàng ngàn cơn bão Bâng quơ chẳng có lối đi về Ngững ngọn sóng trãi dài trắng xóa Cuốn tôi đi qua những giấc chiêm bao Những cánh én bên kia có khi nào Mang về đây một bóng hình thương nhớ
-
Anh hôn em qua dòng nước mắt Riêng dòng nước mắt em chẳng nhận ra Những ưu tư cứ lặng lẽ đi qua Và mùa thu phai đi từ dạo ấy Những ngọn đèn nhỏ nhoi anh vẫn thắp Sưởi ấm lòng lúc trống vắng em yêu Em có nghe cơn gió nói bao điều Anh ở đây bơ vơ mùa rơi lá Gương mặt kia dửng dưng sao buồn quá Đứng lặng yên trên bến cảng mờ xa Phải chăng em đang thầm nghĩ đến ta Bờ môi nhỏ run lên vì thổn thức
-
Gió rít lên từng đoạn Đêm trăng trắng mặt đường Lá rớt rơi xào xạc Ai oán dưới màn sương?!! Nhạn cất tiếng thê lương Lãng tử tim đập loạn Cô hồn như đòi mạng Luân hồi những nghiệt oan...!
-
Đêm lãng tử dừng bước Gió thu nhạn gợi buồn Liễu giăng hồ Tây trắng Lệ nàng có còn tuôn?!! Bước đi về xứ lạ Nghe gió trách đôi lời Phải chăng tình đã hết Nỗi nhớ chẳng còn vơi!!?
-
Chênh chao... về phía mi huyền Nghe ra như gió đưa thuyền phiêu du... Chênh chao... vào cõi lãng du Nghe chiều gió thổi mây mù giăng tơ Chênh chao... một chút dại khờ Bâng quơ tưởng nhớ tuổi thơ ngập lòng Chênh chao... ở giữa dòng sông Nhìn về quê mẹ nhớ mong ngày về Chênh chao... cộng chút chơi vơi Ta cho ra những lời thơ thật buồn Chênh chao... theo những ngõ đời Chập chờn hóa kiếp giang hồ phiêu du Chênh chao... một mảng mùa thu Đượm buồn cho kẻ phong lưu này sầu....
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.