-
Số bài viết
65 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi Phong Thu
-
Chào chị Quỳnh! Phong Thu rất cảm ơn về bài thơ thu hôm trước???(lâu lắm rồi!)... Thơ của chị Quỳnh đầy nữ tính. Phong Thu thì khó học theo nổi... vậy cho PT hoạ theo một bài thơ, cũng về mùa thu nhưng lại một dòng cảm xúc khác nha. Chắc còn nhiều thiếu sót, nhờ chị sửa giùm. Thu ơi! Phong Thu Trăng thu ơi!... khuyết bóng ai một nửa Một nửa ấm yên, một nửa ái tình Một tà áo duyên môi cười xinh xắn Một gương soi trong trắng tuyệt lung linh Trăng thu ơi!... rớt lòng ai một nửa Một nửa sầu thương, một nửa u buồn Một làm thinh nghe trái đời dồn bước Một vần thơ chết lặng chờ đầu thôn Trời thu ơi… sao mây nắng xanh rờn! Không gieo gió mà người gặt tê tái Lá bay bay, cây đổ về chiều muộn Không chút mưa… hồn thơ ướt nhiều hơn…
-
Nếu con tim anh là quán khách bên đường... Quán khách bên đường Phong Thu Anh xin em đừng dừng chân ghé trọ Vì bên đường trăm nghìn khách vãng lai Anh phải lo tất bật,… muộn, hôm mai Và không được ở cùng em sớm tối Rồi những lúc em buồn,… ai chơi với? Nếu lặng thinh, còn đâu nữa tuổi xanh Cuộc đời em đâu chỉ là riêng anh Duyên tha thướt,… ngẩn ngơ bao kẻ khác Cánh đời anh theo mây trời sóng dạt Thời gian kia… đâu giành để yêu em Biển có bão, mưa lớn đêm từng đêm Mái nhà tranh xơ xác sao chịu nổi Còn những lúc hẹp hòi anh rảnh rỗi Nỗi niềm riêng, khao khát nhường cho thơ Tim rung động, ánh mắt nhìn mộng mơ Cơn dư chấn có làm em thức giấc?.... Tính con trẻ thích phân tài cao thấp Làm sao anh lạc “nhi nữ tình trường” Lúc em khóc, em hờn thật đáng thương Tâm trí đâu,… anh để vào con số Anh xin em đừng dừng chân ghé trọ Bởi phòng the quá bừa bộn mất rồi Em sẽ mất công dọn suốt cả một đời Cho kẻ viển vông…(nhưng không hề phụ bạc!) TB: Cũng vì trong anh… em đã là bài nhạc … là vần thơ anh ấp ủ nghìn sau Trọn một đời ta nguyện cầu có nhau Đã từ lâu, quán trọ em làm chủ.
-
Chị Quỳnh à! Lần trước em lại thất lễ rồi… toàn đang nói dở lại thôi… Vào diễn đàn lần này, em thấy chị viết bài “Cho Em Vào Trọ Tim Anh” rất hay, tâm sự của ngừơi con gái e lệ quá! Chẳng có gì để tạ lỗi, cho Phong Thu hoạ theo chị Quỳnh một bài, chị thông cảm. Nếu người con gái trong bài thơ của chị xin trọ, thì đây là lời của chàng trai đấy: Quán khách bên đường Phong Thu Anh xin em đừng dừng chân ghé trọ Vì bên đường trăm nghìn khách vãng lai Anh phải lo tất bật,… muộn, hôm mai Và không được ở cùng em sớm tối Rồi những lúc em buồn,… ai chơi với? Nếu lặng thinh, còn đâu nữa tuổi xanh Cuộc đời em đâu chỉ là riêng anh Duyên tha thướt,… ngẩn ngơ bao kẻ khác Cánh đời anh theo mây trời sóng dạt Thời gian kia… đâu giành để yêu em Biển có bão, mưa lớn đêm từng đêm Mái nhà tranh xơ xác sao chịu nổi Còn những lúc hẹp hòi anh rảnh rỗi Nỗi niềm riêng, khao khát nhường cho thơ Tim rung động, ánh mắt nhìn mộng mơ Cơn dư chấn có làm em thức giấc?.... Tính con trẻ thích phân tài cao thấp Làm sao anh lạc “nhi nữ tình trường” Lúc em khóc, em hờn thật đáng thương Tâm trí đâu,… anh để vào con số Anh xin em đừng dừng chân ghé trọ Bởi phòng the quá bừa bộn mất rồi Em sẽ mất cong dọn suốt cả một đời Cho kẻ viển vông…(nhưng không hề phụ bạc!) TB: Cũng vì trong anh… em đã là bài nhạc … là vần thơ anh ấp ủ nghìn sau Trọn một đời ta nguyện cầu có nhau Đã từ lâu, quán trọ em làm chủ. Bài thơ này , chị Quỳnh thích không vậy???
-
Chị Quỳnh viết thơ hay thiệt đó….. Phong Thu cũng xin chút giấy hoạ lại đề tài này nha. Bài thơ hơi lắt léo, chị đọc xong cho em xin vài dòng ý kiến nè…. Người dưng Phong Thu “Bỗng nhiên em thủ thỉ… nhẹ nhàng Nếu nói yêu … anh có yêu em không?” Có bao giờ đâu em lại nói như thế Nếu yêu em, anh phải tự hiểu thôi Gần bên em không người dưng mãi được Gió ngất ngây,… yêu thoáng tựa mây trôi “Ngoài kia tiếng nhạc,… trong lòng anh tiếng nhạc Ngoài kia mưa bay anh – ô hồng chở che Dẫu ngoài kia Có muôn ngàn bão tố Anh yêu em, Con tim… thành đá… che chắn mọi bề.” Ừ thì yêu em đấy…nhưng chỉ khuất trong sương Ai dám nói ra để sáng tỏ đôi đường Nhỡ nói ra khăn tay trao người khác Có phải không em?... Trông anh thật đáng thương “Và khi ấy sau mỗi phút tan trường Em gái ơi! Em đang buồn chi nhỉ Có bao giờ em thương nhớ đến anh Dẫu chỉ trong mơ… tay gối se mộng lành” Toàn những lời trong lòng ta đâu nói Âm điệu không vang nhưng tâm hồn vẩn vơ Mùa đông cây xanh, một màu xanh dìu dặt Mùa đông là anh, em ấp ủ vần thơ “Có phải không em? Người dưng là như thế Người dưng là anh… thầm yêu chẳng giãi bày Người dưng là em… như anh… không chi khác Người dưng là ta…. trong mắt…. tay đan tay….” Có phải không em, người dưng là như thế Đi trăm đường ta vẫn chẳng thấy nhau Đâu ai biết tình yêu trong thầm lặng Thì là ai?... Ai ở khuất ngay sau
-
Chị Quỳnh viết thơ hay thiệt đó….. Phong Thu cũng xin chút giấy hoạ lại đề tài này nha. Bài thơ hơi lắt léo, chị đọc xong cho em xin vài dòng ý kiến nè…. Người dưng Phong Thu “Bỗng nhiên em thủ thỉ… nhẹ nhàng Nếu nói yêu … anh có yêu em không?” Có bao giờ đâu em lại nói như thế Nếu yêu em, anh phải tự hiểu thôi Gần bên em không người dưng mãi được Gió ngất ngây,… yêu thoáng tựa mây trôi “Ngoài kia tiếng nhạc,… trong lòng anh tiếng nhạc Ngoài kia mưa bay anh – ô hồng chở che Dẫu ngoài kia Có muôn ngàn bão tố Anh yêu em, Con tim… thành đá… che chắn mọi bề.” Ừ thì yêu em đấy…nhưng chỉ khuất trong sương Ai dám nói ra để sáng tỏ đôi đường Nhỡ nói ra khăn tay trao người khác Có phải không em?... Trông anh thật đáng thương “Và khi ấy sau mỗi phút tan trường Em gái ơi! Em đang buồn chi nhỉ Có bao giờ em thương nhớ đến anh Dẫu chỉ trong mơ… tay gối se mộng lành” Toàn những lời trong lòng ta đâu nói Âm điệu không vang nhưng tâm hồn vẩn vơ Mùa đông cây xanh, một màu xanh dìu dặt Mùa đông là anh, em ấp ủ vần thơ “Có phải không em? Người dưng là như thế Người dưng là anh… thầm yêu chẳng giãi bày Người dưng là em… như anh… không chi khác Người dưng là ta…. trong mắt…. tay đan tay….” Có phải không em, người dưng là như thế Đi trăm đường ta vẫn chẳng thấy nhau Đâu ai biết tình yêu trong thầm lặng Thì là ai?... Ai ở khuất ngay sau
-
Tại em Phong Thu Em đẹp quá! Không thể nào tả nổi Anh làm thơ nhưng không thể tả em Làm sao thế! Không thể nào hiểu nổi Hay tim anh đã khuất sau khung rèm…??? Khi gặp em lần đầu anh ngơ ngẩn tự nhủ mình thì dần rồi sẽ quen Nhưng lần sau, càng sau càng lẩn quẩn Tâm hồn anh… như chếnh choáng hơi men Đôi khi em lời thanh thanh khẽ hát Đôi khi anh muốn hoà tình ca theo thì anh đây luôn một lòng chân thật Mà, lòng tự tin… như gió mưa bay vèo. Dáng em đi hay vạn lần em bước tựa hồ mây xanh xanh ngát lòng anh Ong, bướm, hoa, đời… xuôi xuôi ngược ngược Là thực… hay mơ… Là thực… thực như tranh… Em đẹp quá!... Không bao giờ tả nổi. Đừng trách anh chưa viết thơ tặng em Vì sẽ không có thơ… Sau này và mãi mãi Vì lòng anh, hồn thơ… quá yêu em
-
Lâu lắm rồi em mới trở lại diễn đàn... mà xa lạ quá! Chị Quỳnh hôm nay viết thơ có chút chi buồn vậy? Cho em góp một bai thơ nha! Không phải buồn, không phải vui, cấu tứ lặp lại... không biết chị có thích không? Tại em Phong Thu Em đẹp quá! Không thể nào tả nổi Anh làm thơ nhưng không thể tả em Làm sao thế! Không thể nào hiểu nổi Hay tim anh đã khuất sau khung rèm…??? Khi gặp em lần đầu anh ngơ ngẩn tự nhủ mình thì dần rồi sẽ quen Nhưng lần sau, càng sau càng lẩn quẩn Tâm hồn anh… như chếnh choáng hơi men Đôi khi em lời thanh thanh khẽ hát Đôi khi anh muốn hoà tình ca theo thì anh đây luôn một lòng chân thật Mà, lòng tự tin… như gió mưa bay vèo. Dáng em đi hay vạn lần em bước tựa hồ mây xanh xanh ngát lòng anh Ong, bướm, hoa, đời… xuôi xuôi ngược ngược Là thực… hay mơ… Là thực… thực như tranh… Em đẹp quá!... Không bao giờ tả nổi. Đừng trách anh chưa viết thơ tặng em Vì sẽ không có thơ… Sau này và mãi mãi Vì lòng anh, hồn thơ… quá yêu em
-
Buồn, xúc cảm dễ dàng nhận thấy nhất... và không dễ mất đi, mất đi rồi ta lại thấy nuối tiếc. Gọi nó thế nào đây? Gọi buồn Phong Thu Tôi gọi buồn dâng, buồn em ơi ! Có nhớ đến tôi kẻ lắm lời Kẻ điệu buồn tênh u hoài mãi Kẻ lên khúc nhạc tựa nước trôi. Vì trước hôm nay, lòng vui vui Tình yêu lứa đôi rất ngọt bùi Chuyện đời trong xanh ta xán lạn Tủi thay một nỗi, dứt khôn nguôi Tôi theo tình yêu, say miết mải Hoa hồng tôi ngỡ chỉ có hai Nào đâu em có duyên tình mới Chuyện đến hôm qua mới nặng vai Ba người phân cách làm sao đặng Giữa ngàn vì sao một đêm trăng Em nói câu sau tôi bỗng hiểu Bước rời chân đi, buồn giăng giăng. Buồn giăng giăng mắc lối tôi về Xin buồn đừng nỡ bỏ tôi đi Ước sao buồn sẽ ở lại mãi Cho lòng than thở buổi phân ly. Tôi viết vì sao tôi nhớ buồn, Buồn là cuộc sống của chính tôi Buồn trong đôi mắt trong điệu hát Vui chi được mấy, buồn trên môi
-
Hoa cỏ... ai nghe mà chr rung động? Ai thấy mà không luyến lưu. Chị Quỳnh cho em ghé lại họa một bài nha Xứ Bắc cũng có cỏ, đẹp lắm. Nhưng em chỉ muốn , chỉ ước ao bé nhỏ thôi Cỏ dại Phong Thu Nếu được ước ao... Anh muốn làm cỏ dại Như ngày xưa, khóm cỏ mơn chân em Gót ngọc thơm nâng niu trên cỏ dại Từng bước em đi nắng sớm hay đêm đêm Nếu được ước ao, anh muốn làm cỏ dại Trưa em nằm, dệt mộng đời xinh xinh Muốn như thế một ngày như thế mãi Chuyện tình ta như trăng tỏa lung linh Nếu được ước ao anh muốn làm cỏ dại Để dần dần mọc dại vườn nhà em Và hoa hồng hơi xiêu xiêu có phải Cùng từ từ chinh phục trái tim em Nếu được ước ao anh muốn làm cỏ dại Để một đời mọc khắp Trái Đất quay Một người đi một người theo miết mải Tới chân trời xa khuất nẻo bóng mây Nếu có ra sao anh vẫn làm cỏ dại ....
-
Cỏ dại... một mơ ước thầm lặng, mà xa xa, ai có thể biết được nỗi lòng ấy... Cỏ dại Phong Thu Nếu được ước ao... Anh muốn làm cỏ dại Như ngày xưa, khóm cỏ mơn chân em Gót ngọc thơm nâng niu trên cỏ dại Từng bước em đi nắng sớm hay đêm đêm Nếu được ước ao, anh muốn làm cỏ dại Trưa em nằm, dệt mộng đời xinh xinh Muốn như thế một ngày như thế mãi Chuyện tình ta như trăng tỏa lung linh Nếu được ước ao anh muốn làm cỏ dại Để dần dần mọc dại vườn nhà em Và hoa hồng hơi xiêu xiêu có phải Cùng từ từ chinh phục trái tim em Nếu được ước ao anh muốn làm cỏ dại Để một đời mọc khắp Trái Đất quay Một người đi một người theo miết mải Tới chân trời xa khuất nẻo bóng mây Nếu có ra sao anh vẫn làm cỏ dại ....
-
Nhịp cầu lắc lẻo, con đường đi học về... những chủ đề đã quá quen thuộc đó bao giờ cũng thơ mộng, cũng níu giữ một phần hồn của người ở lại... Nhịp cầu tre Quê hương ta vẫn có một nhịp cầu Và ngày ngày, tan học, hai đứa vẫn bước qua Ơi con sáo kêu man mác điệu rầu rầu Mà hôm nay, em như sáo bay xa Luyến thương nhau chi ?... cũng một thời xách cặp Anh và em vui đùa như bướm hoa Thương đôi mắt,... một tình yêu thầm lặng Duyên hai má em, sao tình quá thiết tha Tình yêu ấy cũng qua mỗi nhịp cầu Nối bờ sông sâu, mà gập ghềnh lắc lẻo Anh vẫn dắt em xuôi xuôi dòng thơ chảy Mà tận hôm nay, cầu đứt chốn neo Mà tận hôm nay,... chẳng tơ duyên chi nữa Lắc lẻo nhịp cầu hai bên bờ cách xa Sông nổi sóng theo tình người tan vỡ Xiết nỗi lòng chôn dấu niềm diết da.
-
Chị Quỳnh nè, đừng cười em nha, dân xứ Bắc, giữa chốn Hà Nội, tập tành viết về cầu tre lắc lẻo.... Nhịp cầu tre Quê hương ta vẫn có một nhịp cầu Và ngày ngày, tan học, hai đứa vẫn bước qua Ơi con sáo kêu man mác điệu rầu rầu Mà hôm nay, em như sáo bay xa Luyến thương nhau chi ?... cũng một thời xách cặp Anh và em vui đùa như bướm hoa Thương đôi mắt,... một tình yêu thầm lặng Duyên hai má em, sao tình quá thiết tha Tình yêu ấy cũng qua mỗi nhịp cầu Nối bờ sông sâu, mà gập ghềnh lắc lẻo Anh vẫn dắt em xuôi xuôi dòng thơ chảy Mà tận hôm nay, cầu đứt chốn neo Mà tận hôm nay,... chẳng tơ duyên chi nữa Lắc lẻo nhịp cầu hai bên bờ cách xa Sông nổi sóng theo tình người tan vỡ Xiết nỗi lòng chôn dấu niềm diết da.
-
Chào chị Quỳnh, hôm nay Phong Thu mới có dịp trở lại diễn đàn. Chị Quỳnh trích ngang lý lịch... cho Phong Thu cũng trích ngang lý lịch nha ! Nhưng cách thức lại dọc, lý lịch bằng thơ mà... Phong Thu Tuổi trăng tròn ai chả biết mười lăm Một chàng trai chốn thành đô rất trẻ Trong ánh nhìn và sâu thẳm ý nghĩ Mọi bước đi đều đưa lối vào thơ.... Tuổi hồn nhiên, thật lắm những mộng mơ Mực còn ướt bao tình yêu sách vở Phượng ép khô thắm từng dòng lưu bút Xa mái trường, ta đôi lúc ngẩn ngơ. Xa mái trường lại vào ngôi trường mới Có bằng lăng thêu hoa dệt mộng xinh Rời chân đi để chút tình ở lại Mang theo mình dải khăn hồng mong manh... Tuổi mười lăm chỉ mơ ước một điều Muốn theo gió thả diều bay quyến rũ Muốn gửi thơ man mác buồn tâm sự Từ ấy giấc mơ... tên gọi là Phong Thu
-
Chẳng biết sao nữa... em chẳng hiểu gì về y thuật cả. Tuy nhiên, liệu đặt trái tim bên cạnh trái tim thì có phải là phá lệ ngành y không anh Vinh ? Yêu một nửa Phong Thu Có nên chăng, anh học yêu một nửa ? Một nửa vì em, một nửa giữ riêng mình Khi bên em, nửa tim kia dồn máu Khi xa nhau, hai nửa đều lặng thinh.... Liệu có là công bằng nếu... em cũng chỉ yêu anh một nửa Để nửa còn lại em vẫn sống là em Khi một nửa khóc theo anh mãi mãi Thì nửa còn lại vẫn ráo hoảnh trong đêm.... Sao không để hai nửa ấy bên nhau ? Có của em, có cả của anh nữa Khi yêu nhau, bằng trái tim chân thực Sẽ thấy vui hơn... ngày nắng lẫn ngày mưa Khi có hai nửa, ta sẽ là của nhau.....
-
Chị Hoa quỳnh... Cho em xin một góc trồng một bông hoa được không vậy? Hoa Hoa sinh ra là để người ta ngắm Mỗi cánh hoa cứ theo gió mà rơi Dạt vào nước như con người trầm bổng Tại sao không vĩnh cửu đến muôn đời ? Hoa còn thoảng bao mùi hương vào gió Chẳng thể nhận thức ra sao vẫn thấy phiêu linh Bởi chỉ khi nào tâm hồn người trong sạch Mới hiểu chắc được hoa là ở chính mình. Nhưng thứ để chọn lựa nhiều nhất lại chính là hoa Người thích hoa hồng, người mến hoa lan Người yêu cánh mai, người nghiêng theo đào ả Nhưng tìm được những điều vĩnh cửu đâu phải giản đơn. Nói về hoa anh phải nói nhiều hơn Anh yêu hoa không chỉ màu sim tím Khi trồng hoa sẽ không bao giờ đẹp Nếu như anh chẳng được ở gần em.
-
Bài Hoa & em nghe rất tình cảm, cho Phong Thu họa theo chị Quỳnh với nha Hoa Phong Thu Hoa sinh ra là để người ta ngắm Mỗi cánh hoa cứ theo gió mà rơi Dạt vào nước như con người trầm bổng Tại sao không vĩnh cửu đến muôn đời ? Hoa còn thoảng bao mùi hương vào gió Chẳng thể nhận thức ra sao vẫn thấy phiêu linh Bởi chỉ khi nào tâm hồn người trong sạch Mới hiểu chắc được hoa là ở chính mình. Nhưng thứ để chọn lựa nhiều nhất lại chính là hoa Người thích hoa hồng, người mến hoa lan Người yêu cánh mai, người nghiêng theo đào ả Nhưng tìm được những điều vĩnh cửu đâu phải giản đơn. Nói về hoa anh phải nói nhiều hơn Anh yêu hoa không chỉ màu sim tím Khi trồng hoa sẽ không bao giờ đẹp Nếu như anh chẳng được ở gần em.
-
Bài Hoa & em nghe rất tình cảm, cho Phong Thu họa theo chị Quỳnh với nha Hoa Phong Thu Hoa sinh ra là để người ta ngắm Mỗi cánh hoa cứ theo gió mà rơi Dạt vào nước như con người trầm bổng Tại sao không vĩnh cửu đến muôn đời ? Hoa còn thoảng bao mùi hương vào gió Chẳng thể nhận thức ra sao vẫn thấy phiêu linh Bởi chỉ khi nào tâm hồn người trong sạch Mới hiểu chắc được hoa là ở chính mình. Nhưng thứ để chọn lựa nhiều nhất lại chính là hoa Người thích hoa hồng, người mến hoa lan Người yêu cánh mai, người nghiêng theo đào ả Nhưng tìm được những điều vĩnh cửu đâu phải giản đơn. Nói về hoa anh phải nói nhiều hơn Anh yêu hoa không chỉ màu sim tím Khi trồng hoa sẽ không bao giờ đẹp Nếu như anh chẳng được ở gần em.
-
Chị Quỳnh ơi ! Người Việt Nam mình máu đỏ da vàng mà.... đâu ai khác ai mấy đâu. Thế nên sống theo đúng tâm hồn của mình, chân thật,.... Có lẽ mình chỉ sợ những người không biết ghen thôi. Em thử một bài xem có được không nhé ! (không về ghen đâu, nhưng trong tình yêu, máu PT cũng đỏ lắm!) Yêu một nửa Phong Thu Có nên chăng, anh học yêu một nửa ? Một nửa vì em, một nửa giữ riêng mình Khi bên em, nửa tim kia dồn máu Khi xa nhau, hai nửa đều lặng thinh.... Liệu có là công bằng nếu... em cũng chỉ yêu anh một nửa Để nửa còn lại em vẫn sống là em Khi một nửa khóc theo anh mãi mãi Thì nửa còn lại vẫn ráo hoảnh trong đêm.... Sao không để hai nửa ấy bên nhau ? Có của em, có cả của anh nữa Khi yêu nhau, bằng trái tim chân thực Sẽ thấy vui hơn... ngày nắng lẫn ngày mưa Khi có hai nửa, ta sẽ là của nhau.....
-
Anh Vinh và chị Quỳnh, cả Phong Thu nữa.... có lẽ hơi khách sáo với nhau rồi. Mình ghé qua nhau, thăm và đột nhiên viết thơ tặng, vậy là vui lắm ! Chả như cụ Nguyễn Khuyến đã dạy trong "Bạn đến chơi nhà" là gì. Em cảm ơn anh Vinh ghé qua mà kết thành bài thơ "Đãi bạn" thật tuyệt! "Đâu cần bia rượu hơi men Yêu thơ yêu cả thói quen bạn bè Hôm nay nước trắng thay trà (chè) Mà sao cùng thấy đậm đà sắc hương"
-
Chị Quỳnh ơi ! Em rất vui vì hôm nay ra thăm vườn thấy có dấu chân người ghé qua. Cảm ơn chị đã chẳng ngại đường xa mà quá bộ. Hôm nay, em sang chơi nhà, chẳng biết có được mời không nữa... Thôi, em xin một khoảng nho nhỏ, bàn thêm về chuyện ghen tuông. Nó chẳng xấu như người ta tưởng đâu.... Ghen Ghen là để thân mình đi nơi khác Người một nơi mà tâm trí một nơi Ghen là giữ trong tay khư khư món đồ cổ Không dám buông ra vì sợ nhỡ nó rơi Như phép toán, ghen là chuyện ba người Hai con số một phép dấu, thế thôi ! Cộng thêm trừ đi nếu chẳng có gì mất Thì ta đem chia,..... mọi chuyện đã xong rồi ! Ghen cũng khiến cho tâm hồn trẻ lại Thời bé thơ mình bị gác một bên Rồi nhũng nhiễu khi bánh để nhường đứa khác Còn giờ đây ghen là vì.... yêu em Khi phải ghen thời gian tính bằng ngày Đi mỗi bước mà tưởng hàng cây số Trong mỗi khắc em nhìn người xa lạ Ta bỗng thấy mình trở thành kẻ ngây ngô. Khi phải ghen ta toan tính mọi bề Mọi dấu chân mọi con đường em bước Ngay cả đếm những hạt bụi rơi gần đến em Ghen là cơ hội để hoàn thiện mình hơn Thêm chải chuốt com lê, cravat Nhưng có lẽ con tim kia chẳng muốn Hãy chính là ta cho niềm vui ngập tràn Đâu phải ghen làm người ta cô độc Tâm hồn trông trống, ta lại tìm đến thơ Ghen chỉ làm cho ta thêm hạnh phúc Thêm hiểu văn chương và thêm những ước mơ. Ai dám bảo ghen là không tốt Dù có hơi cay nhưng rồi sẽ ấm yên Ta sẽ cho em thấy tình yêu chỉ có một Hòa tan những mặc cảm để nói tiếng yêu em. Ai dám bảo ghen là không tốt..... Chúc chị hạnh phúc! Bút danh: Phong Thu
-
Ghen... liệu có phải là một điều gì đó quá xấu xa mà ta nhắc tới như một tật khó sửa. Ghen.... co phải thựa sự là một điều gí đó hài hước khiến cho ta cười đùa. Hay chăng. ghen là hạnh phúc.... Ghen Ghen là để thân mình đi nơi khác Người một nơi mà tâm trí một nơi Ghen là giữ trong tay khư khư món đồ cổ Không dám buông ra vì sợ nhỡ nó rơi Như phép toán, ghen là chuyện ba người Hai con số một phép dấu, thế thôi ! Cộng thêm trừ đi nếu chẳng có gì mất Thì ta đem chia,..... mọi chuyện đã xong rồi ! Ghen cũng khiến cho tâm hồn trẻ lại Thời bé thơ mình bị gác một bên Rồi nhũng nhiễu khi bánh để nhường đứa khác Còn giờ đây ghen là vì.... yêu em Khi phải ghen thời gian tính bằng ngày Đi mỗi bước mà tưởng hàng cây số Trong mỗi khắc em nhìn người xa lạ Ta bỗng thấy mình trở thành kẻ ngây ngô. Khi phải ghen ta toan tính mọi bề Mọi dấu chân mọi con đường em bước Ngay cả đếm những hạt bụi rơi gần đến em Ghen là cơ hội để hoàn thiện mình hơn Thêm chải chuốt com lê, cravat Nhưng có lẽ con tim kia chẳng muốn Hãy chính là ta cho niềm vui ngập tràn Đâu phải ghen làm người ta cô độc Tâm hồn trông trống, ta lại tìm đến thơ Ghen chỉ làm cho ta thêm hạnh phúc Thêm hiểu văn chương và thêm những ước mơ. Ai dám bảo ghen là không tốt Dù có hơi cay nhưng rồi sẽ ấm yên Ta sẽ cho em thấy tình yêu chỉ có một Hòa tan những mặc cảm để nói tiếng yêu em. Ai dám bảo ghen là không tốt.....
-
Ôi, em vô ý quá để các anh chị đến nhà mà chẳng lấy nổi ghế để ngồi. Mà lại chẳng đưa ra bài thơ Hoa quỳnh nở - cây nhà lá vườn nữa chứ ! Bây giờ chắc chưa muộn, mong các anh chị thông cảm cho: Hoa quỳnh nở Hoàng hôn vỗ giấc đón tý trăng Thu ngóng chờ ai đúng đêm rằm Gió ngoài thoảng mát hoa quỳnh nở Hoàng hậu màn đêm... em biết chăng ? Và Phong Thu rất mong lần sau chị Quỳnh, anh Vinh, thầy Thanh Trắc Nguyễn Văn,..... lại ghé qua, ở một mình buồn chết luôn.
-
Quay trở về mái trường.... mà ai lại không có một mái trường đâu. Mỗi lần quay lại, mỗi lần nhìn thấy nó ta lại thêm lưu luyến và bâng khuâng. Tôi đã trở về.... sao nó đẹp quá !..... Mái trường kỉ niệm Tôi bước về thăm bóng dáng xưa Cho bao thề ước và mộng mơ Tôi bước về thăm ngôi trường cũ Để lòng lại nảy chút tình thơ. Nhớ phút đầu tiên tay xách cặp Ai thương ai bẽn lẽn hỏi thăm Thoáng nét bâng khuâng trên phố nhỏ Gặp lại người tôi nỡ yêu thầm. Ôi ! Cơn gió nào khẽ bay qua Đẩy tâm hồn ngọc vút đi xa Nhớ thương một thời lưu luyến mãi Gặp cô gái xưa sống lụa là. Thời học trò ấy mắt liếc duyên Lấp láy mến ai... ngát trăm miền Tung tăng trên gió làn tóc biếc Lòng tôi bỡ ngỡ... tựa như tiên. Từ ấy kẻ kia biết làm thơ Ngại ngùng... yêu mến và ngẩn ngơ Đường kia đã có ai hiện diện Con phố hoa xanh một gã khờ. Tôi nhớ hình như có một lần Thơ viết xong rồi lòng phân vân Giấu kín tình yêu hoài trong cặp Hé ra cất vào lại mê mân. Đông, xuân sang hạ mùa thi đến Cứ tự nhủ mình chẳng được hên Cho nên chưa có bao cơ hội Để mình tận tay trao đến em. Và như thế mãi tình yêu lỡ Chưa kịp đến tay bao vần thơ Đắm đuối si mê chẳng thổ lộ Tiếc nuối chờ mong... mãi đến giờ Mãi giờ mới gặp người mình thương Dưới bóng phượng thân, một mái trường Lộng gió vào tôi bao ký ức Mộng mơ còn đó lòng tơ vương. Có biết gì không: em - cô giáo Chở trong thần thoại những vì sao Có biết gì không: tôi - thi sĩ Có thành đôi không, biết thế nào ?
-
Chào anh Vinh em rất vui vì anh đã quá bộ tới khu vườn nhỏ bé này. Chúc anh một ngày đầu tuần vui vẻ !.... và có thật nhiều thơ.
-
Em cảm ơn thầy Thanh Trắc Nguyễn Văn rất nhiều... bởi không những thầy ghé thăm vườn thơ mà còn lẩy thơ trên đó nữa. Phong Thu là một thi sĩ trẻ và rất cần ý kiến đóng góp để tự hoàn thiện mình
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.