-
Số bài viết
755 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
55
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi hoaquynh
-
Nhỡ như gió rủ mưa sa Dập dìu đổ hạt cánh hoa tạ tàn Bồng bềnh gió thoảng mây ngàn Nỗi buồn rớt lại ngỡ ngàng... em đau
-
Ước thôi em sẽ ... bỏ qua Không thèm giận dỗi buồn nao nao buồn Nầy anh, gió sẽ thành giông Thành cơn mưa lũ cuốn dòng thơ trôi Mênh mông lạc giữa biển đời Tình thơ hai đứa rẽ đôi đoạn đành Vậy thì ước lại nha anh
-
Thương Thầm Xưa, Trương Chi ngọt ngào tiếng sáo để Mị Nương sầu muộn như vầy nè: Thổi chi khúc sáo du dương Để giai nhân phải vấn vương tơ lòng Mộng hồng phải mộng hồng không Hay chăng chỉ giấc mơ buồn tương tư. Nay, Trương Chi da diết buông thơ cũng ngọt lịm chắc phải có nàng nào chết nửa hồn thương đau quá: Hạ về ngong ngóng chờ thu Chờ hoa cúc nở như chờ thơ ai Cúc thơm hương toả ngất ngây Thơ ai mà khiến em đây ...thương thầm
-
Vâng, Buồn thì buồn chứ có sao Chuồn ơi nhớ nhé lâu lâu đáp về Câu thơ ngọt lịm đam mê Như ai nặng nợ duyên thề với ai Phải đâu là rượu mà say Cũng không là ớt sao cay xé lòng Câu thơ ngỏ với cánh chuồn Chuồn ơi , chớ để thơ buồn nữa nha
-
Xinh hay không thì cũng chả có sao mà Trương Chi ... Gì chứ cái nick Truongchi thế nầy thì Quỳnh liên tưởng đến ngay một chàng thổi sáo ngâm thơ xấu ơi là xấu mà đem lòng tương tư nàng Mị Nương nhan sắc nghiêng thành đó nha Trong cổ tích công chúa nào cũng đẹp Câu thơ xinh như một đóa vô thường Người thi sỹ chỉ một lần ngang vườn mộng Mà ngàn thu , ngàn thu mải luyến vương .... Thơ mà phải vậy không TruongChi_ Thi sỹ của những vần thơ ảo ảo hư hư.
-
Chóng vánh quỳnh hoa nở một đêm Chút hương nhàn nhạt sót hiên thềm Một thoáng tình mơ trong mộng ảo Xin đừng thương nhớ ... chỉ buồn thêm
-
Những cung tơ lấp lánh màu hoa nắng Mùa hạ về đánh dấu nhịp thời gian Thoát vỏ kén con bướm vàng rực rỡ Xinh như em ... ai đó có ngỡ ngàng
-
Quỳnh cũng xin tặng lại nè Tặng Anh Tặng anh một sớm mùa xuân mới Nghiêng nắng lưng trời lãng đãng mây Để anh còn chút hồn mơ mộng Viết áng thơ tình say ngất ngây Tặng anh ánh mắt nhìn con gái Tà áo tiểu thơ tuổi học trò Xin anh ngoảnh lại thời niên thiếu Mà dạo cung đàn ngân phím tơ Hoa Quỳnh
-
Làm sao dám nhận chữ thương anh Tình nhỡ như thu lá héo cành Như gió cuối đông trời lạnh lắm Như mưa mùa hạ đọng trên mành *thôi, Quỳnh không nhận thưởng vầy đâu, thưởng bài khác cơ
-
GHÉT Ghét chi anh hỡi trời mưa nắng Mưa nắng đâu xen chuyện chúng mình Ghét là ghét lắm tình xa cách Hai đứa hai phương lẻ bóng hình * thì Quỳnh cũng đoán vậy đấy, hóa ra mà trúng phóc hà, TruongChi phải khen thưởng Quỳnh đó nghen , thấy Quỳnh tài hông?!
-
Em Chẳng Tin Em chẳng tin rằng anh nhớ em Như trăng vụn vỡ rớt bên thềm Trăng ghét ai mà trăng khuyết mảnh Trăng còn lặn trốn suốt thâu đêm. Em chẳng tin rằng anh đã thương Bài thơ vất vưởng rớt bên đường Như là hoa dại ven bờ giậu Đâu sắc hương gì để vấn vương. Hoa Quỳnh * À, Quỳnh có quen một thi sĩ mà vận, từ của thi sĩ ấy na ná như TruongChi vậy đó, lúc nao cũng ảo ảo hư hư, mơ mơ mộng mộng ấy mà.
-
Đừng gọi Quỳnh là nhà thơ, Quỳnh không dám nhận đâu. Quỳnh chưa xin phép mà đưa thơ TruongChi vào blog, có gì thứ lỗi há( mà Quỳnh còn định copy nguyên bài nữa kia , tại thơ hay quá mà). Quỳnh chờ bài thơ họa, rồi Quỳnh mới nói thơ Truong Chi giống thơ ai, bí mật chút xíu nha, cho thêm phần hồi hộp
-
Em Biết Không?! Phải em, cô gái từ hư ảo Rót nhẹ bên đời một áng thơ Hồn anh từ ấy chừng ngơ ngẩn Đợi đến đêm về gửi mộng mơ. Anh viết bài thơ lên chiếc lá Chiều thu lá nhẹ bước phiêu bồng Lá vương lên tóc em , tình tự Anh đã yêu rồi, em biết không?! Hoa Quỳnh * Thơ TruongChi hao hao giống thơ của một người mà Quỳnh quen đó...
-
Em vào mộng ảo khẽ khàng Buông câu thơ vụng dịu dàng mơ hoa Xin người giẫm nhẹ bước qua Chút hương vướng lại chút là bâng khuâng Quỳnh cảm ơn, buồn buồn quẹt quẹt vài dòng mà được khen nên Quỳnh ngại quá
-
Chỉ Là Thơ Chỉ là thơ nên dịu dàng uyển chuyển Như sương mai lóng lánh cọng cỏ mềm Như tà áo ai chiều nay trời gợn gió Gieo buồn thương ta về ngắm sao đêm Chỉ là thơ, là ngọt ngào dấu ái Điệu nghê thường em đẹp tựa tiên sa Giữa mùa xuân rực rỡ muôn ngàn hoa Hơn tất cả, em sáng ngời cổ tích Chỉ là thơ giữa cõi đời cô tịch Dắt ta vào huyền thoại chốn mộng mơ Dẫu hư vô, em ạ, cứ giả vờ Gieo vần yêu trải dài khung thơ lụa Một lần thôi, xin em đừng lần lựa Mai xa rồi còn đó khúc tình ca Mai xa rồi ngẫm lại chuyện đã qua Thơ quyện thơ ... ngàn sau còn thương nhớ Chỉ là thơ , cớ sao hoài trăn trở Tình hư vô mà luôn mãi tương tư Hoa Quỳnh
-
Thơ Chỉ Là Thơ Chẳng bao giờ mình có thể gặp nhau Dăm bài thơ đâu dệt thành nỗi nhớ Mượn đam mê ai cùng ai trăn trở Quen biết nầy...vầng trăng vỡ chênh chao. Đã một thời tình là giấc chiêm bao Khúc ca dao à ơi như điệu nhạc Thật dịu dàng ai dìu ai đi lạc Đẹp vô cùng uyển chuyển mộng mơ hoa Chẳng bao giờ mình cùng với người ta Tay trong tay bước vào đời hiện tại Dẫu bao lần môi hôn không ngần ngại Chỉ hư vô, thi sĩ ngọt ngào thơ. Chẳng bao giờ mình là nửa của nhau Chuyện cổ tích thì suốt đời cổ tích Cứ khóc đi, khóc một lần thỏa thích Mãi suốt đời thơ cũng chỉ là thơ Chỉ là thơ...đành đoạn ...chỉ là thơ... Hoa Quỳnh
-
Quỳnh cảm ơn những dòng thơ lục bát da diết đầy xúc cảm của truongchi, Q có tròn một bài lục bát hoạ lại , thơ vụng đừng chê nhá... Mộng Vàng Em từ cõi mộng hư vô Nụ cười huyền thoại ngục tù ta vương Bài thơ mờ ảo khói sương Mà đau đáu nhớ mà thương... mà buồn Gió thu rồi lại mưa đông Chờ hoài chẳng đến xuân hồng nắng mai Làm sao em đó, ta đây Khép khung cổ tích, chào ngày mới sang Dẫu cho tình khúc nồng nàn Xin ta tỉnh giấc mộng vàng bướm hoa Em giờ nào phải riêng ta Em là em của ngọc ngà phôi phai Hoa Quỳnh
-
Trăm năm rồi nghìn sau nữa.... Bàn tay đặt vào bàn tay, thủ thỉ Chuyện chúng mình đâu chỉ một trăm năm Một nghìn năm rồi nghìn năm sau nữa Vẫn bên nhau, son sắt vẹn câu thề. Vẫn mùa thu, vàng cả lối đam mê Vẽ câu thơ ngọt ngào hương ân ái Khiến gió đông chùn bước chân e ngại Nhượng mưa xuân thánh thót đọng bên thềm Vẫn vầng trăng dìu dịu sáng đêm đêm Khúc ca dao ta ru ta giấc ngủ Ơi bờ vai, ơi vòng tay ấp ủ Hạnh phúc nầy xin là mãi thiên thu Nửa của nhau từ một sớm tháng tư Vàng con nắng ấm nồng giao mùa hạ Ngõ tình yêu xanh xanh màu cỏ lá Đang rộng mời vẫy gọi cả em, anh Bàn tay đặt vào bàn tay, âu yếm Chuyện chúng mình ửng màu tím thủy chung Một trăm năm hay nghìn năm nối tiếp Xe mối duyên , hai đứa vẫn vợ chồng Hoa Quỳnh * Bài thơ nầy em riêng tặng cho anh... Cho tháng tư ngọt con nắng giao mùa...Tình yêu mình lật sang trang đời mới...Vạn nụ cười tràn ngập những niềm vui
-
ĐỢI Có cô gái nhỏ bên khung cửa Cô ĐỢI ai mà , mắt vợi xa Chim khách buồn gì không chịu hót Cành hồng trước ngõ chẳng đơm hoa Hoa Quỳnh CHỜ Có chàng thi sĩ chờ thơ đến Câu chữ nhạt nhòa mãi khuất xa Thiếu dáng người xưa, vần trúc trắc Vườn mơ héo rũ chẳng còn hoa Hoàng Sa GIẬN Em dỗi mùa thu nhàn nhạt nắng Chiều không đủ sưởi má hồng em Em giận tình anh hờ hững lắm Lòng em buồn tựa lá hiên thềm Hoa Quỳnh THƯƠNG Thương ai bên ấy trời không nắng Mây tím hong buồn mái tóc em Ai nỡ hững hờ đối mắt biếc Trông theo chiếc lá rụng bên thềm Hoàng Sa LẠC Nửa vầng trăng khuyết, tình ta khuyết Đời lạc nhau rồi ,lạc cả thơ Đêm nghe tiếng gió chao cành nhớ Lại giận ai về trong cõi mơ Hoa Quỳnh VỀ Đợi lúc trăng tròn đêm ủ mộng Anh về bến cũ dệt vần thơ Vi vu gió hát lời thương nhớ Em lại về trong một giấc mơ Hoàng Sa
-
Vần thơ xưa là một thời hư ảo Dáng trang đài ai áo lụa thướt tha Trên dốc mơ thương tình ai chờ đợi Ai hững hờ Ai bỏ mộng mà xa.... * Cho Quỳnh nối theo mấy giọt mơ thơ nữa nhá. Chúc vui [/i][/color][/size]
-
Một bài thơ cho tháng ba xa nhớ. Tháng ba của một thời khoác áo sinh viên. Ra trường rồi, như đàn chim vỗ cánh, mỗi người một phương , có chăng chỉ còn vương kỷ niệm .... Tháng ba Hoa Quỳnh Tháng ba về trường ta vàng hoa điệp Cánh lá bay theo chiều gió lang thang Thời sinh viên khung trời ươm kỷ niệm Vẫn đong đầy dưới lớp bụi thời gian Tháng ba về, mùa thi vừa trở giấc Để cho ai túm tụm dãy hành lang Băng đá ấy hai đứa mình ôn tập Rịn mồ hôi gay gắt vạt nắng vàng Tháng ba về loay hoay phòng thí nghiệm Xúc tác nào để trộn nhớ vào yêu Bài thơ tình ngại ngần không viết kịp Đã kẻng rồi! Chuông réo hết giờ chiều Tháng ba về chắc gì em nhớ chớ Tuôi đôi mươi, mình khoác áo Bách Khoa Cuối giảng đường có chàng trai kính cận Mắt dõi theo một mái tóc đuôi gà Tóc đuôi gà, tháng ba nầy , chẳng có Anh trở về ...gọi nhỏ :" Dấu yêu ơi !" Vẫn Bách Khoa, điệp vàng trong sắc nắng Dấu chân em ngày ấy đã xa rồi Hoa Quỳnh
-
Lâu quá, Quỳnh vì bận bịu nên không ghé lại mái nhà xưa nên vườn thơ trẻ được. Quỳnh cảm ơn bài thơ giao lưu của vetra và thanh son nhiều nhá Quỳnh thân chúc mọi người đều an vui Đánh Rơi Đánh rơi ánh mắt trong ngần Để anh hoài mộng bâng khuâng đêm dài Đánh rơi một mái tóc dài Trói tim anh mãi tháng ngày lao đao Đánh rơi giọng nói ngọt ngào Tay anh lạc phím đường vào cung yêu Đánh rơi tím cả mưa chiều Anh theo gót ngọc, ngỏ liều làm quen Đánh rơi rớt nỗi buồn tênh Anh ngồi nhặt nhạnh chông chênh cõi đời Trái tim chả chịu đánh rơi Nên trăng khuyết mảnh chơi vơi một mình Một mình anh mãi một mình Chìm trong mộng mị cuộc tình hư vô ****************************** Hoa Quynh
-
Mùa Xuân đang cận kề... Khẽ với tay, em chạm Xuân rồi đấy... Xuân yêu thương dịu dàng trong nắng mới... Hãy cùng em, ngân nhẹ khúc TÌNH XUÂN... TÌNH XUÂN Mùa xuân đến khẽ khàng bên thềm cửa Chẳng vội vã gì xin người chớ lo xa Xuân dừng buớc lắng nghe lời nhắn nhủ Câu yêu thương người gửi lại ngàn hoa Xuân thuận lòng giữ mãi dáng ngọc ngà Của trăng khuya trên trời sao lấp lánh Của hương cúc nồng nàn trong gió thoảng Cả mối tình ai đó tặng ai kia Lẫn trong bờ cỏ Vàng nụ hoa mơ À ơi làn điệu ru hời Tình như trăng gió quyện lời trong thơ Hoa Quỳnh
-
Này đây là hoa xuân xinh tươi rực rỡ... Và kia là nắng xuân hanh vàng nồng ấm... Xuân ơi , đừng vội vàng xuân nhé, dừng bước ngọc ngà cho em kịp đôi lời nhắn nhủ.... EM GỌI KHẼ MÙA XUÂN Ơ mùa xuân... xuân đang về ngang cửa Thả nồng nàn những vạt nắng hanh hanh Trải mượt mà từng khóm cỏ non xanh Thổi vào gió hương ngàn hoa ngây ngất Xuân ơi xuân... chớ vội vàng đi mất Nán dừng chân em nhặt chút nắng hồng Gửi phương ấy trời tuyết trắng còn đông Bớt lạnh lòng người lữ hành đất khách Xin xuân nhé... nhượng chút hương ngan ngát Của muôn hoa lan tỏa khắp mọi vùng Từ đồng bằng đến phố thị vui chung Hưởng ngày Tết ấm no đầy sung túc Và xuân nhớ... nhoẻn môi cười lời chúc Cầu lứa đôi hạnh phúc mãi tình xanh Như hoa cỏ mùa xuân trái chín cành Mãi ngày sau đời mãi nồng xuân thắm Hoa Quỳnh
-
Vào xuân, mùa xuân là mùa của nắng hoa, của lễ hội , của hạnh phúc yêu thương. Em đem chất xuân ấy quyện hòa vào những bài thơ tình cho anh. ... Thời gian có bao giờ ngừng trôi ... Mùa xuân sẽ lại qua, như chồi non kia rồi cũng sẽ úa tàn nhưng tình ta mãi mãi không phai phôi... Giữ hộ giùm em hương mùa xuân, anh nhá!... HƯƠNG MÙA XUÂN Em gửi mình Một chút hương mùa xuân Mình giữ giùm, cất vào tim ấp ủ Mai sau nầy khi không còn trẻ nữa Cùng đem ra hong ấm mối tình xưa Hương mùa xuân Không phảng phất hạt mưa Nên tình ta có bao giờ lệ đổ Ngồi ôn lại một thuở nào bỡ ngỡ Mình với em ngày ấy kết lương duyên Mình nhìn kìa Đàn cháu nhỏ huyên thuyên Xem ảnh cưới, chúng bảo rằng ngồ ngộ Cô dâu trẻ giờ đã là bà nội Làn da xưa nay điểm chấm đồi mồi Hương mùa xuân Đã mấy chục năm rồi Thoang thoảng mãi nụ quỳnh hoa đêm vắng Bầu trời cao lung linh vì sao sáng Đã dịu dàng nâng gót ngọc hoa đi Lắng trong hương Là cả khối tình si Dần năm tháng chất chồng thêm yêu mến Tình và nghĩa Thuyền buông neo cập bến Mãi một đời Thuyền bến mãi hương xuân.... Hoa Quỳnh
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.