jaray_ka
Thành viên-
Số bài viết
60 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi jaray_ka
-
Hai đứa mình mà lấy nhau thì ai chăm sóc cho ai? Anh nói làm em thừ người ra. Đúng rồi. Em bệnh tật và anh cũng bệnh tật. Trời mà giở chứng thì y như rằng làm em và anh khổ sở. Bất hạnh hay may mắn khi chúng mình không được lấy nhau? Lúc ấy em lại cười. Nụ cười nhạt thếch. Nhạt như nào em cũng chả biết vì có soi gương đâu mà biết. Nhạt như nước ốc à? Nước ốc còn ngon gấp ngàn lần bia Ken. Thế mà anh lại uống bia, uống rượu như nước lã dù biết lũ đấy làm tình làm tội anh hiện tại và sau này. *** Em nằm thu lu trong chăn, lấy điện thoại ra. Số máy thứ nhất không liên lạc được. Số máy thứ hai không liên lạc được. Mà còn số nào nữa đâu mà vẫn nghĩ ngợi. Buổi tối hôm nay anh không đi làm, về nhà là tắt điện thoại. Nghỉ cho khỏe. Còn em, chả làm gì hết. Điện thoại để chế độ rung từ mấy tháng trời nay. Sợ cái quái gì đâu. Chẳng qua là khi nào muốn nghe thì nhìn đến nó, không muốn nghe thì đút vào ngăn giữa của cặp sách, ai gọi thì mặc xác họ. Đau tai. Biết đâu cái tai em đang bị đau cũng vì việc nghe điện thoại. Em nằm thu lu mãi cũng chán. Bật máy tính. Vào Blog. Lượn lờ như bóng ma. Cửa nhà chả biết đã khóa hết chưa. Buổi tối. Đêm. Gần sáng. Em nhìn vào cái đồng hồ bé tí ở góc phải máy vi tính mà muốn đập nát cái điện thoại. Vô tác dụng. Nó và cả em. *** Em đã khóc. Vì điều gì? Nếu giờ này anh thức cùng em có lẽ anh sẽ lí giải được cho em. Anh bảo em cần phải đi khám sức khỏe trước khi quyết định sinh con. Thế mà em cứ ngần ngừ mãi. Hôm trước quyết định đi, dặn anh ấy vào ngày em được nghỉ thì chở em đi. Rồi thôi. Rồi thoái thác. Cứ cho là có rất nhiều bệnh tật nguy hiểm mà em không khám sẽ hối hận đi. Thì đã làm sao? Dù có thay đổi được điều gì đi chăng nữa cũng không thay đổi được duy nhất một điều. Là anh và em. *** Ngày cưới của em. Anh đến. Anh đến như ước mơ của em nhưng lại làm em đau đớn. Em đau đớn vì em không thể nói với anh câu gì. Không thể hôn anh. Không thể nấu một bữa cơm thật ngon cho anh. Những điều mà em đã nghĩ, khi anh đến nhà, em sẽ làm. *** Em gọi điện. Em nhắn tin. Tất cả đều vô ý nghĩa. *** Bao lần em viết, em quên, em sẽ quên, em sẽ đi. Nhưng đến tận bây giờ vẫn không có điều gì thay đổi. Chỉ có một thứ lớn lên từng ngày. Nó đốt cháy em những ngày không anh, những giờ em ở bên anh ấy. Cất vào một góc ư? Cất như thế nào? Anh làm tốt ư? Còn em thì không. Không thể. Ngày mai...
-
Đôi khi không thể lý giải được tại sao mình lấy người này mà không lấy người kia, ngoài lý do TÌNH YÊU. Biết lấy người này sẽ rất KHỔ biết lấy người kia sẽ rất HẠNH PHÚC , mà sao vẫn cứ bước đi? Không, có thể là vội vàng. Có thể chưa hẳn mình đã sai. Hay không thể thay đổi được gì? Anh đừng đặt ra những câu hỏi ấy với em. Những ngày này, ăn và ngủ là những điều vô cùng khó khăn cho em. Nếu không vì lo sáng mai lên lớp, đám học trò yêu quý và nhạy cảm đăm đăm nhìn vẻ mặt cô giáo thay đổi sẽ thắc mắc, không vì lo mẹ sốt ruột, em đã mặc xác mọi thứ. Em sẽ làm như thế nào nhỉ? Buông xuôi đây. Đang buông xuôi những vẫn cứ phải nhẫn nhịn và chịu đựng, phải gồng mình lên để sống. Thế mà trong mắt những người xung quanh, em đang là kẻ hạnh phúc. Ai có biết đâu. Em đã nói rồi, em mới phát hiện ra mình chịu đựng quá tốt. Chỉ là mới gần đây thôi. Không soi gương cũng biết mắt mình mỏi mệt, chỉ muốn ngủ một giấc thật dài. Không soi gương cũng biết, phấn son lúc này là vô nghĩa. Bỗng dưng thèm ngửi thấy mùi nước hoa của anh hôm nào! Anh đừng lo lắng. Anh đừng suy nghĩ. Như thế không có nghĩa anh là kẻ ĐẦU ĐẤT. Anh nghĩ, anh lo làm em bình yên được đâu. Hãy để em với quyết định của mình. Có thể sẽ là sai lầm. Nhưng có thể đấy là lối đi tốt cho em. Vì, nếu ngày mai em chết, anh có đến bên em được đâu! Vì, nếu ngày mai em chết, anh có ở bên em được đâu!
-
Anh cứ đắm say khiến em thấy mình có lỗi Người đàn bà của anh xé xác em bằng mắt Người đàn ông của em bóp nát trái tim em bằng miệng Chỉ anh là vô tội, chỉ anh là hoan ca Anh cứ đam mê làm em say ngả say nghiêng Đêm nhừa nhựa hơi men, ngày ngất ngư tình ảo Các con anh mơ đày em ra đảo Các con em ước mẹ mình đừng bao giờ là một chấm sao Ngày là ngày, đêm vẫn cứ là đêm Đừng dùng ngày lấp đêm, đừng lấy đêm bù ngày Đừng nói yêu thương cuồng nhiệt, đừng nhớ nhung tha thiết Em xin! Em yếu mềm, mỏng manh như ngọn cỏ Chẳng thể nồng nàn giữa bão tố phong ba
-
Cả chục ngày quay cuồng với Hội thi, em chả có thời gian ngó đến ti vi hay máy tính. Tối qua, tranh thủ xem thời sự mới biết: Nước sông Hàn đã tràn vào thành phố. Vất vả phải không anh? Bờ vai mệt mỏi như thế nào? Em muốn ở gần. Em muốn... Em xa xôi thế này, nhẹ cho anh chút nào không anh? Em chưa bao giờ muốn mình làm nặng - dù chỉ một chút bờ vai của anh. Chỉ muốn khi gặp nhau, được dựa vào bờ vai ấy. Để biết, bên mình là tình yêu mà thôi. Nhưng lúc này, em muốn được ở bên anh. Để bờ vai bé nhỏ của em có thể giúp anh tan đi phần nào những mỏi mệt ngày qua... Để một nụ hôn thật mềm, thật dài, xoá tan bao nỗi nhớ ngày qua... Bao giờ, hả anh? Nhưng điều em chờ nhất, ngày mai, nắng lên
-
@ GQ:Vĩnh biệt. @ HQ: Kg biết là kg có tội,rửa tội vì có tội.Amen.
-
http://360.yahoo.com/n_quynh_nga
-
Ai đó bảo rằng con tim có những điều kỳ diệu... Ngày xưa em không tin... Con tim biết mình kỳ diệu khi có thể vui suốt tối vì một cuộc điện thoại, có thể ngắm mình và mỉm cười trong gương hàng giờ chỉ vì một lời khen. Con tim biết mình kỳ diệu khi cứ thổn thức liên hồi dù là lúc cảm thấy ngập tràn hạnh phúc âu yếm, bồn chồn mong nhớ hay nhức nhối niềm đổ vỡ... Con tim biết mình kỳ diệu trong phút giây lặng im nhìn nhau và biết rằng có muôn ngàn tinh tú đã thăng hoa từ những cái không thể hiện được bằng lời nói.. Con tim cũng biết mình kỳ diệu khi có trăm ngàn cảm xúc dường như hội tụ ở thời khắc không kịp có chỗ cho cảm xúc - giây phút đầu tiên những đôi môi trinh chạm vào nhau... Con tim có điều kỳ diệu khi nó cứ rạo rực, cứ da diết khi nghe một mùi nước hoa quen, khi thấy một dáng hình ngờ ngợ như ai đó, khi nghe một cái tên, nghe một bản nhạc đâu đó ngày xưa... Con tim cũng kỳ diệu khi nó chợt chành chạnh lòng thấy người ta từng đôi cặp dắt tay nhau trên phố đông, khi mưa lạnh thấm vai gầy áo mỏng, đường về ôi chao chợt quá lẻ loi... Chiều qua về trên phố mưa, em không quàng áo. Mưa quất vào mặt từng đợt rát, em tưởng như không cần quan tâm. Em tưởng như không muốn nũng nịu ai: Anh ơi, em lạnh quá!... Em tưởng bản thân em đã chai sạn như những kẻ yêu thứ tình yêu một đêm... Nhưng không, chỉ một tin nhắn của ai, em lại tin rằng, trái tim em còn có điều kỳ diệu... . ĐINH HÀ
-
Tin Chẳng lẽ anh không thuộc về em Sẽ có người đàn ông thuộc về em mãi mãi Tình yêu là cột mốc cho ta nhìn lại Và đi qua Nắm tay giữ chặt những ngày xưa ngày những đôi tình nhân quen nhau va hò hẹn ngày em mang nỗi nhớ ủ mầm tình yêu đến sớm em ngỡ ngàng tìm vui trong trò chơi anh bầy ra Trò chơi có lỗi lầm tuổi trẻ anh đã đi Có sự hồ hởi tìm kiếm bí mật được giấu kín trong bàn tay trắng muốt Một phần tư thế kỷ anh rong chơi trong ốc đảo tình yêu và công việc Anh đã sống hết mình những ngày không có em... Em biết đặt em vào đâu trong đời anh để mang theo những rung động đầu đời để che chở em ngày mưa để cơn ác mộng không trở về đêm đêm trên gác trọ gác trọ đìu hiu mưa về lạnh tràn qua khung cửa em lục tung ăn phòng tìm bàn tay ngày cũ hơi người lạnh đến nghẹt thở tiếng nấc tủi hờn Em trót nợ giấc mơ những rung cảm lòng mình để tin một ngày anh sẽ đến...
-
Biển và em Biển vẫn cồn cào đi về phía núi Nơi hoàng hôn heo hút gió xuân thì Dòng sông không bao giờ chảy ngược Biển nằm chờ hoang hoải tháng ngày trôi Em vẫn cồn cào mơ về phía xa xôi Ảo tưởng về bến bờ hạnh phúc Vẫn khát cháy một vòng tay. Một bờ môi. Một tình yêu đích thực Dẫu biết rằng anh… không trở lại bao giờ Đêm gối đầu vào những đợi chờ Nước mắt chạy quanh nụ cười dang dở Sóng bạc đầu đêm ngày xô ghềnh đá Bước thời gian khe khẽ dội qua lòng Biển vẫn cồn cào. Em vẫn khát khao Cuộc đời là chuỗi ngày yêu thương khờ khạo Lẽ đúng sai trái tim nào hiểu thấu Nên mãi đợi chờ… dẫu phía ấy hoàng hôn.
-
Em không biết yêu bằng cả trái tim Như bao người hay nói Chỉ biết nhớ anh khi hết ngày mệt mỏi Khi bắt đầu một ngày , khi hết cả giấc mơ … Em muốn làm cơn mưa Đến bất chợt ,anh bàng hoàng hạnh phúc Em sẽ cười vui hơn những giọt nước Xoa dịu mắt cay ! Em chẳng thích làm gió heo may Vì mùa thu mình chia tay nhiều lắm Vì em sẽ buồn, anh chìm trong im lặng Nên em làm nắng vàng bên khung cửa màu xanh Em chẳng đẹp xinh, chẳng có gì cho anh Ngoài đôi bàn tay nắm tay anh đến cùng trời cuối đất Nhưng mà thôi, nghe thành to tát Em sẽ ngồi chờ trước bậc cửa nhà anh Dù biết rằng mưa bão chẳng qua nhanh, Những con đường cứ xa nhau thêm mãi… Chỉ xin anh khi dừng chân đứng lại Hãy tin vào điều kỳ diệu ngày xưa, Người con trai đến từ những cơn mưa Và cô gái từ những điều tưởng tượng, Một cái tên giản dị Có đôi lần anh nhắc lại trên môi ? Vòng tay gần đây sao đã thấy nghìn dặm xa xôi ? Lại cuộc chia tay không biết ngày gặp lại Tất cả xa rồi sao em còn mơ mãi ? Có lẽ vì anh cũng nhớ về em !
-
Bao giờ em về Đà Nẵng? Hạ đỏ mỏi mắt mong chờ Con đường thì xa đến thế Sóng ôm bờ xoa tan niềm đau... Bao giờ cây cầu thôi quay Tình yêu thôi không thổn thức Mùa trăng tan trên bãi vắng Thì thầm nỗi nhớ trong tim Bao giờ ta hết đi tìm Gió sông Hàn trong dĩ vãng Trái ngang ư? Duyên phận ư? ừ nhỉ... Thôi... Em về Đà Nẵng ngày mai ...
-
Những giấc mơ màu ghi xám Em không biết vì sao Giấc mơ em Luôn có màu ghi xám… Đấy là màu núi vắng Đấy là màu tuyết phai Là màu tiếng thét dài Tháng ngày không đồng vọng Đấy là màu sương lạnh Lập lờ trên mặt sông Đấy là màu cánh đồng Trong những ngày không nắng Đấy là màu xa vắng Trên những miền không nhau Hay là màu nỗi đau Chết chìm trong im lặng?! Em không biết vì sao Giấc mơ em luôn có màu ảm đạm Nhưng chẳng hề muốn khóc Chỉ thèm được nắm tay anh Để không còn hoang mang Khi nhắm mắt Và mơ…
-
Điều em biết Em biết một nơi Không có mùa đông Không có tháng ngày lạnh giá Em biết một nơi Không có cái nắng gắt gao mùa hạ Không có nỗi buồn mùa thu làm lá vàng rơi Em biết một nơi Có mùa xuân vĩnh viễn Nơi ấy Là anh Thầm nói Yêu em....
-
Màu tình yêu ( Tặng K ) Tình yêu có màu gì thế anh? Em ngỡ rằng tình yêu màu xanh Màu mây trời, màu của đại dương Xanh hy vọng, tương lai hạnh phúc Hay tình yêu có màu hoa cúc Cúc nở vàng trong nắng sáng nay Màu áo dài cô dâu ngày cưới Kề bên anh nhận bao lời chúc Em biết rồi, tình yêu màu trắng Như tên em, một đoá hoa Quỳnh Vừa hé nở đêm nay trăng sáng Em yêu hoa và rất yêu anh...
-
Bão và Anh Cả hai làm em lo lắng
-
Xa nhau rồi ta mới nhận rằng yêu Như mùa hạ đi qua sao tiếc màu phượng vĩ Kỷ niệm vo tròn Thả xuống dòng sông xanh... Tình yêu ấy phải chăng quá mong manh? Em ao ước giấc mơ là sự thật Khi tuột mất Biết ai nhớ, ai quên? Xa nhau rồi Nắng hạ còn bỏng cháy? Hay mưa Ngâu đâm chéo lá thư tình Hay trái tim một lần kia khao khát Đến bây giờ, có về muộn mùa ơi?
-
Em nhớ anh như bãi bồi nhớ cát Như hoàng hôn nhớ nắng tím chân trời Và có lúc tưởng không còn gì nữa Ấy là khi đã nhớ quá đi thôi Anh có nghe trong nắng hạ đỏ trời Cơn gió mát như tóc em vừa gội Mình xa nhau để trái tim biết đợi Có hai người cho nỗi nhớ song đôi.... Đã bao giờ em hết nhớ về anh đâu, nhớ từng cử chỉ, ánh mắt, nụ cười. Nhớ cả bước chân khi anh bước trên bãi biển bên em. Nhớ lắm ... Mình đã hẹn mùa thu? Hay mười năm? Hay sẽ là hai mươi năm? Em không chờ đợi nhưng em lại nhớ, nhớ vô cùng. Em chỉ tự hẹn mình, em sẽ nhớ, nhớ tất cả, để không bao giờ tiếc nếu ngày mai không bao giờ đến... Cho em gửi ít gió heo may, ít mưa Ngâu về nơi ấy. Rồi có thể, ngày mai, em đã thật xa ...
-
Chủ nhật là ngày không thể gặp nhau. Hay Chủ nhật là ngày người nơi ấy có bao niềm vui? Hoặc nụ cười thơ trẻ làm nhẹ đi bao mỏi mệt? Em vẫn nhớ ngày Chủ nhật hạnh phúc của mình. Em có thể im lặng. Em có thể cười. Em có thể nói những gì em muốn nói... Cũng gió.. Cũng nắng... Cũng cồn cào nỗi nhớ dẫu bên nhau... Chưa bao giờ em thấy ngày Chủ nhật lại dài và khủng khiếp như thế này. Sao bỗng dưng lại tưởng tượng đủ thứ chuyện, chỉ thêm đau đầu và mệt mỏi. Em biết làm gì để đi qua? Bây giờ thèm cảm giác gió mang hơi muối, cảm giác sóng đuổi mình trên bãi biển. Thèm đến quắt quay... Nhưng sao có được? Thì thôi, gió vẫn cứ là gió. Em vẫn cứ là em... Chờ đợi và thương mình đến xót xa...
-
Em không nhớ đã bao ngày! Em không nhớ đã bao sáng! Và cũng không nhớ tại sao mình lại cố gắng bỏ những buổi sáng dễ chịu như này ra khỏi thói quen của mình... Đêm qua em lồng 2 tấm hình vào hai khung gỗ dặt trên bàn làm việc của mình. Một tấm của 2 người. Một tấm của một người. Hai tấm hình mà em thực sự muốn ở bên mình, dẫu việc làm này chưa bao giờ em làm. Em muốn hình dung ra căn nhà. Em muốn hình dung ra khu vườn nhỏ nhiều hoa. Căn nhà mà lẽ ra em đã đến nhưng lại ngần ngại và lo lắng... Anh có biết điều ấy chăng? Hôm nay bão đã đi qua. Trời cao, xanh và chói chang nắng. Nhưng em lại thích bầu trời mấy ngày trước. Nó làm em nhớ nhiều hơn bầu trời Đà Nẵng ngày em ngồi bên anh, ngày em về... Và anh có biết, anh là cơn bão lớn nhất trong em?
-
Bão đi qua thành phố. Mưa rả rích từ hôm qua. Em đã không muốn nhớ nhưng lại thấy nhớ nhiều hơn. Em đang nghĩ, nếu mưa thế này mà đi trên bãi biển Hội An, hoặc Mỹ Khê hay Thanh Bình thì sẽ như thế nào nhỉ? Cảm giác có tuyệt như mùa trăng không anh? Có là ngàn người xa lạ hay chỉ có hai người? Mưa. Không phải là cái nắng gay gắt hôm nào mà sao làm em nặng lòng đến thế? Bởi thế chăng mà nắng, mưa anh đều ấm áp hiện lên trong trái tim em?
-
Anh yêu em hào hoa và thánh thiện Cùng thời gian đăm đắm mong chờ Tiếng em nói chỉ riêng anh thấu tỏ Trong thì thầm cung bậc những câu thơ Những con đường hong hanh mùa hạ Những vầng mây mong manh mùa thu Những cơn gió theo nhau về viễn xứ Độc thoại ngôi sao xa lắc xa lơ Ta tất bật yêu nhau mộng mơ xanh biếc Tất bật sống và lo toan công việc Giữa cõi nắng mưa phù vân vạn kiếp Là khoảng bình yên giời bể để yêu Ghi vội bài thơ này vào đây để khỏi quên. Để nhớ. Để thương. Để không thể hờn giận. Để không thể đi xa ... Anh thấy vui gì khi đọc bài thơ này? Hay có nổi da gà rồi chau mày ngẫm nghĩ? Trời Đà Nẵng mưa thế kia mà đau đầu nghĩ suy thì mệt lắm đây... Thôi, nghĩ làm gì cho mỏi mệt? Vai đây dựa vào, ngủ một giấc cho khoẻ, nhỉ
-
Hạnh phúc chỉ là lời nói dối Hạnh phúc chỉ là Lời nói dối Thôi anh Bởi nếu không thì làm sao Em phải khóc Bởi nếu hạnh phúc Là hạnh phúc Thì những lời hứa của anh phải trở thành sự thực Sao lại là Hư vô Hạnh phúc là lời nói dối thật mà Bởi em đã từng tin Là Anh yêu em nhiều lắm Thế mà 1 buổi chiều đầy nắng Anh bỏ rơi em trên bến vắng hẹn hò Nếu anh bảo em chờ Thì em sẽ đem cả cuộc đời đánh cược Nhưng mà anh cứ bước chẳng nói lại câu nào Hạnh phúc không phải là lời nói dối đó sao? Em đã từng tin hạnh phúc ở trên cao Nên Em với Nghĩ rằng : Với hoài rồi sẽ tới Vì em sẽ lớn lên Thế mà chẳng bao giờ hạnh phúc chạm tay em Mặc dù em đã lớn Hóa ra hạnh phúc chỉ là cái Người ta tưởng Hạnh phúc chỉ là Lời nói dối Thôi anh !
-
Chẳng còn gió bấc đâu anh Con ve đã hát rồi Mưa bụi cũng chẳng còn bay nữa Nắng hạ vàng khắp lối Chỉ riêng em là vẫn còn đây Kìa vầng trăng lặn dưới dòng sông xanh Con sóng gợn lên những điều bất ổn Tình yêu chúng mình Hay bầu trời mùa hạ Đêm nay giông bão bắt đầu? Em nhìn thấy lời yêu trong ánh mắt rất sâu Màu hoa đỏ trong bức tranh anh vẽ Màu hoa đỏ của tuổi hai mươi Anh có dám đưa tay Có dám ko anh? Chỉ riêng em là vẫn còn đây Chỉ riêng em nhìn mùa đông qua phố Anh có nhận ra em trong đêm của cỏ Khi vầng trăng lặn sâu vào bầu trời Khi em hoa sóng lặn vào anh? Câu thơ tuổi hai mươi như ngọn lửa xanh Em cháy trong mùa hạ Và quên hết mùa đông Sương muối cắt da cắt thịt Không sợ mình gục ngã khi con ve chợt khóc Bởi vì em biết Em yêu anh
-
Không thể đặt tên cho những ngày xa anh Em khô mục trong niềm nhung nhớ Có lẽ đa đoan nên nặng nợ Giữa si mê, giữa tủi hơn, giữa yêu...
-
Em muốn nhìn sâu vào đôi mắt anh Người đã trao cho em tình yêu của những ngày xanh mới Mang bão giông ra đi Đem nắng ấm trở về Em muốn ở mãi trong vòng tay đam mê Nơi cho em niềm tin ngày qua em đánh mất Và em biết tình yêu là có thật Khi nụ hôn ngọt ngào ánh trăng đêm Hãy cầm tay em như thế dịu dàng Anh sẽ thấy trái tim em đang thì thầm hát Cả đại ngàn mênh mang xanh ngát Khúc tình ca còn ngọt nắng ban chiều Không còn trái tim đa nghi Không còn giá băng trong ánh mắt Hạnh phúc là có thật Tình yêu là có thật Khi anh đến bên em.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.