Jump to content

mhphuoc

Thành viên
  • Số bài viết

    17
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi mhphuoc

  1. mhphuoc cảm ơn Nắng Sớm đã đọc và thích đoạn thơ ấy. Đối với người làm thơ được vậy thì không gì quý bằng. mhphuoc đã mắc nợ tuổi học trò nhiều quá nên cũng cần phải làm một điều gì đó để trả món nợ ấy. Và mhphuoc đã chẳng biết làm gì hơn ngoài mấy vần thơ phù hợp với khả năng mình. Nắng Sớm cũng từng là học trò (hoặc đang là học trò) thì Nắng Sớm biết rồi. mhphuoc làm sao có thể quên được cái ánh mắt nhìn hồn nhiên, trong trẻo và thánh thiện của cô bạn học trò năm ấy. Cho dù bây giờ tất cả đá xa ngái như trong chuyên cổ tích vậy... Giá như có email của Nắng Sớm thì thỉnh thoảng mhphuoc sẽ gởi lời thăm. Và nếu có được tên và địa chi của Nắng Sớm thì mhphuoc sẽ gởi tặng tập thơ mới nhất. Chúc Nắng Sớm luôn vui khoẻ và... thỉnh thoảng ghé mắt qua thơ của mhphuoc ! Email: mhphuoc@hotmail.com
  2. PHỐ CHIỀU Phố chiều nhôn nhịp đông vui, Ngồi trong quán gió đợi người không quen. Chạnh lòng mộng lạc sao trăng, Nhạt phai mấy độ tình ngăn nẻo về. PHỐ MƯA Bất ngờ trời lại chuyển giông, Phố mưa đường ướt ngưòi đông thưa rồi. Như là mưa cố tình thôi, Chung ô rồi biết một người không quen. PHỐ ĐÊM Hàng cây thơ thẩn ven đường, Phố đêm là chốn người thương xa rồi. Đèn vàng cuối phố kia ơi ! Có bao giờ gặp lại người ta xưa ? MAI HỮU PHƯỚC
  3. THUỞ ẤY Thuở ấy hai nhà chung khúc dậu Tới mùa chùm mận xẻ làm đôi. Nhớ khi thừa quả ta may rủi Ra oẳn...tù...tì em khóc tôi ! Chao ôi cái tuổi đẹp làm sao, Như bướm như hoa một thuở nào. Trong trắng hồn nhiên trong trắng giấy, Tháng ngày tựa thể giấc chiêm bao. Lớn lên nhà vẫn chung khúc dậu, Chung lối đi về với ước mơ. Trang giấy học trò vun ắp mộng, Nhưng trang đời lật mấy ai ngờ ! Tôi lạc biển đời xa mấy bận, Tháng năm lận đận tóc chia màu. Một chiều quay lại nghe rưng rức, Hồn tôi trời đổ cả mùa ngâu. Bây giờ hàng dậu không còn nữa, Nhà mọc lên rồi mận đốn đi. Em xa đến nửa vòng trái đất, Còn giữ trong nhau được chút gì ? MAI HỮU PHƯỚC
  4. HOÀI NIỆM Em mang tình tôi đi nơi đâu ? Duyên chưa nồng thắm đã phai màu. Có đôi bướm ép còn trong vở Em đâu mà nhận để tôi trao. Em để hạ buồn cho dở dang, Phượng như ứa máu rụng chân tường. Tôi gom kỷ niệm ngày xa cũ, Lấy sợi thời gian buột nhớ thương. Chôn ước mơ đầu em sang sông, Tim em không chút được yên lòng. Còn tôi từ độ bên người khác Cũng chẳng đêm nào hết nhớ mong. Tôi vẫn thường về trên lối ấy, Mùa trăng từ độ vắng em rồi, Căn phòng học nhỏ ngày hai đứa Hò hẹn chừ tôi đến với tôi ! Tôi biết rằng em cũng nhớ thương, Lệ em khôn dấu những đêm trường. Quyền chi tôi viết câu hờn trách, Thêm nhọc lòng ai với cố hương. MAI HỮU PHƯỚC
  5. Đọc THÂN PHẬN của Ngô Hữu Đoàn, tôi đoan chắc rằng sẽ không ít người giật mình tự hỏi đâu là "thân phận" của mình ? Tôi khen Ngô Hữu Đoàn đã dám nhìn thẳng vào sự thực và không né tránh như có người đã làm, nên anh mới đặt tên cho bài thơ là THÂN PHẬN để nói về "thân phận" của mình (cũng có thể là của bạn, của tôi...). Không phải ngẫu nhiên mà Ngô Hữu Đoàn lại thốt lên : "Em trượt chân té xuống đời anh" đến hai lần trong mở đầu của mỗi khổ thơ. Vâng, em đã trượt chân và em đã té. Em không té xuống.. đất để rồi em đứng dậy tiếp tục đi. Mà em té ngay vào đời anh ! Cái trượt chân mạnh lắm, và tất nhiên té cũng "đau lắm", cho nên thương hoài, nhớ hoài. Cha ông ta chẳng đã có câu: "Yêu nhau lắm, cắn nhau đau" mà ! Chính vì cái "duyên" trượt chân té vào nhau ấy đã trở thành cái "phận". Nên mọi sự hy sinh đều có thể chấp nhận để có được tình yêu, mặc cho xiêm y đã trở thành kỷ vật xa ngái của cuộc đời, mặc cho năm tháng làm phôi pha gót hồng trong những bươn chải vì chuyện cơm áo. Cho đến cả giấc mơ cũng khuyết tật, chòng chành. Phải chăng những người trong cuộc đã nhận rõ "thân phận" của mình, nên mặc nhiên chấp nhận những điều hiện hữu. Như một ai đó vẫn thường hát rằng: "Hãy cố vươn vai mà đứng/Tô son lên môi lạnh lùng". Nên xin hãy thương lấy cuộc đời này, yêu lấy cuộc đời này. Đêm đêm chong đèn "vá" (khâu) lại những chỗ "thủng" của cuộc đời (tháng ngày loang lỗ) mặc cho nỗi lo toan thường trực đến xanh rêu. THÂN PHẬN thoạt tưởng buồn buồn, hơi bi quan, nhưng thực ra lại rất lạc quan, bởi con người đã dám sống và dám đương đầu với số phận ! Huế,ngày 05.5.2006 MAI HỮU PHƯỚC (Đà Nẵng)
  6. TÍM Thanh thoát bằng lăng tím góc trời, Gót ngà ai tím nét tinh tươi. Không gian chiều Huế mênh mông tím, Tôi tím hồn thơ đến vạn đời. Huế, tháng 3.2004 MAI HỮU PHƯỚC
  7. ĐÊM HÈ Ánh đèn le lói buổi đầu hơm, Oai ả trời đêm hóng ngọn nờm. Đom đóm lập lòe sau dậu trúc, Trắm mè vùng vẫy dưới ao chuơm. Tình xa ai nhớ ? Duyên phai nhạt, Nghĩa cũ ta hoài mộng ấp ơm. Nhạc dế bên hè tha thiết lạ Gương trăng lay động bóng mây chờm. MAI HỮU PHƯỚC (Trích THÌ THẦM PHỐ NHỎ, Nxb Văn Học - 2006)
  8. THĂM LẠI TRƯỜNG XƯA Lâu lắm mới về trên lối cũ Ngập ngừng cửa lớp níu chân đi Bao mùa phượng nở bao mùa nhớ Cháy mãi lòng ta những biệt ly. Thầy chừ tóc đã tuyết sương pha Cô cũng mờ phai vóc ngọc ngà Bụi phấn rơi hoài trong nỗi nhớ Trãi lòng theo những cánh chim xa. Gốc phượng đâu rồi dấu khắc xưa ? Sân si bao độ gió thay mùa Còn trong tiềm thức tên ai đó Cho dẫu thời gian dẫu nắng mưa. Một trời hoa mộng tuổi thơ ngây E ấp hồn nhiên mộng ướp đầy Áo trắng vẫn màu trong trắng ấy Tựa hồ nắng đẹp ngất ngay say. Ai có bao giờ trở lại không ? Trên miền ký ức bước âm thầm Để nghe réo rắc trong tâm khảm Một thuở buồn vui mãi vọng âm. MAI HỮU PHƯỚC (Hội nhà văn Đà Nẵng)
  9. QUA LỐI CŨ Chạnh lòng qua lối cũ Ngày xưa ơi, ngày xưa. Em đâu còn tóc rũ Đợi nhau về trong mưa. Nghịch với dòng nước nhỏ Thuyền giấy trôi chòng chành Thuyền chìm, không bến đỗ Em bắt đền riêng anh. Hai mươi năm có lẻ Thuyền quyên em về đâu ? Bao giờ trên lối cũ Đội mưa về bên nhau. MAI HỮU PHƯỚC
  10. TÌNH ĐẦU Anh chôn em trong tim Để tìm quên dĩ vãng, Em chôn anh trong tim Để tìm quên năm tháng... Nhưng em ơi, em ơi ! Ta đã đào lộn huyệt, Chôn nhau trong tim côi Tình đầu không thể chết ! MAI HỮU PHƯỚC (Hội nhà văn Đà Nẵng)
  11. NẮNG SÂN TRƯỜNG Nắng sân trường lung linh Nắng sân trường rực rỡ Cho tôi nhìn bỡ ngỡ Hàng cây xanh thì thầm. Gió đùa tóc bay tung. Hoa cười tươi áo trắng Em mắt nhìn lúng liếng Khẽ hát một lời ca. Tiếng người hay tiếng sáo ? Mà dịu dàng âm thanh Này họa mi huyên náo Buổi sớm mai trên cành ! Một niềm vui bất chợt Qua trong nắng sân trường Một cái nhìn bắt gặp Để ngàn đời nhớ thương... MAI HỮU PHƯỚC (Trích MỘT THUỞ HỌC TRÒ, Nxb Đà Nẵng - 2004) Lời thơ in kèm CD-XÍ MUỘI ƠI ! , Nxb Âm Nhạc - 2005
  12. SÔNG HÀN CHIỀU THU Sông Hàn chiều thu mưa rơi nghiêng Đôi bờ vươn qua bao truân chuyên Nhà cao màu vui lên tươi xinh Mờ sương đèn hoa treo lung linh. Cầu quay gầy tay ai nâng niu Bàn chân người qua câu hoang liêu Dù che đường vui vai thêm nghiêng Cầu xin trời thu mưa cho riêng. Tình ca tràn ly cà phê đen Hờ môi tìm theo câu quen tên Màu sông Hàn mang cho yêu thương Chiều thu trầm dâng lên muôn hương. Đời đây người xưa chưa ai mơ Hồn thiêng về xin reo cung tơ Ngàn sau chiều xanh sông thu êm Còn ta chờ nhau giăng mưa lên. MAI HỮU PHƯỚC (Trích THÌ THẦM PHỐ NHỎ, Nxb Văn Học - 2006)
  13. TRỞ LẠI HUẾ XƯA Sáu năm ở Huế yêu trời Huế Yêu nước dòng Hương chảy hiền hòa Yêu những con đường xanh mướt lá Chiều chiều ngơ ngẩn bước ai qua. Xa Huế lòng tôi nhớ Huế nhiều Như là ai đó nhớ người yêu Thoảng trong tiềm thức ngày vui cũ Một khoảng trời thơ chỉ bấy nhiêu. Tha thiết lòng tôi với Huế xưa Biết rằng chi mấy cũng như thừa Những con đường cũ yên là thế Nay rộn ràng trong tiếng hỏi đưa... Riêng với em là Huế Cố Đô Mây trời đôi ngả biết về mô ? Giữ trong màu áo thiên thanh ấy Một Huế như lòng tôi ước mơ. Đêm Huế mưa buồn lất phất bay Tôi theo thầm lặng dáng em gầy Để tìm một chút dư âm Huế Mai mốt xa rồi em có hay ? MAI HỮU PHƯỚC (Trích THÌ THẦM PHỐ NHỎ, Nxb Văn Học - 2006)
  14. MƯA CHIỀU NHỚ MẸ Bây chừ thì mẹ đã xa Những ngày khổ cực như là cơn mơ. Vắng ba, mình mẹ mịt mờ Bầy con vẩn cõng ngây thơ tới trường. Vai gầy mẹ chịu nắng sương Bỏ thời xuân sắc mẹ thương một đời. Khi ra ruộng, lúc lên đồi, Biển rừng ngút phía chân trời mẹ đi. Không nghe mẹ thở than gì, Đọc trong mắt mẹ lời chi cũng thừa. Qua chiều mẹ gánh cơn mưa Tiếng reo bầy trẻ đổ xòa ra sân. Chông gai phía mẹ muôn phần Chút êm ấm có mẹ dành phía con. Chiều nay mưa phố ngập hồn Bâng khuâng nhớ mẹ thuở còn gian nan. MAI HỮU PHƯỚC (Trích THÌ THẦM PHỐ NHỎ, Nxb Văn Học - 2006)
  15. XIN CẢM ƠN EM Bởi em ngày đó không yêu Nên tôi mới đứng trong chiều ngẩn ngơ. Đem lòng kết lại thành thơ Để thương để nhớ, để mơ một người. Mắt đêm rụng giọt sao trời Như là lệ ứa hồn tôi với tình. Em tươi tắn, nụ cười xinh Buồn riêng tôi với bóng hình lẻ loi. Một ngày se sắc tim côi Em về xứ lạ bên người không quen. Bao nhiêu hy vọng chưa nhen Đã thành mây khói bay trên trời chiều. Cảm ơn em đã không yêu, Để thơ tôi với bao điều bâng khuâng. MAI HỮU PHƯỚC (Đà Nẵng)
  16. CHÚT KIÊU SA Mẹ cha cho nét trang đài Hồn nhiên em bước phố dài nở hoa. Còn ta cho chút kiêu sa Để em nhẹ gót mà qua hững hờ. MAI HỮU PHƯỚC (Đà Nẵng)
  17. EM MÃI MƯỜI LĂM Em còn mãi tuổi mười lăm Tôi còn mãi ánh trăng rằm đêm xưa. Cái thời thích những chiều mưa Chạy rông trong xóm rào thưa mặc rào ! Em cười răng khểnh xinh sao Tôi đem răng khểnh ấp vào đêm mơ. Vườn em câu đợi, câu chờ Vườn tôi vụng dại tình thơ ban đầu. Lời yêu chưa kịp đổi trao Đã mờ mịt nửa địa cầu xa xăm. Em còn nguyên tuồi mười lăm Tôi ngơ ngẩn tiếc trăng rằm đêm xưa. MAI HỮU PHƯỚC (Đà Nẵng)

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...