-
Số bài viết
276 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi GiotNho
-
-
Chừng Như ..
Bỗng dưng xí xọn quá trời !
Từng câu từng chữ đượm lời chứa chan
Chừng như hơi ấm nồng nàn
Lén vào tim nhỏ...Hỏi chàng biết không ?
Chừng như ai đó đang mong
Đong từng Giọt Nhớ vào lòng ước mơ
Chừng như mình lại vu vơ
Để hồn ngơ ngẫn vào thơ nhớ người.
Chừng như ai đó đang cười
Lắc đầu thầm nghĩ...Bé ơi ghẹo hoài
Chừng như mình đã nhớ ai
Cho nên thấy vắng một ngày buồn tênh.
Chừng như nhiều lúc mình ên
Bỗng dưng mình lại gọi tên một người
Chừng như trong mỗi nụ cười
Như thầm chứa đựng cả trời dấu yêu.
Chừng như mỗi độ mưa chiều
Hắt hiu nỗi nhớ rất nhiều tim côi
Chừng như thương lắm người ơi !
Nụ hôn người tặng một trời vấn vương.
Chừng như vạt cỏ bên đường
Cũng đang xanh mỡn màu thương ân tình
Chừng như cơn gió vô tình
Như thầm trêu ghẹo...hay mình đã yêu !
GiotNho ....!
-
Đêm Buồn
Gió chiều phiêu lãng về đâu ?
Hồn mây ngơ ngẫn đượm mầu nhớ thương
Gió ru sóng liễu ven đường
Trăng nghiêng dáng thẹn...đêm sương đợi chờ
Lòng buồn viết mấy vần thơ
Giữa đêm sương lạnh trăng hờ hững buông
Nỉ non tiếng dế canh trường
Buồn em lặng lẽ gối giường quạnh hiu.
Đèn soi bóng nhỏ cô liêu
Lòng em bất chợt nhớ nhiều về ai
Sương đêm đọng ướt hiên ngoài
Trăng đêm bóng ngã non Đoài đã lâu.
Sao em còn mãi ưu sầu
Vẫn còn thao thức với câu thơ buồn
Những lời thơ đậm nhớ thương
Người ơi có biết buồn vương trong lòng.
Bao giờ hết đợi ,hết mong
Bao giờ tim được nụ hồng nở hoa
Không còn cách biệt đôi ta
Thơ không đọng giọt lệ nhòa người ơi !
GiotNho ..!
-
Đêm Mất Ngủ
Trăng sắp lặn ..sao mình còn thao thức
Trăn trở hồn buồn ray rức con tim
Đèn hắt hiu soi bóng nhỏ im lìm
Hồn cô quạnh nghe chìm trong nhung nhớ
Nỗi lòng đau biết cùng ai bày tỏ
Giọt tình buồn đang nhỏ xuống hồn đau
Có lẽ nào , người đã vội quên mau
Lời ước hẹn buổi đầu mình gặp gỡ .
Hay chỉ là có duyên mà không nợ .
Nên chúng mình đã vội sớm chia xa
Tình chưa vui sao lại sớm nhạt nhòa
Buồn lãng đãng như chiều pha sương lạnh.
Trăng nghiêng bóng bên trời còn nửa mảnh
Nửa mảnh chìm nay biết đã về đâu ?
Dế nỉ non từng khúc họa cung sầu
Đêm trở lạnh , lạnh buồn sương gõ nhịp.
Gió vào khuya thổi từng hồi nối tiếp
Thông buồn gì sao hú gọi thê lương
Nhớ thương ai thao thức suốt canh trường
Đêm mất ngủ vấn vương từng kỷ niệm.
Đã mấy đêm nghe cõi hồn tặt lịm
Mắt trũng sầu ươn ướt lệ hoen mi
Người đã xa ta còn lại được gì !
Hay nối tiếp từng đêm dài mất ngủ !
GiotNho ..!
-
Đêm Đã Khuya !
Đêm đã khuya ! sao mãi hoài trăn trở
Gió u buồn...từng nhịp gõ canh thâu
Giọt nhớ vương lên mắt lệ hoen sầu
Lòng hoang vắng nghe tim mình rạn vỡ
Đêm đã khuya ! một mình bên gối lỡ
Giữa vũng đời nức nỡ lệ cô đơn
Ai mang đi ....mất một nửa linh hồn
Còn sót lại là mảnh đời lận đận
Đêm đã khuya ! mình em ngồi khóc hận
Lắng hồn vào ly rượu ấm tìm quên
Tiếng mưa rơi , rơi tí tách bên thềm
Từng giọt nhỏ đêm mưa buồn hiu quạnh
Đêm đã khuya ! Em cuộn mình đơn lạnh
Gối chăn thừa thiếu ấm làn hơi Anh
Thiếu vòng tay ru ngủ giấc mộng lành
Và thiếu cả ..nụ hôn nồng dấu ái.
Đêm đã khuya ! giọt buồn dâng tê tái
Nỗi mong chờ , quyện lấy trái tim đau
Dấu yêu ơi ...Ta có tự thuở nào ??
Mà sao rụng ...giữa tâm tư chôn dấu.
Đêm đã khuya ! hỡi người ơi có thấu
Mấy ly rồi rượu cạn vẫn chưa say
Em nhớ người qua vị đắng men cay
Từng nỗi nhớ dâng lên sầu chất ngất !
GiotNho ..!
-
Cánh Thiệp Hồng
Tiếng chuông reo , Em vội vàng mở cửa
Thật bất ngờ , người ấy chính là Thông
Trên tay Anh đang cầm cánh thiệp hồng
Và cười bảo " Chung vui cùng Anh nhé "
Chợt ngỡ ngàng , tiếng "ừ "nghe rất khẽ
Như có gì đang đè nặng trong tim
Lòng nhói đau Em chỉ biết lặng im
Và cố dấu giọt lệ buồn tuôn vội
Nhìn mưa rơi kéo dài trong đêm tối
Như hiểu lòng Em mang nỗi đau thương
Tiếng mưa khuya nức nỡ suốt canh trường
Ôi ! trống vắng nghe gió buồn khôn kể
Em đứng lặng giữa tiệc mừng hôn lễ
Em chúc người bằng chén đắng tình cay
Chắc đang vui nên Anh đâu có hay
Người con gái đang âm thầm nhỏ lệ
Em nép mình lặng nhìn người chú rể
Miệng tươi cười , hôn phớt nhẹ cô dâu
Người Ta vui đâu hay biết Em sầu
Thầm ước nguyện mong duyên người hạnh phúc!
Đêm nay đây quay về trong thổn thức
Trọn đêm sầu chắc mượn vị men cay
Để tìm quên xóa bỏ một hình hài
Đã gieo nặng hồn em từng Giọt Nhớ !
GiotNho ...!
-
Người Bạn Láng Giềng Ơi !
Tôi biết người ta chẳng nhớ tôi
Nhưng tôi thì lại khó quên người
Nên tôi hay khoác màu nhung nhớ
Để nhớ một người ...nhớ thế thôi
Tôi nhớ ngày xưa có một người
Đã từng tâm sự với riêng tôi
Những lúc tôi vui người hớn hở
Và lúc tôi buồn ..người sớt chia
Tôi nhớ mỗi khi người hay gọi
Ơ...này cô bé ..Láng giềng ơi
Cà phê sáng chưa...làm chi rứa ??
Ngủ có ngon không ?...cô bé ơi !
Tôi cảm thấy vui...khúc khích cười
Ối này người bạn láng giềng ơi !
Cớ sao ngây ngô ..mà ngóng đợi ?
Hay là người đã? ..trái tình rơi !
Tôi nhớ ngày xưa ..chẳng biết thơ
Nhưng mà tôi thích viết vu vơ
Không vần ,không luật từ không đạt
Vậy mà người ấy ..đọc ngẩn ngơ
Đã năm năm ..rồi còn đâu hỡi
Người láng giềng xưa đã xa rồi
Chỉ còn trong tôi ...là kỷ niệm
Một thời vui vẻ ...đã dần trôi !!
GiotNho ..!
-
Không Biết Nữa...!
Không biết nữa cái giận hờn vô cớ
Là vô tình ....hay mình lỡ... trót thương
Mà tim lòng sao cứ mãi vấn vương
Một hình bóng , dường như đang rộng mở
Rồi đêm xuống Ta biến mình giọt nhớ
Ngồi hàng giờ... ngơ ngẩn ..giữa canh thâu
Giọt buồn rơi nghe man mác thương sầu
Khi nỗi nhớ tâm tư Mình dấu kín
Không biết nữa , phải yêu rồi không nhỉ ?
Hay chỉ là trong ý nghĩ thoáng qua
Lòng bâng khuâng , Mình cứ ngỡ như là
Tên người đã hằn sâu Tim bé nhỏ
Có đôi lúc Ta mơ cùng người đó
Dựa vai nhau ..lặng ngắm những vì sao
Bàn tay ai ....chợt khi chạm khẽ vào
Tim rung nhẹ ...nụ hôn đầu chớm vội !!
Không hiểu sao mỗi khi trời vừa tối
Là nghe lòng trống lạnh đến hoang sơ
Nỗi buồn len , ôm gối mộng dật vờ
Cứ nhung nhớ trông chờ người bên ấy.
Có những lúc trong lòng như chợt thấy
Tim nở bừng sống dậy một trời yêu
Môi tìm môi ,ấp mộng giấc mơ chiều
Trong giấc ngủ dìu nhau qua lối mộng.
GiotNho ...!
-
Nhớ Rừng...
Mây vờn gió quyện miên man
Hồn ta thơ thẩn ..tìm chàng nơi đâu
Lang thang lạc giữa Rừng sâu
Giọt sương khuya lạnh ..đẫm sầu mắt ai
Trăng nghiêng soi bóng hình hài
Xuyên qua phiến lá ..trãi dài cô đơn
Chợt nhiên đôi mắt dỗi hờn
Long lanh ngấn lệ ..đêm còn Mình thôi .
Rừng vang tiếng gọi bồi hồi
Mắt nhìn về hướng chân đồi đìu hiu...
Đêm buồn hoang vắng cô liêu...
Lá rơi ngỡ tiếng người yêu gọi tìm .
Rừng ơi ! sao mãi lặng im
Để con tim nhỏ lắng chìm bơ vơ
Người ơi ! em vẫn mong chờ
Sao không tìm đến ..Anh giờ nơi nao !
Rừng khua lá động xạc xào
Gió lay lắc thổi lòng nao nao buồn
Tiếng ai vọng lại đầu nguồn
Êm êm , nhè nhẹ lời thương của Rừng.
Thoáng hồn một chút bâng khuâng
Cơn mê lạc giữa cánh Rừng hoang vu
Lâu rồi Rừng vắng âm u
Bỗng nhiên trỗi khúc lời ru ân tình.
Rừng ơi có biết cho Mình
Tim đang xao xuyến nhớ hình bóng ai
Đêm khuya nửa mảnh trăng cài
Em đang thả mộng hái đài hoa yêu.
Ơi ! Rừng hoang vắng tịch liêu
Em xin mở lối đường yêu đến Rừng
Cho dù từng bước ngập ngừng
Cũng nguyền đi trọn với Rừng thiên thu.
GiotNho ...!
-
Quên Đi Tình Cũ...
Thơ Em viết mãi hoài chưa đoạn kết
Như chuyện tình êm ả nhẹ nhàng trôi
Và đôi khi ... tình dậy sóng lên ngôi
Nghe cay đắng .. giọt sầu vương mắt lệ
Nhìn trăng đêm, nghiêng mình soi bóng lẻ
Em nép mình ..buồn tẻ mà nhớ nhung
Dõi mắt nhìn về phương ấy mông lung .
Nghe nuối tiếc một khoảng đời hạnh phúc .
Cơn gió thoảng vi vu bên khóm trúc
Ngỡ như là nhạc khúc tình tiễn đưa
Gợi hồn ta nhớ lại một đêm mưa
Người quay gót ..rẽ sang đường hai lối .
Ta lặng người, gục đầu trong bóng tối .
Giọt tình buồn, đang lan khắp hồn đau
Người vội quên lời hẹn ước cùng nhau
Mà vui vẻ ..bên vòng tay mới lạ !
Khép trang lại, từ đây người mỗi ngã
Theo tháng ngày, mộng cũ đã dần phai
Và đời ta rộng mở đón ngày mai
Chờ nắng ấm sưởi tim nồng bé nhỏ .
Đường thênh thang đang đón chờ ta đó
Lau lệ sầu ta tiếp nối chân đi
Tình bao la đâu quản ngại lo gì
Xếp vào góc ta quên đi tình cũ.
GiotNho ..!
-
Mưa Chiều...!
Chiều buồn mây rũ kéo qua đây
Cho giọt mưa rơi những lệ đầy
Làm đôi mắt bé vương sầu nhớ
Nghe lòng lành lạnh ..ướt mi cay .
Miên man gió thổi , tóc mây bay
Lang thang phố vắng suốt chiều nay
Văng vẵng đâu đây lời tình tự
Của gió và mây ..thật nồng say .
Ai sẽ yêu Em giây phút này
Cho lòng ấm lại chiều hôm nay
Cho Tim không còn hàn băng giá
Cho môi ươm nồng nụ hôn say .
Anh ở phương trời Anh dấu yêu !
Biết không tim bé nhớ nhung nhiều
Một chút buồn dâng lên nỗi nhớ
Khe khẻ gọi thầm tiếng anh yêu..!
Mưa chiều nhỏ giọt buồn hắt hiu
Gió cứ đưa mây lướt qua nhiều
Mưa cứ rì rào nghe nức nở
Tím lạnh hồn em dưới mưa chiều.
Em vẫn độc hành bước lẻ loi
Mưa rơi thấm lạnh cả bờ môi
Ước gì em có anh bên cạnh
Một nụ hôn nồng môi trên môi.
GiotNho ...!
-
Giọt Mưa Khuya !
Đêm nay một mình Em
Cô đơn dưới ánh đèn
Long lanh từng giọt lệ
Nhỏ xuống làn môi mềm
Mưa phố khuya tơi bời
Ngọn đèn mờ chơi vơi
Từng nỗi buồn dịu vợi
Thấm dần vào tim tôi
Tiếng mưa rớt bên thềm
Nghe lòng càng buô`n thêm
Giữa phòng hoang lạnh vắng
Cung tình sầu vang lên .
Trong bóng đêm âm thầm
Đôi mắt buồn xa xăm
Nghe niềm đau tê tái
Rơi vào hồn lạnh căm .
Gió lùa qua song cửa
Bay qua mành lưa thưa
Nhịp tim buồn vụn vỡ
Từng giọt sầu đêm mưa.
GiotNho....Sept..12..07
-
Mộng Vu Vơ !
Người ác lắm , gieo lòng tôi nỗi nhớ
Để bây chừ , lại ra ngẩn vào ngơ
Người gây chi , đôi mắt biết mong chờ
Rồi vương vấn..nhớ người hổng dám tỏ
Có bao giờ , Người thương tôi không hở
Nói đi mà , đừng ở đó làm thinh
Lòng muốn nghe , lời ai nói chân tình
Dù có phải làm tim em buốt nhói
Ghét quá đi , cớ sao cười chẳng nói
Sợ nhỏ này..hờn dỗi có phải không?
Hay tại mình cứ mơ nghĩ viễn vong
Lòng ngớ ngẩn..thầm mong người ta nhớ.
Chắc có lẽ....người ta chê mình nhỏ.
Nếu nhận lời chỉ thêm khổ mà thôi
Nên người ta... chẳng nói dẫu một lời
Cứ im lặng...nhìn tôi...không chớp mắt.
GiotNho ...Sept..12..07
-
Linh Hồn Buồn !
Khi Em chết ,
..... đâu là nơi nấm mộ.
Mảnh lụa mềm ,
.... ai chít để tang Em
Ai tiếc thương ...
........... cho số kiếp phận hèn
Vừa nằm xuống ..
......... dưới vũng lầy tội lỗi.!
Linh hồn Em ,
............. sẽ về đâu người hỡi
Bia đá buồn
......... khắc dấu ngày em đi
Nén hương trầm
...... Ai đốt buổi chia ly
Quan tài lạnh ..
......... Ai cài vành hoa trắng !
Ngày em chết ,
....... chắc sẽ rồi thầm lặng
Mảnh đời buồn ,
............ xa hẳn những người thân
Chốn hoang vu ,
....... yên nghỉ dưới mộ phần
Nghe trăn trở ,
............. dưới lòng sâu huyệt lạnh .!
GiotNho ...Sept..12..07
-
Giọt Nhớ !!
Em chỉ là Giọt Nhớ
Rơi trên những trang thơ
Nhịp tim buồn nức nở
Khóc chuyện tình vu vơ
Em chỉ là Giọt Nhớ
Rớt vào đời mộng mơ
Nửa hồn Tim tan vỡ
Trót lỡ yêu người thơ
Em chỉ là Giọt Nhớ
Mang trái tim dại khờ
Yêu người không dám ngỏ
Sợ ai đó hững hờ
Rồi tim đau rạn vỡ
Theo mối tình ngu ngơ
Lời thề ngày xưa đó
Anh còn nhớ hay quên ??
Hay tình như cơn gió
Thoảng qua đời..buồn tênh !
Mang thân làm Giọt Nhớ
Nửa đời sống bơ vơ
Dẫu tình yêu đã lỡ
Nhưng vẫn mộng hoài mơ
Xin được làm Giọt Nhớ
Trong ý nhạc lời thơ
Một lần xin rộng mở
Đón mộng vào ước mơ
Nếu ai có tình cờ
Giữ hộ Em Giọt Nhớ.....!!
GiọtNhớ ..!
-
Hạ Xưa...
Hạ thương về trường cũ
Từng cánh phượng rơi rơi
Nghe dâng tràn nỗi nhớ
Hè về rồi bạn ơi !
Lật từng trang lưu bút
Bồi hồi ở trong tim
Lắng đọng từng giây phút
Kỷ niệm chợt lần tìm
Thương về ngày xưa đó
Tà áo trắng tung bay
Thướt tha chiều trong gió
Với mối tình thơ ngây
Nhớ ngày đầu gặp gỡ
Anh chạy đến làm quen
Em thẹn thùng mắc cỡ
Hổng dám cho biết tên
Anh ép vào trang vở
Lá thư tình nồng say
Lên nỗi niềm nhung nhớ
Hỏi rằng Em có hay ?
Tháng ngày qua đi vội
Những cánh phượng rơi đầy
Tiếng ve sầu in ỏi
Báo hiệu mùa chia tay
Lời yêu đầu chưa ngỏ
Mình đã vội chia xa
Chỉ còn là nỗi nhớ
Mối tình đầu đã qua
Khép lại trang kỷ niệm
Theo năm tháng nhạt màu
Em mãi hoài lưu luyến
Những ngày mình quen nhau !
Đôi mắt buồn xa vắng
giữa màu nắng lung linh
Thương sao tà áo trắng
Nét đẹp màu hương trinh ..!
Bao mùa hạ đi qua
Bao nhiêu mùa phượng nở
Nhưng sao lòng vẫn nhớ
Tình một thưở học trò.
GiotNho ...!
-
Mẹ ơi...!
Thiếu thời con đã mất cha
Chỉ còn có Mẹ gọi là niềm yêu
Tuổi thơ đâu biết chi nhiều
Mẹ già gánh nặng trăm điều lo toan .
Lo sao sớm đặng vuông tròn
Miếng cơm manh áo cho con no lòng
Sáng thì đi gánh hàng rong
Bán buôn chiu chắt từng đồng nuôi con
Thân gầy Mẹ đã hao mòn
Theo từng năm tháng ..đâu còn tuổi xuân
Thương con Mẹ lắm gian truân
Vì con Mẹ chịu trăm lần đắng cay
Nhớ ngày con trẻ chia tay
Tiển chân Mẹ cứ thường hay dặn dò
" Thương Mẹ con ráng chăm lo
Học hành đổ đạt sao cho nên người
Tương lai con chớ chôn vùi
Con đường trước mặt đừng lùi nhe con " .
Đêm buồn tiếng dế nỉ non
Nhớ lời Mẹ dặn lòng con ngậm ngùi
Giờ đây con đã nên người
Nhưng Mẹ thì lại ngậm cười nơi xa ..!
Tiếc thời thơ ấu đã qua
Tìm đâu lại được quê nhà thân thương
Đêm buồn với xứ tha hương
Mình Con cô lẻ ..khóc thương Mẹ hiền !!
Xa hoa , danh vọng , bạc tiền
Bây giờ con đủ...Mẹ hiền nơi đâu ?!
Làm sao mua được chữ sầu
Làm sao mua được dãi dầu ngày xưa !
Dù rằng nắng sớm mưa trưa
Nhưng mà còn Mẹ đón đưa sớm chiều
Mẹ ơi ! Ruột thắt trăm chiu
Lòng con nhớ Mẹ nghe nhiều quặn đau !
GiotNho ..!
-
Lòng Mẹ...
Mẹ là ánh sáng vùng trời
Là tia nắng ấm soi đời con thơ
Mẹ là khúc hát ầu ơ
Ru con từ thuở bơ vơ lọt lòng
Mẹ là triệu đóa hoa hồng
Sắc hương lan tỏa căn phòng con yêu
Mẹ là những mái tranh lều
Những khi nắng sớm mưa chiều chở che
Mẹ là hồn ánh trăng quê
Soi đường con trẻ ..trở về ..nẻo ngay
Mẹ là ánh sáng sao Mai
Là kim hướng dẫn dặm dài cho con.
Mẹ là một lối đường mòn
Cho con khỏi lạc giữ con đường đời
Mẹ là một áng mây trời
Che cơn nắng hạ một thời con qua.
Mẹ là dòng nước hiền hòa
Quanh năm êm chảy thiết tha bao tình
Mẹ là một ánh Bình Minh
Đang soi sáng rực con mình lối đi.
Ai ơi ! Xin hãy khắc ghi
Tình thương của Mẹ không gì bằng đâu
Đừng ham Khanh , Tướng , Công , Hầu
Quên ơn của Mẹ dãi dầu với con !
GiotNho ..!
-
Vùng Ký Ức
Giòng thời gian cứ vô tình qua vội
Tháng ngày qua lầy lội vũng đau thương
Cuộc đời như là cát bụi vô thường
Mà cứ mãi quay ngược đường dĩ vãng .
Chiều nay đứng nhìn mây trời phiêu lãng
Hỏi rằng mây sẽ về tận nơi đâu
Chợt giọt vương lên đôi mắt hoen sầu
Hồn ngơ ngẩn không thể nào hiểu được
Từng bước chậm , con đường mòn phía trước
Nhặt Lá rơi mà nghe trĩu nặng lòng
Ta dường như lạc lỏng giữa hư không
Sao thấm lạnh bờ vai gầy bé nhỏ
Vầng trăng đơn nghiêng mình soi bóng tỏ
Dìu dắt Ta về lối nhỏ thân quen
Đã bao năm sao không thể lãng quên
Từng kỷ niệm , tưởng chừng như phai nhạt
Nhưng hôm nay cõi lòng ta khao khát
Muốn quay về nơi hò hẹn ngày xưa
Ngồi bên nhau , cùng ngắm những cơn mưa
Nghe bất chợt , con tim mình xao xuyến .
Hương tình yêu , Em mãi hoài lưu luyến
Dẫu biết rằng tình ấy đã phôi phai
Nhưng thời gian không xóa được hình hài
Đã khắc sâu vào trong tim be' nhỏ ...!
Lòng muốn quên chuyện tình ngày xưa nọ
Kỷ niệm đầu sao lại khó phôi phai
Nhìn mây trôi bất chợt tiếng thở dài
Vùng ký ức vẫn hoài niềm trăn trở.
GiotNho ...!
-
Áo Trắng Thơ Ngây
Tà áo thước tha chiều lộng gió
Màu trắng trinh nguyên ..thuở học trò
Hoa khô ép vỡ ..tình vừa chớm
Vương bao kỷ niệm ..tuổi ngây thơ
Vành nón che nghiêng..mái tóc thề
Giọt nắng lunh linh ..theo gót về
Bên tai vẵng tiếng ai khe khẻ
" Xin được làm quen cô bé nhe "
Thầm nghĩ người đâu mà thấy lạ
Khi không lại muốn quen người ta
Tự nhiên sao mình ..thấy ghét quá
Liếc mắt nhìn sang ..vội tránh xa .
Rồi buổi tan trường nào cũng thế
Theo sau gót nhỏ mỗi chiều về
Luống cuống người ta rồi...có thấy ?
Người đâu lẽo đẽo thấy mà quê .
Cứ thế mỗi khi sáng đến trường
Mà nghe trong dạ thấy vấn vương
Dường như trong tim mình ẩn náu
Một bóng hình ai ..trong nhớ thương .
Mà lạ một ngày vắng bóng ai
Bỗng dưng như thấy quãng đường dài
Thấy chút buồn buồn...hơi nhớ nhớ
Cái dáng ngập ngừng kia của ai.
Hè về ba tháng cách xa nhau
Bạn bè đưa tiễn vẫy tay chào
Quên đi ai đó chiều theo gót
Quên cả vẫy chào tạm biệt nhau.
Ba tháng hè qua lòng rộn rã
Vui mừng gặp lại mái trường xưa
Nhưng mà sao thấy chừng trống vắng
Bước chân ai đó thường đón đưa.
Người lạc phương nào hởi người ơi !
Dù chẵng trao nhau lấy một lời
Mà sao tôi thấy tim mình đã
Vướng sợi tơ lòng đó người ơi !
Qua rồi cái tuổi thuở mộng mơ
Áo trắng ,trường xưa đã phai mờ
Mà sao tôi vẫn còn tiếc nhớ
Dáng người còn đọng mỗi lời thơ.
GiotNho ...!
-
Giọt Nhớ Rơi...!
Đã trót lỡ mang vào thân giọt nhớ
Rớt xuống đời , hồn bỡ ngỡ thương thay
Buồn hay vui thì cũng đã trót vay
Nên chấp nhận những đắng cay nghiệt ngã
Giọt Nhớ rơi giữa vùng trời xa lạ
Nên hay thường bị vấp ngã chua cay
Đời vô tình , đâu có biêt mà hay
Đành nép kín vào góc đời buồn tẻ .
Đèn hắt hiu , soi bóng đời cô lẻ
Từng giọt buồn lăn nhẹ xuống hồn thơ
Đêm qua đêm , giọt lệ nhớ mong chờ
Mà Ai đó ..đã tình cờ nhặt được .
Không thể nào ,Đời..cho ta biết trước
Giòng thời gian cứ lần lượt trôi mau
Gió lướt qua để lại những thương đau
Tay với nhặt , xác lá sầu dĩ vãng .
Đêm trống vắng từng nỗi buồn ngao ngán
Tiếp nối nhau lãng đãng hiện quay về
Một góc phòng , một cơn lạnh tái tê
Bao kỷ niệm len về qua ký ức.
Những dòng thơ của ai chưa ráo mực
Đã vội chìm vào tiềm thức lãng quên
Rớt xuống hồn từng giọt nhớ buồn tênh
Cay đắng quá , sầu lên tình nghiệt ngã !
GiotNho ....!
-
Bâng Khuâng Nỗi Nhớ !!
Bâng khuâng lòng nhung nhớ
Giữa vòm trời mộng mơ
Hoa tình yêu chớm nở
Đẹp hương nồng duyên thơ
Bình minh lên rực thắm
Đóa hoa tình hương trinh
Lunh linh trong nắng ấm
Vườn mộng càng thêm xinh
Ô , kìa đôi bướm trắng
Bay lượn giữa trời cao
Tay đón từng giọt nắng
Chợt thấy lòng nao nao
Này , Anh hư lắm đấy .
Đánh cắp trái tim Em
Khoảng trống nầy ai lấp
Khi nỗi nhớ ..về đêm .
Phương trời xa Anh hỡi
Thấu hiểu lòng Em không ?
Nơi nầy Em vẫn đợi
Anh về thỏa chờ mong
Đôi ta cùng xây mộng
Bên mái nhà xinh xinh
Đêm khuya về gió lộng
Môi nồng đắm hương tình
Hỡi người tình tôi ơi
Cho Em hỏi đôi lời
Đến bao giờ mới ngỏ
Lời yêu nồng trên môi .!
GiotNho ....!
-
Thì Thầm với Gió
Em nghe lời của gió
Thì thầm ở bên tai
"Ơ này , cô bé nhỏ
Chắc đang buồn nhớ ai "
Thoáng môi cười rất nhẹ
Đôi má chợt ửng hồng
Đừng đùa Êm gió nhé
Nghe thẹn chín cả lòng
Lung linh ngày nắng mới
Đóa hoa tình hương say
Gió thay Người yêu tới
Hôn lên tóc Em bay
Chợt nhớ Anh thường nói :
" Em là một dòng sông
Anh bơi nước ngược giòng
Làm hồn Anh đắm đuối
Như rượu nồng trên tay
Anh uống ngọt môi say
Hồn lâng trong ánh mắt
Những giọt tình ngất ngây "
Em nghe lòng xao xuyến
Những lời nồng dấu yêu
Một chút gì lưu luyến
Trong Tim nhớ nhung nhiều
Chợt thấy đời bổng lạ
Giữa muôn ngàn sắc hoa
Lung linh xuyên qua lá
Giọt nắng ấm chan hòa .
GiotNho ......Jun...07
-
Nỗi Buồn Đêm Thâu !
Ngọn gió đêm nay quá hững hờ
Bỏ thuyền hiu quạnh đến chơ vơ
Bao nhiêu nỗi nhớ sầu vây kín
Lặng lẽ chôn vùi những ước mơ
Trăng khuya chênh chếch bóng sao mờ
Biển lòng dậy sóng ..nhạt hồn mơ
Lao xao lá hát ..ngân theo gió
Vô tình ..khơi đọng ..ánh tàn tro
Bao năm hạnh phúc đã phai mầu
Giọt sầu ngưng đọng cũng từ lâu
Đêm nay bổng nhớ về phương ấy
Chợt thấy Tim Mình ..chút quặn đau
Ngấn lệ buồn vương đôi mắt biếc
Nhỏ xuống mộ tình bao luyến thương
Đêm say uống cạn sầu ly biệt
Mộng vỡ tan thành ..như khói sương .
Nữa đời hoang lạnh ..áng phù vân
Sương khuya thấm ướt bờ vai trần
Đêm nay chợt thấy lòng ngao ngán
Chử tình , gánh nặng tựa ngàn cân .
GiotNho..Jun..07
-
Khép Cửa Trái Tim !
Sáng nay sao lạ quá chừng
Tâm tư nhung nhớ ..không ngừng Người ơi !
Bỗng nhiên , chợt nghĩ rồi cười
Lẽ nào mình lại tặng người con tim
Hỏi mây , mây cũng lặng im
Chỉ nghe tiếng gió rót mềm vào tai
Rằng là :< mi đoán hổng sai >
Con tim trót lỡ .....trao ai mất rồi .
Chừng nghe nhịp đập liên hồi
Hỏi lòng ..tim biết ..yêu rồi ..thật sao ??
Đêm về lòng dạ nôn nao
Mai này chắc sẽ lao đao vì tình .
Gió ơi ! hãy nói với mình
Rằng đây chỉ mộng ảo hình mà thôi
Ta nào dám nghĩ xa xôi
Phận mình như cánh hoa trôi ..giữa giòng .
Sợ mai gặp cảnh long đong
Chở buồn năm tháng ..má hồng tàn phai
Thì thôi khép cửa then cài
Để Tim đừng rớt ra ngoài ...thêm đau ..!
GiotNho ..Jun...07
Những áng Thơ Buồn
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Mai Anh Đi...!
Mai anh đi, trở về thăm chốn cũ
Bỏ lại em ấp ủ dạ mong chờ
Mai anh đi đúng vào mùa phượng nở
Lòng em buồn vướng đọng mỗi lời thơ
Mai Anh đi , hạ buồn gieo thương nhớ
Phượng xưa nào từng làm vỡ tim ai
Ngồi nơi đây , nghe sương lạnh bờ vai
Vương lên mắt từng giọt sầu kỷ Niệm
Mai Anh đi , nụ cười Em tắt lịm
Áng mây buồn giăng tím cả hoàng hôn
Từng giọt mưa rơi xuống tận đáy hồn
Lòng em lạnh người thương ơi có biết
Mai Anh đi , một mình buồn da diết
Dõi mắt nhìn Em tha thiết gọi tên
Chỉ mong ai xin đừng có vội quên
Người con gái đang chờ bên xóm vắng
Mai Anh đi , mây buồn không chút nắng
Thả hồn mình bên hiên vắng chờ mong
Lời yêu thương xin nhớ mãi trong lòng
Đợi nắng về đượm tình nồng duyên thắm !
Mai anh đi về phương trời xa thẳm
Tựa cửa chiều lòng buồn lắm Anh ơi !
Gởi theo mây em nhắn nhủ đôi lời
Em gái nhỏ lòng buồn trông mắt đợi.
Anh về mau kẻo hạ tàn thu tới
Heo may về rồi lại lá vàng rơi
Em một mình buồn bã quá đơn côi
Anh về nhé kẻo lệ sầu rơi lặng lẽ !
GiotNho ..!