Jump to content

Chuột_Rain

Thành viên
  • Số bài viết

    46
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi Chuột_Rain

  1. Anh và em lại một lần nữa đứng đối điện nhau, chỉ nhìn nhưng không thốt lời nào. Rồi cả hai cùng im lặng cho đến hết con đường đi về. Tất cả chỉ có thế, và cũng không muốn làm gì hơn thế nữa. Đối diện nhìn nhau qua ánh mắt, cảm nhận bằng trái tim. Như vậy anh đã xem là quá đủ. Biết nói gì bây giờ trong lúc ấy, khi chính anh không thể bập bẹ lời nào. Nhìn sâu thẳm vào ánh mắt em, anh nghẹ được tiếng suối reo róch rách, anh cảm thấy trái tim mình bắt đầu ấm dần lên khi bàn tay em níu vào tay anh. Đó là lúc chúng ta bước cạnh bên nhau. Anh và em đứng đối diện và để cho nhịp đập trái tim mình tự vang lên khúc nhạc, để cho hồn mình bay bỗng với trời thơ. Công viên đó với chiếc lá vàng còn vương vấn. Cũng là lúc mình cùng nhau ép những chiếc lá mỏng manh vào trang giấy. Cả hai đứa đều muốn lưu giữ kỷ vật về nhau. Anh muốn đứng đối diện em để nói ra những lời chân thật nhất của mình, nhưng trái tim anh lại cứ ngân vang và cản ngăn anh lại. Nhìn vào đáy mắt em, anh cảm nhận được trái tim em cũng đang lỗi nhịp. Bởi, chúng ta đang đứng đối diện nhau.
  2. Bạn nguyetthao thân mến! Do ngày hôm qua laptop của Chuột bị hư, lên mạng cà dựt quá, nên Chuột Rain chưa nói hết ý của mình. Trước tiên, xin diễn giải vì sao lại có những bài shock trên diễn đàn, sẽ nói một số chuyện mà mọi người đã làm "thừa", và hiểu lầm một vài chỗ... Chuột Rain đang muốn check về tài "ứng xử" tình thế của pác Admin Thợ Làm Vườn nhà ta, vì còn nghi ngờ với lời nhận xét của Đồng Chuông Tử là Admin Thợ "có tâm Phật". Thế là Chuột muốn xem anh Admin Thợ có đúng như lời mà lão kia đã nói không. Và một điều Chuột khẳng định là, trước khi post bài "tung hoành" Chuột đều có báo cáo, và tường thuật rõ ngọn ngành cho pác Thợ biết, đại loại :"Chiều nay em sẽ quậy Forum anh đó", chứ không hề "thụt ra thụt vô" hay đắc chí như lão nào đã từng comment đâu. Chuột làm đâu đó rõ ràng, có thông báo và có làm. Mọi chuyện pác Thợ đã biết, nên thấy mọi người thông báo tùm lum ở các box sao thấy "tội" quá ( nói thật lòng! ), và chính Chuột cũng nói cho anh Thợ biết điều đó, nên anh ấy đã nhanh chóng del những topic spam bớt đó ( dù vẫn còn ). Bây giờ thì đã check xong rồi, và Chuột cũng đã dành tặng cho ảnh chữ "GOOD". Mọi người yên tâm nhé! Chuột không phải là B.Q.T và thật tình không hiểu sao mọi người ai cũng nói Chuột là B.Q.T, dù Chuột chưa từng nói và đã thanh minh nhiều lần. Còn về quan hệ với pác Thợ, Chuột là anh em khác cha khác mẹ và khác họ hàng với pác ấy. Nói vậy mọi người rõ rồi chứ. Thật tình ban đầu vào forums chỉ vì mấy lời quảng cáo trên blog ảnh, nên click đại xem sao, vô thấy những bài nhảm nhí của mình mà cũng được pác Thợ comment "xôm" quá nên mới hứng luôn tới giờ. Chuột hiện tại đang là Admin của 2 forum, nên rất hiểu và cảm thông những cách xử lý của anh Thợ. Và rất vui khi pác Thợ nói :"Em không giận là tốt rùi!"... Pác Thợ đúng là có "tâm Phật" thiệt! Mọi người la ó Chuột Rain suy đoán lung tung về tác giả của bài thơ, chẳng khác nào mọi người làm lệch dư luận. Tất cả những gì Chuột làm đều có những bằng chứng xác đáng, và Chuột biết Chuột làm gì. (Ai biểu mọi người không chọn đáp án D: tất cả đều sai, chi! ). Topic của Chuột viết ở Tùy bút là cả một kì công của Chuột đấy, anh Thợ cũng đã có viwe và nhận xét ( kôhng tiện nói ra ), nên cuối cùng nó chỉ ở chế chộ invisible thôi. Mừng húm! Càng phục anh ấy hơn. Về bạn nguyetthao, trước khi có những bài "thảo luận" với bạn, Chuột Rain đã đọc lại tất cả những bài bạn viết trên diễn đàn ( gồm 7 trang, tính đến hiện nay ) và phát hiện ra rằng Chuột cũng chỉ là một trong những số người "đả kích" bạn thôi. Chẳng qua các topic đã chìm vào quên lãng nên mọi người không biết và không nhớ. Chuột không có tạo nhiều nick như bạn nghĩ, Hoa Bằng Lăng là đứa em học Chuyên -TG, và mới ngày hôm qua Chuột có sử dụng pass của nó (duy nhất hôm qua) vì nick của Chuột không đăng nhập đc. Còn Lê Hữu Minh Tuấn là công tác viên báo echip, bạn thân của Thế Thọ, mà Thế Thọ là bạn của pác Thợ, nên bạn cứ yên tâm. Đọc những lời trần tình của bạn, Chuột cảm thông và hiểu bạn phần nào, nên Chuột xin lỗi bạn, và cũng để cuộc chiến đến hồi kết. Phải chi bạn nói những lời đó ngay từ đầu thay vì phải viết những bài đả kích lung tung. Hộp thư bạn có thư "khủng bố" nằm ngoài những việc làm của Chuột. Không liên quan Chuột nhé! Cuối cùng là sorry pác Thợ, dù đã sorry một lần rùi, và phục pác lắm. Bửa nào em rủ pác đi uống nước, pác bao!
  3. Chuột Rain hiểu một phần của Phố Đêm rồi đấy. Có lời khen thật lòng đấy. Đúng như P.Đ nói, yêu ghét một nhân vật văn học là do sở thích, suy nghĩ của mỗi người. Và Chuột post lên đây là mong tìm được sự đồng cảm. Ngày xưa truyện Kiều bị cấm đọc, vì cô Kiều cũng có rất nhiều đức tính xấu. Đàn ông chớ đọc Phan Trần Đàn bà chớ đọc Thúy Vân, Thúy Kiều. Còn chuyện P.Đ cảm thông cho ND thì Chuột cũng có suy nghĩ như thế, và đồng tình với ý kiến P.Đ ở chỗ ND đã dùng bút pháp phân tích tâm lý nhân vật, và tả cảnh rất tài tình. Điều này Chuột ko phủ nhận, nên không bàn cãi nữa. Còn về HT, không phải HT cố tình giả vờ như không có cũng là do Thúy Kiều không nói thẳng sự việc. Nếu Thúy Kiều nói thẳng thì mọi chuyện đâu có sao, vì HT đã nói: "Phải chi thú thật cùng ta Cũng dung kẻ dưới mới là lượng trên" HT "giết người không đao" là tốt hay phải đánh đập Thúy Kiều mới tốt? HT chỉ đem TK về làm hoa nô dâng trà nước thôi, tại TK có "chuyện" với TS nên TK mới đau lòng thôi... Nhưng cuối cùng, HT cũng cho TK ra các viết kinh, lúc TK bỏ trốn, HT vẫn biết, nhưng làm ngơ như không thấy, đó là HT cho TK 1 con đường sống, chưa kể đến Kiều đã "chà đồ nhôm" của HT nữa. Hành động này có thể gọi là ăn cắp không? Nếu Hoạn Thư không "lựa lời phân bua" thì liệu HT có được sống sót không? Nếu cô HT không thông minh bình tĩnh thì HT cũng đã đi đời nhà ma rồi. Chuột thích nhất từ "lựa" của tác giả. Trong một hoàn cảnh cận kề với cái chết mà HT vẫn biết "lựa" lời, tức là nói năng có suy nghĩ, khôn khéo... chứ không hề la ó lên như bao kẻ khác. Chính thái độ điềm tĩnh đó đã giúp HT thoát chết. Không biết P.Đ có đọc truyện Kiều của Thanh Tâm Tài Nhân chưa, nếu đọc đến đoạn Kiều "xử" thì sẽ rợn óc ngay. ND miêu tả "máu rơi thịt nát" là còn nhẹ đó. Chuột xin kể đại khái 1 đoạn Kiều "xử" Sở Khanh. Kiều bắt Sở Khanh trói thẳng hai tay, sau đó nấu sôi mủ cây, rồi tưới lên mình của Sở Khanh... ( eo ơi... ), toàn thân của Sở Khanh đều bị bao bọc bởi lớp mủ nóng hổi, khi đã nguội thì lớp mủ đó đã bám chặt vào người Sở Khanh, Kiều cho người lột lớp mủ đó ra, tức thì toàn da của Sở Khanh cũng "đi" theo lớp mủ ấy. Sở Khanh chưa hẳn chết, tức là vẫn còn thở, nhưng chỉ là một thân xác đỏ òm không có da. Kiều cho người nện cây lên thân xác đó, để cuối cùng chỉ còn lại là những giọt máu tươi. Mọi người có thấy Kiều "nhân từ" không? Nói đến Hoạn Thư ta lại nghĩ ngay đến hình ảnh một người đàn bà thâm độc thủ đoạn trước một cô Kiều nhỏ bé đáng thương. Nhưng .. liệu có mấy ai đặt mình vào nỗi lòng và hiểu cho nàng ? Hoạn Thư vốn là con quan, thuộc dòng trâm anh, là người khôn ngoan cư xử khéo léo. Và chính nàng là người phụ nữ duy nhất trong tác phẩm đã sử dụng cái khôn ngoan khéo léo của mình mà vượt qua những bất công, đàn áp của chế độ phong kiến đặt lên đầu người phụ nữ . Hoàn cảnh của nàng có đáng thương hay không ? Theo Chuột đánh giá là rất đáng thương, đáng thương nhất là tại vì hoàn cảnh của nàng ... không ai thông cảm và hiểu được. Còn đối với Kiều, việc bán mình chuộc cha chắc hẳn phải làm bao nhiêu người rơi lệ. Chồng đi vắng, và vào lầu xanh quen với người phụ nữ khác. Ở nhà Hoạn Thư nghe tin nhưng vẫn ráng nhẫn nhịn. Đó là cái khổ thứ nhất. Cái khổ thứ hai là nàng buộc phải chấp nhận sự chia sẻ chồng của mình. Cái cớ để nàng phải chịu cảnh đó vì nàng không có con, một trong những điều kỵ của người vợ ngày xưa (không con, dâm đảng và biếng nhác, bất hiếu với cha mẹ chồng, lắm điều, trộm cắp, ghen tuông, có ác tật). Nhưng nếu nàng không chấp nhận cho chồng cưới vợ lẽ thì lại bị thêm tội bất hiếu (ngăn cản chồng có con nối dõi tông đường). Còn nếu ra mặt ghen tuông thì cũng lại là một cái tội. Mà có phải nàng đã không cố gắng dùng tình cảm mà kéo Thúc Sinh trở về đâu, một năm im hơi lặng tiếng, không đả động gì đến việc chồng có vợ lẽ ... một năm đó thử hỏi nàng đã sống ra sao ? Cho nên Hoạn Thư quyết định không nhịn nữa, nàng phải khôn ngoan khéo léo làm sao để mà tình địch phải tự ý bỏ đi nơi khác. Còn diễn biến việc Hoạn Thư đã làm gì đối với Thúc Sinh và Thúy Kiều thì các bạn chắc đã nắm rõ, Chuột không muốn kể lại nữa. Chỉ nhắc là khi Kiều trốn chạy thì đã lấy trộm các đồ thờ bằng vàng bạc ở nhà Hoạn Thư, nhưng Hoạn Thư bỏ qua, không truy cứu việc ấy. Ghen tuông, ích kỷ là bản chất của tình yêu. Có mấy ai có thể suy nghĩ rằng "hạnh phúc của chồng cũng chính là hạnh phúc của ta", tất cả những cảm giác trải qua chỉ là lòng căm hờn vì sự phản bội của chồng, căm hờn lẫn tủi nhục khi mà người thứ ba đó là một cô gái ở Lầu Xanh. Hoạn Thư chỉ là một nạn nhân của chế độ hà khắc ngày xưa, chế độ trọng nam khinh nữ, đa thê, phụ quyền. Sở dĩ ta "ghét" nàng cũng vì nàng khôn ngoan và mạnh mẽ quá, không chấp nhận trở thành một phụ nữ nhu mì chịu đựng ! Hoạn Thư đã có lỗi gì với Thúy Kiều ? Nàng không hề giành giựt chiếm đoạt gì từ Kiều cả, nàng chỉ giành lại những gì thuộc về nàng. Nàng không làm nhục Kiều bằng roi vọt, nàng buộc Thúc Sinh phải lộ chân tướng là một kẻ hèn nhác, phụ bạc. Nàng nhẫn tâm đó.. nhưng vẫn chừa cho người ta một con đường sống, vẫn biết xót thương, biết thông cảm. Trước mặt Thúc Sinh và Kiều nàng đã từng lên tiếng thương cảm cho Kiều, một người tài sắc mà phải chịu cảnh truân chuyên. Còn Thúy Kiều, đã có bao giờ hiểu cho Hoạn Thư ? Nàng biết mình là kẻ thiệt thòi nên chắc hẳn nghĩ mình có quyền dành lấy hạnh phúc, mặc kệ rằng hạnh phúc của mình có làm đau khổ đến ai hay không. Đối với Kiều, Hoạn Thư chỉ là một kẻ "tinh ma, miệng hùm nọc rắn, nham hiểm giết người". Hoạn Thư ghét .. mà vẫn giữ cho mình một chút xót thương đến kẻ khác, trả thù nhưng vẫn chừa cho họ một con đường sống. Vậy có thể gọi là hiểm ác hay không? Thử hỏi khi Kiều trộm đồ nhà nàng bỏ đi, nàng vẫn có thể sai người rượt theo bắt lại, lúc đó muốn cư xử sao là tùy nàng, có ai cản lại được không? Cuối cùng, đối với Chuột, Hoạn Thư vẫn là một người nhân hậu, cũng như Kiều, nàng là người tài giỏi mà phải chịu những cảnh ngang trái bất công của chế độ ngày xưa, là nhân vật đáng phục nhất trong toàn tác phẩm đối với ... tui . Xem Kiều "chà đồ nhôm" nè: Chỉ e quê khách một mình, Tay không chưa dễ tìm vành ấm no! Nghĩ đi nghĩ lại quanh co, Phật tiền sẵn có mọi đồ kim ngân. Bên mình giắt để hộ thân, Lần nghe canh đã một phần trống ba. Cất mình qua ngọn tường hoa, Lần đường theo bóng trăng tà về tây. Kiều là người đẹp, chính vì cái đẹp đó đã góp phần đẩy đưa nàng phải trải qua một kiếp người đầy ô nhục, thống khổ. Thế nhưng ... liệu có phải đó chỉ là lý do duy nhất hay không? Đọc toàn tác phẩm blabla chỉ cảm nhận ở Kiều có 1 cái tốt duy nhất đó là việc "bán mình chuộc cha". Nhưng ngoài cái đẹp, cái cử chỉ hiếu thảo duy nhất đó ra nàng còn lại gì ? Kiều gặp Kim Trọng, chỉ thoáng trong giây phút đã "nhớ thương yêu đương thắm thiết", đó là cử chỉ đa tình thứ nhất. Nàng là khuê nữ có học thức, có lễ nghĩa, sống trong một gia đình gia giáo, thế mà không biết giữ đúng phận mình, đêm hôm khuya khoắt lẻn đi gặp Kim Trọng. Thử hỏi việc đó con gái thời nay cũng mấy ai gan được như nàng. Chỉ là chàng Kim cũng ... đam mê sắc đẹp nên không nghĩ gì, chứ con trai bây giờ gặp một đứa con gái như vậy hắn đánh giá gì đây ? Nhưng thôi, coi như đó là một tư tưởng tiến bộ trong tình yêu, nàng "yêu" nên mới vậy, Chuột không nhắc đến. Kiều khôn ngoan ở đâu, tài giỏi đến đâu ? Đến khi có chuyện chỉ biết "nhắm mắt đưa chân". Kiều khi bị Tú Bà bắt tiếp khách ở Lầu Xanh, đến đây có lẽ nàng nên "tìm lấy cái chết" là vừa, danh tiết trong sạch, thân phận cao sang. Thế nhưng không... 2 lần nàng "hăm dọa" tự tử là hai lần hoàn cảnh dường như không còn gì để nàng tiếp tục "nhắm mắt đưa chân". Nàng thừa biết Thúc Sinh là người có vợ nhưng vẫn đang tâm phá hoại gia cang người ta. Tội cướp chồng là một cái tội khó tha thứ. Giật chồng người ta, trộm đồ nhà người ta. Hỏi danh dự đối với nàng là cái gì ? Đến khi gặp Sư Giác Duyên nàng còn nói dối mình là kẻ tu hành (hic.. tu hành nơi Lầu Xanh), đem mí cái đồ vàng bạc chôm được ở nhà Hoạn Thư ra mà mua chuộc. Sư phát giác ra mới thành thật mà khai báo. Nàng nói ai điêu ngoa xảo trá, chính nàng cũng vậy đấy thôi, lại là nói láo với một nhà sư ! Nàng si tình với Kim Trọng ư ? Si tình mà sau khi bỏ trốn củng họ Sở, làm lẽ Thúc Sinh, gặp Từ Hải thì không còn nghĩ gì đến anh họ Kim, một lòng tôn sùng hắn. Đến khi giàu có không nghĩ đến việc về báo tin, gặp gỡ cha mẹ, chăm nom lúc tuổi già mà chỉ nghĩ đến việc trả thù Hoạn Thư! Hỡi ơi, trả thù Hoạn Thư vì "bà không chịu chia sẻ chồng mình với tôi". Nàng có nghĩ gì đến tâm trạng, hoàn cảnh của kẻ khác? Miễn phận nàng được yên, được sung sướng, người khác nàng có quan tâm ? Từ Hải ... may mắn lắm mới gặp một người nhan sắc mĩ miều, đàn hay hát giỏi như Kiều, may mắn thế mới ... phải cơ đồ bao năm dựng được tan thành mây khói, thân bại danh liệt vì cái-sự-gọi-là stupidity của một cô vợ "yếu đuối ngây thơ" . Tuy Kiều không phải là kẻ giết chồng, nhưng cũng vì nàng mà chồng bị chết, sao cái đêm "mưa gió" với kẻ giết chồng mình là Hồ Tôn Hiến nàng không ... giết quách hắn cho xong, còn lả lơi chuốc rượu đàn hát (mà còn cố gắng sao cho hay nữa), không giết được thì... cũng tự tử cho rồi. blabla tui không thể hiểu được làm sao có thể đơn giản là "cười" nổi trước mặt kẻ thù, kẻ lừa gạt mình, kẻ giết hại Từ Hải, đằng này ... nàng vì cái gì nếu không phải là tham sống sợ chết, vì sống còn mà đang tâm bán đứng danh dự, đạo đức, bán đứng chính chồng mình và cũng là người ơn, giúp nàng ra khỏi chốn bùn nhơ ! Nếu ai nói Kiều vì "dại" mới nghe lời Hồ Tôn Hiến khuyên chồng ra hàng chứ thật lòng không muốn phụ bạc, bán đứng chồng, nhưng kể từ lúc Từ chết, nàng cam tâm phục dịch họ Hồ, đó chính là hành vi vô đạo đức, phản bội, không có tính người nhất của một kẻ làm vợ ! Nàng muốn nhờ nước sông Tiền Đường để rửa oan ư ? E là chỉ làm sông đã đục càng đục thêm vì cái "danh giá tiết hạnh", 2 chữ "lễ nghĩa" của nàng. Ấy là blabla chưa nói đến chuyện Kiều cậy nhờ Thúy Vân "báo đáp ân tình" dùm cho Kim Trọng, đọc xong bất bình lắm thay ! <sẽ nói tiếp>
  4. Cho Chuột bắt tay lại nhá! Không cần phải làm BQT cũng biết nữa bạn à.
  5. Mà Quang đã bao giờ thử sức viết truyện ngắn chưa? Chuột không cảm nhận thơ bằng truyện. Có thể những lời cảm nhận của Chuột không chính xác lắm. Nhưng truyện thì cảm được.
  6. CR hiểu rồi, xin lỗi bạn nhé! Công nhận, phải chi bạn nói những lời thế ngay từ đầu thì tốt hơn. Xin lỗi bạn.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...