Jump to content

Nang Xuan

Thành viên
  • Số bài viết

    17
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi Nang Xuan

  1. THẦN CHẾT MÀU DA CAM Gã thần chết ngụy trang Màu da cam sặc sỡ Mang chiêu bài khai quang Đến Việt Nam diệt cỏ Gã gây nên thảm họa Cho thiên nhiên, môi trường Làm đất màu thoái hóa Giết gà, heo, chim muông Trực tiếp hại nạn nhân Lây nhiễm trong nguồn nước Ngấm cả vào thức ăn Trầm tích sâu lòng đất Sinh quái thai, dị tật, Nứt cột sống, ung thư, Tiểu đường, vỡ động mạch, Loạn thần kinh, mắt mờ… Cướp đi tuổi ngây thơ Di truyền gây án mạng Gã chính là tội phạm Phá màu xanh yên bình. Nắng Xuân
  2. Cám ơn... ko biết kêu anh hay chị?
  3. ĐÃ BAO LẦN ... Đã biết bao lần… ta hiểu sai nhau ? Giống những chuyện tình buồn trong quá khứ "Ngôi sao Neva" (*) nhắc “Chuyện 10 năm cũ” (**) Để hai người… chôn chặt trái tim đau Đã biết bao lần… ta hiểu sai nhau ? Lặng lẽ chia xa… người đi… kẻ ở Chỉ kẻ ngấm men say là… nhung nhớ Còn với người hờ hững… có sao đâu ! Đã biết bao lần… ta hiểu sai nhau ? Trách hờn nhau… có hiểu đâu nguồn cội Có biết không… một phút giây nông nổi Thì con thuyền tình ái mãi chìm sâu ! Đã biết bao lần… ta hiểu sai nhau ? Tưởng đã tin… qua bao lần thử thách Thật sự cần nhau ... sau mỗi giờ xa cách Sao bây giờ … xát muối … trái tim nhau ? Đã biết bao lần… ta hiểu sai nhau ? Qua giông bão lại ngời lên sắc nắng Tin cậy, dựa kề … vượt qua cay đắng Bến ngọt lành hạnh phúc … có xa đâu ! Nắng Xuân Ghi chú: (*) Thơ Ôn-ga Béc-gôn (**) Thơ Béc-xô-nốp
  4. KHI TA YÊU THƯƠNG NHAU Khi ta yêu thương nhau Cần chi nhiều lời lẽ Cũng không cần nghi lễ Nhìn thôi là hiểu nhau. Khi ta yêu thương nhau Có cần chi phức tạp Cũng đâu cần gấp gáp Hay van xin khẩn cầu Khi ta yêu thương nhau Biết ai cho, ai nhận ? Hỏi: xin-cho, mua-bán Liệu có cần hay chăng ? Anh nhìn em bâng khuâng Em nhìn anh rớm lệ Đó đã là ân huệ Để suốt đời bên nhau. Nắng Xuân Jan 12, 2005
  5. NỤ HÔN Không ai bán bao giờ Không phải mất tiền mua Không sắc màu rực rỡ Không ngào ngạt hương hoa quyến rũ Không trau chuốt ngôn từ Không lồng nhạc du dương Nhưng, khát khao ... Cuốn hút thật lạ thường Có biết bao yêu thương Cũng ngập đầy hờn giận Đâu cần biết Ai cho và ai nhận Cứ quên hết cõi đời Tan... ... hòa quyện vào nhau. Từ tuổi hoa niên Đến lúc tóc ngả màu Ai chẳng có đôi lần trăn trở Mòn mỏi đợi chờ, Bâng khuâng, nhung nhớ, Cũng phập phồng, hồi hộp, Ước mơ … Tận hưởng say sưa Quên năm tháng nhọc nhằn Thật cao quí vô ngần Hơn châu báu vàng son Chẳng kịp nghĩ suy Rằng đã hết hay còn Không thể đủ Dĩ nhiên không thừa thãi Vậy cho nên Đừng để rơi vương vãi Suốt cuộc đời dành dụm để cho nhau. Nắng Xuân Jan 09, 2005
  6. ĐỀN EM Anh đền cho bé Cả bầu trời xanh Râm ran tiếng dế Bờ cỏ non xanh Bé bắt đền anh Đền gì cũng được Lẽ nào anh đành Để hoen mắt ướt Đền chi cũng được Là dễ quá tay Bao dung anh vuốt Nhẹ làn tóc mây Bé con lại đây Anh cho quà nhỏ Nụ hôn nồng say Chiều nghiêng lối nhỏ Nắng Xuân
  7. DẠI KHỜ … Sóng dại khờ chi? Quấn lấy nhau Đêm dại khờ chi? Lấp lánh sao Sông dại khờ chi? Trôi lặng lẽ Cá dại khờ chi? Dính mồi câu ! Cây dại khờ chi? Cứ trổ bông Hoa dại khờ chi? Quyến bướm ong Anh dại khờ chi? Yêu thầm “Bé” Em dại khờ chi? Vướng bận lòng ! Nắng Xuân
  8. NẾU CÓ THỂ … Nếu có thể cân, đong, đo, đếm, … Thì TÌNH YÊU thật quá tầm thường Nếu có thể bán mua, sai khiến Sẽ nực cười … hai chữ YÊU THƯƠNG. Có thể cả cuộc đời tìm kiếm Toàn mơ mộng hão với buồn vương Chợt một bữa trái tim xao xuyến Dại khờ … trao gửi chỗ … người dưng … Nắng Xuân
  9. Vết Thời Gian Đừng nói nữa! Em ơi! Đừng nhắc nữa! Trái tim buồn làm đầu óc ngu ngơ Đâu chỉ riêng em Ta cũng giống như khờ Tuổi trung niên… Sao vẫn còn vụng dại? Không nín nhịn Biết bao lần khắc khoải Cho nên cuối đời mà cứ mãi cô đơn… Mỗi cuộc tình qua hàng chuỗi những giận hờn Như con sóng khi triều dâng để lại Trên cát hằn đầy những vết thời gian… Đừng nói nữa ! Em ơi ! Đừng nhắc nữa ! Cứ coi như qua một lần vấp ngã Ai đứng dậy huy hoàng? Ai chờ đợi có người nâng? Dòng thời gian vẫn cuộn chảy không ngừng Đừng ngã gục và cũng đừng bỏ cuộc Dù một ngày kia có khi ta hụt bước Cuối đường đời chẳng thể đến gần nhau Ta vẫn in sâu hình ảnh ấy trong đầu. Nắng Xuân
  10. TÊN EM Tên em là mật mã Hay chìa khóa con tim Em thảy xuống biển cả Giết luôn người đi tìm Em như là hư ảo Có đó mà như không Mỏng manh như tấm áo Lạnh lùng như mùa Đông Chỉ khi nào đối mặt Trái đất và mặt trời Không còn gì chia cắt Mới với được em thôi Em kiêu sa thuần khiết Giống một người ta quen Suốt đời tìm mải miết Chưa một lần bén duyên Em của ta trong suốt Long lanh và vô hình Con tim như tê buốt Trước sắc hương… đóa Quỳnh. Nắng Xuân
  11. Cám ơn Hoa Quỳnh đã có nhã hứng! Thân mến.
  12. Giao lưu, kiếm thêm bạn văn chương mà!
  13. TÓC EM Hoa Quỳnh chỉ nở về đêm Trong tim anh chỉ có em tuyệt vời Tóc em là áng mây trôi Bềnh bồng êm ả như lời hát ru Tóc em gợn nước hồ thu Như là liễu rủ đong đưa chiều hè Tóc em nỗi nhớ làng quê Nồng nàn hương bưởi, đam mê sáo diều Tóc em nhịp võng nâng niu Tóc em dòng suối dặt dìu trong anh Tắm trong suối tóc trong lành Tự nhiên cảm thấy đời anh yên bình. Sợi thương, sợi nhớ, sợi tình Sắt son bện kết duyên mình dài lâu Bờ đê, đồng lúa, bãi dâu, Lũy tre, khóm trúc, nhịp cầu, bến sông, ... Tình quê tha thiết mặn nồng Tóc em là sợi tơ hồng quấn anh ... Nắng Xuân
  14. CHỜ ĐỢI DƯỚI MƯA Mưa rơi… Mưa vẫn rơi Chuyến đò thêm xa Như bản tình ca hoài không dứt Khách qua đò thưa thớt Mưa vẫn rơi ngoài trời… Quạc … Quạc… Một con vịt Trôi như cánh bèo Tiếng kêu lạc trong mưa Ta đứng chờ bạn đến Trên bến mưa vẫn rơi Kệ trời Mong thế Sóng hôn nhẹ đôi bờ Dưới mưa lưu luyến Bạn không đến vì mưa Ta cứ chờ và mong Đò sang sông Mưa vẫn rơi Kệ trời Ta cứ đợi Mưa vẫn xối Và dưới mưa ai có ngờ Một kỷ niệm vừa ghi vội vã Dưới trời mưa tầm tã Chợt thấy lòng ấm hơn./. Nắng Xuân
  15. Nợ tình Anh thiếu nợ em năm tháng thơ ngây Anh thiếu nợ em một đời thiếu nữ Anh thiếu nợ em những đêm thiếu ngủ Em cho vay mà chẳng sợ anh chuồn. Anh thiếu nợ em những giọt lệ buồn Lời hứa suông mà sao em chấp thuận Em tự động viên rằng do số phận Cho vay cả tâm tình Em đánh đổi mấy vần thơ. Chịu thiệt thòi mà chẳng chút so đo Em có tấm lòng lớn như biển rộng Hứng khổ đau cho bạc đầu con sóng Trả cả đời, anh vẫn nợ tình em! Nắng Xuân
  16. TÂM SỰ NGƯỜI Ở BIỂN Như bài ca về Trường Sơn “Hai đứa ở hai đầu xa thẳm”(1) Như chuyện kể ngày xưa lâu lắm Về giống Rồng, giống Tiên. Ngày nay, anh và em Em lên rừng, còn anh xuống biển Rồi tình yêu chợt đến Thật diệu kỳ phải không em? Thế mà ta vẫn tin Tình yêu nhiều sức mạnh Sẽ xóa đi khoảng cách Và vượt lên thời gian. Là “kỹ sư tâm hồn” Nơi vùng xa hẻo lánh Đêm miền Tây giá lạnh Có buồn nhiều không em? Biển khơi xa về đêm Cả trời sao rực rỡ Và như thành phố nổi ngoài biển cả Những con tàu đánh cá chở ngàn sao. Trời đầy sao, biển cũng đầy sao Anh tìm em trong muôn vì sao đó Trong những đêm không ngủ Đứng gác dưới trời. Nhìn trăng đáy nước thấy em cười Nghe biển xôn xao như nhịp tim thổn thức Thương nhớ nhau chẳng làm cho ngắn được Khoảng không gian xa lắc, mênh mông. Em có dám tin không? Chuyện ngày nay khác ngày xưa em ạ Biển với rừng không còn chia đôi ngả Đã gần trong vòng tay. Ở thế kỷ này Trái tim và trí tuệ Cộng với đôi bàn tay, sức trẻ Lý tưởng soi đường nhân sức mạnh vô biên. Hãy vui nhiều nghe em Tuy thời gian và không gian cách biệt Nhưng tình yêu tha thiết Đã nối gần đôi ta. Em làm cô giáo ở Sơn La Cũng giống như một người chiến sĩ Hãy yêu nghề em nhé Như tin ở tình yêu. Thương em vất vả nhiều Những trưa hè oi ả Những đêm đông gió lùa buốt giá Và những khi mưa rừng. Nét chữ nhiều khi nguệch ngoạc vì run Em sợ anh trách em cẩu thả? Không ! Anh muốn hôn lên những dòng thương nhớ Còn hơi ấm bàn tay em. Anh muốn đứng gác suốt đêm Để khỏi trôi vào trong giấc ngủ Bao nỗi niềm tâm sự Chưa kịp chép thành thơ./. Nắng Xuân
  17. Nang Xuan

    Thơ Nắng Xuân

    NHỮNG BÀI THƠ EM VIẾT Những bài thơ em viết cho ai? Đang thổn thức nghe như từng tiếng nấc Kỷ niệm ngủ quên giật mình tỉnh giấc Đọc thơ em, tôi xao xuyến bồi hồi. Có những bài thơ em viết cho tôi Đầy những dấu chấm than, dấu hỏi Dấu chấm lửng như vườn cây rơi vãi Những hạt đầu mùa ngần ngại chưa tin! Có bài thơ lao như mũi tên Phóng tàn nhẫn không hề hối tiếc Đau đớn nào riêng tôi, em có biết Buông hững hờ em giết chết tình tôi. Có bài thơ như ánh sao rơi Tôi bâng khuâng vô tình bắt gặp Để vô lớp có lần ngủ gật Bị bạn cười, thầy phạt đứng chôn chân. Có bài thơ làm tôi băn khoăn Không trách móc, hay dữ dằn tức giận Không từ chối, không hài lòng đón nhận Cứ lấp lửng ngập ngừng Tôi chẳng dám lân la… Có bài thơ rực rỡ một mùa hoa Hừng hực đỏ như mặt trời buổi sớm Ngăn ngắt tím của hoàng hôn luống cuống Óng ánh vàng ươm lúa chín trên đồng… Bài thơ nào tôi cũng đợi, cũng mong! Nắng Xuân

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...