Jump to content

DOAN VAN NGHIEU

Thành viên
  • Số bài viết

    136
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi DOAN VAN NGHIEU

  1. MỜI VÀO THƠ TÔI Ai gõ cửa thơ tôi Không vào còn ngần ngại? Xứ sở của hoa trái Bao hương mật ngọt lành. Dẫu vần thơ mỏng manh Nhẹ nhàng như hơi thở Nhưng ấm lòng một thủa Cho tim ta say mềm Hoa nâng gót bên thềm Thơ rải đầy phòng khách Những câu thơ thanh bạch Như tấm lòng chủ nhân. Vương quốc của mùa xuân Bốn mùa hoa thắm nở Khoe sắc màu rực rỡ E ngại chi chưa vào? Những trái chín ngọt ngào Nhuốm thơ nâng mời khách Nơi đào nguyên ngoạn cảnh Xin bạn vào thơ tôi. Dịch Vọng, 22.06.06 Đoàn văn Nghiêu
  2. EM ĐÃ ĐI RỒI (Mến tặng người bạn mới quen) Giờ mới là cuối hạ Mùa trái chín đỏ cành Hương vị quê hương đâu cũng ngọt lành Sao em lỡ đành xa bè bạn. Vườn trái ngọt có quả chua quả chát Đất trời có nắng có mưa Em ra đi không báo bạn tiễn đưa Hay nhắn gửi một vần thơ luyến nhớ. Vẫn biết xứ người luôn rộng mở Có ấm lòng xứ lạnh trời âu Em cứ đi rồi mai mốt sẽ về đâu Lòng có nhớ câu thơ nơi quê mẹ. Em đã đi, anh chúc em vui khoẻ Dẫu vui buồn gắng gửi lại vần thơ Như biển quê sóng mãi vỗ bờ Bờ cát mịn - anh chờ từng cơn sóng. Trời sắp sang thu lòng anh như lửa bỏng Thơ ngậm ngùi tiễn bạn mới quen Cung trời này phải chăng quá nhỏ nhen Để em gái tìm sang miền đất lạnh. Em hãy đi nếu bớt nhiều hưu quạnh Nếu ấm lòng và vơi bớt cô đơn Để trong tay nhiều trái ngọt hoa thơm Là anh thấy như mình hạnh phúc. Không được tiễn em, gửi thơ thay lời chúc Em vui lòng nhận giúp bạn đường thơ. Dịch Vọng, 22.06.06 Đoàn Văn Nghiêu
  3. ANH MAU VỀ ĐÓN NHẬN TÌNH QUÊ Đất nước vào xuân Thăng long sắp tròn ngàn năm tuổi Thoả sức tự do vẫy vùng Khắp giang sơn rong ruổi Chí trai tài dương cờ Tổ quốc bay cao. Hỡi những người anh em đang ở chốn trời nào Có thấy chăng âm vang hồn sông núi Bao xót xa của một thời cát bụi Nay đất nước thanh bình Tổ quốc mình đâu cũng thắm cờ hoa. Là máu thịt Việt nam! ở nơi xa anh có thấy tự hào Tổ quốc thành đồng Càng vững vàng qua bao cơn khói lửa Nay xuân đến từng nhà gõ cửa Mong anh sớm về sum họp đoàn viên. Nơi đất khách quê người anh có được bình yên Trăn trở không anh, có nhớ thương về đất mẹ? Nây đất nước thắm ngàn hoa Đừng dối lòng con trẻ Anh mau về vui đón xuân sang. Xuân đã về, sao lỡ để mẹ già héo hắt chờ mong Bao người thân dẫu dận vẫn thương Nhưng tất cả mong anh về đoàn tụ Xuân đất nước giúp nguôi ngoai chuyện cũ Anh mau về đón nhận tình quê. Bài ca kết đoàn ta chung tiếng hát vang Cùng dang rộng vòng tay ôm đất trời sông núi Trả nghĩa nước non Để mai sau cháu con không còn buồn tủi Chung sức chung lòng ta tạo lên dáng vóc Thăng Long. Anh sớm về tất cả chờ mong. Dịch Vọng, 20.6.06 Đoàn Văn Nghiêu
  4. SẦM SƠN Tạm biệt Sầm Sơn trong cô đơn Nghe biển động trào dâng nhung nhớ Sóng quận đổ như lòng ai nức nở Chân trời vần vũ mây đen. Tạm biệt Sầm Sơn chưa kịp quen Một khoảng khắc trời thương đất nhớ Sóng cứ vỗ của một thời than thở Sầu lòng kẻ ở người đi. Tiên đá nghủ quên mình trong sử thi Tình trống mái muôn đời chung thuỷ Như sóng vỗ ngàn năm không nghỉ Sầm Sơn ai lỡ quên về. Day dứt lòng ta biết nói gì Đất trời muôn nẻo bước chân đi Biển tình xin hẹn hè năm tới Đợi nhé Sầm Sơn của ta ơi! Sầm Sơn, ngày bão dông 2000. Đo0àn văn Nghiêu
  5. NHỚ ĐÊM TRĂNG Đêm tuần tra nhẹ bước Thấy trăng nghiêng trộm nhìn Bao nhớ thương bịn rịn Về một mảnh trăng quê. Trăng non nghiêng bờ đê Trăng tròn treo khóm trúc Mảnh trăng soi sông nước Nghiêng cây đa mái đình Trăng đâu có vô tình Vào câu ca em hát Để mênh mông bát ngát Người đi đầy nhớ nhung. Theo anh khắp nẻo đường Như tình em gửi đến Tình vô bờ vô bến Mãi mãi ngời ánh trăng. Nghĩa Tân, 01.11.1999 Đoàn văn Nghiêu
  6. CHỊ TÔI Chị sinh ra trong gia cảnh đói nghèo Đồng đất mặn chua bố khai hoang lập ấp Tay trắng tay màn trời chiếu đất Cơ đồ - tường vách mái gianh. Giữa bốn bề sông nước mênh mông Bố mẹ như thân cò lặn lội Dãi nắng dầm sương, mưa dông bão dội Tảo tần lo một miếng ăn. Cánh Đồng - Giờ những cỏ lác cỏ lăn Những hoa súng hoa rơi bên mình giấc nghủ Bao sóng biển bấy nhiêu điều tủi hổ Trong đói nghèo bố mẹ càng thương con. Ơn trời những con dắt con don Nấu củ chuối ngọn khoai qua ngày xì xụp Âu cũng hoạ may có được Nhờ ngày biển lặng gió yên. Chị tôi vẫn lớn lên Trên đồng đất mặn chua bao đói nghèo gian khổ Ước mơ nhỏ nhoi: được miệt mài sách vở Chỉ là mơ thôi, các em lần lượt ra đời. Thương mẹ cha chị không than vãn nửa lời Cắt cỏ chăm em, cấy trồng gieo hạt Đất dân ca mà chị đâu biết hát Đói nghèo ai hát, hát ai nghe? Tuổi thanh xuân không qua một luỹ tre Bởi nghèo khổ cứ truyền đời oan nghiệt Chỉ tên gọi cũng có điều thua thiệt Nói gì manh áo bát cơm. Nay em trưởng thành càng thương chị nhiều hơn Nhớ chị bị mắng oan khi em hờn em dỗi Có hay đâu chị cõng em khi đói Vẫn một lòng chăm chút cho em. Ôi đất trời sao quá nhỏ nhen Có tội lỗi chi đâu sao để chị ta gian nan vất vả Lòng chị ta bao la như biển cả Người chị thục hiền, độ lượng bao dung. Em có được hôm nay Nhờ công cha công mẹ Và có công của chị Công đức sánh biển trời - em nguyền khắc cốt ghi xương. Nghĩa Tân, Kỷ niệm ngày chị lên thăm em lần cuối 14.01.2000. Đoàn văn Nghiêu
  7. TỰ BẠCH Không đấu kiếm đâu phải là ta sợ Bị bức bách rồi đành tuốt kiếm, vung gươm Đấng trượng phu điều nhân thiện ta ươm Cầm kiếm sắc nhưng không hề vấy máu. Nghĩa Tân, 03.01 Đoàn Văn Nghiêu
  8. TÌM EM GIỮA VƯỜN THƠ Tôi thả những vần thơ Lên trời xanh lộng gió Thắp sáng vầng dương tỏ Soi cung đường tìm em. Mong gặp MỘT NGƯỜI quen Trong vườn thơ mùa hạ Dấu mình trong hoa lá Rất gần mà rất xa. Thơ ướp trong nhuỵ hoa Gửi em theo chiều gió Có tình tôi trong đó MỘT NGƯỜI ơi! có hay. Không góc bể chân mây Sao đường thơ xa ngái Chờ em hoài, chờ mãi Trong vườn thơ hạ vàng. Sắp đến mùa thu sang Mang nỗi buồn vô cớ Vườn thơ cứ rực rỡ Để mình tôi ngẩn ngơ. Em ơi đến bao giờ Nụ hoa xuân hé nở Hết mỏi mòn một thủa Khi MỘT NGƯỜI Ở ĐÂY. Hay chỉ là gió mây Mang thơ về vườn mộng Giữa trời cao biển rộng MỘT NGƯỜI xa cứ xa. Dịch Vọng, 19.06.06 Đoàn Văn Nghiêu
  9. Gửi bạn trong vườn thơ Lang thang trong vườn thơ Mong gặp người trong mộng Tâm hồn như bay bổng Trăng ai nghiêng vườn đào. Lối đã có người rào Để mình ta ngơ ngẩn Dẫu vườn thơ bất tận Mà sao ta dại "khờ". Thơ ơi đến bao giờ Người cho ta trái chín Thầm mơ trong bịn rịn Khi trăng ngàn cao xa. Trong muôn ngàn lá hoa Lá nào ta say nhất Hoa nào cho ta mật Để thơ nhiều tương tư. Mượn thơ thay phong thư Ta gửi vào phiêu lãng Có đến chăng bầu bạn Đang dạo trong vườn thơ. Dịch Vọng, 07.06.06 Đoàn Văn Nghiêu
  10. ÁNH MẮT BỜ MÔI Một chiếc lá nhè nhẹ chao nghiêng Chao nghiêng Rớt xuống phím đàn Đánh thức những âm thanh Nghủ vùi Ngàn năm Làm cơn mưa dịu ngọt. Trong mưa tiếng chim nào đang hót Lay động nụ hoa Rung rinh Làm thức tỉnh tim mình Đang mơ Một giấc mơ trần thế. Cơn mưa nhạt nhoà dâu bể Suối đàn reo Sâu lắng một câu thề Từ một thủa vụng về Giờ đầm đìa trong mưa nhạc. Tôi đắm mình trong hoan lạc Bắt gặp ngôi sao Lung linh, lung linh Từ sâu thẳm mắt em Đậu vào lòng tôi đêm vắng. Ngoài trời hửng nắng Lá non xanh giờ áp xuống môi tôi Từ trong tim nhạc réo rắt liên hồi Đất trời nghiêng ngả. Nụ hoa giờ hé nở dâng hương. Như ở chốn thiên đường Từ cao xa nghiêng xuống Một vì sao lung linh Rớt lệ Nhạt nhoà mặt tôi Ướt đẫm bờ môi Tràn đầy hạnh phúc. Dịch Vọng, 16.06.06 Đoàn văn Nghiêu TÌM EM GIỮA VƯỜN THƠ Tôi thả những vần thơ Lên trời xanh lộng gió Thắp sáng vầng dương tỏ Soi cung đường tìm em. Mong gặp MỘT NGƯỜI quen Trong vườn thơ mùa hạ Dấu mình trong hoa lá Rất gần mà rất xa. Thơ ướp trong nhuỵ hoa Gửi em theo chiều gió Có tình tôi trong đó MỘT NGƯỜI ơi! có hay. Không góc bể chân mây Sao đường thơ xa ngái Chờ em hoài, chờ mãi Trong vườn thơ hạ vàng. Sắp đến mùa thu sang Mang nỗi buồn vô cớ Vườn thơ cứ rực rỡ Để mình tôi ngẩn ngơ. Em ơi đến bao giờ Nụ hoa xuân hé nở Hết mỏi mòn một thủa Khi MỘT NGƯỜI Ở ĐÂY. Hay chỉ là gió mây Mang thơ về vườn mộng Giữa trời cao biển rộng MỘT NGƯỜI xa cứ xa. Dịch Vọng, 19.06.06 Đoàn Văn Nghiêu
  11. Gửi bạn trong vườn thơ Lang thang trong vườn thơ Mong gặp người trong mộng Tâm hồn như bay bổng Trăng ai nghiêng vườn đào. Lối đã có người rào Để mình ta ngơ ngẩn Dẫu vườn thơ bất tận Mà sao ta dại "khờ". Thơ ơi đến bao giờ Người cho ta trái chín Thầm mơ trong bịn rịn Khi trăng ngàn cao xa. Trong muôn ngàn lá hoa Lá nào ta say nhất Hoa nào cho ta mật Để thơ nhiều tương tư. Mượn thơ thay phong thư Ta gửi vào phiêu lãng Có đến chăng bầu bạn Đang dạo trong vườn thơ. Dịch Vọng, 07.06.06 Đoàn Văn Nghiêu
  12. TUẦN TRĂNG LỠ HẸN Anh đã hẹn gặp em Khi đầu tháng trăng non chưa kịp tỏ Lỡ để em chờ, lời hẹn hò bỏ ngỏ Thượng tuần trăng vô tình. Đừng nghi ngờ và cũng chớ hờn ghen Chỉ tại tuần trăng khi đầy khi khuyết Xa em lòng anh buồn da diết Trót lỡ rồi, anh hẹn cuối tuần trăng. Anh không là kẻ trốn gió tìm trăng Không là cuội đa tình bội bạc Chẳng vui thú nơi cung đình nhã nhạc Chỉ vô tình lỡ hẹn một tuần trăng. Mượn thơ tỏ bày em thứ lỗi cho chăng Hay vẫn hờn ghen mang lòng sầu cảm Thơ anh như một lời bảo đảm Một tình yêu chân thành. Anh mang tình em trong mỗi bước quân hành Đến mỗi dặm đường xa, đến từng ca trực Để những vần thơ tình luôn rạo rực Gửi cho em vui lòng. Em gắng đọc thơ nhiều mỗi khi nhớ mong Là trong ấy có tình anh trao gửi Vui lên em, xin em đừng hờn tủi Đường hành quân anh buồn! Thượng tuần trăng lỡ hẹn để em buồn Anh chợt hiểu ngàn đời trăng non mãi Cũng như thơ luôn níu tình ở lại Mà anh lại vô tình lỡ hẹn cùng em. Quán Thánh, 24.10.2004 Đoàn văn Nghiêu
  13. LỜI TIỄN EM Biển hồ nào giữ được nước đâu em Đại dương cũng là nơi chờ đợi Nước mãi trôi dưới đất trời vời vợi Tạo hoá muôn đời - có đến có đi. Em ơi buồn làm chi Khi nước về biển cả Để một mai nắng hạ Nước lại làm mưa rơi. Nếu mai này có đi xa khơi Bao kỷ niệm buồn vui xin là đồ trang sức Sẽ làm dịu mỗi trưa hè oi bức Sẽ ấm lòng mối lúc giá đêm đông. Dẫu không vô tình như dòng nước trôi sông Nhưng em hỡi nghe anh mau về nơi mái ấm Có con nhỏ ngóng trông mối sớm mỗi chiều Về đi em! nơi bến có cầu kiều. Trái ngọt nào chả đau cánh hoa vương Hạnh phúc - tình yêu vẫn có điều nhung nhớ Bao buồn vui kẻ đi người ở Là khi mình chia tay. Sẽ ngọt hơn nhiều khi có vị đắng cay Và nhung nhớ một khoảng trời xa cách Về đại dương nước càng thêm trong sạch Càng ngọt ngào khi làm hạt mưa rơi. Tiễn em đi, anh xin có một lời Để an ủi lòng anh cũng là lời chúc phúc Nguồn nước mát không có dòng trong dòng đục Chỉ có bụi tràn làm dòng đục dòng trong. Về đi em! buồn vui giữ trong lòng. Quán Thánh, 14.10.2004 Đoàn Văn Nghiêu
  14. MỘT KHOẢNG TRỜI EM DÀNH CHO TÔI Em dành cho tôi một khoảng trời Đầy nắng mới Cao xanh vời vợi Thoả sức tôi vẫy vùng. Tôi hết cô đơn Em cũng bớt lạnh lùng Những áng mây màu nhung Dệt bằng thơ trinh nữ Bao ưu tư rớt về miền quá khứ Cuối cung đường cây thay lá chờ xuân Ai dạo đàn nghe có tiếng tơ ngân Khoảng trời nhỏ nhưng tình ta bất tận. Cơn gió thoảng mơn man mặt đất Mang thơ về ấp ủ hương hoa Mùa trái ngọt lành chín nốt nhạc lời ca Theo em đến cùng tôi trong khung trời mùa hạ. Một khoảng trời ngợp sắc màu hoa lá Một khoảng trời tràn ngập thi ca Một khoảng trời mà bất tận bao la Em mang đến cho tôi dù chỉ là một khoảng. Dịch Vọng, 15.06.06 Đoàn Văn Nghiêu
  15. HỎI QUAN Nay cửa công đường không treo trống Quan muốn dân oan phải đến nhà Bức bách, dập vùi dân không sống Ai cứu giúp quan lúc cháy nhà? Nghĩa Tân, 04.2001 Đoàn văn Nghiêu
  16. TÌM TRĂNG ĐÊM BA MƯƠI (Tặng TQ) Trời quá cao, mà em lại quá xa Ở bên kia vũ trụ Tìm chốn tránh tôi hay em đang yên giấc nghủ? Nhuộm tối lòng tôi bóng đêm. Đã gặp em rồi tôi không thể quên Những vầng sáng mênh mang ảo ảnh Một vầng sáng bớt cho đời hưu quạnh Sáng tràn vào trong thơ. Nếu có em, tình yêu có bến bờ Nơi em đến sáng lên hồn sông núi Nếu có em thì đâu còn cát bụi Chỉ có mộng mơ tràn đầy. Chớm khuất trong mây nỗi nhớ đã hao gầy Cả tiếng sáo cũng không còn vang vọng Trời làm mưa cho lòng tôi cháy bỏng Luôn ngóng về nơi em. Vẫn biết rằng không thể hờn ghen Nhưng em vắng lòng tôi bao luyến nhớ Trong ngàn cao có đường thơ rộng mở Tôi đi tìm trăng trong đêm ba mươi. Dịch Vọng, 15.06.06 Đoàn văn Nghiêu
  17. ĐẠO HẠNH Đến cửa Phật đâu cần xuống tóc Mộng đài sen sao vương vấn bụi trần Khẩu phật tâm xà lòng mất thiện nhân Kẻ vô đạo cõi liết bàn đâu chứa. Nghĩa Tân, 03.2001 Đoàn Văn Nghiêu
  18. NHỚ THẦM Nhuỵ hoa nào dâng hương Cánh hoa nào khoe sắc Mà kẻ nam người bắc Khôn nguôi nhớ thương thầm. Nghĩa Tân, 2000. Đoàn văn Nghiêu
  19. LÚC TIỄN EM Xin em đừng buồn khi anh không tiễn em Là anh nén nỗi buồn trong luyến nhớ Anh vẫn gửi theo em từng hơi thở Vẫn dõi nhìn theo mỗi bước em đi. Quán Thánh, 31.08.04 Đoàn văn Nghiêu
  20. ÁNH TRĂNG Ai xô nghiêng vầng trăng Để ánh trăng đổ tràn trên đồng cỏ Hương mật trộn trong gió Ngất ngây. Không thẹn thùng e ấp trong mây Mà lộ liễu Tròn đầy Trên cánh đồng vương lụa. Nơi cửa sông thuyền ai chờ đó Dật dờ con nước nổi trôi Nghe xóm xa có tiếng ru nôi Đầu gềnh vẳng tiếng gà tập gáy. Như chơi vơi giữa biển hồ Thân xác rã rời trên hoang đảo Trong huyền diệu ảo mờ chao đảo Trải lụa đến chân trời, ta ngợp dưới ánh trăng. ánh trăng loang mơn man Lòng ta như lửa cháy Sợ bình minh hồng Làm hương mật cằn khô. Nghĩa Tân, 03.04.2001 Đoàn Văn Nghiêu
  21. BÊN CẦU VIỆT TRÌ Nhịp cầu về thành phố ngã ba sông Bụi nhuốm đỏ miền trung du mờ ảo Bên anh, em thẹn thùng thay áo Dạt dào câu hát dân ca. Có phải qua cầu nước chảy áo trôi xa Để anh đứng giữa đôi bờ thương nhớ Nước cứ chảy về xuôi, gió vẫn lên từ biển Mênh mang câu hát xa vời. Ai bảo trung du xanh đất, thắm trời Giờ mây bụi hồng trong nỗi nhớ Cầu nâng nhịp người đi, chiều tương tư người ở Nơi ngã ba sông buồn. áo vương rồi người cũng đi luôn Có vương vấn gì không câu hát Trả lại nhẫn cho người về miền gió cát Dật dờ nhìn lục bình trôi. Cuối chân trời đám khói nhạt màu vôi Không đủ tụ thành mây, loãng dần trong gió Nhìn lại tôi thấy mình ráng đỏ Chiều hoàng hôn. Việt Trì, 20 năm ngày gặp lại 1980 - 2000 Đoàn Văn Nghiêu
  22. NHẮN EM CHIỀU DÔNG BÃO Trời oi nồng, chiều dông bão đó em Nhớ về sớm kẻo đường trơn gió rét Thân gái dặm trường, đất trời oan nghiệt Em nhớ về sớm nhé nghe em! Mười tám năm rồi mà xa cách không quen Bao nỗi âu lo mỗi khi trời trở gió Anh thương em như cánh chim bé nhỏ Giữa trời dông tố chơi vơi. Tiếng bão gầm vọng từ xa khơi Mây vần vũ nơi chân trời góc bể Thương nhớ em anh ước mình có thể Che những cung đường mưa gió em đi. Nghĩa Tân, mùa dông bão 1999. Đoàn Văn Nghiêu
  23. NỢ Cả cuộc đời tôi mãi nợ quê hương Nơi cồn cát mái gianh bữa quen khoai cùng sắn Nơi cha già dầm sương dãi nắng Nơi mẹ hiền tần tảo để nuôi tôi. Tuổi thơ cánh cò chao bên nôi Lời ru dở giữa mùa dông bão Cha đổ mồ hôi mong tìm bát gạo Mẹ tảo tần cố kiếm nưng cơm. Gạo - cha đâu có ăn Cơm - mẹ phần con trẻ mưa vẫn dội trên lưng cha, nắng đổ đầy lưng mẹ Mong con lo ấm yên bình. Nghèo - đói - bão dông vẫn đến tự trăm miền Hành hạ mẹ cha không kể ngày tính tháng Đất cằn khô, nước như mồ hôi mặn chát Bờ tre xào xạc những ưu phiền. Con lớn lên nhờ nghĩa mẹ hiền Con thành đạt nhờ công cha như biển cả Quên sao được những cơn dông mùa hạ Như không quên đất bùn, gió cát đêm đông. Không thể thiếu nguồn mà có những dòng sông Hoa trái ngọt bởi đất bền rễ chắc Con cầm súng lên đường đi đánh giặc Lòng nợ nhiều nghĩa mẹ, công cha. Nghĩa Tân, 17.07.2001 Đoàn Văn Nghiêu
  24. ĐÊM TRĂNG NHỚ MẸ Thương nhớ mẹ nhiều con ngóng hướng trăng lên Biển êm sóng qua mùa bão nổi Tuổi chín mươi mẹ già vẫn vội Bóng như chấm tròn nơi sân trước vườn sau. Cơn bão qua rồi mà lòng con nhói đau Thương mẹ tuổi già nơi quê nghèo nắng gió Con thèm mơ về thời trẻ nhỏ được mẹ vỗ về âu yếm bao dung. Như đêm nay trăng sáng trải màu nhung con hiểu đó là màu trăng quê mẹ Ngót năm mươi mà lòng con như thơ trẻ Thương nhớ đến vô bờ con thầm gọi: Mẹ ơi! Đêm mênh mông trăng sáng tỏa đất trời Mẹ kính yêu chắc vẫn còn thao thức Lo cho con vẹn tròn nhân đức Nơi đất khách quê người luôn mạnh bước bình an Con xin mẹ yên lòng dẫu có gian nan Điều mẹ dạy con ghi lòng tạc dạ Nhân đức vẹn tròn dẫu mưa đông nắng hạ Dẫu vật đổi sao dời chữ hiếu con ghi. Ôi đêm nay trăng sáng chốn kinh kỳ Nhưng lòng dạ con hướng về quê mẹ Con mơ sống lại ngày thơ trẻ Bên mẹ hiền tôn kính chốn trăng quê. Nghĩa Tân, đêm thượng tuần tháng 7 năm 1999 Đoàn văn Nghiêu
  25. TÂN ĐỆ Tôi về Tân Đệ chiều mưa ngâu Ngút ngàn bãi mía với nương dâu Qua phà ai đó soi bóng nước Mưa đọng bờ mi ngỡ giọt sầu. Tân Đệ,03.09.2001 Đoàn Văn Nghiêu

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...