nguyenduybieu
Thành viên-
Số bài viết
47 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi nguyenduybieu
-
Chiều chiều thấy đời thật nhảm anh định bỏ em à chúng ta cứ đi con chó nhỏ ngơ ngác không biết theo ai chúng ta cứ đi trong chiều tẻ nhạt trong những dúm người xơ xác anh và em và chàng ơi đã bỏ em với toan tính về cuộc đời đắm say với những cô gái khác chàng ơi anh ơi chiều thấy đời thật nhảm Bỉm
-
t[m]ủn 14 quyết không ủ thối mình bằng khẩu trang và kính, đề nghị các đồng chí cho tôi được hít bụi cho tôi được ngửi mùi báo cáo các đồng chí tôi quyết không ủ thối mình bằng khẩu trang và kính, để cho tôi nhìn bằng con mắt lờ đờ để cho tôi thở bằng lỗ mũi để tôi nghe bằng lỗ tai của mình thế các đồng chí ạ tôi đã quyết không ủ thối mình bằng khẩu trang và kính, tôi vẫn vệ sinh thân thể hàng ngày xếp từng lớp từng lớp những thứ bẩn thỉu bám lên thân thể mình vào góc tối căn phòng để đánh dấu rằng “mỗi năm một tuổi cái tuổi nó đuổi xuân đi”...đâu đó Bỉm
-
Gì mà bó tay vậy bạn, bạn không hiểu nổi à!
-
Chùm thơ Những giấc mơ 1. Thì vẫn vú, mông và dục vọng Mắc kẹt những hoang tưởng Chiếc lồn phương tây diễm lệ trừu tượng Đến chứng điên Của một nàng bùn lấm tới bẹn Từ khi thú vật Con người dần khẳng định Phải bấu víu nơi đâu Cô độc trước biến cố thần thánh cùng thượng đế Đấng tạo hóa, linga, yoni Đấng tạo hóa cây lúa nước Đấng tạo hóa những con đường lòng vòng Dẫn đường tới từng chiếc lồn Rời bỏ Tan vào đất đau khổ, tội lỗi Đối mặt với ngày và đêm Những hoang tưởng Rời bỏ Chiếc lồn trừu tượng chiếc lồn lấm láp Tan vào đất đau khổ, tội lỗi 2. Phải tìm cho ra trong khói bụi xe cộ Vui buồn yêu ghét Và mổ xẻ Và bình thường hóa quan hệ Việt Mỹ Bộ não chị hai năm tấn Giấc mơ về nước Mỹ tươi đẹp Những giấc mơ trốn nhau Ú tim Một người Việt tầm thường Những giấc mơ về nước Mỹ xinh đẹp Thật mơ hồ một người Việt tầm thường Tốt nhất là Cả thế giới cùng mất trí nhớ Giấc mơ có hình dáng những triết gia Lời lẽ bí hiểm Về cuộc sinh tồn công bằng Việc gì phải lụy phận Giấc mơ những con ma Việt Lờ đờ trước ngõ Nhớ mẹ khi chiều trên bến sông Những giấc mơ mất dấu Những con chim Lạc mơ hồ Những con chim Lạc ngơ ngác Trốn khỏi câu chuyện cổ tích Trốn khỏi miệng bà ngoại Lưu vong Mãi đến khi chết Bà ngoại vẫn mơ về điệu hát Những câu chuyện cổ tích cánh đồng Bà ngoại trốn vào câu chuyện cổ tích Hát ru 3. Ròng rã Những giấc mơ cứu vớt linh hồn Những giấc mơ bịa đặt Khoảng cách từ thảm hoa dại Kéo dài tới tận ngục tối Những ý nghĩ chôn kín Cùng quy định sự thống khổ nơi đây Đàn vịt thật vô tư Cứ nhởn nhơ tới ngày lên đĩa Những giấc mơ ám ảnh Liên tục ẩn dụ Liên tục ẩn dụ Giấc mơ về món cá kho Về cánh đồng bất tận Giấc mơ nơi đáy biển Muốn vùi mình hay thành bọt trắng tinh 4. Hai người Pháp đi ngang đây chiều qua Họ mang theo dự án bảo vệ môi trường thế giới Tới nhà bà ngoại Ăn canh rau đay mướp và cua đồng giã Hai người pháp đi vào phía rừng Nơi từng khoảnh đất cháy xém Nơi đàn bò nhởn nhơ Nơi người đàn ông đang gọi điện thoại di động Anh ta ngồi trên một thân cây mới chặt 5. Nơi một cô điếm sinh ra Những con cò hoảng sợ Có thể cánh đồng dần mất màu cổ tích Có thể những cánh đồng nhạt dần Mọi người vẫn mơ về câu chuyện cổ tích Những chiếc hộp đựng người ở Sài Gòn Cứ xanh đỏ, xanh đỏ Những chiếc hộp tù đọng Bóp nghẹt con mắt đêm Ngày hôm nay và những hoang tưởng điên rồ Sự ngưng đọng hoàn cảnh Sự chết mòn Hão Những con gián vẫn lặng lẽ Nhìn người Việt làm trò Bỉm
-
Tù mù Ê Biết Hoàng Sa – Trường Sa không Tù mù Trưa nay, tù mù đáng sợ trước một dĩa cơm thịt kho hột vịt đích thị trưa nay tù mù trước một bữa cơm lại trưa nay, tù mù khoảng giữa ngày hi hi hi tù mù một khoảng sống tù mù khoảng đất trời [tôi] đang trú ngụ Giang hồ đồn đại tụi tàu lấy đất ta cũng trưa nay giang hồ đồn đại tụi tàu lấy đất tàu trưa nay tù mù giang hồ tù mù dân đen tù mù đất nước tù mù lãnh thổ tù mù tù mù hi hi hi tù mù Ê Đi Bắc Kinh à?... Sài Gòn 12/12/2007 Bỉm
-
Mười lăm ngàn hai & mười ngàn ba thuật ngữ cũ mèm - mới toanh của dân lòng lề đường bán dép lào bán vớ những đôi dép đắc dụng rẻ rề rất dễ trượt trân chỗ trơn và ướt những đôi vớ chỉ dùng kèm giầy ba ta thì như chúng có thanh la thì như chúng có dăm ba...ỡm ờ mà để ý chúng khiêu dâm lắm dáng gọn gàng rất mi nhon kể ra chẳng đắt đủ xài cứ hàng giống vậy miệt mài đi mua Bỉm
-
Lỗ hổng hẹp bật ra khi con mèo nhảy cà tưng lúc chập tối hôm nọ tôi ngước mắt qua không kì vọng điều gì từng cá thể rận nhỏ lộ màu nâu xám nhẹ nhàng một cuộc diễu hành ngang mép lỗ hổng mấy người bạn tôi không - thích - con - mèo nó làm - bể - nhiều - thứ đến hôm nọ đột nhiên tôi cảm ơn nó Bỉm
-
Đồng hồ báo thức Nếu nhà ngươi có một cuộc đua ta sẽ đưa ra vận động viên cừ nhất Đồng Hồ Báo Thức không tin! Nhà ngươi hãy xem nó thức tỉnh ta lẹ không ngờ ta mới vặn cót đó thôi ta mới mộng một giấc đó thôi nó đã réo ta dậy vừa kịp lúc quan tài đậy nắp Bỉm
-
Thớt bình thường nó nằm im nó đắc dụng dùng vào việc chặt cái gì đó lúc ấy nó lấy hết sức bình sinh cống hiến nằm im - hơn - nữa Bỉm
-
Cái cửa WC hình như tôi đang ngộ nhận vào buổi chiều tầm hai giờ hôm trước nghĩ rằng góc trong cùng của nhà vệ sinh là nơi trốn mặc định trong khi đó chỉ có cái cửa WC là hiểu không cần phải để bảng Nam/Nữ cái cửa là biện pháp ngăn mùi hiệu quả đơn giản nhất Bỉm
-
-
-
-
CHIỀU RƠI Chiều rơi chìm giữa lòng sông Trăng lên lại rớt xuống lòng hồ ao Mướp lên leo kín hàng rào Bướm ong ríu rít bay vào vẩn vơ Em về rớt cái lẳng lơ Rớt đôi mắt sắc vào thơ huê tình Người xinh mà nết chẳng xinh Cũng như hoa rữa giữa xình (sình) mà thôi Chiều với lại trăng thì có liên quan gì đến em xinh với nết xinh. Hơn nữa, nết thì người ta không dùng tính từ "xinh", nết là phải đẹp. Nhưng cái nết như thế nào được gọi là nết đẹp. Phải cụ thể chứ. Mà tại sao lại ví Người xinh với hoa rữa? Nói chung bài này toàn nói vớ vẩn. EM VỀ TRONG ANH Bồi hồi tưởng tuợng Nụ hôn ban đầu Chao ôi sung sướng Ngọt ngào dài lâu Yêu anh sôi nổi Tình yêu thật gần Anh cười bối rối Em cười thanh tân Bông hồng thắm đỏ Thơm ngát buổi mai Hoa hồng thì không thơm ngát bạn ạ. Trông em rạng rỡ Tình nồng không phai Cuộc đời dài rộng Tình ta mãi xanh Nghe cứ như trong thơ ấy nhỉ, hay là trong mơ không biết nữa. Biển trời lồng lộng Em về trong anh Tại sao lại nói là em về trong anh? Thế hóa ra hai người là một từ lúc sinh ra à, vậy thì là loài lưỡng tính rồi.
-
chẻ đôi những sợi nắng vàng dệt thành tấm áo để nàng đón xuân Ví von thế này thì ai chả ví được. vòng tay ôm cái phong trần để em bớt cái gian truân đời thường Cái này khó hiểu à nha. Cái phong trần là cái gì? Hay là tấm thân ngọc ngà của em đã qua tay nhiều gã? Phong trần tức là gió thực, tức là người ta ẩn dụ những tác động của ngoại cảnh lên con người. Tại sao lại ôm cái phong trần để bớt cái gian truân đời thường. Quá vô nghĩa, những chữ này rỗng, không có nghĩa. Bạn hãy đọc lại bài thơ "Đánh cờ" của Hồ Xuân Hương nhé.
-
Thật mệt quá, đến bao giờ mới hết người làm những bài thơ nhạt thếch thế này? Bài thơ này chẳng có nội dung gì hay ho, cứ lảm nhảm những thứ vớ vẩn mà có nhiều tay khác đã làm còn hay hơn thế này nhiều.
-
Sai chính tả bạn ơi, chắc bạn người miền nam. Thơ của bạn thực sự là dở, mình đọc nhiều bài không có thấy cái gì thú vị.
-
Thơ chán phèo. Chẳng có gì hay ho. Không có nội dung.
-
Chào bạn, bạn có thể ghé thăm tạp chí văn chương Da Màu: www.damau.org hoặc trang thơ tân hình thức: wwwthotanhinhthuc.org, bút danh của mình là Bỉm. Mình đang hoàn tất một tiểu luận về sự viết của người Việt hiện nay. Khi nào xong sẽ mời bạn đọc. Vui được biết bạn, thân mến.
-
Thơ gì mà nhạt thếch thế này.
-
Xin lỗi, mình thấy bạn đang ngưng đọng tình trạng thời kì Việt Nam cách đây mấy chục năm, tức là còn cách xa tiến trình thế giới hàng trăm năm. Nói thật nhé, trước đây mình cũng có làm thơ kiểu như bạn, mình làm 5 phút được một bài, ai đọc cũng khen lấy khen để, có biết đâu, bài thơ cóc có gì cả, nhai đi nhai lại những thứ cũ nát, không tạo ra được cái gì đặc sắc. Thơ của bạn so với ca dao còn thua xa. Vậy thì vận mệnh dân tộc Việt sẽ đi tới đâu? Khi mà bao thế hệ cù lần, nối gót nhau dừng lại ở thời kỳ đồ đá. vậy thì mình mãi vong thân, bán mạng cho kẻ khác, cho bọn phương tây. Vì bọn chúng quá giỏi, so với chúng, chúng ta chỉ là những con tép. Vậy tại sao ta không đứng dậy, nắm lấy vận mệnh của mình, tự biết vai trò của mình, mà lại còn đi ru nhau bằng những kiểu thơ như vậy? Lục bát đã có những thành tựu rất đáng nể, nhưng so với các nền thơ khác, nó chả là gì. Vận động đi hỡi những con phù du hèn mạt. Lũ người mất bản sắc và chịu nhục, phụ thuộc vào bọn phương tây Mỹ Pháp...
-
Tình trạng thú vật Thì vẫn ở đây Thành phố gồm rác và kênh rạch Sống và chết Ám ảnh cuộc hủy diệt Thế nhé Một ngày ba bữa Cùng nhau tòng teng Đĩ điếm Những đêm không hoang vu Cứ dật dờ Cho tới sáng Dật dờ cả ánh sáng Buồn buồn thì đi dạo Vui vui thì đi dạo Có uất ức thì ra bờ sông thét một câu Địt mẹ lũ chó Bỉm
-
Xin cho hỏi ?
chủ đề trả lời nguyenduybieu trong ThanhTracNguyenVan ở Nghiên cứu - Lý luận - Phê bình
Mặt trời ngày [thơ hậu hiện đại] thắc mắc dễ dàng dòng bóng tối đi qua nơi mặt trời toả ánh đen ngòm vần chữ đượm u uất khát cháy bôi xoá cụm ý nghĩ tròn quay sáng như ảm đạm tâm tưởng khuất quanh vô thức choán loà mắt trong tai âm vang dòng sóng hạt cũ vẫn yếu dần cử chỉ thắp lên nghe mặt trời ngày gõ nhịp long tong hạt lửa xụi lơ đêm tìm buổi sáng để trốn tụt vào con hẻm toan tính đánh cắp mặt trời Bỉm -
1. Thằng bạn tôi có con chim 2. Bạn tôi bắt ở rừng lim mang về thằng bạn tôi rất hả hê “săn chim bắt thú là nghề của tao” 3. Như mọi bận, nó sẽ xào cho con chim nhỏ thì thào muối tiêu Ôi con chim nhỏ đáng yêu co ro, hoảng hốt kêu chiều đau hoang Ôi còn đâu những thênh thang ôi còn đâu những khi hang khi trời 4. ôi lòng nó chẳng chơi vơi mà đong oán hận ngất trời của chim 5. Thằng bạn tôi mắt lim dim Nhìn sinh vật nhỏ trái tim rộn ràng “Rồi đò sẽ hết sang ngang để tao tiễn chú, thiên đàng rộng Chân” 6. rồi! con chim nhỏ xong thân tôi cùng thằng bạn mấy lần nâng ly ôi con chim nhỏ diệu kỳ chút xương thịt nát tan vì miệng tôi 7. Vài ly rượu, nuốt cho trôi mà bên cạnh đó miếng mồi bơ vơ tôi lạc vào chốn thẫn thờ ở nơi nào đó xa mờ rừng lim tôi mang thân một chú chim quanh tôi mặt đất im lìm 8. xác khô Sài Gòn giữa 1/2008 Bỉm
-
Ngày con số lẻ Sau 24 giờ đồng hồ thời gian chạy suốt tôi bừng tỉnh trước giấc ngủ có thể đây là sự u mê lại Một ngày con số lẻ theo khung định nghĩa Đã có lúc tôi chỉ thú nói cười về những con số lẻ chẵn riêng buổi chiều nay Tôi đi ra đi vào với nhiều bận tha hồ lững lờ, tha hồ nhìn ngắm mình trước gương Tôi mơ hồ sự đơn độc chẵn Đà Lạt 21/12/2007 Bỉm --------------------- Ngớ ngẩn Tôi ngớ ngẩn đổ tội cho đôi chân ngớ ngẩn trong vòng tay ngớ ngẩn Đôi mắt tôi ngớ ngẩn phờ phạc cãi nhau với núi đồi mây gió Ngớ ngẩn ở đây Ngớ ngẩn Hoa lá cành Ngớ ngẩn Thinh lặng ngớ ngẩn ồn ào ngớ ngẩn Lạnh và vui ngớ ngẩn như yêu và lãng mạn ngớ ngẩn Hình ảnh ngớ ngẩn Em ngớ ngẩn tìm em ngớ ngẩn tìm ngớ ngẩn Ngớ ngẩn ngớ ngẩn Đà Lạt 18/12/2007 Bỉm --------------------- Đêm điên [Viết sau một đêm thoát thai cái vỏ kén] Đêm Sài Gòn khi tôi còn tỉnh Người người tung hô tôi tung hô tôi Đêm nay tôi chết tôi điên hồi sinh Tôi điên lang thang trên những rổ bánh mì ở "New Yock" những cái "san wích" tổ chảng ở Bắc Kinh uống rượu "cô nhắc" với khô mực ở Iran... Tôi điên nhắm tịt hai mắt cá chân bước phăng khi thành phố trườn ra những bộ mặt họ đêm điên những dị biệt loạn luân, sự trống rỗng đến cả sự trống rỗng Điều đó làm thằng tôi thích thú Chỉ bằng một điệu nhảy lạ hoắc không chu kì họ đã nể tôi điên cực điểm họ nể sự ngu dốt họ khi tỉnh táo yêu đương[thương] Tôi điên thò tay bẽn lẽn tôi điên ngơ nhác khi đa số chỉ đáp lại bằng khinh Lực lượng trấn an công cộng xua đuổi tôi điên lực lượng trí thức ngăn cản tôi điên đến cả một con đĩ trước mặt tôi giờ đây cũng thành vĩ đại Một người da trắng có thằng con đen sì lòi đôi mắt xanh giữa lòng Sài Gòn nhìn ngắm Và trố trước tôi điên khi tôi điên thấy tôi điên Cho hỏi khí không phải là tôi điên hay tôi điên? [Tiện thể gửi lời chào không thân ái đến loài người đang tỉnh] Đà Lạt 19/12/2007 Bỉm --------------------- Ngày tận thế [Đã dăng trên damau.org] Thưa Chúa, thưa Phật, cùng các vị khác, bây giờ các vị có rảnh lai rai cùng tôi vài chén đắng Nhấm nháp những con khô người mà chúng cho rằng các ngài là cha đẻ. Các ngài tạo ra chúng? Loài người đang chết. Liệu các ngài tái sinh chúng được chăng. Không đâu. Vì các ngài còn đang bận tự đầu thai, tôi nhận ra điều đó bây giờ, ngay lúc này và tôi hí hửng với điều đó. Trong niềm hân hoan chào mừng những bộ xương khô, tôi cử hành bài nghĩa địa ca hùng tráng, thứ rượu được lên men từ máu toả ra hương vị quyến rũ lạ lùng. Cái thây khổng lồ của rừng rậm tham gia bằng giọng hát man rợ, quyện cùng điệu múa của quỷ: những con thú bị giết là quỷ những giòng sông đen là quỷ, ma đất, ma nước, ma cây ma cà tưng. Quả đất ong ong, mưng mức, quả lửa phình to và có chiều hướng nổi giận. Nước sôi loang lổ, không khí đặc quánh keo chặt những đầu lâu đang ngắc ngắc. Các ngài đừng run rẩy, và các ngài đừng sợ loài người thức tỉnh có thể các ngài sẽ tạo được một loài khác ngoan đạo hơn, xin chúc mừng. Còn tôi, đang thưởng thức trọn vẹn ngày tận thế. Tôi tự mổ bụng bằng móng tay, buộc miệng mình bằng những dải ruột thối. Nhìn kìa, lá phổi của tôi đang xả khí độc giết chết hàng loạt nhà máy, ống khói, công trường. Hàm răng tôi đã thoát khỏi miệng tự lúc nào, đang ngấu nghiến những cỗ máy khổng lồ, những toà nhà cao tầng làng mạc, phố xá. Quả tim bệnh hoạn của tôi đang nổ tung những kho bom nguyên tử, chất độc màu da cam, nổ tung những bộ óc thuỷ tinh, những quả tên lửa mang đầu đạn hạt nhân. Một bữa tiệc! Cuồng quay những âm thanh điên loạn chém giết, trả thù, chinh phạt, những dối trá cuộn tròn và im bặt. Đạo đức đã lộ rõ bộ mặt giả tạo. Cả thế giới đang tan vỡ hoà cùng nhịp đập không nguôi của oán hận. Ngày tận thế dâng cao. Tận thế… Sài Gòn 6/12/2007 Bỉm --------------------- Giao cảm [Đã đăng trên damau.org] Ngay tích tắc này đây, tích tắc họ, tôi, hắn đang sống. Sự giao cảm mọc lên từ cái xác thối. Và đêm cùng tôi reo mừng [có thể là hạnh phúc] Khi tôi chợt nhận ra hắn đang teo bé theo chiều hướng mất hút. Họ thẩm tra về quê hương hắn, hắn không nhớ. Họ thẩm tra về tổ quốc hắn, hắn không nhớ họ thẩm tra về dân tộc hắn, hắn không nhớ. Họ thẩm tra về đức tin của hắn, hắn vô đạo. Họ thẩm tra về hết thảy những điều họ muốn thẩm tra, hắn chào thua. Có một điều duy nhất hắn yêu hắn, yêu sự mất hút của hắn và thì thào bằng lồng ngực: tôi đang vỡ. Lửa hận thù đã cháy rực, thiêu đốt phiến băng giả tạo, đồng loại của hắn là người bạn bè của hắn là thú vật, rừng hoang và sa mạc. Quê hương hắn là một hố đen vũ trụ, cha hắn đã tìm ra cái hố đen ấy. Hắn ra đời do một vụ nổ thầm kín trong đêm. Tích tắc này đây hắn quên đi những phù hiệu họ đính cho hắn, họ nhào nặn hắn bằng tất cả những gì lãng mạn và mị dân nhất. Hắn là hắn - khoả thân như buổi ban sơ. Tích tắc này đây hắn đang làm tình với vạn vật hắn đang làm tình với quê hương. Hắn đang làm tình với chính hắn Sài Gòn 5/12/2007 Bỉm --------------------- Tiếng hú hoang [Đã đăng trên thotanhinhthuc.org] Chẳng thèm nói mệnh danh tôi là con sói hoang trong thành phố. Nhưng với bạn tôi sẽ cắn tôi như một vết thù xước mặt. Hoặc như việc bạn đốt cái cũi bạn đang xây. Bạn đang ăn [hoặc làm chết đứng] cái rìu bạn vẫn tưởng để đốt sạch rừng, đốt sạch động vật [kể cả bạn] [hoặc như bạn sẽ thành] trầm ngâm cho ngày bạn vinh danh độc thoại Sự thực thì tôi vẫn [như] hoặc [muốn] thành con sói vì bạn tôi không căm ghét vì bạn không yêu thương vì bạn mặc dù tôi đang mượn danh một con thú cho sự tồn tại xác thịt của mình Đồng nghĩa với việc linh hồn tôi là một con quỷ dữ giảng giải đạo lý cho đời Giờ đây Tôi lại đang loay hoay đối diện với trang giấy [trắng] để biện hộ và nổi đoá. Rốt cuộc cái thằng tôi cái con tôi vẫn bành chướng trong tâm khảm tôi. Tìm cho ra nơi bắt nguồn của tiếng hú không âm lượng và âm thanh tự đại tôi bắt gặp một thứ giống nó bọn họ tranh luận sôi nổi có thể là gắt gao. Song sự thực thì tôi đang bắt đầu hành trình chết. Nhưng vì sự chết của những cá thể khác tôi phải sống hoặc giả là tồn tại Dường như tiếng hú không dứt tôi tạm gọi là hoang Sài Gòn 30/11/2007 Bỉm Bông hoa lăng loàn Em hỡi, chắc em khó hiểu rằng tôi lăng loàn như bông Dã Quỳ vàng khè trước ngõ Rằng yêu em mà chưa biết mặt như em yêu Dã Quỳ dâm ô. Dã Quỳ dâm ô với mặt trời, mặt trăng, mặt người tiều phu, mặt tôi. Dã Quỳ không mùi, luôn nhơn nhởn cũng thât khó để nhận ra trong đêm, để em và tôi giao hợp Một cuộc thoát thai hay bào thai những suy nghĩ mam dại Thường thì nó sẽ được mệnh danh là suy tưởng. Nó mất mùi và khô như cánh hoa Dã Quỳ vì ngày dài nắng gió. Chỉ con thú hoang đêm đêm biết rõ mặt em như mùi hoa Dã Quỳ. Nó mách bảo tôi rằng tôi giống một bông hoa lăng loàn hơn và em đang tới. Em tới Tới khi tôi đang uống say những giọt đắng trên đường. Đôi khi có vị cay như rượu. Người đời thấy tôi khô héo vàng vọt nên thương gắn cho tôi, áp đặt cho tôi những thứ vớ vẩn gọi là lãng mạn Đêm qua, bông hoa héo hắt thủ thỉ với tôi: nó sướng vì được chết còn tôi thì đang yêu em Yêu tâm hồn em xác thịt em và muốn tớp em tựa một con thú Đà Lạt 11/2007 Bỉm
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.