nuicatsongcau
-
Số bài viết
175 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
3
Bài viết được đăng bởi nuicatsongcau
-
-
Xa và gần
muốn viết về những điều cao cả
điều cao cả quá cao xa
ta ngập ngừng
muốn viết về những cái tầm thường
tầm thường có gì đáng viết
ta không viết
bờ thì quá gần
mênh mông thì quá xa
chẳng cái gì quá gần đáng được lưu
mà qúa xa thì cũng chẳng cái gì đáng được nhớ
biển không cần bờ
chỉ bờ mới cần biển
vô minh
ngay trên bờ
người đã sợ chết đuối
sợ đến chết khiếp được …
-
Tương đồng
nhà ẩn sĩ ẩn mình trên núi cao
chay tịnh khổ luyện chẳng cần ai biết tới
ngoài trời cao và chính mình
kẻ làm thơ ẩn mình sau bàn phím
gõ con chữ lên mạng không cần người biết chẳng đợi ai xem
ngoài chính mình và ... một người nữa
I want you !
-
Bài thơ ngày thứ nhất trong tuần
bài thơ tôi viết không chờ người đọc
nối mạng diễn đàn bấm phím gởi là xong
tôi viết chỉ để vơi dòng máu nóng
vơi chút rạo rực mớ ý nghĩ trong hồn
nhưng tôi yêu nó
và vẫn thường xuyên trở lại chăm chút sửa từng chữ từng câu
người mẹ trẻ phá bào thai mình mang
như xóa một kỷ niệm buồn của một lần lầm lỡ
nghĩ rồi tất cả sẽ trôi vào dĩ vãng
nhưng sao hằng ngày vẫn âm thầm xin con tha thứ
vẫn lên mạng lập bàn thờ cầu siêu thoát cho con
đứa con không bao giờ được thấy ánh mắt hối hận của mẹ mình
người cha giận dữ trước thằng con hoang đàng
bất lực nhìn nó lún sâu vào ngõ cụt
heroin cướp giật đĩ điếm …
đuổi nó khỏi nhà
nhưng hỏi lòng già có bao giờ thôi khắc khoải
ông luôn chờ một trở lại của đứa con …
đấng sáng tạo cũng vậy
khi con người bước vào lầm lạc
không chỉ khổ đau
Ngài đã xuống thế , đã chịu chết và đã phục sinh vì họ
trên vạn nẻo đường hôm nay
một nổi đau người hành khất , một tội ác tên giang hồ , một bất công người hữu trách , một đói rách kẻ lầm than , một lừa lọc người mưu sinh …
luôn là dấu hỏi cho những kẻ tin
rằng Thiên Chúa của họ đã chết và phục sinh
là cho ai
-
cứ vẫn đau đáu mỗi khi đọc những bài thơ mang màu sắc tôn giáo thế này. gửi lời cám ơn bạn vì được đọc thơ, nuicatsongcau!Cảm ơn Aily đã ghé thăm .
Về tôn giáo muốn hiểu ta phải vượt qua những suy tư riêng vì Chúa thì vô cùng còn ta lại hữu hạn...
Xin gởi Aily lời thánh kinh vừa đọc trong thánh lễ Phục Sinh đêm nay :
"Như trời xa cách đất thế nào, tư tưởng của Thiên Chúa cũng xa cách tư tưởng con người như vậy" (Is 55,9)
Thân
Hơi thở
bùn đất Ađam Chúa thở hơi
Ađam đứng dậy cất lên lời
tôi thở nghĩa là tôi hiện hữu
giữa không và có … chút làn hơi
xa lạ con người hai chúng ta
dững dưng đi giữa cõi ta bà
hốt nhiên hóa ra người thân thiết
hơi thở tình yêu kết nối ta
nhân sinh tính có thiện ngay đâu
thiện ác đẩy đưa suốt đêm ngày
từng mỗi sát na từng hơi thở
ác thiện xúm vào phả hơi cay …
-
Mưa có nơi nắng có chỗ
nắng quái chiều nay y như nắng hè vậy
chẳng lưu chút nào cơn bão mấy ngày qua
cũng rát lưng bỏng mặt cũng làm đen da
thế mới khỏi mất mặt tháng tư trung trung bộ
nắng cuồng lên như nàng lỡ thì thôi mắc cỡ
vơ vội tấm chồng chẳng kén cá chọn canh
nắng thổi tung bụi đường trà kê hòa đa
chắc kẹt tiền hay sao mà thi công bỏ dãi
nắng bốc hỏa mặt nhựa con đuờng cái
lái xe nhìn ngỡ phía trước có mưa
nắng làm chậu cúc muộn giữa buổi ban trưa
héo rũ lá chiều nay lo mà tưới
chẳng phải ta chê bai gì mưa với bão
nhưng cái gì cũng có chỗ có nơi
ai đang hạ vàng mà ca bài xưa diễm
tháp cổ ta mùa này nắng đến khô môi
hãy đợi đấy hỡi bão bùng lũ lụt
tháng tám đây bay cứ mặc làm trời
miền trung ta đang vuơn ngực chờ đợi
bằng mì tôm bằng gạo hẩm bằng trời ơi
-
Tiếng mõ nhà thờ
tiếng mõ nhà thờ gõ chậm
năm một lần đánh thay chuông
nghe trong bao lời buồn thánh
khô khốc tiếng gõ hồn ta
hãy từ bỏ lối gian tà
xé lòng chứ đừng xé áo
bụi tro hãy rắc lên đầu
dục lòng ăn năn hối lỗi
màu trung gian của xuân hè
giữa vàng mai và đỏ phượng
giữa rực đèn hoa lễ hội
là màu tím kẻ tội nhân
đi qua bao mùa chay thánh
ta đã xé áo hay lòng
nhịp đời dẫu gieo rất chậm
đạo tì vẫn gõ ngoài sân …
-
Tượng Chúa gầy hơn xưa (*)
tượng Chúa có gầy hơn không nhỉ
tôi nhìn tôi và thấy Chúa gầy hơn
gầy vì đợi hai ngàn năm lẽ
một tình yêu tôi đáp trả chưa xong ...
(*) Nguyễn Tất Nhiên
-
Thuộc tính
biển lại dịu êm không biển vẫn dịu êm
biển vẫn dịu êm như ngàn đời biển vẫn
cuồng phong bão tố kia không là biển
biển ngàn đời là biển của dịu êm
mẹ thương con vâng mẹ là thương con
mẹ thương con như xưa nay mẹ vẫn
đòn roi trách phạt là một phần của mẹ
mãi mãi mẹ là mẹ của thương con
-
Đừng hóa trường sinh
nếu hóa trường sinh khi hồn người mất
khi không tình yêu kỷ niệm cũng không
nhịp chân rắc gieo bao niềm sợ hãi
tiếng người khi ấy một tiếng hô vang
nếu hóa trường sinh khi cây tàn lụi
giữa cánh rừng xưa sự sống lùi xa
vạt mắc cở vùi mùi hương biến mất
mắt người nhìn nhau đạn giữa lòng ta
nếu hóa trường sinh lương tâm hoang dại
một bước chân đi cúi rạp muôn loài
người bầy súc vật ta tên hèn hạ
thằng tôi khi ấy là một thằng ma
trường sinh như thế thì xin được chết
khi con tim còn biết nói yêu thương
đừng hóa trường sinh xin người đừng hóa
hãy tử sinh cùng thiên hạ khổ đau
-
Đợi gió …
lồng lộng biển khơi bão nổi hôm qua
mịt mùng bão vẫn neo thuyền đợi gió
cơn gió êm như nắng xiên mùa hạ
giữa cuồng phong mà gió vẫn dịu êm
vẫn neo thuyền đợi dẫu đã rất đêm
dẫu trăng rất mờ dẫu mưa rất đổ
dẫu thăm thẳm xa bến bờ rất mịt
dẫu bão không tan và gió không lên ...
-
Thời sự
Sông Tranh
đập không xả mà nước tuôn xối xả
hãy tin tôi đi tất cả vẫn bình thường
nhà em ngay dưới hạ nguồn
bác mà tới ở em ... thông suốt liền
Mega millions
nửa cây số xếp hàng mua vé số
chẳng riêng gì ba gác xích lô
nào há miệng chờ sung vô
tay không bắt cọp cọp vồ tay không
-
Lũ chúng ta
lũ chúng ta mơ hồ không gian mạng
vung tay chém chữ gởi càn khôn
hô phong hoán vũ xưng bá xưng vương
lệnh cho trời đất xuống lên đều được tuốt
lũ chúng ta ngưu sao đẩu tinh cùng nuốt
phán xử nhân trần một phím enter
phượng hoàng cô đơn bay khắp thiên đường
dương mười móng vuốt mơ dời vũ trụ
lũ chúng ta mặc sầu u chỗ ngồi giăng phủ
mắt trừng trừng nhìn màn sáng computer
đứng lên loạng quạng trời đất xây bồ bồ
ngửa cổ gáy thấu thị kiếp tiền kiếp hậu
... nhưng lòng lũ ta yêu đời khôn thấu
mang trong mình thiện tính trẻ thơ
hồn nhiên phơi bãn ngã chẳng dối lừa
lũ chúng ta cùng lũ chúng ta là bạn
-
Lá
tay phải cầm nhành lá hoan hô
tay trái vung lên đòi đóng đinh treo cổ
cái gì xui phải trái quên nhau
- cái bụng
trải áo lưng lừa
dẫu sợ hãi vẫn leo đồi thập tự
cái gì xui người tiếp bước
- con tim
-
Hơi thở
từ vô định
bài thơ khói sương thành hình
hồn làm ý nổi đau làm giàn kỷ niệm làm nhịp điệu
thơ chỉ còn thiếu hơi thở để đứng lên
người đi qua dấu khuôn mặt vào vạt tóc
nghe tiếng guốc gõ không đều
không cần hơi thở vẫn nhận ra điều khác lạ
là để lại gần hay để người xa
giọt nắng tràn sương tan
dấu hỏi nhịp guốc bỗng thành giọt nắng
xua tan cái bất động hồn
thổi hơi thở cho bài thơ ta chiều nay đứng dậy
-
Nhạc đời
gã tiến sĩ dỏm đàn nốt đồ
tên trai lơ đánh nốt rê
thằng xiết nợ búng nốt mi
kẻ bán hàng giả vuốt nốt fa
ả cave miết nốt son
dân thấp cổ thổi nốt la
quan lớn bấm nốt xí
nhà làm chính trị tấu nốt đố
trộn tất cả âm thanh đó lại ta có bản nhạc đời
với các nhạc công như vậy
đừng trách khúc nhạc đời sao nghe tệ quá tệ
-
Khởi đầu
người lính nằm xuống chưa hẳn là chuyện buồn
tên cướp chết đi chưa chắc đã là vui
con cu xanh trúng đạn là vui hay buồn
tùy nó tùy bạn tùy tôi
tùy lúc tùy nơi tùy thời
nhưng
đó sẽ là khởi đầu cho 1 nốt la buồn
nếu chỉ là trò giải trí
-
Chạy đâu cho thoát
con cu xanh bay lạc vào thành phố
điều hiếm thấy hơn cả động vật sách đỏ dãy Trường Sơn
mấy gã thợ săn súng ống xe cộ chạy theo
từ Nguyến Du qua Nguyễn Trãi
từ Âu Cơ đến Lạc Long Quân
chạy đâu cho thoát hỡi cu xanh
tổ ong ruồi đóng trên lùm cây điệp vàng trước hẽm
mặc người mặc xe cộ qua lại
suốt cả tháng chúng cần mẫn tạo ké mật vàng
thằng Bảy trông thấy
sáng mai nó sẽ leo lên hốt ổ
chạy đâu cho thoát hỡi mật ong
cây sưa đỏ công viên Bách Thảo gốc gần bốn tấc
dân làng mộc đánh giá bạc tỷ
lũ phố tặc lăm le cưa máy
hẹn sẽ hạ khi mùa mưa tới
chạy đâu cho thoát hỡi sưa
tầng ozon lũng nên khí hậu thay đổi
năm nay dự báo sẽ có bão và mưa lớn khác thường
miên trung sẽ chìm trong lũ lụt
gã quan tham ngồi rung đùi
sang năm ta sẽ tậu thêm vài lô đất Hà Nội
chạy đâu cho thoát hỡi đất lô
ông Tám xe thồ khúm núm trong chiếc áo tơi
cơn bão số một khiến trời tháng ba mà mưa như tháng mười
nhà hết gạo vợ bệnh con ba đứa ăn học
con Huyền sinh viên năm thứ nhất bảo sẽ bỏ về nếu bố không gởi tiền
tiền đâu mà bố gởi
chạy đâu cho thoát mà không về
chạy đâu cho thoát …
-
Mưa tháng ba
dường như tình cờ
giữa tháng ba những hạt mưa ào ào trút xuống
nhưng tôi tin chẳng phải tình cờ mà nụ mai muộn nở vào buổi sáng
lại rụng xuống buổi chiều cùng mưa
hoa đã chờ từ lâu lắm
mưa tháng ba
-
Bên vườn địa đàng
chằng giọt nước mắt nào rơi trên gò má nóng
kẻ lưu đày mang quả tim rực lửa không mong chờ được cứu vớt
đợi em bên vuờn địa đàng
hàng rào chổ hắn đứng héo khô
suối đổi dòng
chim vụt cánh bay
lời hắn tỏ tình vang như tạc đạn
càng lúc ánh mắt càng hoang dại
kẻ chờ đợi mang quả tim rực lửa ấy khiến mọi người phải khiếp sợ
hỡi người con gái có quả tim màu xanh thích lời êm dịu
kìa hắn vẫn đợi em bên vườn địa đàng
chỉ mình em mới cứu rổi được hắn
nếu em không đến ngay trong chiều nay
ta biết đêm nay hắn sẽ đợi em dưới lòng địa ngục
-
Cựu ước tân biên
Trước khi Chúa tạo Evà
Ađam ta cứ tà tà rong chơi
khi rừng thẳm lúc biển khơi
bắn chim câu cá đã đời độc thân
nhưng tự do không muốn muốn đeo gông
nài xin Chúa gởi cho ông một bà
Chúa liền gởi xuống Evà
thế là chàng hết tà tà rong chơi
ngày rừng thẳm tối biển khơi
hái củi nhủi tép trần đời mọt gông
-
Cố lên nhà thơ
99.99 % đà nhất trí
suy nghĩ gì mà không mau đồng ý hỡi nhà thơ
cho số trăm được tròn
cho muôn lòng hồ hởi
cho người người phấn khởi nhiệt liệt hoan hô
cho đất bằng dậy sóng rung động đất trời
ngạc nhiên chưa: chẳng đâu nhất trí hơn ta được
tròn 100 %
cố lên nhà thơ ngàn con mắt đang chờ
cố lên cho 100 % ngay chiều nay nhé
rồi đêm xuống ta tưng bừng lễ hội
tưng bừng pháo hoa tưng bừng ca múa liên hoan
hãy cố lên hỡi các nhà thơ !
hãy cố lên hỡi các chung cư thơ !
hãy cố lên hỡi các biệt thự bự thiệt thơ !
hãy cổ lên cồ lên cổ lên cồ lên
cho niềm vui nhất trí rập ràng cùng niềm vui đồng khí đồng thanh
cổ lên cồ lên cổ lên cồ lên
******
nếu 99.99 % đà nhất trí
( về cái gì nhỉ ?! )
thì tôi xin làm người không đồng ý ở đây
vì nhà thơ sinh ra dành cho tất cả
nhưng chẳng bao giờ là một bản copy (*)
xin được không đồng ý
cho số 100 chẳng bị tròn
để cho người còn cái người véo người von
tập thể đang tồn tại sạn to sạn nhỏ
tồn tại thành phần chậm tiêu lười tiến hóa khiến đỉnh vinh quang chưa thể chói lòa
…
đỉnh núi vinh quang vẫn còn cao vời vợi
bao giờ đạt tới 100% nó mới… hết cao !
…
cổ lên cồ lên cổ lên cồ lên cổ
(*) nguoibuongio
-
Nhớ bà nội
con nghe kể ngày xưa làng mình nghèo lắm
hàng năm đói giáp hạt vẫn xảy ra
nhưng nghèo hơn cả là nghèo của nhà ta
trường kỳ đói từ đông sang tới hạ
ông nội mất khi ba còn nằm ngã (*)
lặn lội thân cò tần tảo nuôi con
mùa làm thuê, mùa mót lúa số phận long đong
thương bà quá kể mà ba muốn khóc
chén cơm độn khoai quả cà nhúm muối
ăn xong rồi uống bụng nước cho no
chị ở đợ em bờ sông nhủi tép mò còng
kiếm thêm miếng ăn qua ngày đoạn tháng
mười tuổi hơn mà quần đùi cũng chẳng
đi nhà thờ vạt áo tay kéo tay che
đã biết hổ ngươi tìm góc kín phía xa ngồi
hỏi có mơ gì chỉ mơ cái quần bông mặc ấm
mùa mưa đến gió bấc tứ bề lồng lộng
dưới mái tranh nhà trống hoác trống hơ
kéo manh chiếu rách đắp ổ rơm khô
chỉ vòng tay mẹ che cho là ấm hơn tất cả
dù khổ thế lòng con vẫn êm ả
vẫn chiều chiều vô tư lự đùa chơi
vẫn tam tự kinh cùng các bạn cất lời
mọi chuyện áo cơm riêng mình bà lo lắng
nhưng sao trời chẳng thương mảnh đời cay đắng
mấy gánh rong rêu vớt bán hại bà tôi
suốt mấy tuần bà nằm liệt chẳng đứng ngồi
mùa đông ấy ôi buồn hiu buồn hắt
ôi cái đêm đông nhìn hai con đứng lặng
bên mép giường lòng mẹ chứa chan
nghĩ cảnh con thơ mới mười hai, mười lăm
mất mẹ rồi ai là người nuôi nấng
nổi đau trào dâng khiến bà chồm đứng dậy
muốn vòng tay ôm nhưng sức đã tàn hơi
bà ngã vật xuống không thốt được nữa lời
rồi tắt thở … bên ngoài đêm thăm thẳm
*****
hôm nay đây giỗ bà mâm cơm thịnh soạn
đầy dĩa thịt quay, đầy dĩa chả ram
những món ăn cả một đời bà tôi chẳng dám
bà chỉ dám thương con vô hạn mà thôi …
-
tháng ba ta nhớ Nguyệt Thảo
người báo trước cái chết của mình
rồi đi về phía ngọn đồi có cây thập tự
hóa giun trùng cho lòng hóa khoan dung
- 1
-
SINH RA ĐỂ LÀ TẤT CẢtôi sinh ra để hóa thân hết thảy
ngoại trừ là một bản copy
ĐCĐ
que diêm chờ bùng cháy, vũng nước chờ dòng sông
ổ rạ mục lũ dế trú chân
phiến lá khô con đường mòn
là bài ca hay chỉ là lát chổi người phu quét đường đêm trở gió
1 giờ sáng hắn ngồi gõ phím
lúc muôn người nệm ấm chăn êm
nhờ gió gởi lên diễn đàn rằng
với trọn vẹn tình yêu trong thân phận con người
nhà thơ sinh ra là để dành cho tất cả
ngoại trừ là một bản copy
99,9 % nhất trí …
Cái chết của hoa hồng
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Rửa tay
dơ thì rửa
người ngợm có lux lifeboy
đầu tóc có sunsilk head and shoulders
quần áo có omo bạch tuyết
nhà cửa có dulux nippon
tiền bẩn có các kênh đen chuyên nghiệp
dơ thì rửa
luôn cả tội ác
Philatô rửa tay trước khi trao Jesus cho người khác đóng đinh
rồi thanh thản bước vào phòng ngủ
bắt chước ông
bao người ác hằng ngày đưa tay rửa
bao người giả ngơ mặc kẻ ác rửa tay
khi rửa tay giúp rửa sạch lương tâm và làm tan trách nhiệm
thì nhà tù là thừa
vậy hãy dành nhà tù cho các nạn nhân tới than khóc
hãy dành nhà tắm giặt cho tội phạm tìm lại sự trong trắng
và như thế
một thế giới rửa tay tội ác hoàn hảo sẽ được thành hình