Jump to content

KIM YEN

Thành viên
  • Số bài viết

    481
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi KIM YEN

  1. THỜI GIAN Dòng thời gian Chầm chậm trôi Đưa đẩy cuộc đời Lớn dần theo năm tháng. Xuất xứ Cội nguồn Trở về dĩ vãng Còn lại riêng ta với mưa nắng bụi trần. Tiều tuỵ Gầy còm Chập chững những bước chân Gượng lớn lên trong biển trời dông tố. Rừng nguyên sinh đã bao lần cây đổ Sa mạc cằn không hãm nổi chồi xanh Vũ trụ vô tình, ta cứ mong manh Mà hồi sinh lớn dần trong đầm lầy huỷ diệt. Thời gian chầm chậm đón ta lên Lại vội vàng tiễn biệt Như lá vàng sớm qua những mùa xanh Lên - xuống vòng đời sớm - chậm, chiều - nhanh. Thời gian Đời người Theo năm tháng Qua nhanh. 25.11.06 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
  2. LỠ HẸN Lỡ hẹn rồi tựa cửa ngắm mưa rơi Không phải câu hứa buông lơi tại đất trời oan nghiệt Dông tố chắn giữa hai chiều cách biệt Thân xác cuối trời mà hồn vẫn nơi em. Trời đất vô tình hay cũng hờn ghen Không cho đến bên em một chiều đông giá Nỗi nhớ thuơng không thể là hoá đá Sầu muối lòng những đợi cùng mong. Ôi nếu trời mưa tạnh xanh trong Ta sẽ đến cùng em bên ấy Đâu phải để chôn chân đứng đấy Nhìn trời mưa lỡ cuộc hẹn hò. Bởi đất trời xin em hãy hiểu cho. 24.11.06 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
  3. ƠN NGƯỜI Chỉ là ảo ảnh trăng sao Chỉ là mây gió ngàn cao giữa trời Vần thơ đưa đẩy đôi lời Giải sầu khi rỗi việc đời mua vui. Vui thay bạn đọc thơ tôi Nơi xa gửi gắm những lời động viên Người xưa thơ rượu hàn huyên Ta nay xướng hoạ nối miền cách xa. Ơn người đã ghé thăm ta Câu thơ thay những bông hoa tặng người. 23.11.06 KIM YẾN. *Cảm ơn KAH đã thăm, chúc vui.
  4. TÔI MỚI BIẾT Khi tôi mang về một bông hoa bạn tặng Vui đến mung lung cứ ngỡ được yêu nhiều Thoáng chút hồ nghi bởi nắng sớm mưa chiều Chăn gối đã bao năm chồng chưa một lần hoa tặng. Chạnh lòng buồn, trên tay - bông hoa tặng Khi mang về cả hàng phố nhìn theo Tôi giật mình không một ánh mắt trong veo Mà cất dấu một nụ cười mai mỉa. Nhìn lại bông hoa sao mà vô nghĩa Chẳng thấy vui đâu toàn những xót xa lòng Đã một thời những nhớ cùng mong Trong phút chốc tươi sắc màu dối trá. Chuyện có thế chưa phải là tất cả Mà chồng mình tặng gấp mấy lần hoa Nào bạn gần cho đến bạn xa Ai hay biết hoa vàng hay hoa ngọc? Không kìm nổi tôi bật oà tiếng khóc Khóc cho mình tôi khóc cho hoa Ôi sự đời nhiều nỗi xót xa Mà huyễn hoặc như bài ca bất tử. Thôi đã vậy kiếp này ta sống thử Với người chồng không tặng một lần hoa Âu cũng vì những đứa con ta Còn thơ dại không thể thiếu cha vắng mẹ. 23.11.06 KIM YẾN * Vui hoạ cùng KIỀU ANH HƯƠNG nhé. chúc vui
  5. LỐI NHỎ NGÀY XƯA Đây con đường nhỏ ngày xưa Giữa hai chiều nắng mưa quặn mình võng xuống Những cung bậc cuộc đời gập gềnh uốn lượn Đất bùn nồng hơi thở mỗi cơn mưa. Khóm trúc rặng xoan che bóng nắng ban trưa Không dịu bớt cơn nóng thiêu lòng mẹ Bữa - không cơm, gầy còm con trẻ Cái đói nghèo xao xác cả bờ tre. Lối nhỏ quanh co rộn tiếng ve Như mũi khoan sâu vào lòng đói khát Mấy đời người mà chưa tường câu hát Mải cuốc cày chỉ quen hai tiếng ầu ơ. Cái ổ rơm tù túng cả giấc mơ Không thoát khỏi bờ tre bụi dứa Đêm đông giá cha nhóm lên ngọn lửa Sưởi mái tranh bốn phía gió lùa. Đây con đường cũ ngày xưa Cha vác cày đi theo những bậc thang uốn lượn Đói, rét quẩn quanh đón đường sau trước Giãi nắng, mưa dầm tiều tuỵ thân cha. Đất bạt ngàn mà không một bông hoa Con đường đó mà lối mòn ẩn khuất Chỉ thấy bóng cha mình trần chân đất Bạn với nắng mưa khuya sớm cuối cung đường. Ôi lối cũ ngày xưa sâu nặng tình thương Nay trở lại con đường rộng mở Hương lúa mới nồng nàn hơi thở Quê xưa nghèo nay sáng dậy hồn thơ. 23.11.06 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
  6. Cảm ơn KAH đã có lời động viên. Thực tình K.Y chỉ yêu thơ còn viết thơ thì rất vụng do vậy mà viết ít giới thiệu nhiều (2.1) mà Chúc KAH luôn vui thơ đều đều. K.Y
  7. Không hiểu sao mình thích đọc thơ KIỀU ANH HƯƠNG. Cảm ơn KAH đã viết những bài thơ mình dễ có đồng cảm. K.Y
  8. Theo mình thì KAH ơi cứ tự rin mà viết. Việc khen chê là của đời. Cứ có người đọc là vui rồi, mà dẫu khen hay chê cũng giúp cho mình có điều kiện nhìn lại mình và chác chắn sẽ trưởng thành vững vàng hơn sau mỗi lời khen - chê ấy. Vậy thì còn chờ gì nữa, viết tiếp đi thôi, khi có người chê là có người đọc. Quý quá còn gì. Chúc vui và thơ đều. K. Y
  9. UỐNG RƯỢU VỚI BẠN THƠ Nhận lời mời huynh đã đến đây Chưa uống đã ngất ngây hay lòng say non nước Ôi ước gì có được Rượu ta mang tưới khắp nước non này. Đệ hãy uống đi, uống để cho say Uống để viết thơ hay ngợi ca sông núi Để hiểu hết phong trần cát bụi Như thấu lòng người bao nhân nghĩa thuỷ chung. Nào nâng ly như một kẻ anh hùng Dẫu nhấp chén ly bôi để rồi ta nhớ Những thành quách lâu đài một thủa Đất mẹ cho rồi đất mẹ lại mang đi. Vẫn còn nguyên đó sắc sử thi Chỉ có lòng người theo tháng năm thay đổi Giang sơn một anh hùng sao mang nổi Giữ cơ đồ đâu chỉ có quân vương? Nhấp chén rượu đào để nhớ quê hương Như nhớ mãi câu ca dao và lời ru của mẹ Nhớ cánh võng như mảnh trăng non ngấp nghé Chứa trong mình những khát vọng, yêu thương. Nơi sinh thành có trăm mến ngàn thuơng Nay vững bước trên dặm trường sông núi Xướng hoạ những vần thơ không còn buồn tủi Ơn mẹ hiền, ơn đất nước đã sinh ta. Uống đi nào, ơi đệ chốn trời xa! Rượu say rồi ta xướng hoạ thi ca. 22.11.06 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
  10. Một nét nhìn không mới nhưng nói đúng và...nói thật Điều quan trọng là KIỀU ANH HƯƠNG nói những gì mà người khác che dấu hoặc không bao giờ muốn cho ai nói ra, bên cạnh không ít người cũng ngại mà không nói đến. Cảm ơn KAH đã chỉ ra một sự thật đang hiện hữu trong đời sống xa hội. Thân ái K.Y
  11. MỘT CHIỀU MƯA Lại một chiều bất chợt mưa Cành lá đong đưa, riêng em ta lầm lũi Chim ướt cánh sa giữa trời hờn tủi Ta cháy lòng ngóng đợi với buồn thương. Oán đất hận trời gieo cảnh thê lương Lỡ để cho em qua đoạn trường dông tố Chiều dần buông mặt trời như tủi hổ Núp sau mây nghe chớp giật sấm rền. Ôi ước gì ta vén được mây lên Gom gọn lại khoảng trời mưa nho nhỏ Xua tan đi trận cuồng phong của gió Cho cung đường em về được bình yên. Không hiểu đất trời hay lòng ta đảo điên Em lạnh ướt trong cơn mưa bất chợt Ta thầm mong cơn mưa mau ngớt Cho sáng trời, khô sạch bước em đi. Không kịp đón em ta biết nói gì Bất lực với gío mưa - một chiều không che chắn Vẫn biết em thuỷ chung cầm sắt Mà lòng anh tủi hận đến vô cùng. Chiều gió mưa đành ôm chí anh hùng Ngồi đợi mây tan cùng gió lặng Bao nhớ thương chất đầy không gian vắng Càng chua chát giận mình bất chợt một chiều mưa. 21.11.06 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
  12. TRAO EM GIỮ TRỌN TRÁI TIM YÊU Anh chẳng ngại em là gái Kinh thành Mà chân tay lấm lem bùn đất Không nứt nẻ mùa hanh hao gió bấc Cũng không nhuộm tô sặc sỡ những sắc màu. Chỉ thấy em năm tháng giãi dầu Bao mưa nắng dội mái đầu son trẻ Nhẫn nhục chuyên cần, thảo hiền giống mẹ Mà nụ cười luôn thường trực trên môi. Tôi đã trao em giữ trái tim tôi Nơi trái tim em không bao giờ phai nhạt Mặc ngoài đời bụi trần gió cát trong em tim luôn sạch, máu hồng. Hai trái tim chung nhịp đập tương đồng Không nguội lạnh lúc giá đông Chẳng cháy thành tro khi thiêu trong lửa bỏng Mãi ấm nồng khi hai dòng máu trộn vào nhau. Kể từ đây chung một nỗi thương đau Chung nỗi buồn vui như chung niềm tin yêu cuộc sống Xe săn sợi tơ thả diều lên trời lộng Níu trăng sao ta dệt những mộng đào. Tôi đã tin, đã yêu và tôi đã trao Trái tim thắm nơi tôi trọn đời em cất giữ Mặc vũ trụ cuồng quay, mặc đất trời giận dữ Ta trong nhau vui sống trọn kiếp người. 20.11.06 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
  13. CÓ THỂ ĐƯỢC KHÔNG Các bạn ơi! Có thể được không? Chúng ta đến cùng nhau bằng trái tim yêu thương độ lượng Bằng sự nhịn nhường Kẻ hơn Người kém Tất cả cùng vui. Một khi bạn hơn tôi Xin có lời chúc mừng và học hỏi Nếu có điều gì tôi hơn Đâu đã phải bạn là người kém cỏi Phải chăng bạn chưa muốn đua tài. Đường còn dài Ai đã chắc không sai Tay ai nắm từ chiều hôm qua sáng? Sao ta vội nặng lời với bạn Một khi không vướng chuyện nợ đời. Mượn câu thơ tôi mạo muội đôi lời Các bạn ơi! có được không? Chúng ta cùng vui xướng hoạ Với tình nước non Với tấm lòng cao cả Chỉ thơ thôi Cùng với trái tim mình Chỉ thơ thôi Với sâu nặng nghĩa tình. Ta cùng đến với Nhân văn Có được không các bạn? 19.11.06 NGUYỄN THỊ KIM YẾN *K.Y mạo muội đôi dòng cùng các bạn, hy vọng tất cả chúng ta cùng vui nơi đây, mà trút bỏ đi những ưu phiền không đáng có
  14. XIN EM Em ơi đừng nói to Như rung cây ngọn gió Thác dội trên thảm cỏ Đất bạc màu, nghiêng cây. Sấm chỉ động chân mây Hoa yêu làn sương nhẹ Rót một dòng nhỏ nhẹ Nước ngoan vô lòng bình. Người nói bằng hơi mình Kẻ nghe trong nhịp thở Hoạ một câu nói dở Đỡ muối lòng thế gian. Hay giỏi ở chữ ngoan Thắng thua tìm chữ nhẫn Yêu cho lời chân thật Ghét không để mất lòng. Đời gạn đục khơi trong Chớ vội câu cửa miệng Tránh những điều tai tiếng Xin nói bằng trái tim. 18.11.06 ĐOÀN VĂN NGHIÊU. * Nhân đọc một vài đối thoại trên diễn đàn N viết vội đôi dòng âu cũng là tự răn mình, các bạn cùng hoạ cho vui nhé.
  15. TRÁI CHÍN Nâng trái chín trên tay Mấy ai hiểu những ngày dài mưa nắng Hương vị ngọt dấu bao điều cay đắng Chắt chiu từ lòng đất thâm sâu. Trái chín trên tay tươi một sắc màu Che đậy những vết sâu bầm tím Dẫu đi những nỗi buồn bịn rịn Trước khoảng thời gian về với cội nguồn. Để được dâng hương mật một đôi tuần Trải qua những tháng năm dài sương gió Nếu gặp may tắm tuần trăng tỏ Hoạ vô thường gió giật với mưa sa. Trái chín đầu cành rấm bao nỗi xót xa Của kẻ vô ơn chờ vin cành, vứt vỏ Chẳng bón chăm diệt sâu trừ cỏ Nhấm mật đường mà quên ngay chót lưỡi đầu môi. Giá như đời cứ để nổi trôi Trái rơi rụng nguyên lành về đất mẹ Ai bội bạc vô tình nơi trần thế Ắt hiểu rằng hương mật có từ đâu. Như tim mình hiểu lòng đất thâm sâu. 18.11.06 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
  16. Cảm ơn KIỀU ANH HƯƠNG đã đọc thơ còn tặng bài hát. Thân ái KY
  17. Cảm ơn KIỀU ANH HƯƠNG đã gợi mở ra một vấn đề đằng sau nghĩa trang nhưng cả là một câu hỏi lớn mà mỗi chúng ta phải suy ngẫm. Đặc biệt với những ai đó đã và đang làm giàu bất chính lại phô trương, lãng phí phi đạo đức và văn hoá nên sớm có thái độ sửa sai đừng để ngàn sau con cháu họ phải tủi hận vì những đạo đức lối sống ngông cuồng mà họ đang phơi bày một cách thô thiển. Nhân đây cũng lưu ý rằng mỗi chúng ta đừng bao giờ quên ơn những người đã vì quê hương đất nước mà hy sinh. Xương máu của những anh hùng, liệt sỹ không phải để cho chúng ta là giàu bất chính và càng không để cho chúng ta lợi dụng tham nhũng chiếm đoạt tài sản công sức của nhân dân. Một lần nữa xin cảm ơn KIỀU ANH HƯƠNG và xin các bạn cùng trao đổi. Thân ái. K.Y
  18. MỘT NGÀY Lại một ngày mang câu thơ ra hong Mong nắng sớm xua tan đi giá lạnh Đợi bướm ong gieo sắc hương sóng sánh Gói tim mình tôi tặng cho em. Thêm một ngày đã thành lệ quen Câu thơ viết vui lòng em mỗi sớm Che cho em từng cơn mưa nắng Chắn những chiều tuyết lạnh với sầu đông. Thơ bác cầu cho em qua sông Làm ngọn hải đăng giữa bốn bề biển cả Như ánh trăng soi trên cung đường nghiệt ngã Thắp sáng lửa lòng luôn sưởi ấm trái tim yêu. Có thơ anh bên mình em không còn bước cô liêu Bao tư lự đăm chiêu không hằn trong khóe mắt Để gặp lại trong chiều vẫn nguyên lòng cầm sắt Lại một ngày thơ anh viết cho em. 17.11.06 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
  19. THƠ VIẾT CHO EM Thơ viết cho em để gối đầu Khi buồn đem đọc lúc canh thâu Nhuộm trong câu chữ tình anh đó Buộc chặt tim ta thay chỉ màu 16.11.06 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
  20. LỆ THƯỜNG Giữ lệ thường điểm tâm mỗi sáng Hôn em trước lúc đi làm Mạnh bước đời dẫu muôn dặm quan san Ngàn hồ hải vẫn nghe lòng tấu nhạc. Sông nước mây trời thắm tình bầu bạn Nụ hôn sớm ngày nặng nghĩa giai nhân Đất nước bốn mùa như bốn mùa xuân Có tình em đâu cũng ngát hương hoa vị quả. Sớm hôn em - trưa dịu cơn nắng hạ Nếu đông về giá buốt chẳng thấu tim Biển cả non cao mạnh bước vững tin Hồn thơ mãi thức lòng trang nam tử. Dẫu không hết một ngày xa nhau Mà nụ hôn cháy bỏng Hẹn chiều về trao em vòng tay ấm Như lệ thường anh trao trọn trái tim yêu. Thêm một ngày hạnh phúc bởi biết yêu. 16.11.06 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
  21. QUA LY CÀ PHÊ ĐEN Tí tách Tí tách Giọt cà phê Đắng Đen Màu thời gian Đêm Nhỏ xuống Ngày. Nâng khoảng đêm trên tay Ấm Ngày heo may lạnh Giọt cà phê Đen Như mũi khoan sắc cạnh Xuyên vào nỗi nhớ tháng năm. Nhâm nhi giọt thời gian Như đạo kiêu binh Thuốn Xăm Khắp cơ thể Lục tìm Kéo về bao hoài niệm: Từ nguồn nước non cao Sông dài Rộng biển Trong sâu thẳm địa tầng Đến lồng lộng trời cao. Thêm một lần ngược lại kiếp ba đào Để thấu được nhân tình thế thái Dẫu là chốn nguyên sơ hoang dại Hay giữa đời cát bụi cuồng phong Ai! ai đã thuỷ chung son sắc một lòng Ai bội bạc tham vàng bỏ ngãi Còn ai nữa là Lý thông Ai anh hùng thời đại? Qua màu đêm Ta nhận biết ban ngày. Nâng ly cà phê đen Ấm bàn tay Đã đánh thức trái tim, khối óc Tý tách rơi Tý tách Màu thời gian Đêm Nhỏ xuống Ngày Ngoài kia cuộc đời vẫn hối hả vòng quay. 15.11.06 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
  22. THƠ VIẾT TẶNG THAY LỜI CHÚC PHÚC XIN ĐƯỢC GỬI TỚI CÁC THẦY CÔ GIÁO NHÂN NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20.11 ƠN THẦY Từ bục giảng Nơi mái gianh lớp học sơ tán giữa làng Bụi phấn vương theo dấu chân thầy Ngả màu thời gian cùng năm tháng. Nay em về thăm tóc thầy đã bạc Bóng dáng liêu xiêu như nét chữ vội vàng Chí nam nhi mà nước mắt hai hàng Thầy nắm chặt tay em, nắm mãi. Thầy cười cho em vui, rồi thầy điểm lại: "Lớp mình giờ còn mấy cậu đi xa Khánh Công an, Trung cán bộ quan toà Cả em nữa trưởng thành rồi đấy nhỉ. Còn mấy em lên đường đi đánh Mỹ Phương bây giờ đã nghỉ lại Trường sơn Số phục viên nay cũng khá hơn Giữ trọng trách các ban ngành trong xã..." Thầy nhớ từng tên và nêu tất cả Căn bệnh lười, quên học ham chơi Những lấm lem lọ mực đổ đầy vơi Quên sách bút, thiếu bài hay chuyện phiếm. Bài không soạn khi thầy chấm điểm Vở như thừa giấy trắng "vẽ voi" Thước gỗ bản to thầy dứ dứ thay roi Đập thẳng cánh mặt bàn tung giáo án. Thầy chỉ doạ thôi, đâu thầy có đánh Mà lớp im như tờ, tất cả mặt tái xanh Không dám ngẩng đầu hồi hộp chờ nhanh Tan buổi học ra cổng trường vẫn sợ. Ngày qua ngày khỏi bệnh quên... Đạo thầy trò theo năm tháng nhân lên Mùa thi danh sách đỗ kín tên Cũng là lúc hiểu nghĩa thầy, một đời em mang nợ. Nay về thăm thưa với thầy trang vở Một trang đời sạch đẹp y nguyên Như những gì thầy đã dạy không quên Được sáng mắt, sáng lòng với trái tim nhân hậu. 14.11.06 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
  23. VỀ ĐẤT MẸ ANH HÙNG Gần bốn mươi năm rồi xa quê Trong hành lý con mang có bao điều thương nhớ Biển Đồng Châu có khi bồi khi lở Mà tình quê vẫn y nguyên. Dẫu con đi trăm chốn ngàn phương Lòng vẫn nhớ quê mình Tiền Hải Ôi tiếng trống năm ba mươi vang vọng mãi Vẫn nghe như đang rung chuyển đất trời. Quê hương ơi! nay con được làm người Vững tay súng trên dặm dài đất nước Nhưng trong con không thể nào quên được Bao gian nan vất vả thủa ban đầu: Khi cát bụi mưa dông vùi dập những mái đầu Nước mặn đồng chua dầm thân cò lặn lội Cơm bữa trong mưa - sắn khoai ăn vội Giấc ngủ mơ màng trong manh chiếu mái tranh. Gian khổ đói nghèo cứ chạy vòng quanh Xót mặn ướp thân cha còm cõi Dông động nắng mưa dầm mẹ già mòn mỏi Ôi sóng cơ hàn vỗ mãi biển Đồng Châu. Nhưng đói nghèo có thấm gì đâu Khi giặc giã muốn ta làm nô lệ Bao người thân xác phơi ngoài cửa bể Những mái nhà thành tro bụi tan hoang. * * * Không thể an bài, lịch sử đã sang trang Bao thế hệ cha anh đứng lên giành quyền sống Trong đói nghèo đã gióng lên tiếng trống Khắp quê hương tươi thắm một sắc cờ. Nối tiếp những niềm vui vô bến vô bờ Đánh cho Pháp bại, Mỹ thua. Đất quê mình nguyên vẹn Để hôm nay Đông Minh thành điểm hẹn Những cháu con về tự trăm miền. Đất anh hùng mang nặng ơn sâu Đã chắp cánh cho con trên dặm dài đất nước Nối chí cha anh vững tin con bước Mãi xứng danh với trang sử quê mình. Mẹ kính yêu ơi! ơn mẹ đến khôn cùng Tổ quốc đẹp thêm một miền quê yêu dấu Cửa Lân nay bãi bồi bến đậu Cho con được về thăm lại quê hương. Con lại về nơi trăm nhớ ngàn thương Nơi mẹ đã sinh con và dưỡng dục Nơi cha từng khơi trong gạn đục Đất anh hùng hồng thắm sắc sử thi. 13.11.06 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
  24. TÌNH NGƯỜI Từ ngàn xa gửi đến Một lời thăm chân tình Trái tim huynh bừng tỉnh Trong một chiều cận đông. Vượt trăm suối ngàn sông Là nghĩa tình bầu bạn Như mưa trên đồng cạn Là nghĩa tình đệ huynh. Một câu chúc ân tình Hơn muôn ngàn tiền bạc Như uống ly nước mát Khi cơn khát cháy lòng. Đời gạn đục khơi trong Chắt chiu điều nhân nghĩa Tình người là thánh địa Cho ta dến cùng nhau. 12,11,06 K.Y
  25. LỖI MẠNG Lỗi mạng rồi chỉ còn lại ta thôi Một khoảng khắc cô đơn trống vắng Như ngoài kia trời đỏ mưa - tắt nắng Để ai chờ ai đợi, đợi chờ ai. Lỗi mạng rồi, nỗi buồn vắt ngang vai Một khoảng khắc mà như dài vô tận Tưởng trong tay, giờ như tình rơi mất Biết bây giờ tìm nhau ở nơi nao. Lỗi mạng rồi ruột gan cứ cồn cào Ngồi đứng không yên căn phòng thêm ngột ngạt Biết trách chi ai vô tình lỡ đoạn Nơi xa người có nối nhịp chờ mong. Lỗi mạng rồi thêm chín trái sầu đông. 12.11.06 ĐÒAN VĂN NGHIÊU

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...