KIM YEN
Thành viên-
Số bài viết
481 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi KIM YEN
-
GIỜ MỚI ĐỘ GIÊNG HAI Ta đi suốt tháng giêng Đâu cũng thấy xuân xanh lộc lá Chợt hơi nước gió nồm đổ mồ hôi trên đá Đất ẩm nồng giấu vị quả hương hoa. Xuân trải dài cho đến tháng ba Để lộc biếc vươn mình đón hạ Cơn mưa chiều, che cho em nhành lá Vai ướt mềm chỉ thêm cớ xót xa. Yêu em rồi mà không dám nói ra Khao khát lắm một đài hoa kết trái Bởi ta hiểu xuân sẽ không ở lại Vắng xa em chỉ buông tiếng thở dài. Đếm từng ngày, giờ giữa độ giêng hai Mơ tìm cách níu thời gian chậm lại Mưa gió nồm cứ giục xuân đi mãi Biết em tôi có mơ mộng trang đài. Yêu em rồi! chẳng dám tỏ cùng ai Chỉ ngày ngắn đêm dài mơ mộng Bao ngổn ngang chất đầy khoảng trống Đem nhớ thương bác mấy nhịp cầu vồng. Bầy con nít sang sông thoả nỗi tang bồng Để con nhện giăng tơ chiều vương vấn Như con ong say mùa hương mật Yêu em rồi giờ biết tỏ cùng ai. Mượn nhuỵ đào hé nụ sơ khai Thay lời nói gửi em giữa mùa xuân sắc Thi nhân ơi! chớ để lòng héo hắt Hạ chưa sang, xuân đang độ rét đài. Ta chờ đón em về giờ mới độ giêng hai. 15.03.07 KIM YẾN
-
TA GIỮ Những vì sao rơi vào khoé mắt Cánh đào hồng ướp thắm bờ môi Tay trong tay sao ta thấy chơi vơi Nhịp trống thúc tim mình ngẹn thở. Ta ngây ngất trước khuân trăng rạng rỡ Với đường viền xanh lá giữ sao rơi Mắt lim dim em nhốt ánh sao trời Bờ môi đỏ như gọi mời hương mật. Đào nguyên, Thiên thai!Ơi nơi này tuyệt nhất Khi hơi thở nhẹ nhàng như gió xoa nhẹ bờ vai Mơn chớn đồi hoang lan toả chốn sơ khai Gió rạo rực mơn man về cửa biển. Ta cuồng say theo những miền gió đến Ta rã rời khi ướt đẫm mưa xuân Cõi thiên đường đánh dấu một bàn chân Nơi gửi gắm trái tim không lấm bùn dính đất. Không ngạo nghễ như anh hùng xung trận Chẳng điêu tàn như một kẻ tàn binh Mà hạnh phúc song hành cùng rong ruổi viễn chinh Để cùng ngã xuống hố sâu hạnh phúc. Câu thơ chắp lên điệu vần tình khúc Rằng hôm nay xuân đọng lại tim mình Mặc thời gian cứ vội vã vô tình Ta níu giữ cho tim mình hơi thở. Giữ sao trong mắt em, giữ cánh đào hé nở Với nụ cười thắm mãi bờ môi Cả cửa biển dạt dào con nước mãi đầy vơi Ta giữ cho tim mình lửa tình mãi lên khơi. 14.03.07 KIM YẾN
-
MÈO GIÀ Có một con mèo già Đợi một mai hoá cáo Trông dáng điệu ngổ ngáo Giống như chú hùm non. Nhớ một thủa còn son Tả xung và hữu đột Khắp nhà hắn là một Chuột đàn sợ thắt tim. Giờ nắm đó lim rim Xem chuột ta diễu võ Ôi mất rồi dáng thỏ Và còn đâu oai hùm. Chẳng ai xích ai cùm Mà xác thân rệu rã Giờ phó mặc tất cả Chuột ơi! ta đã già. My hãy đợi đấy nhá Kiếp sau gặp lại ta Thấy hùm thiêng sơn dã Là ta đó chuột à. Nay tuổi cao sức già Nuối tiếc nhìn thiên hạ Như tiếc thời mèo mả Ôm một chú gà đồng. Nuốt nước miếng để sống Hy vọng và ngóng trông Mèo già chờ hoá cáo Biết chuyện có thành không. 13.03.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU * Bài hoạ cùng TQ - VNTQ
-
EM XUỐNG NÚI Em đi rồi rừng núi cũng đong đưa Giăng mắc chiều mưa tiếng chiêng rè, vỡ mảnh Ai thổi kèn môi đẫm trong giá lạnh Quả còn giờ gói lại cả rừng xanh. Ngọn lửa nhà sàn cứ leo lét mong manh Chiếc khăn piêu nhớ người, không đủ ấm Vò rượu cần đổ tràn mặt đất Nhịp cầu thang đợi người bước lên sàn. Vắng em rồi rừng núi chẳng giao đàn Chỉ than thở non ngàn thác đổ Hoa ban cũng nhạt nhoà nỗi nhớ Nghe tiếng khèn nghẹn thở dội vào tim. Biết có còn nở nữa mùa sim Khi điệu xoè hoa không còn ai hát múa Rồi một mai nơi sườn đồi vàng úa Chỉ mênh mang vạt cỏ gió lùa Nếp cẩm vào mùa hương có ngát như xưa Ngô bắp có thơm trên bếp than đỏ lửa Sớm vùng cao nghe tim mình máu ứa Em xuống núi không về, bốn bề xám mây mưa. 12.03.07 KIM YẾN
-
BIỂN KHÁT Sâu rộng mênh mông Bốn mùa dông động Níu gọi chín tầng mây bay bổng Mang mưa về mong trải khắp trùng dương. Biển cứ gầm gào chẳng biết có yêu thương Mà dục non ngàn dội về thác đổ Bao sông suối biển hồ góp muôn ngàn sóng vỗ Con nước vơi đầy biển vẫn thấy khát khô. Rồi dỗi hờn thành bão tố sóng xô Bởi thua kém lòng người không thể gì đo đếm Con thuyền nhỏ còn bến bờ đi đến Lòng người tham - sâu rộng đến vô cùng. Biển khát khao để thử chí anh hùng Kẻ bội bạc, tiểu nhân không dám gần sóng cả Ai yếu đuối buông tay chèo vội vã Ai quên mình trong bão táp phong ba. Khi hiểu người biển rì rào hát ca Giấu cơn khát chỉ vỗ về bãi đá Dâng tặng người những vụ tôm mùa cá Gọi trăng lên cùng trời đất giao hoà. Biển cũng buồn trong nỗi xót xa Người lạnh nhạt với gió mưa mùa hạ Chẳng đo nổi lòng mình để mấy đời trả giá Chỉ bần tiện, kiêu kỳ, gian giảo với xa hoa. Biển vẫn mặn mòi người đâu có hiểu ra Sao tình cứ thờ ơ như bọt bèo nước lã Tham đến u mê, sâu hiểm hơn biển cả Sao cứ muốn biển hiền, chê biển khát người ơi! 11.03.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
-
CHIỀU BUỒN EM ĐI Em đi rồi chiều nghiêng phố cổ Sông hồng buồn quằn quại sóng xô Xao xác triền đê bãi mía nương ngô Gió heo hút trải dài trong nỗi nhớ. Biết chẳng thể giữ em được nữa Tôi quay về với kỷ niềm ngày xưa Nơi hẹn hò, sớm tối đón đưa Chỉ còn ánh đèn loang một màu vàng vọt. Đâu mía nướng, ô mai phôi phai vị ngọt Đâu đêm hè gió lộng hồ tây Để ta giờ hành khất với cơn say Dẫu chẳng chén ly bôi sao thân này nghiêng ngả. Đường Thanh niên bây giờ toàn người lạ Tôi ngoái tìm mà chẳng thấy em đâu Sông Hồng ơi! giờ đã mấy nhịp cầu Mà người ấy ra đi chẳng thiết gì trở lại. Thả hồn tìm em chỉ thấy miền hoang dại Bao ngả đường không giọt lệ chia phôi Đêm Hà thành một vì sao đơn côi Hẳn biết ta buồn sao nhíu mày bối rối. Phía trời đông đã hửng lên nắng mới Thêm một ngày nỗi nhớ cứ chơi vơi Nơi ấy bây giờ có hạnh phúc em ơi Buồn phố cổ vẫn nghiêng trời vời vợi. 10.03.07 KIM YẾN * Bài hoạ cùng AAP trên DĐ NHN
-
GỪNG CAY MUỐI MẶN Xuân qua rồi gừng có còn cay Hoa đã chuyển mùa, em còn ấm bàn tay Có nguyên khoé mắt từ xuân ấy Hay lệ thương hoa cứ đong đầy? Nắng hạ đã về theo gió cùng mây Muối có mặn không khi trời đầy bão tố Xuân còn chút kiêu sa hay nhạt nhoà tủi hổ Khi bướm ong cũng tìm chốn về ngàn. Rồi mưa gió sẽ làm tơi tả, tan hoang Bòng bưởi đa đoan trái non xanh rơi rụng Buồng cau lép, giàn trầu ngập úng Bước chân trơn dang dở những cung đường. Xuân đi rồi như thể ly hương Tình nghĩa vấn vương gửi trao mùa trái ngọt Dông tố vô tình như sóng xô bèo bọt Người không vui hương mật có nghĩa gì. Vẫn biết rằng xuân chỉ có thì Đất mới giữ gừng cay, cay hoài năm tháng Như chỉ có biển đông thuỷ triều lai láng Mãi giữ cho mình muối mặn đã hoà tan. Hạ đã sang! chua xót cảnh xuân tàn Em ở lại hay cũng về viễn xứ Để héo hắt lòng người lữ thứ Cứ trông chờ muối mặn với gừng cay. Xuân đi rồi giờ ta lại trắng tay Bao hoài niệm với tháng ngày nhung nhớ Mặc xuân đi, người ơi! người ở... Níu giữ hoài mà chỉ vọng hồn thơ. Ôi! Gừng cay, muối mặn đến bao giờ. 09.03.07 KIM YẾN
-
HẠ SANG Chỉ còn mấy bữa thôi Khi hội làng giã đám Câu hát Xoan cũng bay theo bầu bạn Biết người về "Đến hẹn..."có lên? Hội tan rồi người còn nhớ hay quên Sao đã thấy mùa hoa chanh rơi rụng Ngó sen vương ao làng gọi mùa hoa súng Nhạn cũng về cuối nẻo với mưa xuân. Ai thúc trống đình để nhịp tim mãi ngân Ai hát Lới lơ để lòng luyến nhớ Xin hội làng đừng tan để duyên tôi dang dở Biết bao giờ mới đến được xuân sau. Mưa xuân tạnh rồi giờ lệ ngọc rơi mau Thêm một lần thương hoa cau còn ôm bẹ Người đến rồi đi như tình xuân nhè nhẹ Chỉ có hè về nóng bỏng đường khuya. Phút giao mùa trăng non cũng sẻ chia Ấp ủ sau mây chờ ngày đợi tháng Cũng như ai trăng buồn chưa toả sáng Sợ hội tan người quên mất câu thề. Gió cứ lùa vạt áo mân mê Ta cứ ngỡ người còn đứng đó Chân muốn khuỵ xuống sườn đê vạt cỏ Mặc cho xuân phút cuối cứ giày vò. Mai hội tan rồi còn gì nữa mà lo Câu hát Ghẹo giờ chỉ còn một nửa Trống làng cất, cũng không ai thúc nữa Hạ đã sang nhớ thương mấy cho vừa. 08.03.07 KIM YẾN
-
THẾ LÀ Thế là Thêm một lần 8/3 Đêm trắng Say mềm Em chọn...hoa. Xuôi ngược Lục tìm Miền hoang giã Điện sáng phòng khuya Ngỡ trăng ngà. Như thể trong anh có giấu hoa Cho em mê mải... Lật Xoay Tìm. Rồi em ngã xuống... Lim rim mắt Như thấy hoa rồi Mọng bờ môi. Đêm trắng Em đong Những đầy vơi Em nhận hoa hồi Những...tả tơi. Thế là Mãn nguyện Tình xuân tới Hoa trái hẹn mùa Nắng lên khơi. 07.03.07 KIM YẾN
-
VẪN LẠI LÀ NỤ HÔN 8/3 ngày hẹn như gần tới Chả nhẽ cứ ngồi đợi Biển sâu mang ngọc về. Rừng xanh giờ cũng trễ Khôn kiếm tìm ngà voi Giờ trời lại mưa rơi. Núi non cao vời vợi Hay đẽo đá tìm vàng Tay trắng chẳng sắt gang. Liệu ta có bội bạc Tình yêu có huy hoàng Khi chẳng chút bạc vàng? Ngước về phía non ngàn Mơ sơn hào hải vị Đêm trắng, ngàn nghĩ suy. Lòng rất muốn tặng em... Toàn những điều không thể Ôi! đời đen bạc thế. Một mai em có chê Nhìn đời em hờn tủi Ta bất lực sông núi? Để em phải ngậm ngùi Đành gặp em xin lỗi Giờ chỉ còn...nụ hôn. Chẳng còn gì khác hơn May mà em không giận Lim rim em đón nhận. Vẫn lại là nụ hôn Với vòng tay chặt ôm Ngã vào đêm thương nhớ. Em nói trong ngẹn thở: Anh không phải lên rừng Anh cũng đừng xuống biển. Chẳng thiết chi ngọc ngà Em đã có tất cả Kể từ ngày có anh. Ôi! Một đêm qua nhanh 06.03.07 KIM YẾN * Loanh quanh cũng tại đời nghèo Câu thơ như thể bọt bèo tặng em.
-
EM NHẬN VỀ TẤT CẢ Sắp đến rồi 8/3 Anh dạo khắp các cửa hàng hoa tươi thành phố Tìm mua một bông hoa thương nhớ Tặng em. Yên phụ, Nghi tàm, Quảng bá, Nhật tân Đến làng hoa Ngọc hà đâu cũng có dấu chân Chỉ để tìm một bông hoa Mà đều không vừa ý. Không thể gửi mua từ bên Anh bên Mỹ Những bông hoa sặc sỡ vô hồn Thôi anh về trao em một nụ hôn Rất thoả mãn, em choàng tay ôm chặt. Sợ em dấu nỗi buồn trong khoé mắt Anh lục tìm, em ngặt nghẽo cười vang "Em không buồn! anh đừng có nghi oan Với nụ hôn anh trao là em vui tất cả." Em đâu cần sắc màu hoa lá Có nhận về lại để dọn phôi pha Trong héo tàn còn bao nỗi xót xa Không thể sánh nụ hôn cùng vòng tay ân ái. Một bông hoa không nuôi tình đẹp mãi Một tấm lòng cho ta sống lâu hơn Hoa không lấp đầy nỗi trống vắng cô đơn Thì anh hỡi! nụ hôn là tất cả. Như đã có vầng trăng mùa hạ Cùng nắng vàng, gió mát mùa thu Tan giá băng với ảm đạm mây mù Bởi anh đã cho em bốn mùa hoa nở. Chỉ có tình yêu là muôn thủa Bên anh rồi em chẳng thiết mộng mơ 8/3 nếu anh chẳng hững hờ Xin chỉ tặng nụ hôn với vóng tay ân ái. Hơn ngàn vạn bông hoa, trăm năm tình tươi mãi Sao anh phải bận lòng tìm kiếm một bông hoa Ơi nụ hôn nồng nàn thắm đượm thi ca Anh trao tặng em nhận về tất cả. 06.03.07 KIM YẾN * Viết trước ngày 8/3
-
XÓT XA Chân con đi chưa vững Lại dìu bố tuổi già Ông trời ác nghiệt quá Đất bằng nổi phong ba. Con gặp nạn tháng ba Cuối mùa xuân năm trước Nay đang chập chững bước Như tuổi thơ năm nào. Trong bố một hoài bão Mang tuổi già thăm con Gối mỏi cung đường trơn Trượt chân, xoài trên đất. Thương bố, con ân hận Để phiền toái cha già Giờ cây cao bóng cả Phải hứng nhiều gió mưa. Gió ơi đừng thổi nữa Mưa ơi hãy ngừng rơi Xin bừng lên nắng mới Bình yên lại đất trời. Ôi nỗi buồn vời vợi Xót xa tuổi xế tà Thà con đau tất cả Để nguyên lành thân cha. Sớm nay Nhạc phụ ngã Ta như trẻ lên ba Dìu người đi vào viện Mà muối xát lòng ta. 05.03.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU Kỷ niệm sớm nay Nhạc phụ đi bộ sang thăm, hè phố trơn nên bị trượt chân ngã. Mình chân chưa vững lại dìu Người đi viện khi tất cả đã đi làm vắng.
-
CHO EM MỘT NGÀY TRỌN VẸN YÊU THƯƠNG Anh hứa rắng ngày nghỉ cho em Thơ viết vội đành găm vào cõi mộng Để nụ cười đắm chìm trong khoé mắt Cùng nụ hôn cháy đỏ cánh hoa hồng. Mặc ngoài trời giá lạnh sầu đông Hay nắng hạ mưa dông mịt mùng bão tố Căn phòng em vẫn thắm màu hoa nở Những ưu tư chẳng gõ cửa bao giờ. Anh hứa rằng ngày nghỉ chẳng viết thơ Để giành trọn cho em một vòng tay ấm Khoảng thời gian không bao giờ hoen lấm Như nụ hôn mãi nguyên vẹn nồng nàn. Tiếng nhạc lòng cứ mãi ngân vang Câu thơ thiếu có chi là hối tiếc Mà tình em cứ dạt dào sóng biển Gấp trang thơ cho em để gối đầu. Thiếu vắng em thơ chẳng có sắc màu Thì ngày nghỉ chỉ em là tất cả Dẫu ong bướm luôn say hoa cỏ lạ Nhưng tình em như biển cả ôm thuyền Hồn thơ anh bay bổng khắp trăm miền Nhưng ước mộng chỉ tình em nuôi sống Nên trái tim cứ cuộn trào máu nóng Giành cho em ngày nghỉ thiên đường. Giành cho em một ngày trọn vẹn yêu thương. 04.03.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
-
CÂU THƠ NGÀY CHỦ NHẬT Ăn cắp chút thời gian Của em ngày chủ nhật Rồi vội vàng đánh vật Nhào nặn một câu thơ. Không nhốt được mộng mơ Dẫu một lòng yêu vợ Như không muốn dang dở Vì tôi thơ phải chờ. Tình yêu vô bến bờ Giành cho em tất cả Chỉ giọt nắng mùa hạ Tôi mang về cho thơ. Bên em nhiều mộng mơ Xin một phần hơi thở Thả lên trời nỗi nhớ Cho hồn thơ tìm về. Trao em trọn câu thề Như trái tim nồng thắm Cả đời anh gửi gắm Cho em và cho...thơ. Trộm thời gian của vợ Biết em có làm ngơ Để viết câu dang dở Kìa em! Đang đợi chờ. Gói thơ xin lỗi vợ Trả lại một vòng tay Với nụ hôn ngất ngây Vui cùng em ngày nghỉ. 03.03.07 KIM YẾN
-
GỬI EM MỘT CHÚT MỘNG MƠ Chẳng gìm được gió Không níu được mây Mà mộng ước cứ đong đầy. Ta đây, em đấy Cuối nẻo đông - tây Như vầng Nhật - Nguyệt. Người có cự tuyệt Như thác đầu non Nước chảy, đá mòn. Nếu hơi thở còn Chưa nguôi khát vọng Dẫu nơi đầu sóng, nhớ về chân mây. Biết rằng đắng cay, cũng như không thể!... Nhưng đời đâu dễ Chôn vùi mộng mơ. Vui buồn gói lại câu thơ Gửi cùng với chút mộng mơ tới người Ví như níu kéo sao trời Nửa say nửa tỉnh, một đời nhớ em. 02.03.07 KIM YẾN
-
ANH KHÔNG THỂ Dẫu một lòng sau trước mãi yêu em Nhưng không thể hứa san rừng bạt núi Như không che hết nắng mưa cát bụi Để dối lừa một trái tim yêu. Anh chẳng thể xây những nhịp cầu Kiều Cũng không bắc cầu vồng bảy sắc Một vòng tay che mưa dầm gió bấc Nhưng không che hết một trời bão tố đâu em. Không phải là người ích kỷ nhỏ nhen Cũng chẳng để tim mình hoá đá Không là đấng quân vương, anh không thể làm tất cả Nên hứa hẹn nhiều chỉ lừa dối em thôi. Chỉ một tấm lòng dào dạt đầy vơi Cùng ước nguyện em yên bình hạnh phúc Chung nỗi buồn vui mỗi khi em thao thức Chung gánh nặng cuộc đời bề bộn những lo toan. Anh chẳng ví tình mình như thể sắt gang Năm tháng cũng dãi dàu hoen rỉ Không quen nói những lời hoa mỹ Chỉ biết rằng anh mãi yêu em. Trái tim thơ đừng đóng cửa cài then Bởi anh chỉ nhu mì chất phác Chỉ biết yêu thương, không thể làm điều ác Yêu hết mình như gió khát đêm trăng. Anh vụng về xin em đừng băn khoăn Anh giữ trọn nụ hôn không bao giờ san sẻ Một vòng tay cả đời này vẫn thế Không buông lỏng dẫu đời ngập son phấn đam mê. Mãi yêu em nhưng không thể hứa thề Mượn lời Cuội để sống miền trăng lạnh Anh ngô nghê dại khờ em ơi đừng trách Bởi yêu em anh không thể dối lừa. 02.03.07 KIM YẾN
-
TÌM EM - CÁNH ÉN MÙA XUÂN Tôi đi khắp Kinh thành tìm em Chỉ thấy mưa giăng mịt mùng phố cổ Xuân trống vắng một mùa hoa không nở Hạ sớm về ngột ngạt, nhớ người xa. Ngang dọc nội đô không thấy, phải đi xa Về Thành cổ Sơn Tây mong gặp em nơi ấy Chỉ thấy gió mưa ngút ngàn đưa đẩy Ngược Suối Hai lên non đỉnh Ba Vì. Theo câu thơ ngày trước tôi đi Từ buổi vắng em đất trời thêm rộng Bao nỗi nhớ nhung chất đầy khoảng trống Chỉ mong nơi em nắng ấm mây hồng. Đội gió mưa tôi mang gánh tang bồng Thèm khát lắm khoảng trời xanh - cánh nhạn Nhưng bốn bề chỉ gió mưa bầu bạn Phố cổ giờ thương nhớ cũng nghiêng theo. Vượt qua miền hoang vắng đèo heo Mỏi mắt ngóng trông nơi chân trời vô vọng Mưa gió lạnh mà lòng tôi lửa nóng Vẫn biết em thục hiền, tâm chính với lòng son. Ôi chiều buồn nghiêng ngả nước non Xuân chưa cỗi, hạ đã về báo bão Nhịp cầu thơ trong gió mưa chao đảo Nối phương trời may đến được em tôi. Thầm mong mai mưa sẽ thôi rơi Cho em sạch gót son về phố cổ Để cánh én vào xuân, thắm lại mùa hoa nở Nơi Kinh thành sống động những hồn thơ. Tôi tìm em trong nỗi nhớ vô bờ Như tìm cánh én xuân trong khoảng giao mùa Em có biết? Tôi vẫn chờ vẫn đợi. 01.03.07 KIM YẾN
-
CHỈ CÒN GIỌT THỜI GIAN (Viết cho những người có chuyện tình buồn) Nếu ngày ấy ta đừng quen nhau Giọt thời gian đâu còn đọng lại Để câu thơ mênh mang buồn mãi Vầng trăng cao chia nửa ai hoài. Nếu ngày ấy cơn mưa phía non đoài Đừng trở gió về nơi em chiều hạ Chẳng đón đưa nhau, ta thành người xa lạ Thì bây giờ đâu lỡ một mùa hoa. Giá như em đừng yêu thi ca Thì đâu biết những vần thơ dang dở Thay lá thư giấu vội trong trang vở Cho bây giờ héo hắt mộng mơ. Dòng sông kia đừng chia cắt đôi bờ Con đò nhỏ chẳng ngược xuôi tìm bến Gió không thổi đâu hắt hưu ngọn nến Chuyện tình xưa nay nhuốm sắc cầu vồng. Xưa vắng em liệu chợ có đông Muôn màu sắc có ồn ào phố thị Đâu choáng ngợp đắm say mộng mỵ Để bây giờ phố nghiêng ngả chiều hoang. Ngày xưa ta đi đường cái quan Thì đâu biết đường ngang lối tắt Nơi thơ mộng ngỡ là nơi vắng nhất Để hôm nay tắt nắng phải đi tìm. Nếu ngày xưa con tim biết lặng im Đâu đến nỗi nay lòng hoá đá Em và tôi đều mất đi tất cả Có chăng là chỉ còn lại giọt thời gian. 28.02.07 KIM YẾN
-
TẠI AI (Một trái non xanh rơi rụng như số kiếp một con người kém may mắn, đáng thương) Ai vin cành ngắt trái non xanh Ném lại bên đường chiều vàng lá úa Hương mật cằn khô chỉ hắc nồng nhựa ứa Trộn cát bụi khô gầy phơi trong nắng trong mưa. Ai vin cành hay trái tự đong đưa Không chịu nổi nắng mưa giữ khỏi mình thối rữa Để rơi rụng bên đường nhầy nhụa Khách qua đường nhếc nhác những bàn chân. Đừng trách hạ vào mùa đánh tráo sắc xuân Chớ oán đất hận trời không níu giữ Say ong bướm để quên đi mọi thứ Như quên đi hương mật của riêng mình. Đừng trách cho ai đó vô tình Mà hãy tự trách mình vội vã Muốn đi trước thời gian tìm đến miền đất lạ Bỏ lá hoa không đợi chín theo mùa. Có bao giờ tự hỏi: ngọt, chua Như tự hỏi: Chín - xanh, chát - đắng? Có hiểu người qua từng cơn mưa nắng Để ấp ủ hương đời thơm - ngọt với thời gian. Ai! hay tự mình sớm vội truy loan? Giờ rớt bên đường khô héo với đa đoan. 28.02.07 KIM YẾN
-
ĐÊM MƯA Đêm qua nằm nghe mưa Tiếng xuân rơi nặng lắm Biết mai đào còn thắm Hay dập vùi sắc hương? Chạnh nhớ người tha hương Lâu chưa về quê mẹ Thời gian thì mãi trẻ Mà xuân nay đã già. Nên mưa giờ hoá đá Chẳng giăng mắc vương mành Cũng không còn giá lạnh Tiếng sấm rền trong đêm. Lòng khắc khoải buồn thêm Lại một mùa không trái Như người còn xa mãi Cho xuân rơi xót lòng. Mưa! chặn ướt đường ong Mưa! dập vùi cánh bướm Én vắng xuân không lượn Hồn hoang lạc u hoài. Đêm! ngao ngán thở dài Mưa mang về mùa hạ Trách xuân đi vội vã Để phai tàn sắc hoa. Ơi người ở phương xa Có hay trời trở gió Lòng tôi vẫn để ngỏ Đợi một mai xuân về. 27.02.07 KIM YẾN. * Kỷ niệm đêm đầu xuân mưa rào
-
NGÀY NGHỈ EM XIN ANH Anh đừng cười em nhé chuyện hờn ghen Bởi em muốn anh thuộc về em tất cả Từ sợi tóc bạc qua mưa đông nắng hạ Đến nước da sạm màu của cát bụi thời gian. Em nhận về những vất vả lo toan Dẫu thao thức cốt anh tròn giấc ngủ Cho vần thơ anh kết thành câu chữ Nên tiếng hát ru hời, em vui lắm anh ơi! Anh như con tàu lướt sóng ra khơi Lo chuyện nước non giữa biển trời dông tố Thì với em có sá chi gian khổ Xây mái ấm gia đình khuya sớm em chăm. Không sợ xuân tàn, chỉ lo anh khoé mắt quầng thâm Bởi những suy tư chất chồng năm tháng Những gánh nặng cuộc đời muốn cùng anh gánh vác Mà phận liễu bồ mai mảnh, lại con thơ. Em có ghen cũng bởi mộng mơ Cho bờ bến bình yên đừng nổi nên sóng gió Mà anh như vầng trăng tỏ Khắp đất trời đâu cũng vằng vặc trăng thanh. Liệu tiếng ru bây giờ có níu giữ được lòng anh Con thuyền nhỏ giữa hải hồ sóng nước Nếu đời cho em điều ước Em chỉ ước anh luôn trọn vẹn bên mình. Ngày nghỉ không anh thơ viết cũng vô tình Anh hãy cho em vòng tay và hơi thở Có sao đâu những câu thơ viết dở Khi chúng mình say đắm bên nhau. Em rất buồn lo một khoảng trống úa màu Nếu ngày nghỉ chỉ có thơ mà thiếu nụ cười ánh mắt Thiếu hơi thở anh với vòng tay ôm chặt Như mây đen phủ kín tâm hồn. Ngày nghỉ cuối tuần Em xin anh một điều giản đơn Cho chúng mình giây phút Thiết tha hơn. 26.02.07 KIM YẾN
-
BỐN MÙA ĐỢI MỘT TIẾNG YÊU Đã qua rồi mùa hạ Cháy bỏng những trang thơ Gieo vào lòng nỗi nhớ Người chưa quen bao giờ. Gió mưa cứ hững hờ Trải nỗi buồn vô cớ Khoảng cách thành dang dở Hạ dồn vào mưa ngâu. Trăng sáng cả canh thâu Gọi thu về tỏ nguyệt Sao người nỡ cự tuyệt Không nói một lời yêu. Thu tàn trong cô liêu Đông mang về băng giá Ôi đất trời nghiệt ngã Tinh tú mãi cao xa. Ta đành đợi mùa hoa May tình xuân có thắm Người trao tình say đắm Cánh hoa hồng bờ môi. Trông ngóng miền xa xôi Mỏi mòn phương viễn xứ Thơ nhạt nhoà câu chữ Thời gian cứ vô hồn. Nơi xa người có hiểu Trời nắng mưa đã nhiều Chỉ mình tôi đơn điệu Chờ người nói tiếng yêu. 25.02.07 KIM YẾN
-
TÌNH NỒNG GỬI VỚI MƯA XUÂN Thế là mưa cũng tìm về Tình xuân trải một miền quê thắm màu. Cỏ cây hết cảnh úa nhàu Lộc non xanh biếc đua nhau vươn mình. Đất trời không thể vô tình Như người không thể một mình mà vui. Gió mang nắng đến dập vùi Để cho hoa trái bùi ngùi nhớ mưa. Vườn em hoa đã nở chưa Tình nồng anh gửi theo mưa xuân về. Dẫu không là một lời thề Chỉ câu thơ mãi vụng về tiếng yêu. Lòng vui hết cảnh cô liêu Én về nghiêng cả trời chiều mưa giăng. Chẳng buồn bởi thiếu ánh trăng Đang mùa hương mật chị Hằng cũng vui. Mưa về hoa lá tốt tươi Sầu tan đọng lại nụ cười trên môi. Vườn xuân em có đợi tôi Trao mùa hoa trái để rồi yêu thương. Ngợp trời giăng mắc tơ vương Sức xuân trỗi dậy bốn phương tụ về. Đào - Mai - Mơ - Mận - Lựu - Hoè Rằng nơi em có lập loè Tầm xuân? Tơ đồng gióng tiếng chuông ngân Nhớ thương mưa cũng theo xuân tìm về Câu thơ thay một lời thề Gửi trong xuân sớm mong về bên em. 23.02.07 KIM YẾN * Kỷ niệm những ngày đầu mưa xuân
-
NỠ VỘI TRÁCH EM Cứ ngỡ rằng em bỏ mặc tôi Để lại tàn xuân với trời nắng gió Nên vàng võ sắc màu cây cỏ Em đi rồi mang theo cả tình xuân. Ngóng phương trời lòng dạ bâng khuâng Chỉ thấy non ngàn một màu thương nhớ Đốt cháy lòng nỗi niềm vàng úa Bởi nơi xa em không nhắn một lời. Nắng - gió trách chi, chỉ tại đất trời Sao người nỡ buông lời hò hẹn Mà hôm nay xuân về không trọn vẹn Nắng cứ nhạt nhoà cháy rụi cả mùa hoa. Trót hẹn rồi giờ tự trách ta Quá vội tin em những lời ong bướm Trúc còn đó mà sắc đào không đượm Nơi phương trời người quế nguyệt, châu loan? Mưa cũng đã về, tình thư em chứa chan Tôi nỡ vội trách oan khoảng thời gian chờ đợi Mưa về cho xuân thay áo mới Như em về mang vui tới cùng tôi. Đào khoe màu thắm lại bờ môi Trời đất ngát xanh, nhịp tim tôi đập vội Chút nữa thôi cơn bão lòng sẽ nổi Nếu xuân về, em không đến cùng xuân. Nghe giáo đường vang tiếng chuông ngân Trong sâu thẳm lòng tôi rộn rã Xuân - em đến trao mùa hoa thắm quả Tôi ôm xuân vào lòng vui đến sớm xuân nay. Bên em xuân này tôi ngất ngây say. 22.02.07 KIM YẾN
-
XUÂN NỒNG Nắng hạ trốn xuân lén tìm về Gió đông xao xác một miền quê Ngẩn ngơ đào cúc đành buông nhuỵ Cánh nhạn đầu xuân lỡ câu thề. Mưa ở nơi nao chẳng thấy về Để xuân ngột ngạt bướm ong chê Cỏ cây ủ rũ, người ngao ngán Ai đã vô tình để xuân đi. Như - hạ - thu - đông đã có kỳ Tình xuân đẹp hoạ - nhạc - ca - thi Sao nay hờn giận ai vàng nắng Gọi gió đông về để trêu hoa. Buồn đốt cháy lòng những xót xa Trong chiều vàng vọt nhớ người ta Dạ sầu cảnh héo trời nắng gió Xuân chửa kịp tàn chớm phong ba. Thơ buồn gói lại khúc hoan ca Đợi gió mưa về thắm cỏ hoa Để xua ngột ngạt cơn nắng hạ Trời đất cùng ta vui giao hoà. 22.02.07 KIM YẾN
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.