-
Số bài viết
46 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi vutuan
-
-
HÔN
Biển thì mặn - bờ môi em thì ngọt
Anh hôn nhè nhẹ sợ hương trôi
Hóa thân làm sóng em mềm dịu
In dấu ngực trần một nét môi!
-
YÊU
Yêu là… không nói nên lời
Ngẩn ngơ cỏ mộng đất trời chiêm bao
Rượu khuya chuốc lấy giọt sầu
Tay nâng chén nhớ… lòng trào cô đơn!
-
XUÂN
Bất chợt mùi hương rụng xuống thềm
Dịu dàng gió kéo nắng hồng lên
“Mùa xuân chín ửng trên đôi má”
Anh hái niềm vui trong mắt em!
-
KHÔNG ĐỀ IX
Đất chìm xuống đáy ao
Thấy đất tan vào đất.
Sao nỗi buồn không mất
Khi ta tìm đến nhau?
-
KHÔNG ĐỀ VIII
Chân em qua ngõ vắng
Lá trúc vàng chợt vui
Hồ sen trong tĩnh lặng
Chợt nghiêng chao bồi hồi!
-
KHÔNG ĐỀ VII
Đêm cựa quậy ở cái nhìn
Sâu thăm thẳm những bóng hình xa xôi
Sững sờ không nói ra lời
Quắt quay chao đảo suốt đời vì đâu?
-
KHÔNG ĐỀ VI
Cuối cùng anh gọi tên em
Biết bao đêm, biết bao đêm… bần thần!
Tiếng em chỉ gọi một lần
Do dự mãi lại phải cần nghìn đêm!
-
KHÔNG ĐỀ V
Lao xao sóng lá lao xao
Xô từng ký ức giạt vào nhớ thương
Em - làn gió mỏng thơm hương
Ngọt ngào phơn phớt - đủ vương vấn đời!
-
KHÔNG ĐỀ IV
Nhỏ nhoi như giọt nước
Anh tan trên ngực em
Bàn tay thơ ao ước
Nâng niu mấy nỗi niềm!
-
KHÔNG ĐỀ III
Câu thơ ngơ ngẩn thả bùa yêu
Như nắng đam mê cuống quýt chiều
Lòng như Kim Trọng cô đơn quá
Khép cửa tương tư đợi Thúy Kiều!
-
KHÔNG ĐỀ II
Tôi đi tìm tứ cho thơ
Nửa đêm lạc bước bất ngờ gặp hương
Mải vui quên hết chuyện buồn
Ngất ngây tôi đứng ngắt từng tứ thơm!
-
KHÔNG ĐỀ I
Đi qua thương nhớ
Tìm lại bờ môi
Bỗng vấp mùi hương cũ
Dịu dịu ngày xưa trôi
-
GIẤC MƠ SÔNG TIỀN
Kênh rạch quanh co như vòi bạch tuộc
Vuốt ve eo thon doi đất phập phồng
Sóng lưỡi mềm
Hôn đẫm giấc mơ sông!
Nhà ta ở đó
Gió chướng nước rong,
Lồng ngực hít căng mùi châu thổ
Giọt phù sa bồi lắng mạch máu hồng
Hương nồng hoa…
chếnh choáng bay men!
Thấm tận hồn ta,
Sình bùn trong huyết quản
Rạ rơm quấn rốn từ lúc chào đời
Mảnh đất tổ tiên mấy lượt di dời
Gặp bến sông Tiền dừng chân thỏa khát
Nắng đẽo thịt da mưa đâm rát mặt
Hành Phương Nam bao lớp người bỏ xác
Hành Phương Nam một thời đi mở đất
Hùm beo trông giáo mác chạy cong đuôi…
Đu đưa bơi…
Đu đưa trôi…
Sông khoáng đạt rộng dài
Vọng cổ bùi…
xuống xề câu nhân nghĩa
Nhịp song loan giòn
như hồn phách đất miền Tây
Lữ khách tha hương thấm tình ly rượu đế
Cắm chốt đồng bưng
rồi gieo hạt ngày ngày…!
Ơi con sông trôi mải miết tự đầu nguồn.
Phù sa cuối bãi cứ dâng lên
Mùa màng đúng hẹn như lời hứa
Hạt gạo âm thầm tìm lại tuổi tên!
Bàn tay sông Tiền
Nâng niu đôi bờ đất no đầy
Trong giấc mơ ta hóa thành chim chóc
Lạc vào vương quốc trái cây!
-
NÚI GIỮA HỒN TÔI
Nhớ núi ta đi tìm núi
Núi giữa đồng bằng…
Ô! Núi Sam
Người đến chen chân cùng hương khói
Lung linh lửa sáng thắp nguồn tin.
Nhớ núi ta đi tìm núi
Thoáng hiện xa xôi mãi chập chờn
Khao khát lên đây tìm đá núi
Tinh vân nghìn tuổi thấu nguồn cơn!
Nhớ núi ta đi tìm núi
Chơi vơi lãng đãng giữa mây trời
Bỗng dưng cơn gió thơm hương lúa
Châu Giang bừng thức cánh tay bơi.
Nhớ núi ta đi tìm núi
Lặng lẽ uy nghiêm núi ít lời
Thực hư hư thực trong sương khói
Ai nâng núi đặt giữa hồn tôi?
-
HUẾ VÀ HƯƠNG
Bao giờ đến Huế thăm Hương
Sông trong hay mắt người thương gợi tình?
Đông Ba - Vĩ Dạ - Ngự Bình
Thông xanh nước bạc mà mình bơ vơ…
Hàn về Thôn Vỹ bao giờ?
Chờ trăng bến vắng con đò thi nhân…
Thẹn thùng nón lá che ngang
Nụ cười trinh nữ điểm trang hồn người.
Mọng vàng Nguyệt ngậm sương trôi
Phún xuất tinh huyết… tưới đời xanh cây
Tràng Tiền áo trắng ai bay
Ai về thành nội cùng ai thượng triều?
Ngai xưa bụi lấm nhiễu điều
Cố đô trầm mặc, cỏ rêu tự tình
Chân đưa khỏa dấu gập ghềnh
Bao giờ đến Huế cho mình thăm Hương?
-
ĐOẢN KHÚC ĐÀ LẠT
1- Man mác se se Đà Lạt ngọt
Lủng lẳng buông lơi tiếng thác chiều
Mặt hồ lấp lánh niềm u uẩn
Vỗ mềm ghềnh đá tiếng thông reo!
2- Lững thững trăng vàng qua đất đỏ
Khi không băng giá buốt lòng người
Thông tựa vai nhau che chắn gió
Ta về chăn chiếu với ta thôi!
3- Cao nguyên chợt ấm cà phê muộn
Ướp trong dư vị thánh thiện này
Cỏ cây cũng rũ mình thoát tục
Tình người hòa điệu với sương bay
-
NGỠ
Hạt sương ngậm nỗi đau thầm
Buồn riêng trăng đứng ngậm mầm tương tư
Cỏ nằm ngậm mãi cơn mơ
Tỉnh ra ngỡ mới ngậm bờ… môi thơm!
-
CÁT
Trùng trùng sóng biếc dâng lên mắt
Em hát hồn nhiên với biển chiều
Tình anh lặng lẽ như hạt cát
Đợi gót chân trần để bám theo!
-
LỤC BÁT TRĂNG
Trăng trôi vô định bên trời
Con trăng phiêu bạt một đời tha hương
Nghìn xưa có kẻ mê cuồng
Ôm trăng tự vẫn bên nguồn sông thơ
Thuyền trăng trôi dạt bao giờ
Đêm nay neo lại bên bờ môi xưa
-
THƯỢNG NGUYÊN
Gió phẩy,
Rơi thõng
Áo mây
Trăng mẩy…
Giọt sương ngoe nguẩy
Óc ách hồn cây
Tiếng chuông lắt lay
Rót đầy không sắc…
Đất
Trời
Ngơ ngác
Sen hồ Bồ Tát
Lặng lặng tọa thiền
Mùi kinh thơm ngát
Hương trầm thượng nguyên!
-
BUỔI SÁNG HỌC TRÒ
Giọt cà phê… đã bắt đầu…
Bờ môi trinh nữ nắng đào dâng hương
Cỏ hoa líu ríu bên đường
Vuốt ve từng tiếng trống trường vọng vang
Em đi… mây gió điệu đàng
Hàng cây trầm mặc xếp hàng tương tư!
-
NẮNG MƯA
Xa xa tiếng sấm vang trời
Cơn mưa dứt hạt sao đời… vẫn run?
Mẹ còn ngủ mái hiên không
Nắng mưa xiêu vẹo… chạnh lòng quạnh hiu.
Một thân một bếp lửa chiều
Gái trai xa hút ai khêu bấc gầy?
-
GIẤC MƠ ĐẠI NGÀN
Rủ nhau đi lánh ồn ào
Tìm gốc đa lặng khuất vào thâm u.
Trăng neo phố núi sương mù
Ghé vô thiền viện mùa thu… bất ngờ!
Hồn chiều hoang dại tiêu sơ
Tiếng chuông buông đẫm
giấc mơ đại ngàn!
-
THÁNG CHẠP
Tháng chạp là mùa... đong gạo
Bữa cơm ngon vét... cạn nồi.
Mẹ quệt mồ hôi lấm áo
Lặng thầm khô nét môi tươi!
Tháng chạp chúng tôi hớn hở
Tết về! Tết về! Tết về!
Xêng xang quần mới áo mới
Mỏng dần manh áo mẹ quê?!
Quanh năm đầu tắt mặt tối
Năm mới mẹ chẳng có gì
Dường như giao thừa không đợi
Tết về! Tết về! Tết về!
Giai điệu phù sa - Trang thơ Vũ Tuấn
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
VỀ
Nắng mưa
Hòa âm giai đất
Gió sương
Phối khí điệu trời
Quê cha nguồn cội vọng lời tri ân!
Ngọt bùi hương hỏa tiền nhân
Đất đai trù phú ruộng vườn sum suê
Tha hương rồi lại quay về
Ấp iu một mối tình quê lặng thầm.
Rạ rơm hỏa táng chỗ nằm
Đong đưa tiếng dế ru mầm trăng non!