Ba năm trở lại vườn xưa Phên dậu đã khác, tường thưa chẳng còn Đình văn đã phủ vàng son Dấu xưa còn lại cỏn con chút này Đêm nay ngồi dọn lại mấy file word, chợt thấy đã có lúc từng đắm đuối thơ trẻ. Vậy mà thời gian chốc đã... hơn những nghìn ngày. Hơn nghìn ngày lãng quên là vạn ngày già cỗi. Ngẫm ra từ đó cũng chưa hề chạm đến Thơ một lần nào. Nàng đi mất, nickname cũng mất, bài viết cũng chẳng còn. Nào ta cùng làm tươi lại ta vậy. Nhấn phím F5 nhé!!! Bắt đầu refresh từ một chút cỏn con còn may mắn lưu lại được: Re: PHÚT YÊN BÌNH ĐÃ QUA Gui TLV. Ước gì anh đừng thật lòng với em Dù chỉ là trong giây phút Cuộc đời đâu nhiều nhặn gì Phút giây êm đềm.... Anh xót xa Cho gã ngựa hoang một chiều mỏi gối Nên nỗi đau xa hoa Anh nghẹn ngào trút sang em?... Bài tình ca du mục đó Em thuộc từng câu, từng chữ Nhưng những lúc đăm chiêu Anh đâu thấy giọt nước mắt em Chảy tràn mi trong căn lều trống trải Nhưng em vẫn yêu anh Khép lại cánh cửa sau lưng anh mỗi tối Bởi vì em biết Người bên anh bây giờ là em Cát bụi cuộc đời Em giúp anh bỏ lại phía sau cánh cửa Và vòng tay em Ủ ấm anh những ngày xưa Nhưng ước gì anh không thật lòng với em Buộc em sống với thực tại của riêng mình Phút yên bình đã qua...../.