-
Số bài viết
51 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi gyanganhien
-
Entry for April 19, 2008 máu đã cạn rỏ dọc lối huyệt sâu người bỏ lại trái tim gầy trơ xác ta bơ vơ giữa buổi chiều xa lạc khóc lên trời cho nước mắt đổ mưa những tháng ngày đã thực khép lại chưa sao mở mắt nhìn nhau như chưa bao giờ chết nữa ta đắp lên mộ cao một trái tim thối rữa vái lạy nhau như trời đất tạ ơn những tháng ngày khinh rẻ cô đơn ta vùi mình vào giấc mơ tắm cùng nhau khói thuốc nỗi trầm xưa chẳng thể nào cứu chuộc đào hài cốt tim mình đem thả dọc triền đêm...
-
Entry for August 18, 2008 Vẫn biết là không còn kịp nữa Thì hãy thôi, vay trả gì bình yên Vẫn biết là không còn kịp nữa Thì hãy thôi, tiếc tưởng gì tình nghiêng..
-
Entry for September 20, 2008 Những nhịp thở thật đều thơm mùi nắng ấm Đã thật lâu rồi không khóc như trời ghé cửa nhìn nghiêng Đêm bạc màu trong ánh mắt người điên Quá khứ không còn là bài ca nhớ lòng giai điệu Ừ thôi em... Ít ra chúng ta đã kịp gọi tên huyền diệu Như thể khoảnh khắc loài người tìm thấy nhau Ai đó rơi lại phía sau cùng mỉm nguyện một cơn đau Cũng không làm tháng ngày mảy may thay đổi Ừ thôi em... Ít ra vẫn còn có thể trách nhau một điều gì tựa lỗi Khi bước thật mau trên hai vạch song song Khi chúng ta vấp phải một đám mây màu hồng gớn sóng Cũng không thể tin rằng tất cả đã hoá vội thành xưa...
-
Entry for October 15, 2008 Bóng trăng rọi vào đêm như một lời chia tay Nếu ngày mai không còn nắng nữa Những que diêm thắp lên cũng không còn ánh sáng Không còn một ngọn nến biết vỡ bùng bóng trắng vào nhau Này cơn đau Dịu như một bài hát khuya mở lời an nhỏ Đi qua nụ cười hiền lành cũng không đến được phía đâu Sự im lặng trưởng thành trong ánh mắt rất nâu Lịch lãm như một phút cười không thanh âm, không cách gì cầm nắm Bóng mây cũng không còn cách gì sâu đậm Một khoảng cách xa gần như một lần với tay Chiều nghiêng ngắm lá dầu bay Đã đi mất rồi một ngày như vội Chẳng ai biết chớm yêu nhau là điều phải tội...
-
Entry for October 21, 2008 Đêm đã bỏ đi đâu Khi tôi cố tình chung thuỷ Khoan nhượng một se thắt Tôi đen trong chiếc bóng chính mình Cũng không còn hoạ được hình ngày cũ Xua đi là gọi nhủ Những tưởng tiếc về gần trong câu chuyện không đầu không sau Lục tìm được gì đâu Những ngày xưa đếm trên đầu que kem, hay những lần chớp mắt Cũng không còn là đức tin thành thật Quên lâu rồi một cảm giác được quên Sao không là tiếng thở mềm chông chênh Víu vào nhau trong cái quàng tắt vội Chúng ta đã bỏ nhau bằng ngày xưa chật chội Lật từng ngón tay tìm Rồi gấp vội bàn tay…
-
Entry for October 27, 2008 Ước gì Invisible có thể hiểu trong ánh mắt bỏ lại giữa đêm Về phía nick lên đèn ở một vùng online ngược sáng Sự bình thản ùa về vây lấy Available bằng nụ cười khinh tế Như bình minh ngậm cỏ trong veo Nhớ thật nhiều một đôi mắt làm nheo Cũng không cách gì lại gần những ngày dài miên nghĩ Phủi đôi tay nhàu nhĩ Vấp một vết chai trong cái giật mình cảm nghiệm xa xôi Đã qua đi như nhắm mắt thật rồi...
-
Entry for October 30, 2008 Ta sẽ đắm vào một ngày hợp phố Mưa mùa bay như làn mắt nâu Bầy chim sẻ say cafe quên mất giờ hẻm Trịnh đóng cửa Cứ sa đà một nỗi nhớ biếng lười gọi tên Thì ta sẽ đi về như thuở chông chênh Gọi một hình dung trong chiều kẹt xe bằng những suy tư giấu trong nón bảo hiểm "Hãy cười yên và yêu nhau trước biển" Đi đâu rồi một ám ảnh thật ngoan Những ngày còn lại chỉ mình và ánh mắt loang Ta đã quên nhau trong một lần rêu phủ...
-
Cho Luke... Chiều nay bỗng thấy con đường giận dữ Cày xới nỗi cô độc trong chiếc lá dầu cuối cùng bay chưa chạm đất rồi lại thổi tung về đâu Có nỗi sợ nào hơn một nỗi cô đơn sâu Nhốt mình vào không đâu và hát lời không kết thúc Cuộc đời buồn như một lần chớp mắt Rồi vô tình bắt gặp một tiếng chào không dám xoay đầu tìm niềm tin dành riêng Giá tình yêu không còn là ám ảnh thiêng liêng Có lẽ người ta không sống nhiều đến cạn Vuốt lại bàn tay rồi trao ra cho một đón chờ hữu hạn Giá đâu đó có một thức ngủ để cạnh nhau Giá loài người không là loài hôn mau...
-
Đừng khóc này em, Giọt nước mắt đã bắt đầu biết xấu hổ trong em và không chịu rơi về đâu, về đâu nữa Cho dù em khép mắt cũng không đóng được yêu thương đang rưng rức ngoài kia Sống lại đi này em Những ngày còn cũng là còn ngày cho em cả Hãy xông xênh như áo rộng tìm vai Sáng nay chị sẽ đi chợ mua cho em một niềm vui Cho em luôn cách chị cười màu trong veo mà ngày xưa chị vô tình học từ một que kem trắng Tình yêu thì ngọt em à, dù em có vòi chị những ly đen đắng Sao không như ngày xưa này em nắng rọi không quá tim Chị sẽ không chịu được đâu những thứ quý giá cứ in ít dần mà vẫn không tìm đâu ra quý giá nữa Khi em đã buông tay chị ra rồi giữa buổi chiều cứ bé nhỏ dần trong tiếng gọi từ đâu Đã đi đâu rồi em bé của chị những ngày sau Khi tiếng loài người trong em hoá muội tiếng thở dài như khẽ...
-
Những ngày này mỉm cười như gã trai điên Ướp bóng đêm vào ly café dậy mùi ngớ ngẩn Thích ngắm một hình dung và chịu khó gọi tên điều vớ vẩn Bởi một hôm chồi đá tựu sinh hương Có thể nào em những ẩn ức yêu thương Như chết đi lâu rồi trong mộ mưa nâu xám Dường như ta đã thôi thuỷ chung những mùa lành ảm đạm Đốt khói lên trời tiễn tháng 7 hoa ngâu Quên mất mình đã đi qua đời nhau Trong cái nắm tay rêu lùa kẽ gió
-
Tôi trở về căn nhà cũ xưa Tìm rách mình rồi cắn nát mình trong nỗi buồn hoen ố Ngồi thu lu ôm bóng đêm chờ ngày sinh nở Gõ thật thà lên mặt nạ màu da Tôi trở về từ thuở sinh ra Nghe hồn nhiên cọ vào lông bầy cún Bản nhạc xưa cọ giai âm vào đôi tai sáp nến Tôi thắp lửa lên cọ hí hoáy tim người Tôi trở về thổi lại khúc hoang trôi Thuở còn là người biết khóc cười như thóc Cái chết đã từ lâu quên tên mình tang tóc Tôi trở về ngậm chút bụi triền đêm
-
thuyền giấy anh nhớ em thuyền giấy, ướt đẫm lưng rồi tan vào phía mưa lạ nhiên chợt ghen với quá khứ chúng ta đã nguyên sơ yêu rồi khánh kiệt như cánh rừng cháy nắng vẫn vồ về nhau bằng ám tượng "ngày xưa" thuyền giấy anh thương em thuyền giấy, trong tận cùng nỗi cô đơn ướt đẫm lưng rồi quay mặt về phía mưa điếu thuốc cháy lên thành dòng sông khói lam thả thuyền giấy có đến được bình yên thuyền giấy thôi em nhìn theo làm gì ướt đẫm lưng anh thả em thuyền giấy...
-
Cơn mưa nào cuối hạ tức tưởi xối vào em? Để những bình yên vùng vẫy trôi tuột đi trong tiếng thét gào Dường như là Tên Ngày quá khứ Dường như là Yêu Ngày quá khứ Có nên do dự vò thêm một trái tim Có lẽ chúng ta đã ngủ cùng nhau trong mưa Rồi hội nhiên sinh ra bông cúc trắng Cơn mưa rơi giật lùi vào khoảng đêm ngắn Chúng ta chơi tiếp trò vợ chồng trong nửa giấc mưa... Cơn mưa nào cuối hạ đổ máu xám hồn em? Để khi không nỗi nhớ leo lên cây-tự-vẫn...
-
Rồi một ngày Tất cả chúng ta sẽ mặc áo sơ mi Thắt cà vạt xanh và chấm vào kem chocolate trắng Mời mọc nhau bằng cái đầu gối đã mỏi nhừ năm tháng Hẹn hò nhau uống sắp cạn lang thang Rồi một ngày Tất cả chúng ta sẽ khoanh tròn nghe Nỗi nhớ mùa đông Nhưng lại thì thầm ca Con đường màu xanh trong ước mơ Như chưa bắt đầu giữa ngày không nắng Ru lòng thêm nửa khoảng lặng I have learnt from the beginning that I should begin nothing... Rồi một ngày Tất cả nên vỡ lặng thinh...
-
Mặc định Trả lời: Thơ của NGUOIKHONGYEUGIRL (NKYG) NGÀY CÚC Có sớm nào xếp lại đôi cánh ngoan Sâm cầm nhỏ bỏ quên giấc mơ vào giấc mơ ngày cũ Để chớm bay là chớm bay giọt vũ Nấp hiền hiền vào cánh cúc nghe mưa Có sớm nào những vụng trộm lưa thưa Để phiêu lưu câu thơ trong từng đôi tin nhắn Mặt trời đổ mồ hôi nghe yêu thương mặn đắng Nhưng cứ thật thà nhả nắng lắng dệt đêm Có sớm nào là ngày cúc không em? Để ta buông mình rơi vào câu hát ấy Để. Ừ. Che nghiêng cũng là che nhau đấy Có chớm vỗ ngày sau mặc phút bình yên? __________________ Nếu không còn củi nữa Em cứ nhóm lá vàng Mình ta nhuộm khói xám Hút cạn chiều đi hoang...
-
Ta xòe tay và bắt đầu Đếm đôi câu chữ tặng nhau một lời Này em ở tận xa xôi Gói mềm bụi sóng đơn côi gửi về Là mưa thì cũng lê thê Là đêm thì cũng rót mê dỗ dành À ơi giấc ngủ ngoan lành Đem bình yên gửi Vòng quanh nỗi buồn Đôi mắt ủ dột Hình vuông Đôi khung cửa sổ Chực buông thở dài Ánh mắt nào biết thị sai Gói ghem nỗi nhớ nặng vai trên đồi Nghẹn lòng ừ cũng rồi thôi: Tình yêu là lá Lót nôi giữa trời. Ngày mai em có về chơi? Xòe tay ta tặng một đôi câu mừng… Oct. 04-05
-
CHIA TAY THÔI ANH NHÉ Chia tay thôi anh nhé chúng mình lại như xưa Anh lông bông hóm hỉnh vui đùa Em cũng vậy suốt ngày lãng mạn Bắt mây trời góp nhặt những cơn mưa Chia tay thôi anh nhé chúng mình thành bạn thân Lại vô tư chớp đôi mắt trong ngần Cuời ngoác miệng mỗi lần buôn chuyện Quên hết nhọc nhằn tháng năm Chia tay thôi anh nhé chúng mình hết trẻ con Lớn dần lên trong chiếc hôn hình tròn Rồi mỉm cuời khi ngồi nhớ lại Hồi ấy mình thề hẹn nuớc non… 20/08/02
-
Là ta bày một mê cung Là ta bày một tao phùng ta xưa Ngó người giật thột dạ thưa Duyên kia giả hợp sao chưa phù trầm? Bao giờ làm một trầm ngâm Bao giờ làm một âm thầm cho nhau? Khắc cười một nụ tiếng đau Mây nâu đầu ngõ ngỡ màu tương tư Bao giờ cho đến dường như...
-
TỰ KHÚC TẶNG ANH (Post lại từ blog ngày xưa…) Có khi nào anh phía bên kia giấc mơ Là chúng ta đứng đợi nhau trong chiều cả gió Là chúng ta rụng vào ngực nhau một tình yêu chín đỏ Cho em biết băng mình vào huyễn hoặc mỗi đêm Có khi nào anh phía khuất chưa đặt tên Là riêng em hoang hoải với nỗi đau rất thật Là riêng tiếng gọi anh va vào nhau tan mất Cho em nghe tim mình cào xước cả yêu thương Cho em ngắt một giọt sương Cài lên khóe mắt làm nguồn khóc rơi Nhớ người đến thế thì thôi Nhưng em giữ lại vẹn lời vô ngôn Có khi nào anh chiều từ khước hoàng hôn Cho riêng em tình yêu này an nhiên vụt tắt Em sẽ đặt trên tay tàn tim không chớp mắt Cho riêng anh an tâm quay bước phía bình yên… Tháng 3/06
-
GƯƠNG Soi mình vào gương để thấy. Một đôi mắt, của cha. Vậy là nỗi buồn ánh lên trong đó. Cha thấy đầu tiên. Soi mình vào gương. Thử nhoẻn nụ hồn nhiên. Một đôi môi, của mẹ. Vậy là những lần cắn môi mím khóc Mẹ đau đầu tiên. Làm sao, giấu được ưu phiền. Vào miền hư vô cô độc. Ðêm đêm. Gương thắp lên trách móc. Ta đã làm gì với hình hài? Mẹ cha. 11/2004
-
NHỮNG HÀNG CÂY MUỘN CHỒNG Tặng Mr. Min Có những hàng cây thơm như khúc dương cầm Ướp hương tai tôi từ gia vị lá Đàn mưa bóng râm bơi vào lòng phố xá Thả loang loáng trưa chị phơi nắng xương rồng Có những hàng cây tự khi nào muộn chồng Bình yên gió lên rũ thơm mềm tóc lá Con gái của đẹp xưa ngủ quên già đôi má Rụng cỗi tháng năm người đàn ông lén đánh thức bao giờ Rồi một chiều mưa tiếng dương cầm vẫy chờ Tôi nghe dây trường xuân khóc xanh thời hoa nắng Là góc đường xưa chị xâu hạt lá đắng Quàng ấm giấc mơ ôm bóng cây theo chồng Someday…2004
-
CHUÔNG GIÓ Phong linh phong linh nghe… gió dội về tiếng chuông bên cửa vắng, thật lâu rồi thiếu một bàn tay khẽ chạm vào ngày xưa Phong linh phong linh, nghe… ký ức đổ dồn bên khóe mi thành một dòng ấm hóa tưởng là nhau tìm tiếng cười, vọng phong linh… hóa tưởng là nhau tìm lại ngày, ngược gió để dội lòng một tình yêu Phong linh phong linh, nghe… đắp mồ một tiếng chuông 14/05/05
-
QUẢ MƯA NON Em bóc nhẹ vỏ mưa… Nghe chạm vào thịt mưa man mát Em dón tay tìm hạt… Hạt mưa…hạt mưa…đâu? Tháng Bảy soi trời thắp xám hoa ngâu Ngưu Lang vào vườn trẩy quả mưa chín Chức Nữ đựng vào giỏ mây chẳng kín Tháng Bảy về Em nhặt quả mưa non… V.V./2004
-
THẰNG BÉ BUỒN Thằng bé buồn co ro bên cửa Đếm mỏi mòn đốm nắng ngoài song Quên dần lời phân trần mưa nắng Mưa buồn hơn hay nắng buồn hơn Thằng bé buồn co ro bên cửa Thôi pha màu huyễn hoặc vào đêm Hư vô nào bay mù đôi mắt Mắt sâu hơn hay đêm sâu hơn Thằng bé buồn không còn co ro Bên cửa sổ không còn mưa nắng Không còn đêm không còn đôi mắt Nỗi buồn treo di ảnh co ro Thursday June 22, 2006 - 07:21pm (ICT)
-
Cho một vị thần phong hoá Tặng LMG Không cần những đêm mùa hè Em nhắc lại không cần nốt những đêm mùa đông Để cả cái nóng nồng cùng cái lạnh lùng xâm lên ngực em những cảm giác bốn mùa ăm ắp Em chỉ cần mỗi một tiếng rung trầm Của chiếc điện thoại báo tin nhắn của anh mà em vẫn thường để trên ngực Hẳn là em điên như cách run rẩy bàn tay mở hoài tin nhắn Chỉ là một tin rỗng trơn cuối ngày khi anh không còn biết nói gì, không còn biết nhắn gì để lịch sự hơn một khoang rỗng cuối Đổ vào em những gì, lấp đầy em những gì chắc anh thừa biết Tình yêu đầy vẻ thông minh như cách anh lặng đến, nằm dài như một vị thần chờ em chiêm bái Nước mắt của em là vật tế anh ngủ say Mím môi nuốt lấy hình ảnh anh bất động trong lòng đêm Cũng không cách nào em no đủ một hình dung rời rạc Anh hẳn ghét tiếng chim hót buổi sớm mai, cũng chẳng ưa gì tiếng phong linh gỗ vẫy đùa trong gió Anh chỉ thức dậy lặng lẽ như khi đến bên em, châm điếu thuốc cuối cùng đánh thức em mở mắt Chút bình yên cuối cùng của em loãng tan trong đáy khói Không níu kéo được sao cái với tay cuối cùng để chạm vào môi anh Em quay đi trong ý nghĩ ngày mới đang chờ anh, vợ mới đang chờ anh Không phải những đêm mùa hè Em nhắc lại không phải những đêm mùa đông Em đưa tay lau vật tế thần rơi ra từ lòng mắt Anh đã như rời đi trong làn khói cuối Chiếc điện thoại hóa điên không còn biết rung báo bất cứ tin nhắn nào nữa Em dừng ngực chờ một phong hóa vị thần trong em...
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.