-
Số bài viết
149 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Nguyễn Thủy
-
-
Lâu lắm NT mới vào diễn đàn văn học trẻ lại thấy Hoàng Giao ở đây cảm giác như mùa đông không còn lạnh...
-
Uống lấy sức níu màn đêm chậm lại
Rượu tràn ly cho thơ tóe tung ra…
Hay thật ...
-
THÁNG NĂM & NỖI NHỚ
Mùa đông về chưa mà lạnh buốt con tim…
Nguyễn Thủy
Mùa Đông về chưa mà lạnh buốt con tim
Trời xám xịt cây bàng như trút lá
Đến Đông chưa mà sao buồn chi lạ
Lời tự tình năm tháng đã đi qua…
Mỗi một năm Đông đến trước hiên nhà
Mùa bão chướng gió cuốn trời khép lại
Kỷ niệm trong nhau có còn lưu luyến mãi
Mưa trong lòng từng hạt rớt chờ mong.
Tà áo trắng xưa là nỗi nhớ mênh mông
Đôi mắt nhỏ nhén nhom thời ngây dại
Trăng ở trên cao Đông về bao ái ngại
Chạnh lòng nghe thương nhớ lệ rơi đầy
Ru giấc bình yên về hoa thuở trang đài
Dòng mực tím dáng hình người con gái
Nỗi nhớ lớp trường xưa còn vang mãi
Chất ngất nhớ hoài bao bè bạn lúc chia xa
Thời gian dài ba mươi mấy mùa hoa
Và ngày ấy vẫn còn như ấm mãi
Nhìn phượng vĩ ru tình xưa trở lại
Dậy trong lòng một buổi sớm mùa Đông
NT.
02 – 11 - 2010
-
NHỚ MÃI TÌNH THẦY
Nguyễn Thủy
Đã bao năm trên chiến trường lửa đạn
Rời mái trường xa Tổ quốc dấu yêu.
Lời thầy ru bao điệp khúc mỹ miều
Luôn vang mãi trong lòng người trò nhỏ
Học nghe em xây đời vui tươi nhé
Thầy tre già, măng mọc chính các em.
Nơi chiến trường K* chiến đấu bao năm
Mỗi một năm về 20 - 11
Tình của ta gởi về nơi đất nước
Biết ơn nhiều từng con chữ thầy cho
Tuổi mười tám trên đất nước Ăng Kor
Mỗi ước mơ gởi về nơi xa nhớ…
Hằng mong thầy sức khỏe dắt đàn em…
Những tháng năm trên đất nước anh em
Bao trận đánh xáp lá cà với giặc
Vững niềm tin nhớ lời xưa thầy giảng...
Chắc tay súng, đào hầm…Xung phong…Lựu đạn
Chiến đấu với quân thù không quản ngại hy sinh
Hạt chữ thầy gieo mang nặng ân tình
Dẫu hiểm nguy đừng quên người đồng chí.
Ngồi vọng gác nhớ từng lời thầy giảng
Bài lịch sử hào hùng của dân tộc Việt Nam!...
Bài giảng văn Hịch Tướng Sĩ trang vàng
Phơi thây chịu, chứ không hàng giặc.
Nguyễn Viết Xuân “ Nhắm thẳng quân thù mà bắn”
Ta hóa thân mình thành dũng sĩ giữ biên cương
Thầy trò! ôi hai tiếng thân thương
Nên đi đâu, về đâu và làm gì trong cuộc sống
Thầy luôn cho ta niềm hy vọng
Thầy trò! Luôn ở mãi trong ta./.
NT
04 – 11 - 2010
* Chiến trường Căm Pu Chia
-
XA XÔI GIỌT NẮNG SÂN TRƯỜNG
Nguyễn Thủy
Giọt nắng là giọt nắng vàng
Trên tà áo trắng in ngàn ước mong
Xinh tươi đỏ thắm nụ hồng
Nét duyên áo trắng về trong sớm chiều
Giọt nắng đẹp biết bao nhiêu
Mỉm cười tựa đóa hoa thêu ân tình
Giọt nắng bé bỏng nhỏ xinh
Bỗng nhiên vội vã chuyển mình lãng du
Mùa thi đi với mùa thu
Mắt như rướm lệ tiếng ru học trò
Có cơn gió nhẹ âu lo
Khóc chia tình bạn sang đò thuyền chao
Nhớ bao ánh mắt má đào
Hồng lên trang nhật ký nào hôm nay
Mang theo giọt nắng cuối ngày
Tụi mình như đã đắm say một thời
Mùa thi khép lại trang đời
Sân trường để lại vạn lời nhớ thương.
NT
05 – 11 - 2010
-
LỜI CỦA THẦY
Nguyễn Thủy
Rồi một ngày mai các em sẽ lớn
Vững tương lai xây đắp đẹp cuộc đời
Như cánh chim tung cánh bạc đất trời
Chợt nhớ đến mái trường xưa tình cũ
Nơi đã cho em từng dòng mạch chữ
Bài học trang đời ghi nhớ tận ngày sau
Trời sáng hồng ánh nắng sớm muôn màu
Hương thơm thảo len vào từng nhịp thở
Rồi em ơi những tháng ngày sẽ tới
Thầy trò rồi phải tạm biệt chia tay
Hãy mang theo bao tình cảm hôm nay
Thầy mong gởi các em những điều hay lẽ phải
Lời khuyên thầy biết bao giờ cho đủ
Mong các em hãy vững bước hành trình
Tình thầy trò thầy luôn nhắc từng tên
Mong mỗi đứa hãy tâm bền chí lực
Cho ngày mai vững vàng từng đếm bước
Như chim trời vỗ cánh giữa trời xa
Chí oai hùng khí phách giữa phong ba
Chân vững bước trên đường đời tấp nập.
NT
07 – 11 - 2010
-
Bài thơ do con gái của Nguyễn Thủy sáng tác
VỀ NGÔI TRƯỜNG THPT TRẦN ĐẠI NGHĨA QUẾ SƠN
Nguyễn Thị Hà Ly
Lớp 12/9
Sinh ngày 13/10/1993
Ngôi trường bây giờ em theo học
Hơn nửa thế kỷ rồi qua bao lớp thời gian
Lịch sử đổi thay trường vẫn mãi trường tồn
Đã hun đúc biết bao nhiêu người tài giỏi.
Ngôi trường đã tiếp nối nhiều thế hệ
Biết bao người thành nhạc sĩ, nhà văn
Biết bao người trên trận tuyến ...Xung phong
Làm rạng danh ngôi trường quê hương đất Quế.
Hôm nay đây chúng em là trò nhỏ
Sắp trưởng thành rời tổ bay đi
Lòng dặn lòng luôn mãi khắc ghi
Tình cảm trường...Thầy luôn ẩn vào tâm trí.
Hành trang cho em là bài văn thầy giảng
Bài toán giải phương trình tìm hàm số đường cong
Nối tiếp lời thầy là bài vở tháng năm
Cho em mang theo vào đời xây mơ ước
Rồi ngôi trường sẽ xa, nhưng lòng vẫn rất gần
Nhớ tiếng thầy cô trên mỗi lần đến lớp
Rồi kỷ niệm sẽ khắc vào tâm trí
Không bao giờ quên và mãi mãi chẳng hề quên.
Ngày mai nầy xa cách mái trường yêu
Bạn bè rồi xa chỉ có thầy ở lại
Mỗi một năm về, lời thầy vọng lại
Trái tim chúng mình xin gởi nỗi lòng yêu...
Mai xa rồi chúc cô thầy sức khỏe bình yên
Trong cuộc sống dắt dìu đàn em nhỏ
Bài thơ nầy em xin bày tỏ
Nỗi lòng nầy xin gởi chút tình em./.
NTHL
08 - 11 - 2010
-
Gởi em:ÁO TRẮNG CẦN THƠNguyễn Thủy
Em là áo trắng Cần thơ
Miền Tây Đất Việt nỗi bờ biển xanh
Cưu mang hạt gạo trong lành
Ven bờ sông Cửu uốn quanh đất hiền
Em người Sông Hậu sông Tiền
Gởi lòng tôi đến bao miền ước mơ
Em xinh áo trắng Cần Thơ
Anh người đất Quảng thương chờ đợi mong
Cách xa vạn dặm nhưng lòng
Gởi tình thương mến vào trong tâm hồn
Em là suối biếc xanh trong
Nét duyên con gái thắm hồng trời Xuân
Lòng anh bao nỗi băng khuâng
Duyên em cắp sách đến trường mới hay
Áo dài thấp thoáng áng mây
Mơ tình cau thắm duyên trầu từ đây
Mong sao nghĩa thắm tình đầy
Rượu hồng trút cạn men say thắm hồng
Ninh Kiều em của nhớ mong
Dệt nên tình sử thắm nồng môi thơm
NT
Gởi ATCT.
07 - 11 - 2010
-
Gởi em:ÁO TRẮNG CẦN THƠ
Nguyễn Thủy
Em là áo trắng Cần thơ
Miền Tây Đất Việt nỗi bờ biển xanh
Cưu mang hạt gạo trong lành
Ven bờ sông Cửu uốn quanh đất hiền
Em người Sông Hậu sông Tiền
Gởi lòng tôi đến bao miền ước mơ
Em xinh áo trắng Cần Thơ
Anh người đất Quảng thương chờ đợi mong
Cách xa vạn dặm nhưng lòng
Gởi tình thương mến vào trong tâm hồn
Em là suối biếc xanh trong
Nét duyên con gái thắm hồng trời Xuân
Lòng anh bao nỗi băng khuâng
Duyên em cắp sách đến trường mới hay
Áo dài thấp thoáng áng mây
Mơ tình cau thắm duyên trầu từ đây
Mong sao nghĩa thắm tình đầy
Rượu hồng trút cạn men say thắm hồng
Ninh Kiều em của nhớ mong
Dệt nên tình sử thắm nồng môi thơm
NT
Gởi ATCT.
07 - 11 - 2010
-
CẢM TÁC THƠ THANH TRẮC NGUYỄN VĂN
Nguyễn Thuỷ
Đọc thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn
Mười năm kỷ niệm mãi còn trong mơ
Áo em trắng mộng mong chờ
Một trời nhớ với trời mơ song hành
Ước chi về lại tóc xanh
Để hoài đứng gác cổng thành em qua
Giờ đây áo trắng phai nhoà
Mắt sầu nhỏ lệ bên tà sắc trong.
Em đi bỏ lại dòng sông
Tím chiều mây trắng nhuộm hồng áo ai.
Đêm trong con mắt khuya dài
Lời thơ kỷ niệm u hoài chờ mong.
Đọc thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn
Hồn ta cảm thấy bâng khuâng một thời.
Hằng mơ về cõi xa xôi
Để cho trở lại một trời nhớ mong.
NT.
28 - 7 - 2010
__________________
-
/
BÓNG NGÃ CHIỀU RƠI
Nguyễn Thủy
Một chiều bóng đỗ tím chiều
Mơ hồ nỗi nhớ thuở yêu một thời
Mây chiều rũ bóng mù khơi
Nghìn trùng xa cách khoảng trời nhớ thương
Mấy mươi năm nỗi đoạn trường
Người đi mỏi nhớ mòn thương đợi người.
Lạc nhau vừa mới lên mười
Nghìn trùng dâu bể khóc cười nỗi đau
Nhớ mong bạc cả mái đầu
Trắng chiều thơ với tím màu máu tim
Bên đời vang vọng tình em
Vào miền rung cảm êm đềm tình ta
Mắt buồn chìm cõi mơ xa
Giữ xanh muôn thuở bài ca ngợi tình
Dòng sông chở nặng hữu duyên
Muôn trùng về lại bên em một thời
Nhớ thương chín đợi mười chờ
Em là tất cả vầng thơ cuộc đời
Dẫu rằng xa cách đôi nơi
Mỗi chiều tím rụng vạn đời nhớ mong.
NT.
22 - 7 - 2010
-
TÔI HỎI
Nguyễn Thủy
Mình sẽ về đâu
Khi không còn ta nữa
Tôi hỏi
phía xa xôi chân trời
Chẳng có gì khác cả
Đi mãi, tìm mãi... vẫn không gặp nhau
Chỉ vòm trời tím ngắt
Tôi hỏi
Đời người đi về đâu
Khi mây chiều trôi khắp
Thành gió giông, bão tố loạn cuồng.
Gío giật sấm rền chớp giông lóe mắt
Đời người rồi cũng về với cát bụi vùi chôn
Khỏa lấp tình yêu
Khỏa lấp bao điều
Khi dày công vun xới
Còn lại hay không bao ánh mắt người tình.?...
Tôi lại hỏi mình
Đau đáu con tim
Sống để yêu
Chết là quên bao điều ngang trái
Đời người biết đâu khờ dại
Đem tấm chân tình gởi vào cõi mênh mông.
Dịu dàng hơn con sóng nhỏ lăn tăn
Mặt đất vỡ toang trái tình yêu vung vãi
Ta mơ con tim trẻ mãi
Để yêu thương và chia sớt những ân tình.
Cho cuộc sống, cho nhau và cho cả riêng mình
Cho hạnh phúc đi vào trái tim yêu cháy bỏng
Rực lửa ân tình đốt cháy những hờn căm
Rồi sẽ về với cát bụi trần gian
Ôm mặt khóc trên thiêng đàng hay địa ngục
Đó là khoảng mênh mông hòa khúc nhạc
Của trần gian khép nhẹ những cơn mơ.
Và cho mình được gom góp nỗi lòng thơ
Đem yêu thương gởi vào trái tim yêu nồng cháy.
NT.
30 - 8 - 2010
-
GIÁ NHƯ
Nguyễn Thủy
Giá như được chén men say
Cho quên tất cả tháng ngày nhớ mong
Giá như điên loạn nỗi lòng
Để không còn những bâng khuâng đợi chờ.
Mà em là một vầng thơ
Gieo tràn lục bát ngẩn ngơ lòng mình
Cơn mơ bao giấc hiện hình
Như màu sắc của mối tình thắm tim.
Chờ em gởi trọn niềm tin
Vào trang nhật ký hiện lên muôn màu
Sắc yêu như nắng nhuộm sâu
Ân tình lộn lại kiếp sau nhận nhìn.
Ta say suy gẫm nhân tình
Em say em đợi bóng hình người ta
Giá như em chẳng là hoa
Để trong huyền thoại chẳng nhòa mắt anh.
Mà em là một bức tranh
Chân dung làm vỡ chung quanh tiếng lòng
Nhớ hoài bỡi một chữ mong
Em làm thức cả nỗi lòng thơ anh.
NT.
09 - 7 - 2010
-
HẠ CHIA NỖI NHỚ
Nguyễn Thủy
Sông xanh màu mắt long lanh
Vương vương trong nắng hạ xanh đôi miền.
Lòng anh mang bóng hình em
Đi qua dông tố vẫn tìm lối xưa
Trở về mấy độ nắng mưa
Có đêm bóng lá ngả vừa sang thu.
Vẫn còn mờ mịt hoang vu
Ngỡ ngàng vàng cả tiếng ru tình người
Hạ ơi! Bao sắc lá tươi
Có chờ đến cõi thu rơi lá vàng?
Chiêm bao rơi xuống mắt nàng
Tưởng rằng như đã gieo ngàn lá thu
Nhìn mà cứ tưởng sa mù
Khói sương mờ mịt hoang vu đợi người.
Lòng mơ em mãi nụ cười
Bên anh rõ nhẹ những lời yêu xưa
Hạ về thơm tóc hương đưa
Bên dòng suối biếc, duyên ưa mắt nhìn.
Rồi về thao thức bao đêm?
Bỗng dưng con mắt hờn ghen cháy lòng...
Rồi xa còn lại nhớ mong
Giữa vùng sương lạnh mơ không bóng người?
N.T
-
ÁO DÀI
Nguyễn Thuỷ
Áo dài vóc dáng kiêu sa
Vờn quanh mắt ngọc, đậm đà nét duyên
Em mang bao giấc mộng hiền
Gợi muôn trùng nhớ vào miền ước mong.
Làm thổn thức bao dấu lòng
Trắng đêm mắt vẫn say trong nỗi niềm
Mơ hoài bao giấc mơ tiên
Bên tà áo trắng mỗi đêm hiện về...
Môi son mắt ngọc tóc thề
Chớm Thu xanh biếc lời quê nhuộm màu
Gió chiều thoảng phất hương cau
Duyên trầu tem bạc vôi trao duyên lành
Mai sau đi giữa phố thành
Những tà áo trắng vờn quanh hương tình
Một khi về chốn yên bình
Lời thề thức dậy lòng mình ngẩn ngơ.
NT.
14 - 7 - 2010
Nguồn trích dẫn (0)
-
TRẢ CHO XONG HẾT
Nguyễn Thuỷ
Vắng vẻ buồn tênh tịch liêu
Dòng châu dư lệ quanh hiu hiu sầu
Vẩn vơ nhớ tơ màu nắng trắng
Theo thời gian về chốn lặng im
Trần gian nhỏ lệ khóc đêm
Làm cay con mắt môi mềm điếc câm
Rồi những lúc âm thầm đếm bước
Ngược thời gian trở lại nỗi niềm
Buồn vui sầu hận riêng mình
Chẳng ai đem lại ân tình sớt chia
Khuya với cả bóng đêm thầm lặng
Một niềm đau tê buốt tâm hồn
Cuộc đời bao cảnh gian truân
Nợ chưa trả hết lại thêm nợ hoài
Mong sao đêm ngắn, ngày dài
Khuya không còn nữa cho ai với mình
Đi cho hết quảng đời tinh khiết
Trả cho xong món nợ trần gian
Về vùng kỷ niệm xa xăm
Xong xuôi xuống dưới mộ phần bên nhau
Là hạnh phúc nghìn sau muôn thuở
Cuộc đời ta vĩnh viễn thiên thu
Em ơi ! hạnh phúc cho dù
Xương hoà đáy mộ, huyệt sâu đợi người.
Trần gian nhỏ lệ khóc cười
Còn chi mà nói hỡi người tri ân.
NT.
17 - 7 - 2010
-
Một thời trên bến sông Thu...
Nguyễn Thủy
...Bao nhiêu câu hát nhẹ ru vào lòng
Hỡi người lữ khách sang sông
Long lanh bóng nước lạc vào hồn ta
Tình yêu một thuở
lẽ nào lãng quên
Mái chèo lướt sóng nhẹ êm
Xuôi thì Vĩnh Điện
Ngược miền Thượng lưu.
Ta nằm bên bến hạ lưu
Trăng tàn chẳng chịu vơi bao nỗi buồn
Chập chờn trong nỗi nhớ nguồn
Lang thang một kiếp đời tuôn lệ tràn.
Thành dòng nước biếc xanh trong
Ngược lên Hòn Kẽm, mênh mông đất trời.
Đá Dừng nước mắt ai rơi?
Thành câu ca, nhắc ngàn lời mẹ ru.
Một thời trên bến sông Thu
Mười ba năm ấy vi vu tiếng lòng,
Luyến lưu nhặt lá tàn đông
Ép vào nỗi nhớ, bên dòng thời gian.
Đi qua bao chuyến đò ngang?
Trở về một kiếp đa mang dạ sầu.
Tuổi giờ đã bạc mái đầu
Mà hồn chẳng chịu chôn bao lời nguyền.
Mai sau về với cõi tiên
Hóa thành nước biếc liền dòng sông Thu.
Nhịp cầu bắc giữa hoang vu
Hiện hình bóng dáng mẹ ru ngàn đời./.
06 - 10 - 2009
(nguyễn thủy)
__________________
-
Thơ gởi chị
nguyễn thủy
Tặng Thái Thị Hoàng Yến
Ôm kỷ niệm đi tìm trong dáng chị
Đời ẩn sâu trong khuya khoắt mơ buồn
Tuổi đá còn trong đêm lạnh mờ sương
Rơi lác đác lá thu vàng cuối bãi
Trọn giấc mơ mong trao về chị gái
Có một điều chứa một nỗi riêng tư
Bao ước muốn cho thời gian chậm lại
Chị có nghe tim đập ở quanh mình?
Người đàn bà đang yêu đợi bình minh
Trong tâm trí tưởng dần như tĩnh lại
Ôi đau đớn cho cảnh đời ngang trái
Chị có nghe tiếng đời gọi bao lần?
Mỗi đêm về em ra đứng trước sân
Trăng lấp ló cây đa trùm dáng Cuội
Sầu thế đó bao tháng ngày chờ đợi ...
Mơ tương tư trong đôi mắt trong ngần
Chị có nghe bao lần em thầm gọi?
Một bóng hình xa cách mãi cô đơn.
(nguyễn thủy)
__________________
Chào mừng đến với NNAFC! Thành viên nguyenthuy_qs, chúc bạn vui vẻ!
Thơ gửi chị
Hai mươi năm lưu lạc
Bây giờ chị phương nào
Nơi Sài Gòn xa nhớ
Sao không về chốn xưa?
Hai mươi năm không gặp
Con tay bế, tay bồng
Đất muôn lời nhắn gởi
Nơi nào, sao cách xa?
Về thăm làng quê cũ
Nước lũ cũng theo về
Sao nỡ đành bỏ quê?
Chị đi đâu biền biệt?
Mỗi lần em lên núi
Đất Nông Sơn nghĩa tình
Mãi đi tìm dáng chị
Sao buồn hơn thuở xưa?
Bởi tại đời cách trở
Bởi tình chẳng nên duyên
Bởi đôi ta chung tuổi
Nên nỗi niềm chia đôi.
Em làm cánh chim trời
Mãi bay đi tìm chị
Tìm hoài trong nỗi nhớ
Chép vài dòng ngu ngơ...
Đã năm mấy mùa xuân
Người đi không ngoảnh lại
Trong ta sao khờ dại
Cứ mong hoài người dưng?
18 - 11 - 2009
(nguyễn thủy)
-
Nhận được tập thơ "nợ"
Nguyễn Thủy
Từ nơi Bắc miền Trung
Vùng đồng bằng sông Cửu
Rất xa và rất lạ
Thơ bay về cố hương.
Sông hiền hòa, quanh khúc
Uốn lượn trong Thu Bồn
Lời thơ "Ngô Văn Tuấn"
Vào hồn Thủy nhớ nhung...
Từ đầu tiên tập thơ
In trang đầu một "nợ"
Gánh gồng nặng đôi vai
Tình không phai màu nhớ.
Đất Đại Đồng muôn thuở
Từ lập địa khai thiên.
Ánh mắt mẹ diệu hiền,
Bao năm dài thao thức...
Đốt đèn khi gió bấc
Dầu đã cạn trong diêm
Bao dấu ấn lời nguyền
Mơ tình về đất Quảng.
Nỗi nhớ một miền quê...
Bóng mẹ cong bờ đê
Giữa trưa hè nóng rát
Tình không thôi dào dạt.
Ký ức một dòng sông
Mây trắng nhuộm sang hồng
Tình yêu vừa chín mọng
Em giờ có biết không?
Bao lần về phố Hội
Lãng đãng dáng sông Hoài
Nước mắt rồi chảy ra
Cho bình yên gấp bội.
Thơ anh và nỗi nhớ
Buồn xa xứ một thời
Nơi đất khách quê người
Thành quê hương biển đợi.
Mấy lời xin nhắn gởi
Về Văn Tuấn - La Gi.
Ta xin chúc những gì
Ngoài bình yên cuộc sống.
Tương lai, tràn hi vọng
Biển vàng trong tình mộng
Thơ bay về cố hương
Theo cung bậc du dương.
Ta ôm tròn biển nhớ.../.
25 - 9 - 2009
NGUYỄN THỦY
-
MÙA KHÔ VÀ CHIẾN DỊCH
Nguyễn Thủy
(Kỷ niệm :Nguyễn Thủy - Võ Tấn Hùng)
Mùa khô chúng tôi đi
Hành quân qua những vùng đồi
Đất khô cằn, suối cạn, rừng cháy khô
Chúng tôi hành quân mắt vẫn cứ nhìn
Về phía trước nơi núi rừng xanh trước mặt.
Chúng tôi mong sẽ có nước và chỉ cần vũng nhỏ
Cho xoa dịu cơn khát qua bao lần gắng gượng
Đường hành quân vẫn còn dài theo mùa nắng
Mang cái nắng cháy khô vào lòng chiến dịch
Chiến dịch mở rồi
Cái khát vẫn bám theo.
Vào trận đánh
Chúng tôi mỗi người mang theo năm lít nước
Súng đạn quanh mình...
Nước lích kích trên lưng.
Chúng tôi hiểu ngày mai nước là tất cả
Nước cho chung và nước cũng cho riêng
Cho riêng mình sau những lúc xung phong
Cho đồng đội bị thương bớt phần đau đớn.
Trong khói súng và mặt trời thi nhau nung nấu
Giữa mùa khô và đạn pháo ầm ì...
Những khuôn mặt người sạm đen, lem luốc
Đang bò trườn vượt qua cái chết,
qua bãi chông, mìn,
qua làn đạn réo... Xông lên.
Nước đã hết trận đánh vẫn còn tiếp tục
Chúng tôi mệt nhoài
Quằn quại, đớn đau trong cơn khát.
Hô xung phong...Tiến... lên...
Tất cả đoàn quân lặng im
Ngớt dần tiếng súng
Khẩu lệnh truyền... Đoàn quân nhốn nháo
Ra phía ngoài ngoảnh lại nhìn...
Ôi!... Một giấc mơ.
NT.
D8 - e 29 - f 307
Chiến dịch mùa khô 547 (10 - 4 - 1983)
__________________
-
Về sau cuộc chiến
Nguyễn Thủy
Kết thúc chiến tranh biên giới Tây Nam
Đồng đội tôi trở về Tổ quốc
Bao nhiêu năm hành quân giết giặc
Hơn hai mươi năm rồi chẳng biết ra sao?
Người Bắc, ta Trung, người Nam xa lắc
Gặp lại nhau khó lắm một sư đoàn...
Về lại quê hương, có bạn gian nan
Và có bạn còn mang trong mình vết đạn
Có đôi người thăng quan, tiến chức
Có người thành nhạc sĩ, nhà văn
Có vài người đêm thức với ánh trăng
Mơ thi sĩ ru hồn mình theo gió.
Chất chứa yêu thương trong tình yêu tuổi nhỏ
Bên tuổi ngọc ngà, bên đàn trẻ vô tư...
Mong các em sau này thành bác sỹ, kỷ sư
Gắng công học cho mai sau khỏi cực
Tội lắm thay đời cha anh khổ nhọc
Bên ruộng nương mong được thẳng đường cày.
Sau cuộc chiến tranh biên giới Tây Nam
Súng đạn rời vai... giã từ chiến trận
Về lại quê hương mang niềm tin, hy vọng
Xây cuộc đời này đẹp mãi với mùa xuân
(nguyễn thuỷ)
__________________
-
Nhận được tập thơ "Hành trình của con kiến"
Nguyễn Thủy
Tặng: Lê Minh Quốc & Đoàn Tuấn.
Một bản trường ca" Hành trình của con kiến"
"Nghề đi rong", qua nửa kiếp làm người
Áo chiến binh đã ngang dọc một thời
Giũ bụi phong trần về với đời cơm áo.
"Tiếng kêu Quốc..Nhịp d." Những " Tiếng kêu thảng thốt"
Qua "Nhịp điệu ngày ngày..."Trong ánh mắt yêu thương.
Tuổi già nua tựa hoa cỏ úa tàn
Nhưng hồn Quốc vẫn ngát hương tình nhân loại.
Với :" Vòng quay của kim đồng hồ" năm tháng vẫn vô tư
Người yêu thương nhau bằng hơi thở, nụ cuời,
Qua ánh mắt gởi trao lời dịu ngọt:..."Em yêu dấu..."
Từ phương xa giây đầu tiên, phút cuối... Hẹn quê nhà.
Bởi từ đó:" Hoa trái còn xanh:"...Và môi anh còn đỏ.
"Đêm trong con mắt" buồn trang nhật ký mỗi lần ghi...
Và cuối cùng ta lại gọi: "Nàng ơi!...Những gì..."
Cũng từ đó qua trang đời:" Từng ngày tập thở"
Hồn thơ bay trong trời đất đậm tình người...
Bởi có em rồi: "Trái tim bắt đầu tươi tốt"
Trời đất thắm xanh, tình đời xanh ngát
Nhịp điệu bềnh bồng, theo nhịp sống quanh ta.
Những cuộc hành trình, những đoàn binh ra trận
Những trang đời thường nhật ký đã thành thơ.
Tuổi 18 khát men tình cháy bỏng,
Dạo chơi bên chiến hào... Ghì súng thét... Xung phong...
Nẻo đường xa trên mảnh đất Ang Lung
Vai vác nặng những trang đời khổ nhọc
Nhớ quê hương... Từng đêm rơi nước mắt,
Gìơ gặp nhau ta nhắc chuyện chúng mình.
Đồng hương ơi...! Con kiến...Cuộc hành trình...
Vẫn bước chân đi qua ngày, qua tháng.
Trong khốn nạn cũng có ngày tươi sáng
Cuộc hành trình này ta gặp những mùa hoa...
Đất nước, quê hương, chung thủy đậm đà
Ta yêu đất nước, ta yêu ta hết thảy,
Bởi trong ta có tình người thân ái
Chảy theo về trú ngụ chốn tình thương...
Bài thơ nầy ta gởi Quốc nhớ thương
Cùng đồng đội trên chiến hào giết giặc
Tình yêu lớn chảy trong lòng Tổ quốc
Mãi sáng ngời như sao giữa trời trong.
25 - 10 - 2009
(nguyễn thủy)
Kỷ niệm qua bốn tập thơ
*Thơ với tuổi thơ ( Lê Minh Quốc)
*Đất bên ngoài Tổ quốc( In chung Đoàn Tuấn - Lê Minh Quốc)
*Những người không gặp nữa (Đoàn Tuấn)
*Hành trình của con kiến ( Lê Minh Quốc)
Hai bạn Đoàn Tuấn & Lê Minh Quốc gởi vào ngày: 26 - 4 - 2007
__________________
-
NHỚ MẸ
Nguyễn Thủy
Mẹ là hạt nắng trong đời
Nhớ lời ru mẹ: Con còn nằm nôi
Gìơ con đã lớn nên người
Nhìn lên di ảnh mẹ tôi hiền từ...
Khói nhang vái mẹ ngàn lời
Vu Lan cha cũng khấn ngồi trông mong
Hiện về một cõi xa xăm
Nơi miền âm cảnh mẹ nằm sương giăng.
Khói hương quyện với gió trăng
Bên đồi hoang vắng mờ tăm lối về
Cha con khắc cốt lời thề
Lo cho sáu đứa tứ bề lập thân.
Bây giờ tế lễ Vu Lan
Trên bàn thờ mẹ khói nhang hương trầm
Cha con khấn vái thì thầm
Tay nâng ảnh mẹ bao lần lệ rơi...
Thân gầy guộc - mẹ mỉm cười
Môi trầu đỏ thắm cha ngồi ngẩn ngơ
Tám mươi năm nhớ một thời
Gìơ đây nhớ mẹ vọng lời từ thơ.
NT.
02 - 9 - 2009
-
THƠ TÔI
Nguyễn Thủy
Hòa nhạc thơ hoa chiến loạn tình
Như bình minh hót tiếng chim reo
Thơ ơi ! theo với đời ta nhé,
Chớ ngoảnh mặt cười hay mĩa khinh...
Ta với hồn thơ với vần thơ
Với bao năm tháng vẫn tình mơ
Đừng như trời mãi cơn nắng hạn
Hãy cứ mưa hoài những giọt thơ.
NT.
Đăng Rếch: 0h35'
Đêm 29 rạng 30: - 12 - 1985
ViẾt VỀ NgÀy 20 - 11
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
TÌNH NGƯỜI THẦY GIÁO
Nguyễn Thủy
Ta làm người thầy giáo đã bao năm
Mỗi mùa đông về mang theo cơn gió lạnh
Ta vẫn vui bên mái đầu xanh nhỏ
Dìu dắt đàn em vui bước học hành
Rồi mai đây khôn lớn trưởng thành
Dấu chân em trên khắp mọi miền đất nước
Vững hành trang trên đường đời xuôi ngược
Vọng lời thầy tâm sự nỗi niềm riêng.
Cuộc sống sau nầy ...Giờ gắng học nghe em
Mỗi nét chữ nghiêng in màu lên giấy trắng
Là dòng suối trong bình yên phẳng lặng
Mong đời vui trong nhịp sống huy hoàng
Thầy vẫn nơi nầy dìu bước các em
Bao cánh thư xa về lòng đầy tin tưởng
Đã bao năm dưới mái trường định hướng
Tương lai hồng rạng rở chính các em...
Tình cảm thầy trò như nhịp máu chảy từ tim
Gieo rắt tình yêu cho tương lai sáng lạng
Của muôn đời mỏi mong trò ngoan ngoãn
Mơ ước bao điều đơn giản lắng trong tâm
Công danh sau nầy là bài học trang đời
Thầy nhỏ nhẹ trong hơi tình nồng thắm,
Xưa khổ nhọc cho bây giờ êm ấm
Đất nước thanh bình trong nhịp thở con tim
Tre già khô, măng mọc chính các em
Thầy kiêu hãnh vững vàng thêm tay lái
Nhẹ bao chuyến đò lướt sóng tình êm ái
Đưa em đến bến bờ theo nhịp điệu của thời gian.
Đời vẫy gọi tiếng lòng nghe rạo rực
Cất tiếng khóc chào đời bằng hai tiếng o oe...
Nặng ân tình đền đáp nghĩa sâu dày
Tuổi nhỏ bây giờ... học đi em nhé
Mới xứng là con ngoan trò giỏi
Đừng đùa nghịch ăn chơi và xô lãng
Ba phần tư công cha mẹ... một chỉ thầy
Những gian khổ chịu đựng ngày hôm nay
Cho mai sau tương lai hồng cuộc sống
Lời tâm tình nầy gởi niềm tin hy vọng
Dệt cánh ước mơ tươi đẹp đời nầy
Nhớ nghe em bài học hôm nay
Là hành trang bước vào đời xây cuộc sống.
NT.
15 - 11 - 2010