Jump to content

Cổ Nguyệt Mỹ

Thành viên
  • Số bài viết

    166
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    7

Mọi thứ được đăng bởi Cổ Nguyệt Mỹ

  1. BUỔI BÌNH MINH. (Thương tặng anh NĐN ) Buổi binh minh em chờ anh trước ngõ Chim vui đùa bên những cánh hoa xinh Mặt trời lên em dõi mắt theo nhìn Vầng nhẹ hồng từ bầu trời phía trước Buổi bình minh em nguyện thầm ao ước Bắt đầu một ngày với những yêu thương Vẫn xin anh là tia nắng soi đường Cho ánh sáng trong em luôn tỏa dậy Buổi bình minh bắt đầu anh hãy nhớ Suốt cuộc đời hay dù chỉ đôi lần Anh là bình minh - là nắng ân cần Cho em sức sống ươm mầm xanh dịu ngọt...
  2. NỤ CƯỜI . Tôi tặng tôi một nụ cười Mỗi khi tấm lịch tách rời bìa kia Mỗi ngày tôi muốn sẻ chia Cùng người đau khổ chút tia nắng hồng Mỗi ngày thêm những cánh hồng Cho đời thi vị -cho lòng thảnh thơi Mỗi ngày nhàn hạ rong chơi Vui cùng mây gió ,gọi mời trăng sao Mỗi ngày cuộc sống tươi màu Cho lòng thật ấm ,thanh tao muôn phần Mỗi ngày lòng chẳng phân vân Ngao du sơn thủy -lâng lâng mộng đời Mỗi ngày tôi tặng nụ cười Cho tôi -cho bạn...cho người thế gian ...
  3. CẢM THƠ . ( THƯ GỬI CON NGƯỜI LÍNH VNCH ) của Thi Sỹ HỒNG HẢI. Có giọt sương đọng trên mắt Không phải lúc bình minh mà vừa lúc hoàng hôn Bạn viết bài thơ nghe hồn rung cảm Xin cám ơn những tấm lòng không thế giới cách ngăn Chiến tranh Việt Nam đã đi qua Những khổ đau -những mất mát và những gì... Tất cả đã lui dần vào quá khứ Ai được -ai mất Như là số phận Ngày hôm qua đã qua đi Bom đạn -tro tàn Trong ký ức như cơn ác mộng Máu chảy thành sông Chia lìa ruột thịt Đâu có nỗi đau nào hơn nỗi biệt ly Người còn khóc tiễn người đi Đau thương mất mát xuân thì còn đâu Xót thương trời đổ mưa sầu Việt Nam kêu thán Mẹ Âu Cơ buồn Cùng nhau kết lại tâm hồn Yêu thương lai láng nụ hôn tình người ...
  4. TÌNH MƠ . Ngày xưa ai nói lời yêu Bây giờ chợt vỡ giữa chiều cuối thu Tình mơ như kiếp phù du Đôi ta vỡ theo bụi mù hư không Trách chi thân phận má hồng Trăm năm vẫn bạc ,long đong giữa đời Người thương khóc cánh hoa rơi Ta thương ta vẫn chơi vơi cuối đường Ngày xưa ai nói lời thương Bây giờ đã lỡ tình trường đắng cay Tình mơ theo tháng năm dài Phù du -đôi ta đã hoài tháng năm Trách chi trời đất xa xăm Sông kia vẫn thấp - núi nằm vẫn cao Người thương khóc phận lao đao Ta thương ta giữa xôn xao đời thường Ai ru ai giấc mộng thường Ta ru ta giữa sông tương lạnh lùng...
  5. HƯƠNG XUÂN . Như có mùa xuân vừa qua đây Một chút ấm áp trái tim gầy Có làn gió thoảng nghe man mác Hương xuân nhè nhẹ... thoáng hương bay ...
  6. HẠT MƯA ! Hạt mưa rơi -rơi trên đường trần trụi Vỡ tan rồi -khi những hạt mưa tuôn Phố chợt nhòa trong mắt xa xôi Mưa làm dáng- hay lòng mưa đau thật ? Hạt mưa rơi - trên đường đời góp nhặt Tan cùng nhau thành bọt nước cuối nguồn Mưa - mưa tuôn... như giọt nước mắt buồn Khe khẽ rớt -hay vội vàng rơi rớt ???
  7. TÌNH MẸ . Khi mùa Vu lan đến Được cài hoa hồng thắm Xin hãy nhắc nhủ thầm Ơn đời ta còn Mẹ ... Thiên thần Mẹ đó trời ban Cho con được cả thế gian diệu kỳ Mẹ là ánh sáng con đi Cho con hạnh phúc gian nguy không nàn Mẹ hiền gánh mọi gian nan Cho con cuộc sống thanh nhàn an vui Cho con môi thắm nụ cười Cho con -cho cả xuân tươi cuộc đời . "Ơn đời con còn Mẹ"-Tình yêu quí thiêng liêng Và suốt đời con nguyện- Luôn kính hiếu Mẹ hiền.
  8. SƯỞI LÒNG . Ngày chưa tàn mà lòng đã hoang mang Sợ đêm đến đem nắng vàng chôn mất Ta yêu ai dẫu tình là chân thật Chỉ mình thôi trong mộng mị thế gian Ngày chưa tàn sao lòng lại hoang mang Nếu đêm chôn nắng vàng ta nhặt lấy Mang về rồi ta hong từng sợi nắng Để sưởi lòng khi đêm đến - đông về ...
  9. HOA HỒNG TÍM . Hoa hồng vốn rất kiêu sa Nét hoa thật đẹp mượt mà cánh nhung Thuở xưa hồng rất thủy chung Nguyện tình yêu giữ luôn cùng cành hoa Một ngày người đến từ xa Vì lòng xao xuyến mang hoa đem về Từ ngày nhung lụa cận kề Hồng quên đi những lời thề năm xưa Rồi thời gian thắm thoát đưa Đóa hồng theo tháng...theo mùa rụng rơi Cành hồng vì xa bạn đời Buồn hiu - buồn hắt ...tiếc thời vàng son Màu hồng kiêu hãnh đâu còn Nay ngả sắc tím...mỏi mòn thủy chung ...
  10. DẤU THU ! Có một mùa thu mây rất xanh Có tình ai đó vương trên cành Cho Lá mơ màng - Cây say ngủ Giấc mộng êm đềm - mộng Yến Oanh Có một ngày xưa...em với anh Bên thềm thu ấy dệt mộng lành Một tình yêu dấu ...xanh tiểu thuyết Xao xuyến trời thu đẹp hơn tranh Nhưng rồi trời trở cơn gió lạnh Khi gió đông về ...ơi ...gió đông Bên thềm giấc mộng đành tan biến Đau lòng một thuở...dấu tình xanh !
  11. LỜI NGUYỆN CẦU ! Đau lòng vì nỗi thiên tai Mỗi năm lại đến chẳng ai mong chờ Bão về -cơn bão bất ngờ Xoáy ngang -xoáy dọc cuộn bờ quê hương Tôi -người viễn xứ tha hương Nghe lòng quặn thắt ...yêu thương ...nguyện cầu Nhờ thơ gởi đến trời cao Dang tay che chở -nỗi đau xuôi dòng Cho trời ngừng lại cơn giông Trời yên - đất lặng ...tim hồng nhân gian Nhà nhà yên ấm mọi đàng Hạnh phúc chan khắp thế gian nhân loài !
  12. MẢNH VỠ TRÁI TIM ! Rồi mùa đông cũng qua ! Khi tuyết trắng đã không còn nữa Những mảnh vỡ từ trái tim trời xa Giờ bỗng hóa ra thành nước biếc Rồi tình tôi cũng xa ! Khi nỗi nhớ không còn tha thiết Khi tình yêu đã theo dòng băng tuyết Cuốn trôi nhanh về cuối chân trời Em vô tư cho lòng tôi chết lặng Ôm âm thầm như gió đông qua Em hồn nhiên tựa nắng hiền hòa Trong khoảnh khắc tôi hóa thành tượng đá Tượng đá tôi -ngàn năm đứng đó ! Chơ vơ nhìn về ...một phương trời...
  13. TÌNH THƠ ! Thơ gõ cửa phòng tôi - cánh cửa phòng đã mở - xin thơ đừng bỡ ngỡ . cứ mạnh dạn bước vào... Những mạch thơ dâng trào - cho đời thêm sức sống - thơ mang nguồn cảm hứng - tình yêu mới lên cao Thơ thương loài chim nhỏ - đang xoải cánh bên trời - chim tìm về tổ ấm - xoa lòng nỗi chơi vơi Thơ mang niềm hạnh phúc - chan cùng khắp đất trời - màu xanh mới tươi vui - cho bầy em đau khổ bên căn nhà trống vắng - thiên tai đầy đọa người... Chiến tranh và chết chóc - thường gieo khắp muôn nơi Thơ dùng lời hoa mỹ - thêu dệt nên đời thơ - thơ không là mộng mị - cho những kẻ ơ thờ... Thơ gõ cửa lòng ta - mang tình yêu đồng loại Thơ là ánh sáng rọi - những vùng trời tăm tối Thơ dang cánh thiên thần - như mưa xuân tưới mát Cho đời luôn thơm ngát Thơ tràn khắp nhân gian....
  14. VIỆT NAM THƯƠNG NHỚ ! Về đây thăm lại quê xưa Im trong câu hát đong đưa trưa hè Êm đềm gió nhẹ cành tre Thương câu hò lý lòng se se buồn Những khi nắng tắt chiều buông Ánh hoàng hôn nhuộm xuống lòng biển xanh Mải mê say - cảnh như tranh Thương người viễn xứ , lòng đành cách xa Nhớ quê , tình vẫn thiết tha...
  15. GIỌT NƯỚC MẮT ! Có đôi khi những giọt nước mắt Là vị cứu tinh của nỗi lòng Nếu chất chứa sẽ nặng nề dằn vặt Thì tội gì ta không trút bỏ đi ? Có đôi khi những lời nói thật Sẽ làm đau lòng cho kẻ lắng nghe Nhưng cứ thẳng thắn rồi trời sẽ mát Còn hơn là như sa mạc cằn khô Nếu có khi nào bạn thấy buồn - thấy chán Bạn hãy đứng trước biển để thở than Và hãy khóc khi lòng mong muốn Hãy gào thét lên như sóng biển cuộn cuồng Nếu có thể bạn đổ nước mắt ra biển Biển không hờn cũng chẳng trách bạn đâu Bởi nước mắt là họ hàng của biển Cộng chút họ hàng biển sẽ bớt đau Rồi như thế bạn sẽ thấy nhẹ nhàng hơn Không vấn vương và không trăn trở nữa Gịot nước mắt có khi là kẻ thù của lửa Nhưng lại là bạn thân của cả nỗi niềm...
  16. NHỮNG KHOẢNH KHẮC ! Chiều nay như mới hôm nào Từng cơn sóng cuộn vào nhau thân thiết Anh đã biết đất trời còn thế Sao con người cứ mãi muốn xa nhau ? Anh bước đi mà lòng chẳng buồn đau Em héo hắt - đường đời chới với ! Dẫu biết rằng sóng đã ra khơi Em như bờ cát hằng mong đợi Dẫu biết rằng con đường đời vạn kiếp Cứ một chiều mà xoay mãi thời gian Có những nỗi nhớ trong lòng da diết Tình thế gian mới nặng làm sao ! Và chiều nay biển vẫn rì rào Những lời mật ngọt vuốt ve bờ cát Thôi nhé anh ! Cho em làm bên lở Để bên bồi anh đắp những suy tư Đành cho nhau những khoảnh khắc ưu tư Bên lở ấy nhường bên bồi thương nhớ !
  17. THƠ MƯỜI THƯƠNG ! Tuổi học trò ngày xưa thơ mộng Bước vào đời rồi hết mộng mơ Người ơi cái tuổi dại khờ Sao nhanh qua mất không chờ đợi ai Một ngày rồi lại ngày hai Ta ngồi đếm nốt bàn tay... thẫn thờ Một thương lúc tuổi ngu ngơ Hai thương cái thuở bâng quơ-hững hờ... Ba thương chiếc lá tình cờ Bốn thương lá rụng cây chờ mùa sang Năm thương mây mãi lang thang Sáu thương chim nhỏ bay ngang lưng đồi Bảy thương núi xẻ làm đôi Tám thương chiều ngã bên trời hoàng hôn Chín thương một phút bồn chồn Mười thương len lén vào hồn... tình ta .
  18. ÁNH HỒNG ! Những mầm nhú chào đón một ngày mai Những bông hoa đang hé nhụy trang đài Lớp sóng trước đi qua Dồn sóng sau lướt tới Ào ạt -tràn trề sức sinh sôi Những thân cây non giật nảy chồi Mong đón vầng sáng từ phương đông Mặt trời rạng hồng Bừng tươi sức sống !
  19. Tìm chi một nhánh phù du ! Đi tìm một nhánh phù du Lạc đường , mất lối - sương mù giăng giăng Ta nhìn theo hướng vầng trăng Trên đầu lơ lửng muôn ngần vì sao Vầng trăng thì ở trên cao Lòng người thì thấp lối rào u mê Bầu trời dìu dịu đê mê Như thơ Lý Bạch tràn trề men say Người say nào cảnh có say ? Mà thơ người thả...thơ bay ngút ngàn Men đời đã thấm ý tràn Nửa say,nửa tỉnh-thế gian vô thường Đường đi thì chỉ một đường Bên trời một bóng - bên đường một ta ! Sáo đâu dìu dặt ngân nga Vang lên khúc nhạc - điệu ca mơ hồ Nghe lòng chợt thức điểm tô Tìm chi một nhánh mơ hồ phù du !
  20. TRĂNG ! Có ai biết trăng từ xa nhỏ lệ Bởi trăng xa nào ai thấy được gần Trăng cô đơn nên vẫn mãi bâng khuâng Lẻ loi giữa muôn ngần vì tinh tú ! Nếu ta nhìn lên bầu trời huyền diệu Đẹp vô ngần những vầng sáng lung linh Nhưng những vì sao đều có bạn chung tình Chỉ trăng thôi -trăng muôn đời cô độc ! Đêm trăng tròn có khi là vui nhất Bởi lòng trăng đầy ắp những niềm riêng Rồi trăng chếch bóng rồi trăng nghiêng... Treo lơ lửng có chi đâu làm chắc Bầu trời như vô tình nên cứ mặc Cho trăng tròn-khuyết-lơ lửng -chơi vơi... Trăng treo -treo mãi một góc trời Có ai biết được trăng rơi khi nào !
  21. DÒNG SÔNG XƯA . Thời gian ơi ! Xin hãy dừng lại Cho kỷ niệm một thời sống mãi Dẫu chỉ là trong khoảnh khắc thôi Dòng sông ơi xin đừng mãi trôi Cho ký ức vẫn đầy nguyên vẹn Tình yêu thương mãi dâng ngập lòng Ngày xưa ơi ! Xin trở về đây Khi tiềm thức đong đầy nỗi nhớ Của một thời kỷ niệm đã qua ... * * * Mưa vẫn rơi ! Từng giọt mưa rơi trên mái ngói làm lòng Duyên nghe quặn thắt .Đã bao năm rồi rời xa quê hương ,nay gia đình Duyên mới có dịp trở về . Những tưởng Duyên sẽ vui mừng ,hạnh phúc biết bao khi được sà vào lòng Ngoại như những ngày còn bé bỏng .Nào ngờ cảnh cũ vẫn còn đây ,ngôi nhà thân yêu vẫn còn đó mà hình bóng Ngoại đã vĩnh viễn mất đi. Ngoại đã thật sự ra đi rồi .Trong lòng Duyên Ngoại là bà tiên hiền dịu nhất trên đời ! Nhìn ra dòng sông ,con sông trước nhà vẫn đầy thơ mộng .Hai bên bờ những rặng dừa luôn nghiêng mình soi bóng xuống lòng sông .Dòng sông vẫn êm đềm trôi chỉ thiếu vắng con đò nhỏ trên sông .Con đò ngày đó vẫn thường đưa Duyên đi về giờ đã nằm yên -cũ kỹ ... Ngày xưa mỗi lần xuôi đò trên sông ,Ngoại thường kể cho Duyên nghe về mọi chuyện trên đời...về chuyện của Ngoại thời con gái .Giờ đây Duyên nhớ Ngoại da diết .Duyên nhắm mắt lại để cho dòng nước mắt tự nhiên rơi ... Thời còn nhỏ Ngoại rất thích học ,nhưng xã hội vốn thời phong kiến "trọng nam khinh nữ ".Cha mẹ Ngoại cũng quan niệm như bao nhiêu người rằng con gái không cần học nhiều , rằng "nữ sinh ngoại tộc "v v và v v ...Vì vậy mà Ngoại cũng giống như số phận của những người con gái khác ,chỉ biết học lấy câu "công dung ngôn hạnh " ," tam tòng tứ đức ". Nhưng ý thích học chữ vẫn luôn thôi thúc trong lòng Ngoại không nguôi .Cho nên nếu có chút ít thời gian là Ngoại lại chèo đò qua nhà Thầy Tư để học lén . Ngoại vẫn chăm chỉ học và cũng nhờ sự giúp đở của chị em người mà Ngoại mới có thêm thời gian . Bà có biết đâu hành động ấy của bà đã làm xao động trái tim của một người con trai .Người đó chính là con trai Thầy Tư ,là ông Ngoại Duyên . Và từ lúc nào không hay ,cứ mỗi ngày là người con trai ấy lại chờ đợi.Lòng thấp thỏm trông ra ngoài cửa để tìm bóng dáng một người ... Rồi có một hôm khi chuẩn bị ra về thì bổng nhiên trời đổ cơn mưa to .Đến lúc này thì dù muốn hay không thì Ngoại cũng phải trở về cho kịp bữa cơm chiều .Mưa càng lúc càng to .Nước sông mỗi lúc một dâng cao .Ngoại đành cất kỹ bài vở học được rồi xuống đò sang sông .Nhìn dòng nước cuồn cuộn ,lòng Ngoại vô cùng lo sợ .Trong thâm tâm người thầm nghĩ , nếu chẳng may có chuyện gì xảy ra thì có kêu cứu chắc cũng chẳng ai hay .Như linh tính trước ,conđò hôm ấy cứ loay hoay mãi mà chỉ đi được một quãng .Rồi thì bất ngờ nó lật úp xuống dòng sông.Ngoại rơi xuống nước ,bài vở cũng theo nước cuốn trôi đi. Vậy là bao nhiêu công sức đành thả trôi theo dòng nước .Ngoại chỉ còn biết khóc mà thôi . May mắn thay vì thấy trời mưa to nên ông Ngoại đã đi theo và đã cứu được bà .Cái ngày định mệnh ấy đã giúp Ngoại được điềm nhiên đến lớp học vì có sự giúp đở của Thầy Tư .Và cũng từ cái ngày định mệnh ấy sau này đã giúp họ nên đôi vợ chồng vô cùng hạnh phúc .Nhưng niềm hạnh phúc có bao giờ được trọn vẹn đâu .Khi cưới Ngoại về gia đình ông Ngoại bắt đầu làm ăn sa sút. Những lời khen ngày trước giờ bổng hóa thành những lời chê trách thậm tệ .Thêm vào đó suốt mấy năm trời về làm dâu Ngoại chỉ sinh được có mỗi mụn con gái .Thật là họa vô đơn chí ! Thế rồi gia đình ông Ngoại bắt ông cưới thêm một người vợ nữa, với lý do là để có con trai nối dõi tông đường ,vì ông Ngoại Duyên là con trưởng nam . Tất cả mọi người đều cho là đúng và họ bất chấp nỗi buồn đau của Ngoại .Ngày đám cưới ông Ngoại diễn ra tưng bừng bao nhiêu thì lòng bà lại đau xót bấy nhiêu .Rồi thời gian trôi qua ,ông Ngoại vui với niềm hạnh phúc mới mà hình bóng bà dần mờ nhạt trong lòng ông .Ngoại lặng lẽ sống ,vẫn ngày ngày chu toàn bổn phận vợ hiền dâu thảo .Nhưng cuộc đời Ngoại không được may mắn ,vợ sau của chồng lại ghen ngược với bà .Thêm vào đó sự lạnh nhạt của chồng và gia đình chồng đã làm cho Ngoại không còn chổ đứng trong nhà chồng .Ngoại buồn khổ ôm con về bên cha mẹ mình . Mẹ Duyên lớn lên trong trọn vẹn tình yêu thương của mẹ .Nhưng rồi cuộc sống đổi thay ,Ba mẹ Duyên cưới nhau không được bao lâu thì gia đình Duyên lại theo đoàn người ra nước ngoài sinh sống .Ngoại Duyên không đi theo vì có lẽ trong lòng bà vẫn còn thương nhớ một cái gì đó thật thầm kín ... Từ đó Ngoại thường đến chùa ,ăn chay -niệm Phật.Người ta thường nói :trong mỗi bất hạnh nhất mà tìm đến cửa Phật thì chính là đã tìm được sự may mắn hạnh phúc nhất trong đời người . Giờ đây ,ở nơi nào đó chắc hẳn lòng Ngoại rất thanh thản .Chắp tay Duyên cầu nguyện cho Ngoại mãi mãi được bình yên hạnh phúc nơi vùng trời bình yên nào đó. Trời sắp ngả về chiều ,cơn mưa đã tạnh.Nhìn những ráng nắng còn vương lại trên sông càng tạo cho dòng sông thêm thơ mộng . Nhưng dòng sông ơi ! Bây giờ không biết dòng sông có còn thương nhớ đến con đò nhỏ ngày xưa không ?!
  22. THU TƯƠNG TƯ ! Người đời thường hay nói mùa thu Là mùa lá đổ lắm sương mù Là mùa đẹp nhất nhưng buồn lắm Tôi biết mà sao vẫn yêu thu Trong những chiều thu xác lá vàng Nghe lòng xao xuyến nhớ miên man Về phương nào đó nơi xa thẳm Không biết người ta có mơ thầm Người có còn mơ giấc mơ chung Những ngày xưa ấy có nhau cùng Những chiều thu mãi trong ký ức Có rộn lên lòng chút bâng khuâng ? Một túp lều mơ thiên đường vàng Hàng cây trút lá gió đưa sang Heo may nên biết rằng thu lạnh Mà vẫn chờ thu sưởi lòng manh Có người lại bảo rằng thu chết Tôi nghĩ rằng thu chẳng chết đâu Vì khi gió đông về rất vội Nên thế là thu mới u sầu Có lẽ vì thế nên thu buồn Thu hờn một chút chẳng sao đâu Đến khi hạ tàn nắng phai nhạt Là thu lại về-về rất mau Người đời thường hay nói mùa thu Là mùa cây xa lá tương tư Bởi thế nên mùa thu buồn lắm Tôi đã biết rồi vẫn yêu thu !
  23. HẠT CÁT VÀ SA MẠC . Ta nhỏ bé giữa đời như hạt cát âm thầm nằm trong sa mạc Loay hoay tìm người bạn đồng hành Rồi như thể tự nhiên là thế Bạn và ta thành tri kỷ-tri âm... Cùng vui buồn bên nhau Cùng đón nhận những giông tố đất trời Những lúc gió xoáy Những khi mặt trời đổ lửa Ta và bạn bên nhau nương tựa Nhưng niềm hạnh phúc mong manh Cơn gió nào vô tình đã mang bạn bay xa Và đời ta bỗng hóa ra nghiệt ngã Khi gió về gió như cơn lốc Ánh mặt trời trở nên cháy bỏng Làm rát lòng ta bạn có biết không ? Và cuối cùng ta vẫn chỉ là hạt cát Vẫn âm thầm trong bể đời sa mạc mênh mông... HPD.
  24. TẦM XUÂN NỞ MUỘN . Anh lại đến như mùa xuân gõ cửa Nụ Tầm Xuân vui hé nhụy môi cười Dẫu muộn màng nhưng gió cũng lướt trôi Thoáng rất nhẹ -tưới Tầm Xuân phơi phới Anh lại đến và mang mùa xuân tới Cho hoa cười nghiêng mắt biếc lả lơi Hồn của Hoa đã bên Bướm lâu rồi Nên Bướm hãy nhởn nhơ cùng năm tháng Ôi sắc thắm nụ Tầm Xuân làm dáng ! CNM .
  25. CHO MỘT NGÀY THÁNG SÁU ! Người mong tháng sáu trời mưa Riêng tôi xin ước mưa chưa vội về Lời cầu xin có vụng về Nhưng xin nắng giữ một bề cũng vui Cho nhành nắng mãi rong chơi Cùng mây phiêu lãng bên trời có nhau Tháng sáu về .Nắng nôn nao Cho tôi gởi chút xôn xao về người Cho trời tôi mãi trong tôi Cho đời chút nắng vì tôi mà còn Tháng sáu ơi !Đừng mỏi mòn Cho xin đi nhé ! Chẳng còn trời mưa . CNM.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...