Xin chào mọi người! Mình cũng có chập chững viết một vài bài, cũng không dám gọi là thơ, vì những bài của mình câu chữ không được trau chuốt, hình tượng thì không có gì mới lạ nên viết xong chỉ đọc một mình và không chia sẽ cho ai cả.Bạn bè của mình thì không ai quan tâm đến vấn đề thơ ca. Tình cờ mình search google thì thấy diễn đàn này. Cũng mạo muội chia sẽ 1 bài rất mong nhận được nhận được phản hồi từ các bạn. Mình làm quen với thơ lần đầu ngoài những bài trong sách giáo khoa học phổ thông thì những bài của thi sĩ Hàn Mặc Tử làm mình có cảm xúc nhất.Mình đã tìm hiểu và đọc dường như là tất cả những tài liệu về cuộc đời Hàn thi sĩ, bộ phim cùng tên mình cũng đã xem rất nhiều lần. Hôm nay mạn phép được chia sẽ với các bạn bài thơ này. Đời anh Hàn Mặc Tử Đời anh tuy ngắn nhưng lạ kì Hồn thơ mở lối bằng Đường thi Thức Khuya suy ngẫm tình non nước Sào Nam danh sĩ, nể phục, vì. Rèm lạnh nhà bên anh thấy nàng Tình đầu thổn thức, chẳng dám sang Bài thơ anh viết Vịnh Hoa cúc Để tỏ lòng son,với tiếng đàn. Vỹ Dạ, Cúc về theo thân phụ Phong Trần ở lại sầu thiên thu Sài thành cất bước vùi theo gió Há sợ tương lai sáng,mịt mù. Sài Gòn đô hội chẳng phụ tài Họ Hàn thi sĩ đã có ngai Chính cũng nên đây anh bắt gặp Cuộc tình ngang trái lắm bi ai. Thứ bảy tàu,xe đến với Cầm Thỏa lòng mong ước được ca ngâm Vầng thơ thôi thúc tình đôi trẻ Tuyệt đẹp như trăng những đêm rằm. Trăng tròn vành vạnh chỉ đôi ngày Mối tình thơ đó cũng trôi, bay Cầm sang bến mới,theo duyên mới Mặc Tử bước sang kiếp đọa đày. Thân xác điêu tàn, hồn đau thương Cô đơn thi sĩ chốn góc tường Trăng khuya, bóng xế làm bầu bạn Nàng Mai hữu ý, lòng vấn vương. Tứ chứng nan y Hàn mang bệnh Thuốc nào chữa khỏi hỡi bề trên Rạng sáng tinh sương ngày hôm ấy Hồn lìa khỏi xác, lòng nhẹ tênh. Bảy mươi năm chẳng đã qua rồi Cứ ngỡ hôm ấy mới đây thôi Giá như Tử,Nhật đồng thời đại Khóc cùng thi sĩ vẹn chia phôi. Vũ Nhật