-
Số bài viết
2.537 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
318
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio
-
Ở Hạ Long ngày ấy ...
-
TIỄN NGƯỜI THÁNG GIÊNG (sến khúc) Khăn đây, chậm mắt đi em khô dòng lệ mặn dấu chim muộn về gói vào hai chữ phu thê tiễn chân đừng ngó trăng thề, kẻo đau Lời thương yêu nước qua cầu áo đây, vai khoác, dãi dầu đường xa buồn này cứ để mình ta lạnh này mặc kệ thịt da quen dần Trái tim mỏi mệt, hãy cầm chút hành trang thuở mình lầm lẫn nhau môi đừng đắng, tóc chớ nhầu khéo hoàng hôn lỡ chuyến tàu tháng giêng ĐCĐ
-
Lại một bài thơ hay làm mình xúc động : 8.3. - Tặng Mẹ của con Đêm Nằm Nhớ Mẹ Nửa đời rong chơi phiêu bạt Trái tim ngỡ đã sạn chai Đêm nay giật mình nhớ Mẹ Nước mắt con bỗng tuôn dài Chẳng cần nữa đâu Mẹ ạ Con chẳng cần thành một nhà thơ Cái ước mơ từng làm Mẹ khóc Nước mắt chưa khô cạn đến giờ Đêm nay , đêm nay con viết Câu thơ bỗng lớn nên người. (*) Câu thơ có hình bóng Mẹ Câu thơ đẹp nhất trên đời TRẦN DUY TRUNG (*) Ý thơ Đào Công Điện : Chỉ cần thêm vào từ Mẹ / Câu thơ cũng đủ nên người 08.03.15
-
GỌI LÀ TẶNG EM 8/3 Lúc thẩn thờ anh hay nhắc về sông Em hỏi sông có gì hay tán tụng hoài chi vậy E người, và dòng, cùng ngưng chảy Ừ, là biển dạt dào em chứa vạn nguồn sông Khi say sưa anh ca ngợi hoa hồng Em chúa ghét giống hoa đầy gai kiêu hãnh Đừng vội hờn ghen - chính hồn em huệ trắng Anh hay nhầm. Ai chấp nhất người say Chẳng ít phen anh ngồi hát về đại ngàn hương bay Em chất vấn – em, hay rừng, anh yêu thương hơn cả Biết nói gì đây, chính nơi xưa cỏ lá Anh viết bài thơ đầu tiên xoan sến tặng riêng em Trong vần vèo, anh hay úp mở một tên quen Ngăn sao được lòng em cơn thịnh nộ Xin tha thứ gã thi sĩ nhà quê mê đau khổ Lãng mạn này phải giải thích sao đây? Cả đời mình anh đón gió thả mây Em tối mặt với mắm, rau, gạo, muối … Vẫn biết giọt nước mắt thường thầm lăn hờn tủi Như bao lần anh rón rén đến sau lưng ĐCĐ
-
MAY QUÁ HẾT TẾT RỒI May quá hết tết rồi Ba má con có thể đi xin việc làm kiếm tiền mua gạo May quá hết tết rồi Mặc áo rách ra đường cũng đỡ tủi thân May quá hết tết rồi Mấy anh chị chú bác xóm phường bớt bạc bài, chém đâm, ăn nhậu … May quá hết tết rồi Không phải nghe cái ông ở trong khu nhà to đùng đầu hẻm Mở hoài bài hát cảm ơn vì được ban cho rất nhiều thứ, ngoài thắng lợi mùa xuân ĐCĐ
-
THẢ THƠ CỦA MÌNH (hưởng ứng ngày thả thơ rằm nguyên tiêu Việt Nam) Sáng này anh thả câu gì đấy Lên trời cùng mấy đám mây bông Lượm được mở ra em sẽ thấy Sợi tóc gầy sắc sắc không không Sáng này anh thả câu gì đấy Lượn lờ trên phố bước người đông Thơ tình bung nở màu bông giấy Rớt xuống trần gian triệu má hồng Sáng này anh thả câu gì đấy Bay về xứ sở mượt mà sông Dẫu không cách trở lòng xa ngái Ấu thơ bùn đất thuở chan ròng Sáng này anh thả câu gì đấy Nửa như triết học nửa lông bông Thừa khiếu vẽ voi đành thiếu giấy Áo cơm nước mắt ngược vào trong Sáng nay anh thả câu gì đấy Hình như gió thổi có sương vây Lượm được mở ra em sẽ thấy Nỗi buồn kèm với một cơn say ... ĐCĐ
-
VƠ VẨN VỚI MỒNG MƯỜI Tết chưa phai đỏ rượm Giêng đon đả xanh màu Ở đâu mà chộn rộn Mùa mùa về đuổi nhau Mới đó sáng mộng du Hớp cà phê tìm nắng Liền gặp lá ôn nhu Rớt vào chiều tĩnh lặng Thành thử nhớ người lắm Tri kỷ, ơi, hồng nhan Thoắt giao thừa tay ấm Giờ vai lạnh tro than Ai trước đã trăm năm Ngắm mây trời mong tết Ai sau ta triệu rằm Đứng mồng mười luyến tiếc *** Xòe ngón đếm nhật nguyệt Mãi chơi trò bé con Quên thời gian quỷ quyệt Ăn tuổi ta ruỗng mòn … ĐCĐ
-
HAI ĐOẠN MỒNG BẢY Đêm qua tưởng mình già thêm một tuổi Hoặc khuya mòn thềm vắng thiếu sương buông Sáng nay thấy mình trẻ lại hơn một tuổi Hay ngợp đường mồng bảy áo tung hương? Đêm qua ngờ vực mùa hữu hạn Cánh nào bay rồi cũng vướng chân trời Sáng nay chợt hiểu xuân bất tận Hay mắt ai vừa đăng ký trọ trong tôi? ĐCĐ
-
GỬI CHÂN TRỜI GÓC BIỂN (2) (sến khúc) Một người ngồi với một thềm Lắng xuân thầm thỉ dưới viền lá non Cạn ly tăm rượu càng ngon Ngoài hiên chim hót vẫn giòn đầu năm Một người ngồi phía vọng âm Xuân chưa về tuyết trắng dầm tân niên Là thương chiếc nón len mềm Ấm giùm bờ tóc đen tuyền của xưa Một đêm cũng rét chừng vừa Cũng hai bóng dạo giao thừa tận khuya Gió đông sót lọn cuối mùa Nhắc đôi môi lạnh ngước chờ đôi môi Một ngày, giống mọi ngày thôi Hai gần gủi vậy chợt xa xôi lần Hững hờ ký ức tay nâng Mượn men góc biển chúc xuân chân trời. ĐCĐ
-
Suốt quá trình làm thơ, mình nhận được cả lời khen lẫn ý chê, điều đó không quan trọng, chỉ cần nhận được sự đồng cảm, dẫu chẳng nhiều, như từ người thi hữu Trần Duy Trung đây, mới đúng là sự động viên đích thực. Có thể mình chưa được như những gì huynh đệ nói, nhưng chính những dòng chữ tâm huyết này đã đặt ra cho mình một tiêu chuẩn mới, cao hơn, để hướng đến. Hy vọng là ít nhiều sẽ đạt được (nếu còn đủ điều kiện tiếp tục viết). Thường thường mình hoài nghi về những lời khen, nhưng mỗi câu chữ ở đây, vào tháng ngày này, mình sẽ nhớ mãi. (Bạn làm mình ứa nước mắt rồi đấy, Trung ạ.) nguoibuongio
-
(mạn phép tác giả đưa lên vì bài hay quá ) Viết ở Mỹ Sơn Ta cúi xuống nghe hồn đất thở Hỏi nghìn năm gạch đá trơ đau Dõi người xưa tay lưng dựng mở Viễn tượng đời ta tro bụi mai sau. Đây Thánh Địa, vết thời gian loang lổ Đây chư thiên, linga, shiva Đây Sambhuvarman, Bhadvarman phận mộ Đây linh hồn giống dõi chăm Pa. Đây điệu múa Apsara em giữ Đây ánh nhìn tạc vào đá nghìn năm Người phương Bắc - ta thân là thứ lữ Ngọn ngọn nguồn về lại ghé thăm. Ta đứng dậy giữa bốn bề rừng núi Nghe linh thiêng thổn thức trái tim mình Mỹ Sơn ơi, có chút gì buồn tủi Thánh Địa còn mà thế giới im thinh. TRẦN DUY TRUNG TĐ Mỹ Sơn 27.02.15
-
MÙNG TƯ ĐỨNG TIẾC Mùng tư rủ tết đi rồi Với xuân còn mỗi chơi vơi giữa ngày Lắng tai đếm nhịp dép giày Chừng giao thừa nán lại đây với mình Chợt thèm mùng một nắng hanh Chuyến xe năm mới về thăm chuyến phà Mùng hai cuộc rượu ba hoa Mùng ba ngơ ngác nhánh hoa trụi cành Bàn chân lại bước quẩn quanh Gặp đèn đỏ ngỡ đèn xanh đứng chờ Ngước trời tìm một ý thơ Mùng tư, ai đó, vu vơ giống mình? ĐCĐ
-
LỜI NHỎ Con chim bảo tôi nó hót Khoe được em cười, lắng nghe Cây kể công luôn giang bóng chở che Mùa hè ướt và mùa thu đẫm gió Giọng tôi không hay Tay chưa đủ dài quàng kín đôi vai nhỏ Chỉ vô danh loài sên trong cỏ Dưới chân người ngưỡng mộ ngước nhìn lên ĐCĐ
-
TẾT NGỒI QUÁN VỚI KIỀU Em đem nhan sắc chuộc cha Ta đem bán cái chính ta chẳng thành Tiết trinh vùi dập lầu xanh Dăm bài thơ nhạt công danh phập phều Trăm năm người xót xa nhiều Ta vài chục tuổi lắm điều trầm luân Ơ mà, trời đất đang xuân Than van cũng đã trót lần ghé đây Khui thêm bia, rót cho đầy Lỡ say ta tựa bờ vai Thúy Kiều … ĐCĐ
-
SẾN KHÚC DÀNH CHO MỒNG BA lén bỏ mồng hai đầy túi áo sau lưng em truy dấu tiên hài lâu lâu giả ngó trời huýt sáo tết này anh vẫn sến như ai em góc nắng vờ xòa tóc gió giả đò rơi xuống chút ban mai anh cúi nhặt gặp toàn thơm lá chất ngất hồn trót lắm yêu mây em đứng cười hát bài gì đó nước mắt buồn mắt của hươu nai tết nhứt hờn ghen chi cây cỏ thì ra người lớn biết thơ ngây vội trút hầu bao mồng hai tặng lì xì em giả lả cầu may dặn ra chợ sắm đôi má lúm mai mồng ba, tiếp tục, anh say ĐCĐ
-
DÂNG TẶNG XUÂN NÀY tặng NtĐ. Mùa xuân này lặng lẽ dưới chân em Anh, chiếc lá cuối tiếc đông từ giã muộn Giữa tết vui nhé em đừng luống cuống Nếu tình cờ nghe vụn lá dưới chân Mùa xuân này tìm tuổi một người thân Tuổi êm đềm trôi qua dòng lau lách Nước trong trẻo em vô tư hạnh phúc Anh ngắm sông bước đời bớt chông chênh Mùa xuân này len vào giấc ngủ của em Đêm năm mới hương trầm bay mấy ngõ Sẽ hớp lấy từ môi mỗi hơi thở nhỏ Ngấm men thơm anh say ngất bên đường Mùa xuân này gieo một hạt yêu thương Anh mọc rễ trong khu vườn em dung dị Những bài thơ cũng trĩu cành từ đấy Anh hái dâng em bằng cả hai tay … ĐCĐ
-
TẾT AI TẾT TÔI Tết, ai dạo phố ngắm hoa Có tôi lội bộ la cà với xuân Tết ai môi đỏ, mắt xanh Tôi vờ ngó mấy long lanh trước nhà Tết ai hào phóng tặng quà Lì xì tôi nỗi nhớ nhà kinh niên Tết ai gội sạch muộn phiền Tóc tôi vướng một niềm riêng với mùa Tết, ai men rượu sa đà Tôi say lúy túy mỗi tà áo em Tết ai chúc tết lấy hên Tôi bấm lộn số gọi tên chính mình … ĐCĐ
-
CHỜ MỒNG MỘT, SÁNG MAI … Nói gì với nhau chăng, mai mồng một Trút cạn lòng đi chất chứa trăm ngày Những im lặng từng khiến ta rưng mắt Hạnh phúc nào kẻo hàm tiếu nụ phai Thì thầm tai nhau, mai thuộc về năm mới Dẫu sau này chim lạc cánh ngàn bay Hụt hẫng cả bao ngập ngừng xin lỗi Câu tỏ tình bạc phếch biết trao ai Trải lòng ra đi, năm cũ dứt Xòe bàn tay, nắm lại cũng bàn tay Môi thưa thốt đáy lòng mình, câu chúc Chớ nghi ngờ lời nói gió thường bay Lỡ tràn ly say tràn châm ly khác Tựa bên nào bên nấy cũng bờ vai Lửa đã nhóm lẽ nào không tiếng hát Cho đỡ buồn chờ mồng một, sáng mai … ĐCĐ
-
TÌM VÀO GIẤC MƠ MÙA ĐÔNG Tôi bước vào giấc mơ của em Bằng đôi bàn chân mùa xuân trong trẻo ngón Nơi trú ẩn cuối cùng Những ngày tàn đông nhạt nắng Trái tim nhân từ còn dung túng nhau không? Giấc mơ bay cong bảy sắc cầu vồng Giấc mơ chưa dậy thì Dẫu tuổi người xưa cũ Cùng sống sót bao mưa nguồn thác lũ Giấc mơ ngày giáp chạp lạnh lâng lâng Tôi đặt vào cơn mộng mị vầng trăng Khuôn trăng vàng Luôn thức khuya dậy muộn Rón rén như lần đầu tiên vụng trộm Tôi hái từ mắt em hai hạt sao băng Giấc mơ ngoan thanh thản bởi trong ngần Gió núi thổi Bên cây rừng che lá Hái trên đồi tôi chọn màu xanh đã thuở Hương nồng nàn ướp hơi thở thơm đêm Xin đừng xua tôi ra khỏi giấc mơ của em … ĐCĐ
-
VỖ TAY VÀO ĐÁ (bữa rượu tất niên ở nhà Hoàng Minh Vũ) Vỗ tay vào mặt đá Chờ nghe tiếng dòng sông Niên thiếu chừ xa quá Ai có về thăm không Quay mặt phía mùa đông Gặp sót vài xác rã Cớ gì phải bận lòng Đường đi nào đôi ngã Nâng nhánh mai trụi lá Thảng thốt tưởng chạm xuân Chợt nụ cười giả lả Chim nhỏ hót ngoài sân Vỗ tay vào mặt đá Mời khoan nhặt dòng sông Giang hồ đâu vắng cả Chỉ mâm rượu tang bồng … ĐCĐ
-
NHẶT Cuối năm tìm nhặt mùa đông Lượm được hạt bụi lông bông giữa đời Cuối ngày tôi nhặt chính tôi Thấy mình trong đám mây trôi tà tà Cuối cùng nhặt được gì cà? Xác về cát bụi Hồn ra mây trời ĐCĐ
-
NGỒI CHỜ HOA NỞ Đêm chạp chờ hoa nở Tôi nghiêng mình vào mùa Tiếng mấy hạt sương khua Tưởng mai vàng bung nụ Năm bước qua tuổi cũ Trên màu tóc thời gian Ba trăm ngày hợp, tan Liệu đời thôi lận đận Mùi hoa hoài thăm thẳm Tôi nghiêng mình vào hoa Da thịt bỗng ngân nga Trái tim chùng trong cõi Mắt soi tìm bóng tối Đông cứng trời mùa đông Sớm mai hoa nở không Tôi, nghiêng tôi, ngồi đợi … ĐCĐ
-
TÓC MÙA ĐÔNG Em nằm tóc cuộn trong cây Bầy chim làm tổ đợi ngày giăng mưa Mùa đông tóc ngủ say sưa Tỉnh ra dụi mắt vẫn chưa xuân về ĐCĐ
-
DẶN XUÂN Xuân đến người đoan trang dạo phố Guốc hiệu chân thon vóc lụa là Hãy bước chậm thôi mười ngón nhỏ Cho tôi theo với gót Nguyên Sa Tết vui người lên chùa trẩy lộc Vói tay xanh mượt hái cầu may Mắt hãy xoe tròn màu bích ngọc Tôi say hương tóc thuở trâm cài Răng cắn hạt dưa giòn tí tách Giao thừa trời đất đỏ màu son Hãy giữ tuổi người hoài trinh bạch Mai còn được nhớ khóe môi ngon Khui tấm phong bì reo tở mở Tờ bạc lấy hên giấy thơm mùi Hãy chúc bạn bè cùng giàu có Lì xì đều khắp mỗi niềm vui Xuân đến nếu mùa còn nghi hoặc Hãy hé lòng ra sẽ nắng òa Nhấm miếng mứt gừng cay chân thật Và giữ giùm nhau tiếng hít hà ĐCĐ
-
SẾN KHÚC VALENTINE Không phải kẹo sô-cô-la Chẳng phải hoa hồng Tôi tặng em viên sỏi nhỏ Chứa trong đó Bao đợt sóng đại dương Lễ Tình Nhân, biết đâu, sẽ trở nên Bớt tẻ nhạt tầm thường * Không là tấm thiệp màu mè dễ thương Với bài thơ điệu vần in sẵn Mỗi năm cửa hàng rao bán Tôi tặng em lá bài có hình con ách cơ Hình ảnh trái tim hằng được tôn thờ Bởi bao thế hệ tín đồ tình ái * Không cả những món quà đắt tiền hiếm khi mơ tới Cậu ấm cô chiêu dành tặng nhau ngày 14 tháng 2 Tôi chỉ gửi em chiếc gương giản dị này Cùng lời xin lỗi vì trót yêu một người, xa lắm Nếu muốn biết dung nhan nào tôi hằng vinh danh say đắm Em hãy tìm đến nơi thanh vắng Lấy chiếc gương được tặng ấy ra soi …* ĐCĐ *mượn ý của Napoleon (không chắc lắm)
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.