Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. THANK YOU Thank you cọng rau lót dạ ta đỡ đói Thịt cá ê hề thời buổi kém lòng nhân Mãi nợ nần chén cơm vun ngát khói Đổ mồ hôi ai chăm chút gieo trồng Thank you tờ bạc lẻ trưa nắng gắt Cuốc xe buýt cà tàng bớt mỏi cẳng chân Ly nước mía bình dân sao ngọt mát Hàng cây ân cần tặng cái bóng râm Thank you vậy lời khuyên người chân thật Bàn tay mềm bữa nọ kéo ta lên An ủi nhau vầng trăng côi vằng vặc Soi bước đêm chân dẫm lối không đèn Thank you nhé bao tứ thơ đột xuất Nước mắt nụ cười hằng mót nhặt cất, chưng Ơn huệ cả những nhỏ nhoi hời hợt Như thi ca này, lá cỏ cứ lên xanh ĐCĐ
  2. DIỄM PHÚC (sến khúc) Vầng trăng ơi, sao trăng may mắn thế Bóng nguyệt khuya lồng bóng dáng em xinh Gã thơ tình ơi, diễm phúc chừng không thể Ngắm ngọc ngà, ngắm cả ánh trăng chênh ĐCĐ
  3. SỰ TÍCH GIẤC NGỦ Khi say ngủ dễ thường ta giống lá Xanh an bình và rụng rất thiêng liêng Phiến chạm đất vỡ hồn nhiên nốt nhạc Giai điệu u huyền Khi ngủ là ta sẽ tượng hình chim Uống chất ngất trời xanh nhả bao la tiếng hót Nếu thức dậy môi còn đương mật ngọt Biết đâu chừng ta ngủ đã là ong Hằng đêm em hay kể cho tôi nghe về dịu vợi của mỗi dòng sông Bằng môi hôn nồng nàn và vòng tay đầy sự tích ĐCĐ
  4. GƯƠNG MẶT (đôi khi quên mất gương mặt chính mình) Có những chiếc mặt nạ Lại thật hơn mặt người Cũng có khuôn mặt người Trông giả hơn mặt nạ Kẻ phải đeo mặt lạ Để sống sót ở đời Ai đành tháo mặt nạ Cho sự thật sinh sôi Sáng nay sờ lên mặt Tôi tìm diện mạo tôi. ĐCĐ
  5. TRUYỀN THUYẾT VỀ MÙA Em, cánh phù du Lao vào ngọn nến mong manh Ngỡ phù du ngún cháy Nào ngờ tắt lịm lửa xanh Đêm dài hơn sợi khói bay quanh Em, tia nắng yếu ớt cuối đông Rơi trên tuyết trắng lạnh căm Ngỡ nắng nhỏ chết cóng Nào ngờ tan chảy giá băng Đông sẽ qua xuân mới đến trên cành Em, người đàn bà vô danh Hơi thở phù du, mắt nắng long lanh Đêm bí ẩn ghé vào gian phòng hẹp Lệ nến đọng, tuyết ngoài trời thổi rét Trong vòng tay ngoan, anh cuộn giấc an lành … ĐCĐ
  6. TRÍCH NHẬT KÝ MÙA ĐÔNG Người đã gói mùa đông vào mùi tóc Thềm hoang rêu tháng chạp đứng co ro Dỡ dang cũ làm sao tôi giữ được Chờ ra giêng như chờ chuyến qua đò Người dẫn những cơn mưa đi thật xa Kể từ đó tôi hóa thân lưu lạc Quen phố thị mà bàn chân ngơ ngác Nghe chiều rơi cũng ngoái đầu nhìn Người thay áo hôm trăng mấp mé sân đình Viên ngói vỡ như tình cờ ngói vỡ Đóa sen nở lòng dạ tôi tở mở Con quạ kêu nam đáo nữ phòng Người giả vờ mất ngủ với dòng sông Tiếng mèo khuya len vào khung ký ức Chính hằng đêm tôi thường hay mất giấc Ngồi bên đường lẩm bẩm mấy lời kinh Người đi qua bao tuổi dại đời mình Kỷ niệm đó giá như hoài kỷ niệm Tôi tắm táp thời gian đem tẩn liệm Nhớ thương nằm nghe khắc khoải mùa đông … ĐCĐ
  7. TÊN LÁ Ngồi chờ em, chẳng biết làm gì, anh đếm lá Mỗi lá rơi đặt lấy một cái tên Nghìn cái tên nghe mến thương đến lạ Nếu không tin, em hỏi lá thử xem ĐCĐ
  8. MẤT Cái cây đánh mất chiếc lá Cây buồn lá rụng nhiều hơn Bông hoa thất lạc mùi hương Khóc bằng từng cánh tan rã Chi chít trên cành trĩu quả Qua mùa trái rụng sạch trơn *** Tôi mất thứ gì không rõ Chỉ còn lại mỗi cô đơn ĐCĐ
  9. TÓC XUÂN Dường lại xuân bay ngang sợi tóc Anh thời yêu đuối vóc đuôi gà Sẽ thuở bím xanh và lọn ngọc Tóc em, như tuổi, mãi đừng xa. ĐCĐ
  10. DỄ VÀ KHÓ bận tâm làm gì khi chiếc lá rơi quên thuở yêu em vẫn là điều có thể nhiều, rất nhiều, chuyện tình trần gian mỗi ngày như thế quên được nhau chính điều dễ nhất trên đời. tiếng lá khẽ rơi có thể khiến giật mình để quên được em, thì anh chẳng thể trời đất rộng, lòng yếu mềm vốn dĩ không nhớ về nhau chính điều khó nhất trên đời. ĐCĐ
  11. TƯỢNG HÌNH Đi tìm mặt trời vấp phải bóng đêm Đố kỵ ghét ghen giam tôi vào ngục tối Mặt đất hẹp dần, ngỡ tay chân không lớn nổi Không gian chẳng còn đủ ba chiều Hôm bầu trời rụng mất cánh diều Đám chuồn chuồn khiêng đồng dao về quê chôn cất Chờ vầng trăng tròn gặp nghìn nguyệt thực Nghi ngờ tuyệt vọng đưa tôi ra bãi bắn hành hình Bản án riêng dành cho những ai dám viết thơ tình Và ngang nhiên bảo mình luôn yêu cỏ Hôm cánh rừng khóc ròng trong lửa đỏ Hồn tôi bay cùng lũ hải âu truy tìm đích đến của thời gian Triệu năm thiên di hòng gặp tóc em ngoan Nỗi khao khát xui bầy chim lao mình vào đá Sóng vỗ núi ngày đêm nguồn mạch lở Tôi tượng hình thành những đôi cánh biết làm thơ … ĐCĐ
  12. KHÚC KẾT THÁNG MƯỜI HAI Tháng mười hai, ai kêu, mà tôi dạ Chợt ngó trời con chim lạ nhắc hết năm Tờ lịch cuối mười ngón tay buốt quá Hình như là lâu lắm chẳng về thăm Tháng mười hai, khoan khoan, đừng hối hả Gã bụi đời còn kịp lối ăn năn Hơn nửa kiếp ôm đàn nghêu ngao phố Tóc mẹ già nghe héo cả vành khăn Tháng mười hai chớ vô tâm lướt vội Chiếc lá đông lạnh cóng ngủ ven đường Mưa rét chạp hãy tìm phương trú lại Chia cõi người dong ruổi phận tha hương Tháng mười hai giùm dành thơm nhựa ngọt Chảy vào cây kết lá mới tinh khôi Và thơ nữa, như đất trời hồi hộp Giao thừa qua vần điệu đợi bung chồi Tháng mười hai, xin tri ơn năm cũ Vịn tay vào rơm rạ hát đồng dao Dựng kèo cột đã quên mùa bão lũ Tìm quê mùa hỏi chuyện lý thương nhau. ĐCĐ
  13. GHÉ NGHENG EM THÁNG MƯỜI HAI Ghé ngheng em, tết Tây rồi Gian phòng nhỏ đợi tháng mười hai sang Cho chân anh bớt đi hoang Cho vuông cửa sổ lá vàng bớt vương Ghé ngheng em, thắp nén hương Hớp ly rượu nhỏ má hường dễ ưa Cắm nhánh hoa tiễn đưa mùa Cho anh ngồi ngó tóc đùa nghe say Ghé ngheng em, tháng mười hai Một năm còn lại chút này để thương Giao thừa sẽ bất bình thường Từng đôi giày dép xuống đường xôn xao Ghé ngheng em, phút nhiệm mầu Đêm thiêng trời, đất ngả đầu chạm môi … ĐCĐ
  14. ĐỨNG RÉT THỜI GIAN Se lạnh cũ ngập ngừng bay ngang cửa Bao đông gầy đổi lấy một xuân sang Bao lá rơi, sẽ bao nhiêu úa nữa Rừng cô đơn lâu lắm chốn non ngàn Chợt ríu tiếng chim sân ngoài ẩm ướt Bật xé toang u ẩn bức sương mù Có chút hạt bật cười mầm trên đất Trở giấc chưa, hỡi tình nhỏ mùa thu Chợt chiếc non hóa xanh bung rực nụ Loài hoa nào sống sót giữa trời đông Hoa lẻ loi hoài thai từ bất tử Từ mắt người góa bụa nến đêm chong Chầm chậm ngọt ta hớp ngon vị lạnh Để thương chim mỗi sáng đến sương giăng Áp vào ngực chiếc lá chồi hoang quạnh Hiểu tịch liêu triệu tuổi đã nên mầm Bên hương sắc em nằm thơm giá lạnh Tên lính hầu ta đứng rét thời gian … ĐCĐ
  15. DẶN DÒ Mỗi ngày viết mỗi một câu Ngó bàn tay đã mỏi nhầu cuộc chơi Ngữ ngôn chưa chạm đỉnh trời Chạnh nghe hồn phách ngậm ngùi vực sâu . Mai ta ngủ dưới cỏ khâu Em về nhớ nhặt giúp xâu thơ buồn. ĐCĐ
  16. GỬI NGƯỜI MỘT GIÁNG SINH BUỒN Hồi chuông vỡ như thêm vào đông biếc Rơi đầy tay một giáng sinh thẳm buồn Đêm nay phố nghìn câu yêu thêu dệt Bước vỉa hè tha thẩn một mình buông Người ở đâu muôn trùng hay vạn dặm Sợi tóc hoang mặc gió cuốn theo cùng Hàng cây đứng dặn nhau đồng nín lặng Lắng lời kinh xa thẳm tận mông lung Tay thảng hoặc nhặt điều gì, không rõ Từ hôm xưa ký ức rớt mơ hồ Nơi nước mắt vô tình tuôn vàng võ Mươi năm ròng má phấn vẫn chưa khô Hồi chuông nguyện bao người tình nhân mới Yêu nhau hơn hạnh phúc chúa chuẩn ban Chỉ một kẻ tín đồ chìa tay với Hồng ân kia đang tận chốn mây ngàn ĐCĐ
  17. KHỔ GIÁ Hơn hai nghìn năm máu đỏ ròng thập giá Nỗi đau đớn phi thường, mấy ai đã ăn năn Chúa yêu nhân loại mà bất tử Ta thất tình em để vĩnh hằng ĐCĐ
  18. HƠN HAI NGHÌN NĂM Hơn hai nghìn năm thương Chúa vẫn dại khờ Mỗi mùa đông chọn giáng sinh vào máng cỏ Trên mặt đất giữa thăng trầm lịch sử Máu chảy từ Bê-hê-lem thắm muôn nẻo đường đời Những khổ đau phủ phục dưới chân Người Giờ cứu rỗi hòng được ban nước thánh Bước nhân loại lầm lụi trên con đường bất hạnh Nóc giáo đường hồi chuông lạnh boong bing Sợ hơn hai nghìn năm Chúa chưa kịp phục sinh Anh ngốc nghếch tự đóng mình vào thập giá Con chiên nhỏ, em từ đâu, rất lạ Đem sủng ân hôn lên từng đau đớn mũi đinh Đem tình yêu xóa sạch mọi nhục hình Bãi pháp trường chỉ sân chơi, nhà trẻ Vị thẩm phán ngác ngơ như đứa bé Đứng trước tòa đọc cáo trạng bằng thơ … Hơn hai nghìn năm, Chúa và anh, vẫn nhẫn nại đợi chờ ĐCĐ
  19. ĐỘC ẨM THÁNG MƯỜI HAI Cà phê tháng mười hai Muỗng khuấy bàn tay ngại Quán xá còn những ai Cùng chiều ngồi nán đấy? Lon bia tháng mười hai Nốc khan không ướp đá Gương mặt tháng mười hai Sờ lên gặp mặt nạ Cốc rượu tháng mười hai Đưa lên môi hớp đại Giữa trần gian bủa vây Một mình cười ngây dại Cơn say tháng mười hai Rót vào bầu cất vậy Triệu muộn phiền đêm nay Tìm ta đầu thai lại ĐCĐ
  20. TRẢ LỜI TUỔI THƠ Em hỏi tôi nhớ gì những lúc bão giông Tôi trả lời vẫn thương rau đắng đất Ấu thơ lấm bùn là điều sang cả nhất Giấu trong mưa dầm, nơi mấy lỗ chân trâu Em hỏi tôi cười gì mỗi lúc trời ngâu Tôi móc túi chìa hòn bi ve sứt mẻ Thằng Tí, thằng Tèo tóc tai vàng hoe hóe Chửi thề hay hơn cả tiếng sáo diều Em hỏi tôi còn gì lúc lỡ cạn thu Tôi khoe lần lén cha hớp ké ly rượu đế Qúa thôi nôi vẫn ghiền măn vú mẹ Con bù tọt kêu thắp đèn nhựa mù u Em hỏi lỡ không còn nữa câu ru Tôi đáp hãy theo đàn chấu non ra bưng mót củi Đốt đống lửa hơ ấm ngày xưa thui thủi Và quay về với nước mắt, với tay không … ĐCĐ
  21. NGỰA CHIỀU Đường đua khép cửa chiều rồi Em, người kỵ sĩ, lên đồi tìm thơm Tôi, con ngựa xác xơ bờm Đứng nhai lá đắp vết thương tím bầm ĐCĐ
  22. NỐT NHẠC DÀNH CHO NHỮNG NGƯỜI HAY QUÊN con chim trễ tràng cuối năm tha nốt nhạc đánh rơi bên bậu cửa từ bài hát xa xưa không nhiều người hát nữa chỗ người ngồi đánh đàn bây giờ là bụi tường vi giữ lại chút mơ hồ mùi tóc từ ngôi nhà ưa thức khuya chẳng để làm gì kể cả để nhớ sáng nay mùa thu lặng lẽ đi không ai ra tiễn cầm lên nốt nhạc cầm lấy mẩu chuyện về con chim cuối năm, lạc đàn về khung cửa sổ đêm đêm vọng bài sô nát ánh trăng an ủi vài nỗi buồn chưa đi ngủ trao âm thanh ấy cho gã đàn ông thích nhặt tro từ quá khứ dành đổi lấy chiếc vé tàu trở về thành phố của những người quên … ĐCĐ
  23. ĐẠI NGUYỆN & TIỂU NGUYỆN Mục Kiền Liên chỉ một lời phát nguyện Đọa ngục hết tội đồ sẽ chính quả thành danh Tấm lòng ấy cả đất trời rung chuyển Địa Tạng Vương đắc đạo ngự ngôi lành Nữ Thị Kính ngậm oan tình cơ khổ Bế hài nhi xin sữa chợ mớm con rơi Quán Thế Âm khắp mười phương phổ độ Nước cam lồ rưới phước huệ muôn nơi Bọn chúng tôi làm thơ như mắc nợ Vòng áo cơm xiết nghẹn cổ từng ngày Chỉ mong nhặt dăm ba câu lá cỏ Đọc đỡ buồn lúc nắng nhạt mưa phai ĐCĐ chân dung đức Địa Tạng Vương Bồ Tát
  24. MUÔN TRÙNG HƯƠNG Sông này mai xa bến Bao nhiêu sóng cho đầy Những ngày mưa không đến Ai đứng chỗ bay mây? Cỏ ơi rồi héo úa Cọng chết lả chân đê Một ngày về kim cổ Ai bù cho cơn mê Tóc cớ chi dài vậy Hay ăn phải nhớ nhung? Mắt mù hay tay thấy Hương thơm rải chiếu chăn Ơi trăng chưa bóng xế Lấy gì được ngủ mê Tình ơi xa đến thế Làm sao gọi phu thê … ĐCĐ
  25. nguoibuongio

    Mẹ Ơi

    Chỉ cần thêm vào từ Mẹ Câu thơ cũng đủ nên người. ĐCĐ

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...