xilanh
Thành viên-
Số bài viết
36 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi xilanh
-
AI HÁT DI ĐÀ Xin thay em yêu đời hơn thế! Để phấn hồng tươi tắn ban sơ Xin nước mắt rơi trên nhân ái... Để thương em nâng bổng tháng ngày **************************** Trời dần dề, lê thê, lã chã Chợ tàn lâu xóa vết dấu hài Hình cỏ cây thương nhau chăn chiếu Cánh cò chiều đã mỏi sáng nay Bầy vòng vo gọi mùa ong bướm Giai nhân chờ hối hả mời yêu Qúa lâu rồi, Tằm non phơi phất Đóng ưu tư sắc đẹp ngả màu Lặng im đời đợi nhăn mi mắt Môi hồng đào hôn hoài nhạt phai Có yêu ai? ngón mai mỏi mòn Để say đắm vẫn là xa lạ Tiền bạc phơ phong kín tủi hờn Kiếp rong yêu mắt trần chia chác Lặng mà nghe ai hát...di đà.. Lặng mà nghe ai hát...di đà.. Nhớ không em đã trăng thời áo trắng Ngại tung tăng anh nhắc duyên kìa Tối tàn canh tình duyên đưa đẩy Cha mẹ già cười trong tranh quê Thời gian Ngỡ vu quy đôi lứa Em xa xăm mái khói quây quần Lưng tựa đời ném dần tư lự Lại quẩn quanh...cơm áo gạo tiền. (tặng em...nghề không đóng thuế)
-
Anh ni nói làm em thấy như muốn bỏ luôn làm thơ. Em cũng tư tưởng như anh gặp gì viết nấy Nếu như họ là nhà thơ thì em chỉ dám làm một dấu dép trong ngôi nhà đó thôi Ông Nguyễn tôn hiệt có câu mà em thấy cũng đúng Có cái gì lơ lửng giữa tôi và trang giấy Tôi cố gắng chép nó xuống. Mà cái lơ lửng thì hiện hữu nằm ngoài ý muốn. Cái cốt lõi là mọi người có đủ rỗi rãi để làm cái việc ngốc ngếch "chép" đó không. hà hà Thơ anh đã có tới hơn mười 1 ngìn người đọc. chứng tỏ mọi người đi qua và rồi còn gé lại Bạn bè chốn giang hồ vậy là quý. Vậy là trọng cần chi câu nệ. Khà khà. Em tính hay bốc phép. Dạng siêng ăn nhác làm. Tâm sự với ông anh tý bâng quơ. Hô Hô
-
VÒNG CẨM THẠCH Thuở trần gian, cha ước ao tặng mẹ Chiếc vòng tay xanh xanh màu ngọc bích Nhưng bao lần nhà neo cơm nên mẹ trách Mình dân nghèo, đẹp đẽ chẳng biết no Rồi lớn khôn, lo lũ con đi học Thương mẹ vẫn nghèo Tặng trước vòng bạc thôi Mọi người khen tay mẹ đẹp nhất vùng Dù da đã nhàu và ngón măng có đốm Nhưng Mẹ chẳng đeo “Sợ vướng lúc lam lũ…” Cứ thế thời gian, cũ dần theo mùa lá Chiếc vòng xưa chẳng thể đeo một lần Con gạn hỏi Mẹ cười nhân hậu lắm “Mẹ già rồi, để ngắm vậy thôi con” (mix lại từ truyện ngắn...Không biết tên tác giả)
-
HÃY TRẢI HOA LÊN NHỮNG VẾT THƯƠNG CỦA EM Nói em nghe thế gian có món quà nào đẹp nhất! Trả lời em, tình yêu chẳng phải vô thường Anh hãy mải miết ra đi? Tìm về đây những tiếng vọng của thắc mắc. Em sẽ đồng ý lấy anh! Đời em đầy những tư lự Trái tim mùa mưa, khắc khoải đếm tàn phai. Em tươi tắn như hướng dương. Kiêu kì như hoàng lan. Cao thượng như cúc trắng. Nhưng than ôi! em mỏng manh và thiên thu sầu muộn như gốc rạ! Đến bên đời hứa hẹn tri ân Có khi về tâm linh, biết đâu mệt nhoài duyên trước? Em thấy cỗ xe hạnh phúc lao quá nhanh. Bàn chân nhỏ xinh không theo kịp. Anh hãy ra đi, tìm cho em những cám dỗ. Anh hãy nâng em lên nhẹ nhàng như làn gió làm chiếc lá bồng bềnh Hãy dập dìu như con thuyền và làm sóng. Để em căng như giây đàn... căng ra...! Em tìm thấy bản ngã yếu đuối của mình. Biết đâu Là hạnh phúc Em lấy anh! Đâu ngờ thiết tha và lãng mạn Cuộc đời vốn thảnh thơi Rơi đều đặn những miếng đánh, chính xác đến bất ngờ Em không gục ngã, chới với tìm ảnh anh! Ôi hoài niệm mới nặng nề, mê muội Một chiều kia em chết giữa nồi niềm trinh nữ. Chưa lần phải căng ra Về tiếp nỗi chuỗi gian truân Em đi rồi. Anh ở đâu với những cây nhang trầm mặc Thôi...... không thắc mắc! cánh nhạn mỏi rồi. Anh hãy trải hoa lên ngực em Nơi con tim đã lạnh buốt Máu cũng màu đỏ Hoa cũng màu đỏ Em nhầm lẫn Em thấy mình được an ủi khi chết có những cánh hoa tươi tắn bên mình. Lãng mạn muộn màng Như trái tim người luôn thức muộn giữa mùa xuân.
-
Ái chà chà. Hai 88 thơ hay ghê ah nha. Mình thích bài này. Đọc là biết bạn yêu điên cuồng và cũng bao la bản năng Yêu được như này suy cho cùng chỉ có mấy người thích làm thơ là đỡ nổi Bạn đã thành công khi làm mình thấy ảo thôi rồi. hahaha
-
Ông anh hết đường rồi nhé. Nếu giả dụ như có thoát khỏi thượng nguồn hay hạ gì đó thì cũng gặp ngay dòng nước ô nhiễm. khà khà Đọc bài ni em nhớ mấy câu thơ của bác Trần Hữu Dũng Tôi thích bơi thật xa, bỏ hết mọi thứ trên bến nước như một chiếc đàn kìm nằm quạnh hiu trên vách nhỏ từng giọt vô thanh trên mái –nhà- thời -gian lấp lánh Tuy nhiên cũng phải đau đáu lường trước anh nhỉ Đàn cá hồi bay ngược dòng sông về chốn cũ gục ngã dọc đường hay sa vào mẻ lưới lại là cách hi sinh cho truyền thống giống nòi Thơ anh có nhiều phát hiện hay lắm. Đọc thấy giông giống "giai nhan van pham" (đoán mò) Nói chung, tức là chung nhất có thể ấy Đọc sướng ah hà
-
Ông anh này ăn cắp nic name của một bloger nối tiếng nhá. Coi chừng thơ làm không hay là bị bloger kiện lên trời đấy. ah hà Em đọc thơ anh và thấy gần lắm. Chúc anh ngày vui. đi chơi thôi.
-
SÔNG CÔ ĐỘC Mỗi độ trăng lên! Thế gian không còn đơn độc Dòng sông phẳng lặng là tấm gương và ánh trăng kiêu sa rớt bóng. Những con thuyền chưa bao giờ rời bến Quanh quẩn bên trăng đẹp tình nhân Thuyền có thấy bóng mình trên sông nước Có thấy cả trăng, sao lẫn dưới lòng sông. Rồi cứ nói sông quá vô tình Say sưa Dòng chảy sao nhãng thời gian Nào có biết sông suốt đời cô độc Những đêm không trăng sông lạnh vắng đến vô cùng Thế gian cứ vui nỗi đau nào quá lớn Thế gian cứ cười đợi chờ nào dài hơn Hỏi tất cả ai thiếu sự cô đơn Lang thang, lạc lõng giữa nợ nần máu thịt Ai không vô tình còn nhớ một dòng sông
-
THƯƠNG CÔ ĐÒ… 1. Trời kéo nắng lóng lánh mái chèo Cô lái đò chở điệu dân ca mênh mang bãi nước Xuề xòa trong nhau đôi ba câu chuyện "Sao chị vẫn chưa lấy chồng?" Tôi hỏi trống. "Chị bỏ chốn này thì lấy ai nuôi đò" Trong giọng cười sang sảng Tôi nghe tiếng trở mình độc đêm…chở khách. 2. Cây cầu mới toang, kiêu hãnh Bắt đầu cuộc trở mình khác đón những ước vọng Tôi qua sông Bước xuống bến đò…gọi to Đò ơi…đò… Một tiếng nói đáp từ bờ biên kia hình như là quá khứ Đò ơi…đò… Cô lái đò đã đi lâu rồi Bến nước nhớ dánh người nuôi… Như Tôi nhớ tuổi …
-
LƯỢM VỪ XONG MỘT MUỘN MÀNG Mở của. Ngày lại vừa sang Hồng nhung cánh rụng, Khẽ khàng chênh, chao Một thân. Ta ngã phương nào Giữa không em, Bào mòn hao lối đợi Thu đi. Cất nắng giữ đời Đông tàn hút lạnh / cũng tơi ấm vàng Đã. Em bỏ lại lỡ làng Tơ riêng trăm nỗi ngỡ ngàng Lạ thêm Đan bước dại, dấu chân quen Bóng em rót đổ… Nhủ quên ta tìm! Bốc vã, vội Nửa trái tim Phía mai luống tuổi, Ối - mình. Ẩm ương! (tặng em)
-
KHÚC TỰ TÌNH THÁNG SÁU Tháng sáu không mưa sợ tan bằng lăng tím Phố hun hút dài cất nỗi nhớ không tên Nỗi nhớ không tên vác lang thanh chân thật Tìm phía một mình rớt bóng tím lên vai Màu vai tím khéo gọi tên chờ đợi Như đóa hoa cà bố mẹ xới từng trưa Mùa này quê, cây cau đã khóc chưa Rơm bay lên trời là mẹ chờ con nơi gian bếp Em gái quê lục bình tím biếc Nhà 2 đứa nhìn nhau một ánh mắt ao bèo Chiều nào thơ như chiều xưa mình đã Bờ dậu chưa mưa mà giọt nhớ đẫm thư tình Tối lạy trời bầy sao khuya đừng sáng Ta có nhau liếm khuyết ánh trăng vàng. Ai đón đưa ai. Tình nhân còn muôn thuở Thương góc chợ nghèo bé lê lết xin cơm Chếch xiết ai hay / phận rầy khó nhọc Mồ hôi chưa rơi, giọt mới đã chào đời Họ vẫn đi qua và ta cũng vậy Bước vô tình dẫm chết một niềm tin Mồ hôi chưa rơi giọt mới chào đời Bước vô tình dẫm chết triệu con tim Con tim bẩn sinh máu đeo mang chất độc Chiến tranh qua lâu vết chói vẫn tố đời Ông bố bà mẹ mỏi mòm tay xé lịch Nháp ngày vào nhà dưỡng lão điù hưu Em ơi, phố phồn hoa và nơi nẻo xa hơn thế nữa Người mình vẫn long đong Tâm tình đâu nói hết Anh mang cây đàn tìm một nơi yên bình hát Hát khúc không lời của tháng sáu không tên Nghe nói bọn ngoại bang đang nhăm nhe ăn cướp Cứ để chúng nghĩ rằng. Sẽ cướp được Năm tháng Tự, tình…riêng
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.