minhlatiennu
-
Số bài viết
11 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi minhlatiennu
-
-
Hình Như
Ngọc Tiên
Đêm về dỗ giấc ngủ ngoan
Mi em khép nhẹ mơ màng mộng êm
Mơ ngày ánh nắng rọi đêm
Không còn nữa những muộn phiền tâm tư
Cõi mơ thực thực hư hư
Hình như tay nắm hình như môi kề
Hình như không phải mình mê
Hình như anh lại trở về bên em
Hình như giọt nước mắt hoen
Hình như chợt tỉnh màn đêm sẫm màu...
Và hình như chỉ... chiêm bao..
-
Ngẩn Ngơ
Ngọc Tiên
Tôi không thi sĩ trên đời
Không say men đắm đón mời thế gian
Trái tim tôi trót vương mang
Vần thơ êm ái vào trang mộng tình
Tôi say trời lúc bình minh
Tôi mê đắm ngắm trăng in đáy hồ
Ngơ ngẩn chẳng biết nơi mô
Mà sao thương nhớ lững lờ mây bay
Gởi hồn vào mộng gì đây?
Những khi buồn,nhớ thơ say thẫn thờ
Ai bảo tôi hay mộng mơ
Nên nhiều thương cảm dại khờ thế thôi
Mặc tình chê trách hay cười
Hồn tôi đã trót một đời yêu thơ
Trong tôi ngọn sóng tràn bờ
Với thơ tôi chẳng bơ vơ lạc loài
Dòng thơ là một tình say
Ý thơ là cả mộng đầy hương xuân!
-
Yêu!
Ngọc Tiên
Yêu là những ngọt ngào trong nắng mới
Là tình nồng ước hẹn tới tương lai
Niềm tin yêu của hai trái tim say
Không toan tính hơn thua ngày vẫn đẹp
Khi chữ yêu đã không còn nguyên vẹn
Chỉ dối lừa gieo uất nghẹn cho nhau
Thì đó là chua xót yêu nhạt màu
Không còn nữa in sâu yêu là nhớ!
Nên chữ yêu diệu kỳ ...hay trắc trở
Vẫn làm ta thường bỡ ngỡ khi yêu
Sợ rụng rơi tàn úa nét mỹ miều
Phai hương nhụy cánh hoa chiều tím nhạt!
Làm sao tránh, buông xuôi, hay nắm bắt?
Thôi mặc cho số phận rủi và may
Cuộc tình nào không có những chua cay
Nhưng đẹp mãi là tình yêu dang dở!
-
Tìm Quên
Ngọc Tiên
Bước chân về ngõ vắng
Mênh mang những nỗi buồn
Trong màn đêm tĩnh lặng
Mưa hòa lệ em tuôn
Xót tình đã lỡ vương
Muốn quên càng thêm nhớ
Ai thốt tiếng yêu thương
Mặn nồng nay tan vỡ
Một đời duyên trắc trở
Anh lặng lẽ tìm quên
Em tủi hờn khóc lỡ
Trách phận mình truân chuyên
-
Nỗi Buồn Thêm
(kỷ niệm 79)
Ngọc Tiên
Trăng tàn khuất dạng giữa màn đêm
Lặng lẽ mình tôi ngõ vắng im
Ướt giọt sương khuya cành lá rũ
Khô làn gió sớm ngọn hoa mềm
Ngày xưa gửi đến bao nồng thắm
Tháng cũ trao về những dịu êm
Bước vội nghe như hồn nức nở
Mưa còn góp nhặt nỗi buồn thêm
-
Kỷ Niệm
Ngọc Tiên
Tình nào một thuở quá dại khờ
Yêu nào dang dở những bơ vơ
Mộng tan ai đã vui tình mới
Chua xót mình tôi mãi mong chờ!
Thôi chẳng còn chi yêu đắng cay
Một thời mơ ước những đắm say
Quay quắt hồn đau trong tuyết giá
Lệ đẫm môi hồng nhạt màu phai!
Hãy để buồn vơi theo tháng năm
Luyến lưu cũng chỉ khóc âm thầm
Trả tình yêu ấy vào mây gió
Tình ái bây giờ thoáng xa xăm!
-
Tuổi Mộng
Ngọc Tiên
Tuổi mười tám có rất nhiều mơ mộng
Hay vô tư khi nghe nói lời yêu
Không thấy lòng nặng trĩu nỗi sầu ưu
Trong trắng lắm tuổi đôi mươi mười tám
Thích ánh nắng bình minh le lói sáng
Ngắm sao trời lấp lánh giữa màn đêm
Gởi ngây thơ theo mây gió ru êm
Thương biết mấy hoàng hôn chiều tím nhạt
Tuổi mười chín suy tư từng đêm vắng
Thấy lòng mình xao động những hương yêu
Hay thẫn thờ ngơ ngẩn nhớ nhung nhiều
Thường ao ước tình yêu đơm trái ngọt
Hãy cho tôi giữ đôi mươi mười tám
Mãi ngây thơ nét rạng rỡ vui tươi
Không ưu phiền khi ngắm áng mây trôi
Vẫn đẹp mãi tinh khôi trăng mười tám !
-
Hạ Nhớ
Ngọc Tiên
Mùa Hạ ơi sao nồng nàn tình nhớ
Tuổi dại khờ bỡ ngỡ những yêu thương
Màu nắng qua làm phai dấu sân trường
Cành phượng vĩ vấn vương ngàn tiếc nuối
Có tiếng cười đâu đây nghe rất vội
Bạn bè xưa giờ mỗi đứa một phương
Hạ đây rồi xếp lại cánh thư hường
Trang nhật ký còn mùi hương năm cũ
Aó trắng thân thương vẫn hoài ấp ủ
Ngây thơ nào mềm rũ mộng trong tim
Nắng hè rơi phơn phớt rọi bên rèm
Xao xuyến lạ nỗi niềm xưa da diết
Hạ lại về rồi hạ ơi có biết...
..
-
Có Lẽ...
(kỷ niệm 120)
Ngọc Tiên
Canh khuya héo hắt nhớ về ai
Lệ vẫn từng đêm giọt ngắn dài
Thuở buổi xa người hoa rũ úa
Từ hôm vắng bạn nụ tàn phai
Thu xưa chẳng hạt sương len tóc
Hạ cũ không làn nắng phủ vai
Hứa hẹn trăm năm thôi cũng lỡ
Gặp nhau có lẽ chốn tuyền đài
!
-
Nếu...!
Ngọc Tiên
Nếu tình yêu là muôn vàn hạnh phúc
Toàn trời xanh và những nụ hôn nồng
Một thiên đường tràn ngập ánh nắng hồng
Thì sẽ chẳng có nỗi sầu giăng mắc
Nếu ngày mai khi mặt trời thức giấc
Không còn tôi chờ đón ánh bình minh
Và cũng không lệ khóc tiếc duyên tình
Hàng mi khép chôn bóng hình vạn cổ
Nếu như sẽ có một người vẫn nhớ
Ôm tương tư trọn hết quảng đường dài
Nếu thời gian dừng lại, chẳng ngày mai
Thì qúa khứ và tương lai chẳng có
Nếu như thế...và nếu như thế đó
Vạn lời yêu xin gởi hết cho anh
Cùng con tim bé nhỏ nhưng chân thành
Trao anh cả những ngọt ngào tình ái
Nếu!...
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Có Những Điều Muốn Níu Lại... Đành Buông!
Ngọc Tiên
Có những điều muốn níu lại đành buông
Vì nếu nhớ lệ tràn khi chiều xuống
Gạt hết thương yêu dẫu biết là rất khó
Bến cũ tìm đâu? lạc bến ngẩn ngơ đò
Thôi giả từ dĩ vãng ngập hồn đau
Lời hẹn ước vẫn nơi đây nhiều yêu dấu
Cố xóa đi kỷ niệm lòng tan vỡ
Đang tìm về như sóng cuộn xô bờ
Giữ hay không ?yêu hay lại làm ngơ
Người xa mãi mịt mờ không tin nhạn
Nước mắt rơi giờ đây đà khô cạn
Chỉ mùa đông làm bạn với tình tôi!