quangnhac
Thành viên-
Số bài viết
55 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi quangnhac
-
CHUYỆN TÌNH EM Có những chiều nhìn mây bay hối hã Biết không em, ôi ! nhung nhớ lạ lùng Hoàng hôn về anh nghĩ ngợi mông lung Nhìn vệt ráng anh đứng ngồi day dứt Buồn tê tái, cõi lòng anh rạo rực Ướt một điều, anh muốn được bên em Khuôn mặt em, trông thùy mị dịu hiền Tay trong tay, em ngã vào vòng ngực Anh nói khẽ với cõi lòng nao nức Hôn nhẹ nhàng, anh sẽ nói yêu em Vui làm sao, trong giây phút êm đềm Anh nhớ mãi, một người anh yêu quí Nhưng đời người, có dễ đâu như ý Chưa yêu em thì đã vội xa rồi Nhớ thương em, anh nhớ mãi không thôi Đành chôn chặt cuộc tình không trỡ ngại... Năm 1981
-
VẮNG Mưa răng rắc lại mù không ánh nắng Không bóng người, không tiếng động loài chim Vắng làm sao, tôi cứ mãi đi tìm Một tiếng nói hoặc tiếng cười đâu đó Tôi ngướt mắt nhìn xa ra đầu ngõ Thấy gió đùa cùng mưa nhẹ bay bay Chiều vắng tanh lịm tắt cũa một ngày Ngày vắng lặng như con người nghèo khỗ Người ta nói: đời người là phận số Cũng như một ngày ;tội nghiệp mùa đông Mặt trời cũng lên; chẵng được ững hồng Cũng chạy suốt ngày; không hề được nắng Cũng một ngày đời đi thẵng thế gian Ôi ! Mặt trời kia còn phãi đầu hàng Thua mây gió lặng lờ che khuất mất Là con người , làm sao không tất bật Không thua xa nhũng kẽ lặng lờ che Mặt trời kia đang chờ đợi mùa hè Đễ rực sáng cho bao ngày bẽ mặt Đời nghèo khỗ với tháng ngày vắng ngắt Cũng quyết tâm chờ đợi hết mùa đông Chiều lại vắng tanh , vắng tận cõi lòng Nắng rực sáng lòng ta không vắng nữa Bõ lại chiều nay vắng lặng gió mưa... Năm 1982
-
DƯỚI ÁNH SAO TRỜI Sao nháy tõ, nháy mờ như trêu nghịch Ta cùng nàng như chẵng sợ gì sao Mình yêu nhau nên lòng thấy xôn xao Ôi ! Kỹ niệm, ta hôn nàng nhè nhẹ Dưới một trời sao chúng mình thõ thẽ Lời yêu thương ngọt lịm trái tim hồng Giữa một trời sao bát ngát mênh mông Ta nhớ mãi chuyện tình yêu đôi lứa Mình cho nhau một cuộc đời đễ tựa Dù mai nầy cuộc sống giạt về đâu Mặc gian truân hay mưa nắng giãi dầu Dù gian khó ,tình yêu không thay đỗi Ta yêu mãi những tháng năm chờ đợi Nguyện một lòng ta mãi mãi bên nhau Như một trời sao rực rỡ sắc màu Mãi mãi bên nhau, nháy mờ, nháy tõ... Năm 1980
-
TRONG ĐÊM Đêm quạnh quẽ, thấy lòng mình hiêu quạnh Gió hiêu hiêu, nghe xào xạc bên ngoài Chiếc đèn con leo lét lạnh mờ soi Ngoài vách đất, côn trùng than não nuột... Buồn làm sao những đêm dài thức suốt Ngẫm đời riêng mà tan nát cõi lòng Ngày lại ngày với cái gọi làm công Theo kiễng đánh không hề làm khác được Mong không đói cũng là điều ướt Bố mẹ già, đau ốm lúc sa cơ Tuỗi thanh xuân đang trong trắng ngây thơ Nay gặp phãi cãnh đời trong chua xót Đời nghiệt ngã chút hương thầm không ngọt Quỹ thời gian không có đễ yêu đương Trong đêm thôi, cũng đũ khỗ trăm đường Chừ; tôi hiễu: ôi !Đời ta khắc nghiệt... Năm 1981
-
TÂM TƯ TRONG TA Ta có bao giờ được vui đâu ? Hết buồn đau khỗ lại mang sầu Hồn ta chua xót và đau đớn Cay đắng làm sao trước đến sau Ta có bao giờ được vui đâu ? Chĩ toàn chua xót với thương đau Lòng ta day dứt ,tim bầm máu Ứ đọng buồn thương hơn biễn sâu Có bao giờ ta được vui đâu ? Đời ta nghiệt ngã lắm đau sầu Hồn ta đau khỗ, lòng cay đắng Im lặng sầu thương trong đớn đau Có bao giờ ta được vui đâu ? Chưa hề được sống trong êm ã Mà với cuồng phong, với mưa sa Với từng đám cháy, từng cơn sóng Phũ lấy đời ta ngập tận đầu Quãng đời cay nghiệt phãi thương đau Phãi đành chấp nhận với đau sầu Phãi đành chịu đựng cho qua lúc Vượt khúc trần ai đi cho mau Ta có bao giờ được vui đâu ? Qua lúc đớn đau ta giành lại Một khúc vui đời ỡ phía sau... Năm 1981
-
RÉT Nghe lạnh quá, khi gió gào mưa rớt Buốc làn da, khi canh vắng đêm đen Buồn làm sao, chĩ có một ngọn đèn Đêm thăm thẵm, gió gào mưa rớt mãi Trời tháng tư sao lạnh về kỳ quái Đễ cùng ta chia xẽ nỗi đau buồn Bỡi vì ta đang có lệ sầu tuôn Ta khỗ nỗi vì đời ta nghiệt ngã Gió thét lớn; thấy lòng thêm băng giá Lạnh thấu xương chẵng có áo len nào? Chiếu quấn tròn không tũ được đầu cao Manh chiếu thẵng, chiếu bằng không đắp được Đêm đen nghịt, ỡ trong nhà cũng ướt Rét làm chi? tướt đoạt cã hồn tôi Giữa biễn đời, ta phiêu giạt nỗi trôi Đêm rét mướt, ta một mình kháng cự... Tháng 4 năm 1980
-
XUÂN BUỒN Xuân sắp về, ôi ! Nỗi buồn đã đến Nghèo xác xơ, ôi ! thiếu thốn đũ điều Làm không ngơi, mà vẫn thiếu tiền tiêu Quần quật mãi, mà vẫn còn đói khỗ Buồn lại đến, ôi ! Nỗi buồn đến rộ Khi xuân về là thù đến tìm tôi Lòng nát tan, là chua xót tơi bời Là nuốt lệ, âm thầm buồn não nuột Xuân về đến là đứt từng đoạn ruột Là thê lương, là ão não ngậm nguồi Là đớn đau, là khỗ hận không nguôi Là cay đắng ngàn đời không quên được Bố đã mất; ngay đầu mùa xuân trước Là mất đi cái lớn nhất đời tôi Là khỗ đau, là cay đắng ngập trời Nay xuân đến, ôi ! lòng buồn tê tái... Noen năm 1981
-
CHIỀU SANG SÔNG Khói chiều quanh quẫn mái nhà tranh Lòng sông lướt nhẹ chiếc ghe mành Mênh mông sông nước người em gái Lái chiếc thuyền nan đưa qua sông Tôi thấy hoàng hôn nhuộm sắc hồng Nhìn em khe khẽ chuyện bông lông Gió thỗi lùa qua thấy lạnh lòng Em cười bắc chuyện nghe lòng ấm Chẵng thấy ghe đi đã tới bờ Em chào đi mất tôi còn ngỡ Cười nói cùng em chuyện lững lờ Qua khúc sông nầy tôi mãi nhớ Bóng người em gái dáng ngây thơ Em đẹp dịu dàng như sắc ráng Đi chĩ một lần em đưa sang Nhớ mãi hình em buỗi chiều vàng... Phú thọ ngày 15-01-1978
-
NỖI LÒNG RIÊNG Lòng buồn quá, nỗi lòng riêng suy nghĩ Cãnh cơ hàn theo ngày tháng lâm li Cuối năm rồi, tết đến đễ làm chi Tiền không có, đễ mà lo lễ tết Làm quần quật ,cã thân người mõi mệt Bố mẹ già, đau yếu mãi rên la Đời nhà nghèo, sao lắm nỗi xót xa Nghe xuân đến, lịm người trong im lặng Đời cay nghiệt, nên thấy lòng trống vắng Bỡi lúc nầy, ta không ruộng, không vườn Không tài sãn, cũng chẵng được tha phương Khi lỡ vận, sống đời thường vô vị Ta sẽ quyết, phen nầy ta quyết chí Chấp nhận gian lao, đánh bật đói nghèo Ta vươn lên, không đễ nỗi buồn theo Cùng ngày tháng, ta vơi dần cay đắng... Năm1979
-
GẶP Tôi đang lớn, mỗi ngày tôi đang sống Mỗi ngày qua là gặp gở gai chông Là đắng cay, trong cuộc sống chất chồng Đầy gian khổ, đễ cõi lòng thấm thía Đời làm nông, chỉ cuốc cày trồng tĩa Mặc nắng mưa, sương gió vẫn ra đồng Bỡi miếng cơm, manh áo phãi làm công Làm hợp tác, chỉ biết làm cuồi cuội Chiều đánh kiễng, cã nhóm người lũi thũi Rã rời tay, im lặng rũ nhau về Mấy điễm thôi, mà ngao ngán ê chề Chừ ! Tôi gặp biết bao điều khó nhọc Đời cơ cực, nên chiều buồn muốn khóc Lỡ phận đời, nên thẹn với non sông Khỗ lắm rồi, nên cay đắng cõi lòng Tôi chĩ gặp; gặp mưa vùi gió dập... Tháng 4 năm 1981
-
RÁNG CHIÈU Chiều nắng ráng, nắng vàng nghe rạo rực Ấm làn da, ôi! Tê tái cõi lòng Nắng tắt dần, ta đem đỗ buồn đong Buồn đầy quá, biễn đời ta chống chọi Ôm chiếc thuyền đời, tay chèo mệt mõi Không lái, không dầm,giẫy giụa đôi tay Bán mồ hôi, đễ lót dạ qua ngày Đễ lấy sức, ta chèo lên đão mới Mặc gió lớn, mặc sóng gầm giữ dội Đễ trãi lòng, thữ thách vối gian nan Giữa biễn đời, ta lướt gió băng ngàn Đạp sóng giữ, đễ chèo về tới đích Đời ẫn dật với nắng chiều tĩnh mịch Với ruộng vườn, tạo mãi sự bình yên Sống giãn đơn, không danh lợi, uy quyền Không chen lấn, sống một đời thanh bạch... Nám 1982
-
MỆT Mệt ghê quá, đêm nay nhiều mộng mị Ngũ chập chờn, mệt mõi suốt năm canh Lòng bâng khâng, giấc ngũ chẳng an lành Em có biết, nhớ em nhiều lắm đó... Hỡi người tôi yêu, diệu hiền bé nhõ Mắt đen tròn, duyên dáng thơ ngây Hơn một lần, anh khờ dại đắm say Đễ nhung nhớ, đêm nay người mệt lã Đêm trống vắng, thấy lòng thương em quá Mệt lắm rồi, mong đêm tối mau qua Đễ ngày mai cho ánh nắng chan hòa Cho chim chóc, vui mừng ta hội ngộ Đễ chia xẽ ,cho đời anh bớt khỗ Dẫu gian nan, em quyết gánh cùng anh Với những tháng ngày canh ngọt cơm lành Anh sung sướng bên người yêu mãi mãi... Năm 1983
-
MƯA Mưa xối xã, mưa hoài, mưa dai dẵng Hơn tháng rồi, không một ngày có nắng Lòng quá buồn tôi cứ mãi băng khoăng Đầy cực nhoc, sống cuộc đời cay đắng... Năm 1979
-
MONG GỌI Mong trăng sáng, cho hình em diễm lệ Mong gió về, cho mái tóc em bay Mong em về, cho ngây ngất đắm say Tình thơ dại, hai tâm hồn quyện lại Anh sẽ yêu em; yêu em mãi mãi... Cùng thời gian, sống mãi với yêu thương Dù khó khăn, bỡi cuộc sống đời thường Ta cũng quyết, đễ làm nên hạnh phúc Trong cuộc sống, biết bao điều uẫn khúc Vì tình yêu, nên ta thắng gian lao Vì tình yêu, nên ta rất tự hào Ta sẽ có một tình yêu rực sáng Đời khắc nghiệt, vì yêu ta không nãn Ta yêu em; xây dựng một thiên đàn Có tình yêu, ta không thấy gian nan Ta sung sướng, thấy đời luôn tươi trẽ... Năm 1978
-
RỪNG YÊU CỦA TA Rừng xanh đó; ồ! chào em yêu quí Em cùng ta; nào! nhè nhẹ dìu đi Ngàn năm rồi, em đứng đó thần kỳ Và hôm nay, anh cùng em hội ngộ Rừng yêu quí với ngàn cây xanh thẵm Sương chiều rơi, mây trắng bũa giăng giăng Chiều đỗ về màu xanh em gặp nắng Da mịn màn, ôi! em đẹp làm sao Bên giòng sông, nghe nước chãy rì rào Như tiếng hát mừng anh với rừng thẵm Rừng đẹp quá, cã muôn người nhìn ngắm Ta cùng nàng hạnh phúc suốt nghìn năm Rừng yêu quí! Em cho đời nhiều lắm Bao lớp người, phãi nhờ vã đời em Em sống mãi, sống đời đời em nhé Đễ con người; sẽ mãi mãi yêu em... Trà bồng tháng 02 năm 1978
-
NẮNG CHIỀU Trên mái gác tôi nằm trong chiếc võng Gần sông rin, bốn phía những ngọn đồi Nắng trãi vàng sưỡi ấm cõi lòng tôi Làn gió núi, thỗi vào nghe lành lạnh Chòm mây trắng trên nền trời bay mạnh Tiếng chim gì trên ngọn núi ngân vang Nằm nơi đây trên đĩnh dốc giữa làng Người dân tộc, sao họ làm nhiều quá Chiều gần xuống, bắc đầu nghe tiếng giã Tiếng chày khua cùng nhiệp cuốc ngoài đồng Quang cãnh chiều, ôi! rộng quá mênh mông Lòng nghe lạnh, tôi thấy buồn vời vợi Chiều buông xuống, biết bao điều nghĩ tới Cho ngày mai, cho cuộc sống đũ đầy Cho tương lai, ngời sáng tận chân mây Cho trai gái; yêu nhau lòng chung thuỹ... Sơn hà tháng 12 năm 1977
-
LÊN LON Mưa, mưa mãi, làm nhiều nghe đói quá Nhai còn thèm, lại cứ phãi lên lon Ba lần ăn, đều hết sạch chẵng còn Lần thứ chót, phãi lên đầy ba ngọn... CẢNH Cảnh khắc nghiệt, đời tôi cay đắng quá Xác thân nầy, nát nẫm cã thần kinh Như kim dao, xăm nát cã thân mình Đầy nghiệt ngã, tôi sống đời trống vắng... NGHÈO Nghèo là nghiệt, là đau buồn chua chát Là đắng cay, là tuổi hỗ ngậm nguồi Là xót xa. không một tiếng cười vui Là vô nghĩa, sống cuộc đời thê thãm... CHƯA Tôi cãm thấy, đời tôi chưa tất cã Chưa tươi vui, chưa sung sướng bao giờ Chưa yêu đương, chưa kỹ niệm ngây thơ Chưa...chưa hết; sống cuộc đời cay nghiệt... Năm 1979
-
GIÓ Gío mạnh quá, rít từng hồi ghê rợn Lạnh vô cùng, tôi trăng trỡ thâu đêm Mưa rì rầm, đễ cái lạnh tăng thêm Đời lam lũ, đêm nằm không ngủ được... NẰM Nằm quiu lại, nghe trong lòng chua xót Gió từng hồi, nghe lạnh khắp làn da Quiu càng hung, nghe càng lớn mưa sa Và rĩ rã, tiếng côn trùng than khóc... DẾ Nghe dế gáy, tưỡng là tôi đang khóc Chụp tay chùi, nghe hâm hẫm bàn tay Buồn làm sao? trong lẽ sống đoạ đày Nghe dế gáy, nằm nghe...mà não nuột... ỄNH ƯƠNG Càng mưa lớn, ênh ương càng khóc lớn Lạnh vô cùng, tôi im lặng mà nghe Tuổi làm sao? trên một chiếc giường tre Giường xiu vẹo; dưới mái nhà đỗ nát... MƯA Mưa xối xã, mưa hoài, mưa dai dẵng Hơn tháng rồi, không một ngày có nắng Lòng quá buồn; tôi cứ mãi băng khoăn Đầy cực nhọc...sống cuộc đời cay đắng... LÀM Làm thật khổ, chĩ biết làm; làm mãi... Rã rời tay, rũ riệt cã thân người Quần quật làm, không một tiếng cười tươi Muốn tồn tại; nên phải làm kiếm gạo... Mùa đông năm 1979
-
Hiện giờ tôi đang có 1 ảnh X ở desktop . Bác Công hải chỉ tỉ mỉ từng bước đưa ảnh vào bài viết dùm với > cám ơn nhiều
-
ĐÔNG Ngày đông đến, hồn anh nghe lạnh quá Tim mõi mòn, quạnh quẽ với dòng băng Còn gì đâu, trong lẽ sống bon chen? Đầy cay đắng và lòng anh bão táp... CHỔ NGỦ Trên giường ngủ, đêm dài thân lạnh cóng Hồn cô đơn, tê tái cã thân người Đời quạnh hiu, không một tiếng cười tươi Trời lạnh quá, suốt đêm trường thao thức...
-
NHỚ Chiều giông xuống, gió về con lạnh quá Suốt bao ngày, con vẫn nhớ về cha Mẹ hiền con, cô quạnh ở quê nhà Ngồi than thỡ; mẹ buồn bên bếp lữa Con biết chứ; mấy chiều nay ngồi tựa Nghĩ về nhà, bố mẹ phãi làm sao? Đau hay không, và cuộc sống thế nào? Già yếu cã; chắc mệt nhiều mẹ nhĩ? Mẹ biết không? nơi trường sơn con nghĩ Con vắng nhà, bố mẹ phãi buồn hung Những ngày nầy, chắc bố mẹ trỡ khùng Vì gầy yếu, phãi còn làm mệt lã... Con biết chứ, con vẫn nhiều lỗi quá Vì xa nhà, nên con đã buồn nhiều Mấy đêm ròng, con điệu mãi người yêu Ngồi tâm sự, đễ vơi phần thương xót... Ba tơ ,tháng 5 năm 1978
-
TÔI Tôi đang sống, tôi đau buồn xơ xác Không tâm hồn, không bè bạn cùng ai Lòng tôi đây, là một chuỗi buồn dài Là cay đắng, một tâm hồn tê tái Tôi đang sống, cuộc đời không ân ái Không bạc tiền, không địa vị bon chen Tôi đang sống với cuộc đời im ắng Một mình tôi, rét mướt giữa trời đêm Trong lòng tôi, không giây phút nào êm Hồi lữa cháy, lúc dập dìu gió dạt Tôi đang sống với cỏi lòng tan nát Quá nghèo nàn nên cơ cực khốn cùng... Quanh người tôi, là cãm giác lạnh lùng Nhiều vực thẵm; đèo cao trong đêm tối Tìm sao được, giữa đường đời bít lối Thế đấy thôi...Tôi sống giữa trời khuya... Tháng 8 năm 1979
-
SỰ SỐNG Trong lẽ sống, nơi trường đời cay đắng Nhọc vô cùng,vì đâu được bình yên Khoãnh thời gian, đều cô đọng buồn phiền Vì xoi mói, ngỡ ngàng hay lưu luyến Từng giây qua như từng giây chinh chiến Trận địa nào, không nghi ngút gian ngoa Đời nỗi trôi, trong lẽ sống gian tà Bàn tay trắng, bồng bềnh nơi biễn cã Ôi! sự sống, người ta đi cao quá Mình chơi vơi, ngơ ngác lững lờ bay Giữa lưng chừng, đang ngây ngất đu quay Bừng tĩnh táo,ôi! người đời chen lấn... Tháng 8 năm 1980
-
KHUYA Bừng tĩnh giấc, giữa đêm trời khuya khoắc Gió xạc xào, nghe lạnh ngắc da người Tiếng khóc nào, với giọng tiếng cười tươi Cũa loài dế và chìa vôi đối nghịch Màu đen thẵm giữa đêm trời tĩnh mịch Nghe lòng mình len lén nỗi buồn tênh Trên giường đơn không gối cũng không mền Manh chiếu cũ quấn tròn không đũ ấm Ôi! lạnh quá ,trong tâm hồn băng giá Suy nghĩ gì? tôi trrằn trọc thâu canh Giữa đêm khuya, giấc ngũ chẵng an lành Nằm thao thức nghe côn trùng than thở Còn gì nữa? đễ lòng tôi cố nhớ Những lạnh lùng, cay đắng với cô đơn Và đau buồn trông khốn cảnh tuổi hờn Trong chịu đựng cũa đời tôi khắc nghiệt. Tháng 3 năm 1981
-
Lời ngõ Kính thưa quí vị ! Thưa các bạn ! Tôi: quang nhạc,có một thời tập tành làm trhơ con cóc . Nhưng chùm thơ ấy sống theo tôi với chuỗi ngaỳ nghiệt ngã bởi cuộc sống, nên con cóc chui vào một xó nằm đến tận bây giờ. Con cóc vẫn còn sống, lại nhảy ra kêu ọp ẹp. Nhìn trước ngó sau để góp vui với đời. Kính mong quí vị và các bạn đừng chê cười . Vì là con cóc dở dở ương ương. Kính ngỏ lời . Quảng Ngãi ngày 3 tháng 10 nằm 2011 Quangnhac
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.