-
Số bài viết
1.235 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
821
Bài viết được đăng bởi Hoanghai11
-
-
Gửi thân giữa chốn trần gian
Tham - Sân - Si - Hận... khó tan mây mù
Buông lơi danh vọng phù du
Từ Bi Hỷ Xã ... hận thù lãng quên...
Thành tâm có chí thì nên
Phật Pháp soi sáng... ơn trên độ trì
Bến giác thẳng bước mà đi
Cửa Phật rộng mở... cớ chi lòng vòng.
Đời người như nước xuôi dòng
Trăm năm một kiếp, đục trong cõi trần
Năng tu có phước có phần
Vụng tu bạc phước... tấm thân héo gầy.
Tâm An tựa ánh trăng đầy
Lòng vui thư thái, ngất ngây bao tình...
Từ Bi cứu độ chúng sinh
Mai này An lạc ... bởi mình biết Tu ... !
10.06.2015
HOANGHAI
- 2
-
Hôm nay mồng tám tháng ba
Tôi không có dịp, mua hoa tặng nàng
Nhưng tôi có tấm lòng vàng
Chân tình trao tặng... nhịp nhàng tháng năm...
Nhìn Người nhớ thủa xa xăm
Quê nhà vất vả... tối tăm mặt mày
Mẹ Cha chỉ biết cấy cày
Đâu nào biết tới, những ngày lễ chi.
Tới già đến lúc ra đi
Chưa hề được tặng... cái gì là hoa
Vậy mà chung thuỷ tới già
Thương yêu gắn bó, mặn mà keo sơn...
Giờ đây đã tiến bộ hơn
Hoa hoè quà cáp, ca đờn tặng nhau
Nhưng đời muôn vẻ muôn màu
Ít người chung thuỷ... trước sau vẹn tròn.
Mong rằng cái nghĩa mãi còn
Cái tình thấm đậm, sắt son ngọc ngà
Đừng quên lời dạy Ông Cha
" Tu Nhân Tích Đức" ... cửa nhà ấm êm...!
08.03.2015
HOANGHAI
- 3
-
Đôi khi con muốn kêu gào
Lòng con nhớ Mẹ, lệ trào bờ mi
Từ ngày Mẹ bỏ ra đi
Nhà cửa trống vắng... con thì buồn hiu...
Cả đời Mẹ đã chắt chiu
Nuôi đàn con nhỏ, nâng niu sớm chiều
Mẹ dồn tất cả thương yêu
Khuyên dạy con trẻ, đủ điều thiệt hơn.
Dù cho mưa gió đường trơn
Mẹ vẫn lặn lội... cao sơn núi đồi
Cầu mong cơm cá đầy nồi
Đàn con no đủ... đứng ngồi có ăn...
Trãi qua bao nỗi khó khăn
Gió sương cực khổ, in hằn chân chim
Mẹ luôn chịu đựng im lìm
Chẳng hề than vãn... lặng im một mình.
Mẹ như ánh sáng bình minh
Chan hoà sức sống, đẹp xinh muôn màu
Đời Mẹ chịu nhiều khổ đau
Nhưng Tình của Mẹ... trước sau vẹn tròn...!
11.02.2015
HOANGHAI
- 1
-
DO ĐÂU TA KHỔ
Quanh ta đầy rẫy bất bình
Nếu Tâm không tịnh, thì mình khổ đau
Phật Pháp là phép nhiệm màu
Hãy tìm tới nhé ... để mau thanh nhàn...
Trần gian lắm cảnh cơ hàn
Người thì bệnh tật, thân tàn như ma
Kẻ thì tâm trạng xót xa
Tiền tình danh vọng... sinh ra đau buồn.
Biết bao cảnh khổ lệ tuôn
Ai mà kể xiết... cội nguồn do đâu
Làm sao đếm hết nỗi sầu
Giữa dòng đời chảy, nông sâu khó lường.
Con người có yêu có thương
Có tình ruột thịt, có đường tình duyên
Có thêm tham vọng kim tiền
Có luôn những kẻ... đảo điên hám giàu...
Nếu không tu sửa cho mau
Nợ nần chồng chất, khổ đau rã rời
Buông Xã sẻ được thảnh thơi
Tu Nhân Tích Đức... cho đời mai sau...!
11.01.2015
HOANGHAI
- 5
-
. CHÚC MỪNG NĂM MỚI
2015
Pháo hoa sáng rực bầu trời
Chào mừng năm mới, dâng lời chúc nhau
Năm mới thay đổi sắc màu
An Lành Hạnh Phúc, trước sau vẹn tròn...
Công danh vượt ngưỡng vàng son
Thân Tâm An lạc, chẳng còn lo chi
Người người hướng tới Từ Bi
Đẹp đời đẹp Đạo, bước đi vững vàng...
Nhà nhà phú quí cao sang
Niềm vui trãi rộng, xóm làng bình yên
Hạnh phúc trãi khắp mọi miền
Ung dung tự tại, an nhiên muôn đời ...!
01.01.2015
HOANGHAI
- 1
-
Con người sống giữa trần gian
Mơ hoa lạc lối... lầm than cũng nhiều
Biết rằng chẳng sống bao nhiêu
Vẫn vương sầu khổ... bởi Yêu Ghét Thù...
Đường trần nào có âm u
Bỏ mê trở gót... biết tu hết sầu
Lạc bước chẳng biết về đâu
Sanh Lão Bệnh tử... đau sầu mê linh.
Đạo vàng rực rỡ quang vinh
Đường về lạc quốc, lung linh ánh vàng
Vì sao ta vẫn không màng
Để chuốc lấy khổ ... rõ ràng u mê...
Hãy chọn cho mình lối về
Tây phương cực lạc... tràn trề niềm vui
Thiên thu thọ hưởng ngọt bùi
Thoát vòng sanh tử... an vui đời đời ...!
26.12.2014
HOANGHAI
- 4
-
CẦU MONG
Ngày xưa còn ở quê nhà
Cơm canh đạm bạc, nhưng mà rất ngon
Bởi lúc ấy, Cha Mẹ còn
Trong vòng tay Mẹ... các con ngoan hiền...
Giờ đây đứng lặng bên hiên
Nhìn về quê Mẹ... lệ liền tuôn ra
Trong lòng chợt thấy xót xa
Khi không có Mẹ có Cha trên đời.
Biết bao nỗi nhớ đầy vơi
Trãi theo năm tháng, buông lơi sao đành
Công dưỡng dục, ơn sinh thành
Như trời như bể... trong lành biết bao.
Tình Mẹ quá đổi dạt dào
Răng long đầu bạc, con nào có quên
Tuy Mẹ đã về cõi trên
Nhưng con vẫn thấy... Mẹ bên con hoài.
Mẹ ơi ! dưới chân Phật đài
Con cầu mong Mẹ, theo Ngài Thích Ca
Thoát nghiệp sanh tử xót xa
Về miền Cực lạc... đó là Tây Phương !
09.12.2014
HOANGHAI
- 2
-
CẦU MONG
Ngày xưa còn ở quê nhà
Cơm canh đạm bạc, nhưng mà rất ngon
Bởi lúc ấy, Cha Mẹ còn
Trong vòng tay Mẹ... các con ngoan hiền...
Giờ đây đứng lặng bên hiên
Nhìn về quê Mẹ... lệ liền tuôn ra
Trong lòng chợt thấy xót xa
Khi không có Mẹ có Cha trên đời.
Biết bao nỗi nhớ đầy vơi
Trãi theo năm tháng, buông lơi sao đành
Công dưỡng dục, ơn sinh thành
Như trời như bể... trong lành biết bao.
Tình Mẹ quá đổi dạt dào
Răng long đầu bạc, con nào có quên
Tuy Mẹ đã về cõi trên
Nhưng con vẫn thấy... Mẹ bên con hoài.
Mẹ ơi ! dưới chân Phật đài
Con cầu mong Mẹ, theo Ngài Thích Ca
Thoát nghiệp sanh tử xót xa
Về miền Cực lạc... đó là Tây Phương !
09.12.2014
HOANGHAI
-
Từ khi con được làm người
Mẹ nuôi khôn lớn, mấy mươi năm trường
Mẹ cho con cả trời thương
Dạy con tu chí... nhịn nhường nghĩa nhân...
Mẹ răn bền chí chuyên cần
Nâng niu trân trọng, tình thân bạn bè
Mẹ là bóng mát chở che
Ngăn cản giông tố... nắng hè khô khan...
Đời Mẹ dẫu lắm gian nan
Mẹ luôn chấp nhận, chẳng than chẳng phiền
Tâm Mẹ tựa một vị tiên
Nhân từ độ lượng... dịu hiền bao dung...
Tình Mẹ bao la điệp trùng
Đời không có Mẹ, mịt mùng buồn đau
Mẹ là ánh sáng muôn màu
Dìu dắt con trẻ... trước sau vẹn tròn...
Mẹ ơi ! Tuy Mẹ không còn
Nhưng hình bóng Mẹ, trong con sáng ngời
Cầu mong Mẹ ở trên trời
Về miền Cực Lạc... thảnh thơi An lành !
05.11.2014
HOANGHAI
- 3
-
Sinh ra làm kiếp con người
Mấy ai trọn vẹn, vui cười trăm năm
Bởi từ vô thỉ xa xăm
Nợ vay vay trả... tối tăm mặt mày...
Mưu sinh vất vả tháng ngày
Ai ai cũng có, đắng cay vui buồn
Nhiều khi đau xót lệ tuôn
Đoạ đày thân xác... cội nguồn do đâu ?
Phận nghèo đói khổ âu sầu
Kẻ giàu phiền phức, ngập đầu ai hay
Kiếp người phận số an bày
Gieo nhân gặp quả... xưa nay rõ rồi...
Nên ta dẫu đứng hay ngồi
Đừng nên tạo nghiệp... để rồi khổ đau
Nhân quả không chậm thì mau
Thiếu nợ phải trả... trước sau tuỳ người !
30.11.2014
HOANGHAI
- 2
-
Tuổi chiều biết cách suy tư
Trong lòng biết nhẫn, tâm từ bao dung
Chợt nghe An lạc lạ lùng
Cuộc sống êm dịu... dưới khung trời hồng...
Bao năm lặn lội ruộng đồng
Bôn ba muôn nẻo, cũng không an lòng
Nỗi lo này nọ chưa xong
Cái ăn cái mặc... việc trong việc ngoài...
Cứ vậy suy tính miệt mài
Quanh năm suốt tháng, thở dài lo âu
Nhiều khi thức trọn canh thâu
Cũng không xua hết... nỗi sầu trong ta...
Trú thân giữa chốn ta bà
Ai mà không muốn, lụa là cao sang
Nhưng đời lắm cảnh bẽ bàng
Giờ đây chợt tĩnh... vội vàng buông lơi.
Mong sao về lúc cuối đời
Thân tâm An lạc, thảnh thơi an nhàn
Không còn bể khổ cơ hàn
Nẻo về Cực lạc... Niết bàn Tây phương !
28.11.2014
HOANGHAI
- 1
-
Tuổi chiều biết cách suy tư
Trong lòng biết nhẫn, tâm từ bao dung
Chợt nghe An lạc lạ lùng
Cuộc sống êm dịu... dưới khung trời hồng...
Bao năm lặn lội ruộng đồng
Bôn ba muôn nẻo, cũng không an lòng
Nỗi lo này nọ chưa xong
Cái ăn cái mặc... việc trong việc ngoài...
Cứ vậy suy tính miệt mài
Quanh năm suốt tháng, thở dài lo âu
Nhiều khi thức trọn canh thâu
Cũng không xua hết... nỗi sầu trong ta...
Trú thân giữa chốn ta bà
Ai mà không muốn, lụa là cao sang
Nhưng đời lắm cảnh bẽ bàng
Giờ đây chợt tĩnh... vội vàng buông lơi.
Mong sao về lúc cuối đời
Thân tâm An lạc, thảnh thơi an nhàn
Không còn bể khổ cơ hàn
Nẻo về Cực lạc... Niết bàn Tây phương !
28.11.2014
HOANGHAI
-
Dù cho tìm khắp thế gian
Nhưng tâm chưa tịnh, chưa tan muộn phiền
Trần gian là chốn kim tiền
Nhu cầu cuộc sống... nối liền lòng tham !
Hận thù vốn tánh người phàm
Sân- Si có sẵn, tính tham tràn đầy
Tam độc thúc đẫy từng giây
Hợp duyên bùng nổ... là gây lổi lầm.
Nên ta cần phải tịnh tâm
Trong lòng biết Nhẫn, lặng thầm giãi nan
Tứ Pháp giúp ta bình an
Tâm từ trãi rộng... Phật ban tánh hiền !
12.2013
HOANGHAI
-
Khi xưa đánh đuổi giặc Tây
Chín năm kháng chiến, mình đầy vết thương
Vậy mà Cha vẫn kiên cường
Vượt qua gian khó, tìm đường tiến lên !
Hoà bình Cha được ghi tên
Chế độ chính sách, cấp trên khen mừng
Về quê cuộc sống nương rừng
Thân già vất vả... chưa từng ấm no.
Đông về giá lạnh co ro
Cái ăn cái mặc, Cha lo mọi bề
Làm nông vất vả nặng nề
Cha làm nghề phụ... kiếm về tiền thêm.
Thế rồi cứ mỗi hằng đêm
Bên ngọn đèn nhỏ, êm đềm sáng soi
Cha ngồi nhịp nhàng đưa thoi
Cây kim vá lưới, luồn- chòi- kết- khâu.
Nhưng rồi chẳng được bao lâu
Mùa đông năm ấy... đau sầu tang thương
Cha về nơi chốn thiên đường
Bỏ lại con cháu... tiếc thương ngậm ngùi !
16.09.2013
HOANGHAI
- 1
-
Chiến công vang dội đất trời
Nhân loại ghi nhận, tuyệt vời công lao
Đại Tướng hưởng thọ đã cao
Giờ đây về cõi, trời sao vĩnh hằng !
Tiếc thương nhưng vẫn tin rằng
Đại tướng vẫn sống, vĩnh hằng trong ta
Dẫu thân xác có đi xa
Linh hồn rạng rỡ, ngợi ca muôn đời.
Con cháu ghi nhớ ơn Người
Tự hào Vị Tướng, sáng ngời vinh danh
Chiến công lịch sử liệt oanh
Là VÕ NGUYÊN GIÁP, bước tranh thành đồng !
10.2013
HOANGHAI
-
Gió bão thì đã qua rồi
Hậu quả còn đó, đứng ngồi không yên
Thiên tai tàn phá liên miên
Gây bao nỗi khổ, cho miền trung du !
Mỗi năm cứ đến mùa thu
Bão lụt lại đến, những khu đói nghèo
Nỗi đau từ đã bám theo
Làm cho bao cảnh... cheo leo giữa đời.
Nhiều người chỉ biết kêu trời
Tan nhà nát cửa... hết lời van than
Nhưng nào có được bình an
Bão lũ để lại... vô vàn khổ đau.
Hỡi đời ! hãy sống vì nhau
Người nhiều kẻ ít, hãy mau giúp người
Mong sao mang lại nụ cười
Cho miền bão lũ, tháng mười năm nay.
Hãy mau, tay nắm lấy tay
Giúp người vượt khó... làm ngay thiện từ !
10.2013
HOANGHAI
- 1
-
Ngồi buồn ngẫm nghĩ chuyện đời
Mở trang sách nhỏ, viết lời thơ vui
Tìm mãi... chẳng thấy ngọt bùi
Bòng bong một đám... chẳng vui tý nào !
Nên đành gấp tập vở vào
Tìm về những chuyện, ngọt ngào du dương
Nhưng sao càng thấy xót thương
Bụi trần bám víu... đầy đường ta đi.
Đành lòng, ôm mối sầu bi
Tiếc cho cái cõi... Sân -Si đoạ đày
Gây nên bao nỗi đắng cay
Chứa đầy Tham - Hận... giải bày cùng ai.
Chợt lòng buông tiếng thở dài
Cầu Trời khấn Phật... trổ tài giúp cho
Để đời vơi bớt âu lo
Người người tĩnh ngộ... chăm lo việc lành !
10.2013
HOANGHAI
-
LÁ RỤNG VỀ CỘI
Tiếc thay, số phận lá vàng
Khi mùa thu đến, ngỡ ngàng chia xa
Cành khô rời bỏ lá già
Thân cây trơ trọi, như là sang đông !
Ta bà là chốn hư không
Thuận theo bản ngã, nước sông xuôi dòng
Tình đời một mớ bòng bong
Niết bàn cõi Phật... trông mong lối về.
Bụi trần bao phủ bốn bề
Tịnh tâm gội rửa, nặng nề chi đâu
Tìm về Phật Pháp nhiệm mầu
Cuộc đời an lạc... buồn rầu tiêu tan.
Lìa xa tội lỗi lầm than
Tu tâm dưỡng tính... Niết bàn cõi tiên !
09.2013
HOANGHAI
- 1
-
Thu về để lá vàng rơi
Để mưa ngâu đổ, để trời vàng hanh
Để nắng chiều lại long lanh
Đậu trên cành lá, kết thành sắc thu !
Cuối mùa gió thổi vi vu
Heo may ngọn cỏ, nhẹ ru lòng người
Đằng tây trời nở nụ cười
Giăng ngang nỗi nhớ... đôi mươi tuổi đời.
Hoàng hôn lấp ló chân trời
Mây vàng quấn quýt, chẳng rời xa nhau
Nắng vàng nhuộm tím sắc màu
Hồn thu ngây ngất... bông lau gió đùa.
Tứ thu góp nhặt cuối mùa
Lâng lâng cảm xúc... chuông chùa ru tâm !
09.2013
HOANGHAI
-
Cùng chung nòi giống Lạc hồng
Đó là huyết thống, con rồng cháu tiên
Việt nam một dãi ba miền
Như một khúc ruột, nối liền với nhau.
Từ móng cái, đến Cà mau
Dân ca lục bát, thắm màu thuỷ chung
Dẫu là rừng núi điệp trùng
Hay là hải đảo, vẫn dùng lời ca .
Người Việt dẫu có đi xa
Lòng không quên được, đất Cha giống nòi
Tục ngữ lục bát rạch ròi
Tô thắm hồn Việt, sáng soi muôn đời !
09.2013
HOANGHAI
-
Cùng chung nòi giống Lạc hồng
Đó là huyết thống, con rồng cháu tiên
Việt nam một dãi ba miền
Như một khúc ruột, nối liền với nhau.
Từ móng cái, đến Cà mau
Dân ca lục bát, thắm màu thuỷ chung
Dẫu là rừng núi điệp trùng
Hay là hải đảo, vẫn dùng lời ca .
Người Việt dẫu có đi xa
Lòng không quên được, đất Cha giống nòi
Tục ngữ lục bát rạch ròi
Tô thắm hồn Việt, sáng soi muôn đời !
09.2013
HOANGHAI
-
Từ khi vừa mới lọt lòng
Tiếng ru của Mẹ, in trong tâm hồn
Dù rằng giờ đã lớn khôn
Dân ca Mẹ hát, mê hồn xưa nay.
Thủa bé dẫu đêm hay ngày
Mẹ luôn âu yếm, tỏ bày cùng con
Lớn lên lội suối trèo non
Câu ca lục bát, vẫn còn trong tâm.
Mẹ ơi ! con vẫn âm thầm
Nhớ ơn dưỡng dục... xứng tầm cao non,
Lời ru của Mẹ mãi còn
Giọng Mẹ ấm áp, theo con suốt đời...
Giờ đây Mẹ đã về trời
Công đức của Mẹ, sáng ngời muôn năm !
09.2013
HOANGHAI
- 2
-
Chiều buông nắng ngã về tây
Bầu trời xanh thẳm, vắng mây vô bờ
Hoàng hôn lấp ló đang chờ
Đằng đông ngấp nghé, lờ mờ ánh trăng.
Đêm thu dưới bóng Chị Hằng
Trẻ nhỏ nô nức, tung tăng vui đùa
Đèn lồng bắt nhịp trống khua
Nến hồng yếu ớt, gió lùa liêu xiêu.
Trăng vàng như nói những điều
Trung thu là tết, có nhiều trò chơi
Ánh trăng sáng cả bầu trời
Thiếu nhi mong đợi, khắp nơi vui mừng.
Đèn hoa nhấp nháy lẫy lừng
Trên cao Chú Cuội, canh chừng trời sao
Dưới đất trẻ nhỏ kêu gào
Chơi đùa thoã thích... đón chào Trung thu !
Thu 2013
HOANGHAI
- 3
-
Dân gian có nhiều trò chơi
Theo ta đi suốt, bao đời xưa nay
Từ thành thị đến dân cày
Câu ca lục bát, tỏ bày cùng nhau.
Đời này truyền tụng đời sau
Ca dao tục ngữ, rất mau thuộc lòng
Từ trẻ nhỏ đến già còng
Hồn thơ nối tiếp... theo dòng thời gian.
Kinh nghiệm cũng được sẽ san
Trẻ già trao đổi... chứa chan bao tình
Sáng soi dưới ánh bình minh
Tôn danh hồn Việt... nghĩa tình sắt son !
09.2013
HOANGHAI
- 1
Mỗi Người Một Cảnh
In Trang thơ thành viên
Đăng vào · Report reply
"Trăm năm trăm cõi người ta"
Phận người đầy rẫy, xót xa đau buồn
Mỗi người một cảnh lệ tuôn
Nào ai tránh khỏi ... khổ buồn được đâu...
Bởi đời là một bể dâu
Buồn vui sướng khổ... đau sầu lâm ly
Người này đau yếu trường kỳ
Người kia nghèo khổ ... cớ chi đoạ đày.
Thật ra duyên nghiệp an bày
Khi xưa đã tạo... kiếp này trả thôi
Đó là Nhân quả luân hồi
Gieo gì gặt nấy ... đứng ngồi không yên...
Nếu ta muốn tránh U phiền
Gắng công tu sửa, nối liền từ bi
Buông lơi Tham Hận Sân Si
Dõi theo Chánh Pháp, bước đi vững vàng.
Mai này hết cảnh ngỡ ngàng
Thân Tâm An Lạc... thiên đàng là đây
Muôn đời an hưởng no đầy
Ấm êm hạnh phúc ... vui vầy quanh năm ...!
22.06.2015
HOANGHAI