-
Số bài viết
74 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi nhathao
-
-
*
thành phố quăn mình kìm đau
tan tác áo màu tan sở
bàn tay còn thơm dâù mỡ
vuốt vội mưa ở trên đầu
* rất hay ( có điều dùng hai từ " tan tác " thì sao sao ấy ) khổ sau xin phép " uốn " lai thế này :
gió và ta ngấm vào nhau
thừa ra cái lạnh gửi đâu bây giờ
phố lội lầy phố lô nhô
mình co ro đứng nhìn ngô ngố buồn
xin phép hai bạn múa rìu cho vui thôi . đừng trách nhé . thật lòng : tứ thơ đầu rất hay .thân.
-
( xin viết thêm bài trên cho đủ nghĩa )
...( danh dự là không lấy nick khác trở lại đâu ) Một cuọc chia tay rất buồn nhưng lòng tự trọng bắt buộc mình phải thế .
Xin anh T.L.V. thứ tha cho cái tội nói ngay nói thật .
( nhathảo )
-
* đọc bài viết của người bạn thân Q.T.T . phản ứng về thái độ mà theo bạn là Coi Thường người đọc ở bài viết "THƠ CHỮ HÁN....." tôi hoàn toàn đồng ý với những cảm nhận và suy nghĩ của bạn . tiếc rằng B.Q.T. hoặc không quan tâm lắm hoặc đã có một kết luận "..chẳng có vấn đề gì " . nếu vậy , chí ít B.Q.T. cũng nên có một biểu lộ thế nào đó để cho (dầu gì cũng là )thành viên Q.T.T. ngộ được vấn đề .
Riêng cá nhân tôi suy nghĩ thế này : trong một bãi rác có thể bất chợt mộc một cành hoa , một cây hoa nhưng ở một vườn hoa thì không nên để cỏ rác sinh sôi nảy nở . Và chắc chắn đây là trách nhiệm của Người Làm Vườn .
Điều quan trọng là cái quan niệm thế nào là cỏ và thế nào là hoa thôi !
Mời anh Thợ Làm Vườn đọc lại cái bài viết " THƠ CHƯ HÁN ..." và nếu anh cho rằng đây là chuyên bình thường ở cái Diễn Đàn ( gọi là ) Văn Học này thì - xin lỗi - cho Nhã Thảo gởi lời chào tạm biệt đến tất cả các bạn thân hữu ( danh dự là không lấy nick khác để trở lại diễn đàn này đâu . M
-
MƯA !
*
Tháng ngày cứ rong .. mưa
trời - chỗ nào cũng dột
tôi và em đều ướt
buồn .. chẳng ở .. chẳng về
*
những giòng rãnh bộn bề
hóa lội lầy quen thuộc
thế mà sao.. cũng trượt
ngã lộn phải tay người !!!
*
giờ lạc cõi lạc thời
ngày- lúc nào cũng tối
bước chân nào cũng vội
chỉ tôi hẩm hiu ngồi
một mình tôi đợi tôi
*
thế mà sao ..cũng muộn
bởi vì tôi cứ trốn
tôi vào những cơn mưa
( cảm tác khi đọc bài thơ THÂN PHẬN của Ngô Hữu Đoàn )
nhathao
--------------------------------------------------------
*Nhà bên kia có một ngưòi và một cây bông sứ ở chung nhau thành hai cõi lẻ loi - người cô đơn với cây cô độc - ngày , ngưòi thi thoảng đi về . đêm , người khi ở khi không làm hương bông sứ cũng lông bông lúc tan lúc tụ
*Bên cửa sổ phòng tôi ngủ - hưong thảo xô ra và hưong sứ chen vào - để lại thêm một cõi chênh chao mộng mị ...
NHỠ NỤ HOA NGẦN
*
ngậm ngùi ..bên ấy
lều quán quan khê
là chốn người về
là nơi người ở
có cây bông sứ
rụng nụ hoa ngần
gãy nhánh hương trần
ứa giòng nguyệt lệ ...
*
lòng tôi như thể
quạnh qũe bên này
vén gió cầm mây
chờ con chim nhạn
mầm khô nhựa cạn
đông hoài ...tây hoài
thương ai - giận ai
hỏi mùi bông sứ
*
nhà tôi - tôi trọ
hồn ở nhà kia
nhỡ hôm nhỡ khuya
gió lay cành động
nhặt mùi hương rụng
nhỡ nụ hoa ngần...
dẫ phải bàn chân
.............................
người ơi ..người ơi
.........................
nhathao100606
-
* Mừng quá , H. Hà không giận là vui rồi . mình vô ý vô tứ quá chừng chừng . Thật lòng trong bụng cũng mong mong là H. Hà không " phát hiện" ra chứ đừng là " cố tình bỏ qua " cho lòng thanh thản chút xíu . Xin đươc chuộc lại bằng lời nhắn nhủ thế này ( lai cũng mong đừng nghĩ là bà chị lên lớp nhé ) đọc trong diễn đàn này có thơ của 3 ngừơi khíên N.Thảo suy nghĩ nhiều nhất ( C .Cung Xanh - NGân. Thảo và B. s Nguyên ) có điều đúng y như ý của T .T . Mai ( theo riêng N. Thảo ) thì thơ H Hà xuyên xoáy sâu quá .. bây giờ nhẹ nhàng đơn giản bớt đi thì hay hơn ( NT khẳng định lại lần nữa rằng mình chỉ A.B.C trong lãnh vực lý luận phê bình , chỉ nói theo cảm nhận đơn thuần của người đọc và yêu thơ thôi . đúng sai đừng giận nhe )
Riêng về những tấm hình . rất cảm ơn thiện ý của H Hà . Có sự đồng ý , mình đã tự copy hai tấm cuối cùng ( nư sinh áo dài trắng , mính cực kỳ mê hai tấm này ) để " xử lý cá nhân " rồi . thêm lần nữa rất cảm ơn .
chúc nhiều may mắn , vui và gặt hái mỹ mãn trong cuộc sống . Mong có dịp rảnh rỗi , chúng mình "đàng đạo " về thơ văn nhé . rất thân .
-
* Đa tạ những thiện ý của bạn thơ . Thế là quá vui rồi . Nhân thể đây cũng xin phép bạn chau chuốt lại bài cảm hứng ( mưa trời cũng thế )trên . thành bài thơ MƯA . chúc vui khỏe và mong được đọc những sáng tác Lạ và Hay hơn . rất thân .
-
* Chiều mưa . Đọc Thân Phận rồi đọc thêm bài viết của Mai Hữu Phước tự dưng thấy lòng cũng muốn ươn ướt theo . Cảm ơn những người đã cho ta món quà rưng rưng này . và xin ghi lại đây những nghĩ suy ( cảm hứng ) bất chợt . Mong đừng phiền trách kẻ dành nhà lấn đất .
MƯA TRỜI CŨNG THẾ
*
Tháng ngày cứ rong ...mưa
ở đâu trời cũng dột
em - tôi đều đã ướt
tấm đời cũng phong y
*
những giòng rãnh uy nghi
trên vết hằn quen thuộc
vết hằn từ vết trượt
em ngã ... lộn tay người
*
tôi sống ...lộn cõi rồi
lúc nào ngày cũng tối
bước chân nào cũng vội
chỉ tôi hẩm hiu ngồi
*
mình tôi ngồi đợi tôi
thế mà tôi cũng muộn
bởi vì tôi cứ trốn
tôi vào những cơn mưa !
-
Xin ngàn lần thứ tha khi phải đọc những giòng ( không nên viết mà phải viết ) này . Đã vừa nhảm nhí lại vừa dở tệ . Cũng vì " thơ văn là nơi để biểu lộ , giải tỏa những suy nghĩ trăn trở ..." nên hơi lạm dụng quá chăng khi đây - chủ yếu - chỉ là những trở trăn suy nghĩ chuyện vợ chồng . Thật ra là cũng có chút dây nhợ từ chuyện văn chương đấy . Sư thể thế này :
Dạo này tôi hơi bị lo lo khi thấy chồng mình có vẻ lắm lạ lạ . Lạ nhất là những ánh mắt nhìn . Có lần anh ấy còn cuống cuồng lên khi thấy tôi trong phòng một mình chùm chăn kín mịt . Khó nói đâm ra khó hỏi . không hỏi cũng không nói luôn .
Chủ nhật rồi nghỉ làm . Anh ấy nịnh :
- hôm nay ở nhà cả ngày , chỉ là để đọc những " tác phẩm " tầm cỡ của em
Tưởng như cơn bão số một đâm sầm vào thành phố tôi kinh hoàng ra chợ mua một bó huệ thật thơm tạ ơn Đức Mẹ với một nhánh hồng thật thắm tạ ơn chồng mình .
*
Đầu bữa cơm chiều anh thở phào nhẹ nhõm :
- May quá ! cảm ơn em !
- Vì nỗi gì cơ ạ ?
- Anh chưa đọc thấy : " em hiện thực " lõa lổ trong chăn trần chuồng trên báo , "em phong cách " sôi nổi rú gào thầm thào van vỉ được làm tình ," em tân hình thức " cách thủ dâm, cách một người hai ngừoi làm thế nào cho "sướng " .. . Nói chung là " cảm ơn vì may quá vợ anh chưa là Nữ thi sỹ " .
*
Dây nhợ là thế đấy , cái chiêu quảng cáo bán 50 USD một vé vào xem các nữ thi sỹ tắm sex ở Đ .H. C.N.V.T . (*) đã dụ đươc chồng tôi lôi một mớ những cuốn sách tên tuổi về lén lút đọc ( yêu anh ở cái nét tế nhị lén lút ấy ) . Đọc rồi anh mới đâm hoảng , mới sinh tật lạ lạ với vợ yêu như vậy . Càng hiểu thêm được cái lý do cuống cuồng mỗi khi nhìn thấy tôi một mình đắp kín chăn ghì riệt gối của anh tôi càng tức chết thôi được !!!!
*
Cơm xong , anh hỏi con :
-Con thích mẹ là người nấu nướng giỏi hay là một nhà thơ giơ ...i....hỏi giở ?
Aí nữ năm tuổi của anh dõng dạc :
- Con chỉ thích ă ...en nờ ăn !
*
Khuya ! Nằm bên nhau , tôi cố phân trần cho anh hiểu cái nghiệp chướng văn chương .... ! Cuối cùng không cãi nổi anh trở về với cái " bản lãnh " kẻ cả đàn ông :
-Thì cứ nói chung là đàn bà là vậy phải không nào ! cho em qua !
Ôm chặt nhau , anh háo hức nghĩ đến một đêm thật nồng nàn . Nhưng tôi đã ghé tai thầm thì rất nhỏ .... anh chồm dậy vuốt ve mái tóc và bất chợt đặt lên trán tôi môt nụ hôn vô lượng :
- Anh đã bảo mà .thương thật ...đúng là chán quá ... đàn bà ..!
Suốt đêm ấy , tôi nhìn chồng , không ngủ . và lần đầu tiên trong đời tôi viết tặng chồng tôi một bài thơ , bài thơ dở tệ :
BÀI THƠ VÔ LƯỢNG !
một .
mình yêu nhau từ thuở
nhật nguyệt vừa phôi thoa
mẹ - mới tuổi mười ba
em - còn là hạt trứng !
hai
thêm bao mùa trứng rụng
cho mẹ gặp đươc cha
và em đươc sinh ra
để làm vợ anh đấy
ba
cái điều linh nhiệm ấy
anh chưa nghĩ bao giờ
nên anh rất ơ thờ
những ngày em khó ở .....!
những ngày bông trứng vỡ .....
từng giọt hồng kiêu sa
nụ nguyệt đời nở hoa
trên ngọn nguồn thiên phận
năm
và rồi em đã nhận
trăm triệu hạt giống trời
(để có một mầm người )
gửi vào em giữ hộ
sáu
là cây thập giá đỏ
em phải dấu trong người
mang theo nửa phần đời
để nhắc chừng anh đó
bảy
là bông hoa nho nhỏ
mỗi tháng nở một lần
để mỗi tháng một tuần
anh nhìn em độ lượng ...
tám
với bảy ngày suy tưởng
về mẹ , về em và
về tất cả đàn bà
cho BÀI THƠ VÔ LƯỢNG
nhãthảo 280506
-
Ôi! Chỉ biết xin lỗi vì thơ mình đã làm bạn phải bị như thế! Hic hic! Nhưng mình không cố ý như thế đâu! Rất cảm ơn bạn đã đọc qua thơ mình dù chỉ một lần rồi bỏ đi luôn...Hihi________________________________________________________________________________
_____
*
những bài lục bát thật hay - đoc không buồn nhưng day dứt , nói cho cùng , thơ đến độ có người đọc mà bị cảm giác tức ngực thì cũng lơ lửng từng mây rồi ( minh vẫn ước vậy mà chưa đươc đấy )chỉ mong là đừng có chuyển sang khuynh hướng viết thơ cho người đọc bị tức phần dưới - giống y như một số nữ thần đồng thơ năm xưa nay đang là những nữ thi sỹ trẻ nổi tiếng đấy . ( ông xã mình là thầy lang kể chuỵên độ rầy khám bịnh thận hơi nhiều hỏi ra là nguyên nhân chính bởi xuất hiên quá nhiều nữ thi sỹ trẻ !!!!???? ) góp ý chân tình đấy . lâu rồi sao không thấy sáng tác mới . muốn xin bạn mấy tâm hình ( quá đẹp ) in trong tập thơ - cảm ơn trứoc
nhãthảo 270506
-
* Xin T.L.V. Cho chỉnh sửa lai chut chút bài thơ trên cho trọn ý . rất đa tạ.
HƯƠNG THÔI VÔ TẬN .
*
.. Linh hồn xin giữ lại thôi
với ...riêng mái tóc thì tôi trả người
nhưng mùi hương phải chia đôi
của người phần đất của tôi phần trời .
*
cõi sau trong búi sợi nhùi
hồn tôi với lại hồn người ở chung
hương thôi đã tận vô chừng
ngàn năm một đóa muôn trùng Cỏ - Hoa
270506nhã thảo
-
* Xin phép T.L.V. được trau chuốt lại bài trên như sau :
*
Vô định từ giòng sông
một nhánh hồng trôi dạt
vô lường trong biển cát
một xác ốc không hồn
*
vô cực những đường tròn
ngừơi đi về luẩn quẩn
vô tình một duyên phận
tôi vô thủy vô chung
*
rồi nỗi nhớ vô cùng
thành nỗi buồn vô hạn
khi mong chờ đã cạn
người có hóa vô tâm ?
*
đã biền biệt vô âm
lại vô hình vô bóng
người đêm ngày vô vọng
tôi thác sống vô chừng
260506 nhãthảo
-
* Tháng năm qua trả về cha mẹ / những ngày tới gửi đến cho con / một trái tim dâng lên thượng đế / một xác thân gìn giữ cho chồng ..../... chỉ còn...
HƯƠNG THÔI VÔ TẬN
.. linh hồn xin giữ lại thôi
với ... riêng mái tóc thì tôi trả người
nhưng mùi hương phải chia đôi
của người phần đất - của tôi phần trời ..
*
cõi sau trong mảnh gỗ sồi
hồn tôi với lại hồn người ở chung
hương thôi đã tận vô chừng
ngàn năm một nụ muôn trùng Cỏ - Hoa
nhathảo 250506
-
* Mùa mưa . Chồng tôi nguyền rủa những buổi chiều . Sắm cho chiếc mantua thật dầy thật đẹp anh dặn dò mưa to ở lại mưa nhỏ klhoác áo này về . nhớ cài khuy bấm cúc cho kỹ kẻo ướt rồi lạnh rồi bịnh là lại khổ cái thân .... anh .
* Có người tự dưng mong ngóng những cơn mưa . Trời mời chuyển mây dông chút chút đã chắp tay van vái thầm thì " ước gì trời đổ cơn mưa - để cho tôi được đến đưa .... họ về"
CÓ BAO GIỜ TỰ DƯNG MƯA !
Trời mưa là để người đưa tôi về
*
ướt chiều đường vắng thưa xe
chụm đầu nhau lại để che nhau nhiều
chút buồn hoá chút kênh kiêu
nụ cười tôi chắc ngả liêu xiêu người
liêu xiêu người ngã xuống đời
vào cơn mưa nhỏ giữa trời bay bay !
*
chợt rừng bỗng động chân nai
cội thu gốc hẹp cành nhoài dáng thon
chợt sông bỗng nước ứ dồn
sóng mài bến cũ đá mòn neo xưa
chợt người ướt đoạn thơ mưa :
" đời lâm tấm bụi - tình lưa thưa bùn..." !
*
chợt trời gió ợ mây đùn
chùa nghiêng mái thấp tháp rùn hiên cao
chợt lòng nhau thấy hư hao
tô nao nao tội - người nao nao tình
*
thương thôi môi mắt rập rình
mong câu chữ lạ - sợ hình bóng quen
chợt dưng phố sớm lên đèn
người cao thưọng bớt - tôi hèn hạ thêm
cắn môi - môi chợt dưng mềm
mềm môi - là để tôi thèm nụ hôn !
nhãthảo
-
* hương Linh Lan Thảo là khúc đầu của bài giao ca ( Tóc Em Nguồn Cội ) . xin trả lại người đoạn cuối ( Thôi Ta Tội Tình ) cho yên lòng yên đời .
THÔI TA TỘI TÌNH
*
Giờ ta đã ngủ
tóc phủ chân giường
nối giấc vô thường
vào đêm diệu vợi
trăm năm tình tội
mật ứa hương tràn
người đến muộn màng
hoa tàn một đóa
nửa giường tóc xõa
vắt phủ ngang người
là vệt nứt đời
phân đôi phần phận
lưng chừng vô tận
lả bãi phong ba
tìm cỏ tìm hoa
tìm ra nguồn cội
nhathao0506
-
VÔ VỌNG TÔI VỀ !
*
Vô định từ giòng sông
một nhánh hồng trôi dạt
vô lường trong biển cát
một xác ốc không hồn
*
vô cực những vòng tròn
người đi về luẩn quẩn
vô tình một số phận
tôi vô thủy vô chung
*
đem nỗi nhớ vô cùng
vào nỗi buồn vô hạn
khi lòng người đã cạn
tôi có được vô tâm ?
*
người biền biệt vô âm
tôi vô hình vô bóng
sống giữa trời vô vọng
tôi chết xuống vô chừng
nhãthảo 190506
-
HƯƠNG LINH LAN THẢO
*
Mổi ngày mỗi tối
một núi trầm hương
người trồng trên gối
người thổi quanh giường
một giòng rũ rượi
một ngọn kiêu sa
từng sợi tóc rối
thành nhánh phong ba ....
*
mỗi đời mỗi giấc
người ngủ nồng nàn
tôi bò quanh đất
tìm cội Linh Lan
thấy mùi hưong Cỏ
giữa bụi tóc người
ai vùi trong đó
lọ thịt xương tôi
quchthuthao080506
quachthuthao080506
-
NHỮNG BÔNG HOA NƯỚC MẮT
(Thơ viết ngày giỗ mẹ )
1
con vẫn thương cha chỉ hận người
ai đem tình nghĩa sẻ làm đôi
long cha một nửa cho kẻ khác
là mẹ con con hết cả rồi
*2
cha với ngưòi ta ở phố giàu
mẹ con con ở ngõ hẻm sâu
cha với ngưòi ta chung hạnh phúc
để mẹ con con sẻ nỗi sầu
*3
nhớ những đêm cha chẳng ngủ nhà
mẹ ngồi trong cửa mắt nhìn ra
con ngõ thâm u - đời của mẹ
chửa héo xuân xanh đã sắp già
*4
bên con ngồi học trong chuỗi lệ
nhỏ xuống bài thi chữ mực nhòa
mực nhòa nét chữ trêu con trẻ
chữ nhòa nên chữ nở thành hoa !
*5
là những bông hoa - những bông hoa
nở vì nước mắt cứ chảy ra
nở trong cuốn vở thời con gái
nở giữa niềm đau tuổi ngọc ngà
*6
là những chùm hoa - những chùm hoa
kết` bằng bài luận có thương cha
bằng bài học thuộc luôn yêu mẹ
bằng bài toán cộng hận " người" ta
*7
lệ nguồn nhỏ mãi rồi sẽ cạn
mấy mùa hoa nở chẳng tàn đi
"...ví dầu cầu ván ..." không còn nữa
mẹ hỏng đời ..và con hỏng thi
*8
mười năm con gái mẹ mồ côi
sống để mai sau trả hận đời
thù cha - oán " họ" như biển núi
bao giờ con khóc đưiợc mẹ ơi
*9
hôm nay lại đến ngày giỗ mẹ
muốn viết bài thơ tưởng nhớ vể.....
những chồng sách cũ - những trang vở
những đêm thức - khóc - học bài khuya
*10
nhưng giòng thơ nghĩ chưa kịp viết
chữ khóc theo sau chữ " mẹ à "
bao nhiêu lời ý đi đâu hết
chỉ đầy trang giấy những bông hoa
*11
ngồi viết bài thơ ngày giỗ mẹ
nước mắt từ đâu cứ ứa ra
rồi con bật khóc và cứ thế
giỗ này cúng mẹ một vườn hoa !
nhathảo
-
(VỀ BAI THƠ " DẮT EM VÀO VÔ HƯƠNG TỰ "Tôi có một người bạn dạy tiếng Hoa . Năm rồi , đi du lịch Trung Quốc về , có tường thuật mắt thấy tai nghe một thắng cảnh mà chị ghé tham quan : chùa Vô Hương Tự ( tất cả loại hoa trong chùa đều không có mùi thơm ) theo điển tích một chuyên tình rất buồn , kèm theo một bản dịch ( việt ngữ ) một bài thơ ( Tịch Thừa Vô Hưong Tự ) xin trích lai dưới đây :
NỬA ĐÊM THĂM CHÙA !
tháng giêng Phật rủ thăm chùa
hẹn trên đỉnh núi Tich Thừa ngộ nhau
chẳng đâu giang vỹ giang đầu
chăng giây thánh hạnh nối cầu chúng sinh
*
giữa giòng quang lạc u minh
con thuyền tam bảo trôi bềnh bồng trôi
tiếng chuông luân kiếp vô hồi
bóng choàng y khép mở trời mị miên
*
lạc nhau ở giữa cổng thiền
người trôi vào suối lâm tuyền mải mê
nhánh lan dưới cội bồ đề
ngàn năm đợi đủ nhau về mới thơm
(đọc bài thơ này chẳng hiểu Nhã Thảo nghĩ sao ? )
-
Triệu lần xin lỗi kẻ cho ta phỉ báng Chúa Trời .
Nhưng ngàn lần ta không thể không làm thế người ơi .
Đã rồi , xin Chúa thứ tha
và bây giờ tiếp tục xin Phật Thích Ca hỉ xả .
VÔ HƯƠNG TỰ
Dẹp hết đi những mùi thơm trần thế
để hai ta về trong bể trầm hương
ướp thịt xương anh thành Phật thể
đợi xác thân em lại cúng dường
( thơ Quách Thu Thảo )
DẮT EM VÀO VÔ HƯƠNG TỰ
Tháng tư động đực thăm chùa
gặp nhau ở núi mãn thừa Ngộ nhau
chợt sao giang vĩ giang đầu
trên cây giác hạnh dưới cầu chúng sinh
*
giữa giòng hoan lạc bập bềnh
con thuyền tam bảo tròng trành ngược xuôi
bến bờ luân kiếp loạn hồi
áo chùng ni khép lại trời ý yên
*
bỏ ta lạc giữa cổng thiền
em bơi vào suối lâm tuyền thỏa thuê
NHÁNH LAN DƯỚI CỘI BỒ ĐỀ
NGÀN NĂM ĐỢI - CHỈ EM VỀ MỚI THƠM
triêu nhớ ngàn thương - NHÃ THẢO
-
góp them chút hương cho gió
gửi cho nhau những bộn bề
mang đi mấy cõi mang về mấy nơi
động vàng mấy nụ hoa tươi
trời xanh mấy thuở em cười mấy khi
mấy đời một cội lưu ly
đợi nhau bên khóm tường vi mấy lần
khói nhang nhau đốt mấy tuần
ở bên nhau mấy mộ phần với nhau
-
XIN ĐÍNH CHÍNH : BÀI THƠ DẦU KHÔNG PHẢI TỰA " THẬP GIÁ " ĐÓ LÀ BÀI " NHÁNH HỒNG CÔ QUẠNH "
-
CON DỐC BÊN ĐỜI
con dốc nào mỏi mệt
con dốc nào quanh co
em chừng nào mới biết ?
ta dại đến bao giờ ?
*
lưng chừng con dốc đợi
chênh chao cốc rượu đời
ta như người khách cuối
say tỉnh cũng buồn thôi
*
lưng chừng con dốc ngả
thương em - gánh xuân thì
nửa đời căn bếp lạ
chờ muộn bữa cơm khê
*
lưng chừng con dốc mãi
dắt díu thêm nợ nần
cả ngàn NHAU góp lại
vẫn thiếu MÌNH trăm năm
*
ta chất buồn chất nhọc
em leo nhớ leo sầu
nối nhau một con dốc
cách nhau một đời nhau
*
leo chừng nào mới hết
yêu cho đến bao giờ
con dốc đời mỏi mệt !
con dốc tình quanh co !
( hanhhoàng)
-
NHÁNH HỒNG CÔ QUẠNH
Em vẫn chờ đợi anh
như chờ ngày tận thế
em vẫn tin vào Chúa
như tin đứa sở khanh
Em vẫn cần có anh
để được yêu cho đủ
dù cuộc tình đã cũ
dù cuộc sống đã thừa
bởi em lỡ tôn thờ
một tình yêu ma quỉ
em đã từng đánh đĩ
với cả Đức Chúa Trời
để được thấy anh cười
những lần anh sám hối
được nghe lời giả dối
những lúc anh ăn năn
" Chúa có mười điều răn
nghĩa là Người đã xót
điều răn thứ mười một
chớ bạc phụ người tình "
Em muốn được ôm anh
như ôm cây thập giá
và ôm luôn tất cả
tội lỗi ở cõi đời
Chúa cứu cả loài người
thiên đàng hay địa ngục
khổ đau hay hạnh phúc
chỉ mình anh cứu em .
090905
LẠC KHÚC PHÙ VÂN
Em - ngày thu đã nhuộm
phai nửa mái xuân thì
thương tóc dài tóc nhuốm...
ai chải tháng ngày đi
*
chiều - lại chiều vẫn vậy
quen tiếng ngựa xe về
cội hoa vàng run rẩy
khép nửa động môn khuê
*
đêm - rồi em cũng ngủ
tóc chảy xuống giường trần
một giòng sông thiếu phụ
trôi mãi khúc phù vân
*
và - thêm sợi tóc nữa
rụng lên gối em nằm
nghe như ngàn tiếng vỡ
chạm vào góc trăm năm
( về Linhthảo )
Nháp rồi
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
* có lẽ thế thật ! minh quen ăn chè nhiều mà đi khen rượu ngon hay dở thì rõ là không hợp lắm rồi . Đã vậy sau bữa '' nhậu " lại mời khách ( xin lỗi ! chủ chứ ) ăn chè nữa thì càng vô duyên tệ .!
cảm ơn - nói chung là vui chút thôi ! thân .