-
Số bài viết
256 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
10
Bài viết được đăng bởi TỐ TRINH
-
-
-Cha ơi! Kỳ này con không về đâu! Con còn phải…
Không biết đã là lần thứ mấy con thốt ra câu đó để giọng cha chùng xuống phía bên kia đầu dây điện thoại.
-Ừ! Con nhớ ăn uống đầy đủ, giữ gìn sức khỏe. Được nghỉ thì về…
-Dạ… Dạ…
Cuộc gọi dừng. Nhìn xuống con đường nhựa phía xa xa, bỗng thấy có một con đường hiện lên trong miền nhớ…
Con đường nhỏ nằm giữa hai hàng râm bụt ngát xanh…
Con đường của tuổi thơ…
Con đường con lẫm chẫm tập đi từng bước, từng bước, từ từ thoát khỏi bàn tay cha dìu dắt…
Con đường có những vòng quay xe đạp cha chở con đi nhà trẻ, mẫu giáo… Chiếc xe đòn gánh có thanh ngang để con đứng lên ôm cổ cha cả ngày mưa và ngày nắng, hết năm này sang tháng nọ…
Con đường ngập nước cha cõng con đi học mỗi khi mùa lũ về, nước giấu cả lối đi. Ngày đó đường đất lầy lội và trơn trợt quá phải không cha? Giờ tự mình con bước con mới thấy được điều đó chứ ngày xưa bàn chân non nớt của con nào phải bước một mình!
Con đường cha con mình hì hụi trồng những bụi vạn thiên thanh_ “màu trời xanh mãi” xen kẽ với mười giờ 4 màu cha con mình tìm được.
Con đường con té lên té xuống với con ngựa sắt cha mua. Mẹ bảo nó dễ thương, nhẹ đạp nhưng mà con cứ đo đất và đâm vào gốc cây miết thôi. Con kể, cha chỉ cười…
Và có một con đường mà từ đó con rời xa cha mẹ, gia đình, rời những gì mến thương, quen thuộc… để có một-ngày-đã-qua con báo cho cả nhà con vào Đại Học!
…
Giã biệt tuổi thơ - một thời vụng dại
Giã biệt con đường nhỏ đầy ký ức thưở nào
Giã biệt gia đình với suối nguồn yêu thương, với bóng Thái Sơn cao sừng sững…
Con bị cuốn theo những hối hả, tất bật của cuộc sống thị thành.
Những con đường ngã 6, ngã 7, những vòng xoay khiến con xoay vòng vòng và trôi đi cùng những háo hức, những cám dỗ, những điều mới lạ…
“Mê mải đuổi theo năm dài tháng rộng
Quên mất mình còn một nỗi chờ mong…” (*)
Con đườngvề nhà dẫu xa cũng đâu phải là ký ức.
Không ở bên con nhưng cha luôn là chỗ dựa vững chắc cả cuộc đời.
Không có con đường nào lại giống con đường nào!
Khát vọng tuổi trẻ đã đưa con đi quá xa…
Giờ thì con biết: Con có riêng 1 con đường_Và bóng cha như Thái Sơn cao sừng sững không bước cùng con nhưng ở phía cuối con đường như một điểm tựa vững chắc và bình yên!
-Con đường về con sẽ luôn nhớ cha ơi!
NGUYỄN HOÀNG TỐ TRINH
(*) Khi mùa xuân trở lại - Lá Me
-
THƠ TÌNH SINH VIÊN IT
:) :) :)
Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z
Để Undo những gì đã xảy ra
Ngay cả những lập trình viên quốc tế
Còn có thể mắc lỗi nữa là....
Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z
Một lần, chỉ đúng một lần thôi.
Anh sẽ Debug những lỗi lầm đáng ghét
Em sẽ hiểu anh đâu phải thằng tồi.
Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z
Thì khi này anh đã ở bên em
Chứ đâu phải cô đơn ngồi quét
Những con Virus đang tràn ngập trái tim.
Nhưng anh không thể ấn Ctrl+Z
Trong phần mềm có tên gọi là tình yêu
Chỉ có thể chọn Continue hay Exit
Và tất nhiên anh chưa muốn xa em.
Hãy hiểu cho lòng anh em nhé
Và xin em, hãy rộng mở lòng em
Khi mã nguồn trái tim không còn đóng
Anh sẽ viết lên đó dòng tên em.
-
-
THƠ TÌNH SINH VIÊN
:) :) :)
Trong thế giới nghiêng hai ba phẩy năm (23,50)
Ta nghiêng vào nhau bao nhiêu nhỉ ?
Lạc lối Cô – lôm – bô tìm ra châu Mỹ
Ta bàng hoàng trước văn hóa phục hưng
Parabol cong đến vô cùng
Em – “nam châm” hút anh từng hơi thở
Chất xúc tác lâu bền, khó vỡ
Sẽ đợi ngày “ kết tủa” bên nhau.
“Vật chất” – “tinh thần” quyết định ở nơi đâu ?
Ở hai mặt của “vấn đề cơ bản”
Biết tình yêu không phải là “chứng khoán”
Nhưng vẫn cần điều luật phải không em ?
-
THƠ TÌNH SINH VIÊN TRẮC ĐỊA
:) :) :)
Anh mang định vị cả toàn cầu
Nơi trái tim em là yếu nhất
Định vị đi rồi định vị lại
Tìm hoài mà mãi vẫn chẳng ra
Anh đo thủy chuẩn trái tim em
Nơi sâu thẳm không bao giờ đo được
Thiết kế tuyến đo đi rồi đo lại
Anh đo hoài mà không tìm được chiều sâu
-
THƠ TÌNH SINH VIÊN TOÁN HÓA
:) :) :)
Tôi vẫn nhớ những khi em Đối Diện
Ánh mắt nhìn bằng Góc Độ Đường Cong
Lòng xôn xao cho Quĩ Đạo đi vòng
Hồn tôi để Giao em Đường Tiếp Tuyến
Em lướt qua, cho buồn-vui Nghịch Biến
Gặp một lần, nơi Tiếp Điểm mà thôi
Tôi Xoay Tròn, tìm lại nhưng xa rồi
Em sẽ mãi ra đi về Vô Cực
Nhưng tình tôi là một đường Trung Trực
Như thật thà Cân Xứng nơi con tim
Tôi Phân Đều, và xuyên qua giữa em
Nơi Trung Điểm, tôi muốn tình Vuông vẹn
Rồi một ngày, tình Tam Giác cũng đến
Tôi hiện hình, trong ba Góc Bù Nhau
Em vì ai mà Phụ để tôi sầu
Nhìn đau đớn Cạnh Huyền em nối mộng
Tôi thả đời theo Trung Tuyến phóng túng
Em lại tìm Hình Thông Số Bình Phương
Đến Nội Tâm, tôi dừng chốn đau thương
Buồn man mát, em đùa trên Ngoại Tiếp
Nói làm chi, Định Phân đà muôn kiếp
Em lạc vào một Quỉ Tích cuồng quay
Tôi đứng đó, Khoảng Cách không đổi thay
Nhìn thầm lặng, một Góc đời Trực Diện
Tiếp nữa nè :
Đường tới tim em là "đường định hướng"
Dù uốn nhiều như "đồ thị hàm sin"
Anh mãi mê tìm theo "toạ độ" trái tim
Bỗng lạc giữa khoảng tình em nơi đó
Đôi mắt em chứa bao "ẩn số"
Mà hàng mi nhẹ mở "góc anpha"
Tóc em dài như "dãy số" đi xa
Môi "hội tụ" 1 nụ hôn bối rối
Mãi mãi em ơi!!!
"Phương trình" cuộc đời dù chưa giải được
Nhưng anh tin rằng
"Nghiệm" duy nhất là em!!!!
Còn đây nữa nhưng mà có thêm Hóa Học :
" Yêu là gì cho tôi xin định nghĩa ,
Yêu chính là tình cảm của chiều cao.
Hai tâm hồn đồng dạng yêu nhau ,
Rồi từ đó suy ra định lý .
Yêu nối tiếp khi tình yêu chung thủy ,
Yêu dối lừa khi hai góc phụ nhau .
Người yêu thật yêu rồi sẽ khổ đau ,
Tình đổ vở khi có đường phân giác .
Muốn trùng bề mặt của tình yêu ,
Thì phải lấy hình chiếu của nụ cười ,
Đem nhân với chiều dài của góc mặt .
Anh biết em trong phương trình hoá học ,
Và quen em khi phản ứng cân bằng .
Từ phương trình oxi hoá Mangan ,
Tình hai đứa hoà trong dung dịch .
Và xa em khi hoà axit
Và quen em khi phản ứng cân bằng
-
THƠ TÌNH SINH VIÊN KHOA HÓA
Lại bắt đầu từ bazơ, axít
Mùa hạ xôn xao trong mỗi phương trình
Phản ứng nào ta dùng để chứng minh
Về tính khử nhôm mạnh hơn đồng, sắt, bạc
Năm tháng cháy tuổi hồng ta khao khát
Điều kiện nào đây chuyển hóa chất hữu cơ
Bằng đun nóng, nước brôm hay xúc tác bất ngờ?
Cho tình yêu tạo thành sau phản ứng
Sắt tác dụng với phi kim ở nhiệt độ cao tùy hứng
Em đừng làm chất lưỡng tính trong em
Dù điện cực trơ, vách ngăn xốp thật mềm
Đừng bị khử như ion natri anh nhé!
Từ tinh bột có thể nào điều chế
Rượu etylíc bằng men của tình yêu?
Khi xa rồi vẫn nhận biết một điều:
Những dung dịch dẫu không còn nhãn mác!
Mùa hạ cứ thản nhiên vô tình nắng át
Các đồng phân của hợp chất hữu cơ
Phản ứng với đá vôi, màu nước brôm bị mất tự bao giờ
Tạo pôlime trong quá trình phản ứng
Lại bắt đầu từ những trang giấy trắng
Một mùa thi ươm ngững giấc mơ hồng
Chín mươi phút làm bài râm ran tiếng ve ngân!
*****
Là Hóa học là chai với lọ
Là bình to, bình nhỏ ... đủ thứ bình
Là ống dài, ống ngắn xếp linh tinh
Là ống nghiệm, bình cầu xếp bên nhau như hình với bóng
Là Hóa học nghĩa là làm phản ứng
Cho bay hơi, ngưng tụ, thăng hoa
Nào là đun, gạn, lọc, trung hoà
Oxi hóa, chuẩn độ, kết tủa
Nhà Hóa học là chấp nhận "đau khổ"
Đứng run chân, tay mỏi lắc, mắt mờ
Nhưng tìm ra được triệu chất bất ngờ
Khiến cuộc đời nghiêng mình bên Hóa học
-
THƠ TÌNH SINH VIÊN KHOA HÓA
:) :) :)
Anh ngõ ý xin em đừng phản ứng
Hãy vui lòng cho tác dụng vào tim
Anh yêu em như acid yêu kiềm
Nếu hóa trị hai ta cùng tương đối
-
Anh biết em trong phương trình hoá học,
Và quen em khi phản ứng cân bằng.
Từ phương trình oxi hoá Mangan,
Tình hai đứa hoà trong dung dịch.
Em chuẩn độ tình anh bằng acid
Từng giọt lắng nhỏ vào trong tim
Điểm dừng khi tình anh thay đổi
Bỏ lại em dung dịch thắm làn môi
-
Em là oxy rỉ sét đời anh
Đừng trách em sao tâm hồn phù thủy
Bởi hóa học biến đổi khôn lường
Tình trong em còn mãi vấn vương
-
Gió vẫn thổi
Bầu trời vẫn xanh
Sao thấy trôi nhanh
Tháng ngày yêu dấu...
Anh ơi! Thương nhớ em biết gửi vào đâu?
Cho ta khỏi âu sầu vì thời gian thoáng chốc.
Chẳng thể lấy gì để làm cột mốc
Cho ngày ta quen, cho những cuộc hẹn không thành.
Tất cả đều mong manh...
Tình cảm của em và anh cũng thế
Không phải là không thể!
Chỉ có điều em không đủ can đảm để theo đuổi mãi một tình yêu!
...
NGUYỄN HOÀNG TỐ TRINH
09/07
- 2
-
THƠ TÌNH SINH VIÊN KHOA CNTT
:) :) :)
Mở cửa trái tim và Save anh vào đó
Cửa nhà em, mẹ đã gài Password
Anh suýt rách quần vì cố vượt FireWall
Nhớ lần đầu khi đưa em về Home
Anh kiss trộm liền xơi ngay một Tab
Anh bàng hoàng quay xe BackSpace
Ngoái nhìn em mà chẳng thể Ctrl
Anh tức giận khi thấy một thằng Alt
Cứ Insert mỗi khi mình nói chuyện
Có nhiều khi muốn thẳng tay Delete
Nhưng vì em, anh nuốt giận Cancel
Anh biết anh chỉ là Hacker nghèo
Còn hắn có @ và Esc
Em thích hắn làm lòng anh Space
Bước thẫn thờ chìm xuống vực PageDown
Em vội bước ra đi quên Logoff,
Chẳng một lời dù chỉ tiếng Standby.
Em quên hết kỷ niệm xưa đã Add
Quẳng tình anh vào khoảng trống Recyclebin.
Anh vẫn đợi trên nền xanh Desktop,
Bóng em vừa Refresh hồn anh.
Từng cú Click em đi vào nỗi nhớ,
Trong tim anh... Harddisk... dần đầy.
Anh ghét quá, muốn Clean đi tất cả,
Nhưng phải làm sao khi... chẳng biết Username.
Hay mình sẽ một lần Full Format ..
Em đã change... Password cũ còn đâu!
Anh sẽ cố một lần anh sẽ cố
Sẽ Retry cho đến lúc Error.
Nhưng em hỡi làm sao anh có thể...
Khi Soft anh dùng... đã hết Free Trial!
Hình bóng em vẫn mãi Default...
-
THƠ TÌNH SV KHOA SINH
Anh vẫn giữ trong mình một đóa hồng đa bội
Thường biến cuộc đời có thay đối đâu em
Anh quay cuồng trong chu trình crep
Cũng bởi tình ta đột biến khôn lường
Anh cho mình loài vi trùng bé nhỏ
Sống cuộc đời yếm khí quanh năm
Lúc phân ly anh mới nhận ra rằng
Nhiễm sắc thể không mang màu huyền thoại
Nơi quang hợp bao lần mình hẹn ước
Nơi hò hẹn của tình yêu thuần chủng
Ribôxôm như những bước thăng trầm
Tơ vô sắc kéo anh về bên em
Cửa buồng tim anh khóa chặt mỗi tế bào
Em vô tình mà anh không dám trách
Chỉ âm thầm ôm nỗi buồn hóa thạch
Nụ cười biến dị héo hắt nở trên môi.
-
THƠ TÌNH SINH VIÊN KHOA SINH
:) :) :)
Anh yêu em như QUANG HỢP yêu ánh nắng
Như TỰ SAO CHÉP cần DNA - Polymerase
Anh yêu em mà chẳng dám EXON
Em thường hay INTRON làm lòng anh bối rối
Anh chỉ là ACID AMIN tự do
Em giàu sang mang họ PROTEIN bậc bốn
Hai cấu trúc chẳng thể cùng một chốn
Dẫu chúng ta cùng chung một TẾ BÀO
Anh thí nghiệm tách triết loại ENZYM
sẽ giúp anh trong quá trình DỊCH MÃ
Tổng hợp anh thành một PROTEIN trang nhã
Sánh bước cùng em trên những RIBOXOM
Trái tim em đã khoá bằng mã CODE
Anh phải làm gì để có được anti-CODON
Anh yêu em mà em chẳng hề FEED BACK
Bỏ tình anh YẾM KHÍ lạnh ngắt quanh năm
Em quyền quý với chu trình CAM
Biết lựa chon ai giữa C3 và C4
Anh chỉ là chàng sinh viên C3 thiếu thốn
Làm sao sánh được với C4 giàu sang
Một chiều dạo mát bằng xe đạp t-RNA
Anh vô tình tìm ra BỘ BA MÃ HOÁ
Em mỉm cười giữa muôn ngàn MÃ KHÓA
AUG đây rồi, anh hãy gắn vào đi
Tình chúng mình, em sẽ mãi khắc ghi
Như hai mach DNA anh nhé
Em không ham giàu sang phú quý
Bỏ tình anh lạc lõng ngoài MÀNG NHÂN
Cuộc đời anh như đổi sắc sang xuân
Sống hiếu khí với tình yêu THUẦN CHỦNG
Hạnh phúc chúng mình trọn đời bền vững
Chẳng khi nào thấy mã UAA
-
THƠ TÌNH SINH VIÊN KHOA Y
:) :) :)
Anh nhìn em qua kính hiển vi
Phút gặp nhau chẳng nói được gì
Trán toát mồ hôi, chân lập cập
Gặp em mà ngỡ ở phòng thi.
Anh đã vì em mượn đôi giày
Và áo sơ mi xanh khói mây
Chỉ có trái tim là không mượn
Vì chỉ mình anh biết đắm say...
Anh chẳng sợ đâu, chẳng ngại đâu
Trộm hoa dù có phải leo rào.
Bẻ hoa, cho dù anh té ngã
Nếu có bể đầu, anh tự khâu.
-
THƠ TÌNH SINH VIÊN KHOA VIỄN THÔNG
:) :) :)
Anh và em là hai người xa lạ
Làm cách nào để được quen em
Đành phát một xung bức xạ thử xem
Nếu nhận được hy vọng em cộng hưởng
Nhưng cuộc đời này không như anh tưởng
Có rất nhiều tần số được phát đi
Trong Viễn thông thầy gọi đó là nhiễu
Còn trong lĩnh vực tình yêu
Người ta gọi đó là đối thủ
Như vậy đối với anh là quá đủ
Quan trọng là bộ lọc của em
Nếu bộ lọc của em cao quá
Phen này về chắc đổi tần thôi
Khi tim em dao động như đưa nôi
Anh hiểu mình phải khuyếch đại LNA
Quan tâm nhiều em lại kêu ca
Anh đành dùng AGC để giảm dần độ lợi
Khi em đã bắt đầu dịu vợi
Em cho tình qua bộ tần trung (IF)
Nếu em còn cảm thấy mông lung
Cứ tưởng anh là tần số ảnh
Thì em ơi, xin em đừng có chảnh
Anh thật lòng không rảnh đùa vui
Và nếu như em còn tiếc nuối
Hãy cho tình qua bộ tách đường bao
Đến phút này chẳng bỏ công lao
Ngày đêm anh ăn rồi điều chế
Anh không ngờ có một ngày như thế
BỘ MÁY TÌNH thiết kế đã thành công.
-
THƠ TÌNH SINH VIÊN KHOA SỬ
:) :) :)
Em biết không, anh không phải nhà thơ...
Anh chỉ là sinh viên khoa lịch sử
Yêu em bằng tình yêu trong quá khứ
Để tỏ tình anh lấy sử làm thơ
Em vô tình hay cố ý làm ngơ
Mà vững chắc như công trình Kim Tự Tháp
Anh có làm bão táp mưa sa trên sa mạc
Em vẫn trường tồn không sợ thời gian
CÓ phải em là ngọn hải đăng Alechxang
Đêm đêm thắp sáng bờ Địa Trung Hải
Đôi mắt em như phù sa một dải
Hay em là tặng phẩm của sông Nin
Ngàn vạn con đường dẫn tới trái tim
Đường đến tim em như đèo Tecmophin trở ngại
Anh là viên tướng Ba Tư ba làn chiến bại
Còn em vẫn là người hùng trên vịnh Xalo*mon
Nếu anh là thi sĩ Viếcgin
Anh sẽ viết tặng em những vần thơ hay nhất
Còn nếu anh là một nhà soạn luật
Anh sẽ soạn ra bộ luật của tình yêu
Sẽ bổ sung những quy luật rất nhiều
Tình yêu chính trị như Xêda và Cleopat
Babilon một vườn treo xanh ngát
Thảm thực vật nào có giữa đời anh
Có phải em là Vạn lí Trường Thành
Ngoài biên ải anh không thể nào qua được
Có phải chúng ta yêu nhau từ kiếp trước
Mà bây giờ bị ngăn cách bởi Himalaya
Và bây giờ anh không biết nói gì hơn
ANh yêu em như yeu môn lịch sử
Chỉ khi nào không còn quá khứ
Đến bấy giờ anh mới hết yêu em
-
THƠ TÌNH SINH VIÊN KHOA LÝ
:) :) :)
dòng điện nào đưa anh đến bên em
cũng đi qua muôn ngàn điện trở
em có lúc thờ ơ hay mắc cỡ
hay chỉ bởi trắc trở cuộn dây
con tin anh mách bảo đâu đây
hay chỉ tại hai bờ bản cực
làm anh bực bấm nhầm nút vônga
bời vì em đã ngắt khóa K
làm lệch pha, em giận anh thật mà
có lẽ là đôi ta chưa hiểu
tình yêu là ngắt quãng hay giao thoa
nhất định là giao thoa điều hòa
còn em là vận tốc đó đâu xa
để anh là lam đa bước sóng
ôi khó thay khi bước sóng đa chiều
phân cách nào nhăn cản trai tim yêu
nó như là tia rơn ghen bắn phá
nếu em là năng lượng hạt an pha
anh xin là bê ta đứng đợi
còn em là tia tới song song
thì anh mong được làm chùm hội tụ
bao chu kì bao bước sóng tình yêu
để trong anh còn nhiều nguồn phát
dịch chuyển nào tan nát lực li tâm
cho sóng âm truyền tới đến không mờ
và tình chúng mình mãi bền như Lí Cơ
-
THƠ TÌNH SINH VIÊN KHOA TOÁN
:) :) :)
Ánh xạ cuộc đời đưa anh đến bên em
Qua những lang thang trăm ngàn toạ độ
Em số ảo ẩn mình sau số mũ
Phép khai căn ai biến hoá khôn lường
Ôi ! Cuộc đời đâu như dạng toàn phương
Bao kỳ vọng cho khát khao vươn tới
Bao biến số cho một thời nông nổi
Phép nội suy từ chối mọi lối mòn
Có lúc gần còn chút Epsilon
Em bỗng xa như một hàm gián đoạn
Anh muốn thả hồn mình qua giới hạn
Lại chìm rơi mắc cạn giữa phương trình
Tình yêu là định lý khó chứng minh
Hai hệ tiên đề chênh vênh xa lạ
Bao Logic bị giận hờn dập xoá
Vẫn hiện lên đáp số cuối cùng
Phép chiếu tình yêu nhiều khi đổi hướng
Lời giải đẹp đôi khi do mộng tưởng
Ôi khóthay khi cuộc sống đa chiều
Bao chu kỳ bao đợt sóng tình yêu
Anh khắc khoải cơn thuỷ triều cực đại
Em vẫn đó bờ nguyên hàm khờ dại
Bởi trong anh em mãi mãi là hằng./.
Lượm lặt từ Internet (*)
(*) Note cho các bài viết topic này.
- 1
-
Cảm ơn vì đã đọc và nhớ thơ anh Nghĩa. Hì hì...
Hì hì.
Không đến nỗi "Dặn lòng mình hãy cố quên - Nhưng nỗi nhớ có bao giờ lừa dối"
nhưng thiệt tình thì cũng nhớ được nhiều thơ của anh
Nhờ anh nói vụ này em mới nhớ, để em post blog tặng anh bài cảm ơn sau khi được tặng Những Mảnh Ghép Không Logic nhé
- 1
-
Món gỏi quen thuộc với dân miệt vườn, rất dễ thực hiện và không kén người ăn.
· Nguyên liệu:
· - Bưởi ruột đỏ (Loại này thường chua nhưng rất mọng nước)
· - Dừa khô
· - Tép
· - Đậu phộng rang, đường.
· Thực hiện:
· - Bỏ hột, tách nhỏ các múi bưởi cho vào thau hoặc to lớn cho dễ trộn.
· - Nạo dừa thành sợi nhỏ.
· - Cho tép vào nồi nước sôi, luộc chín rồi vớt ra rổ cho ráo nước. Nên chọn tép nhỏ vừa phải, vỏ mềm. Nếu tép to, vỏ cứng thì tách bỏ vỏ.
· - Cho một ít đường vào tô bưởi, trộn cùng với tép và dừa cho thật đều. Rắc thêm đậu phộng rang cho món gỏi.
· Gỏi bưởi không cần trang trí nhiều, bày ra dĩa là đã thấy bắt mắt: đỏ của bưởi, trắng của dừa, hồng nhạt của tép luộc và màu vàng của đậu phộng rang.
Nếu thích có thể cho thêm một vài lát khế chua cho món ăn tăng thêm màu sắc và hương vị.
Nhiều nơi còn dùng món này với bánh phồng tôm chiên giòn nữa.
NGUYỄN HOÀNG TỐ TRINH
10/07
-
Tôi cũng rất thích giọng hát của bạn Đào Bá Lộc - The Voice
http://www.youtube.com/watch?v=r2nPSCo2-z0&feature=relmfu
Vẫn là bài hát ấy. Nhưng có vẻ bạn đã mix nó tự nhiên bằng chất giọng của mình khiến tôi cũng hơi giật mình.
Nhưng trông bạn còn nhút nhát quá. Tự tin thể hiện nhé.
-
Không hẳn là một bộ phim hoàn chỉnh nhưng thật sự rất thú vị
-
Tôi đã đọc kha khá sách văn học Trung Quốc. Và thú thật ngoài những quyển thuộc thể loại lịch sử, chuyện kể lịch sử thì tôi không hợp với tiểu thuyết và truyện Trung Quốc. (Phần nhiều là truyện ngắn hiện đại)
Tuy nhiên,
CHỈ GỌI TÊN EM - Thái Trí Hằng
Quyển sách này đã gây ngạc nhiên cho tôi. Và tin rằng cũng sẽ gây ngạc nhiên cho các bạn.
Có thể nói những ai chưa đọc sẽ dễ nhầm tưởng đây là một quyển ngôn tình sướt mướt. Thực tế quyển sách này không thuộc thể loại đó.
Văn phong Thái Trí Hằng theo một kiểu lạ lạ, ngông ngông, cái kiểu không bình thường, không giống ai lại là điều đặc biệt, khó hòa tan, trộn lẫn
Một tình cảm dịu nhẹ, trong sáng, thuần khiết đã nảy sinh từ một chuyến đi. Và cái lôi cuốn tôi chính là cuộc hành trình đó.
Họ cứ rong ruổi, rong ruổi suốt chuyến đi của mình. Và tôi, đọc đến đâu thì cứ muốn bay ngay đến đó (để tận hưởng, để cảm nhận và để kiểm chứng)
Tôi đánh giá cao quyển sách này về sự miêu tả của nó - cứ như Nhật ký du lịch.
Nguyễn Hoàng Tố Trinh
10/07
-
Chỉ có những ai yêu mưa
Chỉ có những ai dám để hạt mưa rơi vào lòng
Thì mới hiểu được anh ạ
Anh thích nắng hơn thích hạ hơn nên chắc sẽ khó cảm nhận hơn đó thôi Em đang nhớ mưa Bảo Lộc lắm nhớ gió lao xao nhớ chiều ướt đẫm nhớ.... nhiều lắm
"Anh thích nắng hơn thích hạ" là như thế nào vậy bạn Nguyễn Hữu Đức? Mình tin thích hay không thích thì mỗi người cũng có cảm nhận riêng rồi. Ko phải ko thích thì sẽ ko cảm nhận được. Đôi khi vì thích quá đến mức chỉ biết mình thích, ừ thích, vậy thôi
-
Cái đó là Rap chớ không phải thơ đâu
À. Ra thế. Hèn gì mình đọc kiểu nào cũng không thành thơ. Hjj. giờ mình đã hiểu...
Cảm ơn bạn Nguyễn Hữu Đức đã chia sẻ và lý giải.
CÔ BÉ BÁN DIÊM - Bạn đã xem chưa
In Phim ảnh
Đăng vào
Để chia sẻ.
Để nhắc nhở truyện thiếu nhi không chỉ toàn công chúa và hoàng tử.
Để tự răn bản thân đừng biến mình thành người vô cảm, đừng để xã hội này thành một xã hội vô cảm.
Bạn hạnh phúc, giàu có, đầy đủ, dư thừa.... Nhưng không phải ai trong xã hội cũng có được may mắn đó...
Hãy yêu thương và san sẻ.
Câu chuyện thiếu nhi khiến người lớn rơi nước mắt.