Tìm kiếm
Showing results for tags 'mua'.
Found 8 results
-
Mưa có nói điều chi với tôi không? Từng hạt rơi rơi lạnh cắt lòng Chạm đất vỡ tung vào hư ảo Chạm vào kỉ niệm hóa mênh mông Mưa có nói điều chi với người không? Mà muôn triệu hạt che mây hồng Mà khiến xanh xao lên mặt ấy Mà buồn chiếc bóng đã về không Mưa có nói điều chi với đêm không? Gác trọ cô đơn nhớ bóng hồng Loài hoa gai góc và quyến rũ Chỉ hẹn tình yêu để đơm bông Mưa có nói điều chi với mơ không? Thấp thoáng ngày xưa bên chắn song Đưa tay nắm lấy thì vụt biến Cho lòng nổi lại một cơn dông Mưa có nói điều chi với mưa không Hạt nào vào phố, hạt nào sông Hạt nào rơi xuống miền ký ức Và hạt nào mơ mộng trắng trong? 3/9/2015
-
Mưa rơi nằng nặng phía chân mây Sấm chớp rền vang mấy ai hay Đùng đùng tiếng nổ nhà tôn ngói Thức chuyện mùa mưa vẫn còn đây Mưa nhớ nắng, mưa về ghé vội Ướt mái nhà ai, ướt rặng cây Mưa có hay mỗi lần nắng nhớ Có khi mưa chả đến nơi này. Đà Nẵng, 26/08/2015.
-
- 2
-
- Mưa và Nắng
- Mưa
-
(và 2 từ khóa)
Được dán nhãn
-
Công ty văn hóa Phương Nam hân hạnh gửi đến quý độc giả chương trình giảm giá đặc biệt nhất trong năm “SÁCH ĐỒNG GIÁ – MUA THẢ GA”. Chương trình áp dụng từ ngày 10/3 – 05/04/2015 tại website Nhasachphuongnam.com. Hàng nghìn đầu sách quốc văn, ngoại văn đang được quý độc giả yêu thích được giảm giá đến 70% với giá hấp dẫn chỉ từ 9,000 đồng. Ngoài ra, chương trình còn đem đến nhiều mức đồng giá hấp dẫn khác: 19,000đ – 29,000đ – 39,000đ…. Còn một tin cực nóng dành cho những trong dịp này Nhasachphuongnam.com cũng giảm giá đến 30% tất cả sách của Nhà xuất bản Trẻ. Chương trình này còn được áp dụng tại hệ thống các nhà sách Phương Nam trên toàn quốc. Để biết thêm thông về chương trình “SÁCH ĐỒNG GIÁ – MUA THẢ GA” của Nhasachphuongnam.com Quý khách hàng vui lòng liên hệ Hotline: 1900 6656 hoặc qua email: hotro@nhasachphuongnam.com. Danh mục sách đồng giá 9,000đ (kèm link: http://nhasachphuongnam.com/sach-quoc-van-9000-c1472.html) Nhasachphuongnam.com hân hạnh phục vụ Quý khách!
-
- Phương Nam
- khuyến mãi
-
(và 5 từ khóa)
Được dán nhãn
-
MƯA MUỘN ĐƯỜNG BIÊN Biên giới mùa này không có mưa Mưa ở đâu rồi ? Đi xa quên lối. Chỉ có mắt thôi. Mắt em làm ly nước. Súng khoác vai. Em đi trước... Lính biên thuỳ rổn rảng má hây hây. Mòn gót. Lối không tên. Bi đông dốc ngược lần nữa Núi lạ ngửa mặt cười. Giá mắt em là ly nước... Em đi trước ... Bên này chiều cứ rơi xuôi!
-
Em viết những vần thơ Cho mùa về trả hết nhớ thương Mùa của riêng em – mùa rất đỗi bình thường Chẳng phải xuân reo cười hớn hở Chẳng là hạ sặc sỡ những tiếng ca Không là thu – heo may tím hoa cà Cũng xa vời mùa đông già lãnh lẽo Mùa em về – gọi ánh nắng mang theo Mùa của em – cất nỗi nhớ trong tranh Mùa của em trái tim ngoan tròn vạnh Mùa bình thường – mùa gạt hết ưu tư Mùa về rồi – Người đã thấy ra chưa Khi trái tim em giờ niềm vui quá nửa Chẳng bận lòng với ký ức đã xa xưa Mùa về rồi trời hết nắng sang mưa Mùa của em đặt tên riêng rất lạ Mùa trả nợ lòng – trả hết những yêu thương.
-
- mua
- nho thuong
- (và 5 từ khóa)
-
Trời cứ mưa mải miết! Nhìn cái nắng vàng ươm buổi sáng, chói chang buổi trưa, thật chẳng ai ngờ cơn mưa chiều lại day dẳng đến vậy. Nó ngồi bó gối trên giường tầng nhìn mưa và thấy vui vui. Nó thích mưa lâu rồi. Thích từ hồi bé xíu. Xa nhà lên Thủ Đức học, nó không gan lì dầm mưa như hồi cấp 2, cấp 3 nữa nhưng vẫn thích mưa. Thỉnh thoảng nó cũng cho phép mình “tự sướng” đi bộ vòng vòng dưới những cơn mưa lâm râm. Anh Nghĩa nói mưa đầu mùa không uống được, “Dang tay hứng cho đầy nỗi nhớ” mà thôi. Nó có nhớ gì không? Nó dang tay có phải để chạm vào nỗi nhớ? Nó không biết. Nó không để ý. Chỉ thấy chạm vào mưa thích lắm! Xé không gian chỉ có nó và mưa, tiếng chuông điện thoại réo liên hồi. Tin nhắn của mấy người bạn hỏi thăm sức khỏe. Được quan tâm vui ghê! Nó cười hạnh phúc. Nhỏ Trang, nhỏ Huế hỏi: Có bị sụt ký nữa không? Ôi bạn với bè. Hễ không chúc mình hay ăn chóng lớn thì lại hỏi kí lô, cân nặng. Khổ thật! Mà chắc là cái cân ghét nó hay sao á. Mỗi lần nó đấu tranh tư tưởng và lấy can đảm bước lên thì chục lần như một, cây kim màu đỏ y như rằng đã được cài chế độ từ trước không khi nào trèo lên số 40 nổi. Hơn nữa dạo này nó thê thảm lắm. Send đi tin nhắn: “Hehe… Ta không ăn kiêng nhưng hình như đang giảm cân thì phải ” và nhận về SMS: “ =.= Choáng. Còn ký để sụt nữa hả? Potay.” Ặc. Potay thiệt. Tôn, Yến thì rủ hôm nào rảnh đi café. Lần nào cũng rủ café nhưng mà toàn uống trà sữa hay sinh tố trái cây không hà. Hôm trước lết tới lết lui trong Sài Gòn Outlet Mall muốn rã chân rã cẳng mới tìm được Star Black. Uống có ly sinh tố bơ mà mệt phờ người. Nhưng không gian khá lắm. Ghé tạt vào đó gặp gỡ bạn bè cũng hay. Anh Vinh nhắn tin: “Em khỏe không? Anh sắp được về quê rồi. Nhớ quê quá. Sài Gòn mưa suốt.” Cũng lạ. Quảng Bình quê anh ước một cơn mưa không có. Ấy thế mà mỗi khi Sài Gòn mưa là anh lại nhớ nơi đó thật nhiều, nhớ đến cồn cào, quay quắt, nhớ đến rơi nước mắt… Thật ra nỗi nhớ quê hương không tuân theo quy luật nào cả. Bắt gặp đâu đó nét tương đồng, ta cũng nhớ chốn xưa. Vô tình chạm vào những gì xa lạ, ta cũng chạnh lòng. Nỗi nhớ đã có sẵn trong tâm hồn, trong lòng người đi xa. Người ta chỉ mượn cảnh để biểu lộ những da diết đó mà thôi. “Em vẫn bình thường. Hơi bị xuống ký một xíu.Anh nhớ quê khóc nhiều lắm sao mà Sài Gòn cứ mưa hòai không dứt?” “Không có đâu à nha. Anh nghe nói trời Nam giống con gái miền Nam . Sáng nắng chiều mưa. Sài Gòn mưa cả buổi chiều thế này chắc tại con gái miền Nam đang hờn dỗi ai đó. Không phải tại anh đâu.” “Trời cũng chia trời Nam , trời Bắc nữa sao anh? Em thấy con trai Quảng Bình nhìn trời Nam lại nhớ quê khôn xiết. Nếu con gái miền Nam đang dỗi hờn ai đó, có khi nào người đó là anh?” Tin nhắn gửi đi rồi nhận lại. Ai nói mưa thì bắt buộc phải có cảm giác cô đơn, sầu khổ nhỉ. Lòng người hướng về nhau, những mối thân tình được nối kết thì đâu ai là người lẻ loi! Mưa tạnh rồi. Trời trong trở lại. Chắc là con gái miền Nam không còn hờn dỗi ai đó nữa đâu. NGUYỄN HOÀNG TỐ TRINH 06/07
-
Mưa chiều Qua cơn mưa chiều nay trời vội tối Nghe tiếng lòng rung những nốt chơi vơi Con phố dài chỉ còn mỗi tôi thôi Nước mắt ngã xuống môi mình mặn đắng Mưa ơi mưa lòng tôi cô đơn lắm Tôi ngắm mưa sau những buổi chiều sa Mưa rơi xuống bong bóng vỡ tan ra Như giấc mộng hôm nào đang tan biến Chắc tình yêu cũng làm mưa xao xuyến Để hôm nay mưa khóc muôn trùng Mưa nhỏ giọt con tim tôi nhỏ lệ Trên lối về chung lối hai cơn mưa.
-
Trời cứ mưa mải miết! Nhìn cái nắng vàng ươm buổi sáng, chói chang buổi trưa, thật chẳng ai ngờ cơn mưa chiều lại day dẳng đến vậy. Nó ngồi bó gối trên giường tầng nhìn mưa và thấy vui vui. Nó thích mưa lâu rồi. Thích từ hồi bé xíu. Xa nhà lên Thủ Đức học, nó không gan lì dầm mưa như hồi cấp 2, cấp 3 nữa nhưng vẫn thích mưa. Thỉnh thoảng nó cũng cho phép mình “tự sướng” đi bộ vòng vòng dưới những cơn mưa lâm râm. Anh Nghĩa nói mưa đầu mùa không uống được, “Dang tay hứng cho đầy nỗi nhớ” mà thôi. Nó có nhớ gì không? Nó dang tay có phải để chạm vào nỗi nhớ? Nó không biết. Nó không để ý. Chỉ thấy chạm vào mưa thích lắm! Xé không gian chỉ có nó và mưa, tiếng chuông điện thoại réo liên hồi. Tin nhắn của mấy người bạn hỏi thăm sức khỏe. Được quan tâm vui ghê! Nó cười hạnh phúc. Nhỏ Trang, nhỏ Huế hỏi: Có bị sụt ký nữa không? Ôi bạn với bè. Hễ không chúc mình hay ăn chóng lớn thì lại hỏi kí lô, cân nặng. Khổ thật! Mà chắc là cái cân ghét nó hay sao á. Mỗi lần nó đấu tranh tư tưởng và lấy can đảm bước lên thì chục lần như một, cây kim màu đỏ y như rằng đã được cài chế độ từ trước không khi nào trèo lên số 40 nổi. Hơn nữa dạo này nó thê thảm lắm. Send đi tin nhắn: “Hehe… Ta không ăn kiêng nhưng hình như đang giảm cân thì phải ” và nhận về SMS: “ =.= Choáng. Còn ký để sụt nữa hả? Potay.” Ặc. Potay thiệt. Tôn, Yến thì rủ hôm nào rảnh đi café. Lần nào cũng rủ café nhưng mà toàn uống trà sữa hay sinh tố trái cây không hà. Hôm trước lết tới lết lui trong Sài Gòn Outlet Mall muốn rã chân rã cẳng mới tìm được Star Black. Uống có ly sinh tố bơ mà mệt phờ người. Nhưng không gian khá lắm. Ghé tạt vào đó gặp gỡ bạn bè cũng hay. Anh Vinh nhắn tin: “Em khỏe không? Anh sắp được về quê rồi. Nhớ quê quá. Sài Gòn mưa suốt.” Cũng lạ. Quảng Bình quê anh ước một cơn mưa không có. Ấy thế mà mỗi khi Sài Gòn mưa là anh lại nhớ nơi đó thật nhiều, nhớ đến cồn cào, quay quắt, nhớ đến rơi nước mắt… Thật ra nỗi nhớ quê hương không tuân theo quy luật nào cả. Bắt gặp đâu đó nét tương đồng, ta cũng nhớ chốn xưa. Vô tình chạm vào những gì xa lạ, ta cũng chạnh lòng. Nỗi nhớ đã có sẵn trong tâm hồn, trong lòng người đi xa. Người ta chỉ mượn cảnh để biểu lộ những da diết đó mà thôi. “Em vẫn bình thường. Hơi bị xuống ký một xíu.Anh nhớ quê khóc nhiều lắm sao mà Sài Gòn cứ mưa hòai không dứt?” “Không có đâu à nha. Anh nghe nói trời Nam giống con gái miền Nam . Sáng nắng chiều mưa. Sài Gòn mưa cả buổi chiều thế này chắc tại con gái miền Nam đang hờn dỗi ai đó. Không phải tại anh đâu.” “Trời cũng chia trời Nam , trời Bắc nữa sao anh? Em thấy con trai Quảng Bình nhìn trời Nam lại nhớ quê khôn xiết. Nếu con gái miền Nam đang dỗi hờn ai đó, có khi nào người đó là anh?” Tin nhắn gửi đi rồi nhận lại. Ai nói mưa thì bắt buộc phải có cảm giác cô đơn, sầu khổ nhỉ. Lòng người hướng về nhau, những mối thân tình được nối kết thì đâu ai là người lẻ loi! Mưa tạnh rồi. Trời trong trở lại. Chắc là con gái miền Nam không còn hờn dỗi ai đó nữa đâu. NGUYỄN HOÀNG TỐ TRINH 06/07
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.