Jump to content
leaisiem

Trang thơ Lê Ái Siêm

Recommended Posts

Chiều

 

Chiều đi một cách từ tốn

thế sao chiều lại không em

trái đất đội chiếc nón xanh

thơm ngây ngô hoa dại

vậy mà ta lại nặng mùi và tím tái

 

Nỗi nhớ như mũi tên găm vào thân chuối

ứa ra dòng lệ

cứ để cho nỗi nhớ được khóc

 

Lúc chào đời có nhớ ai đâu mà ta cũng khóc

ngày đó chưa có em

ngày đó thế gian đứng bên ngoài màn lệ

lần đầu ta biết khóc cho ta

để lần sau ta biết khóc cho người

 

Người ơi

trái tim ta biết bao lần nhảy ra khỏi lồng ngực

đập rộn ràng và phóng túng cho em

đập gấp đôi gấp ba

bởi phải đập thêm cho một trái tim khác

đã bao lần trái tim ta đập trong bọc nước mắt

 

Chiều nay

nhịp tim đất trời tỏ ra từ tốn

trái đất cạn hồn

chỉ có mình ta nhớ thương dâng lên như núi

chỉ mình ta yêu.

 

Ta đi từ chiều, rồi sẽ chiều, sẽ chiều...

biết em song hành

nhưng không nhìn nhau được

màn lệ giăng giữa hai ta

 

Có thể chiều đã ứng xử một cách khác

bình thản trong nỗi đau

lặng lẽ trong bùng phát

và thế

chiều dần lịm tắt

chỉ có một người trong thương nhớ cháy lên...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Sài Gòn

 

Hoa dầu rơi xoắn vào nỗi nhớ

Đường xưa về nhà em

Gánh khoai nướng tiếng rao giăng đầu ngõ

Ngọc lan giấu hương vào góc đêm

 

Sài Gòn

Giấy màu rối tóc đêm Nô-en

Buổi chiều nắng chông chênh mái phố

Nắm tay qua cơn mưa giữa hạ

Mắt người đã trong biếc thu

 

Lá me theo mưa dát vàng vỉa phố

Tà áo trắng ai bay cuốn nửa vòm trời

Đứng mút que kem chờ Eden mở cửa

Vậy mà em xa rồi

Bên kia Thái Bình Dương thư về dâng nỗi nhớ

Ngày xưa giờ học ô mai...

 

Sài Gòn

Đêm xập xình muốn vỡ tung lồng ngực

Mắt biếc bên gốc cây đưa lạc lối về

Giẻ rách bó thân người cùi lăn giữa chợ

Trẻ con bu xin tiền một du khách đi qua

Tôi chạy dọc tháng ngày mắc nợ

Dưới những ô cửa buyn-đin

Dấu giày sinh viên tưởng chừng nguyên đó

Trước dùi cui và lựu đạn cay

 

Sài Gòn của tôi và của ai

Cầm cờ mùa Seagame chạy mừng đội nhà vào chung kết

Nhìn nhau cười rưng nước mắt

Phà Thủ Thiêm lừng lững trôi

Buổi sáng uống cà phê với Trịnh

Ra về nghe phố hát

“Em còn nhớ hay em đã quên”

Sực nhớ lỡ tay khắc tên mình trên bàn học

Giảng đường ngày yêu em

 

Sài Gòn một góc riêng

Giọt cà phê hình trái tim rơi vào náo nhiệt.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Làng quê

Gởi về làng Bách Lộc (Gio Linh, Quảng Trị)

 

Làng Bách Lộc như đứa bé

Nằm ngoan nghe hai sông ru

Bến Hải ơi, Rào Cụt ơi,

Tiếng oa oa đầu tiên của tôi cất lên ở đó!

 

Ngôi miếu hoang khoác cây đa cổ thụ

Chứa ma và sự tích làng

Ngày nhỏ nồm nam tôi nằm hóng mát

Gặp ông tiên ban cho ba điều ước

Tôi khóc khi mơ tan

 

Cái giếng đá sâu trong vắt giữa làng

Đám con trai ở truồng đứng tắm

Trăng vằng vặc nâng trời sao thăm thẳm

Làng ngủ. Chúng tôi chơi trốn tìm

 

Chúng tôi hụp lặn sông Rào Cụt

Rủ nắng cùng ra Bến Hải gỡ hàu

Áp tai xuống lắng nghe sông hát

Thấy tim mình đập với nỗi xôn xao

 

Trong sâu thẳm làng quê hồn hậu

Tiếng um um chiêng trống việc làng

Thương cụ cố bền tâm dạy học

Có học trò đậu tiến sĩ khắc bia

Cụ lều chõng thi Tam Trường bị rớt

Làng đặt thơ nuối tiếc đến giờ(*)

 

Ông rồi cha đờn ca lỡ nghiệp

Khúc Nam Ai trận mạc xen vào

Sông Bến Hải hóa lưỡi dao chia cắt

Một mái nhà kẻ Bắc người Nam

Tôi đi học mẹ dắt vào tận lớp

Trưa lon ton cát mịn đường về

Mùi cá thệ kho thơm cay đầu xóm

Chim trăm loài hợp xướng một hàng tre

 

Từ biệt quê khi còn tiểu học

Năm tháng trôi như nước sông đầy

Ngày trở lại làng đã thành bình địa

Chim rụt rè trong hốc cháy gốc cây

 

Ông và bà dìu nhau về tiên tổ

Con cháu gần xa gom góp từng đồng

Lăng dòng họ nhiều người yên nghỉ

Nhớ về làng vời vợi nước mây trông...

 

---------------------

(*) - Ai về nhắn với thầy Gia

Trường nhất trường nhì đậu, trường ba hỏng rồi.

- Ai về nhắn với mẹ già

Mua heo ai thì trả, kẻo trường ba hỏng rồi.

(Ca dao ở làng tôi)

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Độ thu

Cho Sơn Ca

 

Em theo chồng tím mùa đông Xứ Lạng

Bỏ quên mấy độ anh về

Tây Hiếu đường lên dốc Chế Biến*

Chiều thu mưa bụi tóc em bay

Tường rêu mấy dãy hoa bìm tím

Lặng lẽ nhìn nhau

Tay tìm tay

 

Có một thu xanh biếc mắt

Lối quên về

Trăng ngủ dưới vòm cây

Ta lỡ dại bỏ niềm vui ở lại

Một làn hương chôn vội

Tuổi xanh thì...

 

Thu nhẹ trắng bàn chân guốc nhỏ

Ta lang thang mây trắng bên đồi

Em thả trắng cánh hoa vào cỏ dại

Trên ngực mình trắng một giọt hoa côi

 

Thu vàng độ cúc quỳ chân núi

Sơn Ca ơi

Anh gọi núi vang lời

Nắng phơi nửa tấm lưng đồi Rú Én

Chờ em

Áo quân nhân vàng một nửa lưng mình

 

Dạm hỏi

Mẹ cha chờ lễ cưới

Chiến trường lại gọi độ thu sang

Em tiễn. Bến xe người đông lắm

Xám trời rơm rớm sớm mưa lan

 

Ba năm anh vắng thu xa vắng

Em bỏ quên rồi mấy độ thu

Ngày về lặng lẽ nhìn nhau khóc

Lưng chiều Tây Hiếu nắng rưng mưa

 

Thôi em theo chồng tím mùa đông Xứ Lạng

Bỏ đây mấy độ thu tàn

Anh mang...

 

------------------------

* Các địa danh tại huyện Nghĩa Đàn, Nghệ An

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Gởi gió

 

Rồi gió không mang hương qua vòm ô cửa nữa

Đôi mắt em lặng lẽ nơi nào

Mây buông thả lòng trời xa hút

Trăng rất tròn một dấu chấm câu

 

Cái dấu chấm làm bàng hoàng trời đất

Anh nắm giữ điều gì không thật

Để buồn vui trôi lạc giữa mơ mình

 

Hoa cứ đẹp như là hoa chẳng biết

Ta có nhau mà ta đánh mất

Giữa trang đời cứ gió thổi đa ngôn

 

Thôi đừng lệ

Trăng ơi đừng khóc

Rơi cho nhau đã đẫm mặt nhau rồi

Ta ướp hương mối tình chưa lịm tắt

Ru nỗi lòng

Xin gió đưa nôi

 

Thì gió cứ lòng trời xa hút

Vô vọng bến bờ lại dạt vào nhau.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Hiên mưa

 

Nơi tôi có một khoảng thời thơ ấu

Xóm phố nghèo những nhà không số

Ngày em mới học i tờ

 

Ai xui những chiều mưa

Dưới mái tranh thưa

Hai đứa ở truồng đứng tắm

Ôm nhau khúc khích cười

 

Em lớn lúc nào ngày tôi xa xóm phố

Hoa Yến Lan trắng dưới khung cửa sổ

Ngước mắt tròn

Em bỗng nhận ra tôi

Ôm nhau như thuở nhỏ

 

Tôi đi

Mưa những chiều thương nhớ

Hoa Yến Lan tựa thư em mới mở

Sụt sùi những mái tranh thưa

 

Rồi mùa mưa mùa mưa

Hoa Yến Lan bớt nở

Tôi gọi tên em phía trắng chân trời

 

Yến Lan ơi

Ngày tôi trở về

Xóm phố lô xô mái ngói

Mưa trắng trời khản tiếng tôi gọi

Một bé gái xinh xinh

Chạy ra nói vội

“Mẹ vắng nhà rồi”

Tôi đứng dưới hiên mưa...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...