Jump to content
buivhai

Truyện ngắn Bùi Văn Hải

Recommended Posts

7. Câu truyện về Niềm Tin

 

Có một chàng trai mang một tấm lòng đầy nhiệt huyết và một tâm hồn rất trong sáng hăm hở bước vào đời . Chàng tin chính nghĩa, tin cuộc sống và tin vào mọi người. Chàng trai ấy tên là Niềm Tin.

Do sáng dạ, lại chăm chỉ học hành và ưa tìm hiểu, nên Niềm Tin sớm thu nhập được một vốn kiến thức rất phong phú và đa dạng. Bằng những kiến thức vững chắc của mình, Niềm Tin có được sự tín nhiệm của mọi người và được cử giữ một chức quan nhỏ ở huyện.

Quan trên của Niềm Tin là Quan Liêu, ông là một viên quan rất hách dịch và cửa quyền. Làm việc dưới trướng của Quan Liêu một thời gian, sự lạc quan và yêu đời của Niềm Tin cứ vơi đi dần. Anh bắt đầu hiểu ra rằng lòng người đôi khi cũng rất đa đoan. Anh rất thất vọng vì khám phá mới này của mình.

Một lần, trên tỉnh tổ chức hội nghị tuyên dương và khen thưởng các điển hình tiên tiến, các cá nhân có thành tích xuất sắc, đóng góp lớn cho cộng đồng. Công văn từ tỉnh gửi xuống yêu cầu mỗi huyện phải chọn ra bốn cá nhân ưu tú nhất để đưa lên tỉnh dự hội nghị. Trong bốn người này lại chọn ra một người xuất sắc nhất để tuyên dương đặc biệt trong hội nghị.

Niềm Tin được giao nhiệm vụ phải tìm cho ra bốn người có đóng góp nhiều nhất cho huyện nhà.

Rất vui với nhiệm vụ này Niềm Tin sốt sắng bắt tay vào việc. Anh nhanh chóng chọn ra được bốn người có thành tích tốt nhất và lập danh sách theo thứ tự thành tích của mỗi người. Đầu tiên là Tự Lực, tiếp đó là Bất Bình, sau đó là Bàng Quang, và cuối cùng là Quý Tử.

Tự Lực vốn là một thanh niên mồ côi cả cha lẫn mẹ, từ nhỏ đã phải tự bươn trải để mưu sinh. Bằng tài năng và sự nỗ lực không ngừng, anh sớm thành công, và dùng chính những thành quả mà mình đạt được để giúp những người có cùng cảnh ngộ đi lên. Đóng góp lớn của anh cho cộng đồng là không thể phủ nhận.

Bất Bình là một võ sư nổi tiếng từng nhiều lần giành giải quán quân trong các kỳ thi võ, đem rất nhiều vinh quang về cho huyện nhà.

Bàng Quang thì nhanh nhạy trong thương trường, có nhiều đóng góp cho sự phát triển kinh tế của huyện.

Người cuối cùng trong danh sách là Quý Tử. Quý Tử chính là con của Quan Liêu. Từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, lớn lên lại được sự nâng đỡ của người cha nên Quý Tử làm gì cũng thành công dễ dàng, tuy nhiên những thành công đó thường chỉ đem lại lợi ích cho cá nhân anh ta nên trong danh sách anh ta được xếp cuối.

Lập xong danh sách và bảng kê thành tích của bốn người, Niềm Tin hồ hởi mang lên cho Quan Liêu duyệt. Quan liêu cầm bản danh sách, đọc đi đọc lại rồi lắc đầu nói:

- Không ổn, không ổn, chú làm việc thế này thì hỏng bét, thành tích thằng Quý Tử nhiều như vậy phải để nó lên đầu mới đúng.

- Dạ, hội nghị lần này là để biểu dương những cá nhân có đóng góp cho cộng đồng ạ. Thành tích của cậu nhà có phần thiên về cá nhân.

- Hừ ! Ai bảo chú thế, chú xem lại xem nào.

Niềm Tin tiếp tục đưa ra hàng loạt lý do nhưng Quan Liêu nghe mà như không hiểu, cuối cùng vẫn quyết định xếp Quý Tử lên đầu.

Vì sự công bằng, Niềm Tin yêu cầu lập một hội đồng để xét duyệt lại danh sách, Quan Liêu đồng ý, tuy nhiên dưới sự tác động của Quan Liêu, gần như cả hội đồng tán thành xếp Quý Tử lên vị trí thứ nhất.

Buồn dầu vì đấu tranh cho lẽ phải không được, Niềm Tin không còn muốn làm việc nữa. Bản danh sách bốn người đi dự hội nghị anh không đánh dấu người được tuyên dương đặc biệt, vì cứ định ghi lại áy náy, không ghi nổi. Tuy nhiên đến ngày diễn ra hội nghị, vì nghĩa vụ, anh đành cầm danh sách và dẫn bốn người đi. Niềm Tin chẳng dám hé lộ cho 4 người biết là sẽ có một người được tuyên dương đặc biệt và người đó đã được chỉ định là Quý Tử.

Đến hội nghị, khi được đề nghị gửi tên người xuất sắc nhất lên, anh rất khó xử, nhưng cuối cùng đành viết và đưa cho họ tên của Quý Tử.

Cả bốn người đều bị bất ngờ, vì thành tích của mỗi người đều rõ ràng, và ai xuất sắc nhất thì tất cả đều biết. Bất Bình phản ứng mạnh mẽ, khiếu nại với Niềm Tin, yêu cầu sửa tên người xuất sắc là Tự Lực. Niềm Tin rất bối rồi, nói:

- Mình cũng đồng ý là Tự Lực xuất sắc nhất, nhưng việc chọn lựa là có cả một hội đồng xét duyệt, và hội đồng đã chọn Quý Tử trước rồi.

Không ai trong bốn người nghĩ vậy, bởi họ thấy rõ ràng Niềm Tin chỉ vừa viết tên thôi. Ai cũng biết Quý Tử là con của quan, và họ nghĩ có lẽ Niềm Tin làm vậy để lấy lòng quan trên. Quý Tử thì có phần e ngại, Bàng Quang coi đó là chuyện đương nhiên, còn Tự Lực và Bất Bình rất thất vọng và coi thường Niềm Tin lắm.

Khi tuyên dương, do biết mình được nâng đỡ chứ chưa xứng đứng trên bục khen thưởng thành tích đặc biệt xuất sắc, lại đã thấy phản ứng mạnh mẽ của Bất Bình nên Quý Tử rất xấu hổ, bước ra ngập ngừng và lúng túng, khác hẳn với vẻ hiên ngang chững chạc của những người được tuyên dương đặc biệt ở các huyện bạn. Mặt khác, do thành tích chỉ thiên về lợi ích của cá nhân nên khi đọc lên chẳng có ai vỗ tay khen Quý Tử. Ở dưới còn có rất nhiều người ồn ào thắc mắc. Bất Bình đang bực sẵn, nghe thấy không kìm được lại lầu bầu:

- Xấu hổ chưa ! nếu đưa thành tích của Tự Lực lên thì huyện ta đâu kém gì các huyện khác.

Sau lễ tuyên dương, do không hài lòng về việc chọn lựa nên Bất Bình không nhận quà và bỏ về. Mọi người còn lại thấy vậy cũng chẳng ai vui được, mỗi người đi một ngả.

Niềm Tin buồn lắm, buồn vì Tự Lực đã không nhận được vinh quang mà anh ta đáng được hưởng. Buồn vì quyết định của Quan Liêu và hội đồng xét duyệt, buồn vì bị mọi người, đặc biệt là Bất Bình hiểu nhầm sâu sắc. Chán nản, Niềm Tin đi lang thang không về nữa. Anh đi không có chủ đích, đến khi dừng lại thì trời đã tối hẳn. Niềm Tin không biết mình đang đứng ở đâu, muốn tìm thuê một phòng để ngủ thì các nhà trọ đều đã đóng cửa. Mệt mỏi, Niềm Tin ngồi xuống bậc thềm của một ngôi nhà để nghỉ, mặt thẫn thờ. Với những sự việc đã xảy ra, anh không còn tin vào chính nghĩa, vào con người nữa rồi, tất những gì anh tin tưởng đã đổ vỡ.

Chẳng biết thời gian qua bao lâu, bỗng Niềm Tin giật mình vì trước mặt xuất hiện hai bàn chân trần của ai đó, không rõ đã đi đến bên anh từ lúc nào, ngẩng đầu lên, anh thấy trước mặt mình là một nhà sư khất thực.

Nhà sư đã nhìn thấy Niềm Tin từ xa. Bộ dạng kỳ quặc thể hiện sự chán nản đến cao độ của anh quả thật không hợp chút nào với trang phục lịch sự mà anh mặc trên người, bộ trang phục dành cho ngày lễ.

- “Có lẽ người thanh niên này đang có chuyện gì đây”.

Nhà sư nghĩ vậy nên tiến lại.

Thấy Niềm Tin ngẩng đầu lên nhìn, nhà sư cười nhẹ:

- Chào thí chủ

- Dạ, chào thầy.

Nhà sư ngồi xuống bên Niềm Tin rồi hỏi:

- Ta thầy hình như thí chủ đang có tâm sự gì thì phải ?

Đang rất u uất và cần tâm sự nên Niềm Tin kể cho nhà sư câu truyện của mình, nỗi buồn vì bị hiểu nhầm, sự thất vọng vì cách làm việc của cấp trên và sự băn khoăn khi làm cho cả niềm tin của Bất Bình và Tự Lực đổ vỡ theo. Cuối cùng anh chán nản thốt:

- Con đã đấu tranh hết mình cho lẽ phải, vậy mà bây giờ tiếng oan con phải gánh, còn những người thực sự làm sai thì không ai biết.

Nghe xong nhà sư ôn tồn nói:

- Vấn đề hiểu nhầm không quan trọng, mà quan trọng là mất niềm tin, vì nếu họ không thất vọng về thí chủ thì họ cũng sẽ thất vọng về những người khác.

- Nhưng con ức lắm !

- Sao thí chủ không nghĩ rằng đây chính là một cơ hội tốt để tự hoàn thiện mình ?

- Sao cơ ạ ? – Niềm Tin ngạc nhiên hỏi.

- Ai cũng cần phải trực tiếp gặp bất công mới hiểu được giá trị của công bằng. Sự trưởng thành chân chính của con người phải nhờ vào sự trải nhiệm của bản thân chứ không phải người khác giúp mà có được. Nếu bây giờ thí chủ vì chuyện này mà chán nản buông xuôi thì rất dễ. Nhưng nay thí chủ đã hiểu thấu hơn ai hết giá trị của công bằng. Vậy tại sao thí chủ không lập cho mình một quyết tâm vững chắc là sẽ không bao giờ gây ra bất công cho người khác.

- Con không bao giờ làm vậy cả, nhưng việc này đâu phải do con.

- Trước đây thí chủ tin vào người khác, niềm tin đó đã đổ vỡ, vì đó chưa phải là niềm tin chân chính. Niềm tin chân chính không phải thứ niềm tin dựa vào người khác, bởi mình không thể điều khiển được suy nghĩ của người. Niềm tin chân chính là thứ niềm tin vững chắc của mình vào bản thân mình, là thứ niềm tin do chính mình tạo ra cho mình.

Niềm Tin ngẩn người ra suy nghĩ. Một lúc lâu sau, thấy anh vẫn im lặng, nhà sư nói tiếp:

- Đổ vỡ một niềm tin nhỏ lại chính là cơ hội để hình thành cho mình một niềm tin chân chính lớn hơn rất nhiều đó. Càng thấy ghét bất công, mình càng phải kiên quyết không tạo ra nó.

Nói rồi nhà sư cười nhẹ, vỗ vỗ vào vai anh. Niềm Tin ngẩng đầu lên, mắt sáng rực:

- Cảm ơn thầy đã dạy con, nhưng còn những người khác, con không biết họ có hiểu ra không ?

- Nếu họ là những người mạnh mẽ thật sự thì những chuyện như thế này sẽ làm họ càng mạnh hơn lên. Họ cũng như thí chủ đều sẽ hiểu ra thôi, có điều thí chủ vì cơ duyên mà hiểu ra sớm hơn một chút.

Nói rồi nhà sư lại cười, tiếng cười lan nhẹ trong đêm.

 

Hết.

 

Câu truyện này tặng cho các bạn đang ôm những hoài bão, những ước mơ tươi đep bước vào đời. Nếu một lúc nào đó các bạn bị đổ vỡ niềm tin vào con người, hãy đừng bi lụy, hãy vứt bỏ thứ niềm tin nhỏ bé đi mà tìm cho mình niềm tin lớn hơn, đẹp hơn không phụ thuộc vào ai cả. Đây là câu truyện tôi viết dựa vào sự thật, khi viết lại băn khoăn muốn giữ tính chân thực nên có mất đi rất nhiều sự lôi cuốn, nhưng tôi tin chuyện sẽ có ích cho các bạn.

 

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

CUỘC THI “XÚC CẢM XUÂN”THỜI GIAN THAM GIA : 15/11/2011 – 05/01/2012

ĐỐI TƯỢNG THAM DỰ:

- Tất cả bạn đọc là người Việt Nam, cả trong nước và hải ngoại.

NỘI DUNG:

- Những cảm nhận về mùa Xuân, về Tết của bản thân người dự thi

- Những câu chuyện về người thân, bạn bè liên quan đến mùa Xuân, Tết.

HÌNH THỨC: có thể tham gia bằng 1 trong 2 hình thức:

- Bài viết: có độ dài từ 500 đến 1000 chữ, khuyến khích gởi kèm hình minh họa

- Bài ảnh: tối thiểu 5 ảnh, tối đa 10 ảnh, được liên kết với nhau trong một mạch chuyện, thể hiện bằng các chú thích cho từng bức ảnh.

Lưu ý: chỉ nhận file ảnh đuôi jpeg, dung lượng không thấp hơn 500KB, độ phân giải tốt.

Gửi bài dự thi vào địa chỉ mail: xuccamxuan@gmail.com

CƠ CẤU GIẢI THƯỞNG:

- 1 giải nhất trị giá 5.000.000 đ + quà tặng

- 1 giải nhì trị giá: 3.000.000 đ + quà tặng

- 2 giải ba trị giá: 2.000.000 đ + quà tặng

- 10 giải khuyến khích mỗi giải trị giá: 600.000 đ + quà tặng

- Ngoài ra, mỗi bài được đăng trên trang tintucngaymoi.com.vn sẽ được nhuận bút 50.000đ và 2 bài xuất sắc nhất trong tuần sẽ được nhận 100.000đ/ bài.

Chi tiết liên hệ : www.tintucngaymoi.com.vn

http://tintucngaymoi.com.vn/xuccamxuan.php

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...