Jump to content
buivhai

Thơ Bùi Văn Hải

Recommended Posts

Thưa phật tử (hoặc thầy) Bùi Văn Hải,

Phật giáo lấy tôn chỉ "ngũ uẩn giai không", thế mà ở đây tui thấy "bông sen" có vẻ hơi kiêu ngạo, xem chung quanh toàn là tanh tưởi, bọ trùn ... Trong khi đức Chí Tôn Thích Ca lại xem trọng mọi sinh linh trong trời đất, Người dạy rằng mọi tạo vật đều đáng quý đối với bậc hành đạo, cả những "trùn bọ" đều có phật tính, nếu biết tu tập có ngày cũng sẽ đắc quả. Thế mà:

 

 

Đoá sen mọc ở dưới bùn

Xung quanh tanh tưởi, bọ trùn múa may

Ồn ào hỗn loạn thật gay

Nhưng sen chẳng ngai, vui thay chuyện đời

Không lo, không gét, không dời

Hoà vào, tĩnh lặng, nhẹ nhàng toả hương.

 

 

Thứ đến, nguoibuongio tôi muốn chép tặng BVH một bài thơ cũng liên quan đến "sen cao quý" và "bùn tanh tưởi", xem như món quà giao lưu sơ ngộ. Chỉ mong thêm được một bạn thơ, ngoài ra không còn ý gì nữa. Thiện tai. hơ hơ :o

 

HOA SEN

 

“Trong đầm gì đẹp bằng sen

Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng

Nhị vàng bông trắng lá xanh

Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”

Mặc cho câu ca được cả nước lưu truyền

Và đời vẫn tin là ca ngợi phẩm chất của sen.

Nhưng tôi không thể nào tin được

Câu ca này gốc gác tự nhân dân

Bởi câu ca sặc mùi phản trắc

Của những phường bội nghĩa vong ân!

Vốn con cái của giai cấp cùng khổ

Chúng chòi lên cuộc đời quyền lực vàng son

Nghĩ đến cha mẹ chúng xấu hổ

Chúng mưu toan giấu che từ bỏ

Nói xa gần chúng mượn chuyện sen

….Nhị vàng bông trắng lá xanh

Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn

Tất cả là trong cái chữ “gần”

Chỉ một chữ mà ta thấu gan thấu ruột

Những manh tâm bội nghĩa vong ân.

Bùn với sen đâu phải chuyện gần?

Chính là sen mọc lên từ trong đó

Gốc của sen là thăm thẳm bùn đen

Nhị vàng, bông trắng, lá xanh…

Tất cả, tất cả, tất cả!…

Là do bùn hôi nuôi dưỡng

Ngay cả hương thanh khiết ta đặt lên bàn thờ cúng

Cũng là xương thịt của bùn tanh!

Như nhân dân

Gian truân, thầm lặng, vô danh

Đã sinh ra vĩ nhân, anh hùng, nghệ sĩ…

Nhân danh bùn

Nhân danh sen

Tôi đề nghị:

Đuổi câu phản trắc này khỏi kho báu dân gian!

 

PHÙNG QUÁN

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bạn ở trên không hiểu gì về Đạo Phật, cũng như không hiểu bài "Trong đầm.." và bài sen của tôi.

Đức Phật dạy rằng chúng sinh bình đẳng, nhưng ngài cũng dạy rằng chúng sinh bị bụi vô minh che lấp, không nhìn ra vô thường. Cho cái giả là thật và cái thật thì không biết. Ngài dạy rằng thân thể con người chỉ là cái túi da hôi thối. Cõi ta bà chứa chất những dục vọng, hỗn loạn và ngu si.

 

Có một mỏ vàng. Trên vàng là rất nhiều đất. Theo bạn cứ cầm đất ở trên mà coi là vàng được không? Hay phải đào và vứt hết lớp đất bên trên thì mới lấy được vàng. Cái tâm con người cũng vậy. Bản chất luôn tốt đẹp nhưng lại bị tham sân si bao phủ làm cho nảy sinh bao cái xấu, phải biết bỏ những cái xấu đi thì mới có được tâm thanh tịnh, mới có được cái tốt đẹp chứ đâu phải giữ nguyên cái xấu mà rêu rao rằng Đức Phật nói ai cũng tốt như nhau được.

 

Bạn không biết rằng trong kinh Đức Phật luôn phân biệt rõ ràng kẻ trí và người ngu sao? Trong Kinh Pháp Cú có hẳn phẩm Ngu si và phẩm Hiền trí.

 

Đức Phật dạy rằng:

 

Người ngu biết mình ngu

Nhờ vậy thành có trí

Người ngu cho mình trí

Thật đáng gọi chí ngu

 

(Trích phẩm 5 -Ngu si - trong Kinh Pháp Cú).

 

Về bài của tôi - Sen ở đây là người điều tâm. Những câu ở dưới là nói về cách điều tâm.

 

Bài "trong đầm .." bạn phải hiểu rằng ý của bài ca ngợi những người sống và vươn lên giữa xã hội xô bồ đầy ắp những sự lừa lọc dối trá mà vẫn giữ trọn vẹn tấm lòng thiện lương .. và những ý tương tự như vậy chứ không phải hiểu như bài bạn đưa ra ở trên.

 

Đọc những lời trên mình không hiểu có phải người viết chưa được các cô giáo tiểu học dạy dỗ kỹ hay là cố xuyên tạc ý nghĩa của bài.

 

Mình chỉ nói lên suy nghĩ thực trong lòng, không có ý gì, chúc bạn mau tiến bộ.

 

 

Hay bao nhiêu

 

 

 

Nhà nghèo vách đổ, ngói liêu xiêu

Cửa mở thênh thang sớm tới chiều

Áo mỏng che thân còn khoái mặc

Cơm khô lấp dạ cứ vui chiêu

Thảnh thơi đón gió, quăng luôn võ

Nhẹ nhõm trông trăng, bỏ cả kiều

Vạn sự vô thường, đau nếu giữ

Hiểu rồi vứt tiệt, hay bao nhiêu

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
Bạn ở trên không hiểu gì về Đạo Phật, cũng như không hiểu bài "Trong đầm.." và bài sen của tôi.

Đức Phật dạy rằng chúng sinh bình đẳng, nhưng ngài cũng dạy rằng chúng sinh bị bụi vô minh che lấp, không nhìn ra vô thường. Cho cái giả là thật và cái thật thì không biết. Ngài dạy rằng thân thể con người chỉ là cái túi da hôi thối. Cõi ta bà chứa chất những dục vọng, hỗn loạn và ngu si.

 

Có một mỏ vàng. Trên vàng là rất nhiều đất. Theo bạn cứ cầm đất ở trên mà coi là vàng được không? Hay phải đào và vứt hết lớp đất bên trên thì mới lấy được vàng. Cái tâm con người cũng vậy. Bản chất luôn tốt đẹp nhưng lại bị tham sân si bao phủ làm cho nảy sinh bao cái xấu, phải biết bỏ những cái xấu đi thì mới có được tâm thanh tịnh, mới có được cái tốt đẹp chứ đâu phải giữ nguyên cái xấu mà rêu rao rằng Đức Phật nói ai cũng tốt như nhau được.

 

Bạn không biết rằng trong kinh Đức Phật luôn phân biệt rõ ràng kẻ trí và người ngu sao? Trong Kinh Pháp Cú có hẳn phẩm Ngu si và phẩm Hiền trí.

 

Đức Phật dạy rằng:

 

Người ngu biết mình ngu

Nhờ vậy thành có trí

Người ngu cho mình trí

Thật đáng gọi chí ngu

 

(Trích phẩm 5 -Ngu si - trong Kinh Pháp Cú).

 

Về bài của tôi - Sen ở đây là người điều tâm. Những câu ở dưới là nói về cách điều tâm.

 

Bài "trong đầm .." bạn phải hiểu rằng ý của bài ca ngợi những người sống và vươn lên giữa xã hội xô bồ đầy ắp những sự lừa lọc dối trá mà vẫn giữ trọn vẹn tấm lòng thiện lương .. và những ý tương tự như vậy chứ không phải hiểu như bài bạn đưa ra ở trên.

 

Đọc những lời trên mình không hiểu có phải người viết chưa được các cô giáo tiểu học dạy dỗ kỹ hay là cố xuyên tạc ý nghĩa của bài.

 

Mình chỉ nói lên suy nghĩ thực trong lòng, không có ý gì, chúc bạn mau tiến bộ.

 

 

Hay bao nhiêu

 

 

 

Nhà nghèo vách đổ, ngói liêu xiêu

Cửa mở thênh thang sớm tới chiều

Áo mỏng che thân còn khoái mặc

Cơm khô lấp dạ cứ vui chiêu

Thảnh thơi đón gió, quăng luôn võ

Nhẹ nhõm trông trăng, bỏ cả kiều

Vạn sự vô thường, đau nếu giữ

Hiểu rồi vứt tiệt, hay bao nhiêu

 

Bài đó của ông nhà thơ lớn Phùng Quán, không rõ hồi ở cấp tiểu học ổng học hành ra sao. Riêng nguoibuongio tui, sau khi đọc những lời của thầy BVH, tuy hoàn toàn không hiểu gì cả, nhưng cũng thấy tiến bộ chút chút. hơ hơ :lol:

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
Bài đó của ông nhà thơ lớn Phùng Quán, không rõ hồi ở cấp tiểu học ổng học hành ra sao. Riêng nguoibuongio tui, sau khi đọc những lời của thầy BVH, tuy hoàn toàn không hiểu gì cả, nhưng cũng thấy tiến bộ chút chút. hơ hơ :lol:

 

Tât nhiên tôi đã nhìn thấy bạn trích tên tác giả rồi. Phùng Quán vốn không được xem là nhà thơ lớn. Ông là nhà văn, đồng thời là nhà thơ, ông được biết tới nhiều với tác phẩm “Tuổi thơ dữ dội”. Nhưng bài thơ Hoa sen của ông là bài thường gây tranh luận, Người phê bình như nhà văn Hoàng Thái Sơn thì nói thẳng rằng Phùng Quán nhầm lẫn và nói xấu hoa sen. Nhiều người thì lại nhìn nhận bài thơ ở khía cạnh khác, họ nhận định bài thơ Hoa Sen thực ra không phải phê phán bài “Trong đầm…” mà mượn bài đó để phê phán những người vong ân bội nghĩa. Có người thì lại mượn bài “Hoa sen” để bài bác bài “Trong đầm …”

 

Mỗi người một quan điểm. Ai có thiên hướng về mặt nào thì thường thể hiện quan điểm theo thiên hướng đó. Giống như câu nói: “Hi sinh đời bố, củng cố đời con”. Người tích cực thì thường đem nó ra để củng cố quyết tâm, lao động miệt mài, chịu đựng mọi gian khổ để cho con cái được hưởng cuộc sống đàng hoàng và tươi sáng (Như người nống dân một nắng hai sương, chịu mọi vất vả để con cái được học hành, có tương lai tươi sáng). Kẻ tiêu cực thì thường đem ra để bao biện cho hành vi sai lầm của mình (Như những tên ăn cướp ăn trộm thường đem ra nói về hành vi trộm cắp của mình).

 

Trong cùng một cái ao mà lại có sen, có bùn. Xã hội thường là vậy, cái tốt và cái xấu luôn cùng tồn tại. Và trong xã hội đó mỗi cá nhân trở thành sen hay bùn đều do lựa chọn của họ. Đức Phật dạy rằng:

 

“Này các Kālāma, chớ có tin vì nghe truyền thuyết; chớ có tin vì theo truyền thống; chớ có tin vì nghe người ta nói; chớ có tin vì được Kinh tạng truyền tụng; chớ có tin vì nhân lý luận siêu hình; chớ có tin vì đúng theo một lập trường; chớ có tin vì đánh giá hời hợt những dữ kiện; chớ có tin vì phù hợp với định kiến; chớ có tin vì xuất phát từ nơi có uy quyền; chớ có tin vì vị Sa-môn là bậc Đạo Sư của mình…

Khi nào tự mình biết rõ như sau: các pháp này là bất thiện, các pháp này có tội; các pháp này bị người có trí chỉ trích; các pháp này nếu thực hiện và chấp nhận đưa đến bất hạnh khổ đau”, thời này Kàlàma, hãy từ bỏ chúng!”

Tức là đối với mọi việc, chớ nên nghe và tin cho dù nó xuất phát từ đâu, nếu không tự mình thực hành để biết rõ.

 

 

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Ông Phùng Quán này có bài thơ "Lời Mẹ Dặn" được xếp vào danh sách 100 bài thơ VN hay nhất thế kỷ (trong đó có cả tác giả HCM), vậy mà vẫn chưa được xem là nhà thơ lớn. Vậy hẳn cái ông Hoàng Thái Sơn mới là "lớn", bởi vì núi "Thái Sơn" phải bự hơn cái "Quán" rồi. he he

 

Đọc quyển "Câu Chuyện Của Dòng Sông" (Hermann Hesse), đọc thơ Rabindranath Tagore ... tui thấy hiểu hiểu đôi phần.Còn lời thầy BVH ân cần điểm hóa chúng sinh, nguoibuongio tui vẫn thấy mình hôn mê ám chướng. Chỉ hiểu có câu này:

 

"When it is a question of money, everyone is of the same religion."

 

"Khi đụng tới chuyện tiền bạc, mọi người đều có cùng một tôn giáo."

 

(Hình như của ông Vôn-te gì gì đó ở bên tây thì phải.) hơ hơ :lol:

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Uống rượu đêm hè

 

Đối ẩm đêm hè, bạn với ta

Ve khuya thao thức ánh trăng ngà

Đầu vừa chớm bạc, sương chưa rụng

Chén chửa rót đầy, sao đã sa

Gió thổi liêng biêng, người lảo đảo

Hương đưa ngây ngất, kẻ là đà

Cạn dăm ba vại cùng thi hữu

Say quắc cần câu, ngất ngưởng ca

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bệnh không mong khỏi

 

 

Ốm và khỏe mạnh, khác chi đâu

Phật pháp tinh chuyên, chẳng chút sầu

Xác dẫu dật dờ, hom tựa khỉ

Thần còn an tịnh, sáng như châu

Nhẹ nhàng quán chiếu, quên đau họng

Thong thả tư duy, kệ nhức đầu

Mọi hướng hào quang luôn rạng tỏa

Ốm và khỏe mạnh, khác chi đâu

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bỏ mong

 

Lúc nào cũng vậy, chớ nên mong

Đích sẽ thêm xa, rối cả lòng

Tu cứ mơ thành, quên tự tại

Đi toàn gấp đến, quẳng thong dong

Xôn xao hạ tới, ve ngân tiếng

Lặng lẽ xuân sang, lúa trổ đòng

Duyên chín việc tròn, không phải vội !

Lúc nào cũng vậy, chớ nên mong

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...