Jump to content

Recommended Posts

Hãy cứ như thế:

(bài thơ tình thứ 17)

 

Như cha dạy con: hãy bước về phía trước

đằng sau là cả một niềm tin

nên không cần ngoảnh đầu mà nhìn lại

hãy quên dần những khóc lóc van xin.

 

Như thầy cô dạy ta đứng lên

mỉm cười trước lớp

trong lồng ngực choáng ngợp

hãy tập thở ra một cách nhẹ nhàng.

 

Và như đời vốn lắm trái ngang

hãy cứ yêu như chưa từng được sống

như hôm nọ trên đỉnh đồi gió lộng

giữa hoàng hôn ta thấy thật nhẹ nhàng.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Hãy cứ như thế:

(bài thơ tình thứ 17)

 

Như cha dạy con: hãy bước về phía trước

đằng sau là cả một niềm tin

nên không cần ngoảnh đầu mà nhìn lại

hãy quên dần những khóc lóc van xin.

 

Như thầy cô dạy ta đứng lên

mỉm cười trước lớp

trong lồng ngực choáng ngợp

hãy tập thở ra một cách nhẹ nhàng.

 

Và như đời vốn lắm trái ngang

hãy cứ yêu như chưa từng được sống

như hôm nọ trên đỉnh đồi gió lộng

giữa hoàng hôn ta thấy thật nhẹ nhàng.

nghe giống như bạn ĐTV mình đang hướng dẫn các thao tác cho một lớp thể dục dưỡng sinh vậy (bước tới, ngoảnh đầu, đứng lên, mỉm cười, hít thở và cuối cùng là cảm thấy thật nhẹ nhàng).  rất tốt cho sực khỏe.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Tình yêu như tiểu thuyết:

(bài thơ tình thứ 18)

 

Trong hơi thở có vô vàn cảm xúc

trong cái ôm, thương nhớ siết thật nhiều

dẫu bây giờ mình hãy còn xa cách

vẫn tin vào ngày ấy hết cô liêu.

 

Trên vai anh còn sót giọt nắng chiều

để đêm về đem trộn cùng nước mắt

một nỗi buồn và cô đơn sánh đặc

sẽ khô vào mùa gió bấc hiu hiu.

 

Chiều nay nghe người lại nhớ đến mình

tay ấm lạ dù mùa đông chưa đến

chuyện tình tôi tuổi tác như tiểu thuyết

em cô long, tôi dương quá tội tình.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

DuongQua-TieuLongNu.jpg

 

thấy bạn ĐTV có nhã hứng với thơ kiếm hiệp cổ trang, HMV gửi tặng:

 

Chuyện tình Tiểu Long Nữ - Dương quá

 

Anh cùng em vào tuyệt tình cốc

Ngắm cảnh trời sống nước mênh mông

Thấp thoáng kìa! Hoa gì đẹp thế

Em vuốt nhẹ liền bị gai đâm

Rồi ngã đi trong lòng tê tái

Trái tim hồng rỉ dòng máu xanh

Phải chăng em trúng độc hoa tình

Thuốc giải đây anh còn viên cuối

Em uống đi rồi nghe anh nói

Độc trong anh chẳng giải được đâu

Xin em yêu đừng quá âu sầu

Đừng làm anh buồn rầu thêm nữa

Anh nguyện chết để em được sống

Đợi mai này cửa luân hồi mở

Anh lại về cổ mộ tìm em

Sống cuộc sống sum vầy hạnh phúc

Mãi bên nhau chẳng thể tách rời!!

 

đồng tác giả : Vũ Mộng Điệp và Nguyễn thị Lan

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Nơi trái tim người:

(bài thơ tình thứ 20)

 

Nơi ấy giờ có chủ

có gì đâu để tìm

nơi ấy toàn đồng cỏ

người xanh rờn con tim.

 

Nơi bình minh thức giấc

ta vươn vai gọi ngày

gọi hoa cho đời mật

gọi tên người khi say.

 

Trong nơi người chừng vẫn

mênh mông như cỏ hoang

mùa khô đang cướp mất

ta, cơn mưa lăng loàn.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Mảnh trăng côi:

(bài thơ tình thứ 21)

 

Chưa bao giờ tôi có người một phút

thì đêm nay cô quạnh nghĩa lý gì

trong giấc mơ bóng người xa mờ nhạt

buồn làm gì? Ta đâu có chia ly.

 

Thì thôi vậy, cất bóng người ấy lại

vào con tim, rồi đóng cánh tật nguyền

một lần mở mà như bao lần khép

vậy đêm nay ta hãy hé thêm lần.

 

Bóng người ấy bay trong khu vườn nhỏ

nơi giấc mơ hoa tím nở rực trời

rồi người ấy bay qua ô cửa sổ

vụt lên trời, bỗng, hóa mảnh trăng côi.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Tìm một vì Sao:

(bài thơ tình thứ 22)

 

Vắng vẻ ngày dần tối

người quên mình rồi sao

mặt trời còn đỏ ối

cố ngước nhìn trời cao.

 

Vắng như mưa mùa hạ

lặng như nắng mùa đông

thơ ta lời trăn trối

người về đêm nay không.

 

Tìm nhau nửa trái đất

tìm nhau đêm nửa khuya

tưởng rằng đâu đã mất

chợt bừng! Ngôi sao kia.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Một lần nhung nhớ:

(bài thơ tình thứ 23)

 

Người là hạt giống phù du

tôi lênh đênh nước lập lờ phá sông

gieo vào nhau ở trong lòng

sớm bừng lên sắc tối tàn hoang hiu.

 

Người qua như áng mây chiều

ta lâng lâng thả cánh diều mong sao

mong diều chạm đám mây cao

nhắn giùm ta những âu sầu trần gian.

 

Người đi nắng bỏ chiều tàn

ta, hoàng hôn lặng với ngàn vết thương

đêm đêm tiếng gió bên đường

nghe trong hơi lạnh vô thường tiếng nhau.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Loài hoa dại:

(bài thơ tình thứ 24)

 

Hoa kia là của đất trời

vườn thơ, hoang dại do người trần gian

một hôm chợt động hoa vàng

lẻ loi giữa chốn non ngàn thanh thanh.

 

Kể từ độ ấy mà nhanh

hoa về vườn kiểng hoá thân hoa nhà

đời còn lắm nẻo trùng xa

còn muôn hoa dại đang chờ đặt tên.

 

Nhà em, hoa dại trước thềm

nắn mưa bao bận, vững bền dung nhan

chiều nay từ nẻo quan san

có người nơi động hoa vàng về thăm.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...