Jump to content
vohungchi

Mang Chủng Vũ Ái Nguyệt

Recommended Posts

1-

 

Rồi em lại ra đi như đã đến

Dòng sông xưa vẫn cứ chảy khơi mù

Tôi ngồi lại bên cầu thương dĩ vãng

Nghe giữa hồn cây cỏ mọc hoang vu

(Hoài Khanh)

Trời lưu viễn mây già thêm mấy nỗi

Bến hẹn hò tím ngắt bụi thời gian

Dòng sông xưa chảy vội lỡ truông ngàn,

Lời hạnh ngộ bỗng rơi vào thạch động.

 

Niềm thế cuộc mang trăm nghìn cơn mộng

Những ẩn tình khóc thân phận chửa cam

Trăng sao nhớ sông hồ về bủa rộng,

Thương vọng đồng trong dư ảnh mênh mông…

 

Anh cũng biết vô thường là mặc khải

Ly tao là vũ điệu của đất trời

Sao đứng đợi bên đời trôi chảy mãi

Một điều gì, như buồn thổi miên man?

 

Thời gian ạ,anh xin buồn chốc lát,

Kẻo vụt mau một kiếp ruỗi rong tìm!

Còn gì nữa trong cõi miền ở tạm

Mang theo cùng,hay gửi lại nhân gian…?

 

2-

Chờ trăng mọc thẳm miên trường xuôi ngược

Bãi hoang liêu,anh lận đận đi về

Từ lạc bước,khơi vơi đường lối cũ

Em sương mù,thấp thoáng mộng nguyên xuân?

 

Kìa thân phận giữa cõi bờ hư huyễn,

Ánh ái từ sầu rướm sắc tàn phai?

Anh vội vã trôi theo dòng bất tuyệt

Chợt dư vang sơ ngộ phía chân trời.

 

Hương vi tế treo trên vùng cô tịch

Rộng cõi lòng nguỵêt nuốt những niềm than.

Ồ em ạ,ngẫu nhĩ về như gió,

Giữa điêu tàn,hoài cựu bóng hư vô!

 

Lời phát tiết trong lòng cơn viễn mộng,

Dòng vô biên,trăng lội giữa sông ngân,

Em nghe nhé,mai về em giữ nhé,

Chút uyên nguyên thị hiện ở lúc nầy.

 

3-

Chân trời cũ,nhánh mây mùa thu cũ,

Bến xưa buồn níu vội chút tà huy

Ta ở lại,giữa hoài thương ở lại

Mộng ban đầu theo giã biệt bay đi.

 

Bên trời ấy sương chiều giăng có lạnh

Nụ tươi cười em nở thắm hai môi?

Anh dừng lại,đường xa,nghe buồn thổi

Rượu cô liêu rót khe khẽ vào hồn.

 

Gió lay nhẹ,động bóng hoàng hôn nhẹ

Những dư vang phăng cuộn ngập linh hồn

Hai mắt ngóng bụi mờ say vạn đợi

Chút hương xưa rớt lại những âm thừa.

 

Ngày sắp hết,em ơi ngày sắp hết

Chiếc bóng xưa,em giấu cõi muôn trùng?

Sầu phố cũ,lẻ mình anh thảng thốt

Điệu yêu người giữa những giấc chiêm bao…

 

4-

Giữa vùng trường mộng chợt nghe

Sầu hoen cổ lục,bay về tiền duyên

Ngày bất tuyệt,tháng miên miên

Hoa ly hợp nở bên miền thời gian

 

Giữa rừng ảo hóa thênh thang

Tàn phai em chịu,mây ngàn trôi đi

Hư vô hữu thể đương thì

Tầm cầu chân diện thuở còn chưa sanh?

 

Bên trời náo động sắc thanh

Đâu niềm tịch tịnh trong ngành du du ?

Đá vàng trơ hận thiên thu

Quán từ lai khứ chốn mù sa bay.

 

Lời rằng em đến rồi đi

Xót thời quá vãng, thương gì xa xôi !

Thì rằng lặng lẽ mình tôi

Vô lai vô khứ giữa trời trơ vơ ?

 

Đáp rằng truy vấn hữu vô,

Thuyền mê mãi ghé bến bờ thái hư

Em từ đối diện chân như

Hồn nhiên dấn bước cõi người ta không ?

 

5-

 

Em hỏi mãi mắt buồn ai phủi lệ?

Cõi bụi mù,thu lạnh trĩu hai vai

Cửa lồng ngực mở toang vùng địa ngục

Hai mươi sầu nhăn kín trán vô tư.

 

Anh phiêu dạt giữa trùng khơi lạc nẻo

Mộng ban đầu ly biệt có mang theo?

Mòn con mắt ngóng bến bờ ảo vọng

Em chợt sầu,thị hiện giữa hư vô!

 

Ngày sẽ hết,em ơi ngày sẽ hết!

Sẽ sang mùa,bạc phết những đam mê

Dòng luân chuyển,tấm hình hài sẽ chết

Chút yêu thương gửi lại giữa nẻo về.

 

Đôi mi úa,xin em đừng than khóc

Hãy nghe đêm cô tịch ở trong hồn

Lời rĩ rã giữa bốn bề cỏ mọc

Tiếng muôn trùng đồng vọng những vô biên.

 

Chốn hư ảo,điêu tàn anh ngó lại

Mảnh trăng xưa treo rất nhẹ bên thềm

Nhành mai thắm giữa miền hoang liêu lạnh

Trú xứ nào,lữ khách mãi ngược xuôi?

 

6-

ngày tháng cứ trôi

và sông lớn cứ về đông

vậy thì đâu là căn nguyên của tồn tại

Nghe tiền thân giữa canh thâu

Hương thời gian đẫm mái đầu tóc xanh

Trơ vơ đầu bãi cuối gành

Ẩn tình thái cổ hóa sanh đêm nào,

Yêu người giữa giấc chiêm bao…

 

Dạt dào sông lớn về đông

Rừng thu nhớ buổi đêm mồng một giêng

Lời sơ thủy,điệu uyên nguyên

Theo về gõ nhịp trên miền nhân gian

Mắt em ôm cả địa đàng!

 

Đầu cành ngọn gió khẽ rung

Chợt tan cơn mộng giữa vùng vô minh

Hỏi tâm bằng điệu lặng thinh

Lời Thắng nghĩa giữa bóng hình hư vô?

Nghe đêm rớt nhẹ lặng lờ…

 

7-

Vị Thành mưa sớm bụi bay

Phố xanh sao ướt đẫm màu liễu tươi

Mời anh cạn chén ly bôi

Dương Quan qua khỏi ai người cố nhân.

(Vương Ma Cật)

Tặng bạn H.

 

Bảng lảng tà dương đường lối cũ

Ngõ buồn hiu quạnh tiễn chân đi

Ra khỏi dòng sương thành viễn khách

Kinh kỳ bụi đỏ nhớ cô thôn.

 

Xe chiều trĩu nặng trong hơi máy

Mà cũng qua nhanh cõi lòng chùng

Người đứng bùi ngùi,người khuất dạng

Mắt buồn ai phủi với hai tay.

 

Vẫy nhẹ bàn tay,gói ghém lòng

Chút hành trang gửi gió thong dong

Kẻ mộng sông hồ người ở lại

Đèn khuya nhớ ảnh khách hàn ôn.

 

Theo cuộc hợp tan ngày tháng trôi

Trùng lai có giữ được thời gian?

Nhận rõ mặt người miền du thụy

Nhờ lời giã biệt chất Sơ Nguyên.

 

8-

Rằng từ ngày tháng đã xa,

Bèo dâu phiêu dạt giang hà bao dung.

Tiền thân dậy sóng trùng trùng

Nghe trong niệm tưởng một vùng sinh duyên,

Sông hồ bủa mộng du thuyền

Lên đường lịch nghiệm những miền tử sinh…

 

Rằng từ nguyên quận trùng lai

Lạc ngàn trú xứ,thoát thai cõi người

Ái ân mê đắm khóc cười

Trôi vào mây nhạt bên trời tà dương,

Chào em xuôi ngược vô thường

Như như về giữa con đường hư vô.

 

9-

“Tuyền giác vân quy vô xứ tầm”

Khi tỉnh cơn mộng thì đám mây nhạt trên đầu đã trôi về một nơi không hay biết

(Tô Đông Pha)

Tặng bạn H.

 

Đêm rất khẽ,ngoại ô buồn vi tế

Mộng sông hồ gác lại quán trọ đời

Tình du khách về thăm miền ở tạm

Rung tơ đồng,ngồi hát điệu hôn mê…

 

Ngón tay nhớ thanh âm nào cô tịch

Cháy con tim không viên mãn ca từ

Dòng cuộn chảy đáy linh hồn lữ thứ

Buồn man man trong vũ bão ý tình

 

Lay ngọn gió hỏi đất trời lặng lẽ

Niềm cổ sơ nơi đôi mắt tha nhân?

Choàng tỉnh mộng ái ân nào vội vã

Trôi đi về muôn vạn kiếp khơi xa…

 

10-

 

Vết thương đang độ ngủ vùi

Giờ trong niệm tưởng,lại bừng trở cơn

Khi những chiếc lá khẽ rụng xuống lề đường xơ xác như tình yêu trút giọt hơi thở tàn phai

Anh một mình bước lang thang trên những phố đông người đơn chiếc

Em ở đâu?

Anh ghé quán nước quen, nơi ta thường hò hẹn,

mà nghe cô liêu chạy suốt cõi linh hồn,

Nhân loại buồn,nên chiều cũng buồn theo

Bởi em đi,đáy mắt anh toàn màu sầu úa…

 

Một ghánh hàng rong,

anh nghe đâu đó giọng một người ca sĩ,

giọng trầm buồn nhưng leo lét vang xa

Mà sao không vào được linh hồn anh đóng cửa,

để lòng anh ngột ngạt và lạnh lẽo giá băng.

Có lẽ trái tim anh thiếu hương vòng tay em ấm,

Và vầng trán thiếu hơi thở mùa xuân từ môi em ngòn ngọt,

nên già cỗi vô biên.

 

Anh nghe mười đầu ngón tay rát bỏng mùi tội lỗi,

như là niềm Mặc Khải Sơ Nguyên của thân phận

hay vì anh đã dệt lên quá nhiều giấc mộng hồ đồ?

Nên anh sẽ không thể vỗ về những phím đàn như ngày mình xuân tràn nồng cháy,thắm thiết ái ân,

để gọi em về và xoa dịu linh hồn anh khát nước

 

Anh mơ hồ băng qua những dòng người tất tả,

như qua tình yêu với em

và như gã phế binh vừa đi qua cuộc chiến tranh tàn khốc!

nên quanh mình lắm lắm những vết thương.

Bởi vì em ơi,

Có ai qua cuộc chiến mà không mang theo mình những thương đau hoang phế

Và ai rời xa cuộc tình mà không hằng những khổ lụy dặc dài

Vì một thời quá vãng…

Vết thương đau nặng anh sẽ mang cả cuộc nhân sinh

Khi ngủ vùi lúc trở cơn quái ác,

Dẫu vô tình bởi một chiếc lá rơi...

 

Vào những buổi đêm ngất tạnh,anh một mình trong căn gác trọ của hồn anh mà viết ra những lời vô nghĩa,

Bởi còn cách nào nữa đâu để cứu chuộc linh hồn

Cho ánh trăng mùa thu về thấm đẫm trên những trang bản thảo,và phản chiếu ánh buồn lên gương mặt anh khắc khổ

Khi phía trong lồng ngực anh đập điệu hoang mang,và hai lá phổi căng tràn màu đoạn diệt

Thì em ơi,em hiểu giùm,em tha thứ nhé

nếu những lời này, anh viết rất vu vơ...

 

Anh sẽ không thức khuya,

để cả đời anh làm kẻ mộng du đi tìm chân lí

và thực tại mãi lơ lửng trên đầu không hay biết(*),

cho anh được yêu em!

Anh sửa soạn chu toàn trước khi vào giấc ngủ,

như người ta đi dự một buổi dạ hội

vì cõi miền nào anh gặp được em ngoài cơn chiêm bao hỗn mang ấy?

Nên xin em để anh không phải là một gã tuềnh toàng nhếch nhác lúc đối diện em, chỉ cõi mộng tiêu sơ,được không em nhĩ?

Nhưng em ạ,anh vẫn thấy sợ lắm,

Bởi vùng chiêm bao mong manh như sợi tóc treo giữa những ngọn trùng sơn kỳ vĩ,anh sợ điệu vi tế nhẹ lay sẽ đẩy anh xa tuộc đến quốc độ mười phương!

Thì anh xin em,

xin em đừng xoay mắt nhìn lơ đễnh lạnh lùng về phía anh như nhìn vào khoảng hư vô trống rỗng

và đừng rút bàn tay em ra khỏi bàn tay anh,

như người ta thản nhiên mở toang cánh cửa

đẩy một gã say ra khỏi quán lặng lịch liêu...

Cho đôi mắt anh buồn ảm đạm ngoáy nhìn theo thương tiếc,

những hân hoan lũ lượt bỏ anh đi

Cánh cửa đuổi anh ra khỏi giấc mơ, đi về miền trùng khơi vây bủa.

Mênh mông!

Tiếng chuông chùa từ cõi nào vọng lại

hay từ hồn anh trơ trọi giữa vô minh...?

 

(*)thà thức suốt đêm để tìm ra chân lí còn hơn là phải sống trong nghi hoặc suốt cả cuộc đời!

 

Mang Chủng

 

11-

Em nhập cuộc,một đoàn người lữ thứ!

Bằng chuyến tàu,

tìm bến Đào Nguyên.

Tàu chạy về phía tương lai bằng động cơ ký ức

Trong lặng lẽ…

Mấy ai biết tàu chạy tàu dừng

Mấy ai biết mình đi mình ở

Xin em đừng ngạc nhiên…

 

Em cũng đừng lấy làm lạ,

chuyến tàu này chở hành khách không cần mua vé

vì lãng du cần ai cấp giấy thông hành?

Hoặc giả những giọt nước mắt có giá trị đổi trao,

em hãy mang theo làm lộ phí

Nước mắt chào đời và nước mắt khóc người thương…

 

Không biết tự khi nào tàu bắt đầu chuyển bánh

Mà những sân ga vắng lặng,bóng người đứng dõi theo

qua những tháng những năm

Trên tàu,có kẻ thờ ơ,có người lưu luyến

Nhưng sao không ai biết rõ mặt kẻ tiễn đưa mình?

Rồi tàu cũng cứ đi

Chia ly lúc nào không đẫm buồn thương tiếc!

Rồi một hôm em cũng sẽ vào giờ ly tao ấy,

Chắc em sẽ buồn,có khi sẽ không thèm bến Đào nguyên nữa

Cứ ở đây còn hơn…

 

Con tàu đi về miền đăm chiêu hay vùng tư lự

Những trạm dừng luân chuyển những buồn vui

Có khi nào tôi với em,mình chung toa hạnh ngộ?

Lúc đó tôi xin được ngồi với em chung hàng ghế

Em hãy tìm kẻ có cặp mắt lim dim,đôi môi khô khốc và mái tóc rối bù xõa lộng trên hình hài dị dạng điêu linh.

Nếu em hỏi vé tàu,hắn sẽ chìa tay chỉ những bài thơ-hắn gọi thế,mà huyên thuyên rằng người ta không cho đổi lấy vé!

Tôi sẽ nói với em rất nhiều,để linh hồn đừng đơn chiếc.

Tàu đi qua những địa hạt âm u,có thể em sẽ nghe tiếng khóc than văng vẳng,vì quanh đây là những khổ lụy khơi vơi

Tôi sẽ nắm lấy tay em:rồi con tàu sẽ chạy tiếp em à

Em đừng nhớ nữa những ngày hào quang rực rỡ,những tiếng cười giòn tan và đam mê mãnh liệt

Thì bây giờ,có khi những gì em kinh trải lại thật đáng dấn thân!

Con tàu băng qua hằng hà vùng đất mới…

 

Rồi đêm nay,con tàu đưa tôi đi vào những khu rừng cô tịch và bờ bãi vắng xa

Em ngồi trước mặt tôi,trên hàng ghế hư vô mà cười đùa khúc khích

Tôi sẽ gọi em quay lại,

để được nhìn vào thẳm sâu đáy mắt bạn đồng hành

vì dù sao cũng là duyên gặp gỡ,phải không em!

Tôi sẽ nghe tiếng động cơ run rẩy dưới những ánh sao khuya

Nghe mình tình tự,

nghe đêm buồn buồn...

 

12-

Ngược xuôi nhớ nửa cung đàn

Ai đem quán trọ mà ngăn nẻo về

Anh ôm giấc mộng đi hoang

Biết đâu mà kiếm trăng ngàn cho em

(thơ Tuệ Sỹ)

Chiều phố thị nhớ mây trời cổ độ,

Suối Niết Bàn xõa lộng giữa hư vô

Trầm luân bước chốn thác ghềnh nghiêng ngả

Mộng ban đầu còn giữ đáy mắt trong?

 

Ta đứng đợi điều gì như hẹn trước,

Của thiên thu vọng bước buổi u huyền.

Em về giữa tinh khôi ngày thị hiện

Bãi bờ nào ta bỏ lại Sơ Nguyên?

 

Ta góp nhặt những mảnh rời niệm thức

Dệt lên thành vô lượng bức tranh tâm

Em lơ lửng phía trên đầu Hư-Thực

Màu sắc nào vẽ hết cõi Chân Không?

 

Ta đứng lại lắng nghe lòng sa mạc

Em lung linh sau ảo ảnh trùng trùng

Chợt cánh bướm vượt phăng ngàn bụi cát

Giữa dặm dài mùi rát bỏng thân thương!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...