Jump to content
Tran duy trung

CHIẾC ĐÒN BẨY

Recommended Posts

Lại một bài thơ hay làm mình xúc động :

 

8.3. - Tặng Mẹ của con

 

Đêm Nằm Nhớ Mẹ

 

Nửa đời rong chơi phiêu bạt
Trái tim ngỡ đã sạn chai
Đêm nay giật mình nhớ Mẹ
Nước mắt con bỗng tuôn dài

 

Chẳng cần nữa đâu Mẹ ạ
Con chẳng cần thành một nhà thơ
Cái ước mơ từng làm Mẹ khóc
Nước mắt chưa khô cạn đến giờ

 

Đêm nay , đêm nay con viết
Câu thơ bỗng lớn nên người. (*)
Câu thơ có hình bóng Mẹ
Câu thơ đẹp nhất trên đời

 

TRẦN DUY TRUNG

 

(*) Ý thơ Đào Công Điện : Chỉ cần thêm vào từ Mẹ / Câu thơ cũng đủ nên người

08.03.15

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

 

Lại một bài thơ hay làm mình xúc động :

 

8.3. - Tặng Mẹ của con

 

Đêm Nằm Nhớ Mẹ

 

Nửa đời rong chơi phiêu bạt

Trái tim ngỡ đã sạn chai

Đêm nay giật mình nhớ Mẹ

Nước mắt con bỗng tuôn dài

 

Chẳng cần nữa đâu Mẹ ạ

Con chẳng cần thành một nhà thơ

Cái ước mơ từng làm Mẹ khóc

Nước mắt chưa khô cạn đến giờ

 

Đêm nay , đêm nay con viết

Câu thơ bỗng lớn nên người. (*)

Câu thơ có hình bóng Mẹ

Câu thơ đẹp nhất trên đời

 

TRẦN DUY TRUNG

 

(*) Ý thơ Đào Công Điện : Chỉ cần thêm vào từ Mẹ / Câu thơ cũng đủ nên người

08.03.15

 

hay quá anh Trần Duy Trung ạ.  :flowers:

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bài này Trung viết rất thật, Bỏ học giữa chừng, 15 năm ra đi và xa gia đình, mang theo ước mơ trở thành...nhà thơ hihi.  Thương Mẹ nhều lắm vì đã làm Mẹ buồn.

 

Cảm ơn anh Gió và Vinh cùng chia sẻ . chúc mọi người an lành

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

thêm bài quá hay, đem về cho bạn bè thưởng thức:

 

TƯỢNG HÌNH 2 

Mỗi xác chữ, một linh hồn ẩn ngụ 
Mỗi chấm câu, một mộ phận u tình 
Bùi Giáng gọi đây những trang hồng tụ 
Bờ trần gian bất tuyệt tháng lưu linh. 

Những huyết lệ thiết thao Hàn Mặc Tử 
Mỗi chấm than, một trăng vỡ tay mình 
Mỗi dấu hỏi nặng như cây thập tự 
Chúa ngày xưa còng cõng vết dấu đinh 

Là thơ đấy, là thơ, là thơ đấy 
Mỗi phảy câu, một nhát chém thinh không 
Vọng cố nhân, ta gục đầu trên giấy 
Và khóc đây, thơ đã thắm trang hồng 

22.03.15

Trần Duy Trung

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

1.

 

Trong cuốn sách

Có những viên gạch

Không cần lửa nung

 

2.

 

Dòng nước bao dung

Chưa một lần chối nhận bầu trời

Soi cả ngày bão giông

 

3.

 

Đàn gà con

Những dấu chấm

Bóng của nắng trưa

 

4.

 

Soi gương

Thấy mình ngày một già đi

Vui vì nghĩ...

Con đang lớn dần !

 

5.

 

Nấu ăn và rửa bát

Sẽ thành những việc to tát

Nếu tất cả đàn ông luôn nghĩ về Mẹ

 

04.04.15

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bỏ Ông Bùi Giáng Tôi Đi

Hôm xưa tôi chết bên bờ
Có ngàn lá nhỏ khóc xơ xác mùa
Hôm nay mộng cũ về thưa
Hỏi chàng thi sĩ năm xưa đâu rồi
Thưa rằng đã giã biệt tôi
Đi về phố thị có đôi với mình

Tay bồng bế một sinh linh
Bỏ ông Bùi Giáng hạ sinh mưa nguồn

28.08.15

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Tặng bạn của tôi - Vũ Đình Cường !

 

HOÀNG TỬ BÉ (*)

Tớ không có gì cho bạn ?
Điều đó chẳng quan trọng
Bạn không có gì để tặng tớ ?
Điều đó cũng chẳng quan trọng
Chúng ta vẫn sống như ngày hôm qua, ngày hôm kia
Và nhiều ngày trước đó…

 

cái quan trọng thì chẳng bao giờ nhìn thấy được
cái quan trọng thì chẳng bao giờ nhìn thấy được bằng mắt thường

 

Chúng ta là những người lớn nghiêm túc
Chúng ta vẫn sống như ngày hôm qua, ngày hôm kia
Và nhiều ngày trước đó…

 

Bạn sẽ là ông vua mặc áo lông chồn màu đỏ tía
Còn tớ sẽ là ông hợm hĩnh có cái mũ thật kỳ khôi
Chúng ta là những người lớn nghiêm túc

 

Bạn sẽ là nhà buôn sở hữu tất cả các vì sao
Còn tớ, tớ sẽ là người thắp đèn trung thành nhất
Chúng ta là những người lớn nghiêm túc

 

Lâu rồi không gì làm tớ khóc
Lâu rồi không gì làm tớ khóc,
Chắc bạn cũng vậy !

 

Bạn cần tưởng tượng ra mình bị lạc giữa hoang mạc
Không gì hết, ngoài mặt trời và cát và đêm và các vì sao
Không gì hết, bạn gặm nhấm nỗi cô đơn một mình
Không cách gì giúp bạn ra khỏi hoang mạc
Bạn tuyệt vọng, mặt trời và cát và đêm và các vì sao
Nỗi cô đơn sẽ làm bạn bật khóc 
Bạn khóc và bạn bắt đầu nhớ lại
Bạn khóc và bạn bắt đầu nghĩ về ai đó nhiều hơn
Bạn lịm đi và bạn nghĩ mình sắp chết…

 

cái quan trọng thì chẳng bao giờ nhìn thấy được
và rồi bạn bắt đầu nhìn thấy chúng bằng trái tim
bạn mỉm cười
bạn thấy mình bé lại
bạn thấy mình như một cậu bé…

 

tớ cũng thường tưởng tượng như vậy
mỗi khi tớ lãng quên chính tớ 
mỗi khi tớ muốn nhớ lại một ai đó 
của cuộc đời tớ
tớ không muốn làm người lớn nghiêm túc
tớ nghĩ bạn cũng vậy !

 

07.12.15

(*) tiêu đề, nhân vật, ý từ trong “ Hoàng Tử Bé “ của Saint – Exupéry, Trác Phong dịch

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...