Jump to content

Recommended Posts

Về Hải Dương quê anh

 

 

Những dấu hỏi cứ lặp lại trong đầu

Nhắc nhở ta nhớ về nơi gốc cội

Nơi cha mẹ đầu tắt mặt tối

Nơi bán lưng, mặt cho trời

 

Biết bao nhiêu giọt nước mắt đã rơi

Hòa vào đất vị mặn mòi cuộc sống

Tên biển rộng đất quê mình đâu rộng

Phải vươn lên thoát khỏi cảnh đói nghèo

 

Biết bao đời sống vất vả gieo neo

Đêm đi cấy múc trăng vàng tưới lúa

Đất chẳng phụ đền đáp người gấm lụa

Bàn tay ta dệt nên cả mùa màng

 

Chén ngọc ngà anh đợi đón em sang

Dưới trăng sáng cùng xem hoa quỳnh nỡ

Em thẹn thùng với biết bao bỡ ngỡ

Bởi Hải Dương đất sâu nặng nghĩa tình

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Đêm xa quê

 

 

Những đứa con đi xa

Luôn nhớ về quê cha đất mẹ

Biết bao lần lặng lẽ

Đêm mơ quê nghe cá quẫy quặn lòng

 

Bên hiên nhà mẹ mỏi mắt nhớ mong

Buồng cau vẫn thì thầm bung bẹ

Cha trở mình tiếng thở dài thật khẽ

Con mẹ cha chẳng biết sống thế nào

 

Bên bãi bồi cỏ lau hoán trời sao

Mây cõng cả bóng hoàng hôn bỏ mất

Trăng ốm yếu nên trăng ngồi ngủ gật

Phủ bóng đen giăng luới kín quê nhà

 

Đêm mịt mùng nhớ giếng nước cây đa

Nhớ những buổi cùng em tôi họ hẹn

Tay chạm tay em thẹn thùng bẽn lẽn

Anh run run chẳng thể cất thành lời

 

Để bây giờ cho nỗi nhớ không vơi

Cứ đầy mãi trong những đêm không ngủ

Nhớ Hải Dương nhớ những mùa bão lũ

Nhớ mẹ hiền chạnh lòng nhớ em thương.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Chợ quê

 

 

Những đứa con xa hương nơi viễn xứ

Như những cánh chim bay tìm mảnh đất linh thiêng

Cánh mỏng manh và trời cao chao liệng

Đến khi nao đến được nơi dừng

 

Đêm quê nhà cũng bật lệ rưng rưng

Mẹ nhớ con nên năm canh chẳng ngủ

Bao dấu yêu và những gì xưa cũ

Nét chợ quê và những mớ rau già

 

Nắng buông vàng tim tím những câu ca

Dát mỏng lại cả một đời cha mẹ

Ôi quê hương phiên chợ đời be bé

Bán và mua cả những giọt nắng buồn

 

Bên ly trà ngồi đếm hạt mưa tuôn

Con cha mẹ luôn nhớ công sinh dưỡng

Thương tiếng ve thương cả màu hoa phượng

Phiên chợ nghèo nơi quê mẹ Hải Dương xa

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Chớm thu

 

Anh biết miền Nam mùa này đang nắng

Hạ và Thu ít cơ hội gặp nhau

Hải Dương quê ta Hạ đã chuyển màu

Xanh sắc cốm và vàng ươm sắc lá

 

Trời chớm sang thu chia tay mùa hạ

Chút giao mùa se lạnh gợn heo may

Ánh mắt ai bừng hạnh phúc ngập đầy

Cùng lay động ngập ngừng theo con gió

 

Phượng đã tàn đánh rơi màu hoa đỏ

Như khẽ khàng nhường sắc tím bằng lăng

Bước lang thang dọc con phố Bạch Đằng

Trong không gian đượm một mùi hoa sữa

 

Thu đã tới chạm lên từng khuôn cửa

Đặt nụ thơm lên đôi lứa yêu thương

Bao niềm vui bừng sáng khắp nẻo đường

Hạ nhường chỗ cho thu vàng xao xuyến

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Thời nhớ

 

 

Nắng buông dài xao xác dọc triền đê

Anh thả hồn theo dòng sông quê mẹ

Thao thiết nước vẫn trôi hoài lặng lẽ

Cuốn đời anh và cả tuổi thơ anh

 

Lá trên cành vẫn biếc lộc chồi xanh

Thơm hương lúa khiến lòng thêm thư thái

Bao kí ức về một thời nhỏ dại

Được đắm mình cùng đám bạn trên sông

 

Mặc lũ trâu mải gặp cỏ trên đồng

Chiều lắt lẻo chơi thả diều bên bãi

Tóc đỏ hoe anh ngắt chùm hoa dại

Giấu tặng em ngây ngô hỏi đẹp không

 

Làn tóc mây che gò má ửng hồng

Hoàng hôn xuống em mỉm cười chúm chím

Nụ thơm đầu chạm môi nhau ngọt lịm

Sương buông chiều nuốt luôn cả mắt nai

 

Và giờ đây sau bao tháng năm dài

Về Hải Dương nhớ thời xa xưa ấy

Thủa trăng tròn tuổi mười năm mười bảy

Bỗng rùng mình đạp phải cỏ non tơ

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Quê tôi

 

 

Tôi lớn lên trên đất mẹ Hải Dương

Đất và nước đã trao tôi nguồn sống

Bao dấu yêu khiến hồn tôi bay bổng

Chẳng muốn dời nơi cắt rốn chôn rau

 

Mái hiên nhà mảnh trăng rụng vườn sau

Đêm thổn thức cây cho người hoa trái

Tôi mãi nhớ về một thời thơ dại

Nhớ đường năm nhớ cô gái Lai Vu

 

Rắn quấn chân vẫn anh dũng bắn thù

Diệt thần sấm bắn rơi phi công Mỹ

Người quê tôi quen dãi dầu bền bỉ

Chẳng hổ danh truyền thống của thành Đông

 

Trắng cánh cò bay...ô kìa má em hồng

Câu trao gửi quyện thắm lời thề nguyện

Rằng thương nhau sống trọn đời vĩnh viễn

Như chuyện tình vấn vít nghĩa trầu cau

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Nhớ quê mùa báo hiếu

 

 

Tháng bảy rồi mẹ sắp mấy mâm cơm

Cúng trời đất cúng ông bà tiên tổ

Cơm đạm bạc bát canh cua rau đỗ

Mùa vu lan mùa báo hiếu con à

 

Công sinh thành nghĩa dưỡng dục mẹ cha

Cao hơn núi và rộng hơn biển cả

Giọt máu đào bằng vạn ao nước lã

Chẳng sánh tầy được chín chữ cù lao

 

Con mẹ cha dù đang ở nơi nào

Sao có thể quên quê cha đất mẹ

Bông hoa hồng khiến con ngồi lặng lẽ

Biết sao đây khi con phải xa nhà

 

Lưng mẹ còng trời trở gió rồi cha

Thời gian trôi chẳng khi nào dừng lại

Trái đất quay và rồi con sợ hãi

Đến khi nào báo hiếu được mẹ cha

 

Trăng vẫn buông và liễu rủ la đà

Thương quê mẹ vu lan mùa báo hiếu

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Biển nhớ

 

 

 

Mưa từ đâu mà mưa nhiều đến thế

Mưa trắng trời đúng ngày lễ vu lan

Dưới trần gian biết bao cảnh cơ hàn

Chẳng có lẽ đời người là bể khổ

 

Trời giận ai mà mưa rơi nhầm chỗ

Cho nát lòng con cháu nhớ mẹ cha

Chẳng tròn trăng để dẫn lối ông bà

Về thăm lại nơi quê hương bản quán

 

Dưới âm cung biết lấy ai bầu bạn

Đành phải chờ rằm xá tội vong nhân

Bát cháo hoa khi nào mới đến phần

Bởi vất vưởng bao oan hồn lạc chốn

 

Đời đảo điên nên trắng đen lẫn lộn

Người ở hiền thường gặp cảnh trái ngang

Thắp nén nhang cầu mong khắp địa đàng

Chẳng còn cảnh rơi lệ sầu thành biển

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Nhớ

 

Heo may lùa mỏng tang như dải lụa

Ngát thơm hương cốm quê nhà

Tháng tám về quyện theo gió bay xa

Mùi của lúa ngai ngái mùi của đất

 

Lá vàng ươm con nắng ngồi ngủ gật

Chút thương thương sợi nhớ cứ dâng tràn

Tiếng cười nào oà bất chợt vỡ tan

Cuộn theo mây hoà vào dòng sông mẹ

 

Đêm trở trăn đất thì thầm khe khẽ

Chạm giấc mơ khi con phải xa nhà

Nhớ chiều tà nhớ dáng mẹ dáng cha

Xiên xiên nắng liêu xiêu cùng với gió

 

Nhớ mây trời nhớ những con đường nhỏ

Nhớ bóng hình của em gái ngày xưa

Ôi quê hương bao nỗi nhớ cho vừa

Nhớ Hải Dương bỗng thấy lòng mang mác

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Ký ức thời gian

 

 

 

Tôi đi tìm một góc nhỏ hồn tôi

Tìm ký ức thủa nào xa lắm đó

Trong cõi mộng thấy người thương bé nhỏ

Của ngày xưa bống bống bồng bồng

 

Trăng gói trời vào chiếc túi bỏ không

Cho nức nở tiếng hồng hoang mụ dạ

Cho vỡ oà sủi bùn sôi tăm cá

Cho tóc tiên chẳng nỡ dính đầu

 

Tôi cuộn mình nín lặng đợi cắn câu

Mà đợi mãi đợi hoài lâu không thấy

Bước chập chững dần xa quê là vậy

Để bây giờ lưu luyến nhớ Hải Dương

 

Nhớ con đò nhớ cọng cỏ ngậm sương

Nhớ tháng tám nhớ sen hồng bung cánh

Nhớ heo may khiến đất trời se lạnh

Nhớ thu chiều vất vưởng cuối chân mây

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...