Jump to content
Kieu Anh Huong

Kiều Anh Hương - Thơ viết chưa in - Gom lại

Recommended Posts

32PhHngG.jpg

 

Bài 157. MÙA ĐÔNG PHỐ CỔ !

 

 

Sáng nay, bất chợt… lạnh se người

Gió bấc thổi, cuốn thu đi vội quá

Hà Nội như chợt buồn… hẫng hụt

Ôi Mùa Thu, chút nắng vàng… cũng bỏ ta đi !

 

Thế là mùa đông cứ lặng lẽ tràn về

Sông Hồng đỏ, lau bạc phơ, xào xạc

Mẹ giã thêm cối trầu…móm mém

Em gom nốt bãi ngô cuối mùa…

Cời than… nướng trọn những đêm đông !

 

Thế là em, phố kín lại một phần

(Không còn hở lưng, không còn hở rốn…)

Như bớt đi sự ồn ào, lai căng, huyễn hoặc…

Dáng thâm trầm…Hà Nội lại suy tư !

 

Mưa lất phất bay qua năm Cửa Ô…

Và mùa đông trùm lên Phố Cổ !

 

Hà Nội, 30.10.2007

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bài 158. KHÔNG SỢ TIM RỚT !

Kính anh NTT

 

 

 

Không sợ tim rơi, tim rớt...

Muôn đời nay, tim có nằm im đâu

Chỉ sợ trái tim nằm lầm chỗ

Như Mỵ Châu xưa...Cụ Tố* nhắc lâu rồi !

 

Không sợ tim rơi, tim rớt...

Muôn đời nay, tim có nằm im đâu

Nếu thực yêu anh, trái tim này...dâng hiến

Đừng để tim rơi… vỡ nát cuộc đời !

 

30.10.2007

KAH

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

thuba.jpg

 

Bài 159. ĐIỂM HẸN TÌNH YÊU !

 

 

 

Phía ấy,

Là nơi Chúa đã xắp đặt !

 

Phía ấy,

Là hố đen hun hút của dải Ngân Hà !

 

Phía ấy,

Là…

Nơi trái tim con người luôn loạn nhịp !

 

Phía ấy,

Là…

Điểm hẹn của tình yêu !

 

HN 30.10.2007

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

MM3-1403.jpg

 

Bài 160. KHÚC BI TRÁNG THỨ 2

(NHÀ CHỈ CÓ BỐN NGƯỜI)

 

 

Nhà chỉ có bốn người

Chị Giang sang Úc học

Nên chỉ còn 3 thôi

 

Năm nay Kiên tạm biệt…

Học bổng Sing nhận rồi

Nên chỉ còn hai thôi!

 

Mai Mẹ đi công tác

Tối mịt Bố mới về…

Nên chỉ còn mình thôi!

Hai người ở cơ quan

Thương con Mồng, con Dế (*)

Đói meo suốt cả ngày !

 

***

Nhà chỉ có 4 người

Bốn người đi bốn hướng

Chỉ còn lại cút côi !

 

31/10/2007

Kiều Anh Hương

 

(*): Mồng, Dế, tên đặt riêng cho 2 con mèo của K&G! :)

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

DSC00087.jpg

 

Bài 161. A-LƯỚI ĐẦU MÙA KHÔ 1972

 

 

 

 

 

 

Thung lũng mang dáng hình một con thuyền

Bập bềnh trong ngút ngàn lau lách

Con thuyền bơi giữa đại ngàn đang chết

Triệu triệu thân cây trụi lá, vô hồn…

 

Đường Hồ Chí Minh chỉ hai vệt lõm, mòn

Đủ để xe đi, một chiều Nam tiến

Bầu trời thì xanh, nhưng luôn rầu rĩ

Bỡi lũ OV*… rên khản đặc trên đầu…

 

 

Cánh pháo phòng không, lặng lẽ thọc sâu

Giữa đêm bài binh , bố trận…

Ngày mai sẽ bắt đầu đánh lớn

Chúng tôi, tuổi 18 vô tư…ôm súng luồn rừng !

 

 

Chẳng thấy người đâu, chẳng thấy nhà đâu

Chỉ nhận ra người Vân Kiều, Tà Ôi… nhờ ngọn gió…

Chỉ nhận ra đồng đội mình nhờ đường giây hữu tuyến

Chỉ nhận ra giặc thù…nhờ pháo sáng trên đầu !

 

 

Đêm bỗng nóng ran, sau loạt pháo ta gầm

Xe cắn đuôi nhau cõng đầy đạn, gạo…

Chưa thấy B52, chỉ toàn lũ F

Nghĩa là đêm vẫn bình yên, dẫu đã có bom rơi !

 

 

A-Lưới 1972-Hà Nội 2007

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bài 162. A-SO 1974

 

 

 

 

Buổi sáng trời trong veo

Yên tĩnh.

(Mỹ cút rồi nên bầu trời như cao thên mấy tấc..)

Lính phòng không ngếch nòng pháo, nghe đài…

 

Xe nối xe ngút ngát đường dài

Gạo, đạn… chất đầy hai bên đường tiếp ứng

Bất chợt gặp những đoàn dân chính

Áo màu xanh, hối hả mũ tai bèo…

 

Và chợt nghe tiếng con gái nói cười

(Lâu lắm rồi… chúng tôi không gặp…)

Cả Trung đội không ai ra lệnh

Bỗng òa ra… đón đợi bên đường…

 

Có đứa nhận ra nhau, đồng hương !

Hét toáng lên, ôm chầm. Sung sướng !

Có đứa cứ nhận bừa cùng tỉnh

Có sao đâu, lại hò hét vang rừng !…

 

Bất chợt buồn và bất chợt vui mừng

Có gì đó, giống như mùa khô hai năm về trước

Lại sắp có chiến dịch… đánh lớn ?

Nhưng sẽ còn to hơn cả năm bảy hai (1972) ?!

 

Đêm nối đêm, không còn tiếng rít lũ “Con Ma”(1)

Ngày nối ngày, không còn bóng OV10 xoi mói (2)

Lính phòng không, cứ chiều về lại thả phanh hò hét

Cổ vũ cho nhau trong mỗi séc bóng chuyền…

 

Và dĩ nhiên chúng tôi vẫn không quên

Mặt trận chưa hề ngơi tiếng súng

Nghĩa là sau những giây phút bình yên

Cơn bão sẽ ập về không dễ dàng biết trước…

Chúng tôi tin vào trận chiến ngày mai !

 

Nhưng khi bóng đêm trùm xuống A-So

Tiếng xích sắt xe tăng lại ầm ầm rung chuyển…

Và bỗng dưng,

Ruột gan ai cũng nóng như lửa đốt

Khi nghĩ về trận đánh lớn bắt đầu…!

 

A-SO năm 1974- Hà Nội 2007.

Kiều Anh Hương

 

Chú thích:

(1). "Con Ma" là biệt danh của các loại máy bay phản lực của Mỹ mà đặc trưng nhất là loại F4;

(2) OV10 là máy bay trinh sát của Mỹ loại có 2 càng nổi tiếng bám dai như đĩa trên bầu trời để phát hiện sự động tĩnh của quân ta và gọi B52, F4 đến thả bom tiêu diệt

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

DSC00099.jpg

 

163. A LƯỚI – A SẦU Năm 2005

 

 

 

Sau bao ngày ao ước

Sáng nay được về lại A-Sầu

Ngược đường 72, tim tôi như muốn vỡ

Không phải đường xa hay đèo cao…

 

Đây rồi, nơi ghi dấu một thời tuổi xanh

Xác giặc từng ngổn ngang mặt đường khét cháy

Kia Bốt Đỏ vẫn ngóng về A-lưới

Nhớ bao năm lửa đỏ ngút trời…

 

Vẫn còn hoang sơ…Thị trấn Vân Kiều

Tôi cố lục tìm trận địa xưa bão táp…

Đâu rồi những căn hầm bọn tôi dựng vội

Che chắn nhanh kẻo bom vãi, pháo bầy ?

 

Không biết nữa, con tim tôi đang khóc hay cười

Cậu bé người Vân Kiều nói tiếng kinh rất sõi

(Hóa ra mẹ của em từng là bông hoa rừng một thuở…

Em cũng mang trong mình nửa dòng máu vùng xuôi!)

 

Gặp cháu rồi, tôi mới biết hung tin

Thằng bạn tôi không về sau mùa xuân Đại thắng

Hùng ơi, thì ra mùa xuân đã nẩy chồi, đâm lộc

Mầm bạn gieo nay đã sinh sôi …

 

Tôi khẽ thầm thì với người bạn già nhạc sĩ kề bên

Vĩ khúc đã rung lên, giai điệu mới

Anh hãy viết giùm tôi thêm khúc xuân đang tới

Rợp đất trời A lưới - A Sầu…

 

AL,19.11. 2005 – HN, 2007

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

TPHCM1205.jpg

 

Bài 164. GỬI NGƯỜI EM GÁI SÀI GÒN

 

 

 

Vậy là… đã hơn ba chục năm rồi

Anh chưa gặp lại, người em gái nhỏ

Phố cũ - Sài Gòn, dấu xưa vẫn thế

Mà tìm em đâu dễ, hỡi người !

 

Hình như em… không muốn gặp tôi,

Dẫu giai điệu ngày xưa… vẫn xao lòng khi hát ?

Gió vẫn thổi từ thẳm sâu ký ức

Chỉ riêng mình tôi, lạc điệu ngày về…

 

Hồng Lĩnh ơi, vẫn dáng núi quê mình

Còn lẻ bóng giữa Sài Thành cuồn cuộn ?

Sông La chảy rát đôi bờ dâu bãi

Thương nhớ mênh mang mái tóc dài, thơm…

 

Vậy là… đã ngót ba chục năm trôi

Ba chục năm nhọc nhằn đi - ở…

Hãy nhận mặt… dẫu chỉ trong thoáng chốc

Ơi em gái Sài Gòn… mang dáng núi quê anh !

 

Hà Nội, 2005

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bài 165. GIÁ NHƯ...

Kính tặng Nhà Thơ Phạm Tiến Duật

 

 

Dĩ nhiên,

Cuộc đời sẽ có đầy những điều... giá như !

Giá như không xẩy ra cuộc chiến

Giá như bạn bè thân yêu sẽ sống lại

Giá như tôi không trở thành nhà thơ...

 

Dĩ nhiên,

Cuộc đời sẽ có đầy những điều... giá như !

Nhưng điều giá như... bây giờ tôi có thể nghĩ được

Là Anh không phải đớn đau trong bệnh tật

Vật vã trong tột cùng của hố đen thất vọng...thẳm sâu !

 

Giá như... vâng, chỉ giá như thôi

Trong cuộc đời này, nếu không có anh thắp lửa

Bao nhiêu binh đoàn sẽ sống trong khắc khoải

Bởi chiến tranh cũng chỉ là... chiến tranh thôi !

 

Như những điều không tưởng, nếu chỉ là ... giá như

Quê tôi không có Nguyễn Du

Không có những câu Kiều mẹ ru ta lớn lên cùng Đất Nước

Xin đừng biện minh cho muôn đời lịch sử

Bởi lịch sử sẽ không tái tạo nguyên mẫu bao giờ...

 

Và giá như...

Sẽ mãi mãi không tồn tại... cái giá như... bất ngờ

Đất nước này chỉ có một thời đánh Mỹ

Đất nước này chỉ có mình Anh-một Nhà thơ Chiến Sĩ

Đã dựng nên một tượng đài kỳ vĩ

Giữa Trường Sơn Thi ca!

Giữa Trường Sơn huyền thoại bao la...!

 

14.11.2007

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

1809134427_80cc888e7b.jpg

 

Bài 167. NGÀY XƯA ƠI VÀ TIA NẮNG BAN MAI !

(Ngẫu hứng viết tặng NguoiHanoi972..)

 

 

Ta ngồi lại gần nhau thêm chút nào

Kể chuyện ngày xửa, ngày xưa nhé...

Ngày xưa ơi, thuở ta còn bé xíu

Quê hương thật mộng mơ và cũng thật hoang đường !

 

Tia nắng ban mai xiên qua vách liếp còm

Cái lạnh dần nhạt nhoà trong chùm nắng mới

Cái bụng cồn cào nhớ mùi khoai nướng

Từ đâu cứ bảng lảng lọt vào...?

 

Ta cứ ngồi chờ tia nắng nhạt màu

Cho sương thôi trĩu đôi bờ cỏ lúa

Nhưng Mẹ và Cha vẫn chưa về, nắng dội

Mình bé tẻo tèo teo, biết làm chi mô...

 

Tia nắng ngày xưa và tia nắng bây giờ

Có khác nhau không hỡi bạn ta yêu quí?

Tôi chỉ thấy, bây giờ không còn bờ liếp

Nên nắng gió hanh hao, hoá cổ tích mất rồi...

 

Ta ngắm nhìn em,tuổi mười chín đôi mươi

Sao vội buồn và vội lùi bước vậy

Nắng bây giờ không hong khô nỗi nhớ

Bởi nỗi nhớ ta đã chôn quá sâu vào lòng!

 

22.11.2007

KAH (*) Chú thích: Xin phép nguoihanoi... được mượn tấm hình này để nhớ về một thời tuổi trẻ...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...