Jump to content
Kieu Anh Huong

Kiều Anh Hương - Thơ viết chưa in - Gom lại

Recommended Posts

Bài 123. XE ĐẠP ƠI, XE ĐẠP !

 

 

 

 

Xe đạp ơi,

Ta bỗng nhớ thương, day dứt…về em

Về một thời bi tráng…

Cái thời em từng là dũng sĩ

Cõng cả nghìn cân gạo, đạn… ra chiến trường

 

Ta bỗng xót xa… thương nhớ một thời

Cái thời em từng là “ngựa ô”

Đón, đưa bao cán bộ đi về

Trên con đường ghập ghềnh dựng xây Đất Nước

Cái thời em từng là niềm kiêu hãnh của bao người

Bởi muốn có em, thóc lúa trong nhà phải bán đi phân nửa…

 

Rồi cái thời,

Người ta bỗng chê bai em,

Rõ là đồ “cà khổ” !

Cọc cạch đường xa

Chậm hơn cả “rùa”

Nên luôn luôn phải hít khói… Honda !

Xây xẩm mặt mày

Vã mồ hôi, nhem nhuộc cả đôi tay

Mỗi khi “em” tuột xích…

 

Và thế là,

Người ta ném em vào xó bếp,

Tống em tôi về quê

Cùng lũ trẻ con nghèo đi học

Rồi đua nhau mua xe máy

Đua nhau sắm xe hơi

Ầm ào tiếng động cơ gấm rú

Mát mặt “anh hùng” xa lộ ganh đua…

 

Phố phường đã vắng em…

Cứ ngỡ rằng sau một đêm

Thành Phố sẽ lột xác,

Hóa Văn minh, Hiện đại nhất trên đời…

Nào ai ngờ,

Lại biến thành nơi chấp chứa “tội đồ”

Bởi đầy đường là những “Nitja” bịt mặt

Còn đâu những khuôn mặt rạng ngời

Mà cụ Chế Lan Viên xưa từng mơ ước:

“Gặp mỗi mặt người đều muốn ghé môi hôn”!!!

 

Thành phố ngày nào cũng ách tắc giao thông

Ngày nào cũng có kẻ ngông cuồng vượt đèn đỏ

Những kẻ vô công, liều mình đãnh võng

Gọi tử thần về hát khúc “cô liêu”…

 

Tôi bỗng xót xa… thương cho cả những hàng cây xanh

Quằn quại trong khói mù, xám độc

Từ những chiếc xe buýt nhả ra không thương tiếc

(Có sao đâu, ôtô của nhà nước cơ mà ?!)

 

Và thế là

Tôi bỗng nhớ thương và mơ ước

Giá mà bây giờ phố phường toàn xe đạp

Có lẽ Hà Nội mình sẽ sạch nhất hành tinh!

(Dĩ nhiên rồi,

Liên Hợp Quốc sẽ tặng Cúp Vàng

Trong lễ kỷ niêm một nghìn năm Thăng Long lịch sử…)

Nhưng đáng tiếc thay,

Điều duy nhất, ta có thể làm được

Cũng bị dân ta đánh mất cơ hội rồi !??

 

Thế là hết, xe đạp ơi, xe đạp!

 

13.09.2007

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bài 124. CÓ MỘT HÀ NỘI NHƯ THẾ TRONG TÔI !

 

 

Có một Hà nội như thế trong tôi

Hà Nội, trong ký ức

"Ngõ nhỏ, phố nhỏ, nhà tôi ở đó..."

Cây bàng già, thay áo chào thu...

 

Khúc hát ngân sau vách liếp nhà bên

Đôi vợ chồng trẻ cãi như hát bội

Chỉ vì mấy cân tem gạo mất

Mà sáng ra, khuôn mặt cứ thất thần...

 

Có một Hà Nội như thế trong tôi

Hà Nội sau tháng năm chiến trận

Đêm ngủ ghế đá Bờ Hồ, bị mất trộm

Cái mũ cối kê đầu và ngôi sao cũng biết bay...

 

Có một Hà Nội, ta nhìn từ thẳm sâu

Không văn chương

Không lụa là gấm vóc

Tuổi thơ tôi, bãi bồi ngụp lặn

Ăn chưa no và cơn rét chợt về...

 

Mặc kệ thôi, kể làm chi hỡi người

Thì ở nơi nào trên trái đất

Lại không có những mặt được và mất...?

Trắng-đen, tốt-xấu vẫn song hành..!

 

Tôi yêu Hà Nội, giản đơn hơn nhiều

Bởi nơi đó có mẹ cha, cô dì, chú bác...

Bởi nơi đó có em và có bè bạn

Từng bên nhau chia ngọt, sẻ bùi...

 

Nhưng hơn tất cả mọi điều

Hà Nội tôi yêu..

Bởi màu thời gian không dễ làm phai nhạt

Bởi dáng tao nhân... trong thu vàng rực cháy…

Tay ôm đàn, tay cầm súng xung phong... !

 

Có một Hà Nội như thế trong tôi !

 

Hà Nội, ngày 13.09.2007

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bài 125. BẬN!

Tặng RM.

 

 

 

 

Bận là mừng, suốt tuần ai chẳng bận

Nhưng đừng quên bạn hữu đó nghe em

Ngày 8 tiếng nhân 5, lo việc nước

Vẫn còn hơn...trăm tiếng của riêng mình !

 

Bận là mừng, suốt đời ai chẳng bận

Ta bận vì nhau, ta bận vì tình...

Đừng vì bận, quên "nhân tình, thế thái.."

Sẽ buồn lắm thay cái bận của cõi trần !

 

14.09.2007

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bài 126. THƠ VÀ BẠN TRÊN BLOG !

Tặng QM !

 

 

 

 

Thơ hay...đầy ắp comment

Vào đây là để "bon chen" với người

Lâu rồi, em có nhớ tôi

Tôi thì vẫn nhớ suốt đời... đến em !

 

Thơ hay ... đầy ắp comment..

Lại nhiều ảnh đẹp, nên hèn chi đông

Lâu rồi, em có nhớ không

Tôi thì vẫn nhớ suốt đông... tới hè !

 

Thơ hay ... đầy ắp bạn bè

Người ơi vui thế, còn về được chăng ?!

Thơ và Bạn - Bạn và Tôi…

Dòng đời mãi mãi vẫn trôi…không ngừng.

 

14.09.2007

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bài 127. TẶNG CON

 

 

 

 

Nhặt nhạnh quanh đời vài ba chữ

Gom lại ít thơ để tặng con…

Xe hơi, tiền bạc, rồi sẽ có

Không thơ… dễ gì ta giàu hơn !

 

Muốn hiểu ý thơ, con biết không

Phải trải hồn ra cùng núi sông

Tình bạn, tình người… luôn toàn vẹn

Thơ dưỡng tâm hồn luôn sáng trong !

 

Đất nước mỗi ngày sẽ giàu lên

Cơn ăn, áo mặc khỏi cảm phiền…

Người người rủ nhau đi vãn cảnh…

Đông- Tây… kim cổ, còn hơn tiên !

 

Người giàu lúc đó không tính của

Có thơ sẽ có thêm cuộc đời

Ngôn ngữ bốn phương đều giao tiếp

Qua thơ, thế thái hiểu nhau hơn !

 

Nhặt nhạnh quanh đời vài ba chữ

Chẳng thể dối lòng… cha tặng con !

Cốt cách cuộc đời phải cao đẹp

Hiểu thơ, con sẽ luôn giàu hơn !

 

Hà Nội, ngày 19.09.2009

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

128. ĐỊNH NGHĨA HÀ NỘI

 

 

Hà Nội là ai ?

Hà Nội là gì ?”

Xin đừng hỏi ngây ngô như thế !

Nhưng quả thật,

Trong tôi vẫn nhiều khi chợt nghĩ

Hà Nội là gì ?

Hà Nội là ai ?

 

Trong thẳm sâu tít tắp của thời gian…

Hà Nội là Thăng Long

Nơi địa linh, hội khí non sông

Nơi Rồng tiên bay lên mở cõi

Nơi ghi dấu những chiến công lừng lẫy

Anh hùng, hào kiệt bao đời!

 

Trong bao la vô tận của đất trời…

Hà Nội là Đông Đô

Nơi nhân kiệt lập nên Tiên Đế

Nơi Rùa thiêng trao kiếm báu cho Vua

Nơi hội tụ triệu trái tim Bách Việt

Giai nhân, thực khách đua tài…

 

Hà Nội ơi, Hà Nội ơi !

Ai đã ra đi và ai đang trở lại

Xin hãy lắng nghe lời sâu thắm nơi đây

Hà Nội, không chỉ là Hà Nội !

Để ta nhớ thương, để ta ngắm, ta say…

 

Hà Nội là nơi Vua Lý đọc chiếu dựng đô

Cùng Lê Hoàn đẩy lùi quan quân nhà Tống

Hà Nội là nơi Vua Trần ba lần

đánh tan lũ Nguyên Mông xâm lược

Để sử sách ghi danh những "Bạch Đằng Giang..."

 

Hà Nội là nơi Vua Lê trả kiếm báu về Hồ Gươm

Sau bao năm "nếm mật nằm gai, há phải một hai sớm tối.."

Quét sạch giặc Hán - Minh, dựng "Bình Ngô đại cáo..."

Khúc khải hoàn ca Đại Việt tự ngàn xưa...

 

Hà Nội là nơi gió Cách Mạng mùa thu

Thổi linh khí, gọi hồn thiêng cố Quốc

Nơi Bác Hồ hào sảng đọc tuyên ngôn độc lập

Làm nên "những Điện Biên chấn động địa cầu..."

Đuổi giặc Pháp và đánh tan quân xâm lược Mỹ

Để cháu con mãi mãi ngửng cao đầu

Để non sông thu về một mối !

Để Việt Nam lớn mạnh cùng năm Châu...

 

Hà Nội là trái tim Việt Nam kiêu hãnh !

Hà Nội là trái tim của chính mình !

 

Hà Nội, 19.09.2007

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bài 131. RÕ RÀNG THU ĐANG TỚI

 

 

 

 

Rõ ràng Thu đang tới

Khe khẽ chạm môi em

Mơn man làn tóc xanh

Và nhẹ nhàng xuống phố

Len lỏi giữa dòng người…

 

Sáng nay mẹ dậy sớm

Ra vườn đón Thu sang

Vươn vai chào gió mới,

Thanh tao thêm đường quyền...

 

Hình như mẹ trẻ lại

Hàng cây lao xao đùa...

Hương thơm từ đâu nhỉ

Mà gió đưa, gió đưa…

 

Tấm chăn mỏng nửa đêm

Ta vội vàng choàng đắp

(Hình như co ngắn hơn

Bởi gió Thu lành lạnh)

Xích anh thêm gần em...!

 

Rõ ràng Thu đang tới

Lá vàng xây tình yêu

Thiệp mời ai đây nữa ?

Hà Nội mùa cưới rồi !

 

Chào em, chào Mùa Thu !

Chào em, chào ngày mới !

 

25.09.2007

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bài 132. HÃY BẮT ĐẦU CỨU RỖI TỪ BAN MÊ

Tặng kelangthangtunamrabac

 

 

 

Tôi đọc được từ dòng tít nhỏ *

Chợt nhận ra, bạn ở Ban Mê...

Nếu đúng vậy thì bạn ơi, kỳ ngộ

Ta sẽ gặp nhau trên đất ấy, diệu kỳ...!

Ban Mê, ôi Ban Mê

Nơi có thần mặt trời

Ngày ngày vẫn thắp lửa chói chang

Trên đỉnh Chư Prông huyền thoại...

Nơi có dòng sông Sê-rê-pốc

Nữ vương của rừng xanh cổ tích...

Đêm đêm cùng đàn voi đi tìm kho báu

Giữa đại ngàn...

 

Ôi Ban Mê...

Đã bao năm ta từng ngụp lặn cùng Ban Mê

Máu đồng đội ta từng đổ xuống

Chỉ tiếc rừng xanh bây giờ trọc trụi quá

Chỉ tiếc Sê-rê-pốc bây giờ tính khí cũng thất thường

Hãy hỏi Thần Mặt trời và đỉnh Chư Prông đang trơ trọi

Ngày xưa đâu rồi, Ban Mê ơi !?

 

Như dòng suối, ngươi lại đi lang thang ?

Dẫu có lên non hay xuống biển

Dẫu có vào nam hay ra bắc

Xin hãy bắt đầu từ Ban Mê

Cứu rỗi !

 

Ngày 27.09.2009

KAH

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bài 133. NỖI ĐAU SÔNG HẬU-TẠI SAO ??

 

 

 

Tất cả bỗng sững sờ,

Ôi, Cần Thơ ơi …

Hạnh phúc lớn, Mẹ chưa kịp nhận

Tang tóc đã ập về trắng cả miền Cửu Long…

Nước mắt em dâng đầy dòng sông…

 

Nơi ta khát khao vẽ lên nền trời xanh

Một cây cầu tựa cây đàn mơ ước

Bỗng sáng nay…thành nấm mồ chôn vùi tất cả

Cha ơi, anh ơi… sao lại thế này ??!

 

Đất quê nghèo, dẫu phù sa ngập đầy

Mẹ và Em…

Đã phải bao năm rập rình nổi trôi cùng mùa lũ

Thương Đất nước cắt chia nhiều khúc

Ta đi bắc cầu cho con cháu mai sau…

 

Vậy mà sáng nay, trời ơi, tại sao?

Tại sao những người thợ cầu hiền lành, chân chất

Lại phải nhận thêm những nỗi đau tang thương chất ngất…

Nỗi đau Sông Hậu đang dâng đầy !

 

Vậy là từ nay, dưới những mái tranh nghèo

Mẹ và Em cùng các con mãi mãi

Phải sớt thêm một bát cơm, đặt lên bàn thờ hương khói…

Cho con, cho cha, cho anh…

 

Ai sẽ là người..

Phải trả lời câu hỏi -Tại sao?

Tại sao...

Sông Hậu lại tràn dâng

Tang tóc ?!

 

27.09.2007

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

IMG_0016.jpg

Về thăm lại cội nguồn-Đền Hùng 2008- Thời gian như lắng lại nơi đây!

 

Bài 134. ĐỘ DÀI NGẮN CỦA THỜI GIAN

 

 

Thời gian không chờ đợi ai !

Đừng nghĩ một năm không dài

Hãy hỏi sinh viên vừa thi trượt

Một năm dài ngắn… bao nhiêu ?

 

Thời gian không chờ đợi ai !

Đừng nghĩ một tháng không dài

Hãy hỏi người mẹ sinh con thiếu tháng

Một tháng dài ngắn… bao nhiêu?

 

Thời gian không chờ đợi ai !

Đừng nghĩ một tuần không dài

Hãy hỏi nỗi lo ông Chủ báo

Một tuần dài ngắn… bao nhiêu ?

 

Thời gian không chờ đợi ai !

Đừng nghĩ một giờ không dài

Hãy hỏi người tình bị lỗi hẹn

Một giờ dài ngắn… bao nhiêu ?

 

Thời gian không chờ đợi ai !

Đừng nghĩ một phút không dài

Hãy hỏi người đi tàu lỡ chuyến

Một phút dài ngắn… bao nhiêu ?

Thời gian không chờ đợi ai !

Đừng nghĩ một giây không dài

Hãy hỏi người thợ vừa thoát hiểm

Một giây dài ngắn… bao nhiêu ?

 

Thời gian không chờ đợi ai !

Đừng nghĩ… một phần giây không dài

Hãy hỏi những con tàu vũ trụ

Một phần giây dài ngắn… bao nhiêu ?

***

Ôi, thời gian…

Thời gian không ngừng trôi !

Dài - Ngắn… thật mơ hồ, siêu tưởng

Đừng tiếc vài giây chờ đèn đỏ

Để mất đi dài ngắn cả cuộc đời…

Hãy biết yêu và biết quí từng tích tắc …

Thời gian !

Mãi mãi đấy, nhưng luôn luôn hữu hạn !

Không thể tính bằng độ dài hay ngắn

Thời gian chỉ cảm nhận được bằng chính trái tim

Con người !

Hà Nội, 01.10.2007

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...