Jump to content
Kieu Anh Huong

Kiều Anh Hương - Thơ viết chưa in - Gom lại

Recommended Posts

Bài 111. RẰM THÁNG BẢY

Tặng...

 

 

 

Rằm chưa tới

Nhưng tháng bảy này anh đã nhận thư em

"Vu lan an lành..."

Chỉ bốn chữ giản dị thôi, mà vo tròn thành nỗi nhớ

Về ông bà cha mẹ

Về những linh hồn đã khuất, chia xa...

Còn neo lại nơi đâu...

Hỡi những vong nhân...phiêu bạt

Hãy trở về cùng mái ấm gia đình, cố quốc...

Hãy chở che cho cháu con, bè bạn

Giữa nhân gian còn lắm nhiễu nhương, bỉ cực...!

 

Trong khói sương mờ dâng

Con gà hiến sinh, dâng tế

Đĩa xôi vò nỗi truân chiên trần thế

Cánh hoa hồng thơm thảo ái nhân

Ly nước trắng tinh khôi hoàn nguyên bản dị...

Một chút rượu quê cất từ hạt gạo

Thắp nến lên cho sáng niềm tin...

Ta thành tâm cầu khấn...

Cho cả em:

Một vu lan an lành!

 

 

Hà Nội, 14/7 âm lịch (27.08.2007)

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bài 114. MƯA !

Thân tặng Roman…

 

 

 

Những ngón tay đan vào trong kẽ tóc...

Cơn mưa chiều chợt đến rồi đi

Nỗi nhớ rối bời lắt lay từng sợi nhỏ

Chẳng thể nảo chải nổi tóc mưa ơi !

 

Kỷ niệm nào buồn, kỷ niệm nào vui

Không nhớ hết, tuổi hồng nông nổi quá

Nhật ký viết bao trang, rồi lại đốt

Tình đơn phương, thôi chẳng để làm chi !

 

Và chiều nay, cơn giông buồn qua đi

Một khoảng sáng sau mưa kỳ ảo quá…

Anh bỗng sững sờ ngắm hoài mái tóc

Đang mướt xanh như dáng vóc mùa thu…

 

Và em ơi, đừng nghĩ buồn về mưa

Nước mắt vui, ta vẫn thường nhận thấy !

 

28/08/2007

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

58DemHoGuom.jpg

 

 

Bài 115. HÀ NỘI ĐÓN THU VỀ !

Thân tặng THN

 

 

 

Anh nghe rất rõ

Tiếng bước chân em về

Giữa lá trút xạc xào phố nhỏ

Hơi thở gấp gao mờ sương gió...

Hà Nội vỡ òa gặp lại mùa thu !

 

Anh thấy rất rõ

Từng chiếc là rơi nghiêng

Chao qua khung cửa hẹp

Chở nắng nhạt về bên thềm cũ

Se se mắt biếc má em hồng…

 

Hà Nội ơi, Hà Nội ơi,

Người có nghe không

Lời thu gọi vẫn hồng hoang muôn thuở

Lời thu gọi vẫn luôn da diết nhớ

Dẫu màu ngói nâu xưa nhiều ít đã nhạt nhòa

Dẫu lâu rồi chẳng còn tiếng tàu điện leng keng …

Không còn nữa bóng mẹ tảo tần gánh gồng lên xuống…

 

Hà Nội ơi, Hà Nội ơi,

Người có nghe không

Lời thu gọi ta về với PHỐ

Lời thu gọi ta về cùng kỷ niệm

Tháng Tám đỏ cờ vàng sao

Tháng Tám thơm lừng cốm lá

Tháng Tám âm vang mãi khúc ca

Hà Nội mùa thu….

 

Hà Nội, ngày 29.08.2007

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

light2.jpg

 

 

Bài 116. GIẤC MƠ THƯỜNG NHẬT !

 

 

 

Có lẽ bởi chiến tranh

Xé tan bao hạnh phúc

Nên mối tình xưa cũ…

Chỉ còn lại trong mơ ?!

 

Có lẽ bởi chia ly

Đẩy xa bao mơ ước

Nên bóng hình phai nhạt

Nhiều thêm, sau tháng năm…?!

 

Không.

Không phải thế em ơi,

Tất cả vẫn còn đó

Tất cả vẫn vẹn nguyên

Mối tình đầu da diết…

 

Có thể em không biết

(Hạnh phúc quá đủ rồi!

Chút tình đầu phù phiếm

Như gió thoảng qua thôi !!)

 

Nhưng với anh mãi mãi

Em vẫn như ngày xưa

Nên hằng đêm, trong mộng

Vẫn có em bên đời…

 

Vẫn có em, nụ cười

Vẫn có em, kề môi…

Thì thầm lời hẹn ước

Năm tháng tuổi hai mươi…

 

Chẳng thể nào chia phôi

Nếu tình yêu không chết !

 

Hà Nội, 30/08/2007

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bài 117. GIÃ BẠN !

 

 

 

Rồi cũng phải chia tay

Tháng năm không phân định

QUAN và DÂN đều thế

Một chữ thôi: CON NGƯỜI !

 

Nên giã bạn, người ơi

Lời tri ân chỉ một

Dù làm chi giữa đời

Cũng phải làm điều tốt !

 

Cầu mong sao nhân thế

Mãi mãi luôn bên mình

Thủy chung tình bằng hữu

Giữ trọn một niềm tin !

 

Hết quan là hoàn dân-

Một trò chơi con trẻ ?

Hóa ra, không phải thế

Đó - chân lý cuộc đời !

 

29.08.2007

Kiều Anh Hương !

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bài 118. BẠN THƠ – CHÍ PHÈO !

 

 

 

Gom được ít tiền, để in thơ

In thơ cốt tặng bạn yêu thơ !

Máu thịt mình đây, không nói dỡn

Lưu bút đôi dòng...dạ ngẩn ngơ !

 

Bạn thơ nhận sách tấm tắc “khen”

“Thơ hay phải có chút rượu nghen.."?

Vậy nên cao gạo, vài ly đã

Cao hứng bình thơ, toàn chữ… tiên!

 

Bạn tôi say rượu hay say thơ ?

Tôi thì “say tít”, lời “mận mơ”

Rượu rót ly đầy... thêm cảm hứng

Để lại có thơ, tặng bạn hiền...

 

Sách thơ nhận rồi, cất ngăn kéo

Môi bạn mỏng tang, rượu giã rồi

Hết rượu, hết thơ – hết tất cả

Chỉ còn thi nhân với “Chí Phèo” !

 

 

30.08.2007

KAH

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bài 119. CÁNH ÉN

Tặng LH

 

 

 

 

Dẫu biết rằng cánh én gọi mùa xuân

Ta gọi nhau giữa điệp trùng ký ức

Năm tháng trôi, hướng về miền cực lạc...

Cánh én nào rồi cũng bỏ ta đi...

 

Chỉ giản đơn thôi, mùa đông đến rồi kia

Trong xào xạc gió mùa lạnh buốt

Chẳng cánh én nào lượn chao mãi được

Đành phải xa thôi… lỗi cũ tìm về.

 

Có thể cánh én ra đi, rồi trở lại, bất ngờ

Nhưng trong tình yêu không thể tuần hoàn: đi - đến !

Chỉ có vĩnh hằng một mùa xuân và cánh én

Khi đã có nhau, dẫu chỉ lát giây...

 

31.08.2007

KAH

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bài 120. TỰ TIN

Tặng bạn NTU

 

 

Tự,

Đó chính là tự tại...

Bằng “vốn liếng” trong đầu

Tri thức thành sức mạnh

Chẳng thể nào khác đâu !

 

Tin,

Đó chính là niềm tin

Niềm tin cộng tri thức

Thành sức mạnh bền lâu !

 

Muốn có đủ Tự - Tin

Một điều không thể khác

Phải vượt lên chính mình

Không chỉ bằng ý chí !.

 

Nhưng đừng quên bạn nhé

Trái tim cần bao dung

Tự tin để chiến thắng

Tự tin để làm Người !

 

05.09.2007

KAH

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bài 121. CHÀO NGÀY MỚI

Thân tặng Cu Tin...

 

 

 

Ngày mới thì rất nhiều

Lúc nào mà chả vậy

Khi Cu Tin thức dậy

Ngày mới đã có rồi…

 

Mặt trời soi vách liếp

Mặt trời ló rặng cau

Mặt trời chào buổi sáng

Ngày mới đến rất mau !

 

Tiếng gà gáy ó o…

Giúp ông gọi ngày mới

Họa mi cao giọng hót

Gọi ngày mới cho bà…

 

Nhạc hiệu tập thể dục

Là ngày mới của cha

Bản tin chào buổi sáng

Là ngày mới của Mẹ

 

Trái bưởi lăn ngoài ngõ

Là ngày mới của anh…

Cốc sữa mới thảo thơm

Lanh canh gọi Tin dậy …

 

Nhưng sáng nay thì khác

Ngày mới như mới hơn

Bởi Cu Tin đến lớp,

Trong ngày đầu khai trường!

 

Tin chào ông, chào bà

Tin chào bố, chào mẹ

Rồi chào anh, chào chị

Tin hôm nay đến trường !

 

Sân trường đầy hoa nở

(Dẫu có mưa ít nhiều)

Trống trường như giục gọi

Mau chào cờ đỏ thôi!

 

Chào nhé một ngày mới

Tất cả đều tinh khôi

Lũ bạn và Cô Giáo

Dưới cờ, thật đáng yêu...

 

Chào nhé, chào lớp một

Ngày mới bắt đầu rồi

Khuôn mặt đầy rạng rỡ

Cu Tin cười rất tươi !

 

Hà Nội, 05.09.2007

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
font="Arial"]Bài 111. RẰM THÁNG BẢY

Tặng...

 

 

 

Rằm chưa tới

Nhưng tháng bảy này anh đã nhận thư em

"Vu lan an lành..."

Chỉ bốn chữ giản dị thôi, mà vo tròn thành nỗi nhớ

Về ông bà cha mẹ

Về những linh hồn đã khuất, chia xa...

Còn neo lại nơi đâu...

Hỡi những vong nhân...phiêu bạt

Hãy trở về cùng mái ấm gia đình, cố quốc...

Hãy chở che cho cháu con, bè bạn

Giữa nhân gian còn lắm nhiễu nhương, bỉ cực...!

 

Trong khói sương mờ dâng

Con gà hiến sinh, dâng tế

Đĩa xôi vò nỗi truân chiên trần thế

Cánh hoa hồng thơm thảo ái nhân

Ly nước trắng tinh khôi hoàn nguyên bản dị...

Một chút rượu quê cất từ hạt gạo

Thắp nến lên cho sáng niềm tin...

Ta thành tâm cầu khấn...

Cho cả em:

Một vu lan an lành!

 

 

Hà Nội, 14/7 âm lịch (27.08.2007)

Kiều Anh Hương[/font]

 

 

Bài 112. ĐIỆN THOẠI CẦM TAY

 

 

 

Chẳng ai muốn tự trói chính mình.

Tự do vốn có từ thuở hồng hoang trong tiềm thức

Đến thiên thần của tình yêu cũng không thể

Trói chặt được cuộc đời ta…

 

Chỉ có duy nhất điện thoại cầm tay

Luôn trói chặt ta với nhân gian hiện hữu

Thế kỷ 21 rồi, không thể khác

Con người và tốc độ luôn song hành…

 

Có thể em sẽ gọi cho anh

Vào những lúc anh không hề chờ mong, đón nhận…

Nhưng anh không thể không kết nối

Với bao la thế giới xung quanh

 

Bởi chỉ cần, hơn kém nhau một giây thôi

Tất cả, đều có thể sẽ đổi thay, trả giá

Đất nước sẽ chìm trong thảm họa

Mọi ước mơ bỗng thành con số không..

 

Bởi chỉ cần, hơn kém nhau một phút thôi

Ông chủ sẽ biến thành kẻ ăn mày thời đại…

Và nhân gian…có thể biến không thành có…

Sẽ không còn nhận ra nhau, sau biến cố khôn lường

 

Vâng, có thể chỉ là rất bình thường

Không kết nối, nghĩa là ta đơn độc

Không kết nối, nghĩa là không tồn tại

Giữa cuộc đời hoang phế, thế thôi..!

 

Bất giác, ta chạm tay lên thắt lưng

Và sững sờ…

Điện thoại cầm tay không có…

Nghĩa là lại quên. Quay lại !

Tất cả mới bắt đầu…

 

Hà Nôi, ngày 06.03.2008

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...