Jump to content
tunglinh1504

Lần đầu tiên và...lạnh!

Recommended Posts

Lần đầu tiên trở lại con đường ấy sau gần 10 tháng bẵng đi vì học hành và công việc. Đường Ven Hồ vẫn như lần đầu tiên tôi đặt chân tới,mọi thứ chẳng chịu thay đổi gì chỉ trừ có tôi và gió. Gió hồ Tây lạnh lẽo vut vút đập mạnh vào khuôn mặt tôi, lạnh đến tê người! Hồ Tây vẫn vậy và tôi vẫn cứ vậy - cô đơn!
Mười tháng trước, là lần đầu tiên tôi được vi vu cùng ai đó trên con đường Ven Hồ đầy cây và gió, cả hai cùng nở nụ cười hạnh phúc : " em thích nhà của mình sau này sẽ có vườn và nhìn được ra hồ như ngôi nhà kia cơ!"; là lần đầu tiên tôi cảm thấy tôi là người vô dụng, là lần đầu tiên tôi chỉ biết cười mà ao ước " giá như anh làm được, ở ngay kia thôi", là lần đầu tiên tôi và ai đó lặng im để rồi không bao giờ ai đó nhắc đến nữa. Công viên chiều cuối xuân chỉ lác đác một vài đôi tình nhân, có lẽ họ cũng giống tôi và ai đó, muốn có một khoảng không gian dành riêng cho nhau, trao yêu thương... Là lần đầu tiên tôi hát cho người ấy nghe để quên đi cảm giác chông chênh khi trên xích đu văng, trên trò chơi tàu hải tặc- cả công viên chỉ có mình tôi và ai đó chơi những trò của trẻ con ấy! 
Mười tháng trước, là lần đầu tiên người ấy chạy đến, ôm chặt lấy tôi rồi nức nở khóc như trẻ con khi tìm thấy tôi giữa công viên vắng lặng, là lần đầu tiên tôi cảm nhận được tôi yêu ai đó biết nhường nào sau những tháng ngày xa cách, là lần đầu tiên tôi cảm nhận được ai đó cần tôi thật nhiều...thật nhiều... hơn cả những lời ngọt ngào hay những dòng tin nhắn.
Mười tháng trước, là lần đầu tiên ai đó quàng cho tôi chiếc khăn mới đan dù mùa hè sắp đến :" rét nàng bân anh sẽ đeo, ai đó là nàng Bân của anh mà, rồi nhà vua sẽ ban cho 2 lần rét như thế, tha hồ anh khoe khăn đẹp nhé!" - chẳng phải là lần đầu tiên nhưng tôi lại cảm thấy trước mắt mình, ai đó là người dễ thương nhất.
Mười tháng trước, là lần thứ n tôi ngồi trên xe mà dường như thấy một thứ gì đó buồn mênh mông đến chẳng nói lên lời, chỉ mới xa nhau 10 phút mà đã nhớ đến da diết...
Chẳng biết ai đó có còn thi thoảng đi trên con đường ven hồ chỉ đề ngắm nhìn những đôi tình nhân, chỉ để nhớ lại những lần đầu tiên khó quên ấy. Ai đó biết không? Đường Ven Hồ mùa này lạnh lắm, dù đã mặc đủ ấm, nào găng tay, nào khăn ai đó đã đan cho, nào giầy, nào áo...! Lạnh vì không có ai đó ngồi sau:"em ngồi sau thế này anh sẽ không bị đau lưng nữa, anh nhỉ?", lạnh vì ai đó đang nhớ ai đó thật nhiều, nhớ khuôn mặt ai đó khi chạy lại phía anh và dang đôi tay ghì chặt lấy cổ anh nức nở:" anh đi đâu thế, em tìm anh mãi"
Mười tháng trước và bây giờ, ai đó nhớ ai đó thật nhiều. Cầu cho ai đó đừng bao giờ nhớ đến ai đó để có thể tiếp tục bước đi trên con đường đã chọn. Đường Ven Hồ luôn đẹp, ai đó ạ!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

 những mẫu truyện ngắn với mình luôn hay tuy chỉ là mẫu truyện nhỏ nhưng cũng kịp đề lại cho tui những cảm xúc nhất định

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...