Những gã cua đồng hát rong
Trong chiếc giỏ bà tôi
những gã cua đồng đang nhấm nháp điều gì chẳng rõ
tiếng lép nhép hiện ra những khuôn mặt
khiến cánh đồng bật khóc
Nỗi nhớ như nếp nhăn hằn lên buổi chiều
váng phèn vây quanh từng gốc rạ
nơi bàn chân tôi dẵm phải tuổi thơ mình
vệt bùn loang dày như kỉ niệm
và hoàng hôn bà tôi khom xuống chân trời
Hoa cỏ tím như ngọn đèn rưng rức
soi bước cua đồng bò ngang
đo nỗi đau mùa vụ sau từng nhát cuốc
cánh đồng hạ sinh
Mùa màng giờ đây những chiếc hang trơ trọi
tôi thọc đầy cánh tay tiếng oạp oạp
gã cua đồng giương chiếc càng hiền lành kẹp vào tuổi thơ tôi rỉ máu
ôi giọt máu hồn nhiên còn vương trên chiếc giỏ tre bà tôi để lại
giờ đựng nỗi buồn trong mối mọt thời gian
Bao đêm ngái xa
bà tôi về trong giấc mơ những gã cua đồng sùi bọt mép
ngóng hạt lúa phù sa rụng vào hư ảo...
Và nhành lúa tong teo nép mình dưới khói
tôi nhìn khói vỡ trời xanh
nghe gió khóc trên bờ môi mằn mặn
tự mình ám ảnh tiếng hát những gã cua đồng hát rong
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.