Jump to content

Bảng xếp hạng thành viên


Popular Content

Showing content with the highest reputation on 06/11/2015 in all areas

  1. 1 point
    Chân dài, nghệ sĩ…rặt em xinh! Mặt môi tô trát, hàm răng trắng Đầu tóc tẩy trang, mí mắt xanh. Phô ngực, áo con che chểnh mảng Lộ hàng, váy ngắn quấn mong manh. Của trời cho đổi tiền ăn diện Đạo đức buông xuôi, ngán ngẩm tình Việc người mẫu Trang Trần bị bắt hôm 26/2/2015 do chửi bới, lăng mạ và đấm đá những người thi hành công vụ, ngay lập tức đã trở thành cơ hội cho đám rận chủ xuyên tạc và kích động để chống phá chính quyền như Lã Việt Dũng, hay Phạm Chí Dũng. Cụ thể, Lã Việt Dũng viết trên facebook của mình: “ĐCSVN có ngon thì kiếm luật xử Trang Trần về tội chửi “Địt mẹ đảng cộng sản Việt Nam” nha chứ trả thù bằng cách bỏ tù với tội “chống người thi hành công vụ” chỉ vì chửi và phản ứng bắt người vô cớ thì hèn lắm”. Và: “Nếu Trang Trần bị đánh trước khi chửi thì đây hoàn toàn có thể là một kịch bản gài bẫy đánh người, khiêu khích quay phim đưa lên mạng để khép tội của cơ quan công an. Nếu bị tạm giam vài ngày, những vết thương trên mặt, trên người sẽ tan hết và cô sẽ không có cách nào thanh minh gỡ tội. Cách duy nhất lúc này là có luật sư vào gặp càng sớm càng tốt. Nhưng điều này là không thể với quyền lực to lớn của công an hiện nay. Điều này cho thấy, trong chế độ công an trị, ai cũng có thể là nạn nhân”. Trang Việt Nam Thời báo do Phạm Chí Dũng điều hành cũng đã góp phần xuyên tạc với luận điệu “cả vú lấp miệng em”: “Trang Trần bị công an đánh”, và “Nếu Trang Trần ở Mỹ thì có bị bắt không”.v.v… Nhưng thư xin lỗi của Trang Trần cùng mẹ đẻ của cô gửi đến Công an Hoàn Kiếm và Giám đốc Công an TP Hà Nội hôm 1/3/2015, cũng như những lời tự hối cải của Trang hôm 24/8/2015, diễn ra tại Tòa án nhân dân Quận Hoàn Kiếm, Hà Nội, bị xét xử với tội danh chống người thi hành công vụ được xem như hành động nhổ “bãi nước bọt”........................
  2. 1 point
    Bôi trơn thủ tục buổi bây giờ Xiên ngang trước bụng bì không thiếu Đút dọc sau hông ruột chẳng thừa Che mắt quan trên gà sợ gió Bịt mồm cấp dưới chó lo mưa Công to, việc nhỏ tùy dày mỏng Nắn bóp, vân vê thỏa mãn chưa ? Vừa qua, Ban chấp hành Đảng bộ nhiệm kỳ 2015-2020 của một số tỉnh thành xuất hiện các Bí thư, Phó bí thư Thành ủy, Tỉnh ủy thuộc diện trẻ nhất từ trước đến nay. Chẳng hạn ông Nguyễn Xuân Anh (quê xã Hòa Tiến, Hòa Vang, Đà Nẵng) được bầu làm Bí thư Thành ủy Đà Nẵng ở độ tuổi 39, hay Nguyễn Thanh Nghị vừa được bầu giữ chức Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Kiên Giang nhiệm kỳ 2015-2020. Đây được xem như là bước đột phá lớn trong tổ chức nhân sự tại một số tỉnh. Xung quanh vấn đề, rất nhiều luồng dư luận dị nghị về việc này. Thứ nhất, bởi thân thế của những lãnh đạo trẻ này thuộc hàng “ccccc”, hơn nữa ở Việt Nam từ xưa đến này đều quan niệm rằng chỉ có những người ở cái tuổi ngũ tuần đổ ra thì mới đủ khả năng để gánh vác công việc trọng đại của tỉnh, của đất nước…, còn những người trẻ tuổi, vắt mũi chưa sạch thì hãy sếp hàng mà cắp cặp theo các cụ để học hỏi, may ra sau này mới thành danh. ..( còn nữa )....
  3. 1 point
    Mua bằng, chạy chức, kiếm quan sang Cơ hội làm ăn “chớp” nhẹ nhàng. Dù lớn trên che dăng khắp nước Dây dài dưới buộc rải cùng làng. Vinh hoa thuở trước nhờ siêng học Phú quý ngày nay cậy lách thang. Khéo biết khuấy bùn cho nước đục Để xơi kễnh bụng những đô, vàng ! Nguồn: Yêu nước
  4. 1 point
    Nguồn Nguyễn Khuyến Tô canh lạnh lẽo nước trong veo 1 miếng thỵt heo bé tẻo teo 4 thằng to béo tranh nhau vớt 1 đứa nhanh tay hớt cái vèo Thỵt heo trôi nổi giờ đâu mất 3 thằng không dc mặt như heo Tựa gối ôm thỳa lâu chẳng được Thỵt đâu còn nữa dưới nước lèo Nguồn Thơ vui
  5. 1 point
    Mốt mới ngày nay bạn đến nhà Đưa ra giữa phố, quán không xa. Món ngon dưới biển: cua, tôm, cá Đặc sản trên rừng: nhím, lợn, gà. Thực khách ồn ào, tay chém gió Tiếp viên tíu tít, miệng cười hoa Nhoáng nhoàng ánh sáng vàng, xanh, đỏ Liệu có còn tình “ta với ta”? sưu tầm chế Nguyễn Khuyến.
  6. 1 point
    Tôi đang bị đùa giỡn sao? Tôi học để làm gì? Kiếm tiền? Vậy tôi học văn để làm gì? Công nhận, tôi chẳng giỏi văn, với tôi, hứng thú nhất vẫn là cách con người suy nghĩ, nó độc đáo lắm, nó khiến tôi chẳng cần trải qua mà vẫn có cảm giác thấu hiểu. Nhưng càng như thế, tôi càng cảm thấy kì lạ. Tại sao các nhà văn nhà thơ khi xưa lại viết về số phận của người con gái khi xưa, và rồi các bác nhà xuất bản cũng đưa các tác phẩm ấy vào trong chương trình học? Mỗi bài tác phẩm đều mang một ý nghĩa triết lí nhỉ? Ừ, tôi học được sự cảm thông cho số phận hẩm hiu của người phụ nữ, qua đó càng hiểu hơn những vất vả mà bà và mẹ đã trải qua. Nhưng thế quái nào vẫn có tình trạng con cái vô tâm với cha mẹ? Ngày xưa vì những phong kiến hủ tục mà người con gái chịu khổ. Vậy bây giờ sao tôi thấy nó chẳng thay đổi chút nào? Tung tin giật tít trên mạng, đây gọi là mở rộng ngoại giao ư? Đây được gọi là thế kỉ mới ư? Ca sĩ thần tượng này nọ phẫu thuật, chỉnh hình..... nếu đã than thở như thế sao không cấm son phấn, không cấm các phần mềm chỉnh hình đi. Đòi hỏi tự nhiên sao không đến Hàn Quốc, Nhật Bản hay tại Việt Nam này cấm các viện phẫu thuật đi. Đâu ra cái thể loại tận hưởng thành quả cho đã rồi lại quay ra bới móc như thế? Ờ thì là anti, ờ thì là sở thích. Nhưng tôi không hiểu, lấy cái sai lầm của người khác để làm thú vui của mình? Lấy sự dối trá của người khác để than trách xã hội à? Chỉ ra lỗi sai của người khác là tốt, nhưng chỉ trích người ta một cách thiếu hiểu biết, thiếu văn hóa như vậy, có cần xem xét lại một chút không? Bạn đã tưởng tượng một ngày nào đó, có người.... mà thôi, hãy tưởng tượng một ngày nào đó nếu như bạn nổi tiếng, rồi bị lôi ra xoi xét như vậy, có khi nào bạn cảm thấy gục ngã mà tự sát chưa. Mỗi công việc đều có áp lực riêng, nhưng không phải vì thế mà ta coi đó là công việc hằng ngày, là phải nhẫn nhục. Cuộc đời sẽ chẳng bao giờ công bằng nếu như ta không biết cách tạo ra sự công bằng ấy. Bởi, ta không cô đơn, cho dù ta đứng một mình đi chăng nữa, dù xung quanh không một bóng người, ta vẫn chẳng bao giờ cô đơn, vì Việt Nam, vẫn có người nghĩ theo cách khác, tức có nghĩa, vẫn có người sẵn sàng bênh vực ta nếu ta đúng. Nhưng phải chăng thay, những con người ấy, lại không hề quan tâm đến những việc nhỏ nhặt này, họ bận chuyện quốc gia đại sự, bận trăm công nghìn việc trên máy tính, công hiến một cách có ích cho cuộc đời, không như bao kẻ ăn bám đòi hỏi sự tuyệt đối kia. Họ bận việc ấy, còn tôi nghĩ, tôi không đủ trình độ tư duy để hiểu hết chính sách của Đảng, đường lối chính trị, giao lưu thương mại kia. Như công dân nào cũng nói: "Việc của học sinh chỉ là học cho tốt để mai sau làm việc cho đời." Nhưng tôi không nghĩ được thế, bởi có những sự cản trở hết sức mệt não - tình người, đạo lí. Con người thường nói, sách vở khác xa với thực tế, thế học để làm gì? Học để hiểu biết rồi yêu cuộc sống chăng? Khi đối chiếu với sách vở và thực tại, tôi bỗng thấy chán nản. Đấy, dân Việt nhưng nói chuyện khiến lòng người rộn rạo quá đi, tôi tự hỏi, mấy cái đạo lí ấy nếu tôi thực hiện chuẩn xác nó sẽ ra cái gì? ÁP LỰC. Ờ, càng tài thì càng khổ, càng giỏi, càng tỏ ra tốt bao nhiêu thì càng bị đặt nhiều hi vọng bấy nhiêu. Trong khi đó, tự do sớm là của người đi khỏi quỹ tích đạo lí, còn người tài giỏi, đến khi nhắm mắt xuôi tay, đó mới là tự do. Nhưng đâu phải cứ lao lên phía trước, phấn đấu cho đời là có ích. Càng thế, chúng ta càng phải sống nhanh, càng sống nhanh ta càng mất đi những giá trị tinh thần, và rồi..... bị gán cho cái mác lãnh cảm, chỉ chú tâm vào học. Sau hai ba năm như thế, tôi đã thử buông tay, sống chậm lại một chút, và tôi nhận ra, sống như trước khoảng tầm 6 - 7 năm nữa đến khi vào đời, tôi sẽ chết ngay từ bước đầu tiên, vì, dư luận xã hội. Quả là một vấn đề "quen thuộc" tới mức chúng ta sống mà chẳng để ý rồi nhở? Rồi sao? Chính vì cái này mà càng nhiều vấn đề tôi thắc mắc, thật quái lạ khi người lớn nghĩ rằng mạng có thể giải thích mọi thứ trong khi trẻ con là lứa tuổi cần dạy mới biết, nên vì thế, đừng cản những câu hỏi của trẻ con. Tôi muốn hỏi nếu đã là tự mình vượt qua khó khăn thử thách của cuộc sống mới có thể trưởng thành, vậy tại sao còn cần cái gọi là chia sẻ, là giúp đỡ lẫn nhau khi ta gặp khó khăn? Đứng trước những người ăn xin, tôi thắc mắc tại sao những người thờ ơ, kì thị, lại đáng bị chê trách hơn là những người ăn xin kia chỉ việc ngồi đợi sự thương hại của người khác? Khi đó, tôi lại nhớ đến những người vươn lên khắc nghiệt của cuộc sống, mặc cho khó khăn, tàn tật, họ vẫn vượt lên trở thành những con người thành công. Vậy tại sao ta phải động lòng thương cảm? Nếu như họ ốm liệt giường, gia đình neo đơn, sự đồng cảm là cần thiết, nhưng người có nghị lực sống sẽ không lang thang ngoài đường như vậy. Quay lại về những dư luận đi, biết người Việt thích nói quá, chơi chữ rất nhiều, nhưng đâu nhất thiết phải "yêu văn học" một cách sỉ nhục vậy chứ? Báo mạng, ý kiến, nhận xét à? Ừ, quyền tự do ngôn luận mà, chả ai cấm, mà tôi cũng cần, họ viết hay, viết để thông báo thì có gì sai, nhưng làm ơn tôn trọng văn vẻ một chút được không, tiêu đề thì hay đấy, làm được đấy, kích thích sự hiếu kì và điên tiết đấy, nhưng nội dung ít nhất cũng có bố cục chút đi, viết mà đến học sinh lớp năm còn ăn đứt thì thật sự tôi không thể đoán được tuổi của họ mất. Có thể có người nghĩ tôi bất mãn với xã hội, không đấy. "thế- hệ - gấu - bông" mà, chẳng ai có thể hiểu được cái gì mà không được dạy cả. Càng đừng nói tấm gương trong gia đình và ngoài xã hội quá mức "đen" để soi vào, hỏi sao tự kỉ, lãnh cảm, vô tình,.... bao nhiêu tật xấu. Nhiều người nói, tôi nhìn vào mặt xấu quá nhiều rồi đấy. Nhưng này nhé, tôi nhìn vào mặt tốt nhiều hơn, khi họ nói đến nhân cách con người, họ cãi nhau, rồi chửi nhau. Rõ ràng đây là một vấn đề hết sức thực tế, sao họ thản nhiên mắng chửi nhau thế nhỉ. Tôi thích cái nhìn toàn diện, đa chiều của mọi người, cho nên khi hai người cãi nhau về hai mặt của cùng một vấn đề, tôi lại tự hỏi: "Cái "lí thuyết tương đối", với câu "không có gì là hoàn hảo", và "cái gì cũng có hai mặt của nó" bị chó gặm đi đâu rồi nhỉ? Có những lúc, ngồi đọc những kinh nghiệm đời trước để lại, rồi nhìn vào thực tại: "À, so với sách, mạng chắc cũng bị các thành phần mọt sách cuỗm hết cái tốt rồi hay sao mà vẫn có những người ngược thời gian trở về thời tối cổ chưa biết cái gì thế nhỉ?" Xưa con người phản đối chính quyền độc đoán, những hủ tục bất công, giờ rộng mở chưa nhỉ? Khi áp đặt những cái tiêu chuẩn mà chính bản thân mình còn chẳng có vào người khác? AI cũng yêu cầu cao về phẩm chất, nhân cách, suy nghĩ, hành động của người khác. Và quả nhiên, họ chỉ nói, tôi thắc mắc, họ đã nói như thế, sao không đến nói thẳng với người đó đi, để người ta trả lời? Biết đâu đấy, chúng ta lại được mở mang tri thức? Nói xong, hết rồi à? Không còn gì nữa sao? Nói xong thì làm đi, nói mãi rồi để đấy không làm thì nói làm cái gì? Cứ đòi hỏi học sinh thế nọ tuổi trẻ thế kia, mà trước mặt tôi đây, sao ô uế đến thế. Tôi luôn bám víu vào những tấm gương sáng trong cuộc đời, cho dù nó chỉ là ảo, còn đỡ hơn người thật trước mặt suốt ngày làm nhảm hãy làm thế này, hãy làm thế kia rồi xong vứt đấy chả ấm vào thân mình chứ đừng nói đến người nghe. Dù những tấm gương kia, là giả dối, còn hơn nhiều những kẻ vạch trần ra rồi xì mũi bỏ đi cứ như mình đã cứu rỗi đời người khác không bằng. Mà thôi, nói nhiều làm gì, trong khi thực tế tạm thời vững vàng rằng phần đông xã hội đang mục rữa đạo đức, và những người còn lại, họ đang "đau xót" về điều này, lắc đầu tiếc rẻ đấy, nhưng chẳng thể làm nên điều gì khi đây là phần nhỏ. Thử hỏi, nếu đã như thế, sao còn nhồi một đống đạo lí làm người vào đầu giới trẻ, trong khi cơ bản, chưa chắc nó đã ở trong đầu người nhồi ấy? Hỏi tiếp, những kinh nghiệm đúc kết hàng nghìn năm trước, bạn đã hiểu hết chưa mà đòi lên mặt chỉ trích người khác. Như TÔI đã nói, làm người công dân tốt, người con tốt, học trò ngoan trước khi làm fan nhé. À mà, nói thì làm hộ cái, nhá!
  7. 1 point
    Cầu mong tất cả Chúng Sinh Thân Tâm Thường Lạc, Anh Minh Độ Đời An Vui Trãi Rộng Muôn Nơi Dân An - Quốc Thái ... dưới trời Tự Do ! 06.11.2015 HOANGHAI

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...