Jump to content

Từ Linh Nguyên

Thành viên
  • Số bài viết

    126
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi Từ Linh Nguyên

  1. Serenad trong một chiều mưa Thời gian thả rêu gầy sân vắng Con nhện trói mình trong tấm lưới mong manh Có cái bóng ngồi xưa như trái đất Bên thềm chiều sương khói vây quanh Theo tiếng khóc của ngàn con mắt vỡ Ướt . . . tê run, nhợt tím dấu môi buồn Nến độc thoại và dương cầm độc dược Chiều lịm dần trên vách trống mưa tuôn Cà phê rớt giọt thời gian lạnh đắng Biển . . . ! Vô biên triệu vết sóng loang trầm Chờ đợi cứ giao thoa về một phía Một bên bờ tắt lặng hết thanh âm . . . Bóng dài ngoẵng trên tường loang lổ Nhạc tắt rồi thương nhớ vẫn còn run . . . Trăng đã mọc sau một chiều mưa đổ Thằng bạn quen vừa đến thức tên mình chiều mưa 7/5/2007
  2. Chiếc lá mùa thu . . . tặng BL (mùa đông 2000) Chiếc lá ngày nào còn cất không em Chiếc lá của một lần bối rối . . . chiếc lá tình yêu em viết vội Đã không thể nào níu lại một mùa thu Đã không thể nào ngăn lại một chuyến tàu Để lại sau lưng lối về hốt hoảng Để lại cuộc tình khuấy mãi niềm đau . . . Biết bây giờ chiếc lá ấy nơi đâu ?! Em thì hóa đá chờ mong để không còn nghĩ về ai khác Anh nông nổi, cả tin, dễ đổi thay bội bạc Nên gió ngày xưa không thổi đến bây giờ ! Chỉ đụng vào mắt em và dội lại đập lên cánh cửa Những mảnh vỡ mùa đông gim nát mơ buồn . . . Thì thôi em . . . mùa thu đã rơi Em tiếc gì một chiếc lá Kẻ quay lưng - là anh - đến bây giờ vội vã Trở về mót lại mình xưa . . . vất bờ đêm trượt ngã Giọt thương nhớ muộn màng Buốt giá Một mùa đông . . .
  3. Không đề cho một người Xin em đừng để nắng rơi vương Chiều mai co kẻ âm thầm cúi nhặt Mang về cất bên kia dòng sông thằm Lá làm thuyền . . . chở nỗi long đong Đừng nhốt chiều trong sương chiều trong Đường về sẽ dài thêm tiếng thở Chiều đánh rơi nỗi buồn trong nét cỏ Để vội vàng con dế khóc bơ vơ Đừng đánh rơi câu nói bâng quơ Trăng treo nghiêng trên cành mất ngủ Khuya thầm thĩ lao xao mành sương rủ Có thằng khờ ngôi trông nhện vương tơ Em đừng bỏ quên tiếng cười ngây thơ Năm tháng lên men nỗi buồn hóa rượu Có một gã trai uống mình say khướt Nghêu ngao tìm trong sương khói mùa em . . .
  4. Một ban mai Cánh cửa lồng bật tung Vù . . . Con chim bay vụt ra Mất hút trong rừng cây biếc lá Trên gương mặt ban mai yên ả Chợt nở đầy những tiếng chim trong
  5. Nỗi buồn đò ngang Thật không dễ khi bắt mình phải làm điều này hay đừng làm chuyện kia vì lẽ này lẽ nọ. Cỏ cây còn có tình huống hồ là mình ! vậy mà từng có lúc giả ngây khóc cười, hứng tung mình tiều tụy . . . Sống thật mình khó đến thế sao ?! Như cây lúa mọc từ bùn của ruộng thấp đồng cao, lo tháng nắng sợ ngày mưa bất chợt. Chỉ thương tay người sạm chai nhức buốt, một hạt cơm thơm mấy bát mồ hôi . . . Giữa thơi máy tính, rô bô vẫn còn mặc áo rách, nhặt từng đồng xu bỏ vào lợn đất, suốt một năm chẳng dành nổi triệu đồng . . . Những vũ trường, quán bar nhạc réo ồn vang. Người ăn xin cũng nhiều, kẻ ăn chơi cũng lắm ( không biết kho tiền để ở đâu mà họ lấy dễ thật ! ), có những bà lão bán rong ngày chẳng kiếm nổi chục ngàn, có đứa trẻ không biết đường đến lớp, Trường là vỉa hè phố chợ mưu sinh . . . . . . Là con đò ngang đứng sầu trên sông, tự hỏi chiều nay có ai qua xin gửi lời bên lở . Hỏi có buồn không khi trở lại bên bồi . . .
  6. Chỉ là chút khói sương Chiều đẹp như chiều dệt bằng thơ Buồn loang mây khói, chút suơng hờ . . . Tôi quên. . . không biết mình đâu cả Trời đất dường trong mộng thẫn thờ Ai người còn nhớ đến nhau ơi ! Ngày xưa lỡ dại để một lời Để rơi xuống bến dòng xuôi ngược Bao năm tìm vớt mộng mồ côi Thôi nhắc làm chi . . . buồn làm chi Lỡ rồi . . . xin chút nắng đền mi Chút khe khẽ nhớ trong sầu lặng Và chút quạnh hiu gió thầm thì . . . . . Chiều đẹp bởi chiều đan nhớ thương Dịu dàng tim tím cánh chiều vương Những em xuống phố màu mi nhuốm Một ít xa xôi . . . một ít buồn
  7. Cho người đa mang tặng Vũ Nén lòng . . . bước vội qua nhau Khổ tâm em , tiếc gì câu hỏi chào Chiều nghiêng trên vạt cỏ nhàu Em về dãi ánh trăng rầu mùa hoang Lòng anh thì lắm đa mang Để em lo sợ bẽ bàng duyên em Mai này ai biết anh quên Một mình em lối mưa đêm ngậm ngùi Sao anh chẳng dỗ một lời Để em biết có một người yêu em Nhìn anh dần khuất lối đêm mà lòng cỏ lá úa mềm cơn đau Nén lòng bước vội qua nhau Khổ tâm em lắm anh đâu biết là Chiều rơi trên nét mi nhoà Em về . . . . trút tiếng khóc òa . . . Nhớ anh . . .
  8. Ký ức về một mùa hoa Sông vẫn trôi, bến vẫn ngời hoa trắng Buồn khẽ run khi gió lướt ngang lòng Gió . . . gió ơi ! Đừng thổi tung mùa cũ Mắt em buồn như nắng sang sông . . . Thôi nhớ làm gì, ngày tháng đã mênh mông Em khác xưa và ta giờ cũng khác Sương lén thả lên đời dăm sợi bạc Đủ khôn ngoan để biết nhớ quên gì . . . ?! Thôi hoa đừng trắng mãi sắc phân ly ! Trong cõi bao dung đã từng hội ngộ Đã thương nhau qua kiếp người nặng nợ Nước mắt buồn ru năm tháng bình yên Thì cứ vui buồn như hoa cỏ hồn nhiên Đến rồi đi như nắng mưa muôn thuở Chỉ xin giữ lại nụ cười để nhớ Để làm quà ký ức một mùa hoa
  9. Chuyện về hoa Cúc Em đợi mùa xuân Trong khi thiếp ngủ Xuân đà đi qua Em sầu xa xa Đợi sang ngày hạ Mắt em đã gầy Hạ đành mưa giăng Em sầu đăm đăm . . . Rồi em òa khóc Nghe buồn trong lá Nghe buồn trong cây Lững lờ sương bay Mùa thu từ đó Gieo sầu mênh mang Buồn em từ đó Nở vàng nhân gian . . .
  10. Mưa quê . . . Về thăm quê một ngày mưa Nghiêng lòng con hứng giọt mùa đang rơi Bao năm phiêu bạt phố người Vàng hoe con mắt giữa đời phôi phai Có khi nén tiếng thở dài Để từng đêm trắng hanh hoai giấc buồn Nghe thèm tiếng sóng quê hương Những đêm đôi lứa bên đường hẹn trăng Nhìn mưa dung dẻ . . . dung dăng Có lời ru chảy vào lòng. Mẹ ơi . . . Lòng nghiêng con hứng mưa rơi Tưới vào thơ . . . ngát thơm lời quê hương . . . 3/2007
  11. Lục bát viết thay người duyên muộn Như một lời tạ lỗi Trả anh áo thuở qua cầu Em qua sông vớt nỗi sầu lênh đênh Vậy là em đã không anh !? Mùa yêu thương đã lìa cành mưa dông . . . Em về với nửa mùa đông Kéo chăn vẫn lạnh nửa lòng chưa yên Đời em . . . lấy muộn làm duyên Đã đành phận vẫn chưa yên bước người ( Dấu lo . . . Sợ bán rao đời Mảnh riêng cũng thẹn với lời trầu cau ) Bến lòng nhường nhược trăng thâu Nửa chiêm bao lạnh nửa sầu chồng con Trả anh thuở nắng mưa hờn Trách nhau chi gợi nỗi buồn thêm chi Mỉm cười lên để em đi Đừng buồn nhé. Không trách gì đâu anh
  12. Mưa lúc 4h30 chiều với người em nhỏ Em đi lặng lũi bên đời Đôi mắt mở to và bàn tay vẫy Chút xót thương trong mắt người qua vội Mua dùm em tờ vé số cuối ngày . . . Em đi trong chiều lạnh mưa bay Chỗ trú dưới hiên đời chật Lời em nhỏ trong lời mưa át Lòng tôi mưa dột tái tê . . . Nhà của em đâu sao em không về Tuổi em - mái trường và hoa bướm Ai đánh mất để em tìm kiếm Hỏi chiều vì sao mắt cay . . . ?! Xin được mua dùm em tờ vé số cuối ngày Có thể lát nữa đây tôi là người trúng số Nhưng có một nỗi buồn mà tôi mắc nợ Nỗi buồn trẻ thơ . . . . . . ở đó tự bao giờ !
  13. Chút buồn cho Hà Nội . . . vẫn những đi về trong . . . mơ Chiều buồn . . . ngồi đếm buồn rơi Rơi buồn chiếc lá quanh đời nắng mưa Về đây Hà Nội buồn thưa Thưa : Buồn từ dạo em mùa thu bay . . . Âm thầm chiều rụng đầy tay Em ơi . . . Tôi lạc giữa ngày chưa thu Thu chưa . . . Sao phố sa mù . . . Mù sa hay cánh buồn thu buông rèm . . .?! Phố nhà ai đã lên đèn Soi tìm tôi với dáng em thuở nào Biết rằng tôi với . . . chiêm bao Để ngày xưa bớt xạc xào đấy thôi . . . ! Nửa mong gặp lại em. Rồi . . . Nửa mong đừng gặp, sợ lời phai phôi Về đây Hà Nội mưa rơi Tôi đi . . . từng giọt đầy vơi nỗi niềm . . . Tháng 3/2007
  14. Khóc trên vành khăn tang thế kỷ . . . Tường sụp xuống . . . thép tan và lửa ngút Những phố làng bỗng chốc hóa mồ chung Thảm khốc ấy từ đâu đến vậy Hành tinh rung . . . mấy tỷ trái tim chùng . . . Chưa ngừng chiến tranh, chưa ngừng giết chóc Họ đánh nhau vì cái gì điều đó đã mười mươi Mực phi nghĩa bôi đen màu chân lý Treo lửng lơ số phận con người ! Nước mắt trắng vành khăn tang thế kỷ ! Triệu linh hồn nheo nhóc dưới mồ hoang Họ vẫn đứng thản nhiên rao giảng Về một nền hòa bình chung, bình đẳng, nhân quyền . . . Những đứa trẻ đầu to chân lép Đôi mắt em nhìn như nuốt trời cao Em đứng đó giữa đời như dấu hỏi Đâm vào thời gian và cắt họng người . . . Bom vẫn réo . . . đạn cày . . . và cái đói Trái đất này có thể một mồ hoang ! Thảm khốc ấy từ đâu đến vậy Hành tinh rung phẫn nộ trái tim người . . .
  15. Ta quay lưng trái đất già trước tuổi cho tôi và các bạn Đất kiệt sức gồng minh cơn địa chấn Những cơn đau co rút liên hồi Rừng đã cháy và biển đã vỡ Khói trùm lên và sóng trào lên . . . Đã nứt toác vết lòng không băng bó Làng phố thân quen biến mất tự bao giờ Và tiếng khóc lịm dần thành tiếng nấc Mắt người khô và . . . xác người trôi . . . Ta đánh mất cả ngày bên máy tính Bốn bức bê tông trầm uất lạnh lùng Ta đã quên ngoài kia là hoa cỏ Là bốn mùa ấm lạnh nắng mưa Sông cạn dòng lấp lối nguồn xưa Rừng thu bóng xo gấy trong tiếng lá Núi biệt tích sau tiếng mìn phá đá Những mũi khoan máu ứa địa tầng . . . Không còn nghe năm tháng tiếng bâng khuâng Của những mùa thu thơ tình và trăng cỏ Màu vật chất lấp đầy từng ngăn nhỏ Giấc tháng ngày khô khát gió thặng dư . . . Ta quay lưng trái đất già trước tuổi ! Ngày từng ngày vô vọng những lời kêu Cơn đau xé . . . vỡ trào hồng thuỷ Bao phận đời trôi không bến không bờ Hãy quay lại và hãy ngừng đi hỡi ! Những bước chân vô cảm bạn và tôi Gieo đáy mắt một hạt lòng trắc ẩn Xanh mồ hoang người đã chết thay mình . . .
  16. Đi giữa phố mù sương . . . Phố mù sương . . . phố mù sương Tôi đi nào biết tôi hờn giận ai Giật mình nghe lạnh bàn tay Thì ra . . . tôi . . . với một ngày vừa rơi . . . Hỡi em xa vắng trong đời ! Có trông sương khói nhắc người vô duyên Lối trần tôi đứng chung chiêng Giơ hai tay trắng che miền đa đoan Hồn chiều giọt nẫu mù loang Tôi đi . . . con phố dọc ngang tím buồn Nhìn từng ô cửa lên đèn Đôi chên lẻ buốt lối mềm sương phai . . . Phố mù sương . . . phố còn ai ?! Giật mình thèm nhớ một hai tiếng cười Để còn chút ấm hơi người Những khi buồn níu đôi lời . . . vu vơ 2/2007
  17. Mót . . . Vạch mưa mót hạt nắng hồng Khỏa mùa mót chút yên lòng quê hương Bới lòng mót tiếng yêu thương Cuốc đời mót một câu nhường nhịn thôi . . . Nhìn nhau mót lại nụ cười Cầm tay mót ấm hơi người phôi pha Yêu người mót chút mặn mà Thương người mót khúc xuân ca . . . ru đời Gió lạnh 2/2007
  18. Tôi về mót lại ngày xưa . . . Tôi về . . . hong lại nắng tôi Dòng sông loang bóng chiều trôi gập ghềnh . . . . . . Bến xưa sóng vỗ dập dềnh Tôi mang thao thức treo cành mong manh Đâu rồi thuở mắt em xanh Con trăng mắc bẫy trong mành thu sương Với tay . . . níu chút dư hương Tóc em ngày cũ rối vương tơ lòng Quen rồi cái lạnh mù đông Mà tim sao vẫn phập phồng cơn đau . . . ?! Lặng thầm . . . ngày tháng theo nhau Ố vàng lên những trang nhàu chờ mong Chỉ thương cơn gió long đong Nhiều khi buồn để bão dông . . . đắng mùa . . . Tôi về . . . mót lại ngày xưa Ít nhiều cũng một cơn mơ . . . ủ lòng . . .
  19. Đám cưới mùa xuân Cho bạn bè tôi Thiên nhiên cứ hiện lên màu nhiệm Trên bến xuân ong bướm cưới hoa ngàn Mang lễ vật . . . sông gửi nguồn ra biển Bãi bờ này mưa nắng đón dâu sang . . . Vườn hôn lễ chim long lanh tiếng hót Đào diễn văn tươi rói những chồi non Nụ bung pháo . . . cánh hồng nghiêng chúc phúc Lá trong vườn xem cưới chạy lon ton . . . . . . Chính vì thế ! Em ơi . . . mùa xuân đó Của thiên nhiên hồn hậu đến vô cùng Cứ lắng nghe và rồi ta sẽ hiểu Tâm hồn mình là hoa lá đang rung . . . Sáng nay bỗng thấy mình như trẻ nhỏ Đứng khoanh tay tuổi mới đợi mẹ mừng Ly xuân ấm rót tràn . . . Xin uống với Mọi bạn bè hương lúa đất quê cha . . .
  20. Một phía nỗi buồn định nghĩa Buồn có nghĩa bởi ta còn sống thật Những sớm mai chưa đánh mất nụ cười Nồng nã nắng, tơi bời mưa . . . Chờ đón Bước chân về trên lối cỏ non tươi Buồn có nghĩa nhận ra đời tung hứng Được tay kia thì mất ở tay này Cá thì ít, nhiều lưới lờ dăng dựng Sông hững hờ trôi mãi phía vô tâm Buồn có nghĩa bởi ta còn chưa mất Thóang cay cay trong đôi mắt trong đời Trước phai thắm trên vòm cây lá Bên lối mòn năm tháng rụng rơi Buồn có nghĩa là ta còn ở đó Với nhân gian mưa nắng để yêu người Và biết thương cả những điều rất giận Để tiếng ru người còn xanh biếc quanh nôi . . .
  21. Câu chiều . . . tặng những người bạn Chiều buông mang cần đi câu Cho quên đôi chút u sầu thế gian Trời mênh mang . . . nước mênh mang . . . Cánh chim về phía mây ngàn xa xanh Đời người câu bến lợi danh Lênh đênh với những quẩn quanh bước mình Phù hoa hư ảo bóng hình Đày thân khách lữ bao lần gió mưa Bến đời câu mấy được thua Thua không . . . mà được cũng vừa trắng tay Xoay vần lá rụng hoa bay Chưa tàn đêm đã bóng ngày rụng rơi . . . Bến chiều câu mấy chơi vơi Nước xanh chung với sắc trời nghiêng xanh Gió ru muôn lá trên cành Nghe như tiếng của sinh thành ru ta . . . Ta ngồi câu lại lòng xa Từng lưu lạc giữa phôi pha bến trần Ngày mai trên bến ngàn xuân Nụ - cười - thắp - một - trong - ngần - dâng - nhau . . .
  22. Bùi Giáng nhân đọc Bùi Giáng Đèn vàng, phố vắng, hiên suông Người dưng, tình lạnh, thơ cuồng tỉnh điên Dốc bình rót chén trăng . . . nghiêng Ngả mình lên miếng đêm truồng nằm say Tình đời : dãi gió mây bay Lợi danh : bỏ phía sông gầy xanh xao . . . Phiêu bồng . . . một chuyến chiêm bao Cõi ngàn thu mộng . . . vẫn nao nao buồn Một đêm náo động tiếng nguồn Giật mình nước mắt bên hồn rưng rưng Chỉ còn con mắt bao dung Khẽ cười đứng ngắm một quầng nhân gian . . .
  23. Nẻo mù sương . . . cho Minh Ngọc và Hà Nội Mùa đông xé từng mảnh hồn lau dấu nhớ Người em xưa . . . thời gian che mờ dáng ảnh Ta đánh mất trái tim đành hóa kẻ khất hành Cánh cửa khép . . . hiên lòng em rụng vắng Lá đông phủ đầy lối muộn . . . . . . Mùa thu không trở lại bao giờ ?! Hồ Tây vẫn xanh màu phủ dụ Ta ngỡ chén Bạch Đàn sóng sánh lệ Mỵ Nương Về tìm một gốc cây ngồi hát nỗi lòng Trương Chi Xin hóa thân ta lối nhỏ mùa thu Tìm lại dấu em xưa chiều dệt mộng Cho ta làm gió, lá . . . . . . thả bình yên về ru mắt buồn em . . . Lòng vẫn lạnh lối chiều đông phố cũ Mưa ngậm ngùi rơi ướt áo ly phai . . .! Em giờ xa nẻo mù sương ký ức Ngược dòng tìm chỉ thây đá mờ rêu Chỉ còn chút dư hương hoang hoặc Mảnh chiêm bao náo động một phương đời Là ta . . . gã Thủy tinh lỡ làng phút muộn Em nào hay Thủy cung hóa ngục tù lạnh ngắt Cơn cuồng tố chỉ là phút yếu mềm cất tiếng . . . gọi em về trong nỗi nhớ đầy gai . . . Mắt trông vời Hà Nội . . . gió đông trút từng cơn vào liếp hở Thơ gầy như mõ . . . đập vào lòng những tiếng buồn tênh Bởi mắt em xưa buồn như ca dao . . . lời em nói nét chiều thu e ngại Ta bỏ quên sự khôn ngoan đánh mất nẻo về Lạc giữa mù đông . . . trời vỡ từng cơn đắng . . . Cánh cửa khép . . . hiên lòng em rụng vắng Lá đông phủ đầy lối muộn . . . . . . Mùa thu không trở lại bao giờ ?! Cuối mùa đông 2006
  24. Quanh ly đời ta hát tặng Tô Hoàng Hải Giữa chúng ta hào sảng tiếng cười . . . nghẹn tiếng nấc lập lòe nỗi ám ảnh . . . Cõi thị phi nhân thế vô tình Nào uống đi anh ! Rượu đắng cho ngọt lại ước mơ Tê rát đôi môi nụ đời hé nở Không gì cũng nguôi ngoai đôi chút cõi lòng đang chếnh choáng buồn đau Mình đã bao giờ hạnh phúc chưa anh ?! Những chiếc lá vàng từng thu chất sầu khung cửa Thềm hoang . . . màu thời gian loang lổ bụi phủ lên giá vẽ Bức tranh nằm mơ về cõi hóa thân . . . Có gì mà buồn thế ! Những câu thơ vẫn gào gọi phục sinh gào gọi bình minh . . . khuất sâu miền u tối . . . Thắp lửa trong anh, trong tôi Trong mỗi chúng ta những mùa đời vẫn gọi . . . Nếu lòng người chưa có chỗ cho niềm thương yêu Ta thắp lại niềm tin ! Dẫu trái tim bé nhỏ . . . Để ngày qua ta hát . . . ngày sau vẫn hát Hát hết mình dù đã quá buồn đau Khúc hát về những mùa lạnh trũng đồng sâu Mùa hanh cháy nỗi sầu ruộng cạn gương mặt người hoang hóa những mùa vui Về biển khơi chưa đêm nào ngủ . . . con sóng bạc đầu người quê chưa một lần môi son Khúc rừng xa sương phủ đầu non con suối cạn vật mình nơi ghềnh vắng . . . Hát hết mùa mưa hát qua mùa nắng Khúc bể dâu . . . phận mỏng kiếp người . . . Hãy thắp nến đi anh soi bóng mình trên vách Lấp lánh côi đơn đổ xuống tràn ly Ta uống mình nơi đáy mặn . . . Long lanh tiếng hát vòng quanh ly đời . . . . . . Rồi chia tay ngày sau lại gặp Anh mơ gì . . . Xin cứ hát đi anh . . .
  25. Về một loài hoa như một lời tri ân cho Mẹ, các mẹ, em và các chị, em ". . . con cò lặn lội bờ sông . . . Con lặn lội trrong lời ru của mẹ Nỗi buồn ơi sao mà ăm ắp thế Áo mẹ rách rồi chưa trọn một niềm vui . . ." . . Chẳng biết tự bao giờ . . . có lẽ từ thuở lời ru cất lên từ cõi đồng sâu ruộng cạn cuộc người, những lời ru bay qua mênh mang lòng thế nhân . . . lắng sâu tận cùng đáy tâm linh, để trở thành tiềm thức về một người được gọi tên là Mẹ Nguồn sông ấy, tên gọi ấy . . . ngày hôm qua, ngày hôm nay và có lẽ đến tận cùng con đường thời gian có khi nào khô cạn, khi đời con vẫn được sinh ra và khôn lớn mỗi ngày . . . Lúc mầm sống đầu tiên tách ra trên mặt đất này, thì trước đó đã được dưỡng nuôi hình hài từ chính trong những cơn quặn đau đời Mẹ tư mùa chan mưa nắng. Sau tiếng khóc oa oa của hài nhi Mẹ đã vắt đến cạn mình . . . Vậy mà từ đôi mắt kia, vẫn mênh mông một cõi trời đắm đuối yêu thương chở che và đánh đổi, dẫu bên cạnh đời Mẹ là nỗi phập phồng khoai sắn . . . và bể dâu phận bạc kiếp con tằm . . . Để rồi trong một sớm mai nay, chợt nhớ thèm tái tê một quê nhà khi mùa xuân trở về trên ngõ. Mẹ ơi ! Mẹ đi từ ban mai cho đến khi chiều xế sao chưa hết tủi buồn . . . Cực nhọc đời quê, lam lũ lời ru cho con được áo mới đến trường, long lanh những ước mơ đẹp như màu cổ tích ( trên nền đời Mẹ áo nâu không che nổi một cơn gió lạnh . . . mà che cả dời con khôn lớn đến bây giờ . . . ) Khi tuổi thanh xuân của Em rơi vãi dọc theo mùa . . . Trong mắt ta chợt nghe có điều gì đã vỡ . . . Em bây giờ là Mẹ của ngày xưa ! Và ta ơi có gì phại thẹn đâu khi hay mình biết khóc . . . Phụ nữ là hoa của đất . . . và điều gì sẽ xảy ra trên trái đất này như nếu :Đời thiếu mẹ hiền không phụ nữ ?! Thì -bạn -và -tôi -đều -tự -biết -trả -lời . . . 8/3/2007

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...