Jump to content

Từ Linh Nguyên

Thành viên
  • Số bài viết

    126
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi Từ Linh Nguyên

  1. Đường chiều hoa trắng Bụi mưa lay sợi chiều hờ Nhành quên đôi vạt gió ngơ qua lòng Cánh buồn lấm tấm bên song Xoè tay . . . nghe trắng một vùng hoa niên Bây giờ nhặt lại tuổi tên Đánh rơi từ dạo u phiền qua đây Kể từ cái buổi mưa bay Mắt em bỏ cả tháng ngày đi chơi Vậy là quên cũng là thôi Vấp chân đôi nhánh chiều rơi điếng hồn Soi mình trong vũng hoàng hôn Thấy dăm sợi đã bồn chồn màu sương Nhặt hoa cũng chuyện bình thường Bởi lòng đã biết nhịn nhường đấy thôi Trách gì hoa trắng tình phôi Đường xưa nghe gió bao đời chênh vênh 18/5/2008
  2. Xin nén nhang thắp cho nguời nằm xuống Thay lời tiễn biệt những nạn nhân động đất Tháng 5 . . . những cơn mưa về ướt cội lòng Đi dưới bầu chiều xám ngắt màu mây nghe gió cuốn tung phiá cuộc đời áp thấp. Biển núi dại ngơ trong sắc thẫm một nghĩa trang mưa đang kéo về sầm sập. Nháo nhác cuộc nhân sinh giữa bốn bề tháng năm bủa lưới mắt người như con thú bị thương trong cạm bẫy ngày Trái đất bàng hoàng quờ quạng những bàn tay Những bàn tay hụt nhau rơi vào vùng đêm xoáy. Phút sực tỉnh muộn màng khi tất cả chẳng còn lại gì ngoài màu tang phủ trắng Tiếng cầu cứu bặt tăm vào hố sâu tuyệt vọng Chẳng có ai khóc nhau Còn ai mà khóc nhau Một - mấm - mồ - vắng - lặng Khói mây bay hay chính là khói hương thắp quanh nửa vòng trái đất Và mưa . . . mưa hay chính là những giọt muộn lăn trên vô cảm mắt đời Vậy là số phận đã cuớp đi hơn vạn mạng người. Hỡi những đồng loại của tôi – ngày hôm qua người còn mang theo bao ước mơ vào giấc ngủ ngay chính trong căn nhà thân thương về một ngày mai tươi sáng. Hỡi những vợ vừa mới hôn chồng cha hôn con, những em thơ đôi mắt trẻ non trong xanh câu hát Hỡi đồng loại của tôi ơi! Không tin là sự thật Ai nỡ ngắt đi hồn hoa đáng lẽ vào hôm nay sẽ đưa hương cho trái đất đâm chồi Chúng ta lại trở thành những kẻ nợ nhau đời. Khóc không ?! Khóc có ý nghĩa gì nguời đâu còn nghe nữa. Bi kịch của trái đất này hay là bi kịch của mỗi chúng ta trên cõi lòng tấy rữa bởi đủ thứ mưu toan, cạm bẫy Lúc phần con cướp giật nửa phần người Tháng 5 . . . những cơn mưa về ướt cội lòng Đi dưới bầu chiều xám ngắt màu mây nghe gió cuốn tung phiá cuộc đời áp thấp. Xin một nén nhang thắp cho nguời nằm xuống Một nén nhang khất nợ Một nén nhang khất nợ Một nén nhang khất nợ
  3. Lâu không gặp , dạo này thế nào rồi Tulip ? ..................................................... Niềm quê Buộc vào nỗi nhớ tôi đi . . . Khúc đồng dao thuở chi chi chành chành . . . Chiêm kê mùa thúi . . . vòng quanh Ngô buồn luá tủi để thành quê hương Bước chân đi mãi nên đường Đời chưa ấm để lòng nhường nhịn nhau Nắng đồng cạn mưa ruộng sâu Theo mồ hôi chảy cho câu hát về Mẹ tôi của thuở rằm quê Bâng khuâng suối tóc trăng thề ướt vai Ca dao cha ngắt đem cài Lên câu hẹn ước chảy ngoài sông xanh Làng thôn mưa nắng đan mành Trầu cau quấn quít mà thành duyên quê Tháng năm trăng nước thầm thì Lời ru níu áo người đi không đành Tôi ngày tuổi biết mong manh Thầm mong hoa bưởi hoa chanh những chiều Mang thơ dại buộc lên diều Thả trong thương nhớ bao điều ngẩn ngơ . . . Tôi về tất cả còn xưa Chỉ mẹ cha tóc phơ phơ sương rồi Nghe lòng nằng nặng chiều rơi Nghe trong tim một giọt ngời nặng vay Bao năm khôn dại qua tay Vẫn là tôi của của đất đai quê mình Đi qua được - mất – nhục - vinh Đời còn lại một ân tình . Quê ơi 10/05/2008
  4. đêm phố vắng mùa mưa gió chẳng nói gì mà bên thềm kia có người mất ngủ mắt rơi vào vùng xóay của đêm hình như những tiếng vỡ chát chúa của một ngày chưa dứt còn châm kim lên mảnh đêm gầy tháng năm đã hình như quá tải để hình dáng vầng trăng cũng méo mó như đời cuộc sống đang lạnh dần . . . cảm thức chẳng những không thăng hoa mà còn trầm băng bởi rác của muôn lọai hình thời thương trường bất trắc niềm yêu cũng giáng thăng như chứng khóan từng giờ còn rất ít khỏang tự do khi từng bình minh mắt người bị xé rách bởi trập trùng cao ốc khỏang trời con cò bay lả bay la là ký ức ngủ quên vào ngày phố thay làng ngày hôm qua đi tìm mảnh ca dao từ vầng trăng cũ đắp lên miền rong rêu cạn vắng nguồn xanh suối mát, nghe bước chân gõ đơn côi về phía xa nguời gió chẳng nói gì mà bên thềm kia có người mất ngủ mắt rơi vào vùng xóay của đêm có tiếng kêu thất thanh của vài con chim phía lùm cây nhỏ hay tiếng kêu từ phía lòng mình trong cái tức tưởi của xúc cảm không còn nơi trú và sự nghèo túng của ngôn từ trong xô bồ pha tạp sự bất lực của chính mình ước gì đuợc đón gío lên từ phía cánh đồng được nghe đủ thứ âm thanh du dương từ lời ru đồng nội đuợc nghe tiếng cội nguồn vọng thổi có một điều ước nở buồn đêm phố vắng mùa mưa
  5. Thăm bến nhà Rồng Vẫn sông nước vẫn bến bờ thuở ấy Con đến đây khi tổ quốc thanh bình Trong tiếng sóng rì rào con nghe thấy Nỗi lòng Người ngày ấy ra đi Cả non sông u uất hận chia ly Bốn phía quê hương đâu trời đất Việt Màu sông núi đen bầm lưu huyết Bóng gông xiềng rên xiết cảnh lầm than Sóng Sài gòn réo trào đêm nô lệ Lấy thương đau hun đúc chí anh hùng Hồn sông núi hóa mặt trời rực rỡ Trong trái tim Người đất nước bốn nghìn năm . . . Người mang theo một Việt Nam trong ngực Viên gạch con của đất những xóm làng Nào ai hay giữa đêm trường thế kỷ Từ bền nhà Rồng lịch sử đã thay trang "Hồ Chí Minh - Rực rỡ tên vàng . . ." Đã siêu tan thảy xích xiềng nô lệ Người xuất thế - Hay thiên thần giáng thế Hạnh phúc đây mà cứ ngỡ chiêm bao ! Vẫn sông nước vẫn bến bờ thuở ấy Con đến đây khi đất nước thanh bình Không được gặp Người nhưng lòng con vẫn thấy Người mỉm cười khi con gọi : Bác Hồ ơi !
  6. Chút suy tư bên dinh Độc Lập Viết nhân ngày 30/4 Một đời bất quá trăm năm Quyền uy - rồi cũng mấy hàng mộ bia Tạo chi bao cảnh chia lìa Sinh linh đồ thán máu chia đầu rời Kịch tuồng khép một cuộc chơi Cũng thân nô lệ tiếng đời bán rao Lưu đầy đất khách. . . Ôi chao ! Làm thân hại nước nơi nào dung thân Ví như vì nước quên mình Dẫu hồn liệt sĩ vùi thân chiến bào Tinh anh về với trời cao Ngàn năm danh dự tên vào sử xanh Đời người chạy một vòng quanh Cũng chân mình dẫm chân mình đấy thôi Tiền oan nghiệp chướng gieo rồi Cũng đành quả báo luật trời trả vay Thăm dinh Độc lập hôm nay Nghĩ về quá khứ chợt cay mắt đời Nói bao nhiêu để hết lời ?! Cảm ơn Đảng - Bác cho đời tự do !
  7. Thanh âm của sự im lặng Mùa xuân hát giọng trong veo mùa đông nói giọng thâm trầm Buồn ngân niềm hân hoan của buồn hạnh phúc nói lời đắng cay của hạnh phúc Im lặng là thanh âm của sự tự chứng Gió mang trang thái của thời gian, thời gian thổi qua cung bậc cuộc đời cuộc đời giật mình qua được và mất Những ngôi sao đêm cứ cháy hết mình Ánh sáng bao giờ đã làm vỡ vụn bóng tối và con người luôn dõi tìm giai điệu của chân lý Tôi tìm tôi trong bão dông . . . Bởi trong bình yên tôi chìm trong bóng mọi người , chỉ khi nào đối diện với sự sợ hãi tôi mới thanh lọc được những tạp âm để nghe được lời mẹ hát ru tôi khi tôi còn hôi sữa và nhìn thấy gương mặt của lương tâm đang méo mó dị hình Tôi tìm tôi trên nét hoa văn thời đồ đá được khai quật tôi tìm tôi lấm lem bùn đất ( không phải tôi trong bóng hoa đèn) ngay cả những câu thơ được viết ra trong quằn quại đời tôi cũng không là tôi mà chỉ là tiếng tru đêm lạc lạ của loài dạ trùng bé nhỏ Tôi thở dồn bò lên câu ca dao . . . Những câu ca cũ đã từng ru tôi vào giấc ngủ thời thơ bé nguyên lành Khi mái tóc phai màu, khi đời nhiều phôi pha Khi biếc hạt luá quê hương đã chứa cả đời quê hơn hai mươi thế kỷ ! Và người quê lại lấy những hạt luá ấy cất thành rượu Cúng tổ tiên và ướng lại đời mình và hát . . . Trong thanh âm của sự im lặng của đất
  8. Nhận biển Gió thổi lật trang ngày xưa của nhớ Em bỏ quên giữa phượng một chân trời Đôi môi ấy mong manh lời rất . . . biển Bãi chợt chiều . . . và sóng bến bờ tôi Vẫn lớp cũ, trường quen vẫn bè bạn. Nhưng rồi Ngày vắng nhau sao nghe lòng biết đợi Để có ngày nao chung mưa chiều tan học Chợt lạnh lòng khi áo ướt vào nhau Mà phượng ơi ! Năm tháng rẽ về đâu Nẻo mùa thi ai hay buồn đón đợi Em quay lưng dấu sau tà áo mỏi Một giọt buồn xa vắng khẽ khàng . . . Ôi ! Mãi vô tư . . . và tôi đã lỡ rồi Phượng đi vắng con ve buồn đã chết Mắt ướt trang thơ trước giờ pháo nổ Biển mưa về em đợi đuối bờ đau . . . Tôi trở về lặng lẽ uống cho nhau Giữ thay em mênh mông lời biển gọi Gió thổi lật trang ngày xưa của nhói Nhận biển và . . . lặng lẽ nhắc thầm tên
  9. Chút nhói lòng trong sương khói ngày xưa . . . Xưa vội nói chia tay Em mưa nguồn lối phải Anh bão dồn phía trái Tình cũng vừa thôi nôi Mùa dường như rất vội ?! Cứ đi và cúi mặt Ngày quên và ngày rơi Thất thanh lời đá cuội Xanh rêu dưới chân người Con đường nằm chơi vơi . . . Cánh cửa nào không khép Đông bao mùa qua tay Thương ngọn đèn không ngủ Đau mắt đêm xa vời Tình ta thành mồ côi ! Ngòai kia dòng sông chảy Bồi lở nào không đau ?! Giật mình con cá quẫy Cô đơn như địa cầu . . . Mai sau còn có nhau ??? 3/2008
  10. Xin tiễn chị bằng đôi lời viết vụng. Chúc chị từ đây mãi bình yên Nghiêng . . . Nghiêng năm Rót lại đời mình Rồi nghiêng ngả cụng với thinh không buồn Này ly xa vắng cội nguồn áo cơm phủ trắng nẻo hồn hoang nhau Này ly phờ phỉnh sắc màu xui ta tô vẽ thêm dâu bể đời . . . Này ly đầy khóc ly vơi khóc ta năm tháng trận người đong đo Rượu tàn dưới đáy nằm trơ Mảnh hồn ta khát ! Bây giờ đắng môi Cuối năm gỡ mặt nạ đời Soi gương Đau cái lòng người dị dung Giơ tay vẫy phía mênh mông Khi nao về chốn tương phùng ấu thơ ?! Hết ta - cạn cái bơ vơ Xin mưa xanh lại bến bờ vô ưu
  11. Nghiêng . . . Nghiêng năm Rót lại đời mình Rồi nghiêng ngả cụng với thinh không buồn Này ly xa vắng cội nguồn áo cơm phủ trắng nẻo hồn hoang nhau Này ly phờ phỉnh sắc màu xui ta tô vẽ thêm dâu bể đời . . . Này ly đầy khóc ly vơi khóc ta năm tháng trận người đong đo Rượu tàn dưới đáy nằm trơ Mảnh hồn ta khát ! Bây giờ đắng môi Cuối năm gỡ mặt nạ đời Soi gương Đau cái lòng người dị dung Giơ tay vẫy phía mênh mông Khi nao về chốn tương phùng ấu thơ ?! Hết ta - cạn cái bơ vơ Xin mưa xanh lại bến bờ vô ưu
  12. thơ ngày 8-3 tặng TN Sao lai bắt anh đừng nhớ em Làm sao mà thế được ! Hồn anh không phên liếp Gió lùa . . . Không có em anh còn với mưa dông Chỉ có em cho ấm lại mùa đông Dẫu chỉ là một cái tên thầm gọi trong những ngày gió nổi trong những ngày mưa rơi Khi mà trên thế gian chim chóc im lời khi muôn hoa thầm rũ Khi mà trái đất chỉ còn là một tinh cầu lạnh băng trong mang mang vũ trụ Thì vẫn còn một cái tên anh gọi với riêng mình ! Sao lai bắt anh đừng nhớ em Làm sao mà thế được ! Hồn anh không phên liếp Gió lùa . . . Không có em anh còn với mưa dông 8/3/2008
  13. Ngày trăng khuyết . . . tặng TN Chiều rối bời muôn tơ Bãi muộn ngây ngô . . . màu lau lách trắng đôi bờ trầm thủy Nghe dưới chân ta cỏ bồn chồn mộng mị Ai đánh đu đời mình trên sợi nhớ chiều Thác lũ bủa tìm khóe mắt rồi mang đi cùng lênh đênh lũ sóng giang hồ Mơ hồ tiếng chuông rớt từng giọt bến lòng Rưng rức cỏ hoa trì níu chiêm bao trên nhánh chiều lay lắt gió Trăng long đong mắt vắng . . . Bỗng thấy mình chợt khuyết như trăng Rượu đổ ướt bờ chiều ánh lên màu lấp lánh Lấp lánh màu say trong hoang mang thi tứ rụng bên đời Chiều trốn trong mắt em Trong mắt em vời vợi bóng thời gian Thảo nào ta hoang hoặc Trên lối trông mong náo nức cơn đau níu kéo biết nước mắt rớt từ mật ngọt cỏ hoa mời Theo dòng nước trôi xuôi theo một ngày trôi xuôi Còn lại mảnh trăng ngã xòai bên ghềnh sóng sáng một niềm cô liêu Sáng như niềm nhớ em 23/1/2008
  14. Thôi thì . . . Giận hờn cũng bởi vì yêu Ngàn xưa biết có khê nhiêu thế này Quay đi để lỡ một ngày Ngòai kia nắng úa mưa bay phập phồng Lem nhem lối muộn chiều không Bóng hòang hôn rụng xuống lòng bập bênh Phải chi tôi chẳng một mình Trăng đâu trăng phải treo chênh chếch mùa Thôi thì lấy được làm thua Lối quen . . . nhờ gió gửi thưa một lời Bán dùm tôi một nụ cười ?! Dẫu cho phải trả cả đời cho em
  15. Lâu không ghé thăm, cuối năm qua nhà thăm Tulipdenus .................................................. Muộn . . . Chạm năm rụng cái giật mình Bến xo ro Vắng lá thinh lặng Vèo . . . Thuyền con mặt nước lèo teo Chút đông lạnh đuổi gió nghèo qua sông Xòe tay còn cái chênh chông Mắt rưng rưng sóng mùa chòng chành Buông ! Chuông chiều nhòa lặng trong sương Ngày cuối năm mảnh tha hương gió ngùi Chút hòang hôn Muộn Mắt người Nghe thảng thốt tiếng gì rơi ?! Vỡ òa . . . 16/1/2008
  16. Muộn . . . Chạm năm rụng cái giật mình Bến xo ro Vắng lá thinh lặng Vèo . . . Thuyền con mặt nước lèo teo Chút đông lạnh đuổi gió nghèo qua sông Xòe tay còn cái chênh chông Mắt rưng rưng sóng mùa chòng chành Buông ! Chuông chiều nhòa lặng trong sương Ngày cuối năm mảnh tha hương gió ngùi Chút hòang hôn Muộn Mắt người Nghe thảng thốt tiếng gì rơi ?! Vỡ òa . . .
  17. Phủ dụ . . . Sao không nói về những điều bình yên Trang điểm tháng năm chốn đời dâu biển Khi lòng vẫn chưa nguôi niềm thương mến Trong khúc hát con người còn lắng tiếng ầu ơ . . . Bên ngoài kia bầu trời vẫn xanh lơ Người vẫn trồng hoa trên ruộng đời nứt nẻ Khi bóng tháng năm lênh đênh màu mắt mẹ Mà lời ru vẫn nhắc chuyện bí bầu . . . Tay còn ấm hơi người . . . Thì có lẽ đâu Khép với ngoài kia lạnh lùng cánh cửa Ta cứ thắp thơ đời lên ánh lửa Hát vang trời . . . xô ngả cõi sầu riêng . . . Để mắt em tròn viên mãn một hồn nhiên ! Ca hát vô tư giữa mùa thu đầy lá Những bước chân dạo qua đời thong thả Áo cài hoa và tóc gió cài mây . . . Rượu trong đời hào phóng những mùa say Cạn ly nhau để lòng vơi trống trải Thôi cứ hát ru tình yêu ở lại Giữa bến người . . . ủ ấm cội người xưa . . .
  18. Ta về đâu phía cuối cuộc tình . . . Vẫn là lá những chiều cớm gió Rơi vàng ngõ vắng mùa tôi Chẳng có gì vui, cũng chẳng gì buồn . . . tháng ngày vẫn tháng ngày cũ kỹ Cũ kỹ như mùa thu, như cỏ lòng tôi . . . Vẫn là gió những ngày cớm nắng Mênh mông cửa lòng bỏ ngỏ Kỷ niệm chẳng được tích sự gì . . . ngoài cái việc làm người ta nhớ Nước mắt rơi thật nhẹ nhàng mà sao ta đau ?! Vẫn là nắng của những ngày không nhau Long lanh như là nước mắt ! Ta về - Không cảm thấy đơn côi . . . đơn côi đã đầy như đời vắng Ta về đâu phía cuối cuộc tình . . . 25/12/2007
  19. Lâu ghé lại thăm Nguyệt Thảo ................................................. Rồi sẽ bình yên . . . Thế gian vượt lên trên sự sinh diệt, như bông hoa nở giữa hư không. Trí tuệ không thể được xem là có hay không, bởi biết rõ như vậy nên khả tính vô biên của tình yêu thức tỉnh Vẫn những chiều đi qua không hò hẹn, những bước chân lơ đãng vời con đường . . . Bảng lảng thời gian nhuốm màu định mệnh, cỏ bên trời xanh như chiêm bao. Miền bình yên trú ngụ ở nơi nào, có thể nói cùng ta một lời về hạnh phúc ? Lặng lũi tháng năm qua dòng trong đục, trên đôi vai oằn nặng gánh trần ai . . . Nghe tháng năm nghèn nghẹn tiếng thở dài, giữa bình yên vẫn mơ hồ dông bão ! Ôi bình yên . . . bình yên biết bao giờ có được, giữa thế nhân đầy ắp ưu phiền. Lòng ước mơ một cõi vô biên, để biết tình là dây oan tu là cõi phúc. để có được trong tận cùng tâm thức, một mặt trời thắp sáng cõi vô minh Để có trong tâm thực sự một yên bình, không phải những hạnh phúc vô thường những niềm vui tạm bợ ! Giữa bát ngát hư không những bông hoa bừng nở, mỗi sát - na đều bất khả tư nghì . . . Năm tháng bồn chồn . . . mùa hạ sắp ra đi, ngày hôm nay rồi sẽ thành quá vãng. Bánh xe luân hồi hú reo bờ ngã mạn, dọc trời đêm chớp bể mưa nguồn . . . Vừa thóang mơ hồ . . . đã ngơ ngác sầu vương, trên mặt đất mùa thu những linh hồn cúi mặt. Nhìn năm tháng ra đi về xa lắc, nghe giật mình tự những ngày xưa ! Sẽ bỏ lại sau lưng những mất còn hư ảo, giữa những mùa sương khói mộng vàng son. Nhìn nắng tỏa trong một chiều mây trắng, nhẹ bay lên trong vắt một linh hồn Bình Dương mùa thu 2002
  20. Rồi sẽ bình yên . . . Thế gian vượt lên trên sự sinh diệt, như bông hoa nở giữa hư không. Trí tuệ không thể được xem là có hay không, bởi biết rõ như vậy nên khả tính vô biên của tình yêu thức tỉnh Vẫn những chiều đi qua không hò hẹn, những bước chân lơ đãng vời con đường . . . Bảng lảng thời gian nhuốm màu định mệnh, cỏ bên trời xanh như chiêm bao. Miền bình yên trú ngụ ở nơi nào, có thể nói cùng ta một lời về hạnh phúc ? Lặng lũi tháng năm qua dòng trong đục, trên đôi vai oằn nặng gánh trần ai . . . Nghe tháng năm nghèn nghẹn tiếng thở dài, giữa bình yên vẫn mơ hồ dông bão ! Ôi bình yên . . . bình yên biết bao giờ có được, giữa thế nhân đầy ắp ưu phiền. Lòng ước mơ một cõi vô biên, để biết tình là dây oan tu là cõi phúc. để có được trong tận cùng tâm thức, một mặt trời thắp sáng cõi vô minh Để có trong tâm thực sự một yên bình, không phải những hạnh phúc vô thường những niềm vui tạm bợ ! Giữa bát ngát hư không những bông hoa bừng nở, mỗi sát - na đều bất khả tư nghì . . . Năm tháng bồn chồn . . . mùa hạ sắp ra đi, ngày hôm nay rồi sẽ thành quá vãng. Bánh xe luân hồi hú reo bờ ngã mạn, dọc trời đêm chớp bể mưa nguồn . . . Vừa thóang mơ hồ . . . đã ngơ ngác sầu vương, trên mặt đất mùa thu những linh hồn cúi mặt. Nhìn năm tháng ra đi về xa lắc, nghe giật mình tự những ngày xưa ! Sẽ bỏ lại sau lưng những mất còn hư ảo, giữa những mùa sương khói mộng vàng son. Nhìn nắng tỏa trong một chiều mây trắng, nhẹ bay lên trong vắt một linh hồn Bình Dương mùa thu 2002
  21. Cho một ngày trở lại . . . Đang xa dần mùi rơm rạ quê hương màu bùn lấm lem mốc tay chân bến mưa mùa đông trắng . . . Xa dần nơi mẹ cắm cả cuộc đời trên bãi ngàn mưa nắng lối đi sống lưng trâu sấp ngửa tháng năm về Xa dần một thời quê áo rách nón mê mẹ gánh đời đi vẹt mòn tuổi tác chiều trắng xóa xuống nghìn sợi bạc phía con đi xa vắng mong chờ . . . Ta đến gần chốn xanh đỏ mộng mơ giữa điêu ngoa muôn điều thật dối bụi chợ búa . . . ta thành người có tội cũng tráo trân, phờ phỉnh tiếng rao mời Tờ dolar che lấp một phương người ta dửng dưng như một thằng bội bạc ngay tiếng nói cũng thuộc về người khác linh hồn thành con rối chốn trả vay . . . Vội trở về níu rơm rạ hôm nay trở về níu màu bùn bến mưa mùa đông Trắng ! trở về nơi mẹ cắm cuộc đời trên bãi ngàn mưa nắng trở về nơi cội quê ! Lối đi sống lưng trâu thanh thản tháng năm về . . . 4/12/2007
  22. Thơ trong những ngày cuối năm Những cơn gió trốn mình vào xa vắng Chiều cuối năm rung nhẹ sợi tơ buồn Em chớp mắt ngó nhìn sắc nắng Rồi khẽ cười mơ ước một màu hoa Anh thầm gọi điều gì đơn sơ lắm Chút bình yên trong bề bộn đời thường Để khói sương không luồn vào nỗi nhớ Khi mùa xuân đang tới ngoài kia . . . Nhận thư nhà . . . nước mắt thầm chảy ngược Nhuộn xuống chiều nhòe ướt tấm tha hương Cơn gió thổi nhói đau ngàn lá rụng Cứ run lên nghèn nghẹn tiếng lòng Đừng khóc nhé Em ơi Ngày mai là xuân đến ! Rộn trăm phương hoa biếc để dâng đời Em hãy hát từ tận cùng thương mến Để nghe lòng chưa tắt những niềm mơ Đêm trở dạ sinh thành trăng ân nghĩa Tỏa ánh vàng chiếu rực cõi hư không Tâm hương thắp nén nguyện cầu lấp lánh Đón xuân về từ cuối nẻo mùa đông Trước xuân 2002
  23. Ru em mùa thu tặng Trinh Nga Em đừng khóc cho thơ bình yên chút ! Lòng nhuốm thu rồi em biết không ? Gió vương nhẹ nét mi buồn thiếu nữ, lá vàng rơi nhoi nhói xuống chiều thơ Có phải mùa thu - Khúc ru miền Nguồn cội. Nên dòng trôi nguôi dịu thác ghềnh. Hay bởi em dịu hiền bé nhỏ. Nên cuộc đời bớt chốn mênh mông ?! Em hãy đón thu về trên tay nhỏ. Và nghe trong tha thiết tiếng tơ lòng. Những ấm áp nhân tình trong màu mắt, những nụ cười vừa thoáng đã thân quen Em sẽ đi qua chiều vui gió lá. Vào vườm trăng nghe dịu khúc tình thơ. Hoa cỏ trả lại em mùa thơ dại, đưa em về trong ngọt ấm lời ru Rồi em ngủ yên bình trên thảm mộng . . . Những câu thơ lóng lánh sắc màu. Anh đã thấy từ đôi môi hé nở. Những nụ cươi thơm ngát đơm bông . . . Thu 2001
  24. Em - mùa thu và . . . Em về gieo mắt vào thu Cành thương treo một lời ru bồn chồn Phố xa . . . có kẻ lạc hồn Lòng anh muộn chín hoàng hôn chưa về Bởi lo rằng phố nhiêu khê Sợ lòng quên lối . . . bên lề tim xiêu Sợ trong cơn gió ban chiều Lòng tan theo tóc em nhiều mây bay Tóc hương bay rối một ngày Câu thơ mất vía trên tay thẫn thờ Thu ơi ! Lạnh tự bao giờ Gọi ngàn lá rụng bên bờ . . . liêu xiêu 20/10/2007

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...