-
Số bài viết
212 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
38
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi TRẦN KHUYẾN
-
NƠI BA BỀ SÓNG HÁT Chạm tay vào trang đước Vùi chân vào bãi bồi Eo ôi con còng nhỏ Xoe mắt tròn nhìn tôi Cái điều ta khao khát Còng ơi mi dư thừa Giờ đây ta bắt gặp Dấu chân còng - bài thơ Đất này còng trú ngụ Chốn này còng vỡ hoang Theo dấu chân còng nhỏ Chối đước đến giăng hàng Ôi ba bề sóng hát Một thiên đường tình ca Làm sao không căng ngực Đón mặn nồng khơi xa. Trần Khuyến
-
THÊM Thêm giọt nước sẽ tràn ly Thêm giọt đắng sẽ là gì hỡi em Thêm cánh hoa có mượt mềm Thêm mộng mị có mông mênh cuộc tình. Trần Khuyến
-
ƠI EM ! Em đâu biết ta giàu nứt vách Giàu từ khi ôm súng bước lên rừng Giờ quơ tay là chạm vào hạnh phúc Thơ ta reo tung tẩy gió thiên đường. Trần Khuyến
-
À HÁ ... Ừ thì chỉ trúng hai con Còn hơn vé số vo tròn, xé đi Trên vai một chút quyền uy Tự nhiên giọng nói, bước đi ... chuyển mình Sự đời - những kẻ lặng thinh Dễ xuôi lọt qua gập ghềnh, trờ trêu Gía như ếch chẳng biết kêu Cánh buồm muôn thuở xanh rêu bãi bờ Con rệp muốn hóa thành bò Khối kẻ ngủm trước tiếng ho của ruồi Chuyện đe chuyện búa nức cười Vòng quay ấy cứ rối bời thế gian Trước gian nan, gặp gian nan Lời than thở càng hóa ngàn bể dâu Túi rỗng toét - là răng đau Ôi nhức buốt từng tế bào nhỏ nhoi Ta là hoa giữa cuộc đời Ta-sống-đẹp-ta-tặng-người-hương-thơm Đời kia họa phúc không lường Lối vào yêu ... có tai ương chực chờ? Trần Khuyến
-
ĐÔI MẮT CHIM RỪNG Tiếng chim thu vào cát-sét Rồi đem giăng bẫy ngoài rừng - Văn minh lấm đầy cay nghiệt Nhìn người - Mắt nó rưng rưng. Trần Khuyến
-
KÝ ỨC Có gì vừa thoáng nghe mưa Lòng ta hóa cánh rừng xưa mất rồi Súng tựa vai - giấc ngủ vùi Suối cùng ta hát vang trời đó em! Ta hoài nhớ cánh hoa sim Chiều xứ Lạng cứ lặng im cửa hầm Trang thư nhỏ lời thì thầm Nhờ giao liên gửi nhanh giùm về Nam Xòe tay bấm đốt thời gian Ấm tình đồng đội; nợ nần xóm quê Những làng thôn ta đã về Rau, khoai của mẹ vỗ về gian nan Ta mắc nợ tàu Bắc Nam Còi tàu năm ấy xuyên màn khói sương Nợ con tàu phía Lạng Sơn Giờ trong ký ức - đẫm - hương - hoa - hồi. Trần Khuyến
-
VỚI CHÚ VE RỪNG Ve ơi mày đập cánh Gọi mùa trên nông trường Hay mơ màng nhớ phố Nhớ mùa phượng thân thương Đắc R'lấp rừng ngút ngát Tìm đâu chút phượng hồng Ta, người đi mở đất Lòng trải cùng mênh mông Xới lên màu đất ấm Đặt xuống hạt nỗi niềm Mai đây hương mùa dậy Ve cùng ta hát lên Ve ơi rền bóng lá Nắng màu xanh vút cao Kìa gió ngàn tình tứ Hôn lên tiếng ve trào. Trần Khuyến
-
Ở ĐỒI THÔNG Người ta cứ bảo thông reo Không đâu bằng tiếng thét gọi chiều chậm buông Nhưng kìa - chiều - cõi - vô - hồn Cánh chim vội, cánh dơi cuồng vút bay Tôi gọi tình - Em có hay Đà khản giọng, đâu vòng tay hẹn chờ Vườn tình em có trăng mơ Tôi làm gác trọ gối bờ bến say. Trần Khuyến
-
SANG MÙA Em có biết bây chừ gió nổi Trời cao nguyên vừa chớm sang mùa Mưa rồi sẽ nguôi về hối hả Bàn tay người chạm trái ước mơ Cà phê cũng ửng hồng má thắm Gọi vòng tay ôm lấy hương mùa Gió cứ giật hòng trơ trụi lá Thương hàng muồng chắn gió vô tư Gió rừng thổi ngang thời xuân trẻ Em yêu ơi lửa ấm nông trường Mặc gió lộng - Mây trời muôn nẻo Trái tim anh neo lại phía trăng rừng. Trần Khuyến
-
RỪNG LẠNH Kìa em sông R' lấp về xuôi Con nước xoáy muốn thét lời trái tim Lâm tặc hòng cướp rừng thiêng Chúng giết anh trái tim miền lá xanh Kìa em sông R' lấp uốn quanh Tợ dòng máu chở dịu lành yêu mơ Rừng kia nghiêng lá đề thơ Hoa rừng nở khắp bãi bờ không tên Anh nằm xuống - Rừng vút lên Mỗi búp lá một lời nguyền, dáng quê Rừng xa xót, rừng tái tê Trong hơi rừng lạnh -anh - về - đó - chăng? Trần Khuyến (Lâm trường Bù Đăng)
-
NÀY CON DẾ NHỎ Lạ chưa con dế nhỏ Chọn chiến hào gáy vang Lát nữa bộc phá nổ Tiếng gáy còn miên man? Dế ơi về bãi tập Sao không ở đồng bằng Sao không về với phố Cho nhẹ nhàng tấm thân Ru gì từng ngọn cỏ Ru gì cùng đất đai Ru đôi chân người lính Mạnh bước những dặm dài Hay ru nòng súng thức Ru vai áo đẫm sương Hay muốn cùng người lính Mai này về biên cương. Trần Khuyến (Lục Quân 2 - Long Thành, Đồng Nai)
-
CÂY HOA DẠI Anh chỉ là cây hoa dại Bao nhiêu hoa - Nở hết cho đời Chẳng một chút nào giữ lại Chỉ còn đây - xơ - xác - nụ - cười. Trần Khuyến
-
GIẤC MƠ TUẤN MÃ Mịt mù trời bụi gió Ta tung vó tung bờm Suối reo bày thách đố Gập ghềnh móng ta bươn Mơ làm ngày rạng rỡ Ta hí vang đỉnh đèo Gõ chân vào vách đá Giục rộn ràng suối reo Ta - yên lòng - xếp lại Trời - mây - của - xa mù Ta - yên lòng - nằm xuống Trước cỏ - tràn - mùa thu Trần Khuyến
-
KHÚC HÁT ĐI TÌM ĐỒNG ĐỘI Thắp lên một nén nhang trầm Tôi đi đi tìm đồng đội Lối mòn giờ đâu rõ lối Chỉ là cách trở, mòn hơi Tiếng chim - Sao kêu khắc khoải Lá khô - Lặng nói điều gì Vin tay vào từng hoài niệm Ấm lòng - rẽ lối - chân đi Đây rồi - hình hài rữa nát Hút sâu hố mắt - Có còn ... Khoảng trời nghiêng chao én lượn Khoảng trời quê mẹ ngát hương Bạn đã về cùng cát bụi Bạn ơi! Chừ có yên lòng Thêm thương bạn mình thương tật Chợ đời còn lắm gió dông Có phải đại ngàn vẫn hát Vang vang những khúc quân hành Có phải vì thương áo lính Mà rừng xanh ngút ngàn xanh. Trần Khuyến
-
HÀ NỘI TỰ TÌNH Anh về nơi đây Dấu xưa Hà Nội Bóng mây qua vội Sông Hồng im soi Anh về Hồ Tây Khói sương thức đợi Em bên ô cửa Có thấy xuân cười Phố dài theo nắng Anh đếm bước mình Em chao sóng mắt Chợt lá ngời xanh Khóm hồng vụt nở Tựa những môi xinh Màu rêu phố cổ Như muốn tự tình. Trần Khuyến
-
EM ƠI Đừng vì cánh bèo trôi Mà ước lòng như thế Bèo trôi trong dâu bể Chứ nào thảnh thơi gì Rưng lòng vài cánh tím Tự huyễn hoặc với hồn Chứ bèo nào lãng mạn Ôm sắc tím hoàng hôn Đừng nhé em đừng nhé Dòng trôi mãi vô tình Bao lần bèo đuối sức Dòng trôi cứ mông mênh. Trần Khuyến
-
HỒN NƯỚC GỌI MỜI Nào phải tự dưng lá thắm Đất kia tự trải hương mùa Sông kia tự dâng ngọn sóng Màu kia tự hóa nên cờ Em ơi - Từ trong tủi nhục Xích xiềng rung lên ước mơ Từ những đường lê mũi súng Nở hoa chiến thắng - cơ hồ Trường Sơn mãi còn hùng vĩ Nghĩa trang sừng sững bên trời Cũng vì tình yêu hạnh phúc Cho em ngồi vẽ son môi Sớm nay cờ reo muôn lối Tin yêu nhen khắp mặt người Anh nhìn cờ sao lộng gió Mà nghe hồn nước gọi mời. Trần Khuyến
-
ĐIỀU EM ƯỚC Từ Trường Sơn về Anh mang theo khúc hát Để rồi em biết Có lèn đã bướm bay Có cô gái mở trong bom rung Có cơn sốt rừng vàng theo màu lá úa Ôi dặm dài gian khổ Để có hôm nay Và ... lòng em bỗng ước Giữa tháng tư này Trường Sơn trong anh mãi còn hùng vĩ Khác hát vẫn xanh ngời Như vầng lá ngụy trang năm ấy Và ... đừng ai ngậm ngùi hối lỗi với Trường Sơn. Trần Khuyến
-
THƯƠNG MẸ TRƯỚC HOÀNG HÔN Hoàng hôn lịm tắt cuối trời Mẹ tôi ra ngõ với lời cầu xin Nén nhang run trước mông mênh Vẽ vào đêm cả nỗi niềm màu son Cầu vồng tắt với hoàng hôn Sau lời khấn nguyện - chẳng mòn bóng đêm Mong điều chi - Mẹ van nguyền Ngày bóng xế - Mẹ có tìm được chăng? Sử, Bia ư? Mẹ đâu cần Vai áo vá - Tợ đồng gần đồng xa Trưa về lặng trước hiên nhà Thời con gái đã nhặt nhòa mùa sang Ôi bờ vai mẹ - Nhọc nhằn Gánh lo toan, gánh trái ngang trĩu lòng Mẹ vì con, mẹ vì chồng Trời ơi khói trắng nhuộm hong tóc người Và đời con đến mai nầy Có như mẹ? có hao gầy héo hon? Có còn không kiếp mỏi mòn? Có như mẹ - trước- hoàng - hôn - nguyện - cầu. Trần Khuyến
-
CHA Bên chân rạ sẫm màu phèn đất Dế thản nhiên thi họa muôn lời Cha ta đó sớm chiều tất bật Mải mê hồn ta học rồi chơi Khẽ duỗi chân - Ê từng đốt sống Cánh tay luôn chận xuống trán người Ta nào hiểu : Niềm đau - Phi lý Qủa banh tròn - tung dậy mơ vui Vai cha rộng - Con đòng đòng lên đó Nào thấy đâu rộng hẹp kiếp người Con một thuở bật cười nắc nẻ Có ấm lòng cha? phút giây thôi? Ồ tiếng dế ru mê bao trẻ Mà thơ con bé bỏng trùng khơi Ôi mỗi bước đời con lớn dậy Luôn có cha xõa bóng bên trời. Trần Khuyến
-
HOÀI NIỆM MỘT THỜI TRAI Ngồi bấm đốt ngón tay Tìm về ngày tháng cũ Để nhớ ngày suối lũ Để nhớ ngày lạc rừng Để nhớ những con đường Gầm rung bao tiếng nổ Để nhớ từng khoảng trời Khao khát mãi quê hương Áo trận từng nhạt phai Để rừng tươi lá mới Vòng ngực này thầm gọi Ơi rừng ơi! Rừng ơi! Kỷ niệm dẫu phôi phai Khi bạc đầu tóc rối Nhưng giữa hồn xanh mãi Tình yêu - của một thời. Trần Khuyến
-
KHÔNG ĐỀ Vài hạt lúa lạc ngoài luống mạ Vẫn còng lưng nâng dậy hương mùa Vài bóng người lạc dòng gian trá Còng lưng mình mấy cõi mưu mô. Trần Khuyến
-
Ở CÔN SƠN Cứ ngỡ choàng ôm hết núi Dang tay sẽ kín bến Đầm Bức tranh Côn Sơn hùng vĩ Ngập lòng khách một lần thăm Kia những con đường ngang dọc Trầm tư thầm nhắc những ngày Bước chân lưu đày xiềng xích Lạnh lùng từng chiếc lá bay Trái tim cháy trong tù ngục Cháy lên khắp bãi khắp đồi Hàng dương ngàn năm còn khóc Hồn thiêng lẩn khuất nơi nơi ... Cúi xuống cho hồn nghiêng trút Niềm thương lấp lánh ánh trời Niềm đau - Hóa thành mạch sống Cho tôi và-với-bao-người. Trần Khuyến
-
Ở LẠNG SƠN Nơi này ruộng bậc thang Mùa về không cao thấp Người đứng ngang trên đất Sao lòng người thấp, cao Đỉnh núi nhắn trời, sao Nên muôn đời cao vọng? Đầu người cúi thấp, cao Nên-muôn-đời-bé-bỏng? Trần Khuyến
-
Ở ĐẦM SEN Mặt hồ chạm viên sỏi nhỏ Xôn xao ngọn sóng xô bờ Môi em chạm vào anh. Bỗng ... Vỡ ra muôn vạn lời thơ Ngỡ thời này gì cũng ế Tình, người, cả ước mơ Ôi ngỡ phận này chết dở Ngờ đâu - Em - là bến bờ Bao năm vẫy vùng mê dại Vận may kín đáo môi cười Sao lòng không lần nghi hoặc Phép màu - Chuyện của xa xôi Đan tay - dìu em - lá hát Đầm Sen - thơm dịu - ru hời Nào em lên cầu hạnh phúc Mặt người mặt nước chung soi. Trần Khuyến
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.