-
Số bài viết
212 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
38
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi TRẦN KHUYẾN
-
ĐÓI LẮM HẢ, NHUNG? (Viếng hương hồn em) Nếu thơ anh là thức ăn thức uống Xin em no lòng về cõi phiêu diêu … Đói lắm hả, Nhung? Anh buột miệng thốt vậy Khi thấy ảnh thờ của em Đôi mắt trong xanh Đôi mắt ấy no con sông quê mẹ No núi đồi vạm vỡ quê cha No vầng trăng lấm màu cổ tích No căng cơn gió bấc xa về. Đôi mắt ấy no điều tin cậy Rằng cái đói ở chốn xa xôi Ở Sô-ma-li, hay, Si-ri gì đó Lẽ nào cái đói nằm dưới gốc rạ - kiệm lời. Đôi mắt em đang muốn nói gì Mà tròn xoe – nhức nhối Cái đói hiển hiện – ai cũng thấy Lại có khối kẻ không nhìn tới, không ngó tới Buốt lòng anh: Vì sao em chết? Quê hương ta nhiều lúa lắm mà Thế giới này ai cũng biết : Việt Nam lúa rẻ như cho Vậy mà cái đói vẫn chực chờ. Xin hỏi : Còn bao nhiêu người đang đói Hãy giơ tay. Trần Khuyến
-
ĐI CẤY (gởi HMV, những ngày này đi cấy lúa mướn) Phôn cứ tò te tí Hoang mang biết nhường nào Cái thằng này chết tiệt Nó bận lắm hay sao? Cái bộ vó gầy nhom Hổng lẽ giờ hắn bệnh Thời tiết cũng thất thường Mới nhắc. Hắn mò đến Mèn ui. Xòe cái bóp Giấy bạc mới no căng Hắn nhe răng cười, bảo : Nước ruộng ăn lở chân Nhắp chút cà phê muộn Bạn khoe chuyện ruộng vườn Rằng chiều thêm một xị Nghe đời như thơm hương Phà vào trời khói thuốc Hình như hắn thỏa lòng Đêm cấy thơ lên mạng Ngày cấy lúa ven sông. Trần Khuyến
-
NGÓ BẠN CẮT RÂU (tặng HMV) Sáng nay lấy kéo cắt râu Sợi đen sợi bạc như câu thơ buồn Mặt mình, phải mặt trong gương Mà hai hốc mắt ngọn nguồn suy tư? Đời mình bạn bảo khỏe ru Chẳng cầu, chẳng cạnh, chẳng thù oán ai Thảng hôm nằm đếm canh dài Còn nghe tiếng đạn qua vai, hú hồn Dệt thơ nghìn chữ yêu đương Vậy mà đêm đến chiếu giường mình ên Hình như rơi giữa chông chênh Lời thơ đã nhọn – mũi tình chờ sâu *** Sáng nay mài kéo cắt râu Bạn tôi tỉa bớt bể dâu ấy mà Mặt mày nhẳn nhụi, cười khà Vài câu thơ vụn làm quà mua vui Trần Khuyến
-
TỰ TRỌNG Cha bao lần dạy con - Biết tự trọng là biết nhục Con lớn khôn dồn chân muôn lối Và lời cha con đã tỏ tường. Con gặp kẻ ngông cuồng Ôm lá mít mà khua mồm vô lối Con thấy kẻ chối từ sự thật Níu bóng đêm làm chốn ẩn mình Có kẻ dùng chân vẽ một lối hư danh Rồi đánh cược muôn trùng vận nước Họ cứ bảo tương lai phía trước Hơn nửa đời người - vẫn mãi lối chênh vênh Đã be bét lại gom vào "tại, bị" Ruỗng mục rồi mà cao dán, thuốc xoa Lúa cúi đầu Rừng xác xơ Đá lở Đồi tan Suối sông ngậm ngùi ô nhiễm Nay có thêm con tép mòng - cá lòng tong đi kiện Mà lối về trời chỉ có khói nhang Lòng tự trọng -luôn-cần-trước-họa-phúc-muôn-dân. Trần Khuyến
-
EM ƠI Em che cái răng khểnh Và rồi anh nhận ra Đời bao thứ xằng bậy Lộ diện kẻ tà ma Vệt son môi mới rợi Anh đã hiểu cớ duyên Những điều em muốn nói Không trong sách thánh hiền Và bao giờ cũng vậy Thú săn luôn ẩn mình Nếm phải lời phủ dụ Hóa cái chết không tên Và thời nào cũng vậy Sợ lắm trắng thay đen Vương triều nào lấp liếm Vận nước chìm đảo điên. Trần Khuyến
-
Cảm ơn bạn thơ. Thực tình chỉ ghép vần ghép vèo chơi, chẳng gì cao thâm lắm đâu. Chúc ngày cuối tuần vui. Trần Khuyến
-
RA PHÍA NGOẠI THÀNH Người người dồn chân về nơi phố phường kia Tôi dứt khoát : Không ! Để được đê mê Phía ngoại thành lam lũ Thật vậy - Giàu nghèo là đối lập Chưa bao giờ Và chẳng bao giờ Hai thứ ấy trộn vào nhau Chân ngày mùa xơ xác biết bao Lúa ngơ ngẩn ôm đòng Chẳng định đoạt gì Dù được mùa, hay được giá Bông súng mép ao - hồn nhiên lạ Có bao lần gác cẳng chốn vàng son? Con tép rong càng ngao ngán hơn Cái đói giục người bới, tìm, xúc, hớt Bạn tôi - giờ nhìn sông - trớt quớt Cái dòng nước cỏn con Coi như - cạm bẫy Bởi lưới lợp giăng đầy Tôi hỏi mây trời - tâng lớp nào Cứu sống cuộc đời đây Cây lúa cúi đầu Nhà máy ngoài kia - lương bèo bọt Đi hướng nào - Tất cả đều đắng đót Hỡi vạt chuối trước nhà - có vẽ được tranh quê ? Trần Khuyến
-
LUẬN Bước ra ruộng - phải lấm sình Không thể tung xõa, rập rềnh áo hoa Đi với phật - áo cà sa Kìa ai áo giấy ta bà - chốn hư Bản hùng ca - thuộc nát nhừ Vậy mà khối kẻ phá hư - phận mình Vẫy vùng với bọn yêu tinh Cuộc cờ danh lợi - bán mình chẳng hay Tài ư - nghê muội lối tài Chữ tâm xiêu vẹo - thẳng ngay - tị hiềm Hỡi tre, trúc - có thanh liêm Hỡi tùng, bách ... có cậy miền nhá nhem *** Kể ra - lắm kẻ đã thề Sao chưa thấy nhục - xin về - dân thương Cầm dốt nát - nuôi tai ương Đá kia khắc tội cho phường thị phi. Trần Khuyến
-
DẶN LÒNG Sôi trào như núi lửa Ầm ào như thác ghềnh Khi địa tầng dịch chuyển Tất cả hóa chênh vênh Sau những ngày nô nức Ta cuốn lưới – về không Chẳng tìm ra chút nhớt Lấy đâu cá lòng tong Này người ta dự báo Hổn loạn ắt thời cơ Buồm ta manh chiếu rách Sao dám mộng cơ đồ Vá víu điều nhơn ngãi Như kiến kia tha mồi Đã thiếu lòng quả cảm Đâu cuồng vọng trùng khơi Mà thôi phận giun dế Thèm khát chi bầu trời Bao kẻ mơ tùng bách Hồn xác tợ ma trơi. Cái long đền khiêm tốn Chắp vá nỗi yêu thương Còn hơn là thành quách Nhuộm máu chuyện đế vương. Trần Khuyến
-
CÂU THƠ NHÉT KẸT CỬA CỦA BẠN TÔI Gói mì tôm - dìu qua buổi sáng Chỉ vậy thôi - thanh thản lắm rồi Bạn dạo vườn - chặt vài bông chuối Bắt mang về - lòng ta chẳng vui Bỡi gió quật - lá trở thành xơ tướp Có phải đâu cây xé đời mình Cũng chẳng ai vắt hồn than khóc Nếu trong lòng không cựa quẫy đau, rên Hỡi cô gái - lỡ thì đâu đó Níu vào đâu bờ bến chân thành Cứ ngờ ngợ quanh đây toàn họ Sở Sẽ ra gì - khi tóc đã phai nhanh Quăng tay lưới - kéo lên con cá vụn Bạn cười khan - cạn kiệt sinh tồn Rô bí chiên giòn - lòng ròng - gỏi trộn Vì miếng ăn - mà u ám, chán chường Nếu một ngày - Bầu trời không tiếng hót Đêm mê man - Không tiếng dế dỗi hờn Trong lòng mình tìm không ra ngăn thương xót Câu thơ này - đọc khẽ hóa buồn nôn. Trần Khuyến
-
SINH NHẬT Đây rồi! Sinh nhật cỏ hoa Cũng là sinh nhật của ta, của rừng Của niềm vui, của nỗi buồn Của ngàn mê đắm, của từng xót xa ... Đây rồi sinh nhật đời ta Tuổi xuân đem rãi biển xa, đồi gần Thả lên nô nức : vì dân Phả vào những bước phong trần áo cơm Đây rồi sinh nhật cùng trăng Từng đêm treo - tỏa lặng thầm Lạng Sơn Thả vào ngọn suối biên cương Gắn vào mũi súng. Đêm trường sương rơi Sinh nhật tôi : Đất nước tôi Sinh sôi hạnh phúc. Nụ cười, lúa reo Còn bao nhiêu những kiếp nghèo Còn bao nhiêu những gieo neo phận mình Sao không sinh nhật - niềm tin Cờ bay, dân chủ, công bằng cầm tay Bẻ nanh vuốt, dẹp oan sai Là ta sinh nhật hoa cài lòng dân. Trần Khuyến
-
5 ĐOẠN GỞI EM Gà bươi ngoài gốc chuối Chạy quanh là bầy con Ta bươi vào ký ức Con chữ nhảy chân son Lúa ngã màu vàng xộm Mới đó đã nên mùa Ta ngã màu xuân trẻ Rời rã mấy câu thơ Em yêu ta đắm đuối Cho sông cạn, đá mòn Một lời ơn xin gửi Được yêu em nhiều hơn Đời kia không nước mắt Đời chẳng vẹn toàn đâu Nhận ra điều bội, phản Để mình cần có nhau Sau một lần trở dạ Mẹ đã sinh ra ta Thế gian có cuồng nộ Là ngày mới hoan ca Trần Khuyến
-
Mừng bạn chuồn chuồn ớt trở về. Thơ vẫn hay. Mong sẽ được thưởng thức thêm nhiều tác phẩm mới. Chào ngày cuối tuần. Trần Khuyến
-
Nhân ngày khai trường năm 2014, xin gửi tặng đến các em, cháu cùng các thi hữu : HOA ĐIỂM MƯỜI Điểm mười nào của riêng em Điểm mười nào của riêng ai Của ngày nắng sớm chiều mưa Của giàn mướp giậu mộng tươi Từng lời dạy dỗ của mẹ cha. Điểm mười nào của riêng em Điểm mười nào của riêng ai Của vầng trăng sáng dịu êm Chiều khơi bến đỗ vọng tên Cùng bao công ơn của cô thấy. Bông hoa xinh tươi điểm mười Cho em thêm bao nụ cười Bên trang sắc hồng màu hoa thắm như son Bông hoa xinh tươi điểm mười Mang bao hương thơm tuyệt vời Em xin tặng lại cho cha mẹ thầy cô. Trần Khuyến bài hát HOA ĐIỂM MƯỜI nhạc : Trịnh Vĩnh Thành thơ : Trần Khuyến trình bày : Tố Hà http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/hoa-diem-muoi-to-ha.ETHvJ_2AjC.html
-
CHỌN Ngồi buồn cắn lá me chua Ô hay ngày mới cũng vừa qua đây Ừ khế ngọt, kia gừng cay Mấy ai nếm hết đắm say mặn nồng. Hứa cùng nhau nên vợ chồng Cũng là rẽ một dòng sông lở bồi Cầm tay - mệt lã em ơi Những than vắn, những nghẹn lời ... bước ra Có phải đâu mộng là hoa Còn có bão tố vỡ òa buồn đau Và rồi nếm vị đời nhau Và ta tường tận nát nhàu vườn yêu Khi trượt ngã lối thềm rêu Là khi ta ngộ - sao nhiều đa đoan Mặc ai vạn tuế, thiên đàng Được bên em - Đã huy hoàng đời anh. Trần Khuyến
-
THAO THỨC MƯA Sài Gòn mưa - Chắc Đức Trọng cũng mưa Ừ - nhớ bạn - đoán mò vậy đó Cái xứ gì mà thâm trầm sắc đỏ Ta đã về - nhắm mắt cũng nhận ra Ôi cái loài hoa - vàng rực thế kia Chọn dốc đồi mà tư lự Điểm trang gì đâu - tự vươn mình nở Tôi đến gần hoa vẫn cười duyên Cứ ngỡ rằng hoa ấy là em Thơ lúc nào cũng tự hào lắm lắm Hai chữ Cao Nguyên - tỏ ra hoành tráng Phía Sài Thành - nhóng mắt trông lên Nếu bây giờ trên ấy đang mưa Tiếng lòng anh vang cùng phím lá Hạt rơi ngoài sân, hạt rơi vào thơ đó Đêm nảy mầm - hoài nhớ em ơi! Trần Khuyến
-
VỖ VAI NHÉ Y như rằng Có mây mới có mưa Y như rằng Còn gian thì có ác Y như rằng Có chốn dung gian - có phường bất chính Y như rằng Có đục nước ắt sẽ béo cò. Vậy mà - thế sự nhiễu nhương Cứ lơ mơ - chưa nghe, chưa thấy Đâu đâu cũng có loài béo ngậy Hợm hĩnh, ngạo đời ... Đêm nằm - Nghe tiếng thở Đất Nước tôi Mồ hôi rơi Hạt mầm lên ... Còn bao cơ cực Nếu ta không mơ về hạnh phúc Ta không hề xót đau Đừng vì chút mọn hèn Ta giam hãm đời nhau. Trần Khuyến
-
MỒNG TƠI VÀ EM Mồng tơi tím rịm Lấm vào tay tôi Chưa hề lấm láp Một màu bôi vôi Cái ngày thơ dại Tôi bày hàng chơi Bán mua ngày nọ Tím cả một thời Tôi đi trăm nẻo Mồng tơi mé rào Ngàn thinh lặng ấy Đẹp màu ca dao Đưa tay hái trái Em nhuộm vào tôi Phải màu chung thủy Trước đời phai phôi. Trần Khuyến
-
MỘT CON NGƯỜI Bạn nhấp vào trang mạng Khoe vội một bài thơ Viết liền sau bữa nhậu Cái tứ thật bất ngờ Ừ thì con tim hắn Như đất kia khát mưa Tình yêu cứ trôi tuột Hắn có lúc thẩn thờ Thế gian luôn hối hả Đập toang cửa - vào yêu Còn hắn cứ thủng thẳng Như kẻ dạo chợ chiều Xòe hai tay ra đếm Tuổi tác đã đong đầy Đâu mũi tên tình ái Cho hắn chết lăn quay Nghĩ mà thương thương quá Gói buồn vào trang thơ Khói củi un nhòe mắt Cớ sao chiều rưng mưa... Trần Khuyến
-
THƯƠNG EM GIỮA CHIỀU ĐÔNG Em ơi chiều trở lạnh, Chiều xuống sương mờ giăng Trang thư anh viết vội Thương em thương cánh đồng. Biên cương chiều trở lạnh Trầm lắng bao niềm riêng Thương em thương quê mẹ Anh thương cây lúa ngoan hiền. Giờ anh ước là ngọn lửa Lung linh soi giữa quê nhà Lòng anh ước là câu hát Ru em ngày cách xa. Giờ anh ước là ngọn lửa Đêm nay soi giữa quê nhà Em ơi trái tim người lính Một đời một đời thiết tha. Bài hát THƯƠNG EM GIỮA CHIỀU ĐÔNG nhạc: Trần Khuyến thơ: Vũ Phương Toàn ca sĩ thể hiện : Khánh Duy (bấm vào đường link để nghe nhạc) http://chiasenhac.com/mp3/vietnam/v-pop/thuong-em-giua-chieu-dong~khanh-duy~440708.html
-
SÁNG CHỦ NHẬT NẮNG ẤM Tìm gì … trong nắng ban mai Ờ tìm một chút ở ngoài áo cơm Ta không tìm những rạ rơm Ta tìm một chút dỗi hờn vu vơ Để rồi giằng níu vào thơ Để xóa lấp những mong chờ đó đây Xòe tay bao vết xước trầy Có sao đâu chuyện thường ngày – nhân gian Ta tìm em giữa ngổn ngang Ta tìm thơ trước bẽ bàng trắng đen Sống bên gian trá riết quen Lời xu nịnh – ta đớn hèn – từ lâu Mượn vạt nắng viết đôi câu Ơ kìa, cỏ ngẩng cao đầu mà xanh ! Trần Khuyến
-
GHÉ NHÀ NGƯỜI BUÔN GIÓ tặng Đ.C.Đ Lốc cốc rồi lọc cọc Thế là đã ra thơ Sớm - trưa - chiều. khuya khoắt Con chữ - luôn chực chờ. Lúc thì như kiếm khách Khẩu khí xưa ơi xưa Thế nào cũng tung chưởng Hỉ hả - cười khơ khơ. Khi thì - như thông thái Bá vai Ga-li-lê Đàm đạo cùng với Gớt Ta đọc mà ép phê. Có lúc là mọt sách Lật lại màu thời gian Ai công hầu khanh tướng Ai mọt nước sâu dân. Mèn ơi - những đòn thế Tứ trụ cũng rùng mình Toàn đá liên hoàn cước Cái ác - hiện nguyên hình. Trần Khuyến. * Ga-li-lê : Galileo Vincenzo Viviani, nhà thiên văn học, nhà vật lý học Italia. Người đã bác bỏ luận cứ trái đất là tâm điểm của vũ trụ. *Gớt : Johann Wolfgang von Goethe sinh ngày 28 tháng 8 năm 1749–22 tháng 3 năm 1832, được coi là một trong những vĩ nhân trong lĩnh vực nghệ thuật thế giới. Ông là một nhà thơ, nhà viết kịch, tiểu thuyết gia, nhà văn nhà khoa học, họa sỹ của Đức.
-
BẠN MIỆT ĐỒNG tặng HMV. Mưa ồn ào - đuổi nắng Ruộng đã nổi nước rồi Ô hay - bạn xếp lưới Cá tung tăng hơn người Chồm tay ra mé ao Đã ê hề rau rác Rót một ly khao khát Bạn tôi đã tê tê Thơ - treo như buồng chuối Chờ chim, dơi đến ăn Vết bùn non còn đó In hằn lên bắp chân Gặp tôi - bạn dồn hỏi Bộ lúc rày - thơ câm Cá ngoài mương đớp, quẩy Tưởng mày lặn biệt tăm Lòng vòng hết một ly Bữa nhậu - toàn món chay Hai thằng như vừa uống Những nỗi niềm xót, cay ... Trần Khuyến
-
GỬI EM, CÙ LAO DÀI Thơ : Trần Khuyến Diễn đọc : Trần Khuyến
-
HƯƠNG ĐỒNG Em lộng lẫy giữa sắc trời quê mẹ Áo bà ba đẹp tựa khúc ca dao Hương lúa bay ngọt ngào hương tóc Rặng trâm bầu thầm ghen nón em nghiêng Em lặng lẽ một cánh hoa đồng nội Chiếc cầu ao mong em phút dừng chân Nhịp cầu tre vô tình lắc lẻo Nét xuân thì sông hóa mặt gương soi Anh yêu rồi, yêu rồi em biết không ? Anh sẽ hái tặng em mùa hạnh phúc Anh yêu rồi, yêu rồi anh biết không ? Ngập ngừng chi câu nói thương nhau Kia trăng thề ru tình ta đó em Cho mộng ước đẹp như mùa xuân đến Anh yêu rồi nghe lòng muon lá reo Ngập hồn anh tha thiết hương đồng Trần Khuyến
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.