-
Số bài viết
212 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
38
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi TRẦN KHUYẾN
-
RA KHƠI Biển kia nào có bạc đầu Mượn vài bọt nước khoe màu thế nhân Ôi biển ấy dễ nào gần Ta, thuyền nan rách - Thử lần ra khơi. Trần Khuyến
-
DỰ BÁO Chớm cuối xuân Đã dự báo thời trang hè Tóc tém lên, áo quần mỏng ra, ngắn lại Xui tuổi xuân thì đỏng đảnh giấc mơ xuân Tivi dự báo bão xa gần Lòng thuyền phấp phỏng Bến bờ gió lộng Thương mũi thuyền chẻ sóng dưới trăng non Ôi quặn lòng trang báo mở toang Những cánh rừng vụt mất Soi vào dấu chân lâm tặc Thấy nhạt nhòa núi nát rừng tan. Xin dự báo cho Tổ quốc Một thời trang đồng phục trước tòa Lúa không còn lúa ế Và máu đồng đội tôi thôi hoang lạnh bãi bờ Xin chung tay vun dậy chồi mơ Cho lối đời xanh ngát Là dự báo về hạnh phúc Cánh chim xuân còn biết nẻo tìm về Và ... tự dự báo tim mình Còn mấy nhịp đam mê. Trần Khuyến
-
Mình không phải là dân Cà Mau, nhưng đã có diễm phúc gắn bó với vùng đất nhân hậu tuyệt vời ấy trong một thời gian. Cảm ơn bạn thơ đã quan tâm thăm hỏi. Mến
-
TRĂNG CAO NGUYÊN Đêm hư ảo một vầng trăng Lá ngửa mặt tìm mơ lắng Giọt sương gõ nhịp mơ hồ Run lên tấc lòng rừng vắng Mải mê lửa nóng vào tay Ngún vào thênh thang ký ức Bất chợt nghe lòng se sắt Thương câu hát vọng chân mây Tay này vung lên nhịp cuốc Vung lên nhịp phách của mùa Đêm này nông trường dỗ giấc Đêm rằng xin chớ trao mưa Để trăng trườn lên giấc mộng Khẽ hôn lên mỗi tâm hồn Chọn miền cao này nương tựa Nhen vui mỗi nhịp ngày thường. Trần Khuyến (Đắc R'lấp - Trường I TNXP)
-
THƠ GỬI THỚI BÌNH Mảnh lưới con ném ngang trời Để sông Trẹm cứ rối bời nhường kia Đôi bóng dừa xõa tình quê Còng nghiêng lá đứng hẹn thề cùng ai Nhịp cầu cõng ước mơ đầy Ồ con tôm nhỏ về đây nên mùa Kia nước lớn có là thơ Xin hời ru những-bãi-bờ-máu-xương Xin hôn chồi mía tơ non Hôn lên mỗi bước đường thôn hao gầy ... Mỗi nếp nhà mỗi bóng cây Ước trong mắt mẹ dâng đầy sắc xuân. Trần Khuyến (viết bên dòng Sông Trẹm)
-
LÁ MỚI Ơ hay - Em gái nhỏ Cũng bỏ phố lên rừng Em đi tìm huyền thoại Hay đi tìm mùa xuân Miền cao mênh mang nắng Miền cao dào dạt mưa Đêm - Thâm trầm cái rét Miền cao vất vả mùa Ơi này em gái nhỏ Về vui với nông trường Mời em về bên suối Suối hát mừng tuổi xuân Đây lửa nồng mới nhen Sưởi ấm tình đồng đội Và em như lá mới Xanh tràn vào thơ tôi. Trần Khuyến
-
BẦN CHUA Ừ thì cắn trái bần chua Rồi em nhắm mắt cho vừa lòng anh Ồ sông quê cũng lượn quanh Cho con sáo lượn hóa thành tơ duyên Chỉ đò thôi không cần thuyền Chèo vung nhẹ đủ dậy niềm yêu thương Bần chua suốt cả miệt vườn Anh cắn mới biết hoang đường là đâu Trong hương lúa có hương cau Thèm nghe em hát ví dầu ầu ơ ... Nghĩ mà thương trái bần chua Trần Khuyến
-
TRƯỚC ẢNH BÁC HỒ Sinh ra giữa nhân gian Ai dám chắc rằng mình không hề ham muốn Kìa vòm me non cố vươn mình xõa bóng Màu vôi trên tường cũng lặng khoe Anh gõ cửa lòng mình Nhịp thao thức, lo âu Trước gánh áo cơm, trước đường danh vọng Dù chẳng dám mơ thánh nhân kỳ vĩ Nhưng đã có phút khát thầm-đời-sẽ-nhớ-tên Ôi khốn thay - rách rưới tâm hồn Thói tị hiềm ngạo ngược Hoài bão mang màu âm u Nhưng Bác Hồ ta đó - Em ơi ! Ham muốn của Người chỉ một Suốt cuộc đời nguyện vì dân vì nước Nên Người hóa thiêng liêng Đêm nay anh nhìn ảnh Bác Lòng dậy niềm riêng Tiêng Bác cười độ lượng Và nghe hồn lên xanh Náo nức tiếng ve rền. Trần Khuyến
-
CỬA RỪNG Tiếng súng như lùi xa lắm Từ khi nguôi lửa chiến tranh Vậy mà cửa rừng tiếng súng Giờ chợt bùng lên thét đanh Hình như nóc rừng hư ảo Bóng đêm dị dạng không nguôi Tiếng ánh đèn pin loa lóa Chân dung cái ác đây rồi Đêm nay đồng xa lúa khóc Đêm nay đồi xa nước tràn Bây chừ phố xa đài báo Đồng bằng chăng mảnh khăn tang Về đây thoáng nghe tiếng súng Mà sao trong máu mình sôi Các anh giữ xanh rừng đó Nào mơ tên khắc ngang trời Trần Khuyến (Lâm trường Bù đăng)
-
VIẾT DƯỚI BÓNG RỪNG Cây rừng khẽ chạm vai nhau Hoa rơi muôn lối dâng trào hương đêm Cầm tay em nắm tay em Mà sao nhịp phách con tim lạc rồi Núi kia đứng, đồi kia ngồi Anh và em có xa xôi ngút ngàn Trần Khuyến (Lâm trường Bù Đăng)
-
TÌNH VÀ BIỂN II 4. Ở giữa tim này như có Biển Mình sánh đôi đi sóng cuộn trào Làm sao ngăn Biển đừng vỗ sóng Làm sao ngăn được mắt môi nhau 5. Ta mang lồng lộng gió khơi Về bên gác trọ bồi hồi đắm say Ta mang về một vòng tay Mà nghe da thịt ngát đầy môi xuân. Trần Khuyến
-
TÌNH VÀ BIỂN I 1. Một lời hẹn ước anh vừa thốt Ôi biển cuồng điên cướp mất rồi Nghiêng vai em nhé đừng sợ mất Một chiếc hôn nồng đâu thể rơi 2. Giờ anh biết tóc em là Biển Ngơ ngác bờ yêu đã ngã nhào Tại em, tại em. Tại em đó Nẻo về anh lạc lối trăng sao. 3. Họ bảo lối tình - gai góc lắm Anh thấy gì đâu. Ngát hương nồng Tựa vai nghe Biển chiều thỏ thẻ Tình ơi! Đừng lạc nẻo long đong. Trần Khuyến
-
HẠNH NGỘ Lưu lạc nẻo đời xa ngút Niềm mơ hun hút mù khơi Thế mà có ngày hạnh ngộ Nâng ly tống tiễn rối bời Mèn ơi hai mươi mùa nắng Úi dào hai mươi lần xuân Chuyện xưa tiếng còi tiếng kẻng Tình quê - Áo lính - Thao trường Điểm danh đứa nào tướng, tá Bao thằng cày ruộng, đi buôn Đứa vui tám giờ vàng ngọc Bao tên ngơ ngác dân thường Nhắc tên những thằng nằm lại Rượu này đắng xuống nguồn cơn Mong đừng đứa nào lạc bước Gọi tên mà xót xa hồn Cũng may dẫu lầm bụi gió Nhịp tim vẫn khúc quân hành Rộng dài lối đời quanh khuất Ru tình hoài nhớ lá xanh Kể ra đâu là tổng kết Tìm nhau không là thiệt, hơn Choàng vai ấm tình đồng đội Dìu nhau khoảnh khắc, đoạn trường Ha ha ... chúng mình chạm cốc Mỗi thằng đường ngắm thẳng băng Ước mơ ném về phía trước Nghiêng vai sải cánh chim bằng. Trần Khuyến
-
XUÂN THÌ Ai kia bạc tóc nên khôn Ta đôi sợi bạc vẫn còn ngu ngơ Thêm trăm sợi vẫn cứ khờ Khi nằm xuống ... vẫn cứ ngờ mình xuân. Trần Khuyến
-
HỒI TƯỞNG Nếu một lần đi ngược chiều ngọn gió Càng thêm yêu chân mạnh bước kiên cường Nếu một lần lao ngược chiều đạn bắn Thêm vạn lần yêu Tổ quốc Quê hương Được một lần hôn em trong bóng lá Tạ ơn cây đứng đó bao mùa Nếu một lần ngồi bên mồ đồng đội Chẳng ra gì - ba cái chuyện so đo ... Trần Khuyến
-
BÊN CHIỀU II 4. Chiều ấy tợ men nồng Nghiêng vai ta cạn chén Môi mắt của xuân thì Ngời lên như lửa bén 5. Sao trời xa ngút ấy Có rụng xuống tay tôi Một đóa dù bé nhỏ Tôi nâng niu một đời. Trần Khuyến
-
BÊN CHIỀU I 1. Ngoài kia có chiếc lá rơi Không đâu, ấy một chút thời gian phai Hay là có mảnh tình ai Vừa thôi sắc biếc vội xoay trước mùa 2. Ngơ ngẩn điều chi chiều tím biếc Để cánh phượng rơi mãi lượn vòng Khắc một nét tình lên khóe mắt Ta ngồi hoài nhớ phía mênh mông 3. Lơ lửng nắng cho bóng vàng mặt lá Phút giây thôi để thầm gọi rằng chiều Em lấp lửng một lời yêu nhẹ mỏng Tôi nặng lòng bên ngày tháng lên rêu. Trần Khuyến
-
CẢM ƠN EM Cảm ơn em đã mở rộng vòng tay Đón anh về - Từ đại ngàn xa ấy Mang tình em Vỗ về dịu lại Dịu lại khoảng trời Khói đạn Mịt mù bay. Trần Khuyến
-
TỰ TRÀO II 4. Ve biết đời ngắn ngủi Úp mặt gọi hè ơi! Đất cậy mình muôn tuổi Tặc lưỡi dưới chân người. 5. Đôi dòng thơ mộng mị Đừng ngỡ có phép màu Lật lên từng con chữ Tím bầm chứ phải đâu ... 6. Thử khoác lên chiếc áo quyền uy Bỗng có kẻ cung tay hể hả Xà lỏn, lưng trần. Ồ thiệt lạ Con kiến quèn cũng dời tổ lánh xa Trần Khuyến
-
TỰ TRÀO I 1. Tự thưởng cho mình cái tát Mới hay đời có nẻo cong Chìa ra xin thêm cái tát Mèn ơi! Chưa hết đứa ngông 2. Người bảo ta xấu xí Em khen ta có duyên Giữa đôi bờ yêu ghét Sông có là sông điên 3. Mặt người là quả trứng Mặt người là mo cau Ồ mặt tôi hình nộm Kìa em son phấn trau. Trần Khuyến
-
KHÚC RU TÌNH Này túi thơ túi nhạc Trĩu tay là tình em Nẻo đời còn xa ngút Nào dám đèo bồng thêm Hơn mười năm rồi đó Chung tay che nến hồng Nụ hôn nhòa trăn trở Chưa một ngày thong dong Góp nhặt từng hạnh phúc Trải lối về yêu mơ Tựa vai ta ríu bước Bên tiêng cười con thơ Trút đi em - phiền muộn Còn đây vòng tay anh Một bãi bờ yên lắng Nối ta với mơ lành. Trần Khuyến
-
BỐN KHÚC 1. Hình như nấc thang danh vọng Tứa ra một lớp như bơ Ruồi kia lần dò chống gậy Chân thang khối kẻ ngay đơ 2. Trong đá kia có ngọc Trong cát ấy có vàng Gian nan ta xin chọn Mặc ai nhờ khói nhang 3. Tốt gì cái chuyện đãi bôi Đãi người có ngày người đãi Sao không nâng bước đời nhau Để chiêm bao đầy hoa trái? 4. Thơ dài ta không viết nổi Nhòe câu, vụn ý, cỗi cằn Thơ ta, xinh xinh nho nhỏ Nhẹ lòng như viên bi lăn. Trần Khuyến
-
NHÀ THƠ (tặng HMV) Nhà thơ - oai lắm phải không Chút xưng tụng - Để vừa lòng nhau thôi Riêng tôi chừ ngộ ra rồi Câu thơ - là chuyến đò-trôi-mịt-mùng. Trần Khuyến
-
HỒN NƯỚC GỌI MỜI Nào phải tự dưng lá thắm Đất kia tự trải hương mùa Sông kia tự dâng ngọn sóng Màu kia tự hóa nên cờ Em ơi - Từ trong tủi nhục Xích xiềng rung lên ước mơ Từ những đường lê mũi súng Nở hoa chiến thắng - cơ đồ Trường Sơn mãi còn hùng vĩ Nghĩa trang sừng sững bên trời Cũng vì tình yêu hạnh phúc Cho em ngồi vẽ son môi Sớm nay cờ reo muôn lối Tin yêu nhen khắp mặt người Anh nhìn cờ sao lộng gió Mà nghe hồn nước gọi mời. Trần Khuyến
-
TÌNH TÔI Bỗng dưng tôi yêu chiếc áo Bạc sờn mưa dội em ơi Phải vì lòng tôi đa cảm Bâng khuâng trước cánh chim trời Ơi mái rừng miền núi thẳm Rộng dài hun hút xuân đâu? Tóc thề quê chưa gương lược Trăng soi, mây chớm bạc đầu Hoa rừng ở rừng cũng hiếm Phong lan chọn lối chênh vênh Tôi tìm làn hương ru mộng Hoa ơi cài xuống tóc mềm Phải vì tơ vương sắc áo Ước mình hóa khúc tình ca Ru hoài trên bờ vai nhỏ Xin em đừng hóa bao la. Trần Khuyến
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.