Nếu ngày mai tôi không còn nữa Hãy cho tôi làm ngọn gió du dương Theo bước chân em trên mọi nẻo đường Làm dịu mát những trưa hè oi bức Để ru em những đêm dài thao thức Bằng lời ru mẹ tôi hát thủa nào Nếu ngày mai tan biến vào trời cao Hãy cho tôi là một làn mây trắng Giữa mùa đông chở về thật nhiều nắng Sưởi ấm ngôi nhà - nơi có mẹ tôi Với tất cả nỗi ân hận khôn nguôi Về những ngày tháng hoang tàng vô ích Nếu ngày mai phải chìm vào lòng đất Hãy cho tôi mọc lại thành hàng thông Căng hết mình chịu đựng với bão giông Chở che cho em bốn mùa mưa,gió Nếu ngày mai tan hòa trong cây cỏ Hãy cho tôi thành một cây xấu hổ Đứng đơn côi thấp thoáng ở ven đường Khi người đời giẫm đạp hay xót thương Cụp lá lại giương gai ra chống đỡ Xấu hổ hết mình về cuộc sống đã qua Nếu ngày mai mãi mãi phải đi xa Xin cho tôi một lần quay trở lại Mái trường xưa nơi có mối tình đầu Tuổi học trò chập chững biết yêu Mà không hiểu sẽ rất nhiều cay đắng Nếu ngày mai sẽ mãi là xa vắng Xin cho tôi được đến một dòng sông Thả trôi đi bao khát vọng viển vông Mà đời này tôi vẫn chưa làm được Hãy cho tôi tan hòa trong dòng nước Theo thủy triều đến được biển mênh mông Để tôi được lẩn trốn vào hư không Chẳng bận lòng bao người thân ở lại Nếu một ngày tôi phải đi mãi mãi....