-
Số bài viết
755 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
55
Bài viết được đăng bởi hoaquynh
-
-
Đến thu nào tình mới hết đợi mong.
Hoa Quỳnh
Mây mùa thu có bay về nơi đó
Phủ giùm em trắng cả một trời thương
Đừng giăng xám, kẻo người ta trăn trở
Người ta buồn, tình xa lắm … ngàn phương.
Gió mùa thu có thổi về nơi ấy
Giữ hộ em nồng ấm nụ hôn môi
Hương tình đầu em gửi người ta đấy
Thật ngượng ngùng, đừng cười nhá… gió ơi.
Nắng mùa thu có hong đời viễn xứ
Trao người ta… đo đỏ má hồng em
Cả trái tim và tình yêu em nữa
Cho người bớt lạnh buổi về đêm.
Hoa mùa thu có nở vàng nơi lạ
Xin nhuộm giùm hương sắc của quê nhà
Góc phố xưa, chẳng gì thay đổi cả
Vẫn là em dõi mắt ngóng tin xa.
Mùa thu em mỏi mòn nơi chốn cũ
Thu người ta…có đau đáu buồn không?
Gửi vào thu lời yêu đương tình tự
Người ta ơi ,
Đến thu nào tình mới hết đợi mong.
- 1
-
Tình em
Hoa Quỳnh
Em chẳng hiểu tự lúc nào biết nhớ
Chỉ biết tim đang gõ nhịp nồng nàn
Em thương anh… như mây trời thương gió
Hoa cúc vàng thương vạt nắng mùa sang.
Em chẳng hiểu tim em to bao lớn
Chỉ biết rằng tim choáng ngợp bóng anh
Như đại dương dạt dào bao ngọn sóng
Câu ngỏ lòng …”Tình em đó …biển xanh.”
Em chẳng thể đem tình ra đong đếm
Chỉ biết rằng mình sau trước vẹn nguyên
Cứ đong đầy như thuở vừa quen biết
Vườn uyên ương xin nở đóa hoa hiền.
Em trau chuốt lời ngọt ngào tha thiết
Một bài thơ đâu kể hết chuyện tình
Vần thương yêu em chọn màu xanh biếc
Chữ thuỷ chung em khắc bóng đôi mình.
Anh nhận nhá...thơ em, tình em nhá...
- 1
-
Thơ của hoa quỳnh hay thật đấy! Hòa mình vào thiên nhiên một cách thật mềm mại!Quỳnh cảm ơn . Thơ của bạn , Quỳnh xem qua rồi,cũng ngọt ngào tha thiết quá. Hôm nao cho phép Quỳnh họa lại nghen.
Thân mến
-
Giọt mưa tháng támCơn mưa tháng tám buồn vời vợi
Giọt ngắn giọt dài cứ thở than
Em giả ngây ngô vờ lẩn thẩn
Mặc anh héo rũ góc thu tàn
Em có nhận đâu cọng gió hoang
Làm ngơ chẳng nhặt lá thu vàng
Không nghe thổn thức chiều mưa đổ
Giọt nhớ giọt buồn giọt xốn xang
Thiếu nắng nên chiều quên giấc mộng
Cho thơ bỡ ngỡ với mưa sầu
Biết em đã bỏ vầng trăng úa
Tháng tám anh đành đếm giọt ngâu
Bài thơ tình tháng tám
Hoa Quỳnh
Đừng anh ạ, gieo giọt buồn tháng tám
Góc hiên đời em gọi nắng về ngang
Anh thấy không, từng cơn mưa dai dẵng
Bỗng vỡ òa , trời vời vợi thênh thang.
Nắng mùa thu óng mềm như tơ lụa
Trải mịn màng trên từng phiến cỏ non
Khép mi ngoan, nghe tình yêu gõ cửa
Nụ hôn mềm, ngọt như quả thị ngon.
Gió mùa thu, mây mùa thu tháng tám
Dẫn đôi ta lạc vào giấc chiêm bao
Anh, hoàng tử trao em nhành hoa thắm
Tỉnh mơ rồi... hương ngào ngạt dài lâu.
Hãy cùng em, quên đi vầng trăng khuyết
Tháng tám về, đâu chỉ lá vàng rơi
Bài thơ thu, lời ngọt ngào tha thiết
Chuyện chúng mình, đừng anh nhá... phai phôi.
- 1
-
Chiều mưa
Hoa Quỳnh
Giăng giăng
bạc trắng
chiều mưa
Chênh vênh
phố chợ
áo
lưa thưa bùn.
So vai
chân bước ngập ngừng
Ai bên
cửa sổ
xin đừng dõi theo!
Ghét mưa
làm nũng
hò reo
Rưng rưng
giọt lệ trong veo
Em hờn.
Mặc mưa
mặc gió
đường trơn
Mặc ai song cửa
cười mơn
Giận chiều....
- 1
-
Lưng chừng thu
Em đi giữa chiều thu
Mong manh hiền như cỏ
Tình anh đừng là gió
Tội áo trắng thẹn thùng!
Bàn chân bước ngập ngừng
Ngang qua vùng cỏ dại
Thoảng hương mùi ngai ngái
Đâu dám cùng … anh mơ!
Mùa thu anh làm thơ
Vẽ mưa, tóc em ướt
Tay anh thay chiếc lược
Chải hoài…rối vấn vương!
Lá thu nhớ con đường
Giọt mai sương nhớ nắng
Mùa thu ơi, dài _ ngắn
Mà tình ta… lưng chừng!
Em, dáng nhỏ... người dưng
Anh , vần thơ tim tím
Nụ vàng mơ chúm chím
Mùa lưng chừng sang thu....
- 1
-
Giọt Ngâu Tháng Bảy
Hoa Quỳnh
Nắng của mùa thu dìu dịu quá
Nắng hiền đâu nỡ trách mưa tuôn
Em thơ tình mộng ngây ngô lắm
Đâu dám giận ai, chỉ khóc buồn.
Nắng giữ làm sao được lá vàng
Chiều thu, gió_ lá dạo lang thang
Bài thơ con chữ nghiêng vần Nhớ
Chẳng biết người xa có thấu chăng.
Nắng rủ mây về giăng lưới mộng
Cho thơ đừng ướt giọt tình sầu
Nhưng trăng đâu chịu chiều đôi lứa
Tháng bảy năm nào chẳng giọt ngâu.
- 1
-
Đắng lòng
Hoa Quỳnh
Có phải tình anh con gió
Một hôm gõ cửa đời em
Ghé rồi đi, còn bỏ ngõ
Để lạnh lùng mộng đêm đêm.
Có phải tình anh tháng bảy
Chiều thấp thỏm giọt mưa ngâu
Dâng sông đầy con nước chảy
Em ngược dòng, bóng chênh chao.
Có phải tình anh biển muối
Thả mặn đắng lòng em không
Chập choạng tìm anh muôn lối
Mà nghìn trùng hoài mênh mông.
- 1
-
Thu Đợi
Hoa Quỳnh
Em dỗi mùa thu gió mải sầu
Hắt hiu thềm ướt giọt chiều Ngâu
Tình xa vạn dặm, buồn tê tái
Em đợi chốn này,anh ở đâu?
- 1
-
Đường về quên dấu ...gió buông xuôi
Hoa Quỳnh
Gió anh gom hết lá vàng thu
Chừa lại vườn em cây xác xơ
Trái thị vàng ươm, hương bưởi chín
Có còn đâu nữa để đong đưa.
Rằm trăng thềm mộng đêm thu ấy
Nụ ngọt hôn đầu, hương gió trôi
Tháng bảy mưa dầm mòn lối cũ
Đường về quên dấu ...gió buông xuôi.
Ngưu,Chức còn mong ngày hội ngộ
Nhịp cầu Ô Thước nối vòng tay
Gió anh đổi hướng miền xa lạ
Vườn cũ câu thề đã nhạt phai.
Gió gửi mây về giăng lưới rộng
Một màu xam xám buổi buồn thu
Làm sao nắng tới vườn em được
Héo rũ tàn cây khóc tạ từ...
_________________________
- 1
-
Vàng thu rồi lại thu vàng
Hoa Quỳnh
Bàn chân bước ngập ngừng phố cũ
Cúc ven đường khoe nụ vàng xinh
Mùa thu nhắc chuyện đôi mình
Bài thơ bắc nhịp cho tình nên duyên.
Em, mùa xưa, tóc huyền lộng gió
Anh, thu vàng, trăn trở lời yêu
Tim hồng nhịp đập liêu xiêu
Một chiều định mệnh ngỏ liều tiếng thương.
Để từ đó vấn vương vương vấn
Mặc thu gầy mấy bận vàng rơi
Lung linh tình vẫn rạng ngời
Trong veo mắt biếc, nụ cười giòn tan.
Hương xưa vẫn nồng nàn phố cũ
Lời ngọt ngào tình tự âm vang
Vàng thu rồi lại thu vàng
Trăm năm mình hẹn đến ngàn năm sau.
- 1
-
Gọi mùa thu đến, đắm thơ say
Hoa Quỳnh
Nhà em khung cửa còn khép dở
Chờ gió thu về nhẹ bước chân
Chờ nắng thu về hong tình ấm
Chờ vần thơ ngọt thoáng phù vân.
Nhưng gió đa tình, phiêu lãng mãi
Giọt nắng hình như cũng giận hờn
Vườn ảo chiều nay giăng mưa bụi
Nhoè ướt bài thơ loang tím buồn.
Thơ buồn, em còn buồn hơn nữa
Em biết làm gì đẹp ý thơ?
Hay là em sẽ hong vần mộng
Gom lá thu vàng nhóm lửa mơ.
Lửa ấm, bài thơ chừ bớt lạnh
Sẽ gọi gió về, vui tóc mây
Gọi nắng bên thềm, mơn má thắm
Gọi mùa thu đến, đắm thơ say.
_________________________
-
Cảm ơn những vần thơ Cô đơn của ThiThanh nhiều. Mong được đọc thêm những vần thơ của bạn
-
Lạc
Nếu giữa trời thu, thơ lạc nhau
Thềm xưa trăng lạc khuyết loang màu
Dáng anh đã lạc vườn yêu cũ
Thì gió tình em biết lạc đâu?
Lạc (2)
Gió thổi về đâu, gió thổi đâu
Làm sao em biết phải làm sao
Câu thơ lạc khỏi cung tình ái
Sót lại khói buồn vướng mắt nâu.
Lạc (3)
Hai nửa vành trăng đã lạc nhau
Hai mình tay với chạm buồn đau
Bài thơ nhịp lạc trầm cung vỡ
Xin giữa chợ đời kẻ lạ xa
Hoa Quỳnh
-
Từ bữa đó
Hoa Quỳnh
Từ bữa đó anh không thơ nữa
Gió cũng buồn, nhỏ cũng ngẩn ngơ
Chiếc lá vàng mấy vòng chao đảo
Rồi chúi mình ngã đám cỏ khô.
Từ hôm bữa hồn anh hóa đá
Rong rêu hờn, phủ bám tường loang
Hạt mưa rơi đọng hoài trên lá
Lá rung cành, chắc lá hết ngoan!
Từ hôm đó, giận anh, thu khóc
Giọt vắn dài ...nhỏ khóc cùng thu
Lạc đâu rồi vần thơ mật ngọt
Giấc mộng vàng cõi ảo hư vô.
Chờ thơ anh như thu chờ nắng
Khản giọng rồi, lành lạnh gió hanh
Từ hôm bữa bài thơ đi vắng
Rưng rưng hoài giọt lệ long lanh.
-
Anh về
Anh về nhặt sợi nhớ xưa
Sợi thương em góp cho vừa đợi mong
Tay thon dệt chiếu mây hồng
Bài thơ tình ngỏ phiêu bồng giữa thu.
Anh về gieo ngọt tiếng ru
Dìu em vào giấc tương tư mộng vàng
Dịu dàng anh hái trăng ngàn
Kết thành vương miện làm quà trao em.
Anh về khảy nhạc bên thềm
Cung đàn reo rắt dịu êm một chiều
Thu vàng mình khắc vần yêu
Thả lên cánh gió chiếc diều tình mơ.
_________________________
-
Mùa thu đẹp tựa tình ta đẹp
Em ước mùa thu lá vẫn xanh
Đôi chim quấn quýt hót chuyền cành
Mơn man con gió bờ môi mọng
Một nụ hôn tình... em nhớ anh.
Em ước mùa thu đẫm nắng trong
Trời cao mây trắng lẫn mây hồng
Hai mình hai cụm mây phiêu lãng
Đôi cánh kim bằng bạt núi sông.
Em ước mùa thu ánh nguyệt rằm
Tròn vành cho vẹn nghĩa trăm năm
Mùa thu đẹp tựa tình ta đẹp
Khúc nhạc uyên ương điệu bổng trầm.
-
Lạc
Hoa Quỳnh
Nếu giữa trời thu, thơ lạc nhau
Thềm xưa trăng lạc khuyết loang màu
Dáng anh đã lạc vườn yêu cũ
Thì gió tình em biết lạc đâu?
-
Thuyền trăng
Về đâu
ơi chiếc thuyền trăng
Biển trời vô định
đa đoan kiếp người
Nặng lòng
một gánh tình vơi
Lênh đênh
mong gặp lại
người
mình thương[/i]
-
Hư vô
Hoa Quỳnh
Mây hồng
rủ gió lang thang
Người thơ
rủ giấc mộng vàng
ái ân.
Kiếp này
lạc bước phù vân
Mong sao
kiếp tới
tròn vầng trăng thương.
Vẫn em,
một đoá quỳnh hương
Vẫn anh,
thi sĩ bên vườn mộng mơ.
Ân tình
là những bài thơ
Nợ duyên
khúc hát vu vơ bổng trầm.
Kiếp này, kiếp tới nghìn năm
Nghìn năm hò hẹn sắc cầm hư vô
-
Tình em lá mùa thu úa
Hoa Quỳnh
Tình em là lá mùa thu úa
Vàng vọt bên đời rách tả tơi
Phải anh là gió đầu đông buốt
Giận dỗi rung cành lá em rơi...
Tình em là những vần thơ cũ
Lớp bụi thời gian phủ nhạt mờ
Nhắc lại chắc gì anh nhớ chứ!
Ân tình ngày ấy thoảng trong mơ.
Tình em là lối mòn sông cạn
Liễu rũ bến bờ cũng héo khô
Bến vắng chiều buông còn ngóng đợi
Thuyền anh xa tít nẻo hư vô.
Tình em là khúc ca vô vọng
Thanh bổng ngân dài giọng khản hơi
Phím đàn đã lạc làm sao hát
Kỉ niệm hoài thương... thương nhớ ơi...
-
Đã bao lần thu về ngang con phố. Phố vẫn nguyên như cái thuở ban đầu. Thuở mười tám, mượn vầng trăng thố lộ.Yêu người ta... mà hổng biết làm sao.
Thu mười tám
Hoa Quỳnh
Thu đã về trên cây bàng lá đỏ
Gió bâng khuâng rơi rớt mấy cọng buồn
Mà sao lạ, con tim mình thổn thức
Nhớ người ta, người ta nhớ mình không?
Chắc phải giấu những nhớ nhung thật kỹ
Nhỏ bạn thân cũng chẳng thể thầm thì
Mình ngại lắm lũ bạn bè to nhỏ
Chuyện yêu đương, chúng nó sẽ xầm xì.
Ngồi mộng mơ vô tình mình nguệch ngoạc
Tên người ta đầy trang vở học trò
Nếu Mẹ thấy mình mải mê tập tễnh
Viết vần thơ thì ắt hẳn nguy to.
Cứ len lén, mình soi gương làm dáng
Mắt long lanh vương vướng sợi khói tình
Trộm của Mẹ thỏi son môi màu đỏ
Nụ cười duyên, mình quả thật là xinh.
Giá người ta trông thấy mình lúc đó
Chắc thể nào cũng phải đá lông nheo
Chỉ nghĩ thôi má ửng hồng mắc cỡ
Trưa tan trường, người ta cứ đi theo.
Mối tình đầu của mình, mười tám tuổi
Thương người ta, đâu dám nói:"Em thương!"
Chờ đêm về gọi vầng trăng thú thiệt
Nhắn hộ người, em đã luyến đã vương.
*******************
Thu cũng qua như mình qua mười tám... Mối tình đầu đứng lại với trăng mơ.. Còn vần thơ cứ nối tiếp vần thơ...Dệt thành sợi chỉ hồng duyên tơ tóc.
Mình với người ta bây giờ là gì nhỉ.Thôi không nói đâu, đấy là chuyện của riêng mình.
-
vui gặp lại thơ Quỳnh ở diễn đàn, vẫn hạnh phúc như nào nhỉ. Hạnh phúc của Quỳnh đúng là triền miên bất tận, có bao giờ lâm vào cảnh "cơm ko lành, canh ko ngọt" chưaNếu Quỳnh trả lời không thì thiệt là không đúng rồi. Vợ chồng nào mà chả có lúc giận hờn qua quít chứ.Miễn là chỉ thoàng qua như chút mưa rào. Sau mưa trời lại sáng. Chút giận thì thương nhau hơn tý tý
Chúc aily sớm tìm được nửa mình còn lại.
Câu ca dao mẹ dạy thời con gái
Hoa Quỳnh
Lý mười thương ... tình vương treo nhánh nhớ
Lá trầu xanh hoa cau trắng thành duyên
Lý qua cầu... con đò neo bến đỗ
Đục hay trong, cũng đành phận thuyền quyên.
Câu ca dao mẹ dạy thời con gái
Giờ ru con bằng chất giọng sầu sầu
Cá cắn câu, đâu biết sao mà gỡ
Chim vào lồng chẳng biết thuở nào ra.
Bài thơ tình ngày xưa không chịu ngỏ
Kiếp tơ tằm... con sáo đã sang sông
Khép lại nhá khung trời mơ ngày đó
Vầng trăng xưa đà khuất bóng hư không.
-
Lạc
Hoa Quỳnh
Nếu giữa trời thu, thơ lạc nhau
Thềm xưa trăng lạc khuyết loang màu
Dáng anh đã lạc vườn yêu cũ
Thì gió tình em biết lạc đâu?
Những bài thơ của Quỳnh
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Thương
Hoa Quỳnh
Thương buổi sớm mù sương
Mùa thu nơi xứ lạ
Đường xa anh tất tả
Một mình với bơ vơ.
Thương những chiều giăng tơ
Đồi thông lồng lộng gió
Tình hai đầu nỗi nhớ
Mình cùng buồn như nhau.
Thương phiến lá úa màu
Cút côi cành trơ trọi
Khoảng cách xa vời vợi
Nối tiếp từng thu đi.
Thương anh, cánh chim di
Thương em, bờ bến đợi
Bài thơ tình em gửi
Tròn vành một chữ "thương".