-
Số bài viết
755 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
55
Bài viết được đăng bởi hoaquynh
-
-
Mở cửa giấc mơ
Hoa Quỳnh
Trăng rơi chiều muộn thềm xuân
Mang theo hương nhớ
bâng khuâng gọi tình.
Nghiêng nghiêng
bóng chếch một mình
Dáng anh xa vắng
nụ quỳnh chênh chao.
Gió lùa
khóm trúc lao xao
Mùa xuân ngang ngõ
cớ sao em buồn.
Vì ai
ngân ngấn lệ tuôn
Vì anh
nhàn nhạt dấu son
môi trầm.
Vàng trăng
rớt chỗ em nằm
Muộn màng
xin vẫn trăm năm đợi chờ.
Tình ơi
mở cửa giấc mơ
Anh ơi
khép mộng
ngẩn ngơ
thương hoài. _________________________
- 1
-
Đêm hoa đăng
Ngày vía Phật Di Đà
Đêm hoa đăng tưởng niệm
Đệ tử thành tâm nguyện
Giữa rực rỡ muôn đèn.
Trống Bát Nhã cử lên
Hàng vạn người con Phật
Giữa không gian Hoằng Pháp
Lâng lâng niềm xúc cảm
Trời bắt đầu đổ hạt
Sau dâng hương cúng dường
Là nghi thức truyền đăng
Như đạo giao cảm ứng
Mưa cũng dần nhẹ rơi
Ngọn lửa thiêng lấp lánh
Từ bàn thờ tôn thượng
Đức Phật A Di Đà
Được Thượng Tọa truyền trao
Cho muôn ngàn phật tử
Là ánh sáng rực rỡ
Soi bước đường chúng sanh.
Xin lạy Phật từ bi
Là chỗ dựa vững chắc
Cho thân tâm an lạc
Cho quốc thái dân an
Cho thế giới hoà bình
Ngàn ngọn lửa lung linh
Đêm hoa đăng huyền ảo
Trong lòng muôn Phật tử
Luôn rực rỡ chói ngời
- 1
-
Có biết thất tình tại cớ sao
Tại vì ai đó cứ trèo cao
Có người ý hợp đồng trang lứa
Xin chớ lắc đầu, hổng chịu đâu!
-
Mong manh
Hoa Quỳnh
Chỉ còn giọt lệ long lanh
Đọng trên phiến cỏ mơ xanh úa màu.
Ai vò thơ lụa nát nhàu
Ai quên hẹn ước thương nhau đoạn trường.
Giấc mơ mỏng mảnh mai sương
Tình như gió thoảng ngàn phương mơ hồ
Ai người rời cõi hư vô
Em người đứng lại bến bờ xa xăm.
Cầm bằng chẳng thể trăm năm
Cũng xin tròn kiếp con tằm nhả tơ.
- 1
-
Vầng trăng xưa...giờ ta ngắm cùng chồng )Chị vẫn làm thơ đều đều ấy nhỉ.Tài thật đấy.
Có lý nhỉ, cảm ơn lời nhắc nhở của MMĐ
Ngắm cùng chồng để thấy trăng vành vạnh
Từng sợi vàng gieo rắc hạt yêu đương
- 1
-
Câu ca dao mẹ dạy thời con gái
Hoa Quỳnh
Lý mười thương ... tình vương treo nhánh nhớ
Lá trầu xanh hoa cau trắng thành duyên
Lý qua cầu... con đò neo bến đỗ
Đục hay trong, cũng đành phận thuyền quyên.
Câu ca dao mẹ dạy thời con gái
Giờ ru con bằng chất giọng sầu sầu
Cá cắn câu, đâu biết sao mà gỡ
Chim vào lồng chẳng biết thuở nào ra.
Bài thơ tình ngày xưa không chịu ngỏ
Kiếp tơ tằm... con sáo đã sang sông
Khép lại nhá khung trời mơ ngày đó
Vầng trăng xưa đà khuất bóng hư không.
- 1
-
Đoạn trường, ai chớ đừng vương
Hoa Quỳnh
Ngày xuân trời nhẹ giăng tơ
Em xuân xưa cũng làm thơ tự tình
Hương yêu thoảng gió nụ quỳnh
Mong ai thôi chớ tự mình trách ai
Giao mùa bóng nhạn chân mây
Thả rơi giọt nhớ đắng cay chạnh lòng
Cho em xin lại vần buồn
Trả ai , trả hết suối nguồn yêu thương
Đoạn trường, ai chớ đừng vương
Tình em mỏng mảnh mai sương tan rồi...
- 1
-
quỳnh hương
Tình cờ gặp đoá hương buồn bên phố vắng
gió lùa phới trắng cánh lay lay
Ta sững sốt nhớ về ngày đã cũ
Mùa thu không mưa
màu xưa lối nhỏ
bước chân về trong gió
có nồng nàn hương cỏ, người qua..
Mùa trôi xa
nắng cũng nhoà lem vùng kí ức
bất lực tháng năm thừa vết ố dần loang
Đi qua những hoang tàn bới vết tình xa sót
liếm đôi môi tìm vị ngọt quá phai
vắt nhớ qua vai đời bận rộn,mơ nụ hôn đầu đời bắt gặp
người vẫn về trong vắt giọt sương sa
lẫn trong hương chút nhoà màu áo cũ
tràn qua chiều rưng rức một lời ru..khập khiểng
Ta lẩn trốn về miền ăn năn
xoã buồn tóc trắng
lặng lẽ chờ khuya đoá nở ngát quỳnh hương
Chú, cảm ơn chú nhiều. Bài thơ thật sâu lắng. Quỳnh mong sẽ được thưởng thức thật nhiều thơ chú nữa. Chúc chú luôn vui khỏe và dạt dào thi hứng.
-
Em Vẫn Là Em
Hoa Quỳnh
Em vẫn là nụ quỳnh hoa nở
Đêm gió sương còn mãi ngóng chờ
Xin trăng đừng nhạt màu lưu luyến
Tội cánh hoa buồn đến ngẩn ngơ.
Em vẫn là hạt sương buổi sớm
Long lanh tinh khiết đến trong ngần
Ánh nắng chan hòa chầm chậm nhé
Để sương lấp lánh chút nồng nàn.
Em vẫn mơ mình là mây trắng
Lãng đãng bên đời tận chốn nao
Để khi xa cách còn được thấy
Anh ngước mây trời bay tít cao.
Em vẫn hoài mơ tình mãi đẹp
Đôi bờ xa cách nhớ thương thêm
Dài tay nối lại ngàn say đắm
Âu yếm hôn nồng giấc mơ đêm.
- 1
-
Hi.Thảo nào thơ chị viết tình và hay thế.Cảm ơn nha.
Mà thơ của bạn cũng tuyệt vậy.
-
Hỡi người thi sĩ với vần thơ
Thả chút yêu thương giấc mộng hờ
Phố cũ bao chừ người trở lại
Tội cô hàng xóm mãi mong chờ
-
...Em lại cho người sang bến hỏiXuân này rượu uống có say không?
Sương muối gió may giường cửu lạnh
Anh uống thêm cho ấm lại lòng...
)
Mời anh cạn chén quỳnh tương ấy
Khi gió ngoài thềm chớm rét đông
Chếnh choáng tình say, thơ ngọt lịm
Ngủ vùi , anh nhé, cõi hư không.
- 1
-
Chị Quỳnh có người yêu chưa ạ?Em hỏi khí không phải chị có ông xã chưa?Người hỏi thì em cũng xin thưa
Rằng chồng đã có, chẳng phải chưa
Người yêu dạo ấy, giờ anh xã
Sáng sáng chiều chiều lại đón đưa
- 1
-
Như chẳng có đông
Hoa Quỳnh
Một áng thơ tình viết giữa đông
Rủ màu nắng đỏ ghé bên song
Rủ hoa ngũ sắc tưng bừng nở
Giá buốt dường như cũng mủi lòng.
Em gieo một khúc tình xuân ấm
Giữa lúc lập đông, nhóm bếp hồng
Ngọn lửa nồng nàn reo tí tách
Mời anh cùng cạn chén tang bồng.
Em say rồi đó, anh say không
Chếnh choáng men thơ,ngất ngưỡng lòng
Giữa cõi hư vô tình bạn hữu
Ấm nồng như thể chẳng mùa đông
- 1
-
Mùa đông vẽ thơ
Hoa Quỳnh
Vẽ vào mơ
nụ cười em huyền bí
Gót chân ngà
mỗi bước nhạc ngân nga
Hồn ngơ ngẩn
anh hoá thân thi sĩ
Mỗi câu từ
tình chợt nở nụ hoa.
Vẽ bài thơ
ngát hương thơm cổ tích
Thuyền mây trôi
ta ghé bến địa đàng
Chiếc đũa thần
của bà tiên xoay tít
Quả cấm đào
mình hái xuống, cùng ăn.
Vẽ nắng vàng
một ngày đông ấm áp
Mặt trời xinh
đâu bằng má em hồng
Đoá môi ngoan
thơm hơn nhành hoa thắm
Và yêu thương
trao nhau nhé
hôn nồng.
- 1
-
Xuân giữa mùa đông
Hoa Quỳnh
Vẽ vào thơ
những gam màu tươi sáng
Để thấy rằng
đời đẹp lắm Người ơi.
Giữa mùa đông
vẫn mượt mà lá nõn
Bên thềm nhà
nắng thả giọt vàng tươi.
Người có nghe
tiếng chim hoàng oanh hót
Tiếng em cười
khúc khích tuổi thơ ngây
Tháng chạp về
không lạnh lòng gió bấc
Mây lưng trời
bảng lảng nhởn nhơ bay.
Cuộc đời vui
bài thơ ngân nốt nhạc
Khúc tình tang
trầm bổng chốn hư không.
Khu vườn mơ
hoa cười chào buổi sớm
Đón xuân nồng
dẫu trời mới lập đông.
- 1
-
Ru
Ru em
Ngọt giọng môi mềm
Ru anh
Tiếng mẹ bên thềm chiều xưa
Ru nhau
lịm ngọt đong đưa
À ơi
Ru mãi tình chưa hết tình
Ru cho
Mình vẫn là mình
Dịu êm ngày tháng
lung linh giọt hồng
À ơi
tiếng vợ ru chồng
Tròn câu chung thuỷ
tình nồng thiên thu
Ơi à
vẳng tiếng chồng ru
Nghìn năm còn đó
tương tư trĩu đầy
- 1
-
Thương thầm
Hoa Quỳnh
Ngoài hiên, cánh gió lao xao
Có con bướm trắng la đà khóm hoa
Giật mình, nhớ chuỗi ngày qua
Câu thơ ai khoác lụa là dáng em.
Ru tình, khúc hát dịu êm
Ru nhau ngủ muộn, bên thềm trăng mơ
Ân tình dẫu chỉ bài thơ
Cũng xin trọn kiếp hư vô thương thầm.
- 1
-
Không hiểu sao mình lại rất thích đọc thơ của Quỳnh, mỗi lần ghé qua đây thể nào cũng vô đọc. Chúc thơ của Quỳnh ngày càng hay!Cảm ơn những lời động viên khen ngợi của bạn.
Quỳnh cũng chúc bạn có những bài thơ tuyệt đẹp
-
Thoáng vu vơ
Hoa Quỳnh
Em chỉ một lần ...mơ ghé qua
Một lần đâu đủ đẫm mưa sa
Thơ anh u uất từ lâu lắm
Dạo bóng người xưa khuất nhạt nhoà.
Người đi rớt lại giọt mưa buồn
Mưa thấm thơ anh buốt lạnh lòng
Mưa đổ ướt loang miền mộng ảo
Vô tình vướng cả mắt em trong.
Đền em, anh vẽ những vần thơ
Khung lụa sắc màu óng ánh tơ
Đẹp thế, làm sao em chối nhận
Dẫu là hương muộn thoáng vu vơ.
- 1
-
Thơ hết buồn thu, em hết chưa
Hoa Quỳnh
Anh sẽ nhuộm hồng tươi giọt nắng
Gom mây về kết chiếu phiêu bồng
Mời em một chuyến thu du ngoạn
Đến cuối chân trời cõi viễn vông.
Mùa thu nơi đấy xanh tươi lá
Hương cúc ngọt ngào ...hương áo em
Cánh bướm đa tình quanh quẩn nhớ
Buồn anh buông rụng rớt bên thềm.
Buồn đã vỡ oà, thu trở giấc
Rừng mơ chim hót khúc hoan ca
Thơ anh trải thảm mời em bước
Thu ảo nắng hồng soi bóng ta.
Thơ hết buồn thu, em hết chưa...
- 1
-
Lâu lắm Phong Thu mới trở lại, ma ngỡ ngư hôm qua, thơ chị Hoa Quỳnh vẫn trong lắm, dẫu có viết về mùa thu, về đêm thu buồn. Gửi chị gió thu xứ Bắc, se lạnh. Chúc chị có nhiều bài thơ nữa...Hẹn
Em hỡi mùa thu đúng hẹn sao
Gió thu thao thức mộng ban đầu
Em đi có nhớ ngày xưa…, cớ
sao chẳng về thương mến nhau?
Anh đứng chờ em trước cổng trường
Bằng lăng mùa cũ rụng muôn phương
Còn đâu hoa trắng vương chân bước
Em ạ, còn đâu những nẻo đường….
Anh vẫn đạp xe qua lối này
Tiếng cười,… hay tiếng lá thu bay…
Hay em đổi hết chiều thơ mộng
Lấy một bàn tay vắng bàn tay…
Thu hỡi người ta lỡ hẹn rồi!
Thu đừng gieo tiếng gió chơi vơi…
Đừng yêu làn tóc, trêu tà áo
Thiếu nữ tan trường thẹn mắt môi…
Cảm ơn Phong Thu ghé qua,và tăng bài thơ thu học trò dễ yêu nữa.Chúc Phong Thu luôn dạt dào hồn thơ nhá
-
Đường xa lắm...
Hoa Quỳnh
Đường xa lắm ...sao tụi mình đơn lẻ
Chầm chậm anh,cho em bước theo cùng
Về đâu anh,vượt thác hay băng rừng
Có anh bên, em không hề e ngại.
Có anh bên, em đi hoài đi mãi
Mòn gót hài chẳng mòn được tình em
Vầng trăng kia còn tròn khuyết đêm đêm
Chứ tim em đâu có hề thay đổi.
Đường xa lắm nhưng mà em đi nổi
Vất vả gì xin chia nửa, em mang
Dẫu cuộc đời còn nhiều lắm đa đoan
Em xin nguyện cùng anh... mình chung bước.
Đừng đơn lẻ cũng xin đừng đi ngược
Trăm năm dài hai đứa vẫn bên nhau
Vẫn thương nhau như cái thuở ban đầu
Thuở anh hỏi:
"Đường xa lắm ...em cùng anh không vậy".
- 1
-
Đêm thu ngồi tiếc
Hoa Quỳnh
Gió đừng mải
đi hoang miền đất khách
Về bên anh
ru giấc ngủ thật nồng.
Gió thay em
mơn lên mái tóc bồng
Và âu yếm
một dấu hôn ...tình nhớ.
Chẻ đôi thơ
điệu bổng trầm trăn trở
Lời dạt dào
lục bát lý mười thương
Ơi à ơi
Thương anh vạn dặm ngàn phương
Thương em gối lẻ chăn đơn cô phòng.
Rớt bên hè,
chênh chao vành trăng khuyết
Đêm mùa thu,
ngồi tiếc mảnh trăng trong
- 1
Những bài thơ của Quỳnh
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Nghĩa phu thê
Hoa Quỳnh
Đôi mắt em là dòng sông lấp lánh
Đêm nguyệt rằm, anh chú cuội dạo chơi
Chiếc thuyền tình bồng bềnh trên sóng nước
Gió đong đưa, mây cũng vẫy tay cười.
Vớt ánh trăng, anh làm quà sính lễ
Tặng cho em vương miện thật kiêu sang
Hái sao trời, anh kết thành nhẫn cưới
Em, cô dâu đẹp nhất cõi địa đàng.
Giấc mơ hồng, trở mình ta tỉnh giấc
Vuột bàn tay hoàn lại kiếp đời thường
Vầng trăng ngoan vẫn hiên nhà minh chứng
Chuyện chúng mình.... thương lắm, mãi còn thương.
Áo bà ba, em không là tiên nữ
Vải nâu sòng anh chân chất làng quê
Đâu phải nghèo là không yêu tha thiết
Dẫu nhọc nhằn mình vẫn nghĩa phu thê.